Chương 4035: Chương 4042: Chống Đỡ Đế Đô
Cô Đơn Địa Phi
24/06/2018
Khốn kiếp, chẳng lẽ trên người mình có ánh sáng hấp dẫn rắc rối hay sao?
Lăng Hàn ngẩng đầu nhìn lên trời, lại phát hiện nó thật là một viên sao băng, cũng không phải người đến từ bên ngoài, hắn thở ra một hơi.
Rốt cuộc vận khí của mình không kém như vậy.
Hai ngày sau, Lăng Hàn về tới đế đô, đầu hắn lớn hơn trước vài lần.
Đường Vân đúng là nhi đồng có vấn đề, hơn nữa vấn đề siêu cấp to lớn, trên đường đi không biết chế tạo bao nhiêu phiền phức.
Tiểu la lỵ tóc bạc lại không vui, trên đường đi nàng tràn ngập phấn khởi muốn phóng hỏa ăn cướp, đều bị Lăng Hàn ngăn lại, làm nàng rất khó chịu.
Nàng tới làm đại ma vương!
Lăng Hàn cảm thấy, có cần phải khuyên bảo một tiểu la lỵ hay không, người đế đô nhiều như vậy, vạn nhất tiểu la lỵ chơi quá vui sẽ tạo thành phá hoại đáng sợ cỡ nào?
Mấu chốt là, sau lưng người ta chính là đại năng cấp Giáo Chủ, sợ sẽ gây ra phiền toái to lớn
- Kẹo sữa nhỏ, tại sao ngươi muốn làm đại ma vương?
Lăng Hàn hỏi.
- Bởi vì ngoại công của ta là lão ma vương, cho nên ta muốn làm đại ma vương!
Tiểu la lỵ nói, nàng nhìn chung quanh, thời điểm nhìn thấy người bán kẹo hồ lô bên đường, nước miếng nàng chảy ra, nàng từ xưa đến nay không có sức chống cự với thứ ngọt ngào.
A, hóa ra mấu chốt nằm trên người ngoại công của nàng.
- Ngoại công của ngươi làm cái gì mà bị gọi là ma vương?
Lăng Hàn lại hỏi.
Tiểu la lỵ cười nói:
- Ngoại công tự xưng Thiên Ma, chuyên môn đối địch với người tự xưng chính đạo, lúc hắn còn trẻ bắt rất nhiều thánh nữ, cũng ngủ với các nàng, hiện tại đều thành di nãi nãi của ta.
Lăng Hàn đổ mồ hôi lạnh, quả nhiên tiểu hài này trưởng thành sớm, ngay cả ngoại công của nàng bắt nhiều thánh nữ và ngủ với người ta, hơn nữa còn không xảy ra chuyện gì, việc này cần thực lực cường đại cỡ nào?
- Ngoại công chỉ có một con gái là mụ mụ của ta, mụ mụ ta cũng quá không xong, từ nhỏ đã lén bỏ nhà trốn đi, lại bái vào tông môn của phụ thân, hai người tình chàng ý thiếp, củi khô lửa cháy, liền biến thành gian phu dâm phụ.
Tiểu la lỵ lại tháo mấy cây kẹo hồ lô xuống.
Lăng Hàn lại đổ mồ hôi lạnh, tiểu la lỵ này rất thích dùng thành ngữ nhưng lại dùng linh tinh, có ai miêu tả phụ mẫu mình như thế không?
Hơn nữa, tiểu la lỵ có mao bệnh rời nhà trốn là di truyền!
- Chờ một chút, mẫu thân ngươi mấy tuổi mới trốn nhà đi?
- Mười lăm, mười sáu tuổi.
Tiểu la lỵ cắn kẹo hồ lô, vừa đếm ngón tay, Lăng Hàn sợ hãi, hắn lại nghĩ tới Nhị Oa.
Lăng Hàn thở dài, vậy thì tương đối bình thường, không giống tiểu la lỵ đáng giận này.
Hắn trả tiền, tiểu la lỵ không vui, người ta chính là đại ma vương, tại sao phải trả tiền?
Lăng Hàn cười ha ha:
- Đừng nóng vội, đế đô có thiếu gia ăn chơi, có rảnh rỗi ta dẫn ngươi đi đánh chúng.
- Tốt lắm!
Tiểu la lỵ ngậm kẹo hồ lô trong miệng, vỗ tay một cái.
Tiểu ma vương đến, liền hỏi các ngươi có sợ hay không?
Lăng Hàn mang theo tiểu la lỵ đi tới Ngoại Vụ phủ, tiểu la lỵ một tay nắm lấy góc áo Lăng Hàn, có vẻ hơi e ngại.
Khốn kiếp, nàng đang giả heo ăn thịt hổ.
Lăng Hàn bắt đầu hối hận, mang tiểu la lỵ về đế đô, vô cùng có khả năng là quyết định sai lầm.
- A, tiểu cô nương đáng yêu?
Hiên Viên Định Quốc vừa vặn đi tới, hắn không che đậy miệng, nói:
- Chạy ra ngoài một chuyến, lại mang con gái tư sinh trở về?
- Người ta không phải tiểu cô nương đáng yêu.
Tiểu la lỵ vội vàng uốn nắn:
- Người ta là kẹo sữa nhỏ xinh đẹp, đáng yêu, nhu thuận, hiếu thuận, ân... Thông minh, dũng cảm!
Hiên Viên Định Quốc trố mắt, sau một lúc mới nói:
- Lăng Hàn, nha đầu này là lão yêu quái biến thành?
- Ngươi mới là lão yêu quái, người ta già chỗ nào?
Tiểu la lỵ lớn bất mãn, nàng dùng tay chỉ Hiên Viên Định Quốc, lớn tiếng kêu lên:
- Siêu cấp Lôi Quang pháo, chuẩn bị cấp một, chuẩn bị cấp hai, phát xạ!
Phanh, trung tâm bàn tay nàng có quang trụ bay ra ngoài, tốc độ nhanh đến kinh người, chỉ trong nháy mắt đã đánh vào người Hiên Viên Định Quốc.
- Em gái ngươi!
Hiên Viên Định Quốc không kịp trốn tránh, hắn hét thảm thiết và bị quang trụ đánh bay ra ngoài,, nặng nề mà đâm vào vách tường, tạp tạp tạp, trên vách tường xuất hiện nhiều vết rạn nứt, cũng may là không có sụp đổ.
Tiểu la lỵ cười hì hì, lại biến thành người vô hại, lại cầm kẹo hồ lô lên ăn.
Lăng Hàn không ngăn cản, uy lực của pháo vừa rồi chỉ bằng cấp bậc Tầm Bí cảnh, còn chưa đủ oanh sát Hiên Viên Định Quốc.
Cho gia hỏa này ăn chút đau khổ cũng tốt, về sau cũng không dám trêu chọc tiểu la lỵ này.
- Phụ thân!
Tiếng gào thét vang lên, bảy tiểu oa nhi chạy ra, thời gian trôi qua thật lâu, các nàng vẫn không thay đổi gì.
Một hai ba bốn năm sáu, tiểu la lỵ đếm, nàng há miệng, cũng quên ăn kẹo hồ lô.
Quá lợi hại, sinh nhiều như thế?
- Lăng Hàn, người ta xem thường ngươi!
Cuối cùng, nàng ngửa đầu nói với Lăng Hàn.
Xem thường ta cái gì?
Lăng Hàn nhìn tiểu la lỵ, quả quyết không hỏi tới, trực giác nói cho hắn biết sẽ không phải chuyện tốt.
Bích Tiêu công chúa đi ra, nhìn thấy Lăng Hàn bình yên vô sự trở về, nàng thở ra, thời điểm ánh mắt lại nhìn thấy tiểu la lỵ, đôi mắt của nàng sáng lên.
Nàng chưa từng gặp qua tiểu cô nương đáng yêu như thế, phấn điêu ngọc trác như tinh linh.
- Có phải ghen tỵ kẹo sữa nhỏ xinh đẹp hay không?
Tiểu la lỵ cười hì hì, nói:
- Người quái dị, ngươi chỉ có thể tưởng tượng mà thôi!
Bích Tiêu công chúa tức giận, tiểu cô nương đáng yêu thì đáng yêu nhưng miệng lưỡi quá cay độc.
- Không thể không có lễ phép, gọi là tỷ tỷ.
Lăng Hàn khiển trách.
Đường Vân chép miệng, nàng không tình nguyện nhưng vẫn nói:
- Tỷ tỷ xấu.
Được rồi, ngươi gọi chi bằng không gọi.
- Ngươi nhặt được đứa bé này ở đâu?
Bích Tiêu công chúa hỏi, nàng rất hiếu kì, không phải Lăng Hàn đi tham gia giải thi đấu luận võ hay sao, vì sao mang theo một đứa bé quay về?
- Ta nói nàng rơi từ trên trời xuống, bị ta nhặt được, ngươi có tin hay không?
Lăng Hàn cười nói.
Bích Tiêu công chúa chỉ cười ha ha, cũng trợn mắt lườm Lăng Hàn.
Đúng mà, ta biết ngươi không tin.
Đường Vân sinh ra hứng thú với bảy tiểu oa nhi, nàng líu ríu nói gì đó với bảy tiểu oa nhi, dường như hai bên đã trở thành hảo bằng hữu.
Lăng Hàn nhe răng, bảy tiểu oa nhi không phải đèn cạn dầu, lại thêm tiểu la lỵ chỉ sợ thiên hạ không loạn, lực phá hoại sẽ tăng lên rất nhiều.
Hắn lại không thể không quản tiểu nha đầu, chỉ có thể chú ý nàng nhiều hơn.
- Những ngày gần đây, có đại sự gì xảy ra hay không?
Lăng Hàn hỏi Bích Tiêu công chúa.
- Có.
Bích Tiêu công chúa gật đầu,
- Hiện tại các thế lực lớn đang khuếch trương địa bàn, bốn Hóa Linh cảnh cầm đầu tổ kiến bốn siêu cấp thế lực, các tông môn còn lại cùng quy thuận, hiện tại, thiên hạ đã chia cắt xong.
- Theo thám tử hồi báo, những thế lực kia liên tục phái người ra ngoài dò xét, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Lăng Hàn ngẩng đầu nhìn lên trời, lại phát hiện nó thật là một viên sao băng, cũng không phải người đến từ bên ngoài, hắn thở ra một hơi.
Rốt cuộc vận khí của mình không kém như vậy.
Hai ngày sau, Lăng Hàn về tới đế đô, đầu hắn lớn hơn trước vài lần.
Đường Vân đúng là nhi đồng có vấn đề, hơn nữa vấn đề siêu cấp to lớn, trên đường đi không biết chế tạo bao nhiêu phiền phức.
Tiểu la lỵ tóc bạc lại không vui, trên đường đi nàng tràn ngập phấn khởi muốn phóng hỏa ăn cướp, đều bị Lăng Hàn ngăn lại, làm nàng rất khó chịu.
Nàng tới làm đại ma vương!
Lăng Hàn cảm thấy, có cần phải khuyên bảo một tiểu la lỵ hay không, người đế đô nhiều như vậy, vạn nhất tiểu la lỵ chơi quá vui sẽ tạo thành phá hoại đáng sợ cỡ nào?
Mấu chốt là, sau lưng người ta chính là đại năng cấp Giáo Chủ, sợ sẽ gây ra phiền toái to lớn
- Kẹo sữa nhỏ, tại sao ngươi muốn làm đại ma vương?
Lăng Hàn hỏi.
- Bởi vì ngoại công của ta là lão ma vương, cho nên ta muốn làm đại ma vương!
Tiểu la lỵ nói, nàng nhìn chung quanh, thời điểm nhìn thấy người bán kẹo hồ lô bên đường, nước miếng nàng chảy ra, nàng từ xưa đến nay không có sức chống cự với thứ ngọt ngào.
A, hóa ra mấu chốt nằm trên người ngoại công của nàng.
- Ngoại công của ngươi làm cái gì mà bị gọi là ma vương?
Lăng Hàn lại hỏi.
Tiểu la lỵ cười nói:
- Ngoại công tự xưng Thiên Ma, chuyên môn đối địch với người tự xưng chính đạo, lúc hắn còn trẻ bắt rất nhiều thánh nữ, cũng ngủ với các nàng, hiện tại đều thành di nãi nãi của ta.
Lăng Hàn đổ mồ hôi lạnh, quả nhiên tiểu hài này trưởng thành sớm, ngay cả ngoại công của nàng bắt nhiều thánh nữ và ngủ với người ta, hơn nữa còn không xảy ra chuyện gì, việc này cần thực lực cường đại cỡ nào?
- Ngoại công chỉ có một con gái là mụ mụ của ta, mụ mụ ta cũng quá không xong, từ nhỏ đã lén bỏ nhà trốn đi, lại bái vào tông môn của phụ thân, hai người tình chàng ý thiếp, củi khô lửa cháy, liền biến thành gian phu dâm phụ.
Tiểu la lỵ lại tháo mấy cây kẹo hồ lô xuống.
Lăng Hàn lại đổ mồ hôi lạnh, tiểu la lỵ này rất thích dùng thành ngữ nhưng lại dùng linh tinh, có ai miêu tả phụ mẫu mình như thế không?
Hơn nữa, tiểu la lỵ có mao bệnh rời nhà trốn là di truyền!
- Chờ một chút, mẫu thân ngươi mấy tuổi mới trốn nhà đi?
- Mười lăm, mười sáu tuổi.
Tiểu la lỵ cắn kẹo hồ lô, vừa đếm ngón tay, Lăng Hàn sợ hãi, hắn lại nghĩ tới Nhị Oa.
Lăng Hàn thở dài, vậy thì tương đối bình thường, không giống tiểu la lỵ đáng giận này.
Hắn trả tiền, tiểu la lỵ không vui, người ta chính là đại ma vương, tại sao phải trả tiền?
Lăng Hàn cười ha ha:
- Đừng nóng vội, đế đô có thiếu gia ăn chơi, có rảnh rỗi ta dẫn ngươi đi đánh chúng.
- Tốt lắm!
Tiểu la lỵ ngậm kẹo hồ lô trong miệng, vỗ tay một cái.
Tiểu ma vương đến, liền hỏi các ngươi có sợ hay không?
Lăng Hàn mang theo tiểu la lỵ đi tới Ngoại Vụ phủ, tiểu la lỵ một tay nắm lấy góc áo Lăng Hàn, có vẻ hơi e ngại.
Khốn kiếp, nàng đang giả heo ăn thịt hổ.
Lăng Hàn bắt đầu hối hận, mang tiểu la lỵ về đế đô, vô cùng có khả năng là quyết định sai lầm.
- A, tiểu cô nương đáng yêu?
Hiên Viên Định Quốc vừa vặn đi tới, hắn không che đậy miệng, nói:
- Chạy ra ngoài một chuyến, lại mang con gái tư sinh trở về?
- Người ta không phải tiểu cô nương đáng yêu.
Tiểu la lỵ vội vàng uốn nắn:
- Người ta là kẹo sữa nhỏ xinh đẹp, đáng yêu, nhu thuận, hiếu thuận, ân... Thông minh, dũng cảm!
Hiên Viên Định Quốc trố mắt, sau một lúc mới nói:
- Lăng Hàn, nha đầu này là lão yêu quái biến thành?
- Ngươi mới là lão yêu quái, người ta già chỗ nào?
Tiểu la lỵ lớn bất mãn, nàng dùng tay chỉ Hiên Viên Định Quốc, lớn tiếng kêu lên:
- Siêu cấp Lôi Quang pháo, chuẩn bị cấp một, chuẩn bị cấp hai, phát xạ!
Phanh, trung tâm bàn tay nàng có quang trụ bay ra ngoài, tốc độ nhanh đến kinh người, chỉ trong nháy mắt đã đánh vào người Hiên Viên Định Quốc.
- Em gái ngươi!
Hiên Viên Định Quốc không kịp trốn tránh, hắn hét thảm thiết và bị quang trụ đánh bay ra ngoài,, nặng nề mà đâm vào vách tường, tạp tạp tạp, trên vách tường xuất hiện nhiều vết rạn nứt, cũng may là không có sụp đổ.
Tiểu la lỵ cười hì hì, lại biến thành người vô hại, lại cầm kẹo hồ lô lên ăn.
Lăng Hàn không ngăn cản, uy lực của pháo vừa rồi chỉ bằng cấp bậc Tầm Bí cảnh, còn chưa đủ oanh sát Hiên Viên Định Quốc.
Cho gia hỏa này ăn chút đau khổ cũng tốt, về sau cũng không dám trêu chọc tiểu la lỵ này.
- Phụ thân!
Tiếng gào thét vang lên, bảy tiểu oa nhi chạy ra, thời gian trôi qua thật lâu, các nàng vẫn không thay đổi gì.
Một hai ba bốn năm sáu, tiểu la lỵ đếm, nàng há miệng, cũng quên ăn kẹo hồ lô.
Quá lợi hại, sinh nhiều như thế?
- Lăng Hàn, người ta xem thường ngươi!
Cuối cùng, nàng ngửa đầu nói với Lăng Hàn.
Xem thường ta cái gì?
Lăng Hàn nhìn tiểu la lỵ, quả quyết không hỏi tới, trực giác nói cho hắn biết sẽ không phải chuyện tốt.
Bích Tiêu công chúa đi ra, nhìn thấy Lăng Hàn bình yên vô sự trở về, nàng thở ra, thời điểm ánh mắt lại nhìn thấy tiểu la lỵ, đôi mắt của nàng sáng lên.
Nàng chưa từng gặp qua tiểu cô nương đáng yêu như thế, phấn điêu ngọc trác như tinh linh.
- Có phải ghen tỵ kẹo sữa nhỏ xinh đẹp hay không?
Tiểu la lỵ cười hì hì, nói:
- Người quái dị, ngươi chỉ có thể tưởng tượng mà thôi!
Bích Tiêu công chúa tức giận, tiểu cô nương đáng yêu thì đáng yêu nhưng miệng lưỡi quá cay độc.
- Không thể không có lễ phép, gọi là tỷ tỷ.
Lăng Hàn khiển trách.
Đường Vân chép miệng, nàng không tình nguyện nhưng vẫn nói:
- Tỷ tỷ xấu.
Được rồi, ngươi gọi chi bằng không gọi.
- Ngươi nhặt được đứa bé này ở đâu?
Bích Tiêu công chúa hỏi, nàng rất hiếu kì, không phải Lăng Hàn đi tham gia giải thi đấu luận võ hay sao, vì sao mang theo một đứa bé quay về?
- Ta nói nàng rơi từ trên trời xuống, bị ta nhặt được, ngươi có tin hay không?
Lăng Hàn cười nói.
Bích Tiêu công chúa chỉ cười ha ha, cũng trợn mắt lườm Lăng Hàn.
Đúng mà, ta biết ngươi không tin.
Đường Vân sinh ra hứng thú với bảy tiểu oa nhi, nàng líu ríu nói gì đó với bảy tiểu oa nhi, dường như hai bên đã trở thành hảo bằng hữu.
Lăng Hàn nhe răng, bảy tiểu oa nhi không phải đèn cạn dầu, lại thêm tiểu la lỵ chỉ sợ thiên hạ không loạn, lực phá hoại sẽ tăng lên rất nhiều.
Hắn lại không thể không quản tiểu nha đầu, chỉ có thể chú ý nàng nhiều hơn.
- Những ngày gần đây, có đại sự gì xảy ra hay không?
Lăng Hàn hỏi Bích Tiêu công chúa.
- Có.
Bích Tiêu công chúa gật đầu,
- Hiện tại các thế lực lớn đang khuếch trương địa bàn, bốn Hóa Linh cảnh cầm đầu tổ kiến bốn siêu cấp thế lực, các tông môn còn lại cùng quy thuận, hiện tại, thiên hạ đã chia cắt xong.
- Theo thám tử hồi báo, những thế lực kia liên tục phái người ra ngoài dò xét, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.