Chương 639: Một cách khác
Thanh Thanh
22/07/2022
Diệp Vô Phong liếc mắt nói: "Thật ra tôi biết anh muốn vượt qua anh trai của mình, hiện tại tôi cho anh một cơ hội, chỉ cần ngươi anh được như vậy, xí nghiệp Chu Tinh sẽ phát triển tốt hơn ở Liêu Tây, anh có dám không?"
Chu Hoa chế nhạo nói: "Đừng tưởng rằng tôi không biết, anh đang muốn lôi kéo tôi, anh biết nếu Xí nghiệp Chu Tinh và Nhà họ Nguyên vẫn còn hợp tác, công ty Hoa Cường vẫn sẽ rất khó khăn trong việc khiến nhà họ Nguyên sụp đổ, dù sao công việc làm ăn của Liêu Tây vẫn luôn bị nhà họ Nguyên kiểm soát."
Diệp Vô Phong lãnh đạm nói: "Anh nói đúng, taôi đúng là có ý nghĩ như vậy. Nếu anh đồng ý, đương nhiên tôi có thể cùng anh hợp tác."
Chu Hoa cười khẩy: "Anh thật sự quá ngây thơ rồi. Nhà họ Nguyên và xí nghiệp Chu Tinh của chúng tôi luôn hợp tác rất vui vẻ, hợp tác nhiều năm như vậy. Tại sao tôi lại chọn công ty Hoa Cường của anh chứ?"
Diệp Vô Phong thờ ơ nói: "Không phải xí nghiệp Chu Tinh, tôi chỉ hợp tác với anh thôi, bố anh chắc cũng không còn bao nhiêu ngày nữa, bộ dạng của anh trai anh cũng không có cách nào kế thừa xí nghiệp Chu Tinh, không bao lâu nữa xí nghiệp Chu Tinh cũng sẽ nằm trong tay anh."
Chu Hoa nghe vậy, sắc mặt đột nhiên kinh hãi: "Ý của anh là?"
Diệp Vô Phong lắc đầu cười: "Không có ý gì, tôi chỉ là bày tỏ ý kiến của chính mình thôi, vậy anh có biết tiền thân của Xí nghiệp Chu Tinh không?"
Chu Hoa suy nghĩ một chút, nói: "Đương nhiên tôi biết, tiền thân của Xí nghiệp Chu Tinh là một cửa hàng nhỏ, sau đó cửa hàng nhỏ biến thành trung tâm mua sắm lớn, tiếp đó mở ra một chuỗi, cuối cùng trở thành một xí nghiệp. Tất cả các ngành liên quan đều đã được cải tiến hoàn thiện và lên kế hoạch, những thứ này đều có trên trang web của công ty chúng tôi, anh có thể vào và tìm chúng ở đó."
Diệp Vô Phong hờ hững lắc đầu: "Đều là viết cho người khác đọc, nhưng sự thật vẫn luôn chôn trong lòng đất, nếu không đào lên, muốn biết tình hình thực tế thì tuyệt đối không thể, xem ra anh cũng không biết xí nghiệp Chu Tinh thuở ban đầu là gì?"
Chu Hoa nghe xong, rất khó chịu: "Anh nói cho rõ ràng đi, tiền thân của Xí nghiệp Chu Tinh tại sao không phải như lời tôi nói?"
Diệp Vô Phong xua tay: "Tôi không muốn tranh luận với anh, tôi chỉ muốn nói cho anh biết tiền thân xí nghiệp Chu Tinh của anh là một công ty trong ngành công nghiệp xám.Về phần tại sao có thể lớn như vậy, anh có thể hỏi bố của anh."
Đương nhiên Chu Hoa không tin, nhưng bây giờ Diệp Vô Phong nói dõng dạc như vậy, anh ta thực sự có chút nghi ngờ với những lời giới thiệu về Xí nghiệp Chu Tinh mà mình từng xem.
Nhưng mà, anh cũng biết cho dù muốn quay lại hỏi Chu Tinh, anh cũng phải giải quyết chuyện này trước, Diệp Vô Phong hiện tại vẫn ở bên cạnh anh ta.
Diệp Vô Phong nhìn vẻ mặt bối rối của Chu Hoa, biết không có cách nào biết được cái gì từ trong miệng Chu Hoa, nên chỉ có thể để Chu Hoa đi.
“Quên đi, anh đi đi, tôi đoán anh cũng không phải người trong cuộc.” Diệp Vô Phong xua tay.
Chu Hoa không ngờ Diệp Vô Phong lại để anh ta đi dễ dàng như vậy, anh ta hơi bất định nhìn Diệp Vô Phong.
"Làm sao vậy, tôi cho anh đi mà anh vẫn không chịu đi à?"
Diệp Vô Phong có chút tò mò với biểu hiện của Chu Hoa, là tình huống gì? Chẳng lẽ mình để cho anh ta đi, nhưng anh ta không muốn rời đi.
Hội chứng Stockholm hả?
Diệp Vô Phong có chút không rõ Chu Hoa đang suy nghĩ cái gì.
Chu Tinh hỏi: "Anh có chắc sẽ để tôi đi như thế này không? Anh cần biết rằng bây giờ là thời điểm quan trọng, nếu anh bắt được tôi và đe dọa bố tôi, nói không chừng Xí nghiệp Chu Tinh có thể sẽ không hợp tác với nhà họ Nguyên nữa."
Diệp Vô Phong liếc nhìn Chu Hoa, sau đó lắc đầu nói: "Thật xin lỗi, anh thật sự không quan trọng như vậy, tôi còn có việc phải làm, anh đi nhanh lên đi, nếu không tôi sẽ đưa anh đến bệnh viện đấy."
Chu Hoa mặc dù có chút không phục, nhưng khi nghe thấy Diệp Vô Phong chuẩn bị động thủ, anh ta liền nhanh chóng xoay người rời đi, anh ta biết tình huống hiện tại, quan trọng hơn là quay về hỏi bố về chuyện xí nghiệp Chu Tinh.
Diệp Vô Phong nhìn tên mập đang đi theo mình, nhìn thấy vẻ mặt vô cùng sợ hãi của tên mập, anh đột nhiên nở nụ cười: "Làm sao vậy, sao lại sợ tôi như vậy?"
Tên mập nhìn vẻ mặt vô hại của Diệp Vô Phong, mà cười bất đắc dĩ: "Đại thần, đừng nói như vậy, lúc đầu là tôi có mắt không thấy núi Thái Sơn, còn tưởng rằng anh chỉ là một người tìm việc bình thường, ai ngờ sức mạnh của anh lại cường đại như vậy, hơn nữa tôi có thể thấy được Chu Hoa biết anh, nhưng lại sợ anh.”
Diệp Vô Phong cười gật đầu: "Cái này không sai, tôi biết Chu Hoa, anh ta quả thực sợ tôi."
Người đàn ông mập mạp nói với một nụ cười gượng gạo: "Nếu đã như vậy, trên thực tế, những người ở cấp độ chúng tôi không thể nào giao tiếp với những người cấp cao như anh, cũng không ở trong một vòng tròn."
Diệp Vô Phong thờ ơ nói: "Tôi không biết vòng tròn gì cả. Tôi mới tới Liêu Tây một tháng ngắn ngủi, cho nên cũng không biết vòng tròn gì."
Tên mập nghe Diệp Vô Phong nói xong, trợn to hai mắt: "Anh mới tới Liêu Tây một tháng ư?"
Diệp Vô Phong gật đầu: "Có cái gì kỳ quái sao?"
“Nhưng trong vòng một tháng mà anh đã quen biết Chu Hoa?” Người đàn ông mập càng thêm kinh ngạc.
Diệp Vô Phong lắc đầu: "Thật ra, cũng không thể nói như vậy. Tôi không biết Chu Hoa, nhưng đã có một hiềm khích với Xí nghiệp Chu Tinh."
Tên mập kia nghe vậy thì sửng sốt, há hốc mồm, không thể biểu lộ sự chấn động trong lòng ra được.
Anh ta biết mình đã gặp được đại thần, cũng chỉ có đại nhân như vậy mới nhẹ nhàng nói ra loại chuyện này, nói mấy chuyện đắc tội với Xí nghiệp Chu Tinh một cách rất dễ dàng.
Bạn phải biết rằng ở Liêu Tây, ngoài nhà họ Nguyên, xí nghiệp Chu Tinh cũng cực mạnh, xí nghiệp tiên tiến hàng năm đều phải có xí nghiệp Chu Tinh.
Năm này qua năm khác đều như thế.
Lúc này, Diệp Vô Phong lại nói rằng anh đã đắc tội với Xí nghiệp Chu Tinh trong vòng một tháng tới Liêu Tây, đây là người nào vậy chứ?
Diệp Vô Phong cười nhẹ nhìn tên mập: "Anh có biết tôi đi theo anh là có chuyện gì không?"
Tên mập lắc đầu, đương nhiên làm sao anh ta biết được, dù sao anh ta vẫn luôn cho rằng Diệp Vô Phong trở thành tùy tùng của anh ta là lựa chọn của một người bình thường thôi.
Ai biết được điều này sẽ xảy ra, thật sự khiến anh ta hơi đau đầu.
Diệp Vô Phong thờ ơ nói: "Những gì tôi nói với Chu Hoa vừa rồi thực ra cũng là nói cho anh nghe. Anh có muốn có được sự nghiệp ở Liêu Tây không?"
Tên mập khó hiểu nhìn Diệp Vô Phong, anh ta không biết tại sao Diệp Vô Phong lại đột nhiên nói ra lời này, nhưng anh ta thành thật trả lời: "Đương nhiên là muốn, nhưng anh cũng biết quy tắc ở Liêu Tây là nếu muốn lập nghiệp, nhất định phải chào hỏi với Nhà họ Nguyên, tuy rằng công ty Phúc Dương đã thiết lập quan hệ với nhà họ Nguyên, nhưng tôi cũng không muốn chuyện này."
Chu Hoa chế nhạo nói: "Đừng tưởng rằng tôi không biết, anh đang muốn lôi kéo tôi, anh biết nếu Xí nghiệp Chu Tinh và Nhà họ Nguyên vẫn còn hợp tác, công ty Hoa Cường vẫn sẽ rất khó khăn trong việc khiến nhà họ Nguyên sụp đổ, dù sao công việc làm ăn của Liêu Tây vẫn luôn bị nhà họ Nguyên kiểm soát."
Diệp Vô Phong lãnh đạm nói: "Anh nói đúng, taôi đúng là có ý nghĩ như vậy. Nếu anh đồng ý, đương nhiên tôi có thể cùng anh hợp tác."
Chu Hoa cười khẩy: "Anh thật sự quá ngây thơ rồi. Nhà họ Nguyên và xí nghiệp Chu Tinh của chúng tôi luôn hợp tác rất vui vẻ, hợp tác nhiều năm như vậy. Tại sao tôi lại chọn công ty Hoa Cường của anh chứ?"
Diệp Vô Phong thờ ơ nói: "Không phải xí nghiệp Chu Tinh, tôi chỉ hợp tác với anh thôi, bố anh chắc cũng không còn bao nhiêu ngày nữa, bộ dạng của anh trai anh cũng không có cách nào kế thừa xí nghiệp Chu Tinh, không bao lâu nữa xí nghiệp Chu Tinh cũng sẽ nằm trong tay anh."
Chu Hoa nghe vậy, sắc mặt đột nhiên kinh hãi: "Ý của anh là?"
Diệp Vô Phong lắc đầu cười: "Không có ý gì, tôi chỉ là bày tỏ ý kiến của chính mình thôi, vậy anh có biết tiền thân của Xí nghiệp Chu Tinh không?"
Chu Hoa suy nghĩ một chút, nói: "Đương nhiên tôi biết, tiền thân của Xí nghiệp Chu Tinh là một cửa hàng nhỏ, sau đó cửa hàng nhỏ biến thành trung tâm mua sắm lớn, tiếp đó mở ra một chuỗi, cuối cùng trở thành một xí nghiệp. Tất cả các ngành liên quan đều đã được cải tiến hoàn thiện và lên kế hoạch, những thứ này đều có trên trang web của công ty chúng tôi, anh có thể vào và tìm chúng ở đó."
Diệp Vô Phong hờ hững lắc đầu: "Đều là viết cho người khác đọc, nhưng sự thật vẫn luôn chôn trong lòng đất, nếu không đào lên, muốn biết tình hình thực tế thì tuyệt đối không thể, xem ra anh cũng không biết xí nghiệp Chu Tinh thuở ban đầu là gì?"
Chu Hoa nghe xong, rất khó chịu: "Anh nói cho rõ ràng đi, tiền thân của Xí nghiệp Chu Tinh tại sao không phải như lời tôi nói?"
Diệp Vô Phong xua tay: "Tôi không muốn tranh luận với anh, tôi chỉ muốn nói cho anh biết tiền thân xí nghiệp Chu Tinh của anh là một công ty trong ngành công nghiệp xám.Về phần tại sao có thể lớn như vậy, anh có thể hỏi bố của anh."
Đương nhiên Chu Hoa không tin, nhưng bây giờ Diệp Vô Phong nói dõng dạc như vậy, anh ta thực sự có chút nghi ngờ với những lời giới thiệu về Xí nghiệp Chu Tinh mà mình từng xem.
Nhưng mà, anh cũng biết cho dù muốn quay lại hỏi Chu Tinh, anh cũng phải giải quyết chuyện này trước, Diệp Vô Phong hiện tại vẫn ở bên cạnh anh ta.
Diệp Vô Phong nhìn vẻ mặt bối rối của Chu Hoa, biết không có cách nào biết được cái gì từ trong miệng Chu Hoa, nên chỉ có thể để Chu Hoa đi.
“Quên đi, anh đi đi, tôi đoán anh cũng không phải người trong cuộc.” Diệp Vô Phong xua tay.
Chu Hoa không ngờ Diệp Vô Phong lại để anh ta đi dễ dàng như vậy, anh ta hơi bất định nhìn Diệp Vô Phong.
"Làm sao vậy, tôi cho anh đi mà anh vẫn không chịu đi à?"
Diệp Vô Phong có chút tò mò với biểu hiện của Chu Hoa, là tình huống gì? Chẳng lẽ mình để cho anh ta đi, nhưng anh ta không muốn rời đi.
Hội chứng Stockholm hả?
Diệp Vô Phong có chút không rõ Chu Hoa đang suy nghĩ cái gì.
Chu Tinh hỏi: "Anh có chắc sẽ để tôi đi như thế này không? Anh cần biết rằng bây giờ là thời điểm quan trọng, nếu anh bắt được tôi và đe dọa bố tôi, nói không chừng Xí nghiệp Chu Tinh có thể sẽ không hợp tác với nhà họ Nguyên nữa."
Diệp Vô Phong liếc nhìn Chu Hoa, sau đó lắc đầu nói: "Thật xin lỗi, anh thật sự không quan trọng như vậy, tôi còn có việc phải làm, anh đi nhanh lên đi, nếu không tôi sẽ đưa anh đến bệnh viện đấy."
Chu Hoa mặc dù có chút không phục, nhưng khi nghe thấy Diệp Vô Phong chuẩn bị động thủ, anh ta liền nhanh chóng xoay người rời đi, anh ta biết tình huống hiện tại, quan trọng hơn là quay về hỏi bố về chuyện xí nghiệp Chu Tinh.
Diệp Vô Phong nhìn tên mập đang đi theo mình, nhìn thấy vẻ mặt vô cùng sợ hãi của tên mập, anh đột nhiên nở nụ cười: "Làm sao vậy, sao lại sợ tôi như vậy?"
Tên mập nhìn vẻ mặt vô hại của Diệp Vô Phong, mà cười bất đắc dĩ: "Đại thần, đừng nói như vậy, lúc đầu là tôi có mắt không thấy núi Thái Sơn, còn tưởng rằng anh chỉ là một người tìm việc bình thường, ai ngờ sức mạnh của anh lại cường đại như vậy, hơn nữa tôi có thể thấy được Chu Hoa biết anh, nhưng lại sợ anh.”
Diệp Vô Phong cười gật đầu: "Cái này không sai, tôi biết Chu Hoa, anh ta quả thực sợ tôi."
Người đàn ông mập mạp nói với một nụ cười gượng gạo: "Nếu đã như vậy, trên thực tế, những người ở cấp độ chúng tôi không thể nào giao tiếp với những người cấp cao như anh, cũng không ở trong một vòng tròn."
Diệp Vô Phong thờ ơ nói: "Tôi không biết vòng tròn gì cả. Tôi mới tới Liêu Tây một tháng ngắn ngủi, cho nên cũng không biết vòng tròn gì."
Tên mập nghe Diệp Vô Phong nói xong, trợn to hai mắt: "Anh mới tới Liêu Tây một tháng ư?"
Diệp Vô Phong gật đầu: "Có cái gì kỳ quái sao?"
“Nhưng trong vòng một tháng mà anh đã quen biết Chu Hoa?” Người đàn ông mập càng thêm kinh ngạc.
Diệp Vô Phong lắc đầu: "Thật ra, cũng không thể nói như vậy. Tôi không biết Chu Hoa, nhưng đã có một hiềm khích với Xí nghiệp Chu Tinh."
Tên mập kia nghe vậy thì sửng sốt, há hốc mồm, không thể biểu lộ sự chấn động trong lòng ra được.
Anh ta biết mình đã gặp được đại thần, cũng chỉ có đại nhân như vậy mới nhẹ nhàng nói ra loại chuyện này, nói mấy chuyện đắc tội với Xí nghiệp Chu Tinh một cách rất dễ dàng.
Bạn phải biết rằng ở Liêu Tây, ngoài nhà họ Nguyên, xí nghiệp Chu Tinh cũng cực mạnh, xí nghiệp tiên tiến hàng năm đều phải có xí nghiệp Chu Tinh.
Năm này qua năm khác đều như thế.
Lúc này, Diệp Vô Phong lại nói rằng anh đã đắc tội với Xí nghiệp Chu Tinh trong vòng một tháng tới Liêu Tây, đây là người nào vậy chứ?
Diệp Vô Phong cười nhẹ nhìn tên mập: "Anh có biết tôi đi theo anh là có chuyện gì không?"
Tên mập lắc đầu, đương nhiên làm sao anh ta biết được, dù sao anh ta vẫn luôn cho rằng Diệp Vô Phong trở thành tùy tùng của anh ta là lựa chọn của một người bình thường thôi.
Ai biết được điều này sẽ xảy ra, thật sự khiến anh ta hơi đau đầu.
Diệp Vô Phong thờ ơ nói: "Những gì tôi nói với Chu Hoa vừa rồi thực ra cũng là nói cho anh nghe. Anh có muốn có được sự nghiệp ở Liêu Tây không?"
Tên mập khó hiểu nhìn Diệp Vô Phong, anh ta không biết tại sao Diệp Vô Phong lại đột nhiên nói ra lời này, nhưng anh ta thành thật trả lời: "Đương nhiên là muốn, nhưng anh cũng biết quy tắc ở Liêu Tây là nếu muốn lập nghiệp, nhất định phải chào hỏi với Nhà họ Nguyên, tuy rằng công ty Phúc Dương đã thiết lập quan hệ với nhà họ Nguyên, nhưng tôi cũng không muốn chuyện này."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.