Chương 744: Aidra bị tiêu diệt
Thanh Thanh
02/12/2022
Fake nghiến răng nghiến lợi: "Nếu đã như thế, vậy thì đắc tội rồi!"
Anh ta biết sự việc không có cách nào cứu vãn được nữa, vì vậy cần phải cố gắng chiến đấu, ít nhất để cho Diệp Vô Phong biết thực lực của bọn họ.
Dù sao bọn họ cũng là một tổ chức dưới trướng Long Môn, dù sao bọn họ cũng muốn thể hiện sức mạnh của tổ chức mình trước mặt đại lão này.
Tiếng súng ngay lập tức vang lên trong phòng, còn có tiếng la hét và giết chóc.
Những người thuê nhà xung quanh đã cảm nhận được sự rung chuyển của ngôi nhà, tiếng bước chân lộn xộn, tiếng kính vỡ và tiếng vật nặng đập xuống đất.
Nhất thời tất cả người thuê nhà đều run rẩy trốn trong phòng, mặc dù không biết phòng bên cạnh đang xảy ra chuyện gì, nhưng nghe những âm thanh lộn xộn và tiếng la hét như vậy, bọn họ cũng không dám đi ra ngoài xem.
Cho dù muốn xem kịch thì cũng phải đảm bảo an toàn cho chính mình trước đã.
Sau khi Diệp Vô Phong ra khỏi phòng, cả căn phòng đều an tĩnh lại, Diệp Vô Phong bước ra ngoài, lúc này những người thuê nhà khác cũng đi ra khỏi phòng của họ.
Bấy giờ, bọn họ không thấy bóng dáng của Diệp Vô Phong, nhưng khi nhìn thấy cánh cửa khép hờ, bọn họ đều rất tò mò.
Một người dũng cảm đi tới trước cánh cửa này, chậm rãi mở cửa, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong, sắc mặt anh ta tái nhợt, liền đóng cửa lại, quay đầu nhìn những người thuê nhà khác: "Mau gọi cảnh sát!"
Nhất thời tất cả mọi người đều không biết người đàn ông này đã xảy ra chuyện gì.
Người đàn ông to lớn hét lên: "Người chết!! Tất cả đều đã chết!!"
Cảnh sát nhanh chóng tới nơi này, khi Phì Lục nhìn những xác chết trong cả căn phòng, ánh mắt lộ ra vẻ u ám, hắn biết chuyện này nhất định không đơn giản.
Bác sĩ pháp y đi đến nói: "Đã xác định những người này đều bị giết bởi cùng một người."
Phì Lục gật đầu: "Cậu có biết là ai không?"
Bác sĩ pháp y lắc đầu: "Hiện tại tôi cũng không biết, nhưng tất cả những gì tôi biết là sức mạnh của người đó rất kinh người, khi giết những người này, anh ta gần như giết họ chỉ bằng một chiêu, cũng không dùng tới vũ khí nóng, thậm chí không phải vũ khí sắc bén, hắn thật sự đã giết những người này bằng tay không."
Phì Lục hít sâu một hơi: "Vậy ý của cậu là, một người dùng nắm đấm giết những người cầm súng này sao, cậu nhìn những vết đạn trên tường đi, những người này đều đã nổ súng, ai có thể né những viên đạn này trong không gian nhỏ như vậy chứ?"
Bác sĩ pháp y cũng bất lực, hiện tại anh ta chỉ điều tra được những người này bị một người dùng tay không đánh chết.
Dù rất khiếp sợ và phẫn nộ nhưng đó là sự thật, anh ta phải tin vào những gì mình đã điều tra ra.
Phì Lục không còn quan tâm đến chuyện đó nữa, anh ta lấy điện thoại di động ra, biết chuyện này cần phải báo cho nhà họ Triệu. Có rất nhiều người đã chết trong căn phòng này, và danh tính của những người này vừa được điều tra ra, là một tổ chức quốc tế.
Triệu Lỗi Phong rất khó hiểu khi biết chuyện này, ông ta đã nghe nói đến tổ chức Aidra, nhưng không hề biết bọn họ đã đến Tây Sơn, cho nên có lẽ đối phương đã lén lút lẻn vào, nếu đã là lén lút thì hẳn là không có bao nhiêu người biết, nhưng tại sao điều này lại xảy ra?
"Tổ chức cũng muốn giết Du Kinh Hồng chắc là Aidra, nhưng người đã giết họ là ai, Du Kinh Hồng chắc sẽ không thể làm chuyện như vậy, tuy rằng bọn họ đã trốn thoát, nhưng thực tế, vị trí chỗ ở của bọn họ và vị trí của tổ chức Aidra cách nhau hơi xa.” Triệu Lỗi Phong híp mắt, trong đầu hiện lên vẻ mặt của Diệp Vô Phong.
Nhưng ông ta nhanh chóng lắc đầu: "Làm sao có khả năng đó chứ? Hắn không giống người có thể làm chuyện như vậy." Ông ta quay đầu nhìn về phía lão Mộ từ bên ngoài đi vào, nói lại chuyện này cho lão ta nghe.
Lão Mộ lắc đầu sau khi nghe xong: "Nếu là tôi thì có lẽ cũng chưa chắc làm được. Dù gì thì cũng rất khó để giết hơn 20 người có vũ khí nóng bằng tay không trong một không gian nhỏ như thế được, dù sao tốc độ của viên đạn rất nhanh, nếu né tránh trong không gian nhỏ sẽ không hề có lợi."
“Ngay cả ông cũng không làm được ư?” Triệu Lỗi Phong kinh ngạc hỏi.
Lão Mộ gật đầu: "Tôi không làm được, nếu có thể làm được cũng chỉ có thể là do may mắn. Tuy rằng thỉnh thoảng cần phải có chút may mắn khi so chiêu với cao thủ, nhưng trên thực tế, nếu có thể không đánh cược vận may của mình thì tuyệt đối sẽ không cược, người càng mạnh thì lại càng không hy vọng làm những việc không hề có tính xác định.”
Triệu Lỗi Phong xúc động nói: "Nếu cả ông cũng không làm được, vậy rốt cuộc đối phương là ai, thực lực của ông tôi biết rất rõ mà."
Lão Mộ dửng dưng nói: "Tôi cũng không biết, nhưng tôi chỉ hy vọng người như vậy sẽ không là kẻ thù của nhà họ Triệu chúng ta, nếu không sẽ có chút khó khăn."
Vừa dứt lời, chợt nghe thấy bên ngoài huyên náo, Triệu Lỗi Phong có chút nghi hoặc nhìn về phía lão Mộ, lão Mộ nói: "Tôi đi ra ngoài xem một chút."
Triệu Lỗi Phong gật đầu.
Vừa nói xong, một tên thuộc hạ xông tới trước mặt hai người: "Gia chủ, có người dùng súng bắn tỉa giết chết tên bắn tỉa ẩn nấp của chúng ta."
Triệu Lỗi Phong nghe vậy có chút kinh ngạc: "Vị trí của lính bắn tỉa ẩn nấp không phải rất bí mật sao? Tại sao lại có người biết vị trí của bọn họ?"
Tên thuộc hạ cũng không biết, chỉ nhanh chóng nói: "Hiện tại chúng tôi cũng không biết, nhưng đã phái người đuổi theo tên bắn tỉa đó, tôi tin hắn sẽ sớm bị bắt thôi."
Triệu Lỗi Phong xua tay: "Bảo bọn họ quay lại đi, nếu đối phương có thể giết được lính bắn tỉa, nghĩa là trên tay hắn có súng, có thể giết tên bắn tỉa mà không để lộ vị trí, sức mạnh này không phải thứ mà các người có thể đối chiến đâu.”
Tên thuộc hạ chỉ có thể bất đắc dĩ đi ra ngoài.
Lão Mộ đi đến trước mặt Triệu Lỗi Phong nói: "Gần đây thật sự có nhiều phiền phức. Từ khi Du Kinh Hồng đến đây, nhà họ Triệu của chúng ta luôn gặp phiền toái, luôn cảm thấy mọi người đều chống lại nhà họ Triệu của chúng ta."
Sắc mặt của Triệu Lỗi Phong ảm đạm, đương nhiên ông ta biết không chỉ có chuyện trong nhà bọn họ phiền phức, mà ngay cả chuyện kinh doanh bên ngoài cũng xảy ra chuyện không hay.
Có một công ty bắt đầu cạnh tranh với nhà họ Triệu, lại còn có thể cạnh tranh trực tiếp với nhà họ Triệu của họ. Nếu không phải vì mối quan hệ với bên chính phủ, họ đã thực sự bị công ty không biết từ đâu đến kia đánh bại rồi.
“Dự án cơ sở hạ tầng suýt chút nữa đã bị công ty tên là Ái Hoa cướp lấy.” Lão Mộ thở dài một hơi.
Triệu Lỗi Phong nói: "Bọn họ không điều tra rốt cuộc công ty đó là gì sao? Nếu chỉ là một công ty nhỏ, làm sao có thể ký hợp đồng dự án đó được chứ?"
Lão Mộ nói: "Vẫn đang điều tra, tôi tin sẽ nhanh chóng có kết quả thôi."
Anh ta biết sự việc không có cách nào cứu vãn được nữa, vì vậy cần phải cố gắng chiến đấu, ít nhất để cho Diệp Vô Phong biết thực lực của bọn họ.
Dù sao bọn họ cũng là một tổ chức dưới trướng Long Môn, dù sao bọn họ cũng muốn thể hiện sức mạnh của tổ chức mình trước mặt đại lão này.
Tiếng súng ngay lập tức vang lên trong phòng, còn có tiếng la hét và giết chóc.
Những người thuê nhà xung quanh đã cảm nhận được sự rung chuyển của ngôi nhà, tiếng bước chân lộn xộn, tiếng kính vỡ và tiếng vật nặng đập xuống đất.
Nhất thời tất cả người thuê nhà đều run rẩy trốn trong phòng, mặc dù không biết phòng bên cạnh đang xảy ra chuyện gì, nhưng nghe những âm thanh lộn xộn và tiếng la hét như vậy, bọn họ cũng không dám đi ra ngoài xem.
Cho dù muốn xem kịch thì cũng phải đảm bảo an toàn cho chính mình trước đã.
Sau khi Diệp Vô Phong ra khỏi phòng, cả căn phòng đều an tĩnh lại, Diệp Vô Phong bước ra ngoài, lúc này những người thuê nhà khác cũng đi ra khỏi phòng của họ.
Bấy giờ, bọn họ không thấy bóng dáng của Diệp Vô Phong, nhưng khi nhìn thấy cánh cửa khép hờ, bọn họ đều rất tò mò.
Một người dũng cảm đi tới trước cánh cửa này, chậm rãi mở cửa, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong, sắc mặt anh ta tái nhợt, liền đóng cửa lại, quay đầu nhìn những người thuê nhà khác: "Mau gọi cảnh sát!"
Nhất thời tất cả mọi người đều không biết người đàn ông này đã xảy ra chuyện gì.
Người đàn ông to lớn hét lên: "Người chết!! Tất cả đều đã chết!!"
Cảnh sát nhanh chóng tới nơi này, khi Phì Lục nhìn những xác chết trong cả căn phòng, ánh mắt lộ ra vẻ u ám, hắn biết chuyện này nhất định không đơn giản.
Bác sĩ pháp y đi đến nói: "Đã xác định những người này đều bị giết bởi cùng một người."
Phì Lục gật đầu: "Cậu có biết là ai không?"
Bác sĩ pháp y lắc đầu: "Hiện tại tôi cũng không biết, nhưng tất cả những gì tôi biết là sức mạnh của người đó rất kinh người, khi giết những người này, anh ta gần như giết họ chỉ bằng một chiêu, cũng không dùng tới vũ khí nóng, thậm chí không phải vũ khí sắc bén, hắn thật sự đã giết những người này bằng tay không."
Phì Lục hít sâu một hơi: "Vậy ý của cậu là, một người dùng nắm đấm giết những người cầm súng này sao, cậu nhìn những vết đạn trên tường đi, những người này đều đã nổ súng, ai có thể né những viên đạn này trong không gian nhỏ như vậy chứ?"
Bác sĩ pháp y cũng bất lực, hiện tại anh ta chỉ điều tra được những người này bị một người dùng tay không đánh chết.
Dù rất khiếp sợ và phẫn nộ nhưng đó là sự thật, anh ta phải tin vào những gì mình đã điều tra ra.
Phì Lục không còn quan tâm đến chuyện đó nữa, anh ta lấy điện thoại di động ra, biết chuyện này cần phải báo cho nhà họ Triệu. Có rất nhiều người đã chết trong căn phòng này, và danh tính của những người này vừa được điều tra ra, là một tổ chức quốc tế.
Triệu Lỗi Phong rất khó hiểu khi biết chuyện này, ông ta đã nghe nói đến tổ chức Aidra, nhưng không hề biết bọn họ đã đến Tây Sơn, cho nên có lẽ đối phương đã lén lút lẻn vào, nếu đã là lén lút thì hẳn là không có bao nhiêu người biết, nhưng tại sao điều này lại xảy ra?
"Tổ chức cũng muốn giết Du Kinh Hồng chắc là Aidra, nhưng người đã giết họ là ai, Du Kinh Hồng chắc sẽ không thể làm chuyện như vậy, tuy rằng bọn họ đã trốn thoát, nhưng thực tế, vị trí chỗ ở của bọn họ và vị trí của tổ chức Aidra cách nhau hơi xa.” Triệu Lỗi Phong híp mắt, trong đầu hiện lên vẻ mặt của Diệp Vô Phong.
Nhưng ông ta nhanh chóng lắc đầu: "Làm sao có khả năng đó chứ? Hắn không giống người có thể làm chuyện như vậy." Ông ta quay đầu nhìn về phía lão Mộ từ bên ngoài đi vào, nói lại chuyện này cho lão ta nghe.
Lão Mộ lắc đầu sau khi nghe xong: "Nếu là tôi thì có lẽ cũng chưa chắc làm được. Dù gì thì cũng rất khó để giết hơn 20 người có vũ khí nóng bằng tay không trong một không gian nhỏ như thế được, dù sao tốc độ của viên đạn rất nhanh, nếu né tránh trong không gian nhỏ sẽ không hề có lợi."
“Ngay cả ông cũng không làm được ư?” Triệu Lỗi Phong kinh ngạc hỏi.
Lão Mộ gật đầu: "Tôi không làm được, nếu có thể làm được cũng chỉ có thể là do may mắn. Tuy rằng thỉnh thoảng cần phải có chút may mắn khi so chiêu với cao thủ, nhưng trên thực tế, nếu có thể không đánh cược vận may của mình thì tuyệt đối sẽ không cược, người càng mạnh thì lại càng không hy vọng làm những việc không hề có tính xác định.”
Triệu Lỗi Phong xúc động nói: "Nếu cả ông cũng không làm được, vậy rốt cuộc đối phương là ai, thực lực của ông tôi biết rất rõ mà."
Lão Mộ dửng dưng nói: "Tôi cũng không biết, nhưng tôi chỉ hy vọng người như vậy sẽ không là kẻ thù của nhà họ Triệu chúng ta, nếu không sẽ có chút khó khăn."
Vừa dứt lời, chợt nghe thấy bên ngoài huyên náo, Triệu Lỗi Phong có chút nghi hoặc nhìn về phía lão Mộ, lão Mộ nói: "Tôi đi ra ngoài xem một chút."
Triệu Lỗi Phong gật đầu.
Vừa nói xong, một tên thuộc hạ xông tới trước mặt hai người: "Gia chủ, có người dùng súng bắn tỉa giết chết tên bắn tỉa ẩn nấp của chúng ta."
Triệu Lỗi Phong nghe vậy có chút kinh ngạc: "Vị trí của lính bắn tỉa ẩn nấp không phải rất bí mật sao? Tại sao lại có người biết vị trí của bọn họ?"
Tên thuộc hạ cũng không biết, chỉ nhanh chóng nói: "Hiện tại chúng tôi cũng không biết, nhưng đã phái người đuổi theo tên bắn tỉa đó, tôi tin hắn sẽ sớm bị bắt thôi."
Triệu Lỗi Phong xua tay: "Bảo bọn họ quay lại đi, nếu đối phương có thể giết được lính bắn tỉa, nghĩa là trên tay hắn có súng, có thể giết tên bắn tỉa mà không để lộ vị trí, sức mạnh này không phải thứ mà các người có thể đối chiến đâu.”
Tên thuộc hạ chỉ có thể bất đắc dĩ đi ra ngoài.
Lão Mộ đi đến trước mặt Triệu Lỗi Phong nói: "Gần đây thật sự có nhiều phiền phức. Từ khi Du Kinh Hồng đến đây, nhà họ Triệu của chúng ta luôn gặp phiền toái, luôn cảm thấy mọi người đều chống lại nhà họ Triệu của chúng ta."
Sắc mặt của Triệu Lỗi Phong ảm đạm, đương nhiên ông ta biết không chỉ có chuyện trong nhà bọn họ phiền phức, mà ngay cả chuyện kinh doanh bên ngoài cũng xảy ra chuyện không hay.
Có một công ty bắt đầu cạnh tranh với nhà họ Triệu, lại còn có thể cạnh tranh trực tiếp với nhà họ Triệu của họ. Nếu không phải vì mối quan hệ với bên chính phủ, họ đã thực sự bị công ty không biết từ đâu đến kia đánh bại rồi.
“Dự án cơ sở hạ tầng suýt chút nữa đã bị công ty tên là Ái Hoa cướp lấy.” Lão Mộ thở dài một hơi.
Triệu Lỗi Phong nói: "Bọn họ không điều tra rốt cuộc công ty đó là gì sao? Nếu chỉ là một công ty nhỏ, làm sao có thể ký hợp đồng dự án đó được chứ?"
Lão Mộ nói: "Vẫn đang điều tra, tôi tin sẽ nhanh chóng có kết quả thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.