Chương 38: Ca không sợ cướp biển
Gạt Tàn Bự
04/10/2015
Đại Phi trở về nhà, tiếp tục đăng nhập vào trò chơi. Vật phẩm Nơi ẩn nấp thần thánh lập tức biến mất, xác thuyền cướp biển, xác cá mập trắng vẫn còn nguyên như lúc trước. Không hổ là thần khí ngưng đọng thời gian!
- Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã ở trên biển được một ngày, thu được 100 kinh nghiệm.
À, phúc lợi của nhà hàng hải đến rồi hả! Không ngờ, chỉ khác mỗi một chữ thuật với nhà thôi, vậy nhưng nhà hàng hải lại là một nghề nghiệp của anh hùng, trong khi thuật hàng hải chỉ là một kĩ năng quèn. Nếu vậy, không biết có Người tấn công, Người phòng thủ - phiên bản nghề nghiệp ẩn của thuật tấn công với thuật phòng thủ không nhỉ?
Nói tóm lại, thuyền Tiến Lên lại một lần nữa trôi lững lờ trên đại dương, mặc cho sóng gió đưa đẩy.
Hiện tại không có cá kéo thuyền, không biết sẽ phải trôi đến khi nào đây? Ca hình như đã làm xong hết mọi thử thách rồi thì phải? Nếu như thứ tiếp theo không còn là thử thách, vậy thì chỉ có nước khô máu thật thôi. Mà nếu khô máu thật thì ca chỉ có mỗi một mình, có giữ nổi thuyền không cũng là cả một vấn đề.
Lại một ngày trôi qua. Đêm hôm qua Đại Phi cũng không ngủ ngon lắm, trưa nay lại uống tí men, nên hắn bắt đầu thấy mí mắt sụp xuống. Hắn mở âm thanh lên tối đa, sau đó cứ thế vừa đội mũ vừa say giấc nồng.
Sau một lúc lâu, đột nhiên âm thanh cảnh báo hú điên đảo đánh thức Đại Phi khỏi giấc ngủ trưa!
- Hệ thống nhắc nhở: Thuật trinh sát cảnh báo! Có ba chiếc thuyền lạ mặt đang tiến gần bạn! Xin hãy cảnh giác!
Ối thần linh ơi! Đại Phi vội vàng móc ống nhòm ra nhìn, là cướp biển! Lại là cướp biển! Xong rồi, buông tay bỏ thuyền thôi!
Đại Phi cười khổ lắc đầu, suy cho cùng, cái gọi là tặng thuyền chỉ là trò lừa đảo mà thôi. Làm gì có chuyện hệ thống lại hào phóng đến mức tặng cho người mới một con thuyền khổng lồ như vậy? Kiểu gì nó cũng tìm được lí do để thu hồi về, chơi mất cả hứng.
Liều mạng? Liều cái diều! Phải tranh thủ thời gian tháo dỡ xe tên, chuẩn bị bỏ trốn chứ sao! Giữ được đồ vật nào hay đồ vậy ấy.
Đại Phi nhanh chóng chạy tới khoang pháo tháo dỡ xe tên. Thuyền cướp biển ngày càng tiến đến gần, sau đó huỵch một cái, thân thuyền kêu rầm rầm, hai mạn thuyền áp sát nhau rồi! Đám cướp biển ồ ạt leo sang thuyền Tiến Lên!
Phía trên đầu vang lên những tiếng bước chân rầm rầm, nhưng Đại Phi vẫn kịp tháo xong xe tên, thở dài một hơi! Hắn giơ hai tay hất lên, điệu bộ rất bất cần đời. “Muốn giết cứ giết! Ca chính là thuyền trưởng!”
Vài tên cướp biển lập tức xông lên kề dao vào cổ Đại Phi, áp giải hắn lên trên boong tàu. Hẻ? Tại sao không chém chết ca? Rõ ràng trạng thái của bọn chúng là đối địch (chữ đỏ) mà? Chẳng lẽ ca lại đạp nhầm vào sự kiện gì hả?
Trên boong thuyền có một gã to lớn, râu quai nón đen xì, miệng ngậm tẩu thuốc, hất hàm hỏi Đại Phi.
- Mày thuộc băng nào?
Đại Phi giật mình! Băng đảng nào? Xã hội đen à? Chẳng lẽ nhìn ca giống cướp biển lắm sao? Đây chẳng lẽ lại là một thử thách khác nữa? Hư cấu, làm gì có chuyện đó, hệ thống đâu phải nhà hảo tâm như vậy.
- Ca là người mới, không thuộc băng nào cả.
- Thuyền này của mày hả?
- Ca chính là thuyền trưởng. Hỏi hỏi cái nồi, đằng nào tí nữa chả là thuyền của mày!
- Mày giết cá mập hả?
- Chính là ca!
- Ha ha tốt, lôi nó đi.
Kết quả là ba con thuyền dùng xích sắt móc vào thuyền của Đại Phi, sau đó lôi về một chỗ nào đó. Đám cướp biển cũng đổ xô lên thuyền Tiến Lên, nhanh chóng điều khiển hướng buồm. Cứ như vậy, bốn con tàu mạnh mẽ đạp sóng tiến về phía trước.
Chậc, đúng là có nhiều thủy thủ có khác! Vậy nhưng Đại Phi càng lúc càng nghi ngờ, sao bọn chúng trông không giống như đang đối địch nhỉ? Chẳng lẽ thật sự có sự kiện gì? Phải hỏi mới được, tuy rằng lắm mồm kiểu gì cũng vạ miệng!
- Chúng mày định mang ca đi đâu?
- Ha ha, đến lúc đó chú mày sẽ biết.
Gã cướp biển vung tay lên, một gã cướp biển khác liền đem khăn trùm đen chụp lên đầu Đại Phi, khung cảnh chợt biến thành màu đen xì. Được rồi, ca hiểu rồi, định mang ca đến hang ổ phải không. Xem ra ca lại sống lâu thêm được một chút rồi, nếu không chúng nó cần gì phải nói nhảm nhiều như vậy, cho ca vài đao là cướp được thuyền rồi.
Đằng nào cũng chả thấy gì, tranh thủ ra ngoài tranh chủ đọc tí tin tức cho vui.
Trong trò chơi có rất nhiều hải đảo, là nơi trú ngụ tuyệt vời của cướp biển, vậy nên cướp biển ở thế giới này rất đông, là nguồn kinh nghiệm của những người chơi hàng hải nhưng lại sợ không có chỗ cày quái. Đám cướp biển cũng có những thế lực riêng, theo thứ tự là băng Người vô tội, băng Kẻ cướp khát máu, băng Thuyền buồm đẫm máu, băng Vùng biển hoang dại, ngoài ra còn có băng Cướp biển vùng Ca ri bê của vua cướp biển Râu Đỏ mới thành lập ở thế giới mới. Những thế lực cướp biển này thường ẩn nấp ở những vùng hẻo lánh hiểm trở, thậm chí hải quân của đế quốc cũng không dám tự tiện tấn công chúng.
Cướp biển coi mọi kẻ ở trên biển đều là kẻ thù, giữa bọn chúng cũng thường xảy ra những vụ ẩu đả thanh toán lẫn nhau. Vậy mà mình có thể gặp mặt chúng, xong vẫn còn ngồi đây an toàn, quá nửa là gây ra sự kiện nào đó rồi. Chẳng còn cách nào khác, đi được đến đâu hay đến đố vậy.
Không biết sau bao lâu, bỗng nhiên phía đằng xa truyền tới tiếng gào ầm ĩ, tiếng cười hô hố. Đại Phi lóa mắt, mũ chụp đầu bị nhấc lên rồi! Trước mắt hắn là một bến cảng nằm trên một hòn đảo, bên trong cảng có chứa vô số thuyền cướp biển, trên bờ xây nhằng nhịt các loại nhà gỗ. Đại Phi nhìn chung quanh, thấy bên cạnh cũng có vô số hòn đảo nhỏ như vậy. Đây là hang ổ của bọn chúng sao?
- Ha ha lính mới, chào mừng đến với đảo Hoang dại. Tao sẽ mang mày đến gặp thuyền trưởng Rock. Đến lúc đó thuyền trưởng hỏi cái gì mày phải trả lời cái nấy, nếu không thì đừng hỏi tại sao nước biển lại mặn nhé, ha ha ha ha! Gã râu quai nón cười lớn.
Thuyền trưởng Rock! Băng Vùng biển hoang dại! Là thế lực lớn đó! Ối thần linh ơi, kịch bản kiểu gì thế này?
Đoàn tàu bắt đầu cập bến, đám cướp biển trên bờ líu ra líu ríu ùa lại hưng phấn hỏi thăm.
- Ha ha, không ngờ các chú vớ được dê béo!
- Lần này Barak thơm nhé!
- Ối chà, con cá mập này to thế?
- Mấy thằng đần này! Nhanh chóng lôi cá mập lên xẻ thịt, nhớ phải lột da cẩn thận đấy nhé.
- Trời ơi da con cá mập này tuyệt đối là loại tốt! Nhất định có thể làm được giáp da cá mập tốt nhất!
Barak dẫn theo đám tay chân, áp giải Đại Phi lên bờ, đi sâu vào trong đảo. Đại Phi nhìn trái nhìn phải, nhận thấy trên thị trấn này có đủ xưởng tàu, tiệm rèn, tiệm quần áo, quán rượu, cái gì cần cũng có. Nhất là quán rượu có rất nhiều, đâu đâu cũng truyền tới tiếng cười thô lỗ cùng với tiếng đàn phóng đãng.
Đúng là hàng thì không thiếu nhưng nhiều thì không có.
Cuối cùng bọn chúng áp giải Đại Phi đến trước một căn phòng lớn. Barak cũng chẳng thèm gõ cửa, đạp cửa lôi Đại Phi vào trong phòng.
- Này sếp, mang cho sếp một kẻ thú vị này!
Đại Phi ngẩng lên, nhìn thấy giữa đại sảnh, có một gã khổng lồ cơ bắp cuồn cuộn, mặt mũi đầy vết sẹo, đang nằm ườn xác trên chiếc ghế salon. Bên cạnh hắn là vài cô gái mặc quần áo mỏng manh, cô thì rót rượu, cô thì bóp vai, lại có cô đấm chân cho hắn. So sánh với con gấu đội lốt người này, mấy cô gái kia đúng là… hình thể khác biệt như thế này không sợ thủng bụng à…
Gã mặt sẹo chính là thủ lĩnh băng Vùng biển hoang dại, Rock. Không cần phải nghĩ, chính là anh hùng sử thi!
- Khà khà, Barak à, nghe nói lần này mày cướp được hẳn một con thuyền lớn hả?
- Tạm thời tao chưa muốn cướp, chỉ là nhìn thấy thằng nhóc này rất thú vị nên mang về xem thế nào thôi.
- Khà khà, oắt con có tiềm năng ra phết đấy, bé tí mà đã phạm phải nhiều chuyện ác như vậy, lại còn có một chiếc thuyền lớn nữa, mày mà không làm cướp biển đúng là phí của giời. Thế nào, gia nhập băng của bọn tao không, tao sẽ tự tay bồi dưỡng mày thành một gã cướp biển ưu tú nhất, giàu có nhất, tha hồ mà tiêu diêu tự tại nhé!
- Hệ thống nhắc nhở: Thủ lĩnh cướp biển Rock muốn truyền cho ngươi nghề chính bí mật “Cướp biển”, có đồng ý không?
- Cướp biển sơ cấp: Ông vua không ngai thống trị hải dương, mỗi một cấp tăng thêm 10% sát thương của toàn quân nếu đi trên biển, tăng 5% tốc độ di chuyển của thuyền, cộng dồn với thuật hàng hải. Mỗi một cấp được thưởng một điểm thuộc tính, hệ thống sẽ thưởng thêm một điểm công.
Đặc trưng nghề nghiệp: Có thể huấn luyện cướp biển, cần một điểm kỹ năng để học.
- Cướp biển (Pirate): Công 10, thủ 2, sát thương 6 – 10, HP 35, tốc độ đánh 14, tốc độ di chuyển 12, kỹ năng đặc biệt: Lái thuyền, ném rìu, né tránh, cướp đoạt.
- Nhắc nhở người mới: Một khi trở thành cướp biển, bạn sẽ trở thành địch nhân của tất cả các vương quốc, xin hãy nghĩ cẩn thận.
Đại Phi lúc này mới hiểu! Hóa ra chưa giết ca, là vì ca còn chưa chuyển nghề, lại thêm với tiếng xấu vang xa (chữ đỏ), hoàn toàn phù hợp làm cướp biển! Không ngờ người chơi còn có thể gia nhập cả cướp biển, ca cứ tưởng chỉ có NPC cướp biển thôi chứ. Hồi Open Beta, cũng có một số đứa tự xưng là cướp biển, chuyên cướp bóc thuyền buôn, nhưng đó không phải là cướp biển, chỉ là một đám chữ đỏ thôi.
Phiền rồi! Đây là nghề chính, không phải nghề phụ như Nhà hàng hải. Chữ đỏ còn có thể rửa sạch, chứ đã thành cướp biển thì cả đời này mãi mãi làm cướp biển rồi.
Ca không muốn làm cướp đâu, như vậy có nghĩa ca sẽ phải đối đầu với cả thế giới cộng với NPC nữa. Mặc dù trước kia ca thích nhất là làm vậy, nhưng bây giờ ca là người chơi chuyên nghiệp rồi, muốn bán vàng kiếm tiền đấy. Lại nói, ca chữ đỏ như vậy làm thế nào có thể giao dịch cho bên trung gian? Bảo người ta dùng tài khoản phụ ra đường quẹo trái quẹo phải quẹo phải quẹo trái đến bãi biển gặp mặt hả? Thôi đừng nói nữa.
Hơn nữa mỗi ngày phải chém chém giết giết, sửa sửa này nọ, cướp được tiền xong không biết có đủ dùng không nữa! Thật sự cho rằng cướp biển sống rất thoải mái ư? Thoải mái thì bọn nó đã không chui lủi ở đây rồi. Người ta sư tử châu Phi làm bá chủ thảo nguyên còn bị chết đói nữa là, con mồi cũng không phải lúc nào cũng dễ tóm đâu. Tương tự, cướp biển là cái bọn dùng thuyền kiếm cơm, một khi thuyền hỏng, ô hô a ha à nha.
Chưa kể ca còn đang tiếp một nhiệm vụ sử thi nữa, trở thành cướp biển thì cửa thành cũng không qua được chứ đừng nói là gặp mặt đại công tước chức cao vọng trọng Markal, nhiệm vụ sử thi coi như bỏ luôn.
Nói chung ca quyết không làm cướp biển, quá hãm tài! Ca là người lương thiện, năng lượng chính nghĩa tràn ngập!
Đại Phi lập tức chọn từ chối.
- Ca sẽ không bao giờ làm cướp biển!
Thích thì nhích đi, ca không tin NPC còn có thể chém người chơi chết về 0 cấp?
- Thằng ranh này, mày nghĩ tại sao mày còn giữ được thuyền! Đừng có chưa đỗ ông nghè đã đe hàng tổng nhé! Barak giận dữ nói.
- Ha ha không sao không sao, cứ để cho nó đi dạo vài vòng đã, nó nghĩ thông suốt tự khắc sẽ đến tìm tao.
- Hừ, vậy thì nghe sếp, sếp cứ nghỉ ngơi tiếp đi.
Barak dùng một tay xách Đại Phi ra khỏi gian phòng, quăng hắn ra ngoài như thể đang ném một bọc rác vậy, sau đó nghênh ngang bỏ đi.
- Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã ở trên biển được một ngày, thu được 100 kinh nghiệm.
À, phúc lợi của nhà hàng hải đến rồi hả! Không ngờ, chỉ khác mỗi một chữ thuật với nhà thôi, vậy nhưng nhà hàng hải lại là một nghề nghiệp của anh hùng, trong khi thuật hàng hải chỉ là một kĩ năng quèn. Nếu vậy, không biết có Người tấn công, Người phòng thủ - phiên bản nghề nghiệp ẩn của thuật tấn công với thuật phòng thủ không nhỉ?
Nói tóm lại, thuyền Tiến Lên lại một lần nữa trôi lững lờ trên đại dương, mặc cho sóng gió đưa đẩy.
Hiện tại không có cá kéo thuyền, không biết sẽ phải trôi đến khi nào đây? Ca hình như đã làm xong hết mọi thử thách rồi thì phải? Nếu như thứ tiếp theo không còn là thử thách, vậy thì chỉ có nước khô máu thật thôi. Mà nếu khô máu thật thì ca chỉ có mỗi một mình, có giữ nổi thuyền không cũng là cả một vấn đề.
Lại một ngày trôi qua. Đêm hôm qua Đại Phi cũng không ngủ ngon lắm, trưa nay lại uống tí men, nên hắn bắt đầu thấy mí mắt sụp xuống. Hắn mở âm thanh lên tối đa, sau đó cứ thế vừa đội mũ vừa say giấc nồng.
Sau một lúc lâu, đột nhiên âm thanh cảnh báo hú điên đảo đánh thức Đại Phi khỏi giấc ngủ trưa!
- Hệ thống nhắc nhở: Thuật trinh sát cảnh báo! Có ba chiếc thuyền lạ mặt đang tiến gần bạn! Xin hãy cảnh giác!
Ối thần linh ơi! Đại Phi vội vàng móc ống nhòm ra nhìn, là cướp biển! Lại là cướp biển! Xong rồi, buông tay bỏ thuyền thôi!
Đại Phi cười khổ lắc đầu, suy cho cùng, cái gọi là tặng thuyền chỉ là trò lừa đảo mà thôi. Làm gì có chuyện hệ thống lại hào phóng đến mức tặng cho người mới một con thuyền khổng lồ như vậy? Kiểu gì nó cũng tìm được lí do để thu hồi về, chơi mất cả hứng.
Liều mạng? Liều cái diều! Phải tranh thủ thời gian tháo dỡ xe tên, chuẩn bị bỏ trốn chứ sao! Giữ được đồ vật nào hay đồ vậy ấy.
Đại Phi nhanh chóng chạy tới khoang pháo tháo dỡ xe tên. Thuyền cướp biển ngày càng tiến đến gần, sau đó huỵch một cái, thân thuyền kêu rầm rầm, hai mạn thuyền áp sát nhau rồi! Đám cướp biển ồ ạt leo sang thuyền Tiến Lên!
Phía trên đầu vang lên những tiếng bước chân rầm rầm, nhưng Đại Phi vẫn kịp tháo xong xe tên, thở dài một hơi! Hắn giơ hai tay hất lên, điệu bộ rất bất cần đời. “Muốn giết cứ giết! Ca chính là thuyền trưởng!”
Vài tên cướp biển lập tức xông lên kề dao vào cổ Đại Phi, áp giải hắn lên trên boong tàu. Hẻ? Tại sao không chém chết ca? Rõ ràng trạng thái của bọn chúng là đối địch (chữ đỏ) mà? Chẳng lẽ ca lại đạp nhầm vào sự kiện gì hả?
Trên boong thuyền có một gã to lớn, râu quai nón đen xì, miệng ngậm tẩu thuốc, hất hàm hỏi Đại Phi.
- Mày thuộc băng nào?
Đại Phi giật mình! Băng đảng nào? Xã hội đen à? Chẳng lẽ nhìn ca giống cướp biển lắm sao? Đây chẳng lẽ lại là một thử thách khác nữa? Hư cấu, làm gì có chuyện đó, hệ thống đâu phải nhà hảo tâm như vậy.
- Ca là người mới, không thuộc băng nào cả.
- Thuyền này của mày hả?
- Ca chính là thuyền trưởng. Hỏi hỏi cái nồi, đằng nào tí nữa chả là thuyền của mày!
- Mày giết cá mập hả?
- Chính là ca!
- Ha ha tốt, lôi nó đi.
Kết quả là ba con thuyền dùng xích sắt móc vào thuyền của Đại Phi, sau đó lôi về một chỗ nào đó. Đám cướp biển cũng đổ xô lên thuyền Tiến Lên, nhanh chóng điều khiển hướng buồm. Cứ như vậy, bốn con tàu mạnh mẽ đạp sóng tiến về phía trước.
Chậc, đúng là có nhiều thủy thủ có khác! Vậy nhưng Đại Phi càng lúc càng nghi ngờ, sao bọn chúng trông không giống như đang đối địch nhỉ? Chẳng lẽ thật sự có sự kiện gì? Phải hỏi mới được, tuy rằng lắm mồm kiểu gì cũng vạ miệng!
- Chúng mày định mang ca đi đâu?
- Ha ha, đến lúc đó chú mày sẽ biết.
Gã cướp biển vung tay lên, một gã cướp biển khác liền đem khăn trùm đen chụp lên đầu Đại Phi, khung cảnh chợt biến thành màu đen xì. Được rồi, ca hiểu rồi, định mang ca đến hang ổ phải không. Xem ra ca lại sống lâu thêm được một chút rồi, nếu không chúng nó cần gì phải nói nhảm nhiều như vậy, cho ca vài đao là cướp được thuyền rồi.
Đằng nào cũng chả thấy gì, tranh thủ ra ngoài tranh chủ đọc tí tin tức cho vui.
Trong trò chơi có rất nhiều hải đảo, là nơi trú ngụ tuyệt vời của cướp biển, vậy nên cướp biển ở thế giới này rất đông, là nguồn kinh nghiệm của những người chơi hàng hải nhưng lại sợ không có chỗ cày quái. Đám cướp biển cũng có những thế lực riêng, theo thứ tự là băng Người vô tội, băng Kẻ cướp khát máu, băng Thuyền buồm đẫm máu, băng Vùng biển hoang dại, ngoài ra còn có băng Cướp biển vùng Ca ri bê của vua cướp biển Râu Đỏ mới thành lập ở thế giới mới. Những thế lực cướp biển này thường ẩn nấp ở những vùng hẻo lánh hiểm trở, thậm chí hải quân của đế quốc cũng không dám tự tiện tấn công chúng.
Cướp biển coi mọi kẻ ở trên biển đều là kẻ thù, giữa bọn chúng cũng thường xảy ra những vụ ẩu đả thanh toán lẫn nhau. Vậy mà mình có thể gặp mặt chúng, xong vẫn còn ngồi đây an toàn, quá nửa là gây ra sự kiện nào đó rồi. Chẳng còn cách nào khác, đi được đến đâu hay đến đố vậy.
Không biết sau bao lâu, bỗng nhiên phía đằng xa truyền tới tiếng gào ầm ĩ, tiếng cười hô hố. Đại Phi lóa mắt, mũ chụp đầu bị nhấc lên rồi! Trước mắt hắn là một bến cảng nằm trên một hòn đảo, bên trong cảng có chứa vô số thuyền cướp biển, trên bờ xây nhằng nhịt các loại nhà gỗ. Đại Phi nhìn chung quanh, thấy bên cạnh cũng có vô số hòn đảo nhỏ như vậy. Đây là hang ổ của bọn chúng sao?
- Ha ha lính mới, chào mừng đến với đảo Hoang dại. Tao sẽ mang mày đến gặp thuyền trưởng Rock. Đến lúc đó thuyền trưởng hỏi cái gì mày phải trả lời cái nấy, nếu không thì đừng hỏi tại sao nước biển lại mặn nhé, ha ha ha ha! Gã râu quai nón cười lớn.
Thuyền trưởng Rock! Băng Vùng biển hoang dại! Là thế lực lớn đó! Ối thần linh ơi, kịch bản kiểu gì thế này?
Đoàn tàu bắt đầu cập bến, đám cướp biển trên bờ líu ra líu ríu ùa lại hưng phấn hỏi thăm.
- Ha ha, không ngờ các chú vớ được dê béo!
- Lần này Barak thơm nhé!
- Ối chà, con cá mập này to thế?
- Mấy thằng đần này! Nhanh chóng lôi cá mập lên xẻ thịt, nhớ phải lột da cẩn thận đấy nhé.
- Trời ơi da con cá mập này tuyệt đối là loại tốt! Nhất định có thể làm được giáp da cá mập tốt nhất!
Barak dẫn theo đám tay chân, áp giải Đại Phi lên bờ, đi sâu vào trong đảo. Đại Phi nhìn trái nhìn phải, nhận thấy trên thị trấn này có đủ xưởng tàu, tiệm rèn, tiệm quần áo, quán rượu, cái gì cần cũng có. Nhất là quán rượu có rất nhiều, đâu đâu cũng truyền tới tiếng cười thô lỗ cùng với tiếng đàn phóng đãng.
Đúng là hàng thì không thiếu nhưng nhiều thì không có.
Cuối cùng bọn chúng áp giải Đại Phi đến trước một căn phòng lớn. Barak cũng chẳng thèm gõ cửa, đạp cửa lôi Đại Phi vào trong phòng.
- Này sếp, mang cho sếp một kẻ thú vị này!
Đại Phi ngẩng lên, nhìn thấy giữa đại sảnh, có một gã khổng lồ cơ bắp cuồn cuộn, mặt mũi đầy vết sẹo, đang nằm ườn xác trên chiếc ghế salon. Bên cạnh hắn là vài cô gái mặc quần áo mỏng manh, cô thì rót rượu, cô thì bóp vai, lại có cô đấm chân cho hắn. So sánh với con gấu đội lốt người này, mấy cô gái kia đúng là… hình thể khác biệt như thế này không sợ thủng bụng à…
Gã mặt sẹo chính là thủ lĩnh băng Vùng biển hoang dại, Rock. Không cần phải nghĩ, chính là anh hùng sử thi!
- Khà khà, Barak à, nghe nói lần này mày cướp được hẳn một con thuyền lớn hả?
- Tạm thời tao chưa muốn cướp, chỉ là nhìn thấy thằng nhóc này rất thú vị nên mang về xem thế nào thôi.
- Khà khà, oắt con có tiềm năng ra phết đấy, bé tí mà đã phạm phải nhiều chuyện ác như vậy, lại còn có một chiếc thuyền lớn nữa, mày mà không làm cướp biển đúng là phí của giời. Thế nào, gia nhập băng của bọn tao không, tao sẽ tự tay bồi dưỡng mày thành một gã cướp biển ưu tú nhất, giàu có nhất, tha hồ mà tiêu diêu tự tại nhé!
- Hệ thống nhắc nhở: Thủ lĩnh cướp biển Rock muốn truyền cho ngươi nghề chính bí mật “Cướp biển”, có đồng ý không?
- Cướp biển sơ cấp: Ông vua không ngai thống trị hải dương, mỗi một cấp tăng thêm 10% sát thương của toàn quân nếu đi trên biển, tăng 5% tốc độ di chuyển của thuyền, cộng dồn với thuật hàng hải. Mỗi một cấp được thưởng một điểm thuộc tính, hệ thống sẽ thưởng thêm một điểm công.
Đặc trưng nghề nghiệp: Có thể huấn luyện cướp biển, cần một điểm kỹ năng để học.
- Cướp biển (Pirate): Công 10, thủ 2, sát thương 6 – 10, HP 35, tốc độ đánh 14, tốc độ di chuyển 12, kỹ năng đặc biệt: Lái thuyền, ném rìu, né tránh, cướp đoạt.
- Nhắc nhở người mới: Một khi trở thành cướp biển, bạn sẽ trở thành địch nhân của tất cả các vương quốc, xin hãy nghĩ cẩn thận.
Đại Phi lúc này mới hiểu! Hóa ra chưa giết ca, là vì ca còn chưa chuyển nghề, lại thêm với tiếng xấu vang xa (chữ đỏ), hoàn toàn phù hợp làm cướp biển! Không ngờ người chơi còn có thể gia nhập cả cướp biển, ca cứ tưởng chỉ có NPC cướp biển thôi chứ. Hồi Open Beta, cũng có một số đứa tự xưng là cướp biển, chuyên cướp bóc thuyền buôn, nhưng đó không phải là cướp biển, chỉ là một đám chữ đỏ thôi.
Phiền rồi! Đây là nghề chính, không phải nghề phụ như Nhà hàng hải. Chữ đỏ còn có thể rửa sạch, chứ đã thành cướp biển thì cả đời này mãi mãi làm cướp biển rồi.
Ca không muốn làm cướp đâu, như vậy có nghĩa ca sẽ phải đối đầu với cả thế giới cộng với NPC nữa. Mặc dù trước kia ca thích nhất là làm vậy, nhưng bây giờ ca là người chơi chuyên nghiệp rồi, muốn bán vàng kiếm tiền đấy. Lại nói, ca chữ đỏ như vậy làm thế nào có thể giao dịch cho bên trung gian? Bảo người ta dùng tài khoản phụ ra đường quẹo trái quẹo phải quẹo phải quẹo trái đến bãi biển gặp mặt hả? Thôi đừng nói nữa.
Hơn nữa mỗi ngày phải chém chém giết giết, sửa sửa này nọ, cướp được tiền xong không biết có đủ dùng không nữa! Thật sự cho rằng cướp biển sống rất thoải mái ư? Thoải mái thì bọn nó đã không chui lủi ở đây rồi. Người ta sư tử châu Phi làm bá chủ thảo nguyên còn bị chết đói nữa là, con mồi cũng không phải lúc nào cũng dễ tóm đâu. Tương tự, cướp biển là cái bọn dùng thuyền kiếm cơm, một khi thuyền hỏng, ô hô a ha à nha.
Chưa kể ca còn đang tiếp một nhiệm vụ sử thi nữa, trở thành cướp biển thì cửa thành cũng không qua được chứ đừng nói là gặp mặt đại công tước chức cao vọng trọng Markal, nhiệm vụ sử thi coi như bỏ luôn.
Nói chung ca quyết không làm cướp biển, quá hãm tài! Ca là người lương thiện, năng lượng chính nghĩa tràn ngập!
Đại Phi lập tức chọn từ chối.
- Ca sẽ không bao giờ làm cướp biển!
Thích thì nhích đi, ca không tin NPC còn có thể chém người chơi chết về 0 cấp?
- Thằng ranh này, mày nghĩ tại sao mày còn giữ được thuyền! Đừng có chưa đỗ ông nghè đã đe hàng tổng nhé! Barak giận dữ nói.
- Ha ha không sao không sao, cứ để cho nó đi dạo vài vòng đã, nó nghĩ thông suốt tự khắc sẽ đến tìm tao.
- Hừ, vậy thì nghe sếp, sếp cứ nghỉ ngơi tiếp đi.
Barak dùng một tay xách Đại Phi ra khỏi gian phòng, quăng hắn ra ngoài như thể đang ném một bọc rác vậy, sau đó nghênh ngang bỏ đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.