Thần Ấn Vương Tọa

Chương 265: Vĩnh Hằng Thiên Sứ

Đường Gia Tam Thiểu

27/03/2013



Trên thanh Vương Giả kiếm lấp lánh tám ánh sáng. Đúng vậy, so với thần khí bảy sắc thì có thêm một phần ánh sáng mạnh mẽ, thậm chí hơn cả Tử Kim Hạo Nguyệt kiếm. Nó tỏa ra là khí chất vương giả quang minh thuần chính, phù hợp với Quang Thần Lĩnh Vực của Long Hạo Thần.

Tay phải nâng lên nắm lấy thanh kiếm lớn này, thân thể Long Hạo Thần hơi chấn động. Cảm giác huyết mạch liền nhau khiến khí thế của hắn hợp thành một với Vương Giả kiếm.

Ánh vàng tám sắc bùng phát, hóa thành tầng sáng ngăn cách Long Hạo Thần bên trong. Ánh sáng sương mù lúc trước luôn suy yếu Long Hạo Thần nay không thể tiếp tục ảnh hưởng đến hắn nữa.

Cùng lúc đó, Thần Thánh Độc Giác Thú sạu lưng Long Hạo Thần cũng hóa thành luồng sáng bảy sắc rơi trên người hắn, hóa thành Thần Thánh giáp, toàn diện tăng phúc cho hắn.

“A? Có thể kháng cự được cả Vĩnh Hằng Quang?” Vĩnh Hằng Thiên Sứ hơi kinh ngạc nhìn hắn.

Long Hạo Thần trầm giọng nói.

“Tuy thuộc tính hỗn độn của người có thể vô hiệu hóa bất cứ thuộc tính nào, nhưng nếu như một loại thuộc tính đạt tới mức tận cùng thì hỗn độn của người không thể nuốt quang của ta, cũng chính là quang tinh thuần nhất. Có lẽ lĩnh vực của ta không phải là đối thủ của người, nhưng người muốn dựa vào lĩnh vực suy yếu ta thì là điều không thể.”

Nói rồi sáu cánh sau lưng Long Hạo Thần vỗ đập, thân thể hóa thành vệt sáng chớp mắt xuất hiện trước mặt Vĩnh Hằng Thiên Sứ. Vương Giả kiếm trong tay lấp lánh hàng vạn ánh sáng vàng bao phủ, chính là Diệt Ma Thiểm hắn tự sáng chế.

Thân thể Vĩnh Hằng Thiên Sứ biến hư ảo, chớp mắt cô đã cách ngoài ngàn mét.

“Nếu lĩnh vực không thể đánh bại được ngươi, vậy thì dựa vào sức mạnh.” Vĩnh Hằng Thiên Sứ hừ lạnh một tiếng, pháp trượng chỉ đằng trước. Một luồng sáng trắng khổng lồ khuếch tán trước người cô.

Ánh sáng trắng kia như diều gặp gió, chớp mắt đã biến thành người khổng lồ cao ngàn mét. Người khổng lồ toàn thân màu trắng, do lực lượng hỗn độn ngưng kết thành, trên người mặc giáp trắng, không có vũ khí.

Long Hạo Thần rên một tiếng, người bắn ngược ra xa. Lần này sắc mặt hắn biến đổi. Người khổng lồ cao ngàn mét cho hắn cảm giác như ban đầu đối diện Ma Thần Hoàng. Hiện giờ hắn không yếu đuối như lúc đó, cũng sẽ không cảm thấy hoàn toàn không thể kháng cự. Nhưng áp lực khủng bố kia thật là quá cường đại. Không ngờ Vĩnh Hằng Thiên Sứ này có thực lực giống như Ma Thần Hoàng?

Vương Giả kiếm vung lên trên, ánh sáng vàng lấp lóe, một tia chớp vàng to lớn mang theo kiếm ý vô cùng sắc bén chém hướng quang nhân.

Quang nhân nổi giận gầm một tiếng, toàn thân phát ra tiếng nổ. Một tầng sáng trắng dâng lên từ người nó. Không ngờ Long Hạo Thần dùng Vương Giả kiếm phát ra kiếm ý nhưng lại bị đánh tan. Nên biết rằng trong một kiếm này còn xen lẫn uy lực của Thẩm Phán Chi Quang.

Áp chế mặt lĩnh vực lại thêm vào quang nhân mạnh mẽ, Long Hạo Thần đột nhiên có cảm giác cùng đường. Quang nhân đem đến áp lực quá lớn cho hắn, mạnh đến mức áp chế cả ý niệm của hắn.

Đây hoàn toàn là đối thủ hắn không thể chống cự được. Nhưng nếu là vậy thì thử thách của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa còn có ý nghĩa gì chứ?

Ngay lúc Long Hạo Thần trong đầu xoay chuyển nhiều ý nghĩ thì nắm đấm của quang nhân khổng lồ đã đánh hướng hắn.

Ánh mắt Long Hạo Thần đông lại, ý chí của hắn kiên định cỡ nào, dù lúc trước đối mặt Ma Thần Hoàng chắc chắn phải chết thì hắn cũng không định nhận thua. Dù đối thủ cường đại hắn cũng tuyệt không lùi bước.

Đôi tay nắm Vương Giả kiếm, đáy mắt Long Hạo Thần lóe tia sáng. Một tầng lửa bảy sắc bỗng dâng lên, hắn thiêu đốt là lĩnh vực của mình, coi như tiêu cao căn nguyên thì hắn cũng sẽ không chịu thua.

*Keng!*

Giữa không trung, Vương Giả kiếm và nắm đấm khổng lồ va chạm. Ánh sáng tám sắc nở rộ, lửa vàng bảy sắc trên người Long Hạo Thần cũng tỏa một vòng sáng chói mắt, mạnh đấm vào nắm tay.

Nhưng mọi thứ chỉ như gãi ngứa cho quang nhân trắng. Khoảnh khắc, thân thể Long Hạo Thần tựa đạn pháo bị đánh bay.

Y Tư Đốn Vương trợn mắt há hốc mồm nhìn tình hình này. Từ sau khi Vĩnh Hằng Thiên Sứ xuất hiện, phong ấn đến từ Thần Tự Nhiên cũng giải trừ. Gã nhìn mọi thứ trước mắt, trong mắt tràn đầy khó tin.

“Lão long, điều này sao có thể? Cho dù Vĩnh Hằng Thiên Sứ có mạnh hơn ngươi, ta thì cũng không tới mức này.”

Thần Thánh Cự Long truyền âm nói.

‘Ngươi biết cái gì, đây là thử thách của Thần Vĩnh Hằng đối với nhân loại. Vĩnh Hằng Thiên Sứ chỉ tạm thời có được quyền hạn cai quản Vĩnh Hằng Lĩnh Vực mà thôi. Nếu như là ở bên ngoài thì mười cô ta cũng không có tu vi này.”

Y Tư Đốn Vương khó hiểu nói.

‘Nếu đã vậy thì còn thử thách cái gì, ai thắng được cô ta chứ?’

Thần Thánh Cự Long khinh thường nói.

‘Trong đầu ngươi trừ cơ bắp ra còn có cái gì hả? Ngươi thì biết cái gì, tự mình xem đi.’

Y Tư Đốn Vương nổi giận.

‘Má nó, ngươi còn nói ta biết cái gì là ta dùng cây búa đập nát mông ngươi bây giờ.’

Thần Thánh Cự Long nhìn chằm chằm chiến trường, đáp lại cơn giận của Y Tư Đốn Vương là một trong năm vuốt rồng của nó, dựng thẳng ngón giữa.

Ở trên không trung, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy Quang nguyên tố trong người kịch liệt chấn động, bay ngược ra mấy ngàn mét mới ổn định lại. Tuy thân thể cực kỳ thống khổ nhưng khiến hắn kinh ngạc là mình không bị thương nghiêm trọng. Ngược lại Vương Giả kiếm chịu nắm đấm của quang nhân khổng lồ kia để lại một dấu vết sâu.

Trong đầu Long Hạo Thần lập tức dâng lên ý niệm, đó là hình như lực công kích của quang nhân này không mạnh như uy áp đã thể hiện.

Công kích của quang nhân không tạm dừng, tay phải nâng lên không trung, nguyên cánh tay hóa thành thanh kiếm dài ngàn mét chém xuống. Thanh kiếm chưa giáng xuống mà mặt đất bên dưới xuất hiện khe rãnh sâu dài mấy ngàn mét. Điều đó khiến Y Tư Đốn Vương đau lòng muốn chết, nhưng không dám ra mặt ngăn cản. Quang nhân này hiện ra thực lực thật là quá đáng sợ, dù cho hắn cộng thêm Thần Thánh Cự Long thì chỉ sợ cũng không phải đối thủ của người ta.

Trong không khí, tất cả nguyên tố thuộc tính dường như chớp mắt bị điều động. Thân thể Long Hạo Thần còn chưa ổn định, không thể làm ra bất cứ động tác né tránh nào. Dù là không gian cũng đã bị phong tỏa, cho dù hắn có lực lượng xuyên không gian thì vẫn không thể trốn thoát. Loại cảm giác này, tựa như năm đó hắn ở tại Tháp Tinh Ma bị ba ma tộc phong tỏa vậy.

Máu sôi sục, mắt Long Hạo Thần sáng ngời, nhiệt huyết trong người hắn đang sôi trào. Trận chiến ở Tháp Tinh Ma là lần thất bại lớn nhất từ lúc hắn chào đời tới nay. Thải Nhi hắn yêu thương nhất đã chịu bao nhiêu thống khổ mới hồi sinh được hắn.

Cảm nhận tương tự lại xuất hiện, lực lượng cả người Long Hạo Thần bùng nổ thăng hoa. Đôi tay nắm chặt Vương Giả kiếm, ánh sáng bảy sắc nồng đậm bị thần khí nhiễm thành tám sắc, đường kính chỉ một mét lại như mặt trời sáng tỏa. Ánh sáng tám sắc phóng lên cao.

Thần Quang Viên Vũ Khúc bản áp súc.

Có Vương Giả kiếm tồn tại giữa thần khí và thần khí, Long Hạo Thần dù là vận dụng ở lĩnh vực hay tăng phúc đều biến hóa theo cấp số nhân.

*Oành!!!*

Không trung tràn ngập ánh sáng trắng tung bay. Lực cắt mạnh mẽ của Thần Quang Viên Vũ Khúc cứng rắn chém một phần ba kiếm quang ngàn mét. Khi nó tới trước mặt Long Hạo Thần thì khí thế không bằng trước kia.

Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn lấp lánh ánh sáng bảy sắc, hóa thành tấm thuẫn khổng lồ chắn trên đỉnh đầu. Nhưng lực lượng kiếm quang đúng là khủng bố, vẫn là hung ác đập Long Hạo Thần vào khe hở trên mặt đất. Khi ở giữa không trung thì hắn đã hộc ra búng máu rồi.

Quang nhân nhấc chân bước ra một bước, bay thẳng tới vị trí Long Hạo Thần đập xuống đất. Xem bộ dáng như là muốn không chừa đường sống.

Nhưng ngay lúc đó, bỗng nhiên ánh sáng trên bầu trời hơi biến đổi. Vốn là ánh nắng rực rỡ đột nhiên biến tối xuống, mặt trời lặn về hướng tây, dường như buổi tối sẽ trước tiên đến.

Loại biến đổi này khiến Vĩnh Hằng Thiên Sứ hơi ngây ra. Nhưng bước chân của quang nhân vẫn là mạnh mẽ đạp xuống mặt đất. Tiếng chấn khiến Y Tư Đốn Vương nhịn không được nhắm tịt mắt. Một cước khủng bố như thế, dù Long Hạo Thần không chết cũng không sót lại vài hơi.

“Nhật Nguyệt Thần Thạch?” Vĩnh Hằng Thiên Sứ nghi hoặc nhìn không trung.

Nhật Nguyệt Thần Thạch là một bảo vật, ẩn chứa nhật nguyệt tinh hoa thuần túy nhất trong thiên nhiên. Khi có đủ lực lượng thúc đẩy có thể biến đổi ngày đêm, ngày đêm trước tiên đến, là một trong các báu vật quan trọng của Y Tư Đốn. Nhưng trước kia Vĩnh Hằng Thiên Sứ từng nghe nói Nhật Nguyệt Thần Thạch đã bị đánh cắp, không ngờ xuất hiện tại đây. Không phải Y Tư Đốn Vương hay Thần Thánh Cự Long sử dụng, vậy tất nhiên chính là Long Hạo Thần rồi.

Cùng lúc đó, quang nhân khổng lồ bá khí uy vũ, trạng thái gần như vô địch đột nhiên run rẩy. Tuy động tác của nó không lớn nhưng bởi vì thể tích cơ thể, vẫn khiến mỗi người có mặt thấy rõ ràng.

Ngay sau đó, một luồng sáng kỳ lạ bắt đầu lan tràn dưới chân quang nhân thân thể như đông lại.

Đỏ, cam, vàng, lục, thanh, lam, tím, đen, trắng.

Chín màu sắc lấp lóe mang theo nhu hòa đặc biệt bốc lên cao. Chín sắc màu này dâng lên thì nhật nguyệt giao thoa dường như ngưng tụ một vị trí. Ánh trăng và ánh mặt trời ở trên không trung xoay quanh, giao hòa. Uy nhiếp thiên địa khủng bố khiến Vĩnh Hằng Thiên Sứ, Thần Thánh Cự Long, Y Tư Đốn Vương đều run rẩy.

Chỉ sợ họ có thực lực mạnh hơn nữa, trước thần uy của thiên địa thì vẫn nhỏ bé. Dù là thần cũng không thể đối kháng thiên uy. Bởi vì thần cũng là sinh ra trong thiên địa.

Mắt thấy chín sắc màu lan tràn đến mỗi góc thân thể quang nhân, lúc này dường như nhật nguyệt thần quang trên bầu trời đã hoàn thành dung hợp cuối cùng.

Một cột sáng hai màu vàng, trắng to lớn từ trên trời giáng xuống, nhật và nguyệt hoàn mỹ kết hợp, ánh sáng hoàn mỹ tập trung vào người quang nhân ngàn mét.

Trước ánh nhìn ngơ ngác của Vĩnh Hằng Thiên Sứ, quang nhân khổng lồ này từ từ tan rã trước thần uy thiên địa. Nhật nguyệt thần quang nhập thẳng xuống mặt đất, một bóng người dâng lên trong ánh thần quang này.



Trên Thần Thánh giáp không nhiễm một chút bùn đất, tay phải nắm Vương Giả kiếm to lớn, tay trái của hắn thì giơ cao trên đỉnh đầu, một tấm thuẫn lấp lánh chín sắc đang điên cuồng hấp thu ánh sáng nhật nguyệt, khiến thân thể hắn cũng lấp lánh hai màu trắng, vàng.

“Chín sắc? Siêu thần khí?”

Thần Thánh Cự Long và Y Tư Đốn Vương đồng thanh nói, liếc nhau. Trong mắt cả hai thấy rõ nỗi sợ hãi và rung động từ đối phương.

Thần Thánh Cự Long cảm nhận rõ ràng, nếu lúc trước Long Hạo Thần cùng nó chiến đấu phát ra một kích siêu thần khí này, thì chỉ sợ nó đã…

Vĩnh Hằng Thiên sứ càng rung động không gì sánh kịp. Cô không thể tưởng tượng nổi Long Hạo Thần lại có thể phá hủy quang nhân tụ tập trăm vạn linh lực của mình. Đây là thực lực đã gần với bán thần! Cho dù nó chỉ là linh lực ngưng kết thành, thực lực tổng thể cũng vượt qua cường giả cấp chín bậc sáu.

Đúng thế, Long Hạo Thần kích phát ra lực lượng tận cùng của Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn rồi.

“Nhật Nguyệt chi ngự, để ý bản tâm, quan chi dẫn đạo, thần chi bảo hộ. Ánh bình minh, hoàng hôn tịch dương, Nhật Nguyệt giáng thế, Thần Oa làm lá chắn.”

Đây là lời lúc đó Nhật Nguyệt Thần Oa để lại, Long Hạo Thần không ngừng lĩnh ngộ, dần hiểu ra, Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn chỉ có khi trăng trời giao nhau, là bình minh hoặc hoàng hôn mới phát huy ra lực lượng mạnh nhất. Thực lực cần thiết để kích phát ra lực lượng này ít nhất phải là cấp chín bậc ba.

Chính là nói, sau khi Long Hạo Thần thăng cấp đến cấp chín bậc ba mới tính là chân chính nắm giữ uy lực siêu thần khí này.

Ánh sáng trắng vàng lấp lánh trong cõi trời đất. Dường như lực lượng hỗn độn trên người Vĩnh Hằng Thiên Sứ bị ảnh hưởng, cơ thể cô rung động, khí thế khủng bố cỡ như Ma Thần Hoàng bắt đầu nhanh chóng suy yếu. Cả thế giới Y Tư Đốn dường như bị nhật nguyệt thần quang chiếu rọi biến hư ảo.

“Bằng hữu, hãy thu lại thần thông đi. Không thì Vĩnh Hằng Lĩnh Vực của chúng ta sẽ bị phá hủy.” Y Tư Đốn Vương vội vã nói với Long Hạo Thần.

Ánh sáng trắng vàng chậm rãi thu lại, Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn không công kích nữa, sắc trời dần tối xuống, từ mặt trời đến mặt trăng. Long Hạo Thần ở giữa không trung lấp lóe ánh sáng sắc màu càng hiện tôn quý.

Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn chín sắc đã biến trở lại bảy sắc, hơn nữa ánh sáng ảm đạm rất nhiều.

Khi được đến Nhật Nguyệt Thần Thạch, Long Hạo Thần đã cảm giác được tác dụng chính xác của nó. Hoặc nên nói là Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn ám thị với lòng hắn. Lúc này lấy Nhật Nguyệt Thần Thạch phối hợp Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn phát ra một kích, quả nhiên xoay chuyển càn khôn. Nhưng hắn cũng cảm nhận được bởi vì không phải trăng trời giao thoa bình thường, nên ít nhất trong ba ngày, Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn không cách nào tỏa ra ánh sáng siêu thần khí.

Nhưng siêu thần khí đúng là siêu thần khí, dù ánh sáng ảm đạm, Long Hạo Thần có nhật nguyệt quang chiếu rọi đã hồi phục đến trạng thái cao nhất.

Nhìn hướng Vĩnh Hằng Thiên Sứ phía xa, Long Hạo Thần lau vết máu nơi khóe miệng.

“Không biết tôi có tính là thông qua thử thách của người?”

Lúc trước Vĩnh Hằng Thiên Sứ có khí thế đỉnh cấp chín bây giờ đã hoàn toàn suy yếu. Về mặt cảm giác thì hiện tại cô toát khí thế không cách biệt với Thần Thánh Cự Long là bao. Đối mặt Long Hạo Thần nắm Vương Giả kiếm, khí thế ở trạng thái cao nhất, cô biết, mình không có khả năng chiến thắng. Huống chi lúc trước Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn nở rộ ánh sáng đem đến rung động quá lớn cho cô.

“Ngươi thông qua thử thách.” Vĩnh Hằng Thiên Sứ gật đầu với Long Hạo Thần.

Ngay lúc này, nguyên thế giới Y Tư Đốn đột nhiên biến thành chín sắc. Thần quang chín sắc lấy Long Hạo Thần làm trung tâm từ từ quay quanh.

Một giọng nói lạnh lẽo quanh quẩn trên không trung.

“Trí tuệ, cứng cỏi, trầm ổn, cường đại. Ngươi lần lượt trải qua ba thử thách khí linh. Bắt đầu từ bây giờ, ngươi chính là chủ nhân của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa. Vĩnh Hằng Thiên Sứ sẽ kể tình huống cụ thể của vương tọa cho ngươi nghe.”

Hạnh phúc đến quá đột ngột rồi lại tất nhiên. Long Hạo Thần ngẩn ngơ, đôi mắt ươn ướt.

Mười mấy năm, từ lần đầu tiên hắn chứng kiến sự cường đại của Thần Ấn vương tọa, đã qua mười mấy năm rồi.

Mười mấy năm qua hắn khắc khổ tu luyện, trải qua đau khổ. Mãi đến hôm nay, hắn rốt cuộc có được Thần Ấn vương tọa thuộc về mình, còn là thủy tổ Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa chưa từng bị người sử dụng.

Giờ phút này, tâm tình của hắn không thể chỉ dùng hai chữ kích động hình dung, đó là loại hân hoan khó thể miêu tả, đó là loại thừa nhận linh hồn thăng hoa.

Hắn đột nhiên nhớ tới trong Tháp Vĩnh Hằng, Tử Linh Thánh Pháp Thần, Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư trước khi rời đi đã nói một câu ‘Tay nắm nhật nguyệt hái sao, thế gian không người như ta.’

Hắc ám, rốt cuộc sẽ bị Vĩnh Hằng Quang chiếu rọi vỡ nát. Ma Thần Hoàng, ta rốt cuộc đã có tư cách khiêu chiến với ngươi.

Giữa không trung, Vĩnh Hằng Thiên Sứ, Thần Thánh Cự Long và Y Tư Đốn Vương đều chậm rãi lạy Long Hạo Thần toàn thân lấp lánh ánh sáng chín sắc.

Ba cường giả cung kính nói.

“Người thủ hộ Vĩnh Hằng Lĩnh Vực bái kiến chủ nhân.”

Long Hạo Thần ngăn lại nói.

“Ba vị không cần khách sáo, mời mau mau đứng lên cho.”

Ba cường giả đứng thẳng dậy.

Vĩnh Hằng Thiên Sứ nói.

“Chủ nhân, có phải người tò mò về ba đợt thử thách này không?”

Long Hạo Thần nhẹ gật đầu, kỳ thật trong lòng hắn đã có suy đoán nhưng còn cần chứng thật.

Vĩnh Hằng Thiên Sứ nói.

“Nơi này là Vĩnh Hằng Lĩnh Vực. Trong Vĩnh Hằng Lĩnh Vực ta thủ hộ bầu trời, thần long thủ hộ đại dương và tất cả ma thú, Y Tư Đốn Vương thủ hộ mặt đất. Hợp lại chúng ta đại biểu một thế giới, thế gới vĩnh hằng và sáng tạo. Nơi này bị gọi là Vĩnh Hằng Lĩnh Vực. Vĩnh Hằng Lĩnh Vực vốn là lĩnh vực bên trong Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa. Bởi vậy, người muốn được vương tọa thừa nhận thì phải ở đây nhận thử thách.”

“Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa chính là ghế Sáng Thế Thần từng ngồi, là siêu thần khí chân chính. Mạnh hơn tấm thuẫn trong tay người nhiều. Tấm thuẫn của ngươi chỉ khi ở trạng thái đặc biệt mới phóng ra uy lực siêu thần khí, miễn cưỡng coi như chạm đến lằn ranh siêu thần khí. Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa, là sau khi Sáng Thế Thần tự phân liệt hóa thành thống ngự trăm thần tất cả các thế giới thì lạc ở tinh không. Nó cùng với vận mệnh chỉ dẫn đi tới tinh cầu của người, cũng chính là Thánh Ma đại lục mà người đã biết. Nó luôn chờ đợi chủ nhân mới sinh ra.”

Không ngờ Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa là ghế ngồi của Sáng Thế Thần? Mắt Long Hạo Thần đông lại, tập trung tinh thần lắng nghe.

“Vương tọa sẽ ban cho người lực lượng mạnh nhất. Có vương tọa, người tương đương với được xem là thần dự bị Sáng Thế Thần, vĩnh viễn không cần lo lắng bình cảnh của thần tiến đến.”

Long Hạo Thần trong lòng máy động, nói.

“Người nói bình cảnh của thần chính là trăm vạn linh lực?”

Vĩnh Hằng Thiên Sứ gật đầu, nói.

“Đúng vậy, mới rồi thử thách cuối cùng với người thật ra là nhờ vào lực lượng Vĩnh Hằng Lĩnh Vực mô phỏng ra trăm vạn linh lực. Dựa theo chỉ thị của Thần Vĩnh Hằng, vốn chỉ cần người chống được mười phút trước công kích của ta thì coi như thông qua thử thách. Nhưng không ngờ người dựa vào siêu thần khí công kích lực lượng mô phỏng của ta. Tuy siêu thần khí của người không thể nào sánh bằng Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa nhưng dù sao là ở bên trong lĩnh vực.”

Long Hạo Thần tò mò hỏi.

“Thần Vĩnh Hằng là ai?”

Vĩnh Hằng Thiên Sứ vẻ mặt sùng kính nói.

“Thần Vĩnh Hằng chính là Sáng Thế Thần để lại một tia thần niệm tại vương tọa. Cũng chính là chúa tể chân chính trong Vĩnh Hằng Lĩnh Vực. Nhưng ngài ấy không dễ dàng xuất hiện. Ngài ấy để ta nói với người, khi người hoàn thành nhiệm vụ cần thiết, sứ mệnh của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa tại thế giới này đã hoàn thành, sẽ theo an bài của vận mệnh đi tới nơi khác.”

Nghe cô nói vậy thì Long Hạo Thần hoàn toàn hiểu ra. Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa không phải vĩnh viễn nhận hắn làm chủ, chỉ có thể xem như cho hắn mượn, hoặc nên nói là cho Thánh Ma đại lục mượn. Đúng thế! Nó chính là ghế của Sáng Thế Thần, sao có thể để mình vĩnh viễn sử dụng chứ.

Đúng lúc này, vầng sáng chín sắc trên bầu trời biến càng đậm, thanh âm bình tĩnh không chút cảm xúc vang lên.

“Long Hạo Thần, hãy dựa theo số mệnh chỉ dẫn đi tiếp. Đi tìm nguyên nhân chân chính sáu ngàn năm trước ma tộc giáng xuống, ngăn cản căn nguyên thế giới hủy diệt và phá hư. Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa bởi vì mặt phá hư mà tới thế giới này, cũng sẽ vì thế giới hồi phục mà đi. Ngươi là số mệnh lựa chọn. Thử thách hoàn tất.”

Từng vòng vầng sáng chín sắc quay quanh trên dưới người Long Hạo Thần. Hắn chỉ cảm thấy thân thể mình chìm đắm trong lực lượng đặc biệt.

Đó là lực lượng hỗn độn vô tận, dường như lực lượng này bởi vì thân thể hắn mà biến đổi. Quang thuộc tính quen thuộc bắt đầu xuất hiện, hơn nữa lấy tốc độ kinh người bén rễ nẩy mầm. Linh hồn cùng thân thể hắn thăng hoa trong quá trình trưởng thành và sáng tạo này.

Ngự Long quan.

Long Tinh Vũ và các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đều đang sốt ruột chờ đợi.

Một tháng rồi, từ bắt đầu đối kháng với hơi thở Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa đến bây giờ, đã tròn một tháng, nhưng Long Hạo Thần vẫn không truyền đến tin tức gì.

Hai mươi ngày trước, Trương Phóng Phóng và Hàn Vũ đã hoàn thành thử thách, có được Thần Ấn vương tọa thuộc về mình. Kỵ Sĩ Thánh Điện tới đây xưa nay chưa từng đầy đủ năm vị Thần Ấn kỵ sĩ.



Nhưng Long Tinh Vũ và thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi không vui vẻ chút nào, bởi vì trong lòng họ, người vốn nên trở thành Thần Ấn kỵ sĩ nhất chưa trở về, hắn còn đang nhận thử thách.

“Đã một tháng rồi, sao đại ca còn chưa ra, chắc không xảy ra chuyện gì chứ?” Lâm Hâm mặt tràn đầy sốt ruột nói.

Trần Anh Nhi hung dữ liếc y, nói.

“Ngậm miệng thối lại đi!”

Thải Nhi đứng bên cạnh Long Tinh Vũ, im lặng chờ đợi, nàng nhìn như bình tĩnh kỳ thật lòng sốt ruột hơn bất cứ ai.

Long Tinh Vũ an ủi mọi người, nói.

“Trong quá trình được Thần Ấn vương tọa thừa nhận có thử thách dài đến một tháng, đây là tình huống chưa từng xuất hiện, cũng vì vậy mà cơ hội của Hạo Thần chắc tăng lớn hơn. Không nên gấp, cho dù Hạo Thần không được Thần Ấn vương tọa thừa nhận thì cũng sẽ không chịu bất cứ thương tổn gì.”

Tuy nói là vậy nhưng không có thương tổn chỉ đại biểu năm Thần Ấn vương tọa khác, Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa là thủy tổ ai mà biết nó sẽ đạt tới mức huyền ảo thế nào.

Ngay khi Long Tinh Vũ an ủi mọi người thì bỗng nhiên trong đầu họ xuất hiện cảm giác thoáng choáng váng.

“Có chuyện gì vậy?”

Mọi người đều là cường giả đương thời, khi cảm nhận không đúng lập tức phản ứng ngay. Họ phát hiện dường như mặt đất chấn động, cả Ngự Long quan đều khẽ rung.

“Chẳng lẽ là địa long lật người?” Long Tinh Vũ hoảng sợ biến sắc nói.

Địa long lật người tuy hiếm thấy trên đại lục nhưng không phải không có. Một khi xuất hiện tình hình địa long lật người thì sẽ tổn thất rất lớn.

Ngự Long quan là một trong sáu hùng quan của nhân loại, nếu thật xảy ra địa long lật người mãnh liệt thì sẽ đả kích không gì sánh kịp với Liên Bang.

Nhưng chấn động không tăng lên, tuy Ngự Long quan lung lay kích động mọi người nhưng vẫn giữ mức độ nhất định, không tăng thêm.

Đột nhiên, một linh lực khủng khiếp không hề báo trước từ mặt đất bốc lên. Ngay sau đó, cách mọi người không xa, điêu khắc đại biểu Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa bỗng lóe sáng.

Vốn điêu khắc đen như mực đột nhiên biến thành chín màu vô cùng huyễn lệ. Ngay sau đó, một cột sáng từ pho tượng bắn ra bốc lên trời.

Nói cũng lạ, cột sáng này không phá hủy bất cứ kiến trúc này, nhưng trong giây lát đã lao ra khỏi Ngự long Sơn đâm thẳng lên trời cao.

Dù ở ngoài mấy trăm dặm cũng có thể thấy kỳ cảnh này. Vầng sáng chín sắc huyễn lệ bắn lên trời, phá tan tầng mây, bay lên trời cao.

“Là Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa, chẳng lẽ, Hạo Thần đã…”

Nhìn điêu khắc Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa tỏa ánh sáng, Long Tinh Vũ chỉ thấy tim mình như bị bóp chặt. Thần Ấn vương tọa thủy tổ này chưa từng xuất hiện biến hóa, điều này có ý nghĩa như thế nào?

Khí thế uy nghiêm tràn ngập cả Ngự Long quan. Phương xa ma tộc đóng quân thoáng chốc rung động. Chúng cũng nhìn thấy ánh sáng chín sắc kia. Đối với chúng thì uy nghiêm đó biến này uy nhiếp nặng nề.

Trên đầu trời, cột sáng chín sắc dần mở rộng, một vương tọa to lớn cao chừng trăm mét chậm rãi hiện ra trong cột sáng chín sắc.

Thể tích của nó thật sự quá lớn, ma tộc muốn không thấy cũng không được. Uy nhiếp khủng bố đó khiến ma tộc cấp thấp sợ đến vỡ mật.

Tuy bởi vì tính đặc biệt của Ngự Long quan, ma tộc trú đóng nơi đây không có loại yếu như Song Đao Ma, nhưng bởi vì thánh chiến đã kết thúc mấy năm, trú quân ma tộc nơi này so với hơn bốn năm trước thì thực lực cách biệt không nhỏ.

Một ít chiến sĩ ma tộc cấp ba đang run rẩy xụi lơ trên đất, nếu uy nhiếp tiếp tục tăng lên thì chúng chắc chắn sẽ chết.

Khác với bên ma tộc khủng hoảng, cường giả trong Ngự Long quan chìm đắm trong rung động.

Điêu khắc sáu Thần Ấn vương tọa, gần như mỗi kỵ sĩ trên cấp năm đều thấy qua, Kỵ Sĩ Thánh Điện cũng luôn có được Thần Ấn kỵ sĩ. Nhưng so với Thần Ấn vương tọa to lớn cao trăm mét, lấp lánh chín sắc trước mắt, Thần Ấn vương tọa khác từng ở trên chiến trường tỏa sáng vô số kể dường như đều biến ảm đạm.

Ánh sáng chín sắc có khí thế đặc biệt, lấp lánh mà không rối mắt. Mơ hồ sau lưng Thần Ấn vương tọa, chín sắc dần hình thành từng vòng giao thoa. Bản thể Thần Ấn vương tọa thì dần như bạch ngọc điêu khắc thành.

Thần Ấn vương tọa khác thoạt trông đều là chất sắt thép, chỉ có cái này là cho cảm giác bản chất ngọc thạch.

Tất cả phù điêu vẫn sinh động giống thật như vậy, nhưng so với điêu khắc màu đen thì trắng trong suốt cho người cảm giác vô cùng cao quý.

Một quang ảnh từ từ phong đại ở đằng trước Thần Ấn vương tọa khổng lồ. Quang ảnh đó mặc thần giáp bảy sắc, tay cầm kiếm to màu vàng, lấp lánh tám sắc. Áo giáp che đậy khuôn mặt y nhưng dáng người cao hơn năm trăm mét.

Chậm rãi, y ngồi lên Thần Ấn vương tọa không gì sánh kịp, như thần chân chính giáng xuống nhân gian.

Giây phút y ngồi xuống Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa, uy nhiếp khủng bố đến cực độ khiến bên trú quân ma tộc, tất cả chiến sĩ ma tộc cấp ba, cấp bốn trước áp lực khủng khiếp đó nổ tung, hóa thành thịt nát.

Đúng vậy, ảo ảnh khổng lồ đó chính là Long Hạo Thần.

Giờ phút này, Long Hạo Thần không biết mình đang ở đâu. Hắn chỉ cảm thấy có lực lượng vĩ đại khó hình dung quay quanh mình. Hắn từng có Sinh Mệnh và Sáng Tạo kiếm, trong tiến hóa lĩnh vực lĩnh ngộ ra thần kỹ lĩnh vực như Cai Quản Tiến Trình Sinh Mệnh, nhưng khi hắn ngồi vào vương tọa này, dường như tất cả lĩnh ngộ đều biến bé nhỏ không đáng kể. Một loại ý niệm sáng tạo chân chính quanh quẩn trong lòng lòng hắn. Ý niệm vĩnh hằng khiến Trái Tim Vĩnh Hằng trong ngực hắn dần bình ổn. Triệt ngộ khó miêu tả vương vấn trong lòng. Tu vi của hắn bởi vì Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa mà từ từ tăng lên. Tốc độ không nhanh nhưng cảnh giới tâm thần cũng theo đó tăng cao.

Phù hợp, dung hòa.

Ý niệm và linh lực của Long Hạo Thần đều ở trong loại kỳ diệu hiểu ra, dung hợp với Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa.

Thần khí ánh sáng chín sắc chiếu rọi, từng kỵ sĩ quỳ một gối xuống, hướng Long Hạo Thần hành lễ cao thượng nhất.

Ngay lúc này, ba luồng sáng bắn ra từ Ngự Long quan. Xuất hiện trước nhất là luồng sáng đỏ vàng, vương tọa khổng lồ cao mười mét, trên lưng ghế cao cao khảm vô số bảo thạch đếm không hết. Có thể mơ hồ thấy trên lưng ghế có một tượng phật, áp lực lãnh liệt, uy nghiêm, thậm chí có thể nói là khủng bố từ trong đó tỏa ra ngoài.

Đỉnh lưng ghế là bảo thạch đỏ rực hình nửa vòng tròn, tựa như nửa vầng mặt trời nhìn xuống mảnh đất. Nhưng ánh sáng của nó lại là màu da cam hôn ám, tỏa ra uy áp khủng bố tựa tận thế giáng xuống.

Long Tinh Vũ cao ngạo ở giữa không trung, Mạt Thế và Sát Phạt Thần Ấn vương tọa chính là bối cảnh tốt nhất cho y.

Hai Thần Ấn vương tọa khác một là xanh biếc, một là màu vàng nhạt.

Chúng nó cũng cao hơn mười mét. Trên Thần Ấn vương tọa xanh biếc khảm một ngàn lẻ tám mươi viên bảo thạch xanh, hợp thành đồ án mặt người quái lạ, dường như đang gầm rống. Chính giữa đồ án mặt người là một pho tượng thiếu nữ. Thiếu nữ mặt đầy ai oán, hai mắt như tùy thời ứa nước mắt, sự thương cảm và sợ hãi xung quanh hình thành điểm lạ lùng.

Đúng vậy, đây chính là Kinh Sợ và Bi Thương Thần Ấn vương tọa. Trừ Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa ở tầng khác ra, Thần Ấn vương tọa này xếp hạng nhất trong năm Thần Ấn vương tọa nhân loại sáng tạo. Đằng trước nó cũng đứng một người, ánh mắt bình tĩnh mà trầm ổn, tóc dài xõa vai, trên khuôn mặt anh tuấn lộ vẻ kích động, nhìn chằm chằm hướng Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa.

Hàn Vũ, trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, tùy tòng trung thực của Long Hạo Thần, Phụ Trợ kỵ sĩ. Hiện giờ y cũng là người sở hữu Kinh Sợ và Bi Thương Thần Ấn vương tọa, đã bị Kỵ Sĩ Thánh Điện phong làm Hủy Diệt và Khoan Thứ Thần Ấn kỵ sĩ.

Thần Ấn vương tọa màu vàng nhạt có hoa văn vàng mỹ lệ, từng vòng khuếch tán ra ngoài, ở vị trí trung tâm thì là bảo thạch vàng to lớn cao cỡ một mét. Khối bảo thạch vàng này thoạt trông như một con mắt, bên trong hình như có vầng sáng dao động, lấp lóe ánh sáng trí tuệ.

Đằng trước Thần Ấn vương tọa vàng này, Trương Phóng Phóng cũng vẻ mặt kích động nhìn chăm chú vào Long Hạo Thần và Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa. Bây giờ y giống như Hàn Vũ, đã chính thức trở thành Thần Ấn kỵ sĩ Kỵ Sĩ Thánh Điện.

Y là người sở hữu Trí Tuệ và Tinh Thần Thần Ấn vương tọa, bị phong làm Giáo Hóa và Truyền Thừa Thần Ấn kỵ sĩ của Kỵ Sĩ Thánh Điện.

Đến tận đây, sáu Thần Ấn vương tọa của Kỵ Sĩ Thánh Điện đã có chủ nhân của mình. Thực lực tổng thể của Kỵ Sĩ Thánh Điện tăng lên đến đỉnh điểm chưa từng có.

Vang lên thanh âm của Long Tinh Vũ bao phủ cả Ngự Long quan.

“Hai mươi ngày trước, Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta lần lượt thức tỉnh Hủy Diệt và Khoan Thứ Thần Ấn kỵ sĩ, Giáo Hóa và Truyền Thừa Thần Ấn kỵ sĩ. Hôm nay, ta muốn tuyên bố việc vui lớn nhất từ khi Kỵ Sĩ Thánh Điện thành lập sáu ngàn năm nay. Thần Ấn vương tọa thủy tổ của chúng ta rốt cuộc cũng có chủ nhân. Người đó chính là chủ tịch đợt thứ nhất Liên Bang Thánh Điện mới thành lập của chúng ta, Long Hạo Thần. Hắn đã được Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa thừa nhận, ta đại biểu Kỵ Sĩ Thánh Điện, phong hắn danh hiệu Huy Hoàng và Lãnh Tụ Thần Ấn kỵ sĩ. Bắt đầu từ giờ phút này, hắn sẽ là thủ lĩnh sáu Thần Ấn kỵ sĩ, là lãnh tụ tối cao của Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta.”

Long Tinh Vũ dùng linh lực rót vào thanh âm bao phủ cả Ngự Long quan, không khí yên tĩnh ba giây sau như núi lửa bùng nổ bộc phát tiếng hoan hô vang vọng cả tòa hùng quan.

“Thần Ấn kỵ sĩ, Thần Ấn kỵ sĩ, Thần Ấn kỵ sĩ…”

Họ hô cùng một khẩu hiệu, vì quang vinh của Kỵ Sĩ Thánh Điện mà vinh quang.

Phương xa, đại quân ma tộc trú đóng đang lặng lẽ nhổ trại rút lui. Không lui cũng không được, Thần Ấn vương tọa lấp lánh ánh sáng chín sắc đem đến áp lực cho chúng thật là quá lớn. Cứ tiếp tục như vậy, không biết sẽ có tổn thất như thế nào.

Hơn nữa thống lĩnh bên ma tộc thấy trên bầu trời trong bốn Thần Ấn vương tọa xuất hiện có ba cái không biết, lập tức nhận ra tình hình không tốt, nhanh chóng phái trinh sát hồi báo cho hậu phương. Đây là việc lớn phải kinh động đến Ma Thần Hoàng.

Long Hạo Thần có thể cảm nhận được tiếng hoan hô từ Ngự Long quan, nhưng lúc này hắn không thể đáp lại, bởi vì trong cơ thể hắn mọi thứ đang thăng hoa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Ấn Vương Tọa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook