Chương 3756: Áp lực cực lớn, động lực mười phần
Cô Đơn Địa Phi
05/04/2018
- Đúng rồi. Thiên Bộ, Sinh Đan Cảnh rốt cuộc là cảnh giới gì?
Hồng thái sư hỏi. Trên thực tế hắn đối với tu vi ngoài Khai Khiếu Cảnh, hoàn toàn không biết gì.
Hồng Thiên Bộ hơi trầm ngâm, nói:
- Trên Khai Khiếu là Tầm Bí Cảnh, Cái này được gọi là đỉnh Phàm Cảnh. Từ Tầm Bí đi lên, sẽ nhảy Tiên Môn. Nếu có thể phóng qua, trình độ sinh mạng sẽ có biến hoa đến nghiêng trời lệch đất. Do đó... bước vào tiên đồ.
Hắn dừng một chút, nói:
- Ta không biết Sinh Đan Cảnh cụ thể là cảnh giới gì. Nhưng bệ hạ hiển nhiên đã bước vào tiên đồ.
- Tiên đồ!
Trong lòng Hồng thái sư run lên. Từ điển tịch cổ đại có thể thấy, bọn họ tu luyện chính là vì leo lên tiên đạo. Cho dù là Khai Khiếu, Tầm Bí Cảnh lại chỉ có thể xem là Phàm Cảnh. Sau khi phóng qua tiên môn, mới có thể chân chính bước vào tiên đồ.
Nói cách khác, Trần Phong Viêm đã là tiên nhân. Tuy rằng rất có khả năng là tiên nhân yếu nhất, nhưng so với những người phàm tục bọn họ mà nói, không biết phải vượt qua gấp bao nhiêu lần.
Hắn không khỏi nghĩ đến lúc đầu Trần Phong Viêm đi từng bước một đạp lên không trung. Cảnh tượng này khiến cho người ta chấn động tới mức nào?
Trần Phong Viêm đã không phải là người phàm, mà là tiên!
- Thiên Bộ, vậy chúng ta vẫn nên thành thật đi.
Hồng thái sư nói.
- Không chỉ Trần Phong Viêm, cho dù là một Trần Thái Thanh cũng có thể chống lại ngươi. Nói không chừng những hoàng tử khác cũng có thực lực như vậy.
Hồng Thiên Bộ lại tràn đầy tự tin, nói:
- Bệ hạ tạm thời để qua một bên. Chỉ có điều, Trần Thái Thanh lần này ra tay, trái lại khiến cho trong lòng ta trấn tĩnh.
- Mấy hoàng tử này vốn rất biết cách che nấp, căn bản không biết bọn họ có thực lực gì. Nhưng ngày hôm nay sau khi hắn cùng ta giao thủ, ta lại có phần nắm chắc.
Hồng Thiên Bộ mỉm cười.
- Tuy rằng hiện tại hắn có thể chống lại ta. Nhưng nếu như ta lấy ra hết những con át chủ bài, thắng hắn thậm chí giết hắn cũng không khó.
- Đừng quên, Trần Thái Thanh chí ít chín mươi tuổi. Chiến lực cũng chỉ xấp xỉ ta. Không cần nửa năm, ta nhất định có thể nghiền ép hắn.
- Có thể làm cho ta e ngại, cũng chỉ có một mình bệ hạ.
- Trước khi còn không có phóng qua tiên môn, ta tất nhiên vẫn là quốc dân của Huyền Bắc Quốc.
Hồng thái sư chậm rãi gật đầu. Người cháu này quá yêu nghiệt, đã sớm vượt ra khỏi lòng bàn tay của hắn. Nếu như Hồng Thiên Bộ đáp ứng trước khi nhảy vào tiên môn sẽ quy củ, hắn tất nhiên thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì bọn họ là cột vào trên một cái thuyền.
- Về phần Lăng Hàn kia... Phải chết!
...
Phủ của thất hoàng tử.
- Chủ thượng, không nghĩ tới Hồng Thiên Bộ kia lại có thể mạnh như vậy!
Một lão nhân nhìn qua hơn sáu mươi tuổi nói. Lheo lý sáu mươi tuổi cũng không tính là già. Nhưng tóc hắn lại xám trắng, có vẻ có chút già cả.
Trần Thái Thanh dùng ngón tay gõ bàn một cái nói:
- Yêu nghiệt ép trời, quả nhiên danh bất hư truyền. Chỉ có điều, chỉ cần phụ hoàng còn, mặc cho ngươi là thiên tài thế nào, yêu tài ra sao, đều chỉ có kết cục ngoan ngoãn làm sâu.
- Đúng vậy. Thánh Hoàng bệ hạ đã là Sinh Đan Cảnh, phóng qua tiên môn, thoát khỏi phàm trần.
Lão nhân nói nịnh.
- Ngược lại là Lăng Hàn kia...
Trần Thái Thanh nhíu mày.
- Có một loại cảm giác không thể khống chế.
- Tiểu tử Hoán Huyết Cảnh kia sao?
Lão nhân có chút không thể tưởng tượng nổi. Chủ thượng lại có thể sẽ đánh giá cao đối với một tiểu tử Hoán Huyết Cảnh như vậy.
- Ha hả, phụ hoàng đối với Hồng Thiên Bộ cũng chỉ đánh giá là nhân tài mà thôi.
Trần Thái Thanh cười nói.
- Nhưng phụ hoàng lại có ít nhất ba lần nhắc tới Lăng Hàn, lời nói đủ tán thưởng.
Lão nhân không khỏi líu lưỡi. Thánh Hoàng bệ hạ cuối cùng lại coi trọng một Hoán Huyết Cảnh như vậy, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Trần Thái Thanh mỉm cười:
- Cái này Lăng Hàn ở trên đan đạo có thiên phú kinh người. Cô vương nhất định phải thu hắn về dưới trướng. Có thể được người giống như vậy trợ giúp, đại nghiệp của cô vương có thể thành công!
Lão nhân càng chấn động kinh ngạc. Hắn không nghĩ tới đánh giá của Trần Thái Thanh đối với Lăng Hàn còn cao hơn nữa.
Hắn không giải thích được. Tên tiểu tử kia đến cùng có chỗ nào xuất sắc?
...
Lăng Hàn ngồi ba ngày ba đêm, cuối cùng cảm thấy đã đánh ra cơ sở đủ vững chắc. Có lẽ còn có một chút chưa đủ. Điều này có thể lưu đến thời điểm ngũ biến đỉnh phong sẽ trở lại hoàn hoàn chỉnh chỉnh từ đầu. Chỉ cần không vội đột phá cảnh giới lớn là được.
Hắn bắt đầu trùng kích tứ biến. Bởi vì đột phá tam biến cũng không tiêu hao Chu quả, hắn lấy ra Chu quả liền bắt đầu ăn.
Ầm.
Trong thân thể hắn phát sinh biến hóa kịch liệt. Đây là trình độ sinh mạng đang tiến hành nâng cao nhanh chóng và mãnh liệt.
Từng quả Chu quả giảm xuống. Máu của Lăng Hàn cũng từ màu trắng bạc chuyển biến về phía màu vàng. Đây là biến hóa trực quan nhất. Trên thực chất là do trình độ sinh mạng nâng cao mang đến.
Một ngày một đêm sau, biến hóa kịch liệt ngừng lại.
Tứ biến!
Lăng Hàn thở hắt ra một hơi, nhưng lập tức cảm thấy được cái đói mãnh liệt kéo tới.
Đói đói đói.
Tay hắn lấy ra thịt yêu thú, giao cho tiểu thị nữ đi xử lý.
Chỉ chốc lát, Hoán Tuyết lại chuẩn bị cho hắn một bàn thức ăn tràn đầy.
Lăng Hàn ăn như hổ đói. Con heo nhỏ háo sắc cũng nhảy lên bàn, không khách khí chút nào cùng hắn cướp thức ăn.
Cùng một con heo cướp thức ăn... Có chút hạ giá.
Lăng Hàn thở dài. Nghĩ đến còn có thể xem heo béo làm tấm lá chắn, vậy đành nhịn một chút.
Có hai gia hỏa ăn hàng, một bàn thức ăn rất nhanh lại bị tiêu diệt sạch sẽ.
Lăng Hàn nhìn con heo háo sắc với cái bụng tròn vo, không khỏi hiếu kỳ:
- Thời gian vừa rồi không có bạc đãi ngươi trên phương diện ăn uống, thế nào mấy tháng trôi qua, ngươi vẫn không có lớn lên một chút nào vậy?
Heo háo sắc nhìn với hắn hừ hừ, bộ dạng cao ngạo.
Lăng Hàn mang theo nó:
- Trước đó, thời điểm những yêu tộc tới, thật sự nên lấy ngươi ra, đưa về nơi cần về, đỡ phải lãng phí lương thực của ta.
Heo háo sắc nhìn hắn lắc lắc đuôi ngắn, hoàn toàn không để ý chút nào, da mặt dày muốn chết.
Sau khi ăn xong, Lăng Hàn nghỉ ngơi thật tốt một chút.
Sáng sớm ngày hôm sau, Lăng Hàn theo thường lệ thức dậy trước khi mặt trời mọc, sau đó bắt đầu tu luyện, hấp thu lực lượng thiên địa, đẩy mạnh tu vi của mình.
Hồng Thiên Bộ hai lần ra tay, lần đầu tiên dễ dàng đánh bại Hổ Tứ Hải, lần thứ hai lại là đánh bại hoàng tử yêu tộc Khai Khiếu Cảnh, cho thấy thực lực tuyệt mạnh, cũng cho Lăng Hàn áp lực cực lớn.
Hồng thái sư hỏi. Trên thực tế hắn đối với tu vi ngoài Khai Khiếu Cảnh, hoàn toàn không biết gì.
Hồng Thiên Bộ hơi trầm ngâm, nói:
- Trên Khai Khiếu là Tầm Bí Cảnh, Cái này được gọi là đỉnh Phàm Cảnh. Từ Tầm Bí đi lên, sẽ nhảy Tiên Môn. Nếu có thể phóng qua, trình độ sinh mạng sẽ có biến hoa đến nghiêng trời lệch đất. Do đó... bước vào tiên đồ.
Hắn dừng một chút, nói:
- Ta không biết Sinh Đan Cảnh cụ thể là cảnh giới gì. Nhưng bệ hạ hiển nhiên đã bước vào tiên đồ.
- Tiên đồ!
Trong lòng Hồng thái sư run lên. Từ điển tịch cổ đại có thể thấy, bọn họ tu luyện chính là vì leo lên tiên đạo. Cho dù là Khai Khiếu, Tầm Bí Cảnh lại chỉ có thể xem là Phàm Cảnh. Sau khi phóng qua tiên môn, mới có thể chân chính bước vào tiên đồ.
Nói cách khác, Trần Phong Viêm đã là tiên nhân. Tuy rằng rất có khả năng là tiên nhân yếu nhất, nhưng so với những người phàm tục bọn họ mà nói, không biết phải vượt qua gấp bao nhiêu lần.
Hắn không khỏi nghĩ đến lúc đầu Trần Phong Viêm đi từng bước một đạp lên không trung. Cảnh tượng này khiến cho người ta chấn động tới mức nào?
Trần Phong Viêm đã không phải là người phàm, mà là tiên!
- Thiên Bộ, vậy chúng ta vẫn nên thành thật đi.
Hồng thái sư nói.
- Không chỉ Trần Phong Viêm, cho dù là một Trần Thái Thanh cũng có thể chống lại ngươi. Nói không chừng những hoàng tử khác cũng có thực lực như vậy.
Hồng Thiên Bộ lại tràn đầy tự tin, nói:
- Bệ hạ tạm thời để qua một bên. Chỉ có điều, Trần Thái Thanh lần này ra tay, trái lại khiến cho trong lòng ta trấn tĩnh.
- Mấy hoàng tử này vốn rất biết cách che nấp, căn bản không biết bọn họ có thực lực gì. Nhưng ngày hôm nay sau khi hắn cùng ta giao thủ, ta lại có phần nắm chắc.
Hồng Thiên Bộ mỉm cười.
- Tuy rằng hiện tại hắn có thể chống lại ta. Nhưng nếu như ta lấy ra hết những con át chủ bài, thắng hắn thậm chí giết hắn cũng không khó.
- Đừng quên, Trần Thái Thanh chí ít chín mươi tuổi. Chiến lực cũng chỉ xấp xỉ ta. Không cần nửa năm, ta nhất định có thể nghiền ép hắn.
- Có thể làm cho ta e ngại, cũng chỉ có một mình bệ hạ.
- Trước khi còn không có phóng qua tiên môn, ta tất nhiên vẫn là quốc dân của Huyền Bắc Quốc.
Hồng thái sư chậm rãi gật đầu. Người cháu này quá yêu nghiệt, đã sớm vượt ra khỏi lòng bàn tay của hắn. Nếu như Hồng Thiên Bộ đáp ứng trước khi nhảy vào tiên môn sẽ quy củ, hắn tất nhiên thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì bọn họ là cột vào trên một cái thuyền.
- Về phần Lăng Hàn kia... Phải chết!
...
Phủ của thất hoàng tử.
- Chủ thượng, không nghĩ tới Hồng Thiên Bộ kia lại có thể mạnh như vậy!
Một lão nhân nhìn qua hơn sáu mươi tuổi nói. Lheo lý sáu mươi tuổi cũng không tính là già. Nhưng tóc hắn lại xám trắng, có vẻ có chút già cả.
Trần Thái Thanh dùng ngón tay gõ bàn một cái nói:
- Yêu nghiệt ép trời, quả nhiên danh bất hư truyền. Chỉ có điều, chỉ cần phụ hoàng còn, mặc cho ngươi là thiên tài thế nào, yêu tài ra sao, đều chỉ có kết cục ngoan ngoãn làm sâu.
- Đúng vậy. Thánh Hoàng bệ hạ đã là Sinh Đan Cảnh, phóng qua tiên môn, thoát khỏi phàm trần.
Lão nhân nói nịnh.
- Ngược lại là Lăng Hàn kia...
Trần Thái Thanh nhíu mày.
- Có một loại cảm giác không thể khống chế.
- Tiểu tử Hoán Huyết Cảnh kia sao?
Lão nhân có chút không thể tưởng tượng nổi. Chủ thượng lại có thể sẽ đánh giá cao đối với một tiểu tử Hoán Huyết Cảnh như vậy.
- Ha hả, phụ hoàng đối với Hồng Thiên Bộ cũng chỉ đánh giá là nhân tài mà thôi.
Trần Thái Thanh cười nói.
- Nhưng phụ hoàng lại có ít nhất ba lần nhắc tới Lăng Hàn, lời nói đủ tán thưởng.
Lão nhân không khỏi líu lưỡi. Thánh Hoàng bệ hạ cuối cùng lại coi trọng một Hoán Huyết Cảnh như vậy, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Trần Thái Thanh mỉm cười:
- Cái này Lăng Hàn ở trên đan đạo có thiên phú kinh người. Cô vương nhất định phải thu hắn về dưới trướng. Có thể được người giống như vậy trợ giúp, đại nghiệp của cô vương có thể thành công!
Lão nhân càng chấn động kinh ngạc. Hắn không nghĩ tới đánh giá của Trần Thái Thanh đối với Lăng Hàn còn cao hơn nữa.
Hắn không giải thích được. Tên tiểu tử kia đến cùng có chỗ nào xuất sắc?
...
Lăng Hàn ngồi ba ngày ba đêm, cuối cùng cảm thấy đã đánh ra cơ sở đủ vững chắc. Có lẽ còn có một chút chưa đủ. Điều này có thể lưu đến thời điểm ngũ biến đỉnh phong sẽ trở lại hoàn hoàn chỉnh chỉnh từ đầu. Chỉ cần không vội đột phá cảnh giới lớn là được.
Hắn bắt đầu trùng kích tứ biến. Bởi vì đột phá tam biến cũng không tiêu hao Chu quả, hắn lấy ra Chu quả liền bắt đầu ăn.
Ầm.
Trong thân thể hắn phát sinh biến hóa kịch liệt. Đây là trình độ sinh mạng đang tiến hành nâng cao nhanh chóng và mãnh liệt.
Từng quả Chu quả giảm xuống. Máu của Lăng Hàn cũng từ màu trắng bạc chuyển biến về phía màu vàng. Đây là biến hóa trực quan nhất. Trên thực chất là do trình độ sinh mạng nâng cao mang đến.
Một ngày một đêm sau, biến hóa kịch liệt ngừng lại.
Tứ biến!
Lăng Hàn thở hắt ra một hơi, nhưng lập tức cảm thấy được cái đói mãnh liệt kéo tới.
Đói đói đói.
Tay hắn lấy ra thịt yêu thú, giao cho tiểu thị nữ đi xử lý.
Chỉ chốc lát, Hoán Tuyết lại chuẩn bị cho hắn một bàn thức ăn tràn đầy.
Lăng Hàn ăn như hổ đói. Con heo nhỏ háo sắc cũng nhảy lên bàn, không khách khí chút nào cùng hắn cướp thức ăn.
Cùng một con heo cướp thức ăn... Có chút hạ giá.
Lăng Hàn thở dài. Nghĩ đến còn có thể xem heo béo làm tấm lá chắn, vậy đành nhịn một chút.
Có hai gia hỏa ăn hàng, một bàn thức ăn rất nhanh lại bị tiêu diệt sạch sẽ.
Lăng Hàn nhìn con heo háo sắc với cái bụng tròn vo, không khỏi hiếu kỳ:
- Thời gian vừa rồi không có bạc đãi ngươi trên phương diện ăn uống, thế nào mấy tháng trôi qua, ngươi vẫn không có lớn lên một chút nào vậy?
Heo háo sắc nhìn với hắn hừ hừ, bộ dạng cao ngạo.
Lăng Hàn mang theo nó:
- Trước đó, thời điểm những yêu tộc tới, thật sự nên lấy ngươi ra, đưa về nơi cần về, đỡ phải lãng phí lương thực của ta.
Heo háo sắc nhìn hắn lắc lắc đuôi ngắn, hoàn toàn không để ý chút nào, da mặt dày muốn chết.
Sau khi ăn xong, Lăng Hàn nghỉ ngơi thật tốt một chút.
Sáng sớm ngày hôm sau, Lăng Hàn theo thường lệ thức dậy trước khi mặt trời mọc, sau đó bắt đầu tu luyện, hấp thu lực lượng thiên địa, đẩy mạnh tu vi của mình.
Hồng Thiên Bộ hai lần ra tay, lần đầu tiên dễ dàng đánh bại Hổ Tứ Hải, lần thứ hai lại là đánh bại hoàng tử yêu tộc Khai Khiếu Cảnh, cho thấy thực lực tuyệt mạnh, cũng cho Lăng Hàn áp lực cực lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.