Chương 32: Sự Bướng Bỉnh Của Hệ Thống
Ly Thiên Võng Lượng
09/09/2021
Rất nhanh, sự yên lặng này đã bị phá vỡ.
Rột rột…
Một tiếng động lạ vang lên, khuôn mặt đang mỉm cười của Yêu Tử Yên nháy mắt trở nên đỏ bừng.
Bây giờ nàng mới nhớ ra, từ sau khi độ kiếp bị đánh lén phải trốn chạy đến giờ đã qua mấy ngày rồi.
Mà trong quãng thời gian này, nàng ngay cả một ngụm nước cũng chưa uống.
Tuy nói người tu luyện có thể dựa vào linh lực trong trời đất để duy trì sinh mạng, nhưng nói đến cùng vẫn không phải là kế lâu dài.
Hơn nữa tuy rằng bây giờ vết thương của Yêu Tử Yên đã khỏi hẳn, nhưng sự mệt mỏi trên tinh thần cũng chẳng dễ dàng hồi phục.
"Ngươi đói bụng?"
Lạc Xuyên nhìn thiếu nữ thẹn thùng trước mặt, mở miệng nói thẳng.
Yêu Tử Yên chỉ có thể đỏ bừng mặt và gật đầu, lúc này nếu còn nói là không đói bụng gì đó nữa, vậy chỉ thể hiện mình đang làm kiêu.
Lạc Xuyên thở dài, trong lòng đã có quyết định.
"Chờ chút, ta đi làm chút đồ ăn cho ngươi."
dứt lời, Lạc Xuyên đi đến phòng bếp bên cạnh cửa hàng.
Mọi khi, chuyện ăn uống của Lạc Xuyên thường là đều dựa vào hàng quán gần nhà để giải quyết.
Dù sao bây giờ đã có Bộ Ly Ca mỗi ngày đến cống hiến doanh số, đương nhiên Lạc Xuyên cũng không phải người thiếu tiền.
Chủ cửa hàng có mười phần trăm doanh thu, Lạc Xuyên để hệ thống lấy ra một phần mười trong số đó, để hắn tiết kiệm.
Nhìn phòng bếp mang hơi hướm hiện đại, Lạc Xuyên nhất thời có chút bất đắc dĩ.
Ngày thường, hắn chưa từng tự ra tay nấu cơm, đều giải quyết trong quán ăn ven đường.
Thật sự là không ngờ được, vậy mà bây giờ hắn lại phải nấu nướng!
Thậm chí Lạc Xuyên còn có chút hoài nghi rằng hệ thống có phải đã sớm đoán được sẽ có một ngày như thế hay không, còn tri kỷ lắp đặt trang bị trong phòng bếp.
"Quên đi, xào trứng gà cà chua, rồi nấu thêm một bát mì vậy."
Lạc Xuyên thở dài, đưa ra quyết định.
Chỉ có điều ở Thiên Lan đại lục không có loại thực vật như cà chua.
"Hệ thống, biến ra hai quả cà chua, với cả hai quả trứng gà." Lạc Xuyên thầm kêu trong đầu của mình.
"Mong ký chủ chú ý, bổn hệ thống là hệ thống Tối Cường Điếm Chủ, không phải hệ thống tiêu thụ rau dưa!" Giọng nói nghiêm túc của hệ thống vang lên.
"Biết rồi biết rồi." Lạc Xuyên cũng nghiêm túc gật đầu: "Mau biến ra cà chua và trứng gà đi."
Hệ thống: …
Cuối cùng, hệ thống vẫn đưa cà chua và trứng gà ra cho Lạc Xuyên.
Đương nhiên, còn không quên đưa đến một phần mì sợi.
Một lát sau, mùi thơm ngào ngạt xuất hiện trong phòng bếp.
"Ăn đi." Lạc Xuyên đặt mì sợi và trứng xào cà chua đến trước mặt Yêu Tử Yên.
Thức ăn Lạc Xuyên làm ra so ra kém xa đầu bếp, nhưng đối với Yêu Tử Yên lại không thua gì mỹ thực hàng đầu.
Nếu một người đã đói bụng đến cực điểm, cho dù chỉ là một cái bánh bao cũng có hương vị ngọt ngào, đây là đạo lý mãi mãi không thay đổi.
"Cảm ơn." Yêu Tử Yên nhỏ giọng nói.
Tâm trạng nàng xưa nay không hề dao động, lại vì vậy mà nổi lên từng gợn sóng.
Vươn tay cứu giúp vào thời điểm một người đang bất lực nhất rất dễ đi vào trong nội tâm của nàng, tình huống trước mắt chính là như vậy.
Nhưng rất rõ ràng, Lạc Xuyên độc thân cả hai đời không ý thức được điều này.
Vốn Yêu Tử Yên vẫn còn chút ngại ngùng, nhưng đồ ăn vừa vào miệng thì không chú ý được nhiều như vậy, nhanh chóng ăn sạch mì sợi và trứng gà xào cà chua.
Thấy Yêu Tử Yên ăn xong thức ăn, Lạc Xuyên đứng dậy dọn dẹp sạch sẽ.
"Phòng tắm ở bên cạnh, đêm nay cứ nghỉ ngơi ở đây. Ta đi trước."
Dứt lời, hắn lập tức rời khỏi phòng.
Dù sao Lạc Xuyên cứu Yêu Tử Yên cũng chỉ là hành động cảm tính, không phải vì cái gì khác.
Nhìn bóng lưng Lạc Xuyên rời đi, môi Yêu Tử Yên mấp máy một hồi, nhưng vẫn không nói gì.
Cách làm của Lạc Xuyên khiến cho nội tâm vốn tràn đầy oán hận với con người của Yêu Tử Yên thay đổi rất nhiều.
Trong suy nghĩ của Yêu Tử Yên, thân phận của Lạc Xuyên chính là một tuyệt thế cao thủ ẩn giấu trong thành thị.
Bây giờ nàng đã sáng tỏ, đương nhiên là có loại người tu luyện nhân loại mất trí, nhưng cũng có con người thân thiện với yêu thú.
Đúng vậy.
Trong mắt của Yêu Tử Yên, Lạc Xuyên chắc hẳn đã sớm biết được thân phận yêu thú của nàng.
Dù sao tóc tím mắt tím khá đặc biệt, đúng là đặc điểm nhận dạng tốt.
Cũng chính vì như vậy, lúc Yêu Tử Yên làm sát thủ đều dùng áo bào đen bọc kín toàn thân.
Rột rột…
Một tiếng động lạ vang lên, khuôn mặt đang mỉm cười của Yêu Tử Yên nháy mắt trở nên đỏ bừng.
Bây giờ nàng mới nhớ ra, từ sau khi độ kiếp bị đánh lén phải trốn chạy đến giờ đã qua mấy ngày rồi.
Mà trong quãng thời gian này, nàng ngay cả một ngụm nước cũng chưa uống.
Tuy nói người tu luyện có thể dựa vào linh lực trong trời đất để duy trì sinh mạng, nhưng nói đến cùng vẫn không phải là kế lâu dài.
Hơn nữa tuy rằng bây giờ vết thương của Yêu Tử Yên đã khỏi hẳn, nhưng sự mệt mỏi trên tinh thần cũng chẳng dễ dàng hồi phục.
"Ngươi đói bụng?"
Lạc Xuyên nhìn thiếu nữ thẹn thùng trước mặt, mở miệng nói thẳng.
Yêu Tử Yên chỉ có thể đỏ bừng mặt và gật đầu, lúc này nếu còn nói là không đói bụng gì đó nữa, vậy chỉ thể hiện mình đang làm kiêu.
Lạc Xuyên thở dài, trong lòng đã có quyết định.
"Chờ chút, ta đi làm chút đồ ăn cho ngươi."
dứt lời, Lạc Xuyên đi đến phòng bếp bên cạnh cửa hàng.
Mọi khi, chuyện ăn uống của Lạc Xuyên thường là đều dựa vào hàng quán gần nhà để giải quyết.
Dù sao bây giờ đã có Bộ Ly Ca mỗi ngày đến cống hiến doanh số, đương nhiên Lạc Xuyên cũng không phải người thiếu tiền.
Chủ cửa hàng có mười phần trăm doanh thu, Lạc Xuyên để hệ thống lấy ra một phần mười trong số đó, để hắn tiết kiệm.
Nhìn phòng bếp mang hơi hướm hiện đại, Lạc Xuyên nhất thời có chút bất đắc dĩ.
Ngày thường, hắn chưa từng tự ra tay nấu cơm, đều giải quyết trong quán ăn ven đường.
Thật sự là không ngờ được, vậy mà bây giờ hắn lại phải nấu nướng!
Thậm chí Lạc Xuyên còn có chút hoài nghi rằng hệ thống có phải đã sớm đoán được sẽ có một ngày như thế hay không, còn tri kỷ lắp đặt trang bị trong phòng bếp.
"Quên đi, xào trứng gà cà chua, rồi nấu thêm một bát mì vậy."
Lạc Xuyên thở dài, đưa ra quyết định.
Chỉ có điều ở Thiên Lan đại lục không có loại thực vật như cà chua.
"Hệ thống, biến ra hai quả cà chua, với cả hai quả trứng gà." Lạc Xuyên thầm kêu trong đầu của mình.
"Mong ký chủ chú ý, bổn hệ thống là hệ thống Tối Cường Điếm Chủ, không phải hệ thống tiêu thụ rau dưa!" Giọng nói nghiêm túc của hệ thống vang lên.
"Biết rồi biết rồi." Lạc Xuyên cũng nghiêm túc gật đầu: "Mau biến ra cà chua và trứng gà đi."
Hệ thống: …
Cuối cùng, hệ thống vẫn đưa cà chua và trứng gà ra cho Lạc Xuyên.
Đương nhiên, còn không quên đưa đến một phần mì sợi.
Một lát sau, mùi thơm ngào ngạt xuất hiện trong phòng bếp.
"Ăn đi." Lạc Xuyên đặt mì sợi và trứng xào cà chua đến trước mặt Yêu Tử Yên.
Thức ăn Lạc Xuyên làm ra so ra kém xa đầu bếp, nhưng đối với Yêu Tử Yên lại không thua gì mỹ thực hàng đầu.
Nếu một người đã đói bụng đến cực điểm, cho dù chỉ là một cái bánh bao cũng có hương vị ngọt ngào, đây là đạo lý mãi mãi không thay đổi.
"Cảm ơn." Yêu Tử Yên nhỏ giọng nói.
Tâm trạng nàng xưa nay không hề dao động, lại vì vậy mà nổi lên từng gợn sóng.
Vươn tay cứu giúp vào thời điểm một người đang bất lực nhất rất dễ đi vào trong nội tâm của nàng, tình huống trước mắt chính là như vậy.
Nhưng rất rõ ràng, Lạc Xuyên độc thân cả hai đời không ý thức được điều này.
Vốn Yêu Tử Yên vẫn còn chút ngại ngùng, nhưng đồ ăn vừa vào miệng thì không chú ý được nhiều như vậy, nhanh chóng ăn sạch mì sợi và trứng gà xào cà chua.
Thấy Yêu Tử Yên ăn xong thức ăn, Lạc Xuyên đứng dậy dọn dẹp sạch sẽ.
"Phòng tắm ở bên cạnh, đêm nay cứ nghỉ ngơi ở đây. Ta đi trước."
Dứt lời, hắn lập tức rời khỏi phòng.
Dù sao Lạc Xuyên cứu Yêu Tử Yên cũng chỉ là hành động cảm tính, không phải vì cái gì khác.
Nhìn bóng lưng Lạc Xuyên rời đi, môi Yêu Tử Yên mấp máy một hồi, nhưng vẫn không nói gì.
Cách làm của Lạc Xuyên khiến cho nội tâm vốn tràn đầy oán hận với con người của Yêu Tử Yên thay đổi rất nhiều.
Trong suy nghĩ của Yêu Tử Yên, thân phận của Lạc Xuyên chính là một tuyệt thế cao thủ ẩn giấu trong thành thị.
Bây giờ nàng đã sáng tỏ, đương nhiên là có loại người tu luyện nhân loại mất trí, nhưng cũng có con người thân thiện với yêu thú.
Đúng vậy.
Trong mắt của Yêu Tử Yên, Lạc Xuyên chắc hẳn đã sớm biết được thân phận yêu thú của nàng.
Dù sao tóc tím mắt tím khá đặc biệt, đúng là đặc điểm nhận dạng tốt.
Cũng chính vì như vậy, lúc Yêu Tử Yên làm sát thủ đều dùng áo bào đen bọc kín toàn thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.