Chương 63: Tình cờ gặp Huyết Vi Studio blah
Gạt Tàn Bự
17/03/2016
Hoàng hôn, bác gái Lùn lái xe ngựa chở hàng đến tu viện. Đại Phi thì trốn trong một túi vải giữa đống rau quả.
Xe dừng. Đại Phi nghe thấy âm thanh trầm trầm của "Dung ma ma":
- Sao lâu thế?
Muộn như vậy chính là vì hỗ trợ Đại Phi ngụy trang. Bằng không cho dù là sư tổ ngụy trang cũng không có biện pháp tàng hình trước mắt mọi người. Nhưng cũng không thể quá muộn, nếu không sẽ khéo quá hóa vụng.
- Thuyền chở hàng đến chậm!
Dung ma ma hừ lạnh một tiếng, sau đó dùng chổi theo thông lệ quét sạch bánh xe. Dùng lời của tu viện thì là quét sạch bụi trần trước khi vào tu viện, nhưng thực tế đây chính là một bài kiểm tra.
Cảm nhận được nhịp chổi đều đặn mà hữu lực, trái tim Đại Phi như muốn tọt lên cổ họng, thành hay bại chính là lúc này đây, cửa này không qua thì khỏi cần tính tiếp rồi.
Trong tích tắc, Dung ma ma mở to cặp mắt tam giác, lộ ra cái nhìn sắc bén như diều hâu! Chổi đập mạnh vào thùng xe đánh bình một cái!
- Đây là cái gì!!!
Dung ma ma rít lên bén nhọn!
Đại Phi cảm thấy trái tim xiết chặt.
- Làm sao?
- Đừng tưởng dùng khoai thối trộn trong khoai ngon là có thể lừa ta nhé! Cái đồ đồ tham lam người Lùn, ngươi nhất định biển thủ tiền ăn!
- Nói láo! Khoai thối ở đâu!
Dung ma ma moi moi mấy bao khoai tây, móc ra vài củ khoai nhỏ.
- Đây chứ đâu? Đừng tưởng trời nhá nhem có thể lừa ta!
Bác gái Lùn bèn xuống xe, một tay chống nạnh chỉ Dung ma ma.
- Con mụ già này, mở to mắt chó ra mà nhìn cho kĩ, đây là khoai nhỏ, không phải khoai thối! Chuyên dùng để nấu súp!
- Khoai nhỏ chính là khoai thối! Chưa chín đã hái!
- Thế mụ nhìn qua 1 cân khoai thối 6 tiền đồng chưa?
- Nói láo, mang hóa đơn ra đây! Rõ ràng là mụ tham ô tiền quỹ!
- Mụ chưa đủ tư cách xem!
Hai người cãi nhau ỏm tỏi làm kinh động một đám nữ tu sĩ gần đó, họ bèn nhao nhao ra khuyên can.
- Thôi được rồi được rồi, đưa đồ ăn quan trọng hơn.
- Lần này không làm rõ thì bác không đưa nữa! Không có bằng chứng mà dám vu cáo bác nuốt riêng tiền ăn!
- Nhìn mụ có tật giật mình là ta biết mụ có vấn đề!
Bác gái Lùn tức giận đá mạnh xe ngựa.
- Bố láo! Mụ nói ta có tội là có tội, thế sao không đi mà làm thẩm phán ý!
- Cứ nói đi, càng nói to chứng tỏ càng chột dạ!
- Thôi thôi hai bác! Đừng cãi nữa...
- Dừng ở đây thôi! Tranh thủ đưa hàng vào thôi!
- Hu hu hu! Không thể bỏ qua được! Bác không vào nữa, mụ ta vu cáo bác nuốt riêng tiền cơm!
- Thế giờ mụ muốn sao?
- Xin lỗi!
- Hừ! Đời này bà mày còn chưa biết xin lỗi là gì nhé!
...
- Còn ra cái thể thống gì nữa! Mọi người giải tán làm việc của mình đi!
Một âm thanh uy nghiêm vang ra từ cửa lớn, có vẻ như chuyện này đã kinh động tới đại nhân vật.
Kết quả là Dung ma ma hừ lạnh quay đầu bỏ đi, bác gái một bên lau nước mắt một bên đánh xe thẳng vào hậu viện, các tu sĩ cũng tán đi.
Bên trong đống rau quả, Đại Phi người đầy mồ hôi lạnh, giờ mới dám thở phào. Cuối cùng cũng qua được cửa ải đầu tiên. Cụ bà đấu với bác gái, kim khâu đại chiến kéo may, đây là chiến tranh giữa các bác gái, là văn đấu, không có chỗ cho đàn ông nhúng tay vào! Xem ra Markal quả nhiên biết dùng người!
Chuẩn bị đầy đủ mới là thứ quyết định thắng bại. Lần này hành động chỉ xoay quanh một bao khoai tây nhưng đằng sau nó là cả một kế hoạch khổng lồ!
Với cái tầm thánh nữ siêu cấp như Dung ma ma, trong lòng có quỷ tuyệt đối không lọt qua được mắt mụ ta. Khoai tây nhỏ là mồi nhử đầu tiên, dùng để phóng đại mâu thuẫn. Bước thứ hai là lườm rau gắp thịt, dùng khoai tây làm cớ cãi lộn, tiếp tục phân tán sự chú ý. Bước thứ ba là đục nước béo cò, đem chuyện làm lớn lên, hấp dẫn càng nhiều người tới càng tốt, khi đó một đàn vịt cùng thi nhau quạc quạc càng giúp Đại Phi ẩn nấp sâu hơn, đồng thời lại mượn lời khuyên giải của họ để làm cớ rút lui. Bước thứ tư, bác gái khóc lóc om xòm còn để câu giờ, kéo tới đêm! Chỉ có đêm tối Đại Phi mới có thể thuận lợi lẻn vào, bằng không nếu cứ dễ dàng đi qua thành ra lại làm khó hắn.
Cho nên nói, nghệ thuật tình báo trong chiến tranh không giống như trong 007, không nằm ở những món đồ nhìn thì bình thường nhưng thực ra xịn đến hư cấu, lại càng không nằm ở một gã nhìn tưởng bình thường nhưng thực tế lại đẹp trai đến bất thường, mà nó nằm ở một thứ không ai có thể ngờ tới, là bao khoai tây, là bác gái.
Khi xe ngựa đã vào đến sân sau, trời đã tối mịt. Giữa những bóng người trùng trùng điệp, thân ảnh chắc nịch của bác gái bỗng trở thành lá chắn tốt nhất cho Đại Phi. Hắn bèn sử dụng thuật Ngụy trang cấp sư tổ, lẻn vào nhà kho lớn như kế hoạch.
Cửa thứ hai cũng xong! Nhà kho là điểm quản lý lỏng lẻo nhất tu viện, rất hiếm khi có lão ma ma tuần tra, là điểm ẩn nấp lý tưởng nhất.
Hiện tại chỉ còn tìm người thôi! Chỉ cần tìm được người, bác gái sẽ đưa nàng đến gặp ca! Ca sẽ lợi dụng di vật tranh thủ OK nàng càng sớm càng tốt!
Bên ngoài nhà kho truyền tới tiếng bác gái:
- Erza, đây là đồ con làm rơi à?
- Dạ không phải, thưa bác Talia.
- Amber, đây có phải đồ của con không?
- Hi hi không ạ, có điều con có thể giúp bác tìm người.
- Không cần, tự bác tìm, tìm không thấy bác đành đút túi vậy, oa ha ha ha!
- Bác Talia... bác...
- Bác làm sao hở?
- Mặt bác quá dày rồi!
- Vớ vẩn, không thấy bác đang tìm người sao, bác mới chỉ dày một nửa mặt thôi!
Oa ha ha ha, thanh âm của các nàng nghe thật là êm tai nha, quả thực như thiên thần vậy á. Serbia, giờ tên em là gì nhỉ? Ra đây chú nựng cái nào!
Chốc lát sau truyền tới âm thanh bác gái
- Ài? Cũng không phải của con à? Vậy thì để mai bác lại hỏi vậy.
Chậc, không thấy sao! Đành phải chờ vậy, ca vẫn còn 8 ngày trò chơi mà. Nghe bác gái nói tu viện không có đàn ông, mấy việc lặt vặt này thường do nữ tu trẻ tuổi địa vị thấp phân lượt phụ trách, tỷ lệ gặp được Serbia sẽ rất cao!
Bên ngoài nhà kho vang lên tiếng xe ngựa, sau đó nhỏ dần, bác gái đã ra về. Đại Phi bắt đầu suy tư kế hoạch thoát thân rồi, đây mới là phần khó nhất. Theo như hiện tại, thì chỉ có đốt cháy nhà kho, sau đó Serbia lúc này đã là phó anh hùng của ca sẽ giả vờ đi chữa cháy, rồi tìm cơ hội bỏ chạy, hừ hừ!
Nữ anh hùng đã hiếm, mà nữ anh hùng đặc biệt lại càng hiếm, mà nữ tu sĩ không cần phải nghĩ, chính là nữ anh hùng đặc biệt. Giá trị của nàng tuyệt đối bõ công, đây là biểu tượng của thân phận, địa vị và thực lực! Nhìn toàn bộ thế giới này, có thể sử dụng kế hoạch kinh hồn táng đảm, không theo lẽ thường, dùng tới tận sư tổ thuật Ngụy trang lẻn vào tu viện, thử hỏi được nổi mấy người? Ca được gọi anh hùng cấp thần, hoàn toàn xứng đáng!
Đang hoang tưởng, bỗng nhiên bên ngoài truyền tới bước chân ngày một gần.
Đại Phi giật mình, có người? Nữ tu sĩ?
Sau khi một đám người chui vào nhà kho tối om, Đại Phi mở trừng trừng hai mắt! Vãi xoài! Người-chơi-nữ!
Trên cái thế giới này tồn tại một vài thánh địa, cho dù đàn ông có tài giỏi đến đâu cũng không thể tiến vào, nhưng phụ nữ lại có thể bước vào như không, ví dụ như...nhà vệ sinh nữ, nhà tắm nữ... Ca dùng kế hoạch quỷ khóc thần sầu, vậy mà chỉ để tiến vào một cái nhà tắm nữ!
Khặc...phụt! Đại Phi nghĩ đến đây phun ra một ngụm máu!
Đúng lúc này, đám người chơi bắt đầu tụ thành một vòng. Trên đầu họ toàn là tiền tố Huyết Vi, Huyết Vi Thánh Thương, Huyết Vi Hoa Hồng, Huyết Vi Thánh Kiếm v...vang
Đại Phi chợt nhận ra, Huyết Vi? Huyết Vi Studio? Vãi xoài! Chính chủ đây rồi, là Studio nổi tiếng nhất cả nước vì chỉ thu nhận các cô gái trẻ đẹp! Mặc dù quy mô vẫn còn kém xa Tinh Thần Đồ Long..., nhưng danh tiếng cũng không nhỏ! Chủ Guild của bọn họ chẳng phải là Huyết Vi Hoa Hồng đây sao? Trong truyền thuyết cô ta từng cùng tình nhân trong mộng của ca, Bộ Phi Yên, tranh đoạt danh hiệu nữ thần của trạch nam, sau đó do thế lực kém Tinh Thần nên mới thua trận.
Nếu là Huyết Vi Studio, hẳn là tu viện này không phải người chơi nữ nào cũng có thể tiến vào, phải là người chơi rất cao cấp mới được. Ảo tưởng như vậy khiến Đại Phi bình tâm đi một tí. Không biết mấy đứa đang định làm gì nhỉ? Có nên ra chào hỏi bọn họ một phát không, tiện thể nhờ bọn họ tìm người luôn?
Xe dừng. Đại Phi nghe thấy âm thanh trầm trầm của "Dung ma ma":
- Sao lâu thế?
Muộn như vậy chính là vì hỗ trợ Đại Phi ngụy trang. Bằng không cho dù là sư tổ ngụy trang cũng không có biện pháp tàng hình trước mắt mọi người. Nhưng cũng không thể quá muộn, nếu không sẽ khéo quá hóa vụng.
- Thuyền chở hàng đến chậm!
Dung ma ma hừ lạnh một tiếng, sau đó dùng chổi theo thông lệ quét sạch bánh xe. Dùng lời của tu viện thì là quét sạch bụi trần trước khi vào tu viện, nhưng thực tế đây chính là một bài kiểm tra.
Cảm nhận được nhịp chổi đều đặn mà hữu lực, trái tim Đại Phi như muốn tọt lên cổ họng, thành hay bại chính là lúc này đây, cửa này không qua thì khỏi cần tính tiếp rồi.
Trong tích tắc, Dung ma ma mở to cặp mắt tam giác, lộ ra cái nhìn sắc bén như diều hâu! Chổi đập mạnh vào thùng xe đánh bình một cái!
- Đây là cái gì!!!
Dung ma ma rít lên bén nhọn!
Đại Phi cảm thấy trái tim xiết chặt.
- Làm sao?
- Đừng tưởng dùng khoai thối trộn trong khoai ngon là có thể lừa ta nhé! Cái đồ đồ tham lam người Lùn, ngươi nhất định biển thủ tiền ăn!
- Nói láo! Khoai thối ở đâu!
Dung ma ma moi moi mấy bao khoai tây, móc ra vài củ khoai nhỏ.
- Đây chứ đâu? Đừng tưởng trời nhá nhem có thể lừa ta!
Bác gái Lùn bèn xuống xe, một tay chống nạnh chỉ Dung ma ma.
- Con mụ già này, mở to mắt chó ra mà nhìn cho kĩ, đây là khoai nhỏ, không phải khoai thối! Chuyên dùng để nấu súp!
- Khoai nhỏ chính là khoai thối! Chưa chín đã hái!
- Thế mụ nhìn qua 1 cân khoai thối 6 tiền đồng chưa?
- Nói láo, mang hóa đơn ra đây! Rõ ràng là mụ tham ô tiền quỹ!
- Mụ chưa đủ tư cách xem!
Hai người cãi nhau ỏm tỏi làm kinh động một đám nữ tu sĩ gần đó, họ bèn nhao nhao ra khuyên can.
- Thôi được rồi được rồi, đưa đồ ăn quan trọng hơn.
- Lần này không làm rõ thì bác không đưa nữa! Không có bằng chứng mà dám vu cáo bác nuốt riêng tiền ăn!
- Nhìn mụ có tật giật mình là ta biết mụ có vấn đề!
Bác gái Lùn tức giận đá mạnh xe ngựa.
- Bố láo! Mụ nói ta có tội là có tội, thế sao không đi mà làm thẩm phán ý!
- Cứ nói đi, càng nói to chứng tỏ càng chột dạ!
- Thôi thôi hai bác! Đừng cãi nữa...
- Dừng ở đây thôi! Tranh thủ đưa hàng vào thôi!
- Hu hu hu! Không thể bỏ qua được! Bác không vào nữa, mụ ta vu cáo bác nuốt riêng tiền cơm!
- Thế giờ mụ muốn sao?
- Xin lỗi!
- Hừ! Đời này bà mày còn chưa biết xin lỗi là gì nhé!
...
- Còn ra cái thể thống gì nữa! Mọi người giải tán làm việc của mình đi!
Một âm thanh uy nghiêm vang ra từ cửa lớn, có vẻ như chuyện này đã kinh động tới đại nhân vật.
Kết quả là Dung ma ma hừ lạnh quay đầu bỏ đi, bác gái một bên lau nước mắt một bên đánh xe thẳng vào hậu viện, các tu sĩ cũng tán đi.
Bên trong đống rau quả, Đại Phi người đầy mồ hôi lạnh, giờ mới dám thở phào. Cuối cùng cũng qua được cửa ải đầu tiên. Cụ bà đấu với bác gái, kim khâu đại chiến kéo may, đây là chiến tranh giữa các bác gái, là văn đấu, không có chỗ cho đàn ông nhúng tay vào! Xem ra Markal quả nhiên biết dùng người!
Chuẩn bị đầy đủ mới là thứ quyết định thắng bại. Lần này hành động chỉ xoay quanh một bao khoai tây nhưng đằng sau nó là cả một kế hoạch khổng lồ!
Với cái tầm thánh nữ siêu cấp như Dung ma ma, trong lòng có quỷ tuyệt đối không lọt qua được mắt mụ ta. Khoai tây nhỏ là mồi nhử đầu tiên, dùng để phóng đại mâu thuẫn. Bước thứ hai là lườm rau gắp thịt, dùng khoai tây làm cớ cãi lộn, tiếp tục phân tán sự chú ý. Bước thứ ba là đục nước béo cò, đem chuyện làm lớn lên, hấp dẫn càng nhiều người tới càng tốt, khi đó một đàn vịt cùng thi nhau quạc quạc càng giúp Đại Phi ẩn nấp sâu hơn, đồng thời lại mượn lời khuyên giải của họ để làm cớ rút lui. Bước thứ tư, bác gái khóc lóc om xòm còn để câu giờ, kéo tới đêm! Chỉ có đêm tối Đại Phi mới có thể thuận lợi lẻn vào, bằng không nếu cứ dễ dàng đi qua thành ra lại làm khó hắn.
Cho nên nói, nghệ thuật tình báo trong chiến tranh không giống như trong 007, không nằm ở những món đồ nhìn thì bình thường nhưng thực ra xịn đến hư cấu, lại càng không nằm ở một gã nhìn tưởng bình thường nhưng thực tế lại đẹp trai đến bất thường, mà nó nằm ở một thứ không ai có thể ngờ tới, là bao khoai tây, là bác gái.
Khi xe ngựa đã vào đến sân sau, trời đã tối mịt. Giữa những bóng người trùng trùng điệp, thân ảnh chắc nịch của bác gái bỗng trở thành lá chắn tốt nhất cho Đại Phi. Hắn bèn sử dụng thuật Ngụy trang cấp sư tổ, lẻn vào nhà kho lớn như kế hoạch.
Cửa thứ hai cũng xong! Nhà kho là điểm quản lý lỏng lẻo nhất tu viện, rất hiếm khi có lão ma ma tuần tra, là điểm ẩn nấp lý tưởng nhất.
Hiện tại chỉ còn tìm người thôi! Chỉ cần tìm được người, bác gái sẽ đưa nàng đến gặp ca! Ca sẽ lợi dụng di vật tranh thủ OK nàng càng sớm càng tốt!
Bên ngoài nhà kho truyền tới tiếng bác gái:
- Erza, đây là đồ con làm rơi à?
- Dạ không phải, thưa bác Talia.
- Amber, đây có phải đồ của con không?
- Hi hi không ạ, có điều con có thể giúp bác tìm người.
- Không cần, tự bác tìm, tìm không thấy bác đành đút túi vậy, oa ha ha ha!
- Bác Talia... bác...
- Bác làm sao hở?
- Mặt bác quá dày rồi!
- Vớ vẩn, không thấy bác đang tìm người sao, bác mới chỉ dày một nửa mặt thôi!
Oa ha ha ha, thanh âm của các nàng nghe thật là êm tai nha, quả thực như thiên thần vậy á. Serbia, giờ tên em là gì nhỉ? Ra đây chú nựng cái nào!
Chốc lát sau truyền tới âm thanh bác gái
- Ài? Cũng không phải của con à? Vậy thì để mai bác lại hỏi vậy.
Chậc, không thấy sao! Đành phải chờ vậy, ca vẫn còn 8 ngày trò chơi mà. Nghe bác gái nói tu viện không có đàn ông, mấy việc lặt vặt này thường do nữ tu trẻ tuổi địa vị thấp phân lượt phụ trách, tỷ lệ gặp được Serbia sẽ rất cao!
Bên ngoài nhà kho vang lên tiếng xe ngựa, sau đó nhỏ dần, bác gái đã ra về. Đại Phi bắt đầu suy tư kế hoạch thoát thân rồi, đây mới là phần khó nhất. Theo như hiện tại, thì chỉ có đốt cháy nhà kho, sau đó Serbia lúc này đã là phó anh hùng của ca sẽ giả vờ đi chữa cháy, rồi tìm cơ hội bỏ chạy, hừ hừ!
Nữ anh hùng đã hiếm, mà nữ anh hùng đặc biệt lại càng hiếm, mà nữ tu sĩ không cần phải nghĩ, chính là nữ anh hùng đặc biệt. Giá trị của nàng tuyệt đối bõ công, đây là biểu tượng của thân phận, địa vị và thực lực! Nhìn toàn bộ thế giới này, có thể sử dụng kế hoạch kinh hồn táng đảm, không theo lẽ thường, dùng tới tận sư tổ thuật Ngụy trang lẻn vào tu viện, thử hỏi được nổi mấy người? Ca được gọi anh hùng cấp thần, hoàn toàn xứng đáng!
Đang hoang tưởng, bỗng nhiên bên ngoài truyền tới bước chân ngày một gần.
Đại Phi giật mình, có người? Nữ tu sĩ?
Sau khi một đám người chui vào nhà kho tối om, Đại Phi mở trừng trừng hai mắt! Vãi xoài! Người-chơi-nữ!
Trên cái thế giới này tồn tại một vài thánh địa, cho dù đàn ông có tài giỏi đến đâu cũng không thể tiến vào, nhưng phụ nữ lại có thể bước vào như không, ví dụ như...nhà vệ sinh nữ, nhà tắm nữ... Ca dùng kế hoạch quỷ khóc thần sầu, vậy mà chỉ để tiến vào một cái nhà tắm nữ!
Khặc...phụt! Đại Phi nghĩ đến đây phun ra một ngụm máu!
Đúng lúc này, đám người chơi bắt đầu tụ thành một vòng. Trên đầu họ toàn là tiền tố Huyết Vi, Huyết Vi Thánh Thương, Huyết Vi Hoa Hồng, Huyết Vi Thánh Kiếm v...vang
Đại Phi chợt nhận ra, Huyết Vi? Huyết Vi Studio? Vãi xoài! Chính chủ đây rồi, là Studio nổi tiếng nhất cả nước vì chỉ thu nhận các cô gái trẻ đẹp! Mặc dù quy mô vẫn còn kém xa Tinh Thần Đồ Long..., nhưng danh tiếng cũng không nhỏ! Chủ Guild của bọn họ chẳng phải là Huyết Vi Hoa Hồng đây sao? Trong truyền thuyết cô ta từng cùng tình nhân trong mộng của ca, Bộ Phi Yên, tranh đoạt danh hiệu nữ thần của trạch nam, sau đó do thế lực kém Tinh Thần nên mới thua trận.
Nếu là Huyết Vi Studio, hẳn là tu viện này không phải người chơi nữ nào cũng có thể tiến vào, phải là người chơi rất cao cấp mới được. Ảo tưởng như vậy khiến Đại Phi bình tâm đi một tí. Không biết mấy đứa đang định làm gì nhỉ? Có nên ra chào hỏi bọn họ một phát không, tiện thể nhờ bọn họ tìm người luôn?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.