Chương 3907: Đánh cược bảo thuật
Cô Đơn Địa Phi
05/04/2018
Tự nhiên Tân Như Nguyệt cũng nhìn thấy Lăng Hàn, nàng gật gật đầu với đối phương, ra vẻ rất là thân mật.
Trên thực tế, nàng rất muốn bắt lấy Lăng Hàn, bức đối phương giao ra bí mật bức hoạ, bởi vì quả thực thời gian của nàng đang rất gấp, không có phá giải bí mật trong đó mà đã rời đi.
Thế nhưng, ở nơi này người cảnh giới cao khiêu chiến với cảnh giới thấp sẽ bị làm suy yếu tu vi, mà năng lực chiến đấu cùng giai của Lăng Hàn nàng đã tận mắt nhìn thấy, nàng vạn vạn lần không phải là đối thủ.
Cho nên, ở chỗ này nàng không thể nào chất vấn Lăng Hàn, nhưng vấn đề là, nếu như sau khi rời khỏi nơi này nàng lại có được bí mật bức họa, như vậy vô cùng có khả năng sẽ bị thế lực lớn sau lưng thí luyện này xử lý.
Bởi vì có cân nhắc như vậy cho nên nhất định nàng phải giữ gìn mối quan hệ cùng Lăng Hàn, tốt đến mức đối phương cam tâm tình nguyện nói bí mật của bức họa với mình.
Có thể dùng bảo vật để trao đổi, cũng có thể dùng công pháp, thậm chí... Nàng không tiếc bán một chút nhan sắc.
Lăng Hàn cũng gật gật đầu, nói:
- Tân cô nương!
- Lăng huynh quả nhiên lợi hại, lại là người thứ nhất đến nơi này.
Tân Như Nguyệt nói, ánh mắt đảo qua bảy anh em hồ lô, vẻ mặt có chút hiếu kỳ, từ trước tới nay nàng chưa từng thấy qua ai tiến vào di tích cổ mạo hiểm mà còn mang theo mấy đứa trẻ.
Lăng Hàn cười một tiếng, hắn còn đang khôi phục thương thế, không có bao nhiêu hứng thú giao lưu cùng người ta.
Bí lực lưu chuyển một thoáng, xương bị tổn thương khôi phục mau hơn một chút, lúc nào cũng không ngừng ôn dưỡng, hắn có thể khiến cho thời gian khôi phục rút ngắn đến trong vòng năm ngày.
- Lăng huynh, không bằng chúng ta tỷ thí một chút, ai có thể đăng đỉnh a?
Tân Như Nguyệt nói, đôi mắt đẹp sáng rực lên, ngoại trừ thủ đoạn mà trước đó nàng đã cân nhắc qua thì còn có thể đánh cược cùng với Lăng Hàn.
Người trẻ tuổi nha, nhất định sẽ có ngạo khí ngất trời.
Lăng Hàn mỉm cười:
- Đánh cược gì vậy?
- Chỗ của ta có một bản công pháp, tên là Tam Dương Bổ Thiên Công, sau khi bị thương, vận chuyển công pháp này sẽ có công hiệu lớn lao.
Tân Như Nguyệt nói:
- Nghe nói, sau khi luyện đến cực hạn còn có thể giúp chi bị gãy phục sinh, chỉ cần chỗ yếu hại không bị phá hỏng thì đều có thể khôi phục lại.
Ánh mắt của Lăng Hàn không khỏi sáng lên, mặc dù hắn có thể cải tạo Bất Diệt Thiên Kinh, thế nhưng lại bị giới hạn bởi cảnh giới của hắn, tính hạn chế quá lớn.
Võ Giả khó tránh khỏi sẽ bị thụ thương, có môn công pháp này, như vậy sẽ tương đương có thêm một loại bảo hộ, thậm chí là có thêm một cái mạng.
- Tân cô nương coi trọng thứ gì của ta vậy?
Lăng Hàn vừa cười vừa nói, đối phương lấy ra một phần công pháp như thế, hoàn toàn đã làm cho hắn nổi hứng thú, cho nên nhất định phải có mưu đồ.
Tân Như Nguyệt nở nụ cười xinh đẹp, nói:
- Như Nguyệt muốn công pháp mà Lăng huynh lấy được ở bên trong bức họa.
Lăng Hàn kinh ngạc:
- Không phải đã nói, thứ này không thể truyền ra ngoài, nếu không sẽ bị người ta truy sát hay sao?
Tân Như Nguyệt gật gật đầu:
- Quả thực như thế. Chỉ là, nếu truyền thụ ở chỗ này, Như Nguyệt lại có thể nói là chính mình lĩnh ngộ được a.
Lăng Hàn nhìn cổ tay mình một chút, sau khi hắn ngộ ra môn công pháp này, phía trên này đã có thêm một cái ấn ký, lóe lên một cái rồi biến mất, vốn hắn cho rằng sẽ không xuất hiện. Thế nhưng khi hắn vận chuyển môn công pháp kia nó lại hiện ra.
Có lẽ đây không phải quan hệ từ bản thân công pháp, mà là bởi vì hắn học được ở chỗ này, cho nên mới có dấu ấn như vậy, về sau có thể dẫn tới tác dụng chứng minh?
Nếu không, thế lực kia sao có thể phán đoán hắn học được ở chỗ này hay là được người khác truyền thụ cho cơ chứ?
Trong lòng Lăng Hàn suy nghĩ như tia chớp, dùng cảnh giới của hắn đương nhiên không có khả năng cưỡng ép cướp đoạt công pháp từ trong tay của đối phương, ở chỗ này Tuyệt Đối Công Bằng không thể đưa đến hiệu quả vốn có.
Lại nói, đối phương cũng không có chọc tới hắn, chỉ vì trong tay đối phương có vật mình muốn mà hắn lại đi xuất thủ cưỡng đoạt, như vậy hắn có gì khác nhau so với những thiếu gia ăn chơi kia cơ chứ?
Hắn trở nên cường đại là vì không muốn mình chịu ức hiếp, mà không phải dùng để lấy mạnh hiếp yếu.
- Tốt, đặt cược!
Lăng Hàn gật gật đầu.
Tân Như Nguyệt nở nụ cười, nàng dám đánh cược cùng Lăng Hàn, tự nhiên không có khả năng không có nắm chắc a.
Nàng bắt đầu lên đài, lập tức quang ảnh hình người xuất hiện.
Nàng là Khai Khiếu cảnh, bởi vậy tự nhiên quang ảnh hình người không thể nào là Minh Văn cảnh được, dù là đây chỉ là đối thủ thứ nhất mà thôi.
Bọn họ kịch chiến, luận lực lượng, hẳn là quang ảnh hình người mạnh hơn, nhưng Tân Như Nguyệt lại tránh đi chính diện, từ đầu đến cuối không chọi cứng cùng đối phương. Lại thêm hai cái trường tiên trong tay bay múa, rất nhanh đã chiếm thế thượng phong, cũng đánh bại đối thủ.
Tay Tân Như Nguyệt cầm song tiên, tiếp tục tiến lên.
Sauk hi đi vài bước, quang ảnh hình người thứ hai xuất hiện.
Thực lực của nó rõ ràng đã mạnh hơn rất nhiều, nhưng vẫn không có nhảy ra khỏi được Khai Khiếu cảnh, bởi vậy, Tân Như Nguyệt một đường bộc phát vẫn có thể nhẹ nhõm đem giải quyết.
Nàng lần nữa đi về phía trước, lúc quang ảnh hình người thứ ba xuất hiện, song phương đã đánh thành ngang tay.
Thực lực của quang ảnh hình người này vẫn không có đột phá Tầm Bí cảnh, nhưng chiến lực lại tương tự lục cốt, mạnh mẽ không gì sánh được, đánh mãi không xong, bí lực của Tân Như Nguyệt hao hết, không thể không lui ra ngoài.
Sắc mặt của Tân Như Nguyệt có chút khó coi, trước khi nàng đến đã chuẩn bị một lượng lớn công khóa, tự cho là mình đã hiểu rõ ràng, chuẩn bị rất là đầy đủ, cũng đã đến một quan cuối cùng.
Thế nhưng, nàng toàn lực ứng phó, thế mà chỉ có thể đi qua được một nửa bậc thang?
Quả thực nàng còn có thủ đoạn, chiến thắng đối thủ thứ ba này không khó, vấn đề là, kế tiếp hẳn còn có hai tên đối thủ khác nữa. Khi đó nàng sẽ chiến thắng thế nào đây?
Hiện tại nàng không còn lo lắng tới chuyện đổ ước, Lăng Hàn càng không có khả năng chiến thắng, chỉ là nàng không thể đăng đỉnh thì cũng không thể trở thành người hậu tuyển Sồ Long, cũng không có cách nào thu hoạch được công pháp từ Lăng Hàn. Chuyện này tự nhiên khiến cho nàng không cao hứng được nổi.
Chỉ có thể chờ đợi.
Nàng hiểu rõ quy tắc của nơi này, quang ảnh hình người trên bậc thang này lúc đầu xuất hiện, thực lực rất mạnh, nhưng nếu như chậm chạp không có người nào có thể đăng đỉnh, như vậy thực lực của quang ảnh hình người sẽ tự động chậm rãi suy yếu, mãi đến khi có người có thể đăng đỉnh.
Trên thực tế, nàng rất muốn bắt lấy Lăng Hàn, bức đối phương giao ra bí mật bức hoạ, bởi vì quả thực thời gian của nàng đang rất gấp, không có phá giải bí mật trong đó mà đã rời đi.
Thế nhưng, ở nơi này người cảnh giới cao khiêu chiến với cảnh giới thấp sẽ bị làm suy yếu tu vi, mà năng lực chiến đấu cùng giai của Lăng Hàn nàng đã tận mắt nhìn thấy, nàng vạn vạn lần không phải là đối thủ.
Cho nên, ở chỗ này nàng không thể nào chất vấn Lăng Hàn, nhưng vấn đề là, nếu như sau khi rời khỏi nơi này nàng lại có được bí mật bức họa, như vậy vô cùng có khả năng sẽ bị thế lực lớn sau lưng thí luyện này xử lý.
Bởi vì có cân nhắc như vậy cho nên nhất định nàng phải giữ gìn mối quan hệ cùng Lăng Hàn, tốt đến mức đối phương cam tâm tình nguyện nói bí mật của bức họa với mình.
Có thể dùng bảo vật để trao đổi, cũng có thể dùng công pháp, thậm chí... Nàng không tiếc bán một chút nhan sắc.
Lăng Hàn cũng gật gật đầu, nói:
- Tân cô nương!
- Lăng huynh quả nhiên lợi hại, lại là người thứ nhất đến nơi này.
Tân Như Nguyệt nói, ánh mắt đảo qua bảy anh em hồ lô, vẻ mặt có chút hiếu kỳ, từ trước tới nay nàng chưa từng thấy qua ai tiến vào di tích cổ mạo hiểm mà còn mang theo mấy đứa trẻ.
Lăng Hàn cười một tiếng, hắn còn đang khôi phục thương thế, không có bao nhiêu hứng thú giao lưu cùng người ta.
Bí lực lưu chuyển một thoáng, xương bị tổn thương khôi phục mau hơn một chút, lúc nào cũng không ngừng ôn dưỡng, hắn có thể khiến cho thời gian khôi phục rút ngắn đến trong vòng năm ngày.
- Lăng huynh, không bằng chúng ta tỷ thí một chút, ai có thể đăng đỉnh a?
Tân Như Nguyệt nói, đôi mắt đẹp sáng rực lên, ngoại trừ thủ đoạn mà trước đó nàng đã cân nhắc qua thì còn có thể đánh cược cùng với Lăng Hàn.
Người trẻ tuổi nha, nhất định sẽ có ngạo khí ngất trời.
Lăng Hàn mỉm cười:
- Đánh cược gì vậy?
- Chỗ của ta có một bản công pháp, tên là Tam Dương Bổ Thiên Công, sau khi bị thương, vận chuyển công pháp này sẽ có công hiệu lớn lao.
Tân Như Nguyệt nói:
- Nghe nói, sau khi luyện đến cực hạn còn có thể giúp chi bị gãy phục sinh, chỉ cần chỗ yếu hại không bị phá hỏng thì đều có thể khôi phục lại.
Ánh mắt của Lăng Hàn không khỏi sáng lên, mặc dù hắn có thể cải tạo Bất Diệt Thiên Kinh, thế nhưng lại bị giới hạn bởi cảnh giới của hắn, tính hạn chế quá lớn.
Võ Giả khó tránh khỏi sẽ bị thụ thương, có môn công pháp này, như vậy sẽ tương đương có thêm một loại bảo hộ, thậm chí là có thêm một cái mạng.
- Tân cô nương coi trọng thứ gì của ta vậy?
Lăng Hàn vừa cười vừa nói, đối phương lấy ra một phần công pháp như thế, hoàn toàn đã làm cho hắn nổi hứng thú, cho nên nhất định phải có mưu đồ.
Tân Như Nguyệt nở nụ cười xinh đẹp, nói:
- Như Nguyệt muốn công pháp mà Lăng huynh lấy được ở bên trong bức họa.
Lăng Hàn kinh ngạc:
- Không phải đã nói, thứ này không thể truyền ra ngoài, nếu không sẽ bị người ta truy sát hay sao?
Tân Như Nguyệt gật gật đầu:
- Quả thực như thế. Chỉ là, nếu truyền thụ ở chỗ này, Như Nguyệt lại có thể nói là chính mình lĩnh ngộ được a.
Lăng Hàn nhìn cổ tay mình một chút, sau khi hắn ngộ ra môn công pháp này, phía trên này đã có thêm một cái ấn ký, lóe lên một cái rồi biến mất, vốn hắn cho rằng sẽ không xuất hiện. Thế nhưng khi hắn vận chuyển môn công pháp kia nó lại hiện ra.
Có lẽ đây không phải quan hệ từ bản thân công pháp, mà là bởi vì hắn học được ở chỗ này, cho nên mới có dấu ấn như vậy, về sau có thể dẫn tới tác dụng chứng minh?
Nếu không, thế lực kia sao có thể phán đoán hắn học được ở chỗ này hay là được người khác truyền thụ cho cơ chứ?
Trong lòng Lăng Hàn suy nghĩ như tia chớp, dùng cảnh giới của hắn đương nhiên không có khả năng cưỡng ép cướp đoạt công pháp từ trong tay của đối phương, ở chỗ này Tuyệt Đối Công Bằng không thể đưa đến hiệu quả vốn có.
Lại nói, đối phương cũng không có chọc tới hắn, chỉ vì trong tay đối phương có vật mình muốn mà hắn lại đi xuất thủ cưỡng đoạt, như vậy hắn có gì khác nhau so với những thiếu gia ăn chơi kia cơ chứ?
Hắn trở nên cường đại là vì không muốn mình chịu ức hiếp, mà không phải dùng để lấy mạnh hiếp yếu.
- Tốt, đặt cược!
Lăng Hàn gật gật đầu.
Tân Như Nguyệt nở nụ cười, nàng dám đánh cược cùng Lăng Hàn, tự nhiên không có khả năng không có nắm chắc a.
Nàng bắt đầu lên đài, lập tức quang ảnh hình người xuất hiện.
Nàng là Khai Khiếu cảnh, bởi vậy tự nhiên quang ảnh hình người không thể nào là Minh Văn cảnh được, dù là đây chỉ là đối thủ thứ nhất mà thôi.
Bọn họ kịch chiến, luận lực lượng, hẳn là quang ảnh hình người mạnh hơn, nhưng Tân Như Nguyệt lại tránh đi chính diện, từ đầu đến cuối không chọi cứng cùng đối phương. Lại thêm hai cái trường tiên trong tay bay múa, rất nhanh đã chiếm thế thượng phong, cũng đánh bại đối thủ.
Tay Tân Như Nguyệt cầm song tiên, tiếp tục tiến lên.
Sauk hi đi vài bước, quang ảnh hình người thứ hai xuất hiện.
Thực lực của nó rõ ràng đã mạnh hơn rất nhiều, nhưng vẫn không có nhảy ra khỏi được Khai Khiếu cảnh, bởi vậy, Tân Như Nguyệt một đường bộc phát vẫn có thể nhẹ nhõm đem giải quyết.
Nàng lần nữa đi về phía trước, lúc quang ảnh hình người thứ ba xuất hiện, song phương đã đánh thành ngang tay.
Thực lực của quang ảnh hình người này vẫn không có đột phá Tầm Bí cảnh, nhưng chiến lực lại tương tự lục cốt, mạnh mẽ không gì sánh được, đánh mãi không xong, bí lực của Tân Như Nguyệt hao hết, không thể không lui ra ngoài.
Sắc mặt của Tân Như Nguyệt có chút khó coi, trước khi nàng đến đã chuẩn bị một lượng lớn công khóa, tự cho là mình đã hiểu rõ ràng, chuẩn bị rất là đầy đủ, cũng đã đến một quan cuối cùng.
Thế nhưng, nàng toàn lực ứng phó, thế mà chỉ có thể đi qua được một nửa bậc thang?
Quả thực nàng còn có thủ đoạn, chiến thắng đối thủ thứ ba này không khó, vấn đề là, kế tiếp hẳn còn có hai tên đối thủ khác nữa. Khi đó nàng sẽ chiến thắng thế nào đây?
Hiện tại nàng không còn lo lắng tới chuyện đổ ước, Lăng Hàn càng không có khả năng chiến thắng, chỉ là nàng không thể đăng đỉnh thì cũng không thể trở thành người hậu tuyển Sồ Long, cũng không có cách nào thu hoạch được công pháp từ Lăng Hàn. Chuyện này tự nhiên khiến cho nàng không cao hứng được nổi.
Chỉ có thể chờ đợi.
Nàng hiểu rõ quy tắc của nơi này, quang ảnh hình người trên bậc thang này lúc đầu xuất hiện, thực lực rất mạnh, nhưng nếu như chậm chạp không có người nào có thể đăng đỉnh, như vậy thực lực của quang ảnh hình người sẽ tự động chậm rãi suy yếu, mãi đến khi có người có thể đăng đỉnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.