Thần Cấp May Mắn

Chương 4: Mở Cửa Đại Cát

Thiên Cơ Đường Hồng Đậu

28/01/2023

【Đấu Phá Thương Khung】 là một bộ tiểu thuyết huyền huyễn được đăng nhiều tại thế giới trước đây, tổng điểm vote cực cao, hẳn 1.3 ức (1), được coi là tác phẩm tiểu thuyết huyền huyễn đỉnh cao, có thể nói là một hiện tượng tác phẩm văn học mạng. Cơ cấu chỉnh thể vô cùng hùng vĩ, nội dung cốt truyện cũng rất chặt chẽ, từ nhân vật chính xuất hiện đến một đường thăng cấp, cuối cùng trở thành người mạnh nhất thế giới, hoàn toàn có thể coi là sách giáo khoa huyền huyễn.

Mà vừa vặn, lối hành văn của Kim Quỳ Hoa lại rất thích hợp viết bộ tiểu thuyết này!

“Vậy thì lấy bản này đi!” Sau khi đã xác định xong bộ tiểu thuyết kia, lúc này Vương Hạo liền bắt đầu giảng giải cho Kim Quỳ Hoa khúc mở đầu của nội dung cốt truyện 【Đấu Phá Thương Khung】, thậm chí ngay cả câu nói vô cùng kinh điển lúc đầu tiên “Đấu khí, ba đoạn” (2) đều nói ra.

Nhất là Kim Quỳ Hoa nghe được câu kia “Không ai mãi mãi hèn” lập tức liền kính phục!

Kim Quỳ Hoa: “Nhật Thiên ca, nội dung cốt truyện tốt như vậy, làm sao mà ngươi nghĩ ra được thế?! Sách này viết ra, nhất định sẽ rất hot nha!”

Đây không phải là nói nhảm hay sao? Đây chính là Đấu Phá Thương Khung, ở kiếp trước liền sáng tạo ra vô số kỳ tích đỉnh cao trên văn học mạng, làm sao có thể không hot?

“Viết cho tốt đi, chờ sau khi truyện hot, ta sẽ nâng giá cho ngươi.” Vương Hạo lập tức mở ra thái độ cương quyết: “Ngươi nhớ kỹ, hôm nay sẽ rất tàn khốc, ngày mai sẽ rất tàn khốc, về sau sẽ rất tốt, nhưng phần lớn người sẽ chết vào đêm mai.”

Mã Vân ca, thế giới này không có xuất hiện ngươi, những lời nói kinh điển của ca ta sẽ không khách khí bỏ qua đâu!

Oa ha ha ha!

Kim Quỳ Hoa: “Nhật Thiên ca, ta nhất định sẽ cố gắng!”

Vương Nhật Thiên: “Ngươi hôm nay viết trước ba chương đầu, viết xong cho ta xem một chút. Nếu như lời văn chuyên nghiệp, chúng ta sẽ ký một cái hợp đồng giao kèo.”

Kim Quỳ Hoa: “A? Còn phải ký hợp đồng sao? Ta không hiểu cái này lắm, nội dung như thế nào?”

Vương Nhật Thiên: “Chính là một hợp đồng bảo mật, ngươi không thể tiết lộ sách này là do ngươi viết, rõ chưa?”

Kim Quỳ Hoa: “Đã rõ, vậy bây giờ ta sẽ đi ngủ, buổi sáng liền bắt đầu viết!”

Đóng lại vi tính, Vương Hạo thở ra một hơi trọc khí thật dài.

Oa ha ha ha ha!

Ca hôm nay quả nhiên vô địch! Từ trên trời rơi xuống một tên tiểu đệ!

Thoải mái, đi ngủ thôi! Hiện tại bước đầu tiên đã làm xong, thiếu chỉ là tiền bạc tiến hành, nuôi tiểu đệ đó là tích lũy tiền nha!

Thức dậy đi tìm công việc thôi!





Vừa tờ mờ sáng ngày thứ hai, Vương Hạo đã sớm bước xuống giường.

Mẹ trứng, hôm nay ca thế nhưng là hảo vận, nhất định sẽ vạn sự thuận lợi!

Một ngày không may hôm qua, hôm nay nhất định phải đòi trở về!

Xuống lầu ăn cơm! Đi thang máy! Nhìn ngươi hôm này có còn bị kẹt lại hay không!

“Leng keng!” Quả nhiên thuận lợi xuống lầu! Cái này còn không sai biệt lắm, xem như ngươi thức thời! Sau đó Vương Hạo vừa ra cửa lớn liền bị mấy người ngăn cản! Bên trong quả nhiên có một người chỉ tay về phía Vương Hạo hô to: “Ông chủ, chính là hắn!”

Ta dựa vào! Tình huống gì đây?!

Vương Hạo vô ý thức liền kiếm đường chạy, tuy nhiên vẫn cố nhịn xuống được. Không đúng! Ca hôm nay là hảo vận, vô địch! Đến bao nhiêu diệt bấy nhiêu!

“Là ta, thế nào?” Vương Hạo nhìn đối phương nhiều người thì thế nào? Ca hôm nay không sợ!

Một người cầm đầu ước chừng bốn mươi lăm bốn mươi sáu tuổi, dáng người không cao, cũng chỉ 1m65, đầu hơi hói, mặc đồ tây, mang kính mát, dẫn đầu đi lên phía trước, nhìn Vương Hạo khom người cúi xuống thật sâu, lát sau nói: “Ko ni chi ha, tư ha ngày mai no e re be – ta – công ty no bên trong ni ha, Trung Hải no công ty ha, hôm qua e re be – ta – no trục trặc no kiện nit su I te thân shi ri na i to, hôm nay ha phi thường ni thân shi ri na ku, hôm nay ha phi thường ni tạ tội, a na ta ha, o cho phép shi please.”

Hắn kỷ lý cô lỗ nói một tràng dài, Vương Hạo là một câu đều không nghe hiểu, tuy nhiên tối thiểu nhất hắn vẫn nghe hiểu, đối phương đang nói tiếng Nhật.

“Hắn đang nói cái gì vậy?” Vương Hạo nhìn xung quanh một chút. “Cùng ca khiêu khích hay là thế nào?”

Lúc này bên cạnh người đàn ông, đi lên phía trước một nữ thư ký, đứng ra phiên dịch cho Vương Hạo: “Ông chủ của chúng tôi nói: Tiên sinh ngài khỏe chứ, tôi là quản lý của công ty thang máy Trung Hải. Ngày hôm qua vụ việc thang máy gặp phải trục trặc thật có lỗi, hôm nay tới chủ yếu là để nhận lỗi, xin ngài thông cảm nhiều hơn.”

Ấy? Hắn là đến xin lỗi với ta!?

Vương Hạo trong nháy mắt liền dập dờn!

Oa ha ha ha ha ha! Ca đã sống hai mươi mấy năm rồi, đây là lần đầu tiên có người chủ động xin lỗi với ta, thoải mái!

“Ngươi nói cho hắn biết.” Vương Hạo sụt sịt cái mũi: “Về sau sản phẩm phải được chuẩn bị cho tốt, đừng hở ra một chút là xảy ra trục trặc, ta đây là tính tình tốt, nếu biến thành người khác thì công ty thang máy của các ngươi liền phải trực tiếp đem trở lại nhà máy sửa chữa!”

Nữ phiên dịch tranh thủ thời gian nói với người đàn ông kia.



Người đàn ông kia lại đi đến trước mặt Vương Hạo khom người cúi xuống thật sâu, lại kỷ lý cô lỗ nói một đống chữ, nữ phiên dịch nói: “Tôi biết, chúng tôi đối đã tạo thành một cái phiền nhiễu đối với ngài, cho nên chúng tôi vô cùng tiếc nuối. Vì vậy hôm nay tôi tới, đặc biệt vì tiên sinh ngài chuẩn bị một kiện lễ vật, hi vọng tiên sinh có thể nhận lấy. Đồng thời xin được biểu thị sự áy náy đối với sai lầm của chúng tôi lần nữa.”

Ấy? Còn có đưa lễ vật?

Hai mắt Vương Hạo nhất thời sáng lên: “Cái lễ vật gì? Cho ta xem một chút!”

Người đàn ông vung tay lên, lúc này có một người đi lên phía trước, đưa cho Vương Hạo một cái hộp nhỏ xinh đẹp.

Nữ phiên dịch nói ra: “Đây là ông chủ chúng tôi cố ý đưa ngài một kiện lễ vật, là bật lửa Zippo kiểu mới nhất, hi vọng tiên sinh ngài có thể ưa thích. Đương nhiên, nếu như tiên sinh ngài không hút thuốc, chúng tôi có thể đổi một cái lễ vật khác để đền bù tổn thất cho ngài.”

“Không cần, cái này rất tốt!” Vương Hạo mặt mày hớn hở mở hộp ra, bên trong quả nhiên nằm im một cái bật lửa vô cùng xinh đẹp. Lấy ra loay hoay hai lần, đẹp!

“Xem ở các ngươi rất có thành ý, lần này coi như xong”, Vương Hạo tùy tiện gật gật đầu: “Nhớ kỹ, phải bảo đảm chất lượng, làm ăn, chất lượng là trọng yếu nhất, hiểu không?!”

Nữ phiên dịch đem lời nói của Vương Hạo nói lại, người đàn ông không ngừng gật đầu xin lỗi, nữ phiên dịch nói: “Đã rõ, đa tạ tiên sinh nhắc nhở, nếu như tiên sinh hài lòng đối với việc đền bù tổn thất của chúng tôi, vậy chúng tôi xin phép đi trước. Chúc tiên sinh vạn sự thuận lợi, hẹn gặp lại.”

Vương Hạo phất phất tay: “Đi đi.”

Sau khi đám người đi, Vương Hạo ngửa mặt lên trời cười to ba tiếng: “Oa ha ha ha! Thoải mái!

Mở cửa đại cát!

Tìm việc làm thôi!

...

(1): 1 ức = một trăm triệu (100.000.000).

(2): Đây theo mình nghĩ có lẽ là câu nói đầu tiên của chủ khảo kiểm tra đấu khí, cụ thể như sau:

"Đấu khí, ba đoạn"

Nhìn năm chữ to lớn có chút chói mắt trên trắc nghiệm ma thạch, thiếu niên mặt không chút thay đổi, thần sắc tự giễu, nắm chặt tay, bởi vì dùng lực quá mạnh làm móng tay đâm thật sâu vào trong lòng bàn tay, mang đến từng trận trận đau đớn trong tâm hồn...

"Tiêu Viêm, đấu khí, ba đoạn! Cấp bậc: Cấp thấp!" .

[Đoạn này các bạn có thể đọc ngay khúc đầu tiên trong chương 1: của Đấu Phá Thương Khung]

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Cấp May Mắn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook