Chương 1824: Dã chiến
Cô Đơn Địa Phi
06/04/2018
Nữ Hoàng vui vẻ đồng ý lên xe, Lăng Hàn giục ba con giao chạy hướng thành bảo trước mặt.
Ba con giao không cam lòng, muốn chống cự Lăng Hàn nhưng bị hắn phát ra khí thế làm thần thú sợ vỡ mật, ngoan ngoãn làm tọa kỵ.
Đường đi thành quả không chỉ có một mà là năm, khi Lăng Hàn lái xe đến đã có rất nhiều xe đậu, đủ kiểu dáng, rất nhiều.
Nhiều người không vào thành bảo mà đứng chờ, dường như đang đợi ai.
Thấy chiến xa chạy tới, có ba nam nhân tiến lên nghênh đón:
- Đồng Lâm huynh đến rồi!
Bọn họ là phe cánh thân thiết của Đồng Lâm, hồ bằng cẩu hữu, bởi vì thế lực gia tộc không lớn bằng Đồng gia nên lấy Đồng Lâm dẫn đầu.
Ba người thấy Lăng Hàn giục xe ngựa thì lấy làm lạ.
Từ khi nào chiến xa long giao cần xa phu?
Ba con giao đã sớm thông linh, còn cần người điều khiển sao? Hơn nữa xa phu này là Đại Thánh, tu vi hơi thấp, dù gì cũng nên là Thánh Vương.
Bọn họ nhìn chăm chú, Lăng Hàn mở cửa thùng xe mời nương tử ra.
Nữ Hoàng đã nổi bật nên Lăng Hàn cam nguyện làm lá xanh một lần phụ trợ nương tử.
Nữ Hoàng đi ra, vóc dáng nàng cao kiều đầu suýt đụng phải cửa xe, váy màu vàng bện bằng Thánh liệu cao cấp nhất, tài liệu lấy trong ổ sơn tặc, mấy ngày nay Lăng Hàn làm gấp ra.
- Ui!
- Đồng Lâm huynh thật có phúc, kiếm kiều nữ tuyệt sắc như vậy.
- Ngươi chưa thấy mặt người ta làm sao biết là tuyệt sắc?
- Mợ, khí chất như vậy, dáng người như thế, nếu không phải mỹ nhân tuyệt sắt thì ta cắt đầu cho ngươi làm cầu đá!
Ba nam nhân lộ vẻ kinh diễm châu đầu ghé tai.
Những người xung quanh cũng vậy, khí thế của Nữ Hoàng quá mạnh, trở thành tiêu điểm của toàn trường. Có Nữ Hoàng ở những nữ nhân khác chỉ là phông nền, là lá.
- Nàng là Loạn Tinh!
- Cái gì? Là siêu thiên tài hôm nay một kích đánh ra chín mươi hai mắt?
- Ui, ta có nghe tên của nàng nhưng không bao giờ ngờ phong thái sẽ say lòng người đến vậy.
- Chắc chắn là thánh nữ của đại giáo, nếu không sao có thiên phú kinh người, thực lực, khí phách như vậy được.
- Kỳ lạ, đây rõ ràng là chiến xa của Đồng gia, với thực lực của Đồng gia sao làm quen được với nàng?
Mọi người thắc mắc. Hôm qua trắc nghiệm cột đồng chỉ có mười mấy người đậu, nhưng Trưởng Tôn Lương mời thế hệ trẻ của mỗi thế lực trong Hắc Nguyệt thành nên khá đông người.
Mọi người đều biết gốc gác. Thiên phú võ đạo của Đồng Lâm cũng khá nhưng không có tư cách xách giày cho Nữ Hoàng, Đồng gia còn kém xa mới mong làm thân với đại giáo được.
Chuyện này kỳ lạ.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, hào hứng muốn làm ác, ai kêu hắn và Đại Hắc Cẩu là bằng hữu?
Lăng Hàn hắng giọng:
- Để ta giải thích cho mọi người. Chúng ta giữa đường gặp Đồng Lâm, nhưng Đồng Lâm đột nhiên nổi hứng ôm nữ bằng hữu vào lùm cỏ, nhường chiến xa lại cho chúng ta, nói là không cần gấp, lát nữa sẽ đến sau.
Nổi hứng ôm nữ bằng hữu vào lùm cỏ?
Mọi người biểu tình quái dị, không lẽ Đồng Lâm đột nhiên nổi máu dâm không kiềm được muốn lên ngựa?
Có người lấy làm lạ hỏi:
- Không đúng, dù muốn... cái kia thì trong xe không phải càng tốt hơn sao?
Tọa giá của bọn họ không tầm thường, có trận pháp bảo vệ, công kích cường đại cũng bị cản được, phòng chấn động, cách âm càng là khỏi phải nói.
- Không chừng Đồng Lâm thích làm ở dã ngoại?
- Tùy thời sẽ bị phát hiện, có hương vị yêu đương vụng trộm. Cái này hay, sau này ta cũng thử.
- Tây Môn Đại, ngươi suốt ngày dòm nương tử nhà người ta, không sợ báo ứng!?
Tin tức quá bạo, mọi người nổi lòng nhiều chuyện, ba hoa chích chèo.
Một chiếc xe ngựa chạy tới, một thanh niên mang theo nữ bằng hữu xinh đẹp bước tới.
Thanh niên biểu tình quái dị vừa đến đã nói:
- Các ngươi tuyệt đối không đoán được ta thấy gì lúc đi trên đường!
Thanh niên tạm dừng cố ý gợi tò mò cho mọi người:
- Có một đôi cẩu nam nữ đánh dã chiến! Các ngươi đoán xem là ai?
Mợ, làm thật sao?
Mọi người đồng thanh kêu lên:
- Đồng Lâm!
Thanh niên sửng sốt, các ngươi đều biết?
Mọi người vốn nửa tin nửa ngờ nhưng nghe thanh niên nói tương đương có bằng chứng, không tin cũng phải tin.
Chậc, Đồng Lâm thật là bụng đói ăn quàng, sắp đến thành bảo rồi còn muốn chơi một phát. Nếu Trưởng Tôn Lương biết thì vị Vương giả trẻ này sẽ rất giận.
Ngươi dám đến chỗ của ta đánh dã chiến, đây là nhục nhã ta!
Mọi người thầm quyết tâm phải xa cách Đồng Lâm, nếu bị liên lụy sẽ thảm.
Trưởng Tôn Lương, Vương giả khoáng tế, tương lai đã định trước tươi sáng, làm sao có thể đắc tội?
- Đi đi, nên đi vào.
Mọi người hết hứng tụ tập bạn bè tại đây. Ba cẩu hữu của Đồng Lâm quay đầu đi luôn, ước gì chưa từng quen gã.
Thành bảo rất lớn, nên bọn họ đứng ở cửa cổng nhưng đến đại điện mất chút thời gian, nơi này đã bày từng dãy bàn.
Bàn không lớn, chỉ có hai người ngồi, lý do tại sao thanh niên tóc đỏ nói chỉ có thể mang theo một bằng hữu.
Trên mỗi cái bàn đặt một tấm thẻ viết tên người, rõ ràng là ngồi theo số. Vậy cũng tốt, tránh cho tranh giành.
Lăng Hàn và Nữ Hoàng tìm đến vị trí của mình, nhưng chỉ có tên của Nữ Hoàng, Lăng Hàn thì hôm nay đơn thuần là ăn ké. Lăng Hàn không quan tâm, hắn ngồi xuống cùng Nữ Hoàng thì thầm.
Bàn rất thấp nên không cần ghế, dưới đất có bồ đoàn cho người ngồi lên.
Lăng Hàn ngồi xuống thầm ngạc nhiên:
- A?
Vì trong bồ đoàn có dòng khí nóng tiến vào cơ thể hắn, tăng cao nguyên lực. Nhưng giờ Lăng Hàn đã đến đỉnh Đại Thánh, ích lợi này vô hiệu với hắn.
Không uổng là thánh tử một giáo đồ chiêu đãi người cũng cao cấp.
Lăng Hàn rất muốn hốt đồ về nhà, có thể cho đám Phong Phá Vân, tuy hiệu quả không quá lớn nhưng muỗi nhỏ mấy cũng có thịt, có thể nhanh chút thì bỏ qua sao được.
Một người mới vào đại điện thì hưng phấn kêu lên:
- Này, các ngươi đoán xem lúc ta vừa tới đây thấy cái gì?
Có mấy người lập tức không cho là đúng nói:
- Đồng Lâm đánh dã chiến chứ gì?
A?
Người mới đi vào ngây ra, gã còn tưởng đã phát hiện tin tức gì lớn.
Mỗi người mới đến luôn hưng phấn nói bọn họ thấy sự kiện lớn rất bạo, nhưng sau đó bị người giội nước lạnh, đánh dã chiến chứ có gì mà kỳ.
Đồng Lâm đúng là háo sắc không sợ trời, dám dã chiến trong phủ đệ của Trưởng Tôn Lương, chậc.
Đồng Lâm tiêu đời, mọi người lười lãng phí thời gian với gã, ai làm việc nấy, liên lạc với bằng hữu lâu không gặp hoặc kết bạn mới. Hắc Nguyệt thành quá lớn, bình thường mọi người hiếm có cơ hội tụ tập một chỗ.
Ngày càng nhiều người đến, chính chủ Trưởng Tôn Lương chưa lộ mặt, Nữ Hoàng thành tiêu điểm. Mọi người vây quanh hiến ân cần, hai là muốn tìm hiểu tin tức Nữ Hoàng đến từ đại giáo nào.
Ba con giao không cam lòng, muốn chống cự Lăng Hàn nhưng bị hắn phát ra khí thế làm thần thú sợ vỡ mật, ngoan ngoãn làm tọa kỵ.
Đường đi thành quả không chỉ có một mà là năm, khi Lăng Hàn lái xe đến đã có rất nhiều xe đậu, đủ kiểu dáng, rất nhiều.
Nhiều người không vào thành bảo mà đứng chờ, dường như đang đợi ai.
Thấy chiến xa chạy tới, có ba nam nhân tiến lên nghênh đón:
- Đồng Lâm huynh đến rồi!
Bọn họ là phe cánh thân thiết của Đồng Lâm, hồ bằng cẩu hữu, bởi vì thế lực gia tộc không lớn bằng Đồng gia nên lấy Đồng Lâm dẫn đầu.
Ba người thấy Lăng Hàn giục xe ngựa thì lấy làm lạ.
Từ khi nào chiến xa long giao cần xa phu?
Ba con giao đã sớm thông linh, còn cần người điều khiển sao? Hơn nữa xa phu này là Đại Thánh, tu vi hơi thấp, dù gì cũng nên là Thánh Vương.
Bọn họ nhìn chăm chú, Lăng Hàn mở cửa thùng xe mời nương tử ra.
Nữ Hoàng đã nổi bật nên Lăng Hàn cam nguyện làm lá xanh một lần phụ trợ nương tử.
Nữ Hoàng đi ra, vóc dáng nàng cao kiều đầu suýt đụng phải cửa xe, váy màu vàng bện bằng Thánh liệu cao cấp nhất, tài liệu lấy trong ổ sơn tặc, mấy ngày nay Lăng Hàn làm gấp ra.
- Ui!
- Đồng Lâm huynh thật có phúc, kiếm kiều nữ tuyệt sắc như vậy.
- Ngươi chưa thấy mặt người ta làm sao biết là tuyệt sắc?
- Mợ, khí chất như vậy, dáng người như thế, nếu không phải mỹ nhân tuyệt sắt thì ta cắt đầu cho ngươi làm cầu đá!
Ba nam nhân lộ vẻ kinh diễm châu đầu ghé tai.
Những người xung quanh cũng vậy, khí thế của Nữ Hoàng quá mạnh, trở thành tiêu điểm của toàn trường. Có Nữ Hoàng ở những nữ nhân khác chỉ là phông nền, là lá.
- Nàng là Loạn Tinh!
- Cái gì? Là siêu thiên tài hôm nay một kích đánh ra chín mươi hai mắt?
- Ui, ta có nghe tên của nàng nhưng không bao giờ ngờ phong thái sẽ say lòng người đến vậy.
- Chắc chắn là thánh nữ của đại giáo, nếu không sao có thiên phú kinh người, thực lực, khí phách như vậy được.
- Kỳ lạ, đây rõ ràng là chiến xa của Đồng gia, với thực lực của Đồng gia sao làm quen được với nàng?
Mọi người thắc mắc. Hôm qua trắc nghiệm cột đồng chỉ có mười mấy người đậu, nhưng Trưởng Tôn Lương mời thế hệ trẻ của mỗi thế lực trong Hắc Nguyệt thành nên khá đông người.
Mọi người đều biết gốc gác. Thiên phú võ đạo của Đồng Lâm cũng khá nhưng không có tư cách xách giày cho Nữ Hoàng, Đồng gia còn kém xa mới mong làm thân với đại giáo được.
Chuyện này kỳ lạ.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, hào hứng muốn làm ác, ai kêu hắn và Đại Hắc Cẩu là bằng hữu?
Lăng Hàn hắng giọng:
- Để ta giải thích cho mọi người. Chúng ta giữa đường gặp Đồng Lâm, nhưng Đồng Lâm đột nhiên nổi hứng ôm nữ bằng hữu vào lùm cỏ, nhường chiến xa lại cho chúng ta, nói là không cần gấp, lát nữa sẽ đến sau.
Nổi hứng ôm nữ bằng hữu vào lùm cỏ?
Mọi người biểu tình quái dị, không lẽ Đồng Lâm đột nhiên nổi máu dâm không kiềm được muốn lên ngựa?
Có người lấy làm lạ hỏi:
- Không đúng, dù muốn... cái kia thì trong xe không phải càng tốt hơn sao?
Tọa giá của bọn họ không tầm thường, có trận pháp bảo vệ, công kích cường đại cũng bị cản được, phòng chấn động, cách âm càng là khỏi phải nói.
- Không chừng Đồng Lâm thích làm ở dã ngoại?
- Tùy thời sẽ bị phát hiện, có hương vị yêu đương vụng trộm. Cái này hay, sau này ta cũng thử.
- Tây Môn Đại, ngươi suốt ngày dòm nương tử nhà người ta, không sợ báo ứng!?
Tin tức quá bạo, mọi người nổi lòng nhiều chuyện, ba hoa chích chèo.
Một chiếc xe ngựa chạy tới, một thanh niên mang theo nữ bằng hữu xinh đẹp bước tới.
Thanh niên biểu tình quái dị vừa đến đã nói:
- Các ngươi tuyệt đối không đoán được ta thấy gì lúc đi trên đường!
Thanh niên tạm dừng cố ý gợi tò mò cho mọi người:
- Có một đôi cẩu nam nữ đánh dã chiến! Các ngươi đoán xem là ai?
Mợ, làm thật sao?
Mọi người đồng thanh kêu lên:
- Đồng Lâm!
Thanh niên sửng sốt, các ngươi đều biết?
Mọi người vốn nửa tin nửa ngờ nhưng nghe thanh niên nói tương đương có bằng chứng, không tin cũng phải tin.
Chậc, Đồng Lâm thật là bụng đói ăn quàng, sắp đến thành bảo rồi còn muốn chơi một phát. Nếu Trưởng Tôn Lương biết thì vị Vương giả trẻ này sẽ rất giận.
Ngươi dám đến chỗ của ta đánh dã chiến, đây là nhục nhã ta!
Mọi người thầm quyết tâm phải xa cách Đồng Lâm, nếu bị liên lụy sẽ thảm.
Trưởng Tôn Lương, Vương giả khoáng tế, tương lai đã định trước tươi sáng, làm sao có thể đắc tội?
- Đi đi, nên đi vào.
Mọi người hết hứng tụ tập bạn bè tại đây. Ba cẩu hữu của Đồng Lâm quay đầu đi luôn, ước gì chưa từng quen gã.
Thành bảo rất lớn, nên bọn họ đứng ở cửa cổng nhưng đến đại điện mất chút thời gian, nơi này đã bày từng dãy bàn.
Bàn không lớn, chỉ có hai người ngồi, lý do tại sao thanh niên tóc đỏ nói chỉ có thể mang theo một bằng hữu.
Trên mỗi cái bàn đặt một tấm thẻ viết tên người, rõ ràng là ngồi theo số. Vậy cũng tốt, tránh cho tranh giành.
Lăng Hàn và Nữ Hoàng tìm đến vị trí của mình, nhưng chỉ có tên của Nữ Hoàng, Lăng Hàn thì hôm nay đơn thuần là ăn ké. Lăng Hàn không quan tâm, hắn ngồi xuống cùng Nữ Hoàng thì thầm.
Bàn rất thấp nên không cần ghế, dưới đất có bồ đoàn cho người ngồi lên.
Lăng Hàn ngồi xuống thầm ngạc nhiên:
- A?
Vì trong bồ đoàn có dòng khí nóng tiến vào cơ thể hắn, tăng cao nguyên lực. Nhưng giờ Lăng Hàn đã đến đỉnh Đại Thánh, ích lợi này vô hiệu với hắn.
Không uổng là thánh tử một giáo đồ chiêu đãi người cũng cao cấp.
Lăng Hàn rất muốn hốt đồ về nhà, có thể cho đám Phong Phá Vân, tuy hiệu quả không quá lớn nhưng muỗi nhỏ mấy cũng có thịt, có thể nhanh chút thì bỏ qua sao được.
Một người mới vào đại điện thì hưng phấn kêu lên:
- Này, các ngươi đoán xem lúc ta vừa tới đây thấy cái gì?
Có mấy người lập tức không cho là đúng nói:
- Đồng Lâm đánh dã chiến chứ gì?
A?
Người mới đi vào ngây ra, gã còn tưởng đã phát hiện tin tức gì lớn.
Mỗi người mới đến luôn hưng phấn nói bọn họ thấy sự kiện lớn rất bạo, nhưng sau đó bị người giội nước lạnh, đánh dã chiến chứ có gì mà kỳ.
Đồng Lâm đúng là háo sắc không sợ trời, dám dã chiến trong phủ đệ của Trưởng Tôn Lương, chậc.
Đồng Lâm tiêu đời, mọi người lười lãng phí thời gian với gã, ai làm việc nấy, liên lạc với bằng hữu lâu không gặp hoặc kết bạn mới. Hắc Nguyệt thành quá lớn, bình thường mọi người hiếm có cơ hội tụ tập một chỗ.
Ngày càng nhiều người đến, chính chủ Trưởng Tôn Lương chưa lộ mặt, Nữ Hoàng thành tiêu điểm. Mọi người vây quanh hiến ân cần, hai là muốn tìm hiểu tin tức Nữ Hoàng đến từ đại giáo nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.