Chương 2256: Đều đến
Cô Đơn Địa Phi
08/04/2018
Khẩu vị thật lớn.
Lăng Hàn tổng cộng mới thu hoạch mười bảy cây Đại Đạo Chi Hoa, sau đó chia với ba nữ, bình quân mỗi người chỉ năm cây mà thôi. Chúc Tuệ Vân này hỏi chính là mười cây, coi như Lăng Hàn không có phân cho ba nữ, vậy sau khi bán cho Chúc Tuệ Vân, Đại Đạo Chi Hoa trong tay hắn cũng không còn bao nhiêu.
Then chốt là, Đại Đạo Chi Hoa không giống Long Tinh, càng thêm quý giá, không phải Tinh Thạch có thể cân nhắc?
Phải biết, đây chính là bảo vật bước lên Long kiều màu đen mới có thể đạt được, một kỷ nguyên cũng chỉ có Lăng Hàn cùng Kỷ Vô Danh leo lên qua.
Lăng Hàn lắc đầu một cái:
- Cái gì Đại Đạo Chi Hoa, chưa từng thấy.
- Lăng huynh, ngươi đây là không có suy nghĩ.
Chúc Tuệ Vân hơi chìm xuống, không giận tự uy.
Đế giả giận dữ, đương nhiên phong vân biến sắc.
- Ngươi là món đồ gì?
Nữ Hoàng mở miệng, uy nghiêm vô tận rung động, tuy cảnh giới của nàng không cao lắm, nhưng khí thế cường đại đến kinh người, đây là trời sinh, người khác làm sao cũng mô phỏng không được.
Chúc Tuệ Vân nguyên bản có chút phẫn nộ, lần này trên mặt càng thêm nghiêm lạnh. Nàng kích chỉ về phía Nữ Hoàng nói:
- Dám vô lễ với ta?
- Là chính ngươi đưa mặt ra đòi đánh.
Lăng Hàn từ tốn nói.
- Ta không có thói quen đánh nữ nhân, nhưng ngươi còn muốn dây dưa, vậy ta sẽ không khách khí.
- Ha ha, thật sự cho rằng xúc động chí tôn thiên đạo, liền có thể vô địch thiên hạ?
Chúc Tuệ Vân xem thường nói.
Cảnh giới quá cách xa, song phương ròng rã chênh lệch ba cảnh giới nhỏ, tính cả nàng là cấp bậc Đế giả, vậy chính là năm bậc, Lăng Hàn làm sao xứng thả lời hung ác như vậy?
Coi như Lăng Hàn bước lên thiên đạo, vậy cũng nhiều lắm lướt qua bốn bậc mà thôi.
- Chúc Tuệ Vân, không nên xem thường người này.
Thiên Thanh Nguyệt mở miệng, sắc mặt nghiêm nghị.
- Chúng ta liên thủ, chia đều Đại Đạo Chi Hoa.
Chúc Tuệ Vân sững sờ, sau đó bật thốt lên:
- Ngươi từng giao thủ với hắn?
Nếu không như vậy, tại sao có thể có kiến nghị liên thủ?
Chờ chút, Thiên Thanh Nguyệt khẳng định là không bắt được Lăng Hàn... Trời, người này mới chỉ là Dương Hồn nho nhỏ!
Coi thường hắn, thực sự là coi thường hắn, người có thể bước lên chí tôn thiên đạo, há là lẽ thường có khả năng cân nhắc?
Tuy Thiên Thanh Nguyệt không muốn thừa nhận, nhưng thứ nhất muốn giết Lăng Hàn, thứ hai càng muốn Đại Đạo Chi Hoa, hơi trầm ngâm liền gật đầu một cái.
Tuy Chúc Tuệ Vân đã có suy đoán như vậy, nhưng thấy được Thiên Thanh Nguyệt chính mồm thừa nhận, nàng vẫn không nhịn được chấn động trong lòng.
Lại có người nghịch thiên như vậy!
Nàng lập tức toát ra sát ý mãnh liệt, thiên tài như thế không diệt, sẽ làm nàng ăn ngủ không yên.
- Được, liên thủ chém người này!
Tâm tính của nàng cực kỳ quả đoán, lập tức làm ra quyết định.
Thiên Thanh Nguyệt gật đầu, một mình hắn làm không xong Lăng Hàn, nhưng lại thêm Chúc Tuệ Vân liền có thể, bọn họ có thể bắt Lăng Hàn, lại lấy quy tắc làm lò nung, luyện hóa Lăng Hàn.
Ở dưới thiên địa đại đạo mài ép, thể phách mạnh hơn cũng là cặn bã.
Hai siêu cấp Đế giả đều lộ ra sát ý mãnh liệt, số lần bọn họ cùng người liên thủ thật ít ỏi, huống chi là đối phó một người thấp hơn mình ba cảnh giới nhỏ, nếu như truyền đi, tuyệt đối không có một người sẽ tin tưởng.
Xèo!
Đúng lúc này, chỉ thấy một bóng người đột nhiên từ đằng xa lướt lại, nhanh đến mức kinh người, mà ở sau hắn thì lại còn có hai người, tương tự tốc độ nhanh thái quá.
- Ồ?
Người phía trước nhất kia đột nhiên ngừng lại, nhìn về phía Lăng Hàn nói.
- Làm sao, gặp phải phiền phức?
Hắn là Kỷ Vô Danh.
Lăng Hàn mới vừa muốn mở miệng, liền thấy hai người phía sau Kỷ Vô Danh cũng ngừng lại, hai người này... Là Hạ Hậu Thông cùng Dư Hoa Thanh.
Siêu cấp Đế giả tiến vào nơi đây lại đến đông đủ.
- Làm sao không chạy?
Hạ Hậu Thông lạnh lùng nói, lời này là nói với Kỷ Vô Danh.
Kỷ Vô Danh nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn, giễu cợt nói:
- Chẳng muốn cùng các ngươi dây dưa, cho rằng ta sợ các ngươi?
- Khà khà, khẩu khí thật lớn!
Khóe miệng của Dư Hoa Thanh câu lại, biểu hiện rất kiêu ngạo.
Thiên Thanh Nguyệt cùng Chúc Tuệ Vân có chút không hiểu ra sao, hai đại Đế giả cùng bọn họ nổi danh lại đuổi Kỷ Vô Danh, mà bọn họ thì lại đang muốn liên thủ bắt Lăng Hàn, nhưng Lăng Hàn cùng Kỷ Vô Danh lại thật giống như nhận thức, cái này cân nhắc một chút, tựa hồ rất quỷ dị.
Lăng Hàn bừng tỉnh:
- Hai người này cũng mơ ước Đại Đạo Chi Hoa của ngươi?
- Hai thằng hề mà thôi.
Kỷ Vô Danh bình thản nói, có thể để hắn coi là đối thủ, toàn bộ thiên hạ hiện nay cũng chỉ có Lăng Hàn.
Coi như tu vi của Dư Hoa Thanh cùng Hạ Hậu Thông cao hơn hắn thì đã làm sao? Năm đó hắn là Tiên Vương tầng chín, đứng ở đỉnh Tiên đạo, thiên tài tuyệt thế như Dư Hoa Thanh cùng Hạ Hậu Thông, hắn gặp quá nhiều, cũng giết quá nhiều, làm sao có khả năng để trong lòng nổi sóng?
Nghe Lăng Hàn nói như thế, bốn người Thiên Thanh Nguyệt, Hạ Hậu Thông bỗng nhiên tỉnh ngộ, hóa ra mục tiêu của bọn họ đều giống nhau, chỉ là nhìn chằm chằm người không giống.
- Vậy thì không can thiệp chuyện của nhau.
Không can thiệp chuyện của nhau.
Rất đơn giản, Chúc Tuệ Vân cùng Thiên Thanh Nguyệt tiếp tục chiến Lăng Hàn, mà Hạ Hậu Thông cùng Dư Hoa Thanh thì tiếp tục nhìn chằm chằm Kỷ Vô Danh, chiến lợi phẩm đương nhiên cũng ai được quy ai, ai cũng đừng nhìn chằm chằm ai.
- Có thể!
Tứ đại Đế giả đều gật đầu.
Kỷ Vô Danh lộ ra vẻ uy nghiêm đáng sợ, hắn giết qua Tiên Vương tầng chín cũng không phải số ít, mấy Thiên Hồn nho nhỏ ở trong mắt hắn lại tính là gì? Đừng xem bốn người Thiên Thanh Nguyệt đều được gọi là tuyệt thế Đế giả, nhưng dưới cái nhìn của hắn chỉ là hơi có tư chất mà thôi.
Liền hỏi bốn người này có mấy cái có thể đạt đến Tiên Vương tầng năm trở lên?
Thành tựu tối cao khả năng cũng chỉ là Tiên Vương tầng tám, vậy làm sao có khả năng để Kỷ Vô Danh coi trọng.
Dám đánh chủ ý tới ta? Giết!
- Nguyên bản không muốn chấp nhặt hai cặn bã các ngươi, nhưng các ngươi nhất định muốn tự tìm đường chết sao?
Kỷ Vô Danh uy nghiêm đáng sợ nói, trong ánh mắt lưu chuyển ra sát ý nồng nặc.
- Không biết trời cao đất rộng!
Dư Hoa Thanh lạnh lùng nói.
- Ít nói nhảm, giết!
Hạ Hậu Thông không kiên nhẫn nói, dưới cái nhìn của hắn, chỉ là Dương Hồn cảnh tự nhiên là đưa tay liền có thể bắt, nếu không phải Kỷ Vô Danh chạy nhanh, lại há có thể đuổi tới hiện tại?
Nhưng chạy nhanh đại biểu có thể đánh sao?
Hiển nhiên không phải.
Hai người này trước tiên xuất thủ, đều cực kỳ tàn nhẫn, muốn một chiêu trí mạng.
Lăng Hàn tổng cộng mới thu hoạch mười bảy cây Đại Đạo Chi Hoa, sau đó chia với ba nữ, bình quân mỗi người chỉ năm cây mà thôi. Chúc Tuệ Vân này hỏi chính là mười cây, coi như Lăng Hàn không có phân cho ba nữ, vậy sau khi bán cho Chúc Tuệ Vân, Đại Đạo Chi Hoa trong tay hắn cũng không còn bao nhiêu.
Then chốt là, Đại Đạo Chi Hoa không giống Long Tinh, càng thêm quý giá, không phải Tinh Thạch có thể cân nhắc?
Phải biết, đây chính là bảo vật bước lên Long kiều màu đen mới có thể đạt được, một kỷ nguyên cũng chỉ có Lăng Hàn cùng Kỷ Vô Danh leo lên qua.
Lăng Hàn lắc đầu một cái:
- Cái gì Đại Đạo Chi Hoa, chưa từng thấy.
- Lăng huynh, ngươi đây là không có suy nghĩ.
Chúc Tuệ Vân hơi chìm xuống, không giận tự uy.
Đế giả giận dữ, đương nhiên phong vân biến sắc.
- Ngươi là món đồ gì?
Nữ Hoàng mở miệng, uy nghiêm vô tận rung động, tuy cảnh giới của nàng không cao lắm, nhưng khí thế cường đại đến kinh người, đây là trời sinh, người khác làm sao cũng mô phỏng không được.
Chúc Tuệ Vân nguyên bản có chút phẫn nộ, lần này trên mặt càng thêm nghiêm lạnh. Nàng kích chỉ về phía Nữ Hoàng nói:
- Dám vô lễ với ta?
- Là chính ngươi đưa mặt ra đòi đánh.
Lăng Hàn từ tốn nói.
- Ta không có thói quen đánh nữ nhân, nhưng ngươi còn muốn dây dưa, vậy ta sẽ không khách khí.
- Ha ha, thật sự cho rằng xúc động chí tôn thiên đạo, liền có thể vô địch thiên hạ?
Chúc Tuệ Vân xem thường nói.
Cảnh giới quá cách xa, song phương ròng rã chênh lệch ba cảnh giới nhỏ, tính cả nàng là cấp bậc Đế giả, vậy chính là năm bậc, Lăng Hàn làm sao xứng thả lời hung ác như vậy?
Coi như Lăng Hàn bước lên thiên đạo, vậy cũng nhiều lắm lướt qua bốn bậc mà thôi.
- Chúc Tuệ Vân, không nên xem thường người này.
Thiên Thanh Nguyệt mở miệng, sắc mặt nghiêm nghị.
- Chúng ta liên thủ, chia đều Đại Đạo Chi Hoa.
Chúc Tuệ Vân sững sờ, sau đó bật thốt lên:
- Ngươi từng giao thủ với hắn?
Nếu không như vậy, tại sao có thể có kiến nghị liên thủ?
Chờ chút, Thiên Thanh Nguyệt khẳng định là không bắt được Lăng Hàn... Trời, người này mới chỉ là Dương Hồn nho nhỏ!
Coi thường hắn, thực sự là coi thường hắn, người có thể bước lên chí tôn thiên đạo, há là lẽ thường có khả năng cân nhắc?
Tuy Thiên Thanh Nguyệt không muốn thừa nhận, nhưng thứ nhất muốn giết Lăng Hàn, thứ hai càng muốn Đại Đạo Chi Hoa, hơi trầm ngâm liền gật đầu một cái.
Tuy Chúc Tuệ Vân đã có suy đoán như vậy, nhưng thấy được Thiên Thanh Nguyệt chính mồm thừa nhận, nàng vẫn không nhịn được chấn động trong lòng.
Lại có người nghịch thiên như vậy!
Nàng lập tức toát ra sát ý mãnh liệt, thiên tài như thế không diệt, sẽ làm nàng ăn ngủ không yên.
- Được, liên thủ chém người này!
Tâm tính của nàng cực kỳ quả đoán, lập tức làm ra quyết định.
Thiên Thanh Nguyệt gật đầu, một mình hắn làm không xong Lăng Hàn, nhưng lại thêm Chúc Tuệ Vân liền có thể, bọn họ có thể bắt Lăng Hàn, lại lấy quy tắc làm lò nung, luyện hóa Lăng Hàn.
Ở dưới thiên địa đại đạo mài ép, thể phách mạnh hơn cũng là cặn bã.
Hai siêu cấp Đế giả đều lộ ra sát ý mãnh liệt, số lần bọn họ cùng người liên thủ thật ít ỏi, huống chi là đối phó một người thấp hơn mình ba cảnh giới nhỏ, nếu như truyền đi, tuyệt đối không có một người sẽ tin tưởng.
Xèo!
Đúng lúc này, chỉ thấy một bóng người đột nhiên từ đằng xa lướt lại, nhanh đến mức kinh người, mà ở sau hắn thì lại còn có hai người, tương tự tốc độ nhanh thái quá.
- Ồ?
Người phía trước nhất kia đột nhiên ngừng lại, nhìn về phía Lăng Hàn nói.
- Làm sao, gặp phải phiền phức?
Hắn là Kỷ Vô Danh.
Lăng Hàn mới vừa muốn mở miệng, liền thấy hai người phía sau Kỷ Vô Danh cũng ngừng lại, hai người này... Là Hạ Hậu Thông cùng Dư Hoa Thanh.
Siêu cấp Đế giả tiến vào nơi đây lại đến đông đủ.
- Làm sao không chạy?
Hạ Hậu Thông lạnh lùng nói, lời này là nói với Kỷ Vô Danh.
Kỷ Vô Danh nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn, giễu cợt nói:
- Chẳng muốn cùng các ngươi dây dưa, cho rằng ta sợ các ngươi?
- Khà khà, khẩu khí thật lớn!
Khóe miệng của Dư Hoa Thanh câu lại, biểu hiện rất kiêu ngạo.
Thiên Thanh Nguyệt cùng Chúc Tuệ Vân có chút không hiểu ra sao, hai đại Đế giả cùng bọn họ nổi danh lại đuổi Kỷ Vô Danh, mà bọn họ thì lại đang muốn liên thủ bắt Lăng Hàn, nhưng Lăng Hàn cùng Kỷ Vô Danh lại thật giống như nhận thức, cái này cân nhắc một chút, tựa hồ rất quỷ dị.
Lăng Hàn bừng tỉnh:
- Hai người này cũng mơ ước Đại Đạo Chi Hoa của ngươi?
- Hai thằng hề mà thôi.
Kỷ Vô Danh bình thản nói, có thể để hắn coi là đối thủ, toàn bộ thiên hạ hiện nay cũng chỉ có Lăng Hàn.
Coi như tu vi của Dư Hoa Thanh cùng Hạ Hậu Thông cao hơn hắn thì đã làm sao? Năm đó hắn là Tiên Vương tầng chín, đứng ở đỉnh Tiên đạo, thiên tài tuyệt thế như Dư Hoa Thanh cùng Hạ Hậu Thông, hắn gặp quá nhiều, cũng giết quá nhiều, làm sao có khả năng để trong lòng nổi sóng?
Nghe Lăng Hàn nói như thế, bốn người Thiên Thanh Nguyệt, Hạ Hậu Thông bỗng nhiên tỉnh ngộ, hóa ra mục tiêu của bọn họ đều giống nhau, chỉ là nhìn chằm chằm người không giống.
- Vậy thì không can thiệp chuyện của nhau.
Không can thiệp chuyện của nhau.
Rất đơn giản, Chúc Tuệ Vân cùng Thiên Thanh Nguyệt tiếp tục chiến Lăng Hàn, mà Hạ Hậu Thông cùng Dư Hoa Thanh thì tiếp tục nhìn chằm chằm Kỷ Vô Danh, chiến lợi phẩm đương nhiên cũng ai được quy ai, ai cũng đừng nhìn chằm chằm ai.
- Có thể!
Tứ đại Đế giả đều gật đầu.
Kỷ Vô Danh lộ ra vẻ uy nghiêm đáng sợ, hắn giết qua Tiên Vương tầng chín cũng không phải số ít, mấy Thiên Hồn nho nhỏ ở trong mắt hắn lại tính là gì? Đừng xem bốn người Thiên Thanh Nguyệt đều được gọi là tuyệt thế Đế giả, nhưng dưới cái nhìn của hắn chỉ là hơi có tư chất mà thôi.
Liền hỏi bốn người này có mấy cái có thể đạt đến Tiên Vương tầng năm trở lên?
Thành tựu tối cao khả năng cũng chỉ là Tiên Vương tầng tám, vậy làm sao có khả năng để Kỷ Vô Danh coi trọng.
Dám đánh chủ ý tới ta? Giết!
- Nguyên bản không muốn chấp nhặt hai cặn bã các ngươi, nhưng các ngươi nhất định muốn tự tìm đường chết sao?
Kỷ Vô Danh uy nghiêm đáng sợ nói, trong ánh mắt lưu chuyển ra sát ý nồng nặc.
- Không biết trời cao đất rộng!
Dư Hoa Thanh lạnh lùng nói.
- Ít nói nhảm, giết!
Hạ Hậu Thông không kiên nhẫn nói, dưới cái nhìn của hắn, chỉ là Dương Hồn cảnh tự nhiên là đưa tay liền có thể bắt, nếu không phải Kỷ Vô Danh chạy nhanh, lại há có thể đuổi tới hiện tại?
Nhưng chạy nhanh đại biểu có thể đánh sao?
Hiển nhiên không phải.
Hai người này trước tiên xuất thủ, đều cực kỳ tàn nhẫn, muốn một chiêu trí mạng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.