Chương 1812: Chiêu hàng
Cô Đơn Địa Phi
06/04/2018
- Bắt đầu đi.
Bốn đội lên sân, mỗi đội có mười người. Quy tắc rất đơn giản, đánh hội đồng, đánh tới khi nào một bên gục ngã hết toàn đội.
Đinh Khiếu Trần nói ngay:
- Chúng ta nhận thua đi.
Đối thủ là đội nhà mình thì Đinh Khiếu Trần hy vọng Bạch Hổ quân thắng càng nhẹ nhàng càng tốt.
Đinh Khiếu Trần thốt ra lời này lập tức bị đồng bạn xem thường.
Có ai giống ngươi không?
Phản đồ!
Thật ra Đinh Khiếu Trần bị cố ý điều vào đội quân dự bị đã định trước không thể thắng cũng là có nhiệm vụ: Nếu bọn họ rút trúng Bạch Hổ quân làm đối thủ thì Đinh Khiếu Trần sẽ khuyên nhủ mọi người từ bỏ chiến đấu, tiết kiệm sức cho Bạch Hổ quân.
Nhưng nếu không rút trúng Bạch Hổ quân thì sao?
Vắt óc tìm hết cách xúi mọi người vực dậy sĩ khí, cố gắng gây rắc rối cho đối thủ để Bạch Hổ quân có cơ hội thắng.
Tuy quân dự bị đã định trước sẽ thua, nhưng dù sao là người nổi bật được chọn, đủ sức gây chút rắc rối cho quân chính quy.
Lăng Hàn khinh miệt liếc Đinh Khiếu Trần:
- Không muốn chiến thì cút sang bên, đừng ở đây vướng chân vướng tay, ảnh hưởng quân tâm! Nếu ở trên chiến trường thì ta đã chặt đầu ngươi!
Đinh Khiếu Trần trợn trắng mắt với Lăng Hàn, nhưng không cãi lại. Đinh Khiếu Trần đã nếm mùi đau khổ trong tay Lăng Hàn, biết tên này chẳng những có thực lực trấn áp gã mà hắn cũng dám hành động, nên gã không dám tự chuốc lấy khổ.
Đinh Khiếu Trần phớt lờ Lăng Hàn, nói với người khác:
- Ta làm vậy cũng vì tốt cho các ngươi. Lên sân chiến đấu khó tránh khỏi bị thương, dù gì chúng ta thua chắc, cần chi làm khó bản thân? Ta có một ít Tinh Thạch, không biết các vị có hứng thú không?
Công khai đút lót!
Nghe Đinh Khiếu Trần nói thế có mấy đội trưởng dao động, một số người thì không, như Mạo Thư Ngọc, nàng sắp tức điên. Vệ Ba, Tần Hận Ngọc, La Hân Dương thờ ơ, không biết vì ngại mấy khối Tinh Thạch quá ít hay bọn họ cương trực công chính.
- Cút!
Lăng Hàn quát một tiếng điếc tai làm Đinh Khiếu Trần mặt trắng bệch, miệng mũi chảy máu.
Mười người Bạch Hổ quân bao vây lại:
- Đám cặn quân dự bị, các ngươi tự đầu hàng hay để chúng ta đánh đến kêu phụ gọi mẫu?
Bọn họ đều là người nổi bật trong quân đội, kẹt ở đỉnh Thánh Vương vô số năm, tu ra số lượng ngôi sao khó mà tưởng tượng.
Một người nhìn hướng Đinh Khiếu Trần:
- Khiếu Trần, có sao không?
Đinh Khiếu Trần lau mặt, nói:
- Nhị Thập Thất thúc, ta ổn.
Nhưng trên mặt Đinh Khiếu Trần tràn đầy giật mình, bị tiếng quát của Lăng Hàn làm chảy máu miệng mũi vậy hai người khác biệt bao lớn?
Đinh Khiếu Trần cứ nghĩ chỉ cần cố gắng là sẽ bù đắp chênh lệch, nhưng giờ xem ra khoảng cách như hai ngôi sao trên bầu trời, xa không thể với tới.
Người được Đinh Khiếu Trần gọi là Nhị Thập Thất thúc cũng là tộc nhân Đinh gia, tên Đinh Tầm, đã tu ra hơn hai trăm ức ngôi sao, lĩnh ngộ cảnh giới tuy còn kẹt ở đỉnh Thánh Vương nhưng lực lượng thì nghiền áp. Thiên phú võ đạo của Đinh Tầm không cao bằng Đinh Khiếu Trần, chẳng qua sinh sớm hơn mấy ức năm nên sức chiến đấu mới cao hơn gã.
Đinh Khiếu Trần là đời tiếp theo được gia tộc chú trọng bồi dưỡng, có khả năng là lão tổ Trảm Trần nhất của Đinh gia, tuyệt đối không thể bị gì được.
Thanh niên này quá to gan, dám bị thương Đinh Khiếu Trần!
Đinh Tầm lạnh lùng nói:
- Đánh thẳng tay!
Bạch Hổ quân lệ thuộc Đinh gia nên Đinh Tầm tất nhiên là thủ lĩnh của đội đại biểu này, dù sức chiến đấu của gã chưa chắc mạnh nhất. Những người khác không có gì không phục, vì tham gia vào Bạch Hổ quân tức là người của Đinh gia, nói thẳng ra là chó săn.
Mười người đội Bạch Hổ bao vây, bọn họ có bộ kỹ pháp hợp kích liên hợp lực lượng mười người khác, khiến sức chiến đấu của mỗi người tăng cao ít nhất gấp ba lần.
Cực kỳ đáng sợ.
Bọn họ vốn là người nổi bật đỉnh Thánh Vương trăm dặm mới tìm được một, tăng sức chiến đấu lên gấp ba lần thì mạnh mẽ đến mức nào?
Mấy người đấu chí không cao lập tức giơ tay đầu hàng. Đinh Khiếu Trần không làm vậy, gã giả bộ chiến đấu. Đội Bạch Hổ không ai tấn công Đinh Khiếu Trần, hoàn toàn là diễn kịch.
La Hân Dương mạnh mẽ công kích:
- Hừ!
La Hân Dương có vảy giáp đen bảo vệ, lực phòng ngự siêu mạnh, vừa làm tấm thuẫn vừa làm mũi mâu cho đội đâm vào đội Bạch Hổ, muốn phá hỏng trận hình của đối phương. Nếu không thì mỗi người tăng sức chiến đấu gấp ba lần làm sao đánh đây?
Tần Hận Ngọc thi triển lực lượng hắc ám, nhưng môn tiên thuật của nàng không phân địch ta, bị thương luôn người của mình. Ai nấy vội né tránh.
Vệ Ba lắc người như đã tàng hình, chớp mắt một cái gã tiến thêm mấy trượng, kiếm quang phun ra như rắn độc phát động một kích sấm sét.
Chỉ có Lăng Hàn là khoanh tay đứng, vững như cột đồng.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Có sáu thanh chiến mâu đâm tới, toàn là nhị thập giai Thần Thiết rèn ra, mũi mâu lóe sáng toát ra khí lạnh kinh người.
Lăng Hàn đấm một cú.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Lăng Hàn dùng thân xác cứng đối cứng với mớ chiến mâu. Hỏa hoa rực rỡ bắn tung, mỗi cú đấm của Lăng Hàn nổ nát một mũi chiến mâu, sau sáu cú đấm thì sáu thanh chiến mâu thành sáu cây gậy sắt.
Cái này!
Các quân sĩ Thương Nguyệt quân xem cuộc chiến cảm giác ớn lạnh.
Khí lực cái quỷ gì vậy!
Sợ chết mất, tay không cứng rắn đỡ thần khí đỉnh cấp, thần khí bị đập nát! Không không không, đây không đơn giản là khí lực mạnh mẽ mà là sức chiến đấu mạnh đến không thể tưởng tượng. Nếu không tối đa chỉ có thể bảo đảm mình không bị thương.
Quái vật! Tuyệt đối quái vật!
Trên đài cao, lão tổ Trảm Trần Long, Đoạn gia mở mắt ra cùng nhìn Lăng Hàn. Bọn họ có tai mắt trong quân dự bị, mười giáo quan thuộc ba gia tộc lớn nên có nghe báo cáo lần này trong quân dự bị ra một thiên tài tư chất tam tinh rưỡi.
Hai gia tộc lớn đã chuẩn bị phương án chiêu lãm, thậm chí việc Mạo Đại điều Đinh Hổ đi có bọn họ trợ giúp một tay. Không thì bọn họ khống chế Thương Nguyệt quân, dù Mạo Đại muốn chấp hành mệnh lệnh này cũng sẽ không thực hiện mau vậy.
Nhưng hiện tại tận mắt nhìn thấy Lăng Hàn phát uy mới biết bọn họ đánh giá thấp thiên phú của hắn.
Phương án ban đầu đã phế, người trẻ tuổi này đáng giá bọn họ trả nhiều cái giá hơn.
Ha ha, Đinh gia buồn cười thật, không đi nịnh Vương giả trẻ tuổi này ngược lại tích cực đẩy về phía đối lập, ngu không ai bằng! Cũng tốt, vì có đồng ngu Đinh gia nên lúc bọn họ tranh giành Lăng Hàn bớt một đối thủ.
Nhưng còn phải đề phòng Đinh gia hại người, dù sao Sáng Thế cảnh rất yếu ớt, nếu lão tổ Trảm Trần muốn thì có một vạn cách xuống tay.
Bốn đội lên sân, mỗi đội có mười người. Quy tắc rất đơn giản, đánh hội đồng, đánh tới khi nào một bên gục ngã hết toàn đội.
Đinh Khiếu Trần nói ngay:
- Chúng ta nhận thua đi.
Đối thủ là đội nhà mình thì Đinh Khiếu Trần hy vọng Bạch Hổ quân thắng càng nhẹ nhàng càng tốt.
Đinh Khiếu Trần thốt ra lời này lập tức bị đồng bạn xem thường.
Có ai giống ngươi không?
Phản đồ!
Thật ra Đinh Khiếu Trần bị cố ý điều vào đội quân dự bị đã định trước không thể thắng cũng là có nhiệm vụ: Nếu bọn họ rút trúng Bạch Hổ quân làm đối thủ thì Đinh Khiếu Trần sẽ khuyên nhủ mọi người từ bỏ chiến đấu, tiết kiệm sức cho Bạch Hổ quân.
Nhưng nếu không rút trúng Bạch Hổ quân thì sao?
Vắt óc tìm hết cách xúi mọi người vực dậy sĩ khí, cố gắng gây rắc rối cho đối thủ để Bạch Hổ quân có cơ hội thắng.
Tuy quân dự bị đã định trước sẽ thua, nhưng dù sao là người nổi bật được chọn, đủ sức gây chút rắc rối cho quân chính quy.
Lăng Hàn khinh miệt liếc Đinh Khiếu Trần:
- Không muốn chiến thì cút sang bên, đừng ở đây vướng chân vướng tay, ảnh hưởng quân tâm! Nếu ở trên chiến trường thì ta đã chặt đầu ngươi!
Đinh Khiếu Trần trợn trắng mắt với Lăng Hàn, nhưng không cãi lại. Đinh Khiếu Trần đã nếm mùi đau khổ trong tay Lăng Hàn, biết tên này chẳng những có thực lực trấn áp gã mà hắn cũng dám hành động, nên gã không dám tự chuốc lấy khổ.
Đinh Khiếu Trần phớt lờ Lăng Hàn, nói với người khác:
- Ta làm vậy cũng vì tốt cho các ngươi. Lên sân chiến đấu khó tránh khỏi bị thương, dù gì chúng ta thua chắc, cần chi làm khó bản thân? Ta có một ít Tinh Thạch, không biết các vị có hứng thú không?
Công khai đút lót!
Nghe Đinh Khiếu Trần nói thế có mấy đội trưởng dao động, một số người thì không, như Mạo Thư Ngọc, nàng sắp tức điên. Vệ Ba, Tần Hận Ngọc, La Hân Dương thờ ơ, không biết vì ngại mấy khối Tinh Thạch quá ít hay bọn họ cương trực công chính.
- Cút!
Lăng Hàn quát một tiếng điếc tai làm Đinh Khiếu Trần mặt trắng bệch, miệng mũi chảy máu.
Mười người Bạch Hổ quân bao vây lại:
- Đám cặn quân dự bị, các ngươi tự đầu hàng hay để chúng ta đánh đến kêu phụ gọi mẫu?
Bọn họ đều là người nổi bật trong quân đội, kẹt ở đỉnh Thánh Vương vô số năm, tu ra số lượng ngôi sao khó mà tưởng tượng.
Một người nhìn hướng Đinh Khiếu Trần:
- Khiếu Trần, có sao không?
Đinh Khiếu Trần lau mặt, nói:
- Nhị Thập Thất thúc, ta ổn.
Nhưng trên mặt Đinh Khiếu Trần tràn đầy giật mình, bị tiếng quát của Lăng Hàn làm chảy máu miệng mũi vậy hai người khác biệt bao lớn?
Đinh Khiếu Trần cứ nghĩ chỉ cần cố gắng là sẽ bù đắp chênh lệch, nhưng giờ xem ra khoảng cách như hai ngôi sao trên bầu trời, xa không thể với tới.
Người được Đinh Khiếu Trần gọi là Nhị Thập Thất thúc cũng là tộc nhân Đinh gia, tên Đinh Tầm, đã tu ra hơn hai trăm ức ngôi sao, lĩnh ngộ cảnh giới tuy còn kẹt ở đỉnh Thánh Vương nhưng lực lượng thì nghiền áp. Thiên phú võ đạo của Đinh Tầm không cao bằng Đinh Khiếu Trần, chẳng qua sinh sớm hơn mấy ức năm nên sức chiến đấu mới cao hơn gã.
Đinh Khiếu Trần là đời tiếp theo được gia tộc chú trọng bồi dưỡng, có khả năng là lão tổ Trảm Trần nhất của Đinh gia, tuyệt đối không thể bị gì được.
Thanh niên này quá to gan, dám bị thương Đinh Khiếu Trần!
Đinh Tầm lạnh lùng nói:
- Đánh thẳng tay!
Bạch Hổ quân lệ thuộc Đinh gia nên Đinh Tầm tất nhiên là thủ lĩnh của đội đại biểu này, dù sức chiến đấu của gã chưa chắc mạnh nhất. Những người khác không có gì không phục, vì tham gia vào Bạch Hổ quân tức là người của Đinh gia, nói thẳng ra là chó săn.
Mười người đội Bạch Hổ bao vây, bọn họ có bộ kỹ pháp hợp kích liên hợp lực lượng mười người khác, khiến sức chiến đấu của mỗi người tăng cao ít nhất gấp ba lần.
Cực kỳ đáng sợ.
Bọn họ vốn là người nổi bật đỉnh Thánh Vương trăm dặm mới tìm được một, tăng sức chiến đấu lên gấp ba lần thì mạnh mẽ đến mức nào?
Mấy người đấu chí không cao lập tức giơ tay đầu hàng. Đinh Khiếu Trần không làm vậy, gã giả bộ chiến đấu. Đội Bạch Hổ không ai tấn công Đinh Khiếu Trần, hoàn toàn là diễn kịch.
La Hân Dương mạnh mẽ công kích:
- Hừ!
La Hân Dương có vảy giáp đen bảo vệ, lực phòng ngự siêu mạnh, vừa làm tấm thuẫn vừa làm mũi mâu cho đội đâm vào đội Bạch Hổ, muốn phá hỏng trận hình của đối phương. Nếu không thì mỗi người tăng sức chiến đấu gấp ba lần làm sao đánh đây?
Tần Hận Ngọc thi triển lực lượng hắc ám, nhưng môn tiên thuật của nàng không phân địch ta, bị thương luôn người của mình. Ai nấy vội né tránh.
Vệ Ba lắc người như đã tàng hình, chớp mắt một cái gã tiến thêm mấy trượng, kiếm quang phun ra như rắn độc phát động một kích sấm sét.
Chỉ có Lăng Hàn là khoanh tay đứng, vững như cột đồng.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Có sáu thanh chiến mâu đâm tới, toàn là nhị thập giai Thần Thiết rèn ra, mũi mâu lóe sáng toát ra khí lạnh kinh người.
Lăng Hàn đấm một cú.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Lăng Hàn dùng thân xác cứng đối cứng với mớ chiến mâu. Hỏa hoa rực rỡ bắn tung, mỗi cú đấm của Lăng Hàn nổ nát một mũi chiến mâu, sau sáu cú đấm thì sáu thanh chiến mâu thành sáu cây gậy sắt.
Cái này!
Các quân sĩ Thương Nguyệt quân xem cuộc chiến cảm giác ớn lạnh.
Khí lực cái quỷ gì vậy!
Sợ chết mất, tay không cứng rắn đỡ thần khí đỉnh cấp, thần khí bị đập nát! Không không không, đây không đơn giản là khí lực mạnh mẽ mà là sức chiến đấu mạnh đến không thể tưởng tượng. Nếu không tối đa chỉ có thể bảo đảm mình không bị thương.
Quái vật! Tuyệt đối quái vật!
Trên đài cao, lão tổ Trảm Trần Long, Đoạn gia mở mắt ra cùng nhìn Lăng Hàn. Bọn họ có tai mắt trong quân dự bị, mười giáo quan thuộc ba gia tộc lớn nên có nghe báo cáo lần này trong quân dự bị ra một thiên tài tư chất tam tinh rưỡi.
Hai gia tộc lớn đã chuẩn bị phương án chiêu lãm, thậm chí việc Mạo Đại điều Đinh Hổ đi có bọn họ trợ giúp một tay. Không thì bọn họ khống chế Thương Nguyệt quân, dù Mạo Đại muốn chấp hành mệnh lệnh này cũng sẽ không thực hiện mau vậy.
Nhưng hiện tại tận mắt nhìn thấy Lăng Hàn phát uy mới biết bọn họ đánh giá thấp thiên phú của hắn.
Phương án ban đầu đã phế, người trẻ tuổi này đáng giá bọn họ trả nhiều cái giá hơn.
Ha ha, Đinh gia buồn cười thật, không đi nịnh Vương giả trẻ tuổi này ngược lại tích cực đẩy về phía đối lập, ngu không ai bằng! Cũng tốt, vì có đồng ngu Đinh gia nên lúc bọn họ tranh giành Lăng Hàn bớt một đối thủ.
Nhưng còn phải đề phòng Đinh gia hại người, dù sao Sáng Thế cảnh rất yếu ớt, nếu lão tổ Trảm Trần muốn thì có một vạn cách xuống tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.