Chương 46: Ông Chủ, Ngươi Đây Là Bán Hàng Theo Gói Đấy!
Ly Thiên Võng Lượng
09/09/2021
Yêu Tử Yên gật đầu: "Quy định chính là như thế."
"Được rồi." Chu Hổ đành phải nhún vai: "Vậy mỗi người một món đi, vừa vặn giảm được không ít linh tinh."
Sau đó năm người cầm lấy Coca Cola, thanh cay và mì ăn liền, mỗi thứ một món, đi đến trước mặt Yêu Tử Yên trả linh tinh.
"Ơ? Đây là cái gì vậy?"
Lúc này Chu Hổ bỗng nhiên chú ý đến một cái máy màu trắng bạc được đặt trong góc, tò mò hỏi.
"Thứ này tên là máy đun nước." Yêu Tử Yên giải thích.
Dứt lời, Yêu Tử Yên đưa ánh mắt xin giúp đỡ về phía Lạc Xuyên.
Nàng chỉ biết cái tên, còn lại thì Lạc Xuyên chưa có nói.
"Máy đun nước, ý nghĩa như tên, chính là nơi có thể chứa nước nóng."
Bên ngoài cửa tiệm, giọng nói nhàn nhạt của Lạc Xuyên vang lên.
"Nước nóng phải đi đôi với mì ăn liền mới có thể phát huy hiệu quả tăng tốc độ tu luyện."
Trên gương mặt của năm người cửa hàng xuất hiện vẻ khó hiểu.
Đi đôi? Đi đôi thế nào cơ?
Lạc Xuyên thở dài, có chút bất đắc dĩ.
Ài, thế giới khác chỉ có điểm đó là không tốt, người nơi đây đến cả loại kiến thức thông thường này mà cũng không biết.
Cầm lấy một ly mì ăn liền trên kệ hàng, Lạc Xuyên thuần thục xé mở bao bì, rắc gia vị lên, lấy cái dĩa ăn duy nhất ra.
Sau đó hắn đặt ly mì ăn liền bên dưới máy đun nước nóng, rót hơn nửa ly nước sôi đang bốc hơi nóng cuồn cuộn.
"Xong rồi, cứ thế chờ năm phút là được." Lạc Xuyên dùng dĩa ăn che kín lại nắp ly mì ăn liền, nói.
Lúc này, hắn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
"Các ngươi làm sao vậy? Tại sao đều là biểu cảm này?"
Không chỉ có năm người Chu Hổ, mà ngay cả Yêu Tử Yên cũng có vẻ mặt không thể tin nổi.
"Ông chủ, vừa nãy cái nước chảy ra từ bên trong máy đun nước kia…"
Nuốt một ngụm nước miếng, giọng của Yêu Tử Yên có chút run rẩy.
"À, cái đấy à, chính là nước suối sinh cơ bình thường." Lạc Xuyên thản nhiên trả lời.
"Nước suối sinh cơ… bình thường?"
Yêu Tử Yên cảm thấy mình sắp hộc máu.
Nước suối sinh cơ chính là tên gọi của chí bảo nước suối sinh linh của Hoàng tộc yêu thú trước khi tiến hóa, nhưng linh khí nồng đậm ẩn chứa trong đó còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với phần lớn linh dược.
Rất hiếm khi xuất hiện ở giữa những người tu luyện, mỗi lần xuất hiện đều là trong các phòng đấu giá lớn.
Thông thường một ngụm có thể bán ra mấy trăm linh tinh.
"Các ngươi muốn nước nóng không?" Lạc Xuyên đặt tầm mắt lên mấy người Chu Hổ.
"Muốn muốn muốn!"
Năm người như là đáp lại không chút do dự.
Ánh mắt Yêu Tử Yên nhìn về phía Lạc Xuyên đã có chút than thở vô lực, có điều biết làm sao được.
Không còn cách nào, ai bảo người ta là ông chủ, mình là nhân viên phục vụ chứ.
"Dùng máy đun nước nấu mì, mỗi lần thu phí một trăm linh tinh." Giọng nói thản nhiên của Lạc Xuyên lại tiếp tục vang lên.
"Ông chủ, ngươi đây là bán hàng theo gói à!"
Chu Hổ nhìn vẻ mặt đầy nghiêm túc của Lạc Xuyên, cảm giác có chút dở khóc dở cười.
Có điều xem ra, nước suối sinh cơ mà mì ăn liền này sử dụng còn nhiều hơn một ngụm không biết bao nhiêu lần.
Mấy phút đồng hồ sau, năm người xếp hàng ngồi xổm ở cửa tiệm, mỗi người bưng một ly mì ăn liền.
Lạc Xuyên nhìn một màn này, không biết vì sao vẫn cảm thấy mình đã thấy cảnh này trước đây…
Năm người Chu Hổ vừa mở nắp mì ăn liền ra, nhất thời từng đợt hơi nước phả vào mặt.
Không chỉ có linh khí nồng đậm ẩn chứa trong đó, mà hương thơm đặc biệt cũng khiến bọn họ chảy cả nước miếng.
Năm người liếc nhìn nhau, bắt đầu hưởng thụ món ngon đến từ thế giới khác.
Thoáng chốc, trong ngõ nhỏ, từng tiếng hút mì vang lên không dứt bên tai…
Về phần Yêu Tử Yên, mì ăn liền mà Lạc Xuyên làm xong đã đặt ngay trước mặt nàng, được miệng nhỏ nhấm nháp từng miếng nhỏ.
Lạc Xuyên kiếp trước không biết đã dựa vào mì ăn liền để giải quyết bao nhiêu bữa cơm, cho nên tạm thời không muốn gợi lại hồi ức…
"Được rồi." Chu Hổ đành phải nhún vai: "Vậy mỗi người một món đi, vừa vặn giảm được không ít linh tinh."
Sau đó năm người cầm lấy Coca Cola, thanh cay và mì ăn liền, mỗi thứ một món, đi đến trước mặt Yêu Tử Yên trả linh tinh.
"Ơ? Đây là cái gì vậy?"
Lúc này Chu Hổ bỗng nhiên chú ý đến một cái máy màu trắng bạc được đặt trong góc, tò mò hỏi.
"Thứ này tên là máy đun nước." Yêu Tử Yên giải thích.
Dứt lời, Yêu Tử Yên đưa ánh mắt xin giúp đỡ về phía Lạc Xuyên.
Nàng chỉ biết cái tên, còn lại thì Lạc Xuyên chưa có nói.
"Máy đun nước, ý nghĩa như tên, chính là nơi có thể chứa nước nóng."
Bên ngoài cửa tiệm, giọng nói nhàn nhạt của Lạc Xuyên vang lên.
"Nước nóng phải đi đôi với mì ăn liền mới có thể phát huy hiệu quả tăng tốc độ tu luyện."
Trên gương mặt của năm người cửa hàng xuất hiện vẻ khó hiểu.
Đi đôi? Đi đôi thế nào cơ?
Lạc Xuyên thở dài, có chút bất đắc dĩ.
Ài, thế giới khác chỉ có điểm đó là không tốt, người nơi đây đến cả loại kiến thức thông thường này mà cũng không biết.
Cầm lấy một ly mì ăn liền trên kệ hàng, Lạc Xuyên thuần thục xé mở bao bì, rắc gia vị lên, lấy cái dĩa ăn duy nhất ra.
Sau đó hắn đặt ly mì ăn liền bên dưới máy đun nước nóng, rót hơn nửa ly nước sôi đang bốc hơi nóng cuồn cuộn.
"Xong rồi, cứ thế chờ năm phút là được." Lạc Xuyên dùng dĩa ăn che kín lại nắp ly mì ăn liền, nói.
Lúc này, hắn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
"Các ngươi làm sao vậy? Tại sao đều là biểu cảm này?"
Không chỉ có năm người Chu Hổ, mà ngay cả Yêu Tử Yên cũng có vẻ mặt không thể tin nổi.
"Ông chủ, vừa nãy cái nước chảy ra từ bên trong máy đun nước kia…"
Nuốt một ngụm nước miếng, giọng của Yêu Tử Yên có chút run rẩy.
"À, cái đấy à, chính là nước suối sinh cơ bình thường." Lạc Xuyên thản nhiên trả lời.
"Nước suối sinh cơ… bình thường?"
Yêu Tử Yên cảm thấy mình sắp hộc máu.
Nước suối sinh cơ chính là tên gọi của chí bảo nước suối sinh linh của Hoàng tộc yêu thú trước khi tiến hóa, nhưng linh khí nồng đậm ẩn chứa trong đó còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với phần lớn linh dược.
Rất hiếm khi xuất hiện ở giữa những người tu luyện, mỗi lần xuất hiện đều là trong các phòng đấu giá lớn.
Thông thường một ngụm có thể bán ra mấy trăm linh tinh.
"Các ngươi muốn nước nóng không?" Lạc Xuyên đặt tầm mắt lên mấy người Chu Hổ.
"Muốn muốn muốn!"
Năm người như là đáp lại không chút do dự.
Ánh mắt Yêu Tử Yên nhìn về phía Lạc Xuyên đã có chút than thở vô lực, có điều biết làm sao được.
Không còn cách nào, ai bảo người ta là ông chủ, mình là nhân viên phục vụ chứ.
"Dùng máy đun nước nấu mì, mỗi lần thu phí một trăm linh tinh." Giọng nói thản nhiên của Lạc Xuyên lại tiếp tục vang lên.
"Ông chủ, ngươi đây là bán hàng theo gói à!"
Chu Hổ nhìn vẻ mặt đầy nghiêm túc của Lạc Xuyên, cảm giác có chút dở khóc dở cười.
Có điều xem ra, nước suối sinh cơ mà mì ăn liền này sử dụng còn nhiều hơn một ngụm không biết bao nhiêu lần.
Mấy phút đồng hồ sau, năm người xếp hàng ngồi xổm ở cửa tiệm, mỗi người bưng một ly mì ăn liền.
Lạc Xuyên nhìn một màn này, không biết vì sao vẫn cảm thấy mình đã thấy cảnh này trước đây…
Năm người Chu Hổ vừa mở nắp mì ăn liền ra, nhất thời từng đợt hơi nước phả vào mặt.
Không chỉ có linh khí nồng đậm ẩn chứa trong đó, mà hương thơm đặc biệt cũng khiến bọn họ chảy cả nước miếng.
Năm người liếc nhìn nhau, bắt đầu hưởng thụ món ngon đến từ thế giới khác.
Thoáng chốc, trong ngõ nhỏ, từng tiếng hút mì vang lên không dứt bên tai…
Về phần Yêu Tử Yên, mì ăn liền mà Lạc Xuyên làm xong đã đặt ngay trước mặt nàng, được miệng nhỏ nhấm nháp từng miếng nhỏ.
Lạc Xuyên kiếp trước không biết đã dựa vào mì ăn liền để giải quyết bao nhiêu bữa cơm, cho nên tạm thời không muốn gợi lại hồi ức…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.