Chương 21: Chiêu Này, Tên Là Thiên Ngại Chấn Tinh
Ly Thiên Võng Lượng
09/09/2021
"Ngưng!"
Giọng nói nhàn nhạt vang lên, dường như có chứa ma lực vô hạn, thời không đều bị trực tiếp giam cầm!
Lạc Xuyên nâng tay lên, điểm vào giữa hư không.
Đinh đinh đinh...
Từng tiếng giòn tan vang lên, hệt như là bản nhạc tuyệt vời nhất, vang lên trong lòng của mỗi người.
Tuy nhiên mỗi một tiếng âm nhạc vang lên, đều sẽ có một chùm ánh sáng nổ tung thành điểm sáng khắp bầu trời.
"Điều này! Sao có thể xảy ra điều này?"
Ở cách đó không xa, khuôn mặt của Sở Vân Phi tràn đầy vẻ kinh hãi.
Hình chiếu thần hồn của Sở Dương Bình ở nơi chân trời cũng truyền tới từng trận dao động, hiển nhiên là không ngờ rằng thế công của mình sẽ bị tan rã dễ dàng như thế.
"Có qua có lại mới toại lòng nhau."
Chỉ sau mấy nhịp thở, toàn bộ chùm sáng sụp đổ, Lạc Xuyên đưa ánh mắt lên trên hình chiếu thần hồn của Sở Dương Bình ở nơi chân trời.
Trong lòng của Sở Dương Bình không khỏi run lên.
Lạc Xuyên tiện tay vung một trảo, vầng trăng bạc trên bầu trời vốn chỉ là một bóng mờ đột nhiên chấn động.
Sắc mặt của Sở Dương Bình ngay lập tức thay đổi, bởi vì ông ta phát hiện mình đã mất đi khống chế đối với trăng bạc mà ông ta gọi ra!
Ngân Nguyệt Lâm Thiên là tuyệt học tối cao của Ngân Nguyệt phủ, chính là dựa vào hình chiếu của trăng bạc hiện ra, để kích phát ra công kích kinh khủng.
Bây giờ mất đi trăng bạc, thủ đoạn công kích lớn nhất của Sở Dương Bình đã mất đi hiệu lực!
Mà không chỉ như vậy, bên trong ánh mắt kinh hãi của ông ta, hư ảnh trăng bạc không ngờ lại chậm rãi ngưng thực!
"Chiêu này, tên là Thiên Ngại Chấn Tinh!"
Giọng nói nhàn nhạt đồng thời vang lên.
Lạc Xuyên trực tiếp lấy trộm tên chiêu thức của một nhân vật thành danh nào đó ở kiếp trước.
Trăng bạc trên bầu trời đã ngưng tụ thành thực thể từ lâu, ở trong tầm mắt của mọi người dần dần trở nên to lớn hơn.
Nói đúng ra, là bởi vì trăng bạc đang dần dần tới gần!
Áp lực kinh khủng nghiền áp về phía thành Cửu Diệu, hình chiếu thần hồn của Sở Dương Bình ở giữa không trung lại càng đứng mũi chịu sào!
Có thể rõ ràng nhìn thấy, hình chiếu thần hồn giống như là màn hình TV có tín hiệu không tốt, lúc sáng lúc tối lúc lấp lóe.
Lúc này, trận pháp hộ thành của thành Cửu Diệu đã hoàn toàn mở ra, một lồng ánh nửa trong suốt đã hoàn toàn bao phủ cả tòa thành.
Vừa đúng lúc, hình chiếu thần hồn vẫn chưa vào bên trong trận pháp bảo hộ.
Chẳng qua tuy nói có trận pháp hộ thành tồn tại, một đám cư dân bên trong thành Cửu Diệu nhìn thấy vầng trăng bạc rơi xuống cũng không nhịn được tâm thần đều rung động!
Sức mạnh trời đất vĩ đại như thế này, sao nhân loại có đủ khả năng để ngăn cản?!
"Chiêu thức khủng bố như thế? Chẳng lẽ bên trong thành Cửu Diệu có một vị cường giả ẩn thế cấp bậc Tôn Giả nào đó sao?"
"Công kích này chỉ sợ trận pháp hộ thành của thành Cửu Diệu căn bản cũng không ngăn cản được? Xong rồi xong rồi! Lúc này chết chắc rồi!"
"Đây chính là thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn..."
Vô số người lộ vẻ mặt chua sót.
Hoàng thành.
Thiên Tinh Đại Đế Cơ Vô Hối bỗng nhiên đứng dậy, nhìn chằm chằm vầng trăng bạc ở chân trời xa xăm, trên khuôn mặt uy nghiêm không còn giữ được bình tĩnh nữa.
"Khí tức này... Chỉ sợ đã vượt qua cảnh giới Vấn Đạo, không ngờ trong thành Cửu Diệu ta lại cũng có cường giả như vậy, có lẽ cũng bị món đồ trong dãy núi Cửu Diệu hấp dẫn mà đến.
Chỉ hy vọng vị tiền bối này có thể khống chế một chút uy lực của chiêu thức, dù sao thành Cửu Diệu này của ta không thể chịu được bao nhiêu giày vò..."
Lúc nói đến cuối cùng, đã có một chút ý tứ chua xót ẩn chứa trong đó.
Tuy nói Thiên Tinh đế quốc ở trong mắt người thường đã là quái vật khổng lồ không gì địch nổi, nhưng trong lòng Cơ Vô Hối cũng rõ ràng, ở trên Thiên Lan đại lục mênh mông, Thiên Tinh đế quốc giống như một ngôi sao không đáng chú ý trên bầu trời đầy sao...
Sở Dương Bình nhìn lên bầu trời thấy vầng trăng bạc đang nhanh chóng lao xuống, trong lòng vang lên báo động mãnh liệt!
Nguy hiểm!
Cực kỳ nguy hiểm!
Từ trên vầng trăng bạc, ông ta cảm nhận được nguy cơ tử vong!
Giọng nói nhàn nhạt vang lên, dường như có chứa ma lực vô hạn, thời không đều bị trực tiếp giam cầm!
Lạc Xuyên nâng tay lên, điểm vào giữa hư không.
Đinh đinh đinh...
Từng tiếng giòn tan vang lên, hệt như là bản nhạc tuyệt vời nhất, vang lên trong lòng của mỗi người.
Tuy nhiên mỗi một tiếng âm nhạc vang lên, đều sẽ có một chùm ánh sáng nổ tung thành điểm sáng khắp bầu trời.
"Điều này! Sao có thể xảy ra điều này?"
Ở cách đó không xa, khuôn mặt của Sở Vân Phi tràn đầy vẻ kinh hãi.
Hình chiếu thần hồn của Sở Dương Bình ở nơi chân trời cũng truyền tới từng trận dao động, hiển nhiên là không ngờ rằng thế công của mình sẽ bị tan rã dễ dàng như thế.
"Có qua có lại mới toại lòng nhau."
Chỉ sau mấy nhịp thở, toàn bộ chùm sáng sụp đổ, Lạc Xuyên đưa ánh mắt lên trên hình chiếu thần hồn của Sở Dương Bình ở nơi chân trời.
Trong lòng của Sở Dương Bình không khỏi run lên.
Lạc Xuyên tiện tay vung một trảo, vầng trăng bạc trên bầu trời vốn chỉ là một bóng mờ đột nhiên chấn động.
Sắc mặt của Sở Dương Bình ngay lập tức thay đổi, bởi vì ông ta phát hiện mình đã mất đi khống chế đối với trăng bạc mà ông ta gọi ra!
Ngân Nguyệt Lâm Thiên là tuyệt học tối cao của Ngân Nguyệt phủ, chính là dựa vào hình chiếu của trăng bạc hiện ra, để kích phát ra công kích kinh khủng.
Bây giờ mất đi trăng bạc, thủ đoạn công kích lớn nhất của Sở Dương Bình đã mất đi hiệu lực!
Mà không chỉ như vậy, bên trong ánh mắt kinh hãi của ông ta, hư ảnh trăng bạc không ngờ lại chậm rãi ngưng thực!
"Chiêu này, tên là Thiên Ngại Chấn Tinh!"
Giọng nói nhàn nhạt đồng thời vang lên.
Lạc Xuyên trực tiếp lấy trộm tên chiêu thức của một nhân vật thành danh nào đó ở kiếp trước.
Trăng bạc trên bầu trời đã ngưng tụ thành thực thể từ lâu, ở trong tầm mắt của mọi người dần dần trở nên to lớn hơn.
Nói đúng ra, là bởi vì trăng bạc đang dần dần tới gần!
Áp lực kinh khủng nghiền áp về phía thành Cửu Diệu, hình chiếu thần hồn của Sở Dương Bình ở giữa không trung lại càng đứng mũi chịu sào!
Có thể rõ ràng nhìn thấy, hình chiếu thần hồn giống như là màn hình TV có tín hiệu không tốt, lúc sáng lúc tối lúc lấp lóe.
Lúc này, trận pháp hộ thành của thành Cửu Diệu đã hoàn toàn mở ra, một lồng ánh nửa trong suốt đã hoàn toàn bao phủ cả tòa thành.
Vừa đúng lúc, hình chiếu thần hồn vẫn chưa vào bên trong trận pháp bảo hộ.
Chẳng qua tuy nói có trận pháp hộ thành tồn tại, một đám cư dân bên trong thành Cửu Diệu nhìn thấy vầng trăng bạc rơi xuống cũng không nhịn được tâm thần đều rung động!
Sức mạnh trời đất vĩ đại như thế này, sao nhân loại có đủ khả năng để ngăn cản?!
"Chiêu thức khủng bố như thế? Chẳng lẽ bên trong thành Cửu Diệu có một vị cường giả ẩn thế cấp bậc Tôn Giả nào đó sao?"
"Công kích này chỉ sợ trận pháp hộ thành của thành Cửu Diệu căn bản cũng không ngăn cản được? Xong rồi xong rồi! Lúc này chết chắc rồi!"
"Đây chính là thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn..."
Vô số người lộ vẻ mặt chua sót.
Hoàng thành.
Thiên Tinh Đại Đế Cơ Vô Hối bỗng nhiên đứng dậy, nhìn chằm chằm vầng trăng bạc ở chân trời xa xăm, trên khuôn mặt uy nghiêm không còn giữ được bình tĩnh nữa.
"Khí tức này... Chỉ sợ đã vượt qua cảnh giới Vấn Đạo, không ngờ trong thành Cửu Diệu ta lại cũng có cường giả như vậy, có lẽ cũng bị món đồ trong dãy núi Cửu Diệu hấp dẫn mà đến.
Chỉ hy vọng vị tiền bối này có thể khống chế một chút uy lực của chiêu thức, dù sao thành Cửu Diệu này của ta không thể chịu được bao nhiêu giày vò..."
Lúc nói đến cuối cùng, đã có một chút ý tứ chua xót ẩn chứa trong đó.
Tuy nói Thiên Tinh đế quốc ở trong mắt người thường đã là quái vật khổng lồ không gì địch nổi, nhưng trong lòng Cơ Vô Hối cũng rõ ràng, ở trên Thiên Lan đại lục mênh mông, Thiên Tinh đế quốc giống như một ngôi sao không đáng chú ý trên bầu trời đầy sao...
Sở Dương Bình nhìn lên bầu trời thấy vầng trăng bạc đang nhanh chóng lao xuống, trong lòng vang lên báo động mãnh liệt!
Nguy hiểm!
Cực kỳ nguy hiểm!
Từ trên vầng trăng bạc, ông ta cảm nhận được nguy cơ tử vong!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.