Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3066: Đại chiến có một không hai

Cô Đơn Địa Phi

09/04/2018

Lăng Hàn lắc đầu, đột phá chuẩn Thiên Tôn chỉ cho hắn mở ra hạn mức cao nhất tiếp tục tăng lên thể thuật, tựa như Tiên Vương tầng chín khác đột phá chuẩn Thiên Tôn, chỉ có thể bắt đầu tu luyện thể thuật mà thôi, nhưng muốn chân chính thể hiện ở trên chiến lực, lại là sự tình thật lâu về sau.

Hiện tại hắn tăng lên chủ yếu đến từ Thất Sát Thất Bạo đan, bản thân nha, còn cần thời gian tích lũy.

- Bất quá, hẳn là có thể chiến với Thiên Tôn một trận.

Lăng Hàn cười nói, bởi vì hiện tại hắn đã có thể vô hạn vận chuyển Thiên Tôn Bảo thuật, không còn thời gian hạn chế.

- Lăng Hàn, cút ra đây chiến một trận!

Bên ngoài, thanh âm của Ngô Hạo Dương lần nữa vang lên.

Thật đúng là Âm Hồn Bất Tán.

Bành! Bành! Bành!

Thanh âm chiến đấu một đường truyền vào, Lăng Hàn nhướng mày, lập tức xông ra ngoài.

Chỉ thấy Vũ Hoàng, Nữ Hoàng, Duyên Sinh Thiên Tôn, Đại Hắc Cẩu đều ngăn cản Ngô Hạo Dương, nhưng đối mặt khí lực của hắn, lại không người có thể làm được.

Cho nên, Ngô Hạo Dương một đường đột tiến, không thể ngăn cản.

- Lăng Hàn!

Nhìn thấy Lăng Hàn, hai mắt Ngô Hạo Dương lập tức sáng lên, chiến ý trùng thiên.

- Hừ!

Lăng Hàn căn bản không đáp lời, trực tiếp xông lên động thủ.

Thân nhân bằng hữu là Nghịch Lân của hắn, ai cũng không thể động.

Ngô Hạo Dương tự nhiên không sợ, đồng dạng giương động song quyền đánh tới Lăng Hàn.

Bây giờ trên người hắn đã không có chín đạo dị sắc quấn quanh, nói rõ hắn giống như Lăng Hàn, cũng bước vào chuẩn Thiên Tôn.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hai đại thiên kiêu lập tức đánh lên bầu trời, sau đó bạo phát chiến lực, ai cũng dùng Thiên Tôn Bảo thuật đối oanh.



Tiến lên chuẩn Thiên Tôn, bọn hắn có được năng lực giống như Thiên Tôn chân chính, cái kia chính là có thể không hạn chế vận chuyển Thiên Tôn Bảo thuật. Bởi vậy, mặc dù chiến lực thông thường của bọn hắn tăng lên không lớn, nhưng nếu tính cả Thiên Tôn thuật, vậy bọn hắn quá kinh khủng.

Chiến đấu này động tĩnh quá lớn, dẫn tới từng người nhao nhao ra xem xét động tĩnh, phát hiện Lăng Hàn cùng Ngô Hạo Dương kịch chiến, mỗi một cái đều động dung.

Nhưng mà, hai người đều có tiến bộ, đồng thời bước vào chuẩn Thiên Tôn, thực lực tăng lên sai kém không nhiều, bởi vậy, giống như lúc trước ở trong Thiên Tôn Bảo Khí chiến đấu, bọn hắn vẫn là ngươi thắng không được ta, ta cũng ép không được ngươi.

Lần này lại là Lăng Hàn không chịu bỏ qua, hắn không sợ khiêu chiến, nhưng Ngô Hạo Dương lại đánh tới trong nhà hắn, kém chút đả thương bọn người Nữ Hoàng, cái này để hắn không thể nhịn.

Hắn muốn đánh bạo hỗn đản này.

Kịch chiến tiếp tục, ngay cả hai vị Thiên Tôn trấn giữ nơi đây cũng không xuất thủ ngăn cản, bởi vì bọn hắn xuất thủ cũng vô dụng, căn bản không ngăn cản được.

Hiện tại Lăng Hàn cùng Ngô Hạo Dương đã không kém gì Thiên Tôn chân chính, cộng thêm Ngô Hạo Dương còn cổ quái như vậy, vạn nhất bị đối phương phản tổn thương, vậy mình còn có mặt mũi sao?

Một ngày, hai ngày, mười ngày, một tháng, hai đại thiên tài một mực chiến đấu, tình hình chiến đấu một mực vô cùng kịch liệt, ai cũng không nói muốn dừng tay, đều có lý do cùng kiên trì không đánh bại đối phương không thể.

Phía dưới đều ngạc nhiên, hai chuẩn Thiên Tôn, lại ở trong một tháng một mực duy trì chiến lực Thiên Tôn cấp, cái này khủng bố cỡ nào?

Đám người Đồ Thạch, Thiết Băng Hà cũng chỉ có phần lắc đầu, xem ra, bọn hắn chỉ có trở thành Nhị Bộ Thiên Tôn, mới có thể cùng hai người kia tranh nhau phát sáng.

Không thể không phục.

Chiến đấu đến tháng thứ hai, đột nhiên một tiếng rít phá vỡ “yên tĩnh”.

- Địch tập!

Địch tập, đại quân của Cuồng Loạn lại tới.

Đám người vội vàng làm ra chuẩn bị, lên đầu thành thì lên đầu thành, không lên thì ở phía dưới trông coi, nghênh kích cá lọt lưới.

Nhưng Lăng Hàn còn cùng Ngô Hạo Dương đánh, hiện tại ở trong mắt hai người đã không có những người khác, chỉ có lẫn nhau tồn tại.

Oanh, đại quân của Cuồng Loạn đã đánh tới.

Tường thành lập tức phát sáng, đánh ra công kích, đây chính là một kiện đại sát khí.

Từng mảnh từng mảnh quân đội ngã xuống, mạnh như chuẩn Thiên Tôn cũng không chịu nổi một kích.

Nhưng mà, luôn có cá lọt lưới giết tới, có rơi vào thành, có mấy cái lại giết tới bầu trời, công kích về phía Lăng Hàn cùng Ngô Hạo Dương.

Bị công kích, Lăng Hàn mới từ trong chiến ý cuồng bạo tỉnh táo lại, ánh mắt của hắn quét qua, chỉ thấy phái dưới lít nha lít nhít đại quân, đầy khắp núi đồi, căn bản trông không đến cuối cùng.



Hắn cải biến tâm ý:

- Ngô Hạo Dương, về sau chúng ta tái chiến!

Hưu, thân hình hắn rơi xuống, vọt vào trong đại quân Cuồng Loạn, song quyền oanh ra, triển khai giết chóc.

- Đừng chạy!

Ngô Hạo Dương lập tức đuổi theo.

Hai người đồng thời bay ra ngoài thành, rất giống dê nhập đàn sói, lập tức bị quần công.

- Lăn đi!

Ngô Hạo Dương lạc hậu một bước, cùng Lăng Hàn cách xa nhau chí ít mấy chục dặm, mà đoạn khoảng cách này, lại có bao nhiêu đại quân của Cuồng Loạn? Hắn rống to, giết về phía Lăng Hàn, bành bành bành, song quyền liên tục, oanh sát toàn bộ đại quân của Cuồng Loạn trên đường đi.

Tốc độ của Lăng Hàn càng không chậm, tay trái triển khai Ngũ Hành Lôi Thuật, tay phải thì cầm Tiên Ma kiếm, còn gia trì Cửu Hóa Thiên Kinh, hắn giết càng mạnh hơn.

Cái này không phải dê nhập đàn sói, rõ ràng là hai Hùng Sư tiến vào bầy cừu a, chỉ có bọn hắn đại khai sát giới.

Bọn hắn thật sự là quá mạnh, chuẩn Thiên Tôn ngay cả tư cách ăn một kích của bọn hắn cũng không có.

Đây là tự nhiên, chiến lực của bọn hắn nguyên bản có thể quét ngang chín thành chín chuẩn Thiên Tôn, hiện tại càng gia trì Thiên Tôn Bảo thuật, vậy khẳng định càng thêm ngưu bức.

Ông, sóng ánh sáng của tường thành lao qua, lập tức, từng mảnh đại quân của Cuồng Loạn như lúa mạch ngã xuống. Hơn nữa, sóng ánh sáng này không phân rõ địch ta, Lăng Hàn cùng Ngô Hạo Dương cũng ở trong phạm vi công kích.

Ngô Hạo Dương thân hóa quang mang, sóng ánh sáng trào lên, đối với hắn không hề ảnh hưởng, mà Lăng Hàn cũng không kém nhiều, hắn vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, trên thân kết xuất từng đạo phù văn màu vàng, miễn cưỡng ăn công kích.

Ánh sáng có thể miểu sát chuẩn Thiên Tôn, lại không có tạo thành một chút xíu tổn thương với bọn hắn.

Lăng Hàn thét dài một tiếng, tiếp tục triển khai giết chóc, Tiên Ma kiếm chém ra kiếm khí dài mấy trăm trượng, lực phá hoại cũng không kém sóng ánh ánh sáng, dưới một kiếm, chí ít mười mấy con quái vật bị chém đứt.

Mới mười mấy con là bởi vì những quái vật này quá lớn, nếu như chỉ lớn nhỏ như người bình thường, một kiếm kia sẽ chết hơn trăm ngàn.

Dù như thế, Lăng Hàn cũng hóa thân thành sát thần.

- So giết địch sao?

Ngô Hạo Dương lộ ra không vui.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook