Chương 824: Cường giả đánh tới
Cô Đơn Địa Phi
31/12/2017
Phần công pháp này tự nhiên là từ chỗ cha vợ lừa gạt đến, có Hách Liên Tầm Tuyết và Lăng Kiến Tuyết, lại thêm lão tổ tông Hách Liên Thiên Vân, Hách Liên Dung sao có thể từ chối?
Lăng Hàn nhằm vào tình huống của mình, luyện chế ra rất nhiều đan dược, tăng lên cấp độ thể thuật.
Một tháng sau, hắn cuối cùng đẩy mạnh thể thuật lên Thiên Nhân Cảnh.
Mà lúc này, cường giả của Ngũ Đại Tông Môn lại giết tới lần nữa.
Trung Châu Ngũ Tông sẽ giết tới, cái này ở trong dự liệu của Lăng Hàn, đương nhiên sẽ không kỳ quái, ngược lại, Ngũ Tông muộn như vậy mới có người tới, này lại để Lăng Hàn có chút ngoài ý muốn, nghĩ đến hẳn là áp lực của Tử Nguyệt Hoàng Triều quá to lớn, để Ngũ Tông không có nhân thủ.
Có chút chờ mong a, sẽ là ai đến chứ?
Lăng Hàn đi ra, chỉ thấy giữa bầu trời có một chiếc chiến hạm đứng ở phía trên hoàng cung, mặt cờ vẽ một vật không biết là giun hay trường xà.
Địa Long Tông!
Cũng đúng, hắn giết Cổ Minh, Địa Long Tông phái cường giả đến giết hắn cũng hợp tình hợp lý.
- Hừ, tiểu nhân vật như vậy cũng dám lập quốc, thực sự là không biết mùi vị!
Giữa bầu trời truyền tới thanh âm lạnh lùng.
Thanh âm này có chút quen tai.
Yêu Xà Vương!
Lăng Hàn lập tức hồi tưởng lại, trước kia lúc Thi Vương mười lăm mắt xuất thế, Ngũ Đại Tông Môn tổng cộng phái ra ba vị Phá Hư Cảnh, trong đó cường giả của Địa Long Tông chính là Yêu Xà Vương.
- Ha ha, ngươi cắn ta a?
Lăng Hàn cười nói.
- Yêu Xà Vương đại nhân, có thể cho phép ta trước quyết một trận thắng thua với người này hay không!
Trên chiến hạm truyền đến âm thanh của Từ Tu Nhiên.
- Được, người này là tâm ma của ngươi, nếu như chém xuống người này, ngươi có thể trong thời gian ngắn bước vào Phá Hư. Mà lấy thiên phú của ngươi, lại thêm tông môn toàn lực bồi dưỡng, không khó ở trong vòng mười mấy năm xông lên Phá Hư tầng chín, sức chiến đấu không thể đo lường.
Yêu Xà Vương nói.
Tuy Từ Tu Nhiên không phải thiên tài mạnh nhất từ trước tới nay của Tuyệt Đao Tông, nhưng là người duy nhất được Tuyệt Đao tán thành, chính bởi vì điểm ấy, ngay cả Yêu Xà Vương cũng rất chờ mong, hoặc nói là coi trọng!
- Tạ đại nhân!
Từ Tu Nhiên nhảy ra, đứng ở trên bầu trời nói.
- Lăng Hàn, chúng ta đều không nhờ ngoại lực, thoải mái chiến đấu một trận đi!
Lăng Hàn lắc lắc đầu:
- Ngươi thật có chút vô liêm sỉ a, rõ ràng đã là Thiên Nhân Cảnh đỉnh cao, lại nói muốn cùng ta thoải mái chiến một trận, thật không biết dây thần kinh nào của ngươi bị chạm.
Hắn khẽ mỉm cười nói:
- Có điều, không đánh với ngươi một trận, ngươi còn cho rằng ta sợ ngươi.
Vèo, hắn bay lên trời, đối mặt với Từ Tu Nhiên, nói:
- Đến đây đi, trẫm chính là Thiên Tử của Đại Lăng Triều, chỉ là vai hề mà thôi, xem trẫm làm sao trấn áp ngươi!
Từ Tu Nhiên hừ lạnh nói:
- Cái gì Thiên Tử Đại Lăng Triều, chỉ là một ngụy Vương, hôm nay ta chém ngươi ở dưới đao, nào còn có Đại Lăng Triều gì!
Lăng Hàn móc đong lỗ tai nói:
- Ngươi đã nói muốn giết ta bao nhiêu lần? Ta nghe đến phát chán, có thể đổi từ mới mẻ hay không?
- Vậy thì đi chết đi!
Từ Tu Nhiên phi thân mà động, vung Tuyệt Đao chém tới Lăng Hàn.
Một đao này không có hoa chiêu gì, chỉ có một chữ nhanh.
Vèo, tựa hồ đao chỉ phất lên, đã chém tới trước người Lăng Hàn, Đao Mang chói mắt, như thiên địa sơ khai.
Từ Tu Nhiên này cũng thật không thể xem thường, mới qua bao nhiêu ngày, thực lực của hắn lại có tiến bộ kinh người. Không phải cảnh giới, mà là sức chiến đấu, lĩnh ngộ đao đạo tăng lên rất nhiều.
Vù, Tích Sinh Kiếm trong tay Lăng Hàn đang rung động, thật giống như muốn tuột tay bay đi.
Đao Tâm!
Lăng Hàn khẽ mỉm cười, Kiếm Tâm dật động, Tích Sinh Kiếm lập tức ổn định lại. Hắn nâng kiếm, cheng, vừa vặn chống lại lưỡi đao của Từ Tu Nhiên chém tới.
Đổi lại Hoá Thần Cảnh khác, dù là Thiên Nhân Cảnh, nói không chắc ánh mắt hoa lên liền bị chém đầu, nhanh đến mức căn bản không thể chống đỡ. Thậm chí con mắt có thể bắt lấy đao ảnh, nhưng động tác quá chậm, vẫn không thể chống đỡ được, chỉ có thể lấy nguyên lực bố phòng ngạnh kháng.
Nhưng Lăng Hàn là thể tu, đẩy mạnh thể thuật đến cấp độ Thiên Nhân Cảnh, muốn đón đỡ một đao này tự nhiên vô cùng dễ dàng.
Đao kiếm tương cách, bắn ra ánh sáng sáng chói, như là Thái Dương.
Lăng Hàn dùng sức đẩy một cái, oành, Từ Tu Nhiên liền bị hắn chấn bay ra ngoài. Hắn nhoẻn miệng cười nói:
- Một đao này nhanh thì nhanh, nhưng lực lượng tựa hồ không đủ!
Phí lời, lực lượng và tốc độ không thể đồng thời, một đao này chính là nhanh cực điểm, lực lượng tự nhiên khiếm khuyết. Cái này cũng là Từ Tu Nhiên biết thân pháp của Lăng Hàn quỷ dị, mới sẽ chuyên môn tu khoái đao, không nghĩ tới Lăng Hàn không theo lẽ thường an bài, lại không né không tránh chơi cứng với hắn.
Hắn vươn mình một cái, ổn định thân hình, lập tức vung Tuyệt Đao, ánh mắt uy nghiêm đáng sợ, đao ý vô tận lưu chuyển ở trong người, hóa thành thực chất tuôn ra, ở quanh người hắn hình thành lấy hàng vạn thanh đao.
Đủ loại, đều là đao ý ngưng thành, chúng không tổn thương được thân thể, nhưng có thể chém linh hồn, vô cùng đáng sợ.
Kiếm Tâm Thông Minh có thể chém linh hồn, Đao Tâm Thông Minh tự nhiên cũng có thể.
- Vậy thì đón thêm một đao của ta!
Từ Tu Nhiên lãnh đạm nói, biểu hiện của hắn nghiêm nghị, Tuyệt Đao hơi múa, đãng thành từng đạo gợn sóng.
- Liệt Phong đao!
Lăng Hàn không dám khinh thường, uy năng của một đao này xác thực đáng sợ. Hắn hoành Tích Sinh Kiếm ở trước ngực, kiếm ý của Huyền Diệu Tam Thiên lưu chuyển, tương tự có uy thế lớn lao dật động.
- Ồ?
Trên chiến hạm, Yêu Xà Vương không khỏi ồ lên, hắn là nhân vật mạnh mẽ cỡ nào, tự nhiên phát hiện kiếm ý của Lăng Hàn để hắn có loại cảm giác quen biết.
- Đây là... Huyền Nguyên Tam Thức!
Đây là một trong những tuyệt chiêu của Thiên Kiếm Tông, hắn tuyệt đối không xa lạ.
Từ Tu Nhiên khẽ quát một tiếng, vung Tuyệt Đao triển khai công kích, nhất thời, thiên địa đều biến sắc, chỉ còn dư lại hắc ám, chỉ có Tuyệt Đao toả ra ánh sáng vô tận, cuốn về phía Lăng Hàn.
Cho dù Lăng Hàn mở mắt ra cũng không nhìn thấy Từ Tu Nhiên ở đâu, chỉ còn một đao óng ánh kia chém tới.
Không thấy người, chỉ thấy đao!
Lăng Hàn không sợ, hắn nhắm hai mắt lại, chỉ lấy tâm linh đi "xem".
Kiếm Tâm.
Khóe miệng của hắn nở nụ cười, trường kiếm vung ra, đánh ra 3,100 ánh kiếm, kiếm kiếm ác liệt, chém về phía Từ Tu Nhiên.
Trên lý thuyết, Vạn Pháp Quy Nhất là sát chiêu đơn thể mạnh nhất, Huyền Diệu Tam Thiên là dùng để đối phó quần công, bởi vì phân tán lực lượng, lực phá hoại tự nhiên không bằng Vạn Pháp Quy Nhất. Nhưng hiện tại Lăng Hàn quá mạnh mẽ, lại thêm Tích Sinh Kiếm, dù cho uy thế của một kiếm cũng đủ tạo thành uy hiếp to lớn với Từ Tu Nhiên, như vậy tự nhiên là sử dụng Huyền Diệu Tam Thiên hiệu quả càng tốt hơn, có thể mở rộng phạm vi đả kích.
Song phương vừa lên chính là tuyệt chiêu đối đầu.
---------------
Lăng Hàn nhằm vào tình huống của mình, luyện chế ra rất nhiều đan dược, tăng lên cấp độ thể thuật.
Một tháng sau, hắn cuối cùng đẩy mạnh thể thuật lên Thiên Nhân Cảnh.
Mà lúc này, cường giả của Ngũ Đại Tông Môn lại giết tới lần nữa.
Trung Châu Ngũ Tông sẽ giết tới, cái này ở trong dự liệu của Lăng Hàn, đương nhiên sẽ không kỳ quái, ngược lại, Ngũ Tông muộn như vậy mới có người tới, này lại để Lăng Hàn có chút ngoài ý muốn, nghĩ đến hẳn là áp lực của Tử Nguyệt Hoàng Triều quá to lớn, để Ngũ Tông không có nhân thủ.
Có chút chờ mong a, sẽ là ai đến chứ?
Lăng Hàn đi ra, chỉ thấy giữa bầu trời có một chiếc chiến hạm đứng ở phía trên hoàng cung, mặt cờ vẽ một vật không biết là giun hay trường xà.
Địa Long Tông!
Cũng đúng, hắn giết Cổ Minh, Địa Long Tông phái cường giả đến giết hắn cũng hợp tình hợp lý.
- Hừ, tiểu nhân vật như vậy cũng dám lập quốc, thực sự là không biết mùi vị!
Giữa bầu trời truyền tới thanh âm lạnh lùng.
Thanh âm này có chút quen tai.
Yêu Xà Vương!
Lăng Hàn lập tức hồi tưởng lại, trước kia lúc Thi Vương mười lăm mắt xuất thế, Ngũ Đại Tông Môn tổng cộng phái ra ba vị Phá Hư Cảnh, trong đó cường giả của Địa Long Tông chính là Yêu Xà Vương.
- Ha ha, ngươi cắn ta a?
Lăng Hàn cười nói.
- Yêu Xà Vương đại nhân, có thể cho phép ta trước quyết một trận thắng thua với người này hay không!
Trên chiến hạm truyền đến âm thanh của Từ Tu Nhiên.
- Được, người này là tâm ma của ngươi, nếu như chém xuống người này, ngươi có thể trong thời gian ngắn bước vào Phá Hư. Mà lấy thiên phú của ngươi, lại thêm tông môn toàn lực bồi dưỡng, không khó ở trong vòng mười mấy năm xông lên Phá Hư tầng chín, sức chiến đấu không thể đo lường.
Yêu Xà Vương nói.
Tuy Từ Tu Nhiên không phải thiên tài mạnh nhất từ trước tới nay của Tuyệt Đao Tông, nhưng là người duy nhất được Tuyệt Đao tán thành, chính bởi vì điểm ấy, ngay cả Yêu Xà Vương cũng rất chờ mong, hoặc nói là coi trọng!
- Tạ đại nhân!
Từ Tu Nhiên nhảy ra, đứng ở trên bầu trời nói.
- Lăng Hàn, chúng ta đều không nhờ ngoại lực, thoải mái chiến đấu một trận đi!
Lăng Hàn lắc lắc đầu:
- Ngươi thật có chút vô liêm sỉ a, rõ ràng đã là Thiên Nhân Cảnh đỉnh cao, lại nói muốn cùng ta thoải mái chiến một trận, thật không biết dây thần kinh nào của ngươi bị chạm.
Hắn khẽ mỉm cười nói:
- Có điều, không đánh với ngươi một trận, ngươi còn cho rằng ta sợ ngươi.
Vèo, hắn bay lên trời, đối mặt với Từ Tu Nhiên, nói:
- Đến đây đi, trẫm chính là Thiên Tử của Đại Lăng Triều, chỉ là vai hề mà thôi, xem trẫm làm sao trấn áp ngươi!
Từ Tu Nhiên hừ lạnh nói:
- Cái gì Thiên Tử Đại Lăng Triều, chỉ là một ngụy Vương, hôm nay ta chém ngươi ở dưới đao, nào còn có Đại Lăng Triều gì!
Lăng Hàn móc đong lỗ tai nói:
- Ngươi đã nói muốn giết ta bao nhiêu lần? Ta nghe đến phát chán, có thể đổi từ mới mẻ hay không?
- Vậy thì đi chết đi!
Từ Tu Nhiên phi thân mà động, vung Tuyệt Đao chém tới Lăng Hàn.
Một đao này không có hoa chiêu gì, chỉ có một chữ nhanh.
Vèo, tựa hồ đao chỉ phất lên, đã chém tới trước người Lăng Hàn, Đao Mang chói mắt, như thiên địa sơ khai.
Từ Tu Nhiên này cũng thật không thể xem thường, mới qua bao nhiêu ngày, thực lực của hắn lại có tiến bộ kinh người. Không phải cảnh giới, mà là sức chiến đấu, lĩnh ngộ đao đạo tăng lên rất nhiều.
Vù, Tích Sinh Kiếm trong tay Lăng Hàn đang rung động, thật giống như muốn tuột tay bay đi.
Đao Tâm!
Lăng Hàn khẽ mỉm cười, Kiếm Tâm dật động, Tích Sinh Kiếm lập tức ổn định lại. Hắn nâng kiếm, cheng, vừa vặn chống lại lưỡi đao của Từ Tu Nhiên chém tới.
Đổi lại Hoá Thần Cảnh khác, dù là Thiên Nhân Cảnh, nói không chắc ánh mắt hoa lên liền bị chém đầu, nhanh đến mức căn bản không thể chống đỡ. Thậm chí con mắt có thể bắt lấy đao ảnh, nhưng động tác quá chậm, vẫn không thể chống đỡ được, chỉ có thể lấy nguyên lực bố phòng ngạnh kháng.
Nhưng Lăng Hàn là thể tu, đẩy mạnh thể thuật đến cấp độ Thiên Nhân Cảnh, muốn đón đỡ một đao này tự nhiên vô cùng dễ dàng.
Đao kiếm tương cách, bắn ra ánh sáng sáng chói, như là Thái Dương.
Lăng Hàn dùng sức đẩy một cái, oành, Từ Tu Nhiên liền bị hắn chấn bay ra ngoài. Hắn nhoẻn miệng cười nói:
- Một đao này nhanh thì nhanh, nhưng lực lượng tựa hồ không đủ!
Phí lời, lực lượng và tốc độ không thể đồng thời, một đao này chính là nhanh cực điểm, lực lượng tự nhiên khiếm khuyết. Cái này cũng là Từ Tu Nhiên biết thân pháp của Lăng Hàn quỷ dị, mới sẽ chuyên môn tu khoái đao, không nghĩ tới Lăng Hàn không theo lẽ thường an bài, lại không né không tránh chơi cứng với hắn.
Hắn vươn mình một cái, ổn định thân hình, lập tức vung Tuyệt Đao, ánh mắt uy nghiêm đáng sợ, đao ý vô tận lưu chuyển ở trong người, hóa thành thực chất tuôn ra, ở quanh người hắn hình thành lấy hàng vạn thanh đao.
Đủ loại, đều là đao ý ngưng thành, chúng không tổn thương được thân thể, nhưng có thể chém linh hồn, vô cùng đáng sợ.
Kiếm Tâm Thông Minh có thể chém linh hồn, Đao Tâm Thông Minh tự nhiên cũng có thể.
- Vậy thì đón thêm một đao của ta!
Từ Tu Nhiên lãnh đạm nói, biểu hiện của hắn nghiêm nghị, Tuyệt Đao hơi múa, đãng thành từng đạo gợn sóng.
- Liệt Phong đao!
Lăng Hàn không dám khinh thường, uy năng của một đao này xác thực đáng sợ. Hắn hoành Tích Sinh Kiếm ở trước ngực, kiếm ý của Huyền Diệu Tam Thiên lưu chuyển, tương tự có uy thế lớn lao dật động.
- Ồ?
Trên chiến hạm, Yêu Xà Vương không khỏi ồ lên, hắn là nhân vật mạnh mẽ cỡ nào, tự nhiên phát hiện kiếm ý của Lăng Hàn để hắn có loại cảm giác quen biết.
- Đây là... Huyền Nguyên Tam Thức!
Đây là một trong những tuyệt chiêu của Thiên Kiếm Tông, hắn tuyệt đối không xa lạ.
Từ Tu Nhiên khẽ quát một tiếng, vung Tuyệt Đao triển khai công kích, nhất thời, thiên địa đều biến sắc, chỉ còn dư lại hắc ám, chỉ có Tuyệt Đao toả ra ánh sáng vô tận, cuốn về phía Lăng Hàn.
Cho dù Lăng Hàn mở mắt ra cũng không nhìn thấy Từ Tu Nhiên ở đâu, chỉ còn một đao óng ánh kia chém tới.
Không thấy người, chỉ thấy đao!
Lăng Hàn không sợ, hắn nhắm hai mắt lại, chỉ lấy tâm linh đi "xem".
Kiếm Tâm.
Khóe miệng của hắn nở nụ cười, trường kiếm vung ra, đánh ra 3,100 ánh kiếm, kiếm kiếm ác liệt, chém về phía Từ Tu Nhiên.
Trên lý thuyết, Vạn Pháp Quy Nhất là sát chiêu đơn thể mạnh nhất, Huyền Diệu Tam Thiên là dùng để đối phó quần công, bởi vì phân tán lực lượng, lực phá hoại tự nhiên không bằng Vạn Pháp Quy Nhất. Nhưng hiện tại Lăng Hàn quá mạnh mẽ, lại thêm Tích Sinh Kiếm, dù cho uy thế của một kiếm cũng đủ tạo thành uy hiếp to lớn với Từ Tu Nhiên, như vậy tự nhiên là sử dụng Huyền Diệu Tam Thiên hiệu quả càng tốt hơn, có thể mở rộng phạm vi đả kích.
Song phương vừa lên chính là tuyệt chiêu đối đầu.
---------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.