Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2330: Bao vây (Hạ)

Cô Đơn Địa Phi

08/04/2018

- Tiền bối là tới nơi này săn bắn Tiên Thú sao?

Lăng Hàn giả vờ không biết.

- Khà khà, ngươi không hiểu.

Nam tử trung niên lắc đầu.

- Vừa nãy bản tọa bắn rơi, được gọi là Côn Bằng Khí. Trong truyền thuyết, thiên địa sơ khai, Nguyên Thú Côn Bằng chính là sinh ra ở đây, bởi vậy cho dù Côn Bằng đã sớm chết, nơi này vẫn sẽ có Côn Bằng Khí tuôn ra.

- Vậy có tác dụng gì?

Lăng Hàn vẫn làm bộ rất ngu rất ngây thơ.

Nam tử trung niên muốn nói lại thôi, nhìn Lăng Hàn, sau đó vỗ đầu một cái nói:

- Nếu như ngươi là nữ tử, vậy bản tọa liền muốn hoài nghi động cơ của ngươi. Có điều, Côn Bằng Cung không thu nam đệ tử, ngươi khẳng định không quan hệ với Côn Bằng Cung.

- Không ngại nói cho ngươi biết, Tứ Hải Cung ta đang vây quét Côn Bằng Cung, tiêu diệt những Côn Bằng Khí này chính là nhiệm vụ của bản tọa, có thể chặt đứt cội nguồn lực lượng của Côn Bằng Cung, càng có thể đứt đoạn mất số mệnh của các nàng.

Nam tử trung niên có chút đắc ý nói.

Côn Bằng Cung là thế lực tầng chín, hắn có thể tự mình tham dự đến trong chiến dịch hủy diệt Côn Bằng Cung, tương lai sắp trở thành tư bản để hắn kiêu ngạo, có thể thổi cả đời.

Tình thế của Côn Bằng Cung đã ác liệt đến trình độ như vậy?

Người ta cũng đã không kiêng kị mà ở đây tiêu diệt Côn Bằng Khí, chẳng khác gì là động thổ ở trên đầu, nhưng Côn Bằng Cung chỉ có thể buông xuôi bỏ mặc, cục diện thực sự là gay go đến cực điểm.

Lăng Hàn tiếp tục nói suông với nam tử trung niên, mà đối phương một là tẻ nhạt, hai là không nghi ngờ hắn, cho rằng Lăng Hàn là nam nhân, khẳng định không quan hệ với Côn Bằng Cung, chỉ cần không dính đến chuyện cơ mật của Tứ Hải Cung, hắn liền nói thoải mái.

Có điều, coi như hắn muốn tiết lộ chuyện cơ mật cũng không thể, Tiên Phủ Cảnh ở trong thế lực Tiên Vương tầng chín có thể xưng là cao thủ, nhưng tuyệt đối không thể tham dự sự kiện cơ mật.

Nói một lúc, Lăng Hàn muốn đi, nhưng nam tử trung niên vẫn lôi kéo hắn không tha, nói tới sự tích hào quang năm xưa, đàm luận gần hai ngày, trung niên nam tử này mới bằng lòng thả Lăng Hàn rời đi.

Lăng Hàn không khỏi lắc đầu, hắn lại gặp phải một cái lắm lời.



Côn Bằng Cung ở Côn Bằng Thiên tự nhiên là thanh danh hiển hách, Lăng Hàn chỉ cần tùy ý hỏi thăm một chút, liền biết Côn Bằng Cung phải đi như thế nào. Gần như một tháng sau, hắn rốt cục đi tới gần sơn môn của Côn Bằng Cung.

Một đường lại đây, hắn nhìn thấy rất nhiều người đánh nát Côn Bằng Khí, cho thấy tình huống của Côn Bằng Cung thực sự là tràn ngập nguy cơ.

Lăng Hàn cũng không có trực tiếp lên núi, bởi vì không qua được, có một chi quân đội đang phát động thế tiến công mãnh liệt về phía sơn môn.

Hắn đầu tiên là cả kinh, sau đó liền yên tâm, bởi vì trận chiến này không lớn, người mạnh nhất cũng chỉ là Thăng Nguyên Cảnh.

Thăng Nguyên Cảnh còn chưa đủ mạnh?

Đặt ở trong những thế lực khác, Thăng Nguyên Cảnh xác thực mạnh, hơn nữa còn mạnh đến quá mức, nhưng Tứ Hải Cung, Côn Bằng Cung đều là thế lực Tiên Vương tầng chín, số lượng Tiên Vương lấy trăm tính, Thăng Nguyên Cảnh thật không tính là quá mạnh mẽ.

Bởi vậy, chỉ là cấp bậc Thăng Nguyên Cảnh đánh tới đánh lui nói rõ đây chỉ là chiến đấu quy mô nhỏ, mọi người không có động thật.

Quả nhiên, chiến đấu chỉ kéo dài ba ngày liền tuyên cáo kết thúc, mọi người từng cái thu binh.

Lăng Hàn vẫn không qua được, bởi vì Tứ Hải Cung đóng chặt đường tiến vào Côn Bằng Cung, ra vào đều không được.

Trước nghe Hổ Nữu miêu tả tình hình, tình thế còn không đến mức như vậy, tuy Tứ Hải Cung đã đánh vào Côn Bằng Thiên, nhưng còn chưa tới tình trạng kiếm chỉ sơn môn, nhưng hiện tại là tiết tấu muốn một lần tiêu diệt Côn Bằng Cung.

Lo liệu thế nào đây?

Lăng Hàn nghĩ một hồi, có một ý kiến.

Chờ lần sau Tứ Hải Cung lại phát động công kích, hắn liền giả mạo chiến sĩ của Tứ Hải Cung trà trộn vào, chờ lao ra khu vực Tứ Hải Cung phong tỏa, hắn lại cho thấy thân phận, như vậy liền có thể đi vào Côn Bằng Cung.

Nhưng như vậy, hắn muốn rời khỏi liền khó khăn tầng tầng.

Đã lộ mặt, lại muốn ra, Tứ Hải Cung sẽ thả sao?

Mặc kệ nó, vẫn là đi vào trước lại nói.

Hắn kiên trì chờ đợi, sau bảy ngày, Tứ Hải Cung lại khởi xướng một làn sóng tiến công.

- Giết a!

Lăng Hàn kêu to, trà trộn vào đội ngũ của Tứ Hải Cung, ngược lại hắn là nam nhân, tuyệt không có ai hoài nghi hắn là người của Côn Bằng Cung.



Cái này lại chỉ là một hồi chiến đấu quy mô nhỏ.

Cường giả Thăng Nguyên Cảnh tính chất tượng trưng mà phát động xung phong, Tiên Phủ, Phân Hồn, Trảm Trần thì theo đuôi phía sau, nhưng nhân số rất nhiều, cho thấy gốc gác của thế lực Tiên Vương tầng chín.

Lăng Hàn theo đoàn người chạy, oa oa kêu to vài tiếng, nhìn vẻ mặt khuếch đại của hắn, người không biết sẽ cho rằng hắn cùng Côn Bằng Cung có mối hận không đội trời chung gì.

- Huynh đệ, chúng ta chỉ là bia đỡ đạn, đánh xì dầu, ngươi không cần chăm chú như thế chứ?

Bên cạnh có người nhìn không được, ngươi ra sức biểu diễn như vậy, khiến người ta còn sống thế nào a?

- Thật sao?

Lăng Hàn cười ha ha.

- Sai lầm sai lầm, biểu diễn quá mức.

- Đúng, cái gọi là kẻ nổi tiếng thì dễ bị ghen ghét, ngươi hô to gọi nhỏ như vậy, nếu để cho đám điểu nữ nhân Côn Bằng Cung nhìn thấy, nói không chắc sẽ nhìn chằm chằm ngươi truy sát, ngươi coi mình là Phân Hồn Cảnh liền rất mạnh sao?

Người này phân tích lợi hại.

Mục đích của Lăng Hàn kỳ thực chỉ là muốn gây nên “điểu nữ nhân” chú ý, người của Côn Bằng Cung lúc trước nghênh tiếp Hổ Nữu về Tiên Vực rất nhiều, chỉ cần xuất hiện một cái, vậy khẳng định có thể nhận ra hắn.

Bởi vậy, hắn chỉ “biết điều” một hồi, lại lập tức trở nên sinh long hoạt hổ, vù vù thét thét kêu to.

Người của song phương cấp tốc tiếp cận, sau đó bạo phát đại chiến.

Chiến đấu như vậy cơ bản là phát sinh ở giữa không trung, thông thường Thăng Nguyên Cảnh ở chỗ cao nhất ác chiến, sau đó Tiên Phủ hạ xuống một chút, Phân Hồn lại xuống một chút, cuối cùng là Trảm Trần, cơ bản chỉ cách mặt đất vài chục trượng.

Nơi đây hoàn cảnh cực kỳ vững chắc, bởi vậy cho dù bạo phát hỗn chiến cấp số này cũng không cách nào để đỉnh núi sụp đổ, nếu không thì nơi này sớm đã bị san thành bình địa.

- Tặc nhân nhận lấy cái chết!

Một tên nữ tử của Côn Bằng Cung nhìn chằm chằm Lăng Hàn, phía sau dật động một đôi cánh, nhanh chóng giết về phía Lăng Hàn.

Tiên Nhân cũng có thể phi hành, mà nàng nắm giữ đôi cánh này, tốc độ cũng lập tức tăng vọt rất nhiều, hầu như chỉ một cái chớp mắt mà thôi, nàng liền xuất hiện ở trước mặt Lăng Hàn, một kiếm quét ngang.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook