Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2883: Cường thế trấn giết (1)

Cô Đơn Địa Phi

09/04/2018

Lăng Hàn lắc đầu:

- Thế nhưng mà, ngươi không phải đối thủ của ta.

- Ta có Kiếm Tâm vô địch, có thể trảm hết mọi thứ!

A Viên nói, ngữ khí bình tĩnh, chiến ý không bị ảnh hưởng chút nào.

Lăng Hàn cười ha ha nói:

- Nếu tình phần chiến ý này của ngươi, liền cùng ngươi hảo hảo chiến một trận!

Hắn cũng toàn lực ứng phó, hai tay động đến Đại Đạo, thể thuật phát động, chiến lực trực tiếp bão tố tầng bảy.

A Viên cường thịnh trở lại, cũng chịu tư chất giới hạn trong siêu cấp Đế Tinh, tuy dùng bí pháp tăng lên chiến lực, nhưng cái này có thể so sánh với thể thuật của Lăng Hàn sao?

Hắn bị toàn diện áp chế, lập tức rơi vào hạ phong.

Đám người Đường Viễn thấy, đều quá sợ hãi, vội vàng đào tẩu.

Lục Ly cũng chạy, hiển nhiên phát hiện tình huống không đúng, bọn hắn ở lại chỗ này muốn chết sao?

Lăng Hàn cũng bị khơi dậy chiến ý, hai đấm liền oanh, chỉ có một ý nghĩ chiến đấu.

Bành!

Chỉ là hơn mười quyền sau, A Viên liền bị hắn oanh trúng, cả người bay ra ngoài, một đường đụng nát ba tảng đá lớn mới ngừng lại, tuy bò cũng không đứng dậy được, thế nhưng tay phải vẫn chăm chú cầm lấy chuôi kiếm, không có buông ra.

Thân hình Lăng Hàn bắn lên, đuổi về phía Đường Viễn, nếu cãi nhau trở mặt, vậy hắn liền đại khai sát giới.

Tốc độ của hắn quá nhanh, hơn nữa cũng chỉ chậm một hồi, quy tắc không gian phát động, hắn nhanh chóng kéo gần khoảng cách.

Đường Viễn nhìn lại, không khỏi sợ tới mức mặt tái xanh, vội vàng phát lực chạy như điên.

Lăng Hàn liên tục thuấn di ba cái, đã đuổi tới sau lưng Đường Viễn, một quyền oanh tới.

- Hừ!

Theo một tiếng hừ lạnh truyền đến, một cỗ kình lực đáng sợ oanh về phía Lăng Hàn, dẫn động Chư Thiên quy tắc, hóa thành một bàn tay cực lớn, hung hăng đánh về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn lập tức phát lên cảm giác tim đập nhanh mãnh liệt, thân hình vội vàng gập lại, tránh đi công kích.

Dư kình xẹt qua, để cho quần áo của hắn bay phất phới, thậm chí da thịt cũng có chút đau nhức.

Người ra tay, thực lực kinh người.

Lăng Hàn xoay người, chỉ thấy trước mặt hắn đứng một nam tử trẻ tuổi, một thân trường bào màu xám, phía trên thêu một dòng sông, chăm chú nhìn, lại có thể phát hiện những con sông này rõ ràng đang lao nhanh, có âm khí um tùm.

Quan trọng nhất là, trên người đối phương rõ ràng quấn quanh lấy bảy đạo dị sắc.



Tiên Vương tầng bảy.

- Âm Hà đại nhân!

Đường Viễn tìm được đường sống trong chỗ chết, không khỏi kinh hỉ vô hạn, nhìn về phía Tiên Vương tầng bảy này kêu lên.

Âm Hà đại nhân?

Người này chính là đệ tử của Thanh Quỷ Tiên Vương, Âm Hà Tiên Vương!

Âm Hà Tiên Vương khinh thường nhìn Lăng Hàn:

- Thấy bổn tọa, còn không thúc thủ chịu trói?

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, từ Âm Hà Tiên Vương ra tay đến xem, đối phương cũng không phải Tiên Vương tầng bảy phổ thông, mà là một Đế Giả, cái này ý nghĩa chiến lực của đối phương có thể đến gần tầng tám vô hạn.

Chẳng trách một kích vừa rồi đáng sợ như thế.

- Ta muốn giết người, ngươi cũng bảo vệ không được!

Hắn nói.

Âm Hà Tiên Vương bật cười, một Tiên Vương tầng bốn nho nhỏ rõ ràng dám ở trước mặt hắn làm càn như thế?

Hắn lắc đầu:

- Lý Long, ngươi tự tin đến tột cùng là từ đâu đến?

Lăng Hàn không đáp, chỉ nhìn Đường Viễn, sát cơ như sôi.

Dám hố mình, đương nhiên phải làm tốt chuẩn bị bị hắn đả kích.

Đường Viễn không ngừng lui về phía sau, ánh mắt của Lăng Hàn quá đáng sợ, để cho hắn từ đáy lòng bay lên hàn ý.

Âm Hà Tiên Vương hừ lạnh:

- Lui cái gì, có bổn tọa ở đây, hắn động được ngươi một sợi lông sao?

Đường Viễn vô cùng xấu hổ, một phương diện hắn cực kỳ sợ hãi Lăng Hàn, thế nhưng một phương diện khác Âm Hà Tiên Vương chính là đệ tử của Thanh Quỷ Tiên Vương, hơn nữa Thanh Quỷ Tiên Vương cũng không có con nối dõi, Âm Hà Tiên Vương liền tương đương với nhi tử, nhận hết Thanh Quỷ Tiên Vương sủng ái.

Hắn nói, há có thể không nghe?

Không để cho vị này mặt mũi, tuyệt không có khả năng có kết cục tốt.

Hắn cả gan dừng lại, nhưng lại ngăn không được run rẩy, chỉ cảm thấy chân nhũn ra.

Lăng Hàn nhếch miệng cười cười, nhìn Âm Hà Tiên Vương nói:



- Muốn đánh cuộc, ta nhất định có thể làm thịt người này hay không.

- Làm càn!

Âm Hà Tiên Vương rống to, hắn là Đế Giả tầng bảy, Lăng Hàn dám ở trước mặt hắn làm càn như thế, thực là không biết cái gọi là.

- Vậy thì chờ xem!

Lăng Hàn nói.

Chiến lực của hắn triển khai toàn bộ, cộng thêm Tiên Ma kiếm, địch nổi Âm Hà Tiên Vương hẳn là vẫn không khó, mà Đường Viễn không phải tầng bảy, hắn muốn giết đồng dạng không khó.

- Bắt lại cho ta!

Âm Hà Tiên Vương lần nữa ra tay, tay phải của hắn vươn ra, ào ào xôn xao, một Đại Hà màu đen hiển hiện, như Hắc Long, quấn quanh về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn không nói hai lời, trực tiếp tế ra Tiên Ma kiếm.

Chiến lực của hắn cũng chỉ có thể địch Tiên Vương tầng bảy bình thường, nhưng gặp được một Đế Giả tầng bảy đỉnh phong, hắn tuyệt đối không có cách nào chống lại.

Cho nên, không cần Tiên Ma kiếm chính là cùng mình gây khó dễ.

- Tiên Khí!

Âm Hà Tiên Vương không khỏi nhướng mày, hắn cũng không biết Lăng Hàn còn có một kiện Tiên Khí.

Tuy Lăng Hàn từng ở trong Tử Vong đấu tràng dùng qua Tiên Ma kiếm, nhưng lúc ấy dùng một lát tức thu, không có quá lớn hấp thu ánh sáng. Mà lần này Âm Hà Tiên Vương lại nhận được tín hiệu cầu cứu của Lục Ly, vội vã chạy tới, căn bản không có thời gian lý giải tình huống của Lăng Hàn.

Bởi vậy, Tiên Ma kiếm xuất hiện để cho hắn cũng lắp bắp kinh hãi.

Có Tiên Khí hay không, đối với Tiên Vương mà nói đây là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng.

Đối mặt Tiên Khí sắc bén, ngay cả Âm Hà Tiên Vương cũng không thể không cẩn thận từng li từng tí, phải tránh ra Tiên Ma kiếm, nếu không bị gọt chỗ nào chỗ đó bị thương, đâm trúng yếu hại càng chỉ có một con đường chết.

Lăng Hàn nhếch miệng cười cười nói:

- Còn không mau trốn?

Lời này là nói với Đường Viễn.

Đường Viễn sững sờ, xem điệu bộ này, Âm Hà Tiên Vương hoàn toàn không thể trấn áp Lăng Hàn a, hắn ở lại chỗ này, không phải tự tìm đường chết sao?

Thế nhưng Âm Hà Tiên Vương nói hắn không được đi, nếu hắn không để cho đối phương mặt mũi... Khó a.

Sắc mặt của Âm Hà Tiên Vương thì trở nên hết sức khó coi, lúc trước hắn lời thề son sắt, tràn đầy tự tin, cho rằng lật tay tầm đó có thể bắt Lăng Hàn, nhưng tuyệt đối không ngờ chiến lực của đối phương cư nhiên đáng sợ như thế.

Coi như biến thái tiến hóa lũy thừa mười hai, tu vi tầng bốn cũng nhiều nhất địch nổi tầng sáu a?

Cái này là quái vật như thế nào!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook