Chương 2345: Đánh cược
Cô Đơn Địa Phi
08/04/2018
Chín Phân Hồn a, khái niệm này nghĩa là gì?
Ngũ Trảm liền có thể ngang hàng Dương Hồn, vậy chín Phân Hồn không phải có thể chém xuống Ngũ Bí chứ?
- Ngươi nghĩ quá nhiều.
Tiểu Tháp giễu cợt một tiếng, nó luôn ở ngoài miệng không tha người.
- Phân Hồn cùng Tiên Phủ chênh lệch quá to lớn, dù ngươi ngưng ra tám phân hồn cũng không thể ngang hàng Tiên Phủ.
Lăng Hàn nghe ra ý nghĩ ẩn giấu trong lời nói của nó:
- Nói cách khác, chín Phân Hồn liền có thể ngang hàng?
- Cuối cùng cũng coi như không có ngốc về đến nhà.
Tiểu Tháp nói.
Chín Phân Hồn có thể ngang hàng Tiên Phủ, nhưng chỉ là Nhất Bí mà thôi, Tiên Phủ Cảnh không chỉ cùng Phân Hồn chênh lệch lớn như trời, mỗi một cảnh giới nhỏ trong lúc đó cũng như thế.
- Chỉ kém một đạo Thiên Địa Bản Nguyên.
Lăng Hàn lẩm bẩm nói, hiện tại hắn cách Thiên Hồn cũng không xa, nhu cầu đối với chín đạo Thiên Địa Bản Nguyên cũng lập tức trở nên bức thiết.
Tiểu Tháp không nói gì nữa, Lăng Hàn ở trong Hắc Tháp chăm chỉ tu luyện, mà Hổ Nữu cùng Nữ Hoàng còn thử thu lấy Thiên Địa Bản Nguyên, Nhu yêu nữ cùng Thiên Phượng Thần Nữ có chút không có việc gì, luôn tu luyện tự nhiên là hết sức tẻ nhạt.
Ngoại giới một ngày, trong Hắc Tháp chính là một ngàn ngày, Lăng Hàn ra Hắc Tháp, chỉ cảm thấy tu vi lại có một tia tiến bộ.
- Lăng Hàn!
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng hừ lạnh của An Nhiên.
Đến rồi.
Lăng Hàn đi ra ngoài, chỉ thấy An Nhiên không xin phép mà vào, đứng trong sân, mà bên cạnh nàng lại còn có một thanh niên, trên mặt mang theo nụ cười khiêm tốn, nhưng trong lúc vô tình lại hiện ra trạng thái kiêu ngạo, cho thấy hắn khiêm tốn kỳ thực là ngụy trang.
- Ngươi còn không cút!
An Nhiên lạnh lùng nói, có vẻ bất mãn đến cực điểm.
- Chờ ngươi đưa a.
Lăng Hàn cười nói.
- Miệng lưỡi trơn tru!
An Nhiên trừng đôi mắt đẹp, áp lực kinh khủng như sóng thần.
- An Nhiên, ta đến đi!
Nam tử trẻ tuổi kia đưa tay cản lại, mắt chỉ nhìn Lăng Hàn, cho thấy miệt thị cùng chán ghét mãnh liệt.
Người trẻ tuổi này, tên là Lâm Tuyên.
Hắn là đệ tử của Linh Nhạc Tiên Vương, thiên phú trác việt, bây giờ chính là Tiên Phủ Nhất Bí, sức chiến đấu đạt đến Tiên Phủ Tam Bí, chính là Đế giả.
Điều này cũng làm cho niềm tin của hắn tràn đầy, dám theo đuổi thiên chi kiều nữ An Nhiên này.
Hắn biết được Thương Chỉ Vi có ý gả An Nhiên cho Lăng Hàn, tự nhiên vừa tức vừa vội.
Dựa vào cái gì?
Hắn theo đuổi An Nhiên nhiều năm như vậy, Tứ Hải Cung từ trên xuống dưới người nào không biết, nếu như bị Lăng Hàn hoành đao đoạt ái, sau này hắn còn mặt mũi gặp người sao? Hơn nữa An Nhiên có khả năng cực cao kế thừa vị trí Cung chủ, cũng là một trong những lý do để hắn tuyệt không thể từ bỏ.
Một tiểu tử không biết từ nơi nào nhô ra, lại dám cướp nữ nhân của hắn?
Muốn chết!
Đương nhiên, hắn cũng chỉ dám nghĩ mà thôi, đây chính là người Thương Chỉ Vi cực kỳ xem trọng, nếu không thì há có thể gả An Nhiên cho? Bởi vậy, hắn căn bản không dám hạ sát thủ với Lăng Hàn, nhưng theo tâm tư của An Nhiên đuổi Lăng Hàn ra Tứ Hải Thành, cái này tự nhiên là song mỹ.
Vừa lấy lòng An Nhiên, cũng không làm tức giận Thương Chỉ Vi, đánh đuổi Lăng Hàn là chủ ý của An Nhiên.
An Nhiên xem thường Lăng Hàn, nghe Lâm Tuyên nói như thế, liền gật gù, chỉ là Địa Hồn mà thôi, nàng và Lâm Tuyên ai ra tay, cũng là ba chiêu hai thức liền có thể giải quyết.
- Ngươi nguyên bản có thể toàn thân trở ra.
Lâm Tuyên nói, hắn nhanh chân đi về phía trước.
- Nhưng ngươi muốn tự rước lấy nhục, vậy cũng trách không được ai.
Hắn căn bản không đợi Lăng Hàn trả lời, lấy tay liền chộp tới Lăng Hàn.
- Lâm thiếu, kính xin hạ thủ lưu tình.
Một bóng người màu đen lướt qua, che ở trước mặt Lăng Hàn, mặc cho một chưởng của Lâm Tuyên oanh đến, thời điểm đánh ở trên người hắn, cả bàn tay của Lâm Tuyên đều lõm vào.
Đó là Trần quản sự, tuy toàn bộ tay của Lâm Tuyên đều rơi vào lồng ngực của hắn, nhưng hắn lại tựa hồ không có ý thức đến, ngữ khí cũng không có biến hóa chút nào.
Lăng Hàn thấy rõ, ngực của Trần quản sự đã hóa thành một mảnh bùn cát, một chưởng này của Lâm Tuyên đánh tới căn bản không có đụng thực thể, tự nhiên không thể tạo thành bất luận thương tổn gì.
Ông lão này tuyệt đối là Thăng Nguyên Cảnh!
Tiên Vương tầng chín khả năng không cách nào trực tiếp đưa người vào Tiên Vương vị, nhưng Thăng Nguyên Cảnh hẳn không thành vấn đề, lấy Thương Chỉ Vi tín nhiệm Trần quản sự, cho dù đối phương chỉ có thể là Nhất Trảm Nhị Trảm cũng sẽ mạnh mẽ tăng lên tới Thăng Nguyên Cảnh.
Lâm Tuyên hơi nhướng mày nói:
- Trần lão, vì sao muốn ngăn trở ta?
Sau lưng của hắn có một vị Tiên Vương tầng bảy, nguyên bản không nên khách khí với một tên Thăng Nguyên Cảnh như thế, hoàn toàn có thể gọi thẳng tên của đối phương. Nhưng sau lưng Trần quản sự là Thương Chỉ Vi, hơn nữa rất được tín nhiệm, vậy thì để Lâm Tuyên chỉ có thể khách khí.
Đừng nói hắn, ngay cả Linh Nhạc Tiên Vương đến, chí ít cũng sẽ không ra lệnh với Trần quản sự.
Trần quản sự cười ha ha:
- Lăng thiếu là quý khách của Tứ Hải Cung ta, lão nô có chức trách bảo vệ quý khách, kính xin Lâm thiếu thứ tội.
Lâm Tuyên nhất thời không nói gì, đối phương chuyển ra đạo lý lớn đến ép hắn, hắn làm sao phản bác?
- Hiện tại đây là việc tư của ta và hắn!
Nhưng An Nhiên không bỏ qua.
- Trần lão, còn xin đừng nên nhúng tay.
- Tiểu thư, cũng xin không nên làm khó lão nô.
Trần quản sự lộ ra vẻ khó khăn.
An Nhiên đương nhiên không thể lướt qua Trần quản sự ra tay với Lăng Hàn, bởi vậy nàng chỉ nhìn Lăng Hàn nói:
- Nam nhân làm việc, dám làm dám chịu, ngươi để người thay thế ra mặt, không cảm thấy mất mặt sao?
Lăng Hàn gãi gãi đầu, vẻ mặt hàm hậu:
- Ngươi là Tiên Phủ, ta chỉ là Phân Hồn, ta làm sao đánh với ngươi?
- Chỉ cần ngươi có thể tiếp ta một chiêu, ta liền tạm thời để ngươi lưu lại nơi này.
An Nhiên ngạo nhiên nói, cái này đương nhiên không phải nhường cho Lăng Hàn, mà là nàng có ý ở trên đòn đánh này cho Lăng Hàn trọng thương, thậm chí đánh giết Lăng Hàn.
Sau đó cho dù Thương Chỉ Vi kỳ trách nàng cũng nhận, ngược lại lấy trình độ được sủng ái của nàng, cùng lắm là bị mắng máu chó đầy đầu, nhưng muốn nàng nhận mệnh gả cho Lăng Hàn, kia là chuyện không thể nào.
- Một chiêu!
Lăng Hàn cố ý lắc đầu.
- Phân Hồn cùng Tiên Phủ chênh lệch quá to lớn, đừng nói ngươi là Nhất Bí Đế giả, ngay cả Nhất Bí phổ thông, ta cũng bị ngươi một chiêu đánh giết.
Ngũ Trảm liền có thể ngang hàng Dương Hồn, vậy chín Phân Hồn không phải có thể chém xuống Ngũ Bí chứ?
- Ngươi nghĩ quá nhiều.
Tiểu Tháp giễu cợt một tiếng, nó luôn ở ngoài miệng không tha người.
- Phân Hồn cùng Tiên Phủ chênh lệch quá to lớn, dù ngươi ngưng ra tám phân hồn cũng không thể ngang hàng Tiên Phủ.
Lăng Hàn nghe ra ý nghĩ ẩn giấu trong lời nói của nó:
- Nói cách khác, chín Phân Hồn liền có thể ngang hàng?
- Cuối cùng cũng coi như không có ngốc về đến nhà.
Tiểu Tháp nói.
Chín Phân Hồn có thể ngang hàng Tiên Phủ, nhưng chỉ là Nhất Bí mà thôi, Tiên Phủ Cảnh không chỉ cùng Phân Hồn chênh lệch lớn như trời, mỗi một cảnh giới nhỏ trong lúc đó cũng như thế.
- Chỉ kém một đạo Thiên Địa Bản Nguyên.
Lăng Hàn lẩm bẩm nói, hiện tại hắn cách Thiên Hồn cũng không xa, nhu cầu đối với chín đạo Thiên Địa Bản Nguyên cũng lập tức trở nên bức thiết.
Tiểu Tháp không nói gì nữa, Lăng Hàn ở trong Hắc Tháp chăm chỉ tu luyện, mà Hổ Nữu cùng Nữ Hoàng còn thử thu lấy Thiên Địa Bản Nguyên, Nhu yêu nữ cùng Thiên Phượng Thần Nữ có chút không có việc gì, luôn tu luyện tự nhiên là hết sức tẻ nhạt.
Ngoại giới một ngày, trong Hắc Tháp chính là một ngàn ngày, Lăng Hàn ra Hắc Tháp, chỉ cảm thấy tu vi lại có một tia tiến bộ.
- Lăng Hàn!
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng hừ lạnh của An Nhiên.
Đến rồi.
Lăng Hàn đi ra ngoài, chỉ thấy An Nhiên không xin phép mà vào, đứng trong sân, mà bên cạnh nàng lại còn có một thanh niên, trên mặt mang theo nụ cười khiêm tốn, nhưng trong lúc vô tình lại hiện ra trạng thái kiêu ngạo, cho thấy hắn khiêm tốn kỳ thực là ngụy trang.
- Ngươi còn không cút!
An Nhiên lạnh lùng nói, có vẻ bất mãn đến cực điểm.
- Chờ ngươi đưa a.
Lăng Hàn cười nói.
- Miệng lưỡi trơn tru!
An Nhiên trừng đôi mắt đẹp, áp lực kinh khủng như sóng thần.
- An Nhiên, ta đến đi!
Nam tử trẻ tuổi kia đưa tay cản lại, mắt chỉ nhìn Lăng Hàn, cho thấy miệt thị cùng chán ghét mãnh liệt.
Người trẻ tuổi này, tên là Lâm Tuyên.
Hắn là đệ tử của Linh Nhạc Tiên Vương, thiên phú trác việt, bây giờ chính là Tiên Phủ Nhất Bí, sức chiến đấu đạt đến Tiên Phủ Tam Bí, chính là Đế giả.
Điều này cũng làm cho niềm tin của hắn tràn đầy, dám theo đuổi thiên chi kiều nữ An Nhiên này.
Hắn biết được Thương Chỉ Vi có ý gả An Nhiên cho Lăng Hàn, tự nhiên vừa tức vừa vội.
Dựa vào cái gì?
Hắn theo đuổi An Nhiên nhiều năm như vậy, Tứ Hải Cung từ trên xuống dưới người nào không biết, nếu như bị Lăng Hàn hoành đao đoạt ái, sau này hắn còn mặt mũi gặp người sao? Hơn nữa An Nhiên có khả năng cực cao kế thừa vị trí Cung chủ, cũng là một trong những lý do để hắn tuyệt không thể từ bỏ.
Một tiểu tử không biết từ nơi nào nhô ra, lại dám cướp nữ nhân của hắn?
Muốn chết!
Đương nhiên, hắn cũng chỉ dám nghĩ mà thôi, đây chính là người Thương Chỉ Vi cực kỳ xem trọng, nếu không thì há có thể gả An Nhiên cho? Bởi vậy, hắn căn bản không dám hạ sát thủ với Lăng Hàn, nhưng theo tâm tư của An Nhiên đuổi Lăng Hàn ra Tứ Hải Thành, cái này tự nhiên là song mỹ.
Vừa lấy lòng An Nhiên, cũng không làm tức giận Thương Chỉ Vi, đánh đuổi Lăng Hàn là chủ ý của An Nhiên.
An Nhiên xem thường Lăng Hàn, nghe Lâm Tuyên nói như thế, liền gật gù, chỉ là Địa Hồn mà thôi, nàng và Lâm Tuyên ai ra tay, cũng là ba chiêu hai thức liền có thể giải quyết.
- Ngươi nguyên bản có thể toàn thân trở ra.
Lâm Tuyên nói, hắn nhanh chân đi về phía trước.
- Nhưng ngươi muốn tự rước lấy nhục, vậy cũng trách không được ai.
Hắn căn bản không đợi Lăng Hàn trả lời, lấy tay liền chộp tới Lăng Hàn.
- Lâm thiếu, kính xin hạ thủ lưu tình.
Một bóng người màu đen lướt qua, che ở trước mặt Lăng Hàn, mặc cho một chưởng của Lâm Tuyên oanh đến, thời điểm đánh ở trên người hắn, cả bàn tay của Lâm Tuyên đều lõm vào.
Đó là Trần quản sự, tuy toàn bộ tay của Lâm Tuyên đều rơi vào lồng ngực của hắn, nhưng hắn lại tựa hồ không có ý thức đến, ngữ khí cũng không có biến hóa chút nào.
Lăng Hàn thấy rõ, ngực của Trần quản sự đã hóa thành một mảnh bùn cát, một chưởng này của Lâm Tuyên đánh tới căn bản không có đụng thực thể, tự nhiên không thể tạo thành bất luận thương tổn gì.
Ông lão này tuyệt đối là Thăng Nguyên Cảnh!
Tiên Vương tầng chín khả năng không cách nào trực tiếp đưa người vào Tiên Vương vị, nhưng Thăng Nguyên Cảnh hẳn không thành vấn đề, lấy Thương Chỉ Vi tín nhiệm Trần quản sự, cho dù đối phương chỉ có thể là Nhất Trảm Nhị Trảm cũng sẽ mạnh mẽ tăng lên tới Thăng Nguyên Cảnh.
Lâm Tuyên hơi nhướng mày nói:
- Trần lão, vì sao muốn ngăn trở ta?
Sau lưng của hắn có một vị Tiên Vương tầng bảy, nguyên bản không nên khách khí với một tên Thăng Nguyên Cảnh như thế, hoàn toàn có thể gọi thẳng tên của đối phương. Nhưng sau lưng Trần quản sự là Thương Chỉ Vi, hơn nữa rất được tín nhiệm, vậy thì để Lâm Tuyên chỉ có thể khách khí.
Đừng nói hắn, ngay cả Linh Nhạc Tiên Vương đến, chí ít cũng sẽ không ra lệnh với Trần quản sự.
Trần quản sự cười ha ha:
- Lăng thiếu là quý khách của Tứ Hải Cung ta, lão nô có chức trách bảo vệ quý khách, kính xin Lâm thiếu thứ tội.
Lâm Tuyên nhất thời không nói gì, đối phương chuyển ra đạo lý lớn đến ép hắn, hắn làm sao phản bác?
- Hiện tại đây là việc tư của ta và hắn!
Nhưng An Nhiên không bỏ qua.
- Trần lão, còn xin đừng nên nhúng tay.
- Tiểu thư, cũng xin không nên làm khó lão nô.
Trần quản sự lộ ra vẻ khó khăn.
An Nhiên đương nhiên không thể lướt qua Trần quản sự ra tay với Lăng Hàn, bởi vậy nàng chỉ nhìn Lăng Hàn nói:
- Nam nhân làm việc, dám làm dám chịu, ngươi để người thay thế ra mặt, không cảm thấy mất mặt sao?
Lăng Hàn gãi gãi đầu, vẻ mặt hàm hậu:
- Ngươi là Tiên Phủ, ta chỉ là Phân Hồn, ta làm sao đánh với ngươi?
- Chỉ cần ngươi có thể tiếp ta một chiêu, ta liền tạm thời để ngươi lưu lại nơi này.
An Nhiên ngạo nhiên nói, cái này đương nhiên không phải nhường cho Lăng Hàn, mà là nàng có ý ở trên đòn đánh này cho Lăng Hàn trọng thương, thậm chí đánh giết Lăng Hàn.
Sau đó cho dù Thương Chỉ Vi kỳ trách nàng cũng nhận, ngược lại lấy trình độ được sủng ái của nàng, cùng lắm là bị mắng máu chó đầy đầu, nhưng muốn nàng nhận mệnh gả cho Lăng Hàn, kia là chuyện không thể nào.
- Một chiêu!
Lăng Hàn cố ý lắc đầu.
- Phân Hồn cùng Tiên Phủ chênh lệch quá to lớn, đừng nói ngươi là Nhất Bí Đế giả, ngay cả Nhất Bí phổ thông, ta cũng bị ngươi một chiêu đánh giết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.