Chương 228: Tử Thần, Thải Nhi!
Đường Gia Tam Thiểu
27/03/2013
Hàn Vũ trầm giọng nói.
“Thải Nhi, cô đừng nói vậy. Lúc trước Nguyên Nguyên nói đúng, hồi sinh đoàn trưởng không phải việc của một mình cô. Từ khi Săn Ma Đoàn chúng ta thành lập, đoàn trưởng đã vì chúng tôi trả giá bao nhiêu rồi? Tuy bình thường chúng tôi rất ít nói nhưng đều khắc ghi sâu trong lòng. Nếu như không có đoàn trưởng thì có lẽ chúng ta đã sớm đoàn diệt rồi, làm sao đi đến ngày hôm nay? Sao có được quang vinh Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu? Cùng đoàn trưởng tung hoành trong ma tộc, chúng tôi thấy vinh hạnh. Hiện giờ đoàn trưởng chết trận, chỉ cần có thể sống lại cậu ta, dù có bỏ ra sinh mạng của chúng tôi cũng là đáng giá, đây là suy nghĩ của tất cả chúng tôi. Không có đoàn trưởng, Quang Chi Thần Hi như mất đi linh hồn. Chúng tôi muốn cậu ấy sống lại, tiếp tục dẫn dắt chúng tôi sáng tạo càng nhiều huy hoàng, dẫn dắt chúng tôi chiến thắng ma tộc. Ngay cả Ma Thần Hoàng, Nguyệt Ma Thần, Tinh Ma Thần đều cho rằng đoàn trưởng tồn tại sẽ uy hiếp đến sống còn của ma tộc. Mạng của đoàn trưởng so với chúng tôi thêm vào càng quan trọng hơn. Sống lại đoàn trưởng chính là đem đến ánh sáng chiến thắng cho Liên Minh. Dù phải trả cái giá lớn bao nhiêu đều đáng giá.”
Lâm Hâm gật đầu, nói.
“Hàn Vũ nói đúng, vì có thể sống lại đoàn trưởng, muốn chúng tôi trả cái giá lớn cỡ nào thì tôi đều đồng ý. Chúng ta rốt cuộc thông qua thử thách tầng thứ năm, nhưng tiếp theo chúng ta phải đối mặt càng thêm gian khổ, đối thủ sẽ càng mạnh hơn nữa mà chúng ta chỉ còn lại ba người. Thải Nhi, khi tới lúc cần thiết, nếu tôi và Hàn Vũ có làm gì thì cô cũng đừng cản trở.”
Thải Nhi nhìn Lâm Hâm và Hàn Vũ đứng trước mặt mình, trong mắt họ đều tỏ ra dứt khoát và cố chấp, sẽ không bị ngôn ngữ lung lay.
Đã đi đến tận đây, họ nhất định phải tiếp tục tiến tới, nếu không lúc trước đồng bạn trả giá sẽ thành uổng phí.
Đặt thân thể Long Hạo Thần nằm xuống, cẩn thận để hắn nằm thẳng trên mặt đất, Thải Nhi không khuyên nhủ Lâm Hâm, Hàn Vũ nữa. Đi đến nước này, nàng nhất định phải kiên cường. Nàng là đoàn trưởng tạm thời thay Long Hạo Thần, nàng nhất định phải gánh vác càng nhiều.
Hàn Vũ và Lâm Hâm ngồi đối diện Thải Nhi. Nàng sờ Giai Điệu Vĩnh Hằng ấm áp trước ngực, nói.
“Tháp Vĩnh Hằng tổng cộng có bảy tầng. Lúc trước lần đầu tiên chúng ta tới đây, Hạo Thần mở ra truyền thừa Tử Linh Thánh Pháp Thần Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư. Y Lai Khắc Tư di ngôn từmg có câu, truyền thừa của y ở tầng thứ bảy tháp Vĩnh Hằng. Trước khi gặp được y thì nhất định phải trải qua đủ thử thách. Mười hai Thánh Vệ hiện đã xuất hiện mười, chỉ còn lại hai tên cuối cùng, chắc chắn sẽ xuất hiện trong thử thách sau. Theo quy tắc mỗi tầng hai tên, vậy rất có thể ở tầng thứ sáu chúng đều xuất hiện. Chính là nói, thử thách tầng thứ sáu chính là điều cuối cùng chúng ta phải đối mặt.”
Hàn Vũ gật đầu, nói.
“Rất có thể là vậy. Thử thách tầng thứ năm đã xuất hiện cường giả cấp chín có lĩnh vực. Nếu tầng thứ sáu càng thêm một bước, vậy tầng thứ bảy lại có thử thách nữa thì hơi quá đáng. Nếu có thực lực mạnh như thế thì cần truyền thừa của y làm gì?”
Lâm Hâm nói.
“Nhưng thử thách tầng thứ sáu càng khó khăn thì sẽ là cái gì chứ? Nếu theo quy luật trước đó, chúng ta đụng độ chắc là ma pháp sư hệ hắc ám và chiến sĩ hệ quang minh. Chẳng lẽ là hai cường giả cấp chín có được lĩnh vực sẽ cùng xuất hiện?”
Y nói tới đây thì trong mắt ba người đều lộ ra hoảng sợ.
Nên biết rằng trong sáu nguyên tố, quang minh và hắc ám vốn là ở trên bốn nguyên tố tự nhiên thủy, hỏa, thổ, phong. Bởi vậy người có được quang minh và hắc ám thì mạnh hơn người có bốn nguyên tố tự nhiên một chút. Dù chỉ xuất hiện thì đã là thử thách cực kỳ khó khăn với họ, càng đừng nói hai cái cùng xuất hiện.
Hàn Vũ nhíu chặt mày, nói.
“Chắc sẽ không xuất hiện chung đâu, nếu vậy thì quá khó đối phó.”
Thải Nhi ở đối diện lại lắc đầu nói.
“Tôi thì hy vọng chúng cùng xuất hiện.”
“Vì sao?” Hàn Vũ và Lâm Hâm đồng thanh hỏi.
Thải Nhi nói.
“Bởi vì chỉ có như thế thì tầng thứ sáu mới có thể là thử thách cuối cùng. Thử thách tại tháp Vĩnh Hằng là dần tăng độ khó, dù là thử thách gì, làm cửa ải cuối chắc chắn sẽ khó khăn hơn trước đó nhiều. Chúng ta đến tầng thứ sáu nếu gặp phải thử thách chỉ xuất hiện một cường giả quang minh hay hắc ám, vậy khó khăn không quá lớn, ít nhất không biến đổi chất. Chỉ có cả hai cùng xuất hiện thì sự khó khăn mới chứng minh đó là thử thách cuối cùng tại tháp Vĩnh Hằng. Tuy thử thách này chúng ta rất khó thông qua nhưng còn hơn không biết thử thách là gì.”
Hàn Vũ lẩm bẩm.
“Đúng thật, quang minh và hắc ám cùng xuất hiện chưa chắc là chuyện xấu.”
“Còn không phải chuyện xấu? Đây chính là hai cường giả có được lĩnh vực!” Lâm Hâm khó hiểu nói.
Hàn Vũ nói.
“Nhưng ông đừng quên, trong thuộc tính sáu nguyên tố, quang minh và hắc ám xung đột kịch liệt nhất. Tôi hỏi ông, quang minh và hắc ám phối hợp làm sao đây? Không nói cái khác, chúng ta nói về lĩnh vực đi. Năng lực lĩnh vực đều là loại phạm vi, cho nên mới gọi là vực. Nếu lĩnh vực quang minh và lĩnh vực hắc ám cùng một chỗ thì bản thân sẽ xảy ra xung đột, chúng làm sao phối hợp được nữa? Có lẽ chúng cùng xuất hiện chưa chắc dùng lĩnh vực, nếu vậy thì chúng ta đối phó sẽ càng dễ dàng hơn một chút.”
Thải Nhi không mở miệng, nàng đang khó nghĩ, có câu biết người biết ta nhưng nàng không đoán được thử thách tầng thứ sáu rốt cuộc là cái gì.
Hàn Vũ nhìn hướng Thải Nhi, nói.
“Nếu không thì chúng ta trước đi lên thử chút?”
Thải Nhi chặn lại, nói.
“Không được. Dù thử thách tầng thứ sáu là gì, kẻ thử thách quá mạnh. Hơn nữa không đủ lực lượng thì chắc chắn không thể kích phát ra tất cả sức mạnh của chúng. Anh sẽ không tìm kiếm được gì, chúng ta chỉ có một lần cơ hội, phài xung phong một lần mới có cơ may thông qua. Chúng ta nhanh chóng hồi phục thực lực đi, lần này các người đừng giành với tôi, chỉ tôi mới có khả năng vượt cửa ải.”
Bây giờ có đoán nhiều hơn nữa cũng không ý nghĩa gì. Chỉ khi chân chính đối mặt thì họ mới biết cửa cuối này có khó khăn gì.
Ba người ngồi khoanh chân, rất nhanh tiến vào minh tưởng hồi phục linh lực của mình. Liên tục sử dụng Liên Thể Tăng Linh Đan, tuy rằng trước đó họ hồi phục thực lực xong mới lần nữa sử dụng nhưng thân thể vẫn cạn kiệt rất nghiêm trọng.
Sắp đối mặt thử thách tầng thứ sáu rất có thể là thử thách đợt cuối. Lần này Thải Nhi không dám gấp gáp, họ nhất định phải hoàn toàn hồi phục tu vi mới được.
Trên trời vẫn tồn tại ảo ảnh Tử Thần. Y lặng lẽ đứng đó, trên người tỏa ra ánh sáng xám như ẩn như hiện, tựa như con người đang hít thở. Mỗi lần hơi thở trên người y dao động là không khí trong tháp Vĩnh Hằng sẽ có chút thay đổi.
Lần này Thải Nhi hoàn toàn chìm đắm vào quá trình tu luyện. Trải qua mấy lần vượt ải, nàng đã hồi phục ký ức, linh hồn và lực lượng dần dung hợp xong. Cùng lúc đó, sau vài lần khổ chiến khiến tiềm năng của nàng bị kích phát ra một phần, thực lực tăng mạnh không ít.
Khi nàng lần nữa mở mắt ra, chính nàng cũng không biết đã qua bao lâu. Lâm Hâm và Hàn Vũ sớm mở to mắt, cùng lúc đó bên cạnh nàng là các thành viên Quang Chi Thần Hi.
Trần Anh Nhi dựa vào ngực Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức dìu Tư Mã Tiên ngồi ở bên kia. Vương Nguyên Nguyên và Trương Phóng Phóng mặt trắng bệch cũng đã tỉnh táo, nhìn từ mặt ngoài tuy không thấy ra cái gì nhưng rõ ràng khí thế của họ yếu hơn trước rất rất nhiều, thậm chí không cảm giác linh lực dao động từ người họ.
“Các người đều đến.” Nhìn đồng bạn trước mặt, bất giác Thải Nhi mím môi.
“Thải Nhi, chúng tôi nhất định đi, phải cùng cô leo lên tầng thứ sáu, cổ vũ cho cô.” Giọng Trần Anh Nhi vẫn rất yếu nhưng ngữ điệu cực kỳ kiên quyết.
Mấy người khác đều gật đầu. Có lẽ họ đã không thể làm được gì giúp Thải Nhi tiếp tục tiến lên, nhưng họ nguyện dùng sự cổ vũ cho Thải Nhi chiến đấu.
Thải Nhi chậm rãi đứng dậy, trước tiên nhìn Long Hạo Thần nằm bên cạnh mình. Nàng không nói ra lời cảm ơn, bởi vì bất cứ câu nói nào đều không thể biểu đạt ra cảm kích trong lòng nàng.
“Có đồng bạn như các người, thật tốt. Vậy chúng ta cùng leo lên tầng thứ sáu thôi.”
Nói xong nàng ôm Long Hạo Thần lên, nhưng không dùng xích sắt quấn lấy người hắn, nàng xoay người đi tới cột sáng trước mặt chẳng biết xuất hiện từ khi nào.
Ảo ảnh Tử Thần trên trời cũng theo sau. Khi Thải Nhi biến mất trong cột sáng, nó cũng hóa thành luồng sáng dung nhập vào cột sáng, biến mất không thấy.
Thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi dìu dắt nhau, vững bước đi hướng cột sáng. Từng ánh sáng truyền tống lóe lên mang theo họ leo lên tầng càng cao trong tháp Vĩnh Hằng.
Tầng thứ sáu tháp Vĩnh Hằng.
Khi mọi người đều thông qua truyền tống đến đây, ánh mắt không hẹn mà cùng biến nghiêm túc.
Tầng này khác với năm tầng trước. Lấy chính giữa làm lằn ranh, cả tầng sáu tháp Vĩnh Hằng hoàn toàn là hai thế giới khác.
Bên trái một mảnh tối đen, bên phải là quang minh sắc vàng. Quang minh và hắc ám phân biệt rõ ràng chia hai bên. Chính giữa phân cách chúng là năng lượng trắng kỳ lạ.
Thải Nhi cẩn thận đặt Long Hạo Thần nằm trên mặt đất, xoay người nhìn đồng bạn.
“Làm phiền các người chăm sóc anh ấy. Hàn Vũ, Lâm Hâm, tôi cần mượn sức mạnh của các người.” Cõng Long Hạo Thần thì nàng rất khó phát huy hết sức mạnh.
“Được!” Lâm Hâm và Hàn Vũ cùng tiến lên một bước, định nuốt vào Liên Thể Tăng Linh Đan.
Hành động của họ bị Thải Nhi ngăn cản.
“Không cần dùng Liên Thể Tăng Linh. Tôi sẽ dùng Luân Hồi Linh Lô mượn lực lượng của các người, trong khoảng thời gian ngắn các người sẽ mất đi tất cả linh lực, cần ít nhất ba tháng mới hồi phục lại. Chờ lát nữa khi tôi hấp thu linh lực của các người, các người phải hoàn toàn thả lỏng mới được.”
Hai người đều ngây ra, Thải Nhi còn có chiêu như vậy ư?
Mấy người khác đứng phía sau yên lặng nhìn, nhìn chăm Thải Nhi và cả Long Hạo Thần. Tình hình tầng thứ sáu rõ ràng cho họ biết, sắp phải đối mặt tất nhiên là quang minh và hắc ám cùng xuất hiện. Cửa ải này Thải Nhi có thể thông qua sao?
Không ai biết Thải Nhi có thể thành công hay không, hiện giờ họ chỉ có thể thầm cầu nguyện.
“Thải Nhi, còn có chúng tôi. Linh lực của chúng tôi cũng sẽ đưa cho cô!” Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức cùng đứng dậy. Trừ Hàn Vũ và Lâm Hâm, chỉ có hai người là còn linh lực.
Thải Nhi không khách sáo với họ, gật đầu.
“Tốt.”
Bốn người đứng thành hàng ngang trước mặt Thải Nhi, Lưỡi Hái Tử Thần chậm rãi nâng lên, ảo ảnh Tử Thần trên đỉnh đầu nàng hơi hạ thấp xuống.
Sát khí lạnh lùng tràn ngập trong không khí, nhưng sát khí này dường như không có sự xâm lược mà là sóng năng lượng đặc biệt dao động.
Trong tháp Vĩnh Hằng có không khí tử vong rất đậm, nhưng khoảnh khắc này dường như nó bỗng biến mất. Ảo ảnh Tử Thần cũng biến ngày càng sáng rõ.
Trước ngực Thải Nhi tỏa sáng, không phải ánh sáng của Giai Điệu Vĩnh Hằng mà là đoàn ánh sáng xám, từng đợt sáng xám tựa như lốc xoáy xuất hiện tại ngực nàng.
Lưỡi Hái Tử Thần chỉ hướng đằng trước, cái thứ nhất rơi trên người Hàn Vũ.
Lưỡi dao sắc bén chạm vào ngực Hàn Vũ, bỗng chốc y đánh rùng mình. Y chỉ thấy mình như rơi vào hồ băng, khí thế lạnh lẽo lại có uy nghiêm vô cùng cao cả.
Linh lực trong người y như tìm đến đường thoát điên cuồng tuôn ra, thuận theo Lưỡi Hái Tử Thần hóa thành từng vòng sáng trắng vươn hướng Thải Nhi.
Hàn Vũ làm theo lời Thải Nhi đã nói, không hề ngăn cản mà hoàn toàn thả lỏng thân thể, mặc kệ Thải Nhi hấp thu. Chỉ chốc lát sau, hơn vạn linh lực của y đã bị hút sạch.
Nhưng hấp thu chưa kết thúc. Hàn Vũ mở ra Quang Chi Thủ Hộ Linh Lô của mình, ngồi xếp bằng tại đó, trầm giọng nói.
“Thải Nhi, cô hấp thu người khác trước đi. Lấy linh lô của tôi, chắc có thể cho cô hấp thu nhiều hơn chút.”
Thải Nhi gật đầu, Lưỡi Hái Tử Thần lấp lóe, cái thứ hai rơi trên người Lâm Hâm. Lúc này Quang Chi Thủ Hộ Linh Lô đã đem thân thể Lâm Hâm, Đoạn Ức, Hàn Vũ bao phủ vào trong, khiến linh lực họ nhanh chóng hồi phục.
Lạnh lẽo tràn ngập uy nghiêm ở mặt trên Lưỡi Hái Tử Thần không ngừng lấp lóe lượn lờ trên người bốn người, hấp thu mỗi một giọt linh lực của họ. Mới đầu bốn người còn có thể đứng thẳng, nhưng theo linh lực xói mòn càng nhiều, cảm giác yếu ớt khiến họ không thể không ngồi xuống.
Thời gian trôi qua từng phút giây, hấp thu chỉ kéo dài chừng thời gian ăn bữa cơm, Thải Nhi được đến linh lực từ bốn người đã trên mười vạn.
Đây đều là tác dụng của Quang Chi Thủ Hộ Linh Lô, nếu không có linh lô này, Thải Nhi có thể hấp thu sáu vạn linh lực từ người họ đã là không tệ.
Có chừng mười vạn linh lực rót vào khiến cả người Thải Nhi tràn ngập tầng linh lực nồng đậm, khí lưu xám nhàn nhạt nhẹ dao động quanh người nàng.
Sự uy nghiêm lạnh lùng mà bốn người đã từng cảm nhận lúc bị nàng hấp thu bây giờ mọi người đều cảm giác được.
Ảo ảnh Tử Thần trên trời biến càng rõ ràng, trừ khuôn mặt vẫn là hư ảo ra, dù là mỗi một đường nét giáp xám trên người y đều có thể thấy rõ.
Cầm Lưỡi Hái Tử Thần trong tay, Thải Nhi chậm rãi khom lưng hướng đồng bạn, sâu trong đáy mắt nàng tràn ngập dứt khoát.
Các Săn Ma giả Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đều cảm giác tâm biến nặng trĩu. Ánh mắt dứt khoát của Thải Nhi tràn ngập sự tĩnh lặng khó thể miêu tả. Nàng ôm quyết tâm phải chết chiến đấu trận này!
Nhưng bây giờ không ai ngăn cản Thải Nhi. Họ biết bây giờ không ai có thể cản nàng được.
Hít sâu, Lưỡi Hái Tử Thần rơi trên mặt đất, bỗng chốc ánh sáng xám quanh người nàng tựa như đoàn sáng xám dao động hình lốc xoáy. Từng lốc xoáy xám quay quanh người nàng, đôi chân Thải Nhi rời khỏi mặt đất.
Nếu nhất định phải hình dung cảm giác nàng đem đến cho người ta, vậy thì hai chữ hư vô rất thích hợp. Dù là đồng bạn sau lưng nàng đều cảm thấy nàng có chút không chân thật.
Từng tầng linh lực không ngừng dâng lên trong cơ thể Thải Nhi, sát khí ngập trời bùng phát ngay khi nàng lại cầm lấy Lưỡi Hái Tử Thần.
Có thể thấy rõ một luồng sáng xám mạnh mẽ tựa như dây xích đánh hướng đằng trước, lựa chọn hướng đi chính là bình phong trắng giữa quang minh và hắc ám.
Ngay khi Thải Nhi ra tay thì hai thế giới vàng và đen hoàn toàn khác nhau cùng xuất hiện hai bóng sáng.
Trong chớp mắt này, thành viên Quang Chi Thần Hi cảm thấy giống như tầng thứ sáu tháp Vĩnh Hằng cùng xuất hiện mặt trời và trăng sáng.
Không sai, chính là cảm giác này, đại biểu cho mặt trời ban ngày, trăng đại biểu cho buổi tối cùng xuất hiện.
Đó là hai khô lâu hình dạng thoạt nhìn giống hệt nhau. Khô lâu vàng mặc giáp, khô lâu đen là áo choàng ma pháp. Giống như Thải Nhi dự đoán, cuối cùng hai Thánh Vệ cùng xuất hiện. Hơn nữa xem tình hình tầng thứ sáu thì có tầng bình phong trắng chính giữa, chúng thi triển ra lĩnh vực sẽ không quấy rầy đến đối phương.
*Oành!*
Sát khí thực chất màu xám đột nhiên trùng kích vào mặt cắt ngang mỏng bình phong trắng. Không gian tầng thứ sáu tháp Vĩnh Hằng hơi lung lay, bình phong trắng thoạt nhìn mỏng nhưng kỳ thực vô cùng cứng cỏi. Sát khí thực chất mạnh mẽ và sắc bén như thế lại không thể tạo thành bất cứ tổn thương gì cho nó.
“Là hỗn độn thuộc tính!”
“Còn có không gian thuộc tính!”
Trần Anh Nhi và Vương Nguyên Nguyên gần như cùng lên tiếng. Ánh mắt họ tùy theo thực lực tăng lên cũng biến ngày càng sắc bén. Mới rồi lúc ánh sáng trắng lung lay, họ đều cảm giác được dao động thuộc tính mình quen thuộc.
Tổ hợp hỗn độn và không gian hình thành tầng ngăn cách này.
Hai khô lâu cùng động. Sau lưng Quang chiến sĩ bỗng xuất hiện một linh cánh vàng to lớn. Thân thể nó hóa thành luồng sáng thẳng hướng Thải Nhi, phát động công kích. Kỹ năng này hơi giống với Quang Trảm Kiếm của Long Hạo Thần, nhưng tốc độ thì nhanh hơn. Khoảnh khắc nó tấn công, vị trí lúc trước đứng bỗng lấp lánh ánh sáng tựa ánh nắng. Quang nguyên tố nồng đậm dính đặc bùng phát, quang minh lấp lánh.
Bên kia Hắc Ám ma pháp sư nâng lên pháp trượng, sau lưng nó xuất hiện vầng trăng tím sậm. Cũng bộc phát hắc ám thuộc tính dính đặc.
Quang minh và hắc ám vốn không thể chân chính dung hợp, nhưng khoảnh khắc hai cường giả cùng phát động, cơ thể Thải Nhi bỗng đông cứng tại chính giữa quang minh và hắc ám. Chính là nói, bình phong thuộc tính hỗn độn và không gian ở chính giữa cơ thể nàng, lúc này bên trái nàng là hắc ám, bên phải là quang minh. Thân thể nàng bị cố định phải cùng nghênh đón công kích của hai cường giả.
Không sai, quang minh và hắc ám không thể chân chính dung hợp, nhưng thiết kế xảo diệu khiến Thải Nhi bị hạn chế ở vị trí chính giữa tầng thứ sáu tháp Vĩnh Hằng. Cùng lúc chịu đựng đòn đánh từ lĩnh vực quang minh và hắc ám, nàng chỉ có thể hành động trong lằn ranh chính giữa này. Hạn chế lĩnh vực quang minh, hắc ám trong khoảnh khắc phát động đã đẩy nàng vào đường cùng!
Sắc mặt các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đều biến đổi, thử thách tầng thứ sáu này so với năm tầng trước thì tăng độ khó thật là quá lớn.
Vốn họ cho rằng thử thách tầng năm đã rất khó, họ đối mặt cường giả có được lĩnh vực. Nhưng tại cửa này, Thải Nhi đối mặt chẳng những là hai cường giả, còn phải cùng chịu đựng công kích từ hai loại thuộc tính trái ngược!
Lực bài xích của quang minh và hắc ám khủng bố cỡ nào chứ, một khi tác dụng hai loại thuộc tính cùng rơi trên người nàng, vậy uy lực đủ xé nát cơ thể nàng thành bụi phấn.
Đối mặt tuyệt cảnh như vậy, Thải Nhi chẳng hề hốt hoảng. Tay phải nâng Lưỡi Hái Tử Thần, nàng tỏ ra cực kỳ bình tĩnh.
Bước ra một bước, nàng cũng động, đi thẳng tới.
Trong chớp mắt, tốc độ của Thải Nhi đột nhiên đạt đến mức khủng bố khó thể hình dung, thậm chí còn vượt qua Quang chiến sĩ có được năng lực lĩnh vực. Gần như chỉ lóe người thì nàng đã lướt qua Quang chiến sĩ, lướt qua cả cả Hắc Ám ma pháp sư, nhưng nàng không tấn công.
Đây là kỹ năng gì chứ? Có thể thấy chỉ là một bóng hình màu xám mà thôi, tốc độ như vậy coi như là thích khách cấp chín cũng không thể đạt tới!
Theo Thải Nhi xông lên, ảo ảnh Tử Thần luôn bềnh bồng trên không trung rốt cuộc rơi xuống, đuổi theo sau nàng, dường như bóng ảo không ngừng thu nhỏ cuối cùng dung nhập vào thân thể Thải Nhi.
Thần Giáng Thuật? Trong lòng thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi cùng xuất hiện ba chữ. Chẳng qua hiện giờ họ không hiểu Thải Nhi thi triển Thần Giáng Thuật này là cái gì.
Lúc trước khi họ chiến đấu tại tầng thứ ba thì ảo ảnh Tử Thần đã xuất hiện, trong thời gian ngắn tham gia chiến đấu. Sau đó nó vẫn luôn tồn tại nhưng không bị Thải Nhi sử dụng nữa. Một Thần Giáng Thuật cần tích trữ lâu như vậy, hơn nữa có thể giữ thời gian dài đến thế sao?
Màu xám, màu xám vô tận, cả người Thải Nhi chìm trong một mảnh màu xám. Khi ảo ảnh Tử Thần dung hợp với thân thể nàng, nàng như biến cao ráo hơn. Linh cánh sau lưng rụt vào, một tầng ánh sáng xám tựa sóng nước lượn lờ quanh người nàng.
Khi Thải Nhi ở phía xa chậm rãi xoay người, màu mắt cũng biến đổi, không phải màu đen, cũng không là màu xám, là sắc trắng sâu thẳm.
Màu trắng luôn cho người cảm giác tinh khiết, nhưng sắc trắng trong con ngươi Thải Nhi như có ma lực vô cùng tận. Thế nên khoảnh khắc nàng xoay người, động tác của Hắc Ám ma pháp sư và Quang chiến sĩ đều tạm dừng, thậm chí không trước tiên phát động công kích.
Một tầng sáng xám từ người Thải Nhi lan tràn ra, hình ảnh kỳ lạ xuất hiện, lằn ranh chính giữa do hỗn độn và không gian hợp thành nhưng lại không thể tồn tại trong màn sáng xám này. Hiện tại Thải Nhi tựa như một viên bảo thạch khổng lồ khảm ở trung tâm kết giới.
Loại cảm giác này đã không thể dùng quái lạ để hình dung, khí thế giết chóc từ người nàng dường như theo đó biến mất, chỉ còn lại lạnh lẽo tĩnh lặng, nhưng sự tĩnh lặng này không phải là hơi thở tử vong.
Váy dài phấp phới không gió tự bay. Ánh sáng trắng trong mắt Thải Nhi ngày càng sáng ngời.
“Tử Thần Thất Tuyệt, Tử Chi Thương.”
Thải Nhi động, khoảnh khắc Lưỡi Hái Tử Thần ra tay thì đã hoàn toàn biến thành ánh sáng trắng trong suốt. Một kích kia không phải hướng về đối thủ hai bên mà trực tiếp chém vào kết giới trung tâm. Đúng vậy, nàng muốn phá hỏng kết giới này, chỉ có như thế thì nàng mới có cơ hội. Nếu không thì hai lĩnh vực quang minh và hắc ám hợp sức, kết quả cuối cùng của nàng chỉ có thể là thất bại.
Pháp trượng của Hắc Ám ma pháp sư chỉ hướng đằng trước, một luồng sáng đen bắn ra. Cùng lúc đó, mặt trăng sau lưng nó cũng tùy theo bay lên, một luồng sáng tím sậm đuổi theo ánh sáng đen.
Quang chiến sĩ không xung phong, trọng kiếm chỉ lên trời, một mặt trời phát ra ánh sáng vàng chói mắt không gì sánh kịp, ánh vàng lấp lánh, giống như ánh trăng màu tím chiếu hướng Thải Nhi.
*Xoẹt!!!!*
Tiếng cắt đứt chói tai, bình phong ánh sáng trắng theo tiếng phá vỡ. Lực lượng hắc ám và quang minh chớp mắt tập trung tại chính giữa.
Nhưng khoảnh khắc hai lực lượng hoàn toàn trái ngược va chạm, ánh trăng màu tím và trời vàng va chạm đằng trước người Thải Nhi.
Luồng sáng đen mà Hắc Ám ma pháp sư phát động trước đó bị Lưỡi Hái Tử Thần của Thải Nhi chém bay, nhưng cũng khiến nàng tạm dừng. Ngay sau đó, ánh trăng tím và trời vàng va chạm vào nhau.
Hình ảnh quái lạ xuất hiện. Khi hai lực lượng lĩnh vực va chạm, cả không gian bỗng nhiên như đông lại. Chỗ kết giới chính giữa, hắc ám và quang minh vốn nên sinh ra va chạm kịch liệt trong khoảnh khắc này đều tạm dừng, không xuất hiện va chạm như trong tưởng tượng. Trăng tím và trời vàng không ngờ lại dung hợp.
Sắc tím đen và sắc vàng đan vào nhau, hợp thành quả cầu cỡ đầu người hình tượng như âm dương bát quái.
Nhìn đến chỗ này, các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đều đánh rùng mình.
Đây, đây là…
Quang minh và hắc ám dung hợp, ma pháp dung hợp song thuộc tính!
Ma pháp dung hợp thì bọn họ đã từng thấy. Nhưng quang minh và hắc ám đơn thuần dung hợp thì họ chưa từng tưởng tượng.
Nguyên Tố Tù Lung của Trần Anh Nhi có thể khiến sáu thuộc tính tạm thời dung hợp, bùng phát ra uy lực cường đại. Nhưng loại dung hợp của cô có lợi dụng căn bản. Ví dụ như thủy và hỏa, quang minh và hắc ám đều là bị nguyên tố phân cách ra, không thể nào tiếp xúc cùng nhau, nếu không thì cô chắc chắn không thể khống chế nó được.
Giờ phút này xuất hiện trước mặt họ lại là cái gì đây?
Ma pháp do quang minh và hắc ám dung hợp lại, còn là dung hợp lĩnh vực quang minh và lĩnh vực hắc ám. Đừng nói là thấy, coi như trong điển tịch nhân loại đều không có ghi chép thứ này!
Dung hợp quang minh và hắc ám sẽ bùng phát ra uy lực khủng bố cỡ nào! Thải Nhi có thể chịu đựng được không? Chỉ sợ đổi lại là Ma Thần Hoàng cũng sẽ biến sắc.
Sự khó khăn thử thách tầng thứ sáu vượt xa dự đoán của họ. Hai Thánh Vệ này không ngờ có thể hoàn thành dung hợp như thế, sao chiến thắng nổi đây?
Đúng vậy, khoảnh khắc quả cầu ánh sáng xuất hiện, thuộc tính quang minh và hắc ám hai bên tựa như tìm đến nguồn suối, điên cuồng tập trung vào quả cầu.
Cường Giả Chi Hồn trong mắt hai khô lâu kịch liệt nhấp nháy. Cả tháp Vĩnh Hằng đều điên cuồng rung lắc bởi sự dung hợp này. Một khi dung hợp này bùng nổ, không biết tháp Vĩnh Hằng có thể chịu đựng nổi không. Đây chính là dung hợp lĩnh vực hai cấp chín! Còn là dung hợp có lực bạo tạc.
Cùng lúc đó, Thải Nhi lần thứ hai phát động công kích.
Ánh sáng trắng thu lại, cả người nàng như biến thành trong suốt, tựa như khối ngọc trắng điêu khắc thành.
Hai Lưỡi Hái Tử Thần chỉ hướng đằng trước, cơ thể Thải Nhi trượt ngang, xông đến quả cầu ánh sáng dung hợp quang minh và hắc ám.
Một luồng sáng trắng kỳ lạ lan tràn trên bề mặt Lưỡi Hái Tử Thần, thoạt nhìn tựa như sợi tơ nhẹ nhàng giắt trên quả cầu.
Ngay sau đó, tình huống kỳ lạ xuất hiện.
Tơ sáng trắng cứ thế từ từ đâm vào quả cầu do hắc ám và quang minh hợp thành, nhẹ nhàng tách ra tất cả linh lực bên trong.
Hai bên quang minh và hắc ám tạm dừng dung nhập. Quang chiến sĩ, Hắc Ám ma pháp sư trong mắt Hỏa Hồn kịch liệt nhấp nháy, không hẹn mà cùng lần nữa phát động công kích.
Lĩnh vực dung hợp vốn là chiêu mạnh nhất của chúng. Nếu không phải Tử Chi Thương của Thải Nhi ẩn chứa lực lượng tịnh hóa khiến chúng sợ hãi từ tận đáy lòng, còn rạch bình phong giữa quang minh và hắc, chúng sẽ không dễ dàng ra tay.
Nhưng chiêu thứ hai của Thải Nhi khiến chúng lại rung động. Tơ sáng trắng thoạt nhìn mỏng manh càng đáng sợ hơn Tử Chi Thương, đó là lực lượng tịnh hóa bất cứ thuộc tính nào đều không thể kháng cự.
Quang minh và hắc ám dung hợp, nói dễ hơn làm. Nhất định phải có một điểm cân bằng đặc biệt. Giữa hai điểm này có sự cân bằng xảo diệu, vừa không xung đột lại không cắn nuốt nhau. Điều này rất khó nắm giữ, hơn nữa nhất định phải hiểu biết sâu về nguyên tố mới làm được.
Nhưng bị tơ sáng trắng bóc tách thì sao có thể giữ sự cân bằng này? Quả cầu hai màu do vàng và tím đen hợp thành chớp mắt sinh ra dao động cực không ổn định, mắt thấy sắp nổ tung.
Thủ vệ cửa này là hai chiến sĩ khô lâu, không thể nghi ngờ đó chính là trong mười hai Thánh Vệ, Thánh Vệ số một và Thánh Vệ số hai. Làm kẻ mạnh nhất trong các Thánh Vệ, từng là trợ tá đắc lực của Tử Linh Thánh Pháp Thần, Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư, chúng khống chế quang minh và hắc ám đã đạt đến trình độ cực hạn.
Mắt thấy quả cầu sắp vỡ, hai cường giả cùng làm ra động tác giống hệt nhau.
Quang chiến sĩ Thánh Vệ số một cầm trọng kiếm lấy vai phải làm tâm điểm quay quanh một vòng. Thánh Vệ số hai có cùng động tác, quay quanh chính là trượng ma pháp của nó.
Quả cầu bị ánh sáng trắng tách rời, mắt thấy sắp nổ thì chợt tán loạn, Quang nguyên tố và ám nguyên tố như thủy triều hướng hai bên rút lui, nhanh chóng dung nhập vào Quang chiến sĩ và Hắc Ám ma pháp sư. Ngay cả sắc vàng và đen trong không khí cũng hướng tới chỗ chúng.
Nhìn hình ảnh này, Lâm Hâm cùng là ma pháp sư, thân thể bất giác run rẩy.
Đây tuyệt không phải do hai mươi vạn linh lực có thể làm được. Thu phát ma pháp tùy tâm, khi sắp nổ thì cưỡng bức rút về ma pháp bản thân đã phóng thích ra, đây cần lực lượng khống chế cỡ nào? Hai Thánh Vệ chẳng những có lực khống chế siêu mạnh đối với nguyên tố ma pháp, thậm chí lĩnh vực của chúng đều bị khống chế dễ dàng trong lòng bàn tay.
Thực lực như vậy thật là quá đáng sợ. Linh lực của chúng chỉ sợ đã gần ba mươi vạn rồi. Dù về trang bị yếu thế chút nhưng có thể sánh ngang cùng ma thần ba mươi sáu hàng đầu khi thi triển Ma Thần Hóa.
Hai cường giả như vậy mà chỉ một mình Thải Nhi đối mặt, đây là áp lực cỡ nào chứ! Coi như Long Hạo Thần sống lại cũng chưa chắc thắng nổi!
Nhưng quá trình mới rồi cũng chứng minh một ít suy đoán trong lòng Lâm Hâm. Đó chính là Thánh Vệ số một, Thánh Vệ số hai không muốn để linh lực của chúng va chạm nhau. Một khi dung hợp với nhau bị phá hủy, quang minh và hắc ám sẽ sinh ra xâm thực, vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn với năng lực của chúng. Nhưng khiến Lâm Hâm rất tò mò là, chúng một cái là quang minh, một cái là hắc ám, vì sao sẽ phối hợp ăn ý như vậy! Cường giả quang thuộc tính và hắc ám thuộc tính nên là khắc lẫn nhau mới đúng.
Màu vàng và màu đen cùng nhanh chóng rút về hai hướng, diễn ra hình ảnh kỳ lạ tại tầng thứ sáu tháp Vĩnh Hằng.
Nhưng hiển nhiên hai Thánh Vệ dùng cách này thu lại lĩnh vực tự mình phóng ra không dễ chịu chút nào. Chúng chịu đựng phản phệ do lĩnh vực bắn ngược lại.
Hai tiếng hét gần như vang lên cùng lúc, đều tự lui ra một bước. Linh lực quanh người chúng rõ ràng dao động hơi hỗn loạn.
Lấy sức một người đối mặt hai cường giả có thể thi triển quang ám dung hợp, Thải Nhi chẳng những không chịu thiệt còn chiếm ưu thế. Nếu không phải sự thật bày ngay trước mắt thì có ai tin nổi?
Nhưng bây giờ Thải Nhi nhắm mắt lại, ánh sáng trong mắt tùy theo một chiêu kia mà biến mất.
Tử Thần Thất Tuyệt, tuyệt thứ hai, Tử Chi Tịnh.
Màu trắng xuất hiện bên cạnh Thải Nhi, bao gồm cả mắt đều là lực lượng tịnh hóa đến từ Tử Thần.
Từ lúc họ tiến vào tầng thứ ba thì Thải Nhi đã thi triển Thần Giáng Thuật, ảo ảnh Tử Thần kỳ thật chính là Tử Thần giáng thế.
Đổi lại chỗ khác, tu vi hiện tại của Thải Nhi tối đa chỉ có thể kéo dài Tử Thần giáng thế khoảng năm phút, nhưng ở trong tháp Vĩnh Hằng thì khác.
Khi lần đầu theo Long Hạo Thần tới tháp Vĩnh Hằng Thải Nhi đã tại đây lĩnh ngộ ra, sự lĩnh ngộ này đến từ không khí tử vong trong tháp Vĩnh Hằng.
Tháp Vĩnh Hằng chính là thần khí của Tử Linh Thánh Pháp Thần, Y Lai Khắc Tư, lấy hấp thu linh hồn tăng lực lượng bản thân. Nó tràn ngập không khí tử vong mạnh mẽ cỡ nào chứ?
Tử Thần là cái gì? Tử Thần là là thần linh cai quản tử vong! Y không phải mang đến tử vong mà là tịnh hóa tử vong. Thông qua tịnh hóa tử khí, y có thể chuyển hóa hơi thở tử vong thành lực lượng tinh khiết nhất để sử dụng, đây mới chính là lực lượng của Tử Thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.