Chương 3789: Cách thức lừa gạt chống lại mười giây
Cô Đơn Địa Phi
05/04/2018
Ầm.
Chưởng phong tập kích đến, thân hình Tam Oa hơi lệch đi, lại không bị thương chút nào.
Luận về phương diện chiến lực, Tam Oa không phải là người mạnh nhất trong sáu hài tử. Nhưng nói đến phòng ngự, nàng tuyệt đối đứng đầu.
A.
Tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh. Bọn họ chỉ cảm thấy ngày hôm này quả thực giống như đang nằm mơ.
Một con heo nhỏ màu hồng, một tiểu hài tử, lại có thể trước sau chống đỡ được một người chiến lực Khai Khiếu Cảnh. Điều này bảo người ta tiếp nhận thế nào.
Vũ Văn Hống không dám coi khinh Tam Oa, trong một tiếng hét lớn, toàn lực ứng phó.
Nếu như hắn ở trong vòng mười giây không có cách nào trấn áp một tiểu hài tử, còn mặt mũi gì nữa sao?
Nhưng vấn đề là, hắn thật sự không làm gì được Tam Oa.
Thời gian mười giây trôi qua rất nhanh, Tam Oa dường như không có việc ấy.
Lăng Hàn cười ha hả, lại đi về phía nơi đặt bảo quả, cười nói:
- Cảm ơn đã chiếu cố, cảm ơn đã chiếu cố.
Hắn thu hồi bảo quả. Hiện tại hắn có mười quả, chắc hẳn là có thể chữa trị đạo cơ của hắn.
Ăn.
Hắn không chút khách khí, tùy ý lau qua một chút, lại gặm bảo quả.
Sắc mặt Vũ Văn Hống đã đen đến cực hạn. Hắn rõ ràng nắm giữ chiến lực quét ngang Huyền Bắc Quốc, lại có thể gặp khó khăn ở trên người một con lợn nhỏ, một nữ hài tử. Điều này khiến cho hắn nói không ra lời.
Phiền muộn, cực kỳ phiền muộn.
Lăng Hàn cười, nói:
- Còn muốn theo ta chơi nữa không?
- Tới đi!
Vũ Văn Hống trầm giọng nói. Hắn cũng không tin, Lăng Hàn cũng có thể nắm giữ phòng ngự vô cùng.
- Thủ đoạn gì cũng có thể sử dụng?
Lăng Hàn lại hỏi.
- Tùy ý.
Vũ Văn Hống thản nhiên nói.
Lăng Hàn nhìn về phía tứ hoàng tử của yêu tộc:
- Phiền phức thêm năm viên bảo quả sinh mạng.
Ngươi lại tới!
Trong mắt ngươi chỉ có tiền thôi sao?
Tứ hoàng tử của yêu tộc lại lấy ra năm viên bảo quả sinh mạng, đặt ở trong mâm ngọc.
Hắn nhịn.
Lần này là Lăng Hàn tự mình ra trận, không gặp phải biến số giống như con heo nhỏ màu hồng, nữ hài tử.
Cho nên, chỉ cần nhịn một chút nữa, Vũ Văn Hống là có thể đánh cho tên khốn kiếp này một trận đâu. Không, giết chết tên khốn kiếp này.
Hoán Huyết Cảnh nho nhỏ, không có khả năng xuất hiện bất ngờ gì. Cho dù hắn đánh bại Miêu công tử.
Vũ Văn Hống cũng liếc mắt thoáng nhìn, quay đầu, nói:
- Có thể đánh chưa?
Lăng Hàn phất tay.
Vút vút vút.
Trên mặt đất nhất thời có thêm ba mươi ba cây trận cơ:
- Đến đây đi.
Trận pháp?
Vũ Văn Hống cười lạnh. Hắn đã sớm tìm hiểu qua. Hiện tại trận sư nhân tộc tối đa cũng chỉ đạt tới cấp tông sư. Bố trí đi ra trận pháp tối đa là đánh một vài Minh Văn Cảnh.
Đúng vậy, hắn quả thực cũng là Minh Văn Cảnh, nhưng chiến lực lại là cấp bậc Khai Khiếu Cảnh.
Trận pháp gì có thể ngăn cản hắn?
Hừ, hắn vừa ra tay là có thể phá được trận pháp, sau đó lấy thế bẻ gãy nghiền nát đánh bại... giết chết Lăng Hàn.
Trong lòng hắn thầm nói.
Bị Lăng Hàn hai lần ba lượt trêu chọc, trong lòng hắn đã dâng lên sát ý.
Hắn liền xông ra ngoài, muốn lấy một phong thái khí thế bá đạo nhất phát trận pháp, nghiền ép giết Lăng Hàn thành cặn bã.
Nhưng khi hắn vọt vào trong trận pháp, hắn lập tức phát hiện ra điểm không thích hợp.
Một lực lượng đáng sợ tác động, khiến cho tốc độ của hắn lập tức chậm lại. Sau đó thắt lưng cũng không tự chủ được cúi gập xuống.
Vũ Văn Hống không khỏi biến sắc. Lực lượng này cũng quá kinh khủng.
Phải biết rằng, trận pháp này là dùng để trấn áp Kim Cương đại soái. Đặc điểm lớn nhất của Kim Cương đại soái là cái gì?
Khổ luyện kim cương, phòng ngự khó giải.
Cho nên ba mươi ba tầng Kim Cương trận nếu là dùng để đối phó với Kim Cương đại soái. Vậy lực phá hoại nhất định phải đạt được Khai Khiếu Cảnh mới được.
Vũ Văn Hống vội vàng bạo phát toàn lực, nhất thời chống lại trận pháp đè ép.
Chiến lực của hắn lại là cấp bậc Khai Khiếu Cảnh. Trận pháp này quả thực cho hắn áp lực. Nhưng muốn trấn áp hắn, vậy cũng đừng hòng mơ tưởng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Hắn không ngừng ra tay. Lực lượng cuồng bạo trùng kích. Chỉ là vài giây mà thôi, tất cả trận cơ đều đang chấn động. Sau đó có một cây bay ra. Nhất thời, uy lực của trận pháp trong nháy mắt biến mất.
Vũ Văn Hống vọt ra, một quyền đánh ngược về phía Lăng Hàn.
- Hai mươi bốn giây.
Lăng Hàn thản nhiên nói, cũng không né tránh.
Vũ Văn Hống hơi ngừng lại. Hai mươi bốn giây. Hắn dùng hai mươi bốn giây mới phá vỡ được trận pháp. Nói cách khác, Lăng Hàn sao có thể chống đỡ hắn mười giây, một lần lật người cũng không có.
Hắn phiền muộn vô cùng. Điều này dĩ nhiên không phải là chiến lực của Lăng Hàn tốt như thế nào, khiến cho hắn cảm thấy rất oan.
- Lại cảm ơn.
Lăng Hàn đi tới, thu vào năm viên bảo quả sinh mạng.
Hắn đã sớm ăn hết một quả sinh mạng, hiện tại đang phát huy hiệu quả. Có sức sống sinh mạng cuồn cuộn lưu chuyển ở trong cơ thể hắn, chữa trị đạo cơ của hắn.
- Còn chơi nữa hay không?
Lăng Hàn cười nói.
Thấy gương mặt Vũ Văn Hống và tứ hoàng tử của yêu tộc đều trầm xuống, hắn cười nói:
- Ta bảo đảm không lại bày trận nữa.
- Tới đi!
Tứ hoàng tử của yêu tộc nói. Nếu như không đánh tới, vậy hôm nay thực sự mất mặt ném về đến nhà.
Hắn lại ném ra năm bảo quả sinh mạng. Hắn cũng không tin, Lăng Hàn còn có thể có thủ đoạn gì.
Trên mặt Vũ Văn Hống có phần không nhịn được. Hắn đã ba lần ra tay uổng công.
Hắn hít một hơi thật sâu, nhìn Lăng Hàn một hồi. Sau đó, hắn đột nhiên ra tay, đánh về phía Lăng Hàn một chưởng.
Hai tay Lăng Hàn đặt ra sau lưng, hoàn toàn không có ý tứ né tránh hoặc là chống đỡ.
Muốn chết!
Vũ Văn Hống cười lạnh. Mặc cho hắn ra tay đánh, cho dù là cường giả Khai Khiếu Cảnh cũng không chịu được hắn mấy chiêu. Ngươi cho rằng mình là lão quái Tầm Bí Cảnh sao?
Ầm.
Một chưởng đánh tới.
- Nguy rồi!
- Sao có thể chống đỡ được?
- Lăng Hàn là đang tự tìm đường chết sao?
Tất cả mọi người lắc đầu. Lần này thật sự là trả giá quá lớn.
- Cái gì!
Nhưng ở trong một nháy mắt tiếp theo, tất cả mọi người đều giật mình tới há hốc miệng.
Chỉ thấy trên người Lăng Hàn có ánh sáng màu vàng rực rỡ di chuyển, hóa thành một hộ thuẫn, bảo vệ hắn ở trong đó, cứng rắn chống đỡ một đòn này của Vũ Văn Hống.
Sao có thể như vậy được?
Lăng Hàn không phải chỉ có Hoán Huyết Cảnh sao? Nhìn lại dáng vẻ hắn khí huyết suy bại, tóc hoa râm, hiển nhiên là tiêu hao quá nhiều sinh mạng bản nguyên, cho nên hắn mới có thể cần bảo quả sinh mạng.
Dưới loại trạng thái suy yếu này, Hoán Huyết Cảnh lại có thể cứng rắn chống đỡ công kích mạnh mẽ của Khai Khiếu Cảnh?
Chưởng phong tập kích đến, thân hình Tam Oa hơi lệch đi, lại không bị thương chút nào.
Luận về phương diện chiến lực, Tam Oa không phải là người mạnh nhất trong sáu hài tử. Nhưng nói đến phòng ngự, nàng tuyệt đối đứng đầu.
A.
Tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh. Bọn họ chỉ cảm thấy ngày hôm này quả thực giống như đang nằm mơ.
Một con heo nhỏ màu hồng, một tiểu hài tử, lại có thể trước sau chống đỡ được một người chiến lực Khai Khiếu Cảnh. Điều này bảo người ta tiếp nhận thế nào.
Vũ Văn Hống không dám coi khinh Tam Oa, trong một tiếng hét lớn, toàn lực ứng phó.
Nếu như hắn ở trong vòng mười giây không có cách nào trấn áp một tiểu hài tử, còn mặt mũi gì nữa sao?
Nhưng vấn đề là, hắn thật sự không làm gì được Tam Oa.
Thời gian mười giây trôi qua rất nhanh, Tam Oa dường như không có việc ấy.
Lăng Hàn cười ha hả, lại đi về phía nơi đặt bảo quả, cười nói:
- Cảm ơn đã chiếu cố, cảm ơn đã chiếu cố.
Hắn thu hồi bảo quả. Hiện tại hắn có mười quả, chắc hẳn là có thể chữa trị đạo cơ của hắn.
Ăn.
Hắn không chút khách khí, tùy ý lau qua một chút, lại gặm bảo quả.
Sắc mặt Vũ Văn Hống đã đen đến cực hạn. Hắn rõ ràng nắm giữ chiến lực quét ngang Huyền Bắc Quốc, lại có thể gặp khó khăn ở trên người một con lợn nhỏ, một nữ hài tử. Điều này khiến cho hắn nói không ra lời.
Phiền muộn, cực kỳ phiền muộn.
Lăng Hàn cười, nói:
- Còn muốn theo ta chơi nữa không?
- Tới đi!
Vũ Văn Hống trầm giọng nói. Hắn cũng không tin, Lăng Hàn cũng có thể nắm giữ phòng ngự vô cùng.
- Thủ đoạn gì cũng có thể sử dụng?
Lăng Hàn lại hỏi.
- Tùy ý.
Vũ Văn Hống thản nhiên nói.
Lăng Hàn nhìn về phía tứ hoàng tử của yêu tộc:
- Phiền phức thêm năm viên bảo quả sinh mạng.
Ngươi lại tới!
Trong mắt ngươi chỉ có tiền thôi sao?
Tứ hoàng tử của yêu tộc lại lấy ra năm viên bảo quả sinh mạng, đặt ở trong mâm ngọc.
Hắn nhịn.
Lần này là Lăng Hàn tự mình ra trận, không gặp phải biến số giống như con heo nhỏ màu hồng, nữ hài tử.
Cho nên, chỉ cần nhịn một chút nữa, Vũ Văn Hống là có thể đánh cho tên khốn kiếp này một trận đâu. Không, giết chết tên khốn kiếp này.
Hoán Huyết Cảnh nho nhỏ, không có khả năng xuất hiện bất ngờ gì. Cho dù hắn đánh bại Miêu công tử.
Vũ Văn Hống cũng liếc mắt thoáng nhìn, quay đầu, nói:
- Có thể đánh chưa?
Lăng Hàn phất tay.
Vút vút vút.
Trên mặt đất nhất thời có thêm ba mươi ba cây trận cơ:
- Đến đây đi.
Trận pháp?
Vũ Văn Hống cười lạnh. Hắn đã sớm tìm hiểu qua. Hiện tại trận sư nhân tộc tối đa cũng chỉ đạt tới cấp tông sư. Bố trí đi ra trận pháp tối đa là đánh một vài Minh Văn Cảnh.
Đúng vậy, hắn quả thực cũng là Minh Văn Cảnh, nhưng chiến lực lại là cấp bậc Khai Khiếu Cảnh.
Trận pháp gì có thể ngăn cản hắn?
Hừ, hắn vừa ra tay là có thể phá được trận pháp, sau đó lấy thế bẻ gãy nghiền nát đánh bại... giết chết Lăng Hàn.
Trong lòng hắn thầm nói.
Bị Lăng Hàn hai lần ba lượt trêu chọc, trong lòng hắn đã dâng lên sát ý.
Hắn liền xông ra ngoài, muốn lấy một phong thái khí thế bá đạo nhất phát trận pháp, nghiền ép giết Lăng Hàn thành cặn bã.
Nhưng khi hắn vọt vào trong trận pháp, hắn lập tức phát hiện ra điểm không thích hợp.
Một lực lượng đáng sợ tác động, khiến cho tốc độ của hắn lập tức chậm lại. Sau đó thắt lưng cũng không tự chủ được cúi gập xuống.
Vũ Văn Hống không khỏi biến sắc. Lực lượng này cũng quá kinh khủng.
Phải biết rằng, trận pháp này là dùng để trấn áp Kim Cương đại soái. Đặc điểm lớn nhất của Kim Cương đại soái là cái gì?
Khổ luyện kim cương, phòng ngự khó giải.
Cho nên ba mươi ba tầng Kim Cương trận nếu là dùng để đối phó với Kim Cương đại soái. Vậy lực phá hoại nhất định phải đạt được Khai Khiếu Cảnh mới được.
Vũ Văn Hống vội vàng bạo phát toàn lực, nhất thời chống lại trận pháp đè ép.
Chiến lực của hắn lại là cấp bậc Khai Khiếu Cảnh. Trận pháp này quả thực cho hắn áp lực. Nhưng muốn trấn áp hắn, vậy cũng đừng hòng mơ tưởng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Hắn không ngừng ra tay. Lực lượng cuồng bạo trùng kích. Chỉ là vài giây mà thôi, tất cả trận cơ đều đang chấn động. Sau đó có một cây bay ra. Nhất thời, uy lực của trận pháp trong nháy mắt biến mất.
Vũ Văn Hống vọt ra, một quyền đánh ngược về phía Lăng Hàn.
- Hai mươi bốn giây.
Lăng Hàn thản nhiên nói, cũng không né tránh.
Vũ Văn Hống hơi ngừng lại. Hai mươi bốn giây. Hắn dùng hai mươi bốn giây mới phá vỡ được trận pháp. Nói cách khác, Lăng Hàn sao có thể chống đỡ hắn mười giây, một lần lật người cũng không có.
Hắn phiền muộn vô cùng. Điều này dĩ nhiên không phải là chiến lực của Lăng Hàn tốt như thế nào, khiến cho hắn cảm thấy rất oan.
- Lại cảm ơn.
Lăng Hàn đi tới, thu vào năm viên bảo quả sinh mạng.
Hắn đã sớm ăn hết một quả sinh mạng, hiện tại đang phát huy hiệu quả. Có sức sống sinh mạng cuồn cuộn lưu chuyển ở trong cơ thể hắn, chữa trị đạo cơ của hắn.
- Còn chơi nữa hay không?
Lăng Hàn cười nói.
Thấy gương mặt Vũ Văn Hống và tứ hoàng tử của yêu tộc đều trầm xuống, hắn cười nói:
- Ta bảo đảm không lại bày trận nữa.
- Tới đi!
Tứ hoàng tử của yêu tộc nói. Nếu như không đánh tới, vậy hôm nay thực sự mất mặt ném về đến nhà.
Hắn lại ném ra năm bảo quả sinh mạng. Hắn cũng không tin, Lăng Hàn còn có thể có thủ đoạn gì.
Trên mặt Vũ Văn Hống có phần không nhịn được. Hắn đã ba lần ra tay uổng công.
Hắn hít một hơi thật sâu, nhìn Lăng Hàn một hồi. Sau đó, hắn đột nhiên ra tay, đánh về phía Lăng Hàn một chưởng.
Hai tay Lăng Hàn đặt ra sau lưng, hoàn toàn không có ý tứ né tránh hoặc là chống đỡ.
Muốn chết!
Vũ Văn Hống cười lạnh. Mặc cho hắn ra tay đánh, cho dù là cường giả Khai Khiếu Cảnh cũng không chịu được hắn mấy chiêu. Ngươi cho rằng mình là lão quái Tầm Bí Cảnh sao?
Ầm.
Một chưởng đánh tới.
- Nguy rồi!
- Sao có thể chống đỡ được?
- Lăng Hàn là đang tự tìm đường chết sao?
Tất cả mọi người lắc đầu. Lần này thật sự là trả giá quá lớn.
- Cái gì!
Nhưng ở trong một nháy mắt tiếp theo, tất cả mọi người đều giật mình tới há hốc miệng.
Chỉ thấy trên người Lăng Hàn có ánh sáng màu vàng rực rỡ di chuyển, hóa thành một hộ thuẫn, bảo vệ hắn ở trong đó, cứng rắn chống đỡ một đòn này của Vũ Văn Hống.
Sao có thể như vậy được?
Lăng Hàn không phải chỉ có Hoán Huyết Cảnh sao? Nhìn lại dáng vẻ hắn khí huyết suy bại, tóc hoa râm, hiển nhiên là tiêu hao quá nhiều sinh mạng bản nguyên, cho nên hắn mới có thể cần bảo quả sinh mạng.
Dưới loại trạng thái suy yếu này, Hoán Huyết Cảnh lại có thể cứng rắn chống đỡ công kích mạnh mẽ của Khai Khiếu Cảnh?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.