Chương 42: Hiệu Quả Ẩn Của Thanh Cay
Ly Thiên Võng Lượng
09/09/2021
"Khà, thích thật!"
Sau khi Giang Thánh Quân uống xong hơn nửa chai Coca Cola, không nhịn được mà cảm thán một câu.
Về phần Bộ Thi Ý thì lại rụt rè hơn nhiều.
Sau đó ba người lại xé mở bao bì của thanh cay ra, thoải mái hưởng thụ món ngon.
Nhìn thấy vẻ mặt của bọn họ, trong lòng Yêu Tử Yên có chút tò mò.
Mấy thứ này thật sự ngon như vậy sao?
Phân lượng của Coca Cola và thanh cay không tính là nhiều, không tốn bao nhiêu thời gian là đã ăn xong.
Cảm nhận được sức mạnh tăng mạnh trong cơ thể đang chậm rãi bình phục, tâm trạng của ba người đều không giống nhau.
"Ta cảm thấy, nếu có nhiều thanh cay hơn chút nữa, có lẽ sẽ tiến thẳng đến Thần Hồn lục phẩm!" Bộ Thi Ý nhìn bàn tay của mình, ngạc nhiên nói.
Lạc Xuyên nghe nói như thế thì không khỏi nhíu mày.
"Hệ thống, thanh cay này còn có công dụng hỗ trợ đột phá à?" Lạc Xuyên hỏi trong lòng.
"Thanh cay chỉ đủ để người ta tự đột phá cảnh giới trong một thời gian ngắn. Có điều sau khi trải nghiệm sức mạnh ở cảnh giới cao hơn, thì đột phá sức mạnh sẽ tương đối dễ dàng hơn. Cảnh giới càng thấp, hiệu quả càng rõ ràng." Hệ thống đáp lại.
"Thanh cay quả thật có hỗ trợ cho việc đột phá." Giọng nói của Lạc Xuyên vang lên bên tai ba người: "Xem như là một hiệu quả ẩn."
"Ta quyết định rồi! Sau này mỗi ngày đều đến mua!" Giang Thánh Quân ánh mắt kiên định nói.
Bộ Ly Ca lại bĩu môi: "Ha ha, ta đã như vậy từ lâu rồi."
"Đúng rồi, ông chủ, sáng nay bệ hạ lại đưa tới cho ta một chai Coca Cola, có phải mua ở chỗ này của ngươi không?" Bộ Ly Ca chợt nhớ ra chuyện này, hỏi thăm.
Mua Coca Cola ở chỗ ta?
Lạc Xuyên hơi suy tư, lập tức nghĩ đến Bạch lão hôm trước.
Không phải ông ta đã nói mình cung phụng cho hoàng thất sao?
Lạc Xuyên gật đầu: "Đúng vậy, là một người tên Bạch Hồng mua."
Hắn cũng cảm thấy hơi buồn cười.
Vị hoàng đế chưa từng gặp mặt của Thiên Tinh đế quốc chơi chiêu mượn hoa hiến Phật này thật không tệ.
Nhìn thấy Bộ Ly Ca còn muốn hỏi gì đó, Lạc Xuyên thản nhiên nói: "Quy định trong cửa hàng của ta, cho dù là ai cũng không thể phá vỡ."
Thân phận của ba người còn bày ra đấy, đương nhiên là vô cùng thông minh.
Từ một câu nói kia của Lạc Xuyên đã đoán ra, hẳn là hoàng thất có ý muốn mượn sức của hắn, nhưng lại bị từ chối một cách vô tình.
Nếu là người tu luyện bình thường được hoàng thất mượn sức, chỉ e đã sớm vui vẻ chấp nhận, nhưng người như ông chủ có lẽ hoàn toàn không để vào mắt.
Đây chính là dáng điệu của đại lão ư?
Nhất thời, trong lòng mấy người Bộ Ly Ca dâng lên khát vọng mãnh liệt với thực lực.
Sau khi chào hỏi với Lạc Xuyên xong, ba người rời khỏi cửa hàng nhỏ.
Yêu Tử Yên nhìn Lạc Xuyên, có dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Lạc Xuyên đã sớm đoán ra suy nghĩ của Yêu Tử Yên: "Tiền lương mỗi ngày của ngươi bây giờ là một gói thanh cay và một chai Coca Cola."
Vẻ mặt Yêu Tử Yên đầy vui vẻ: "Ông chủ, ta biết rồi!"
Vừa dứt lời nàng đã lấy đồ trên kệ hàng.
Lúc ba người vừa nãy nói chuyện, Yêu Tử Yên đã thấy tò mò, rốt cuộc mấy thứ này có hương vị thế nào mà lại khiến bọn họ say mê như thế.
Nhưng Yêu Tử Yên lại không biết rằng tối hôm qua Lạc Xuyên cũng đã cho nàng uống một chai Coca Cola.
Vặn mở nắp chai, một luồng khí lạnh lẽo phả vào mặt.
Yêu Tử Yên không do dự nhiều, lập tức uống một hớp Coca Cola lớn.
"Ưm…"
Kích thích cảm quan chưa bao giờ trải nghiệm khiến cho nàng không nhịn được mà trợn to hai mắt.
Bây giờ Yêu Tử Yên đã hiểu được vì sao lúc nãy ba người lại bày ra biểu cảm kia.
Chính xác là vì Coca Cola này uống quá ngon!
Uống xong Coca Cola, ánh mắt của Yêu Tử Yên chuyển sang nhìn thanh cay trong tay.
Thân là yêu thú, tuy rằng đã hóa hình, nhưng bình thường Yêu Tử Yên lại không thích vị cay.
Có điều đây là hàng hóa trong cửa hàng, đương nhiên phải đối xử đặc biệt.
Nàng xé gói, một mùi cay nồng phả vào mặt, nước bọt trong khoang miệng bắt đầu tiết ra.
Yêu Tử Yên nuốt nước bọt, cắn một miếng thanh cay nhỏ.
Ánh mắt hơi sáng lên, sau đó lại cắn một miếng, rồi cắn miếng nữa…
"A? Hết rồi ư?"
Nhìn cái gói trong tay trống trơn, Yêu Tử Yên có chút không dám tin.
Ta vừa mới nếm được hương vị, sao đã không còn rồi?
Số lượng này cũng quá ít rồi?
"Thế nào?"
Nhìn dáng vẻ ngơ ngác của Yêu Tử Yên, trên mặt Lạc Xuyên xuất hiện một nụ cười, nếu không nhìn kỹ thì rất khó nhận ra.
"Ăn rất ngon! Hiệu quả cũng lợi hại!"
Sau khi Giang Thánh Quân uống xong hơn nửa chai Coca Cola, không nhịn được mà cảm thán một câu.
Về phần Bộ Thi Ý thì lại rụt rè hơn nhiều.
Sau đó ba người lại xé mở bao bì của thanh cay ra, thoải mái hưởng thụ món ngon.
Nhìn thấy vẻ mặt của bọn họ, trong lòng Yêu Tử Yên có chút tò mò.
Mấy thứ này thật sự ngon như vậy sao?
Phân lượng của Coca Cola và thanh cay không tính là nhiều, không tốn bao nhiêu thời gian là đã ăn xong.
Cảm nhận được sức mạnh tăng mạnh trong cơ thể đang chậm rãi bình phục, tâm trạng của ba người đều không giống nhau.
"Ta cảm thấy, nếu có nhiều thanh cay hơn chút nữa, có lẽ sẽ tiến thẳng đến Thần Hồn lục phẩm!" Bộ Thi Ý nhìn bàn tay của mình, ngạc nhiên nói.
Lạc Xuyên nghe nói như thế thì không khỏi nhíu mày.
"Hệ thống, thanh cay này còn có công dụng hỗ trợ đột phá à?" Lạc Xuyên hỏi trong lòng.
"Thanh cay chỉ đủ để người ta tự đột phá cảnh giới trong một thời gian ngắn. Có điều sau khi trải nghiệm sức mạnh ở cảnh giới cao hơn, thì đột phá sức mạnh sẽ tương đối dễ dàng hơn. Cảnh giới càng thấp, hiệu quả càng rõ ràng." Hệ thống đáp lại.
"Thanh cay quả thật có hỗ trợ cho việc đột phá." Giọng nói của Lạc Xuyên vang lên bên tai ba người: "Xem như là một hiệu quả ẩn."
"Ta quyết định rồi! Sau này mỗi ngày đều đến mua!" Giang Thánh Quân ánh mắt kiên định nói.
Bộ Ly Ca lại bĩu môi: "Ha ha, ta đã như vậy từ lâu rồi."
"Đúng rồi, ông chủ, sáng nay bệ hạ lại đưa tới cho ta một chai Coca Cola, có phải mua ở chỗ này của ngươi không?" Bộ Ly Ca chợt nhớ ra chuyện này, hỏi thăm.
Mua Coca Cola ở chỗ ta?
Lạc Xuyên hơi suy tư, lập tức nghĩ đến Bạch lão hôm trước.
Không phải ông ta đã nói mình cung phụng cho hoàng thất sao?
Lạc Xuyên gật đầu: "Đúng vậy, là một người tên Bạch Hồng mua."
Hắn cũng cảm thấy hơi buồn cười.
Vị hoàng đế chưa từng gặp mặt của Thiên Tinh đế quốc chơi chiêu mượn hoa hiến Phật này thật không tệ.
Nhìn thấy Bộ Ly Ca còn muốn hỏi gì đó, Lạc Xuyên thản nhiên nói: "Quy định trong cửa hàng của ta, cho dù là ai cũng không thể phá vỡ."
Thân phận của ba người còn bày ra đấy, đương nhiên là vô cùng thông minh.
Từ một câu nói kia của Lạc Xuyên đã đoán ra, hẳn là hoàng thất có ý muốn mượn sức của hắn, nhưng lại bị từ chối một cách vô tình.
Nếu là người tu luyện bình thường được hoàng thất mượn sức, chỉ e đã sớm vui vẻ chấp nhận, nhưng người như ông chủ có lẽ hoàn toàn không để vào mắt.
Đây chính là dáng điệu của đại lão ư?
Nhất thời, trong lòng mấy người Bộ Ly Ca dâng lên khát vọng mãnh liệt với thực lực.
Sau khi chào hỏi với Lạc Xuyên xong, ba người rời khỏi cửa hàng nhỏ.
Yêu Tử Yên nhìn Lạc Xuyên, có dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Lạc Xuyên đã sớm đoán ra suy nghĩ của Yêu Tử Yên: "Tiền lương mỗi ngày của ngươi bây giờ là một gói thanh cay và một chai Coca Cola."
Vẻ mặt Yêu Tử Yên đầy vui vẻ: "Ông chủ, ta biết rồi!"
Vừa dứt lời nàng đã lấy đồ trên kệ hàng.
Lúc ba người vừa nãy nói chuyện, Yêu Tử Yên đã thấy tò mò, rốt cuộc mấy thứ này có hương vị thế nào mà lại khiến bọn họ say mê như thế.
Nhưng Yêu Tử Yên lại không biết rằng tối hôm qua Lạc Xuyên cũng đã cho nàng uống một chai Coca Cola.
Vặn mở nắp chai, một luồng khí lạnh lẽo phả vào mặt.
Yêu Tử Yên không do dự nhiều, lập tức uống một hớp Coca Cola lớn.
"Ưm…"
Kích thích cảm quan chưa bao giờ trải nghiệm khiến cho nàng không nhịn được mà trợn to hai mắt.
Bây giờ Yêu Tử Yên đã hiểu được vì sao lúc nãy ba người lại bày ra biểu cảm kia.
Chính xác là vì Coca Cola này uống quá ngon!
Uống xong Coca Cola, ánh mắt của Yêu Tử Yên chuyển sang nhìn thanh cay trong tay.
Thân là yêu thú, tuy rằng đã hóa hình, nhưng bình thường Yêu Tử Yên lại không thích vị cay.
Có điều đây là hàng hóa trong cửa hàng, đương nhiên phải đối xử đặc biệt.
Nàng xé gói, một mùi cay nồng phả vào mặt, nước bọt trong khoang miệng bắt đầu tiết ra.
Yêu Tử Yên nuốt nước bọt, cắn một miếng thanh cay nhỏ.
Ánh mắt hơi sáng lên, sau đó lại cắn một miếng, rồi cắn miếng nữa…
"A? Hết rồi ư?"
Nhìn cái gói trong tay trống trơn, Yêu Tử Yên có chút không dám tin.
Ta vừa mới nếm được hương vị, sao đã không còn rồi?
Số lượng này cũng quá ít rồi?
"Thế nào?"
Nhìn dáng vẻ ngơ ngác của Yêu Tử Yên, trên mặt Lạc Xuyên xuất hiện một nụ cười, nếu không nhìn kỹ thì rất khó nhận ra.
"Ăn rất ngon! Hiệu quả cũng lợi hại!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.