Chương 1049: Cuồng mãng tai ương
Cô Đơn Địa Phi
10/01/2018
- Lục Ban Ma Bạo Xà!
Có thuyền viên kinh hô.
Này là yêu thú đặc thù của Tinh Thần Hải. Theo tư liệu, loại này thuộc về yêu thú quần cư, một ổ có ít nhất mấy trăm yêu xà Sơn Hà Cảnh, thuyền nhỏ gặp phải loại yêu thú này cũng chỉ có chạy trốn.
Thình thịch!
Thân thuyền lại chấn động, khuynh đảo về bên trái, muốn ngã xuống.
- Hừ!
Thân hình Dương Thiết Thành nhảy một cái, đạp xuống thân thuyền bên phải một cước, thình thịch, thân thuyền rung mạnh, đình chỉ xu thế nghiêng, tiếp đó lật trở về.
Tám phần mười là dưới đáy thuyền đang có một con cự xà đẩy thân thuyền, muốn lật úp bọn họ xuống.
Một khi tiến nhập thuỷ vực, thực lực của võ giả sẽ giảm bớt rất nhiều.
Yêu thú đạt đến Thần cấp, trí tuệ hoàn toàn khai hoá, thậm chí có thể hóa thành hình người, tự nhiên biết làm sao phát huy ưu thế bản thân.
Ánh mắt của Lăng Hàn quét qua, chỉ thấy bọn họ đã bị đàn yêu xà bao vây, bốn phía đều là đại xà dài vài chục trượng, mỗi một con tu vi ở Sơn Hà Cảnh, nhưng cụ thể là tu vi gì thì không thể khẳng định.
Còn có một chút rắn nhỏ, dài không tới một trượng, rơi ở phía sau khoảng cách rất xa, chỉ là Phá Hư Cảnh, Thiên Nhân Cảnh.
Hiển nhiên, chúng nó không có tư cách gia nhập chiến đấu, phải chờ đại xà giải quyết chiến đấu xong, chúng nó mới có thể đến, nuốt chững huyết nhục của võ giả.
Linh nhục đối với võ giả mà nói là vật đại bổ, nhưng tinh huyết của võ giả đối với yêu thú mà nói đồng dạng là đồ tốt. Nhất là võ giả Thần cấp, đối với yêu thú Phá Hư Cảnh mà nói là đại bổ.
Đám yêu xà này chắc là nghe được mùi máu tươi trong nước biển, mới có thể dốc toàn bộ lực lượng, muốn tới ăn thoải mái.
Tình thế thoáng cái nghiêm trọng không gì sánh được.
Thình thịch!
Thân thuyền còn đang lay động, Xà Yêu phía dưới hiển nhiên không chịu bỏ qua, muốn lật úp thân thuyền.
Lần này, tất cả mọi người đều không dám nội đấu. Đều đứng ở các ngõ ngách trên thân thuyền, lục tục xuất thủ, duy trì thân thuyền ổn định, nếu như thân thuyền lật úp mà nói, tất cả mọi người là khó thoát khỏi cái chết.
Thình thịch! Thình thịch thình thịch! Thình thịch thình thịch thình thịch!
Thân thuyền rung mạnh, như gõ trống vậy, dày đặc không gì sánh được.
- Không tốt, Ma Bạo Xà này muốn đánh bể thân tàu!
Tất cả mọi người biến sắc.
Nếu như lúc này có người lẻn vào đáy nước, sẽ thấy đang có hơn mười con đại xà bơi ở dưới thân thuyền, nhắm đáy thuyền bắn từng đạo thủy đạn, thủy đạn này vừa đụng đến đáy thuyền sẽ bạo tạc, chấn đến thân tàu cự chiến.
Mà ở vị trí càng dưới, thì có một con Ma Bạo Xà dài đến trăm trượng, vằn hoa hoa trên người là màu bạc nhạt.
Này là Ma Bạo Xà Vương, tu vi đạt tới Sơn Hà Cảnh đỉnh phong, thậm chí có khả năng đột phá Nhật Nguyệt Cảnh, bởi vậy, vằn hoa hoa của nó cũng xuất hiện biến hóa. Trước chính là nó kéo thân thuyền, muốn lật úp chiếc thuyền này.
Thân thuyền loạng choạng, như trên biển nhấc lên sóng gió to lớn, người dưới Thần cấp tuyệt đối sẽ bị chấn ngã trái ngã phải, đã sớm rơi vào trong biển.
Nhưng bọn người Lăng Hàn như nam châm vậy, dán ở trên thuyền thật chặc, mặc cho ngươi lay động làm sao cũng không chút sứt mẻ, nhưng vẻ mặt của mọi người lại càng thêm nghiêm túc, bởi vì ai cũng biết, bị oanh kích điên cuồng như vậy, chiếc thuyền này không thể duy trì lâu lắm.
- Chúng ta ở đây lãng phí không ít thời gian, nếu có thể chống trên hai ngày mà nói, chiến thuyền tiếp theo sẽ đến. Đó là một chiếc đại thuyền, có Nhật Nguyệt Cảnh tọa trấn.
Dương Thiết Thành cổ vũ mọi người.
Có Nhật Nguyệt Cảnh trấn tràng, đừng nói ở đây chỉ có mấy trăm yêu xà, dù mấy nghìn mấy vạn cũng chỉ có phần bị tàn sát.
Vấn đề là, bọn họ có thể kiên trì hai ngày sao?
- Thuyền sắp phá!
Phục Thiên đột nhiên nói, nhưng trên mặt cư nhiên không có lộ ra một tia hoảng sợ, mà tràn đầy chiến ý.
Đây tuyệt đối là một chiến đấu cuồng!
Tạp!
Quả nhiên, thân thuyền phát sinh âm hưởng thanh thúy, đó là xương cốt gảy lìa.
Chúng nhân hai mặt nhìn nhau, nhưng còn không có chờ bọn hắn mở miệng nói, oanh, cả chiến thuyền giải thể, hóa thành chí ít hơn mười mảnh nhỏ.
- Đều giẫm ở trên boong thuyền, bằng không mất đi sức nổi, tác chiến ở trong nước hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Dương Thiết Thành quát lớn, hắn là thuyền trưởng, phải phụ trách với tất cả thuyền viên cùng khách nhân.
Tất cả mọi người làm theo lời, chia làm mấy đội bất đồng lao lên mảnh vụn.
Đám hải tặc cũng ngừng chiến đấu, 20 người phân tán ở trong ba mảnh vụn, về phần thuyền của bọn chúng sớm đã bị yêu xà nghiền thành mảnh nhỏ, hoàn toàn không thể dùng lại.
Oanh, một con đại xà vạch nước mà ra, dùng chiêu thần long bái vĩ, cái đuôi to dài hữu lực quét tới một mảnh vỡ.
Rất không khéo, Lăng Hàn ở trên mảnh vụn này.
Hoàn hảo, trên mảnh vụn này không chỉ có Lăng Hàn, còn có Dương Thiết Thành!
- Lăn!
Hắn ngưng quyền, một quyền đập vào đuôi rắn.
Thình thịch, đuôi rắn bị đánh bể, hóa thành huyết vũ đầy trời, đau đến con cự xà kia không ngừng giãy dụa, nhấc lên sóng dữ.
Không hổ là Dương Thiết Thành, thật mạnh!
- Thê tử, lại gần một chút.
Lăng Hàn tay phải cầm kiếm, tay trái thì ôm Thủy Nhạn Ngọc nói.
- Ngày hôm nay chúng ta có khả năng sẽ làm một đôi đồng mệnh uyên ương, ngươi còn không có nói câu nào yêu ta, sẽ không để cho ta mang theo tiếc nuối mà chết chứ!
Thủy Nhạn Ngọc lật bạch nhãn, người này quá biết trang, rõ ràng có Hắc Tháp trong tay, dù người nơi này chết sạch toàn bộ, hai người cũng có thể sống rất tốt.
Đàn yêu xà phát động tiến công.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Bọn chúng tiến công thập phần đa dạng, có miệng phun thủy đạn, có quét đuôi, có ở đáy nước lay động mảnh tàu, mục tiêu đều giống nhau, chính là muốn kéo đám người Lăng Hàn xuống nước.
Chỉ cần lọt vào trong nước, yêu xà có thể bỏ ra cái giá nhỏ nhất để biến những người này thành lương thực.
Lần này, không ai còn tàng tư, đều đem hết toàn lực, không dám có chút lơ là, bằng không chính là lấy mạng của mình ra đùa giỡn.
Tuy Lăng Hàn không lo lắng vấn đề tính mệnh, nhưng nếu chìm vào đáy biển mà nói, làm sao quay lại bờ là một vấn đề rất lớn. Bởi vậy, hắn cũng toàn lực, lấy thân làm cung, lấy nguyên lực làm tiễn, ngắm bắn bầy rắn xa xa.
Mặc dù không có vận dụng tiễn thật, nhưng này vẫn có thể phát huy ra chiến lực ngũ tinh.
Phải biết tu vi của Lăng Hàn đã đạt đến trung cực vị sơ kỳ, tăng thêm năm tinh nữa, đây chính là tiêu chuẩn tương đương với đại cực vị trung kỳ, một mũi tên xuống, chỉ cần không phải yêu xà đại cực vị thì nhất định sẽ bị miểu sát.
Không có biện pháp, Diệt Long Tinh Thần Tiễn quá nhanh, thực lực không bằng Lăng Hàn, vậy căn bản không có khả năng tránh, chỉ còn lại có phần bị giết.
---------------
Có thuyền viên kinh hô.
Này là yêu thú đặc thù của Tinh Thần Hải. Theo tư liệu, loại này thuộc về yêu thú quần cư, một ổ có ít nhất mấy trăm yêu xà Sơn Hà Cảnh, thuyền nhỏ gặp phải loại yêu thú này cũng chỉ có chạy trốn.
Thình thịch!
Thân thuyền lại chấn động, khuynh đảo về bên trái, muốn ngã xuống.
- Hừ!
Thân hình Dương Thiết Thành nhảy một cái, đạp xuống thân thuyền bên phải một cước, thình thịch, thân thuyền rung mạnh, đình chỉ xu thế nghiêng, tiếp đó lật trở về.
Tám phần mười là dưới đáy thuyền đang có một con cự xà đẩy thân thuyền, muốn lật úp bọn họ xuống.
Một khi tiến nhập thuỷ vực, thực lực của võ giả sẽ giảm bớt rất nhiều.
Yêu thú đạt đến Thần cấp, trí tuệ hoàn toàn khai hoá, thậm chí có thể hóa thành hình người, tự nhiên biết làm sao phát huy ưu thế bản thân.
Ánh mắt của Lăng Hàn quét qua, chỉ thấy bọn họ đã bị đàn yêu xà bao vây, bốn phía đều là đại xà dài vài chục trượng, mỗi một con tu vi ở Sơn Hà Cảnh, nhưng cụ thể là tu vi gì thì không thể khẳng định.
Còn có một chút rắn nhỏ, dài không tới một trượng, rơi ở phía sau khoảng cách rất xa, chỉ là Phá Hư Cảnh, Thiên Nhân Cảnh.
Hiển nhiên, chúng nó không có tư cách gia nhập chiến đấu, phải chờ đại xà giải quyết chiến đấu xong, chúng nó mới có thể đến, nuốt chững huyết nhục của võ giả.
Linh nhục đối với võ giả mà nói là vật đại bổ, nhưng tinh huyết của võ giả đối với yêu thú mà nói đồng dạng là đồ tốt. Nhất là võ giả Thần cấp, đối với yêu thú Phá Hư Cảnh mà nói là đại bổ.
Đám yêu xà này chắc là nghe được mùi máu tươi trong nước biển, mới có thể dốc toàn bộ lực lượng, muốn tới ăn thoải mái.
Tình thế thoáng cái nghiêm trọng không gì sánh được.
Thình thịch!
Thân thuyền còn đang lay động, Xà Yêu phía dưới hiển nhiên không chịu bỏ qua, muốn lật úp thân thuyền.
Lần này, tất cả mọi người đều không dám nội đấu. Đều đứng ở các ngõ ngách trên thân thuyền, lục tục xuất thủ, duy trì thân thuyền ổn định, nếu như thân thuyền lật úp mà nói, tất cả mọi người là khó thoát khỏi cái chết.
Thình thịch! Thình thịch thình thịch! Thình thịch thình thịch thình thịch!
Thân thuyền rung mạnh, như gõ trống vậy, dày đặc không gì sánh được.
- Không tốt, Ma Bạo Xà này muốn đánh bể thân tàu!
Tất cả mọi người biến sắc.
Nếu như lúc này có người lẻn vào đáy nước, sẽ thấy đang có hơn mười con đại xà bơi ở dưới thân thuyền, nhắm đáy thuyền bắn từng đạo thủy đạn, thủy đạn này vừa đụng đến đáy thuyền sẽ bạo tạc, chấn đến thân tàu cự chiến.
Mà ở vị trí càng dưới, thì có một con Ma Bạo Xà dài đến trăm trượng, vằn hoa hoa trên người là màu bạc nhạt.
Này là Ma Bạo Xà Vương, tu vi đạt tới Sơn Hà Cảnh đỉnh phong, thậm chí có khả năng đột phá Nhật Nguyệt Cảnh, bởi vậy, vằn hoa hoa của nó cũng xuất hiện biến hóa. Trước chính là nó kéo thân thuyền, muốn lật úp chiếc thuyền này.
Thân thuyền loạng choạng, như trên biển nhấc lên sóng gió to lớn, người dưới Thần cấp tuyệt đối sẽ bị chấn ngã trái ngã phải, đã sớm rơi vào trong biển.
Nhưng bọn người Lăng Hàn như nam châm vậy, dán ở trên thuyền thật chặc, mặc cho ngươi lay động làm sao cũng không chút sứt mẻ, nhưng vẻ mặt của mọi người lại càng thêm nghiêm túc, bởi vì ai cũng biết, bị oanh kích điên cuồng như vậy, chiếc thuyền này không thể duy trì lâu lắm.
- Chúng ta ở đây lãng phí không ít thời gian, nếu có thể chống trên hai ngày mà nói, chiến thuyền tiếp theo sẽ đến. Đó là một chiếc đại thuyền, có Nhật Nguyệt Cảnh tọa trấn.
Dương Thiết Thành cổ vũ mọi người.
Có Nhật Nguyệt Cảnh trấn tràng, đừng nói ở đây chỉ có mấy trăm yêu xà, dù mấy nghìn mấy vạn cũng chỉ có phần bị tàn sát.
Vấn đề là, bọn họ có thể kiên trì hai ngày sao?
- Thuyền sắp phá!
Phục Thiên đột nhiên nói, nhưng trên mặt cư nhiên không có lộ ra một tia hoảng sợ, mà tràn đầy chiến ý.
Đây tuyệt đối là một chiến đấu cuồng!
Tạp!
Quả nhiên, thân thuyền phát sinh âm hưởng thanh thúy, đó là xương cốt gảy lìa.
Chúng nhân hai mặt nhìn nhau, nhưng còn không có chờ bọn hắn mở miệng nói, oanh, cả chiến thuyền giải thể, hóa thành chí ít hơn mười mảnh nhỏ.
- Đều giẫm ở trên boong thuyền, bằng không mất đi sức nổi, tác chiến ở trong nước hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Dương Thiết Thành quát lớn, hắn là thuyền trưởng, phải phụ trách với tất cả thuyền viên cùng khách nhân.
Tất cả mọi người làm theo lời, chia làm mấy đội bất đồng lao lên mảnh vụn.
Đám hải tặc cũng ngừng chiến đấu, 20 người phân tán ở trong ba mảnh vụn, về phần thuyền của bọn chúng sớm đã bị yêu xà nghiền thành mảnh nhỏ, hoàn toàn không thể dùng lại.
Oanh, một con đại xà vạch nước mà ra, dùng chiêu thần long bái vĩ, cái đuôi to dài hữu lực quét tới một mảnh vỡ.
Rất không khéo, Lăng Hàn ở trên mảnh vụn này.
Hoàn hảo, trên mảnh vụn này không chỉ có Lăng Hàn, còn có Dương Thiết Thành!
- Lăn!
Hắn ngưng quyền, một quyền đập vào đuôi rắn.
Thình thịch, đuôi rắn bị đánh bể, hóa thành huyết vũ đầy trời, đau đến con cự xà kia không ngừng giãy dụa, nhấc lên sóng dữ.
Không hổ là Dương Thiết Thành, thật mạnh!
- Thê tử, lại gần một chút.
Lăng Hàn tay phải cầm kiếm, tay trái thì ôm Thủy Nhạn Ngọc nói.
- Ngày hôm nay chúng ta có khả năng sẽ làm một đôi đồng mệnh uyên ương, ngươi còn không có nói câu nào yêu ta, sẽ không để cho ta mang theo tiếc nuối mà chết chứ!
Thủy Nhạn Ngọc lật bạch nhãn, người này quá biết trang, rõ ràng có Hắc Tháp trong tay, dù người nơi này chết sạch toàn bộ, hai người cũng có thể sống rất tốt.
Đàn yêu xà phát động tiến công.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Bọn chúng tiến công thập phần đa dạng, có miệng phun thủy đạn, có quét đuôi, có ở đáy nước lay động mảnh tàu, mục tiêu đều giống nhau, chính là muốn kéo đám người Lăng Hàn xuống nước.
Chỉ cần lọt vào trong nước, yêu xà có thể bỏ ra cái giá nhỏ nhất để biến những người này thành lương thực.
Lần này, không ai còn tàng tư, đều đem hết toàn lực, không dám có chút lơ là, bằng không chính là lấy mạng của mình ra đùa giỡn.
Tuy Lăng Hàn không lo lắng vấn đề tính mệnh, nhưng nếu chìm vào đáy biển mà nói, làm sao quay lại bờ là một vấn đề rất lớn. Bởi vậy, hắn cũng toàn lực, lấy thân làm cung, lấy nguyên lực làm tiễn, ngắm bắn bầy rắn xa xa.
Mặc dù không có vận dụng tiễn thật, nhưng này vẫn có thể phát huy ra chiến lực ngũ tinh.
Phải biết tu vi của Lăng Hàn đã đạt đến trung cực vị sơ kỳ, tăng thêm năm tinh nữa, đây chính là tiêu chuẩn tương đương với đại cực vị trung kỳ, một mũi tên xuống, chỉ cần không phải yêu xà đại cực vị thì nhất định sẽ bị miểu sát.
Không có biện pháp, Diệt Long Tinh Thần Tiễn quá nhanh, thực lực không bằng Lăng Hàn, vậy căn bản không có khả năng tránh, chỉ còn lại có phần bị giết.
---------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.