Chương 1994: Đi ngang qua mà thôi (Thượng)
Cô Đơn Địa Phi
07/04/2018
Hoàng kim nữ kỵ sĩ không cam lòng, thiếu cung chủ của mình mỗi ngày lẩm bẩm thằng khốn này, hắn còn dám ôm nữ nhân khác ngay trước mặt mình, thật sự là... Thật sự là xinh đẹp!
Ngay cả nàng không thừa nhận cũng không được, Nữ Hoàng đẹp như tiên nữ, tuyệt đối không dưới thiếu cung chủ nhà mình.
Tại sao gia hỏa này may mắn như vậy?
Lúc này vài đầu Long Ưng chỉ đạt tới Trảm Trần Cảnh, nhưng nếu nói đi đường dài lại có hiệu quả rất tốt, ba ngày bay qua thiên sơn vạn thủy, dựa theo tốc độ này, nửa năm là có thể bay tới bờ biển.
Tiên vực quá lớn.
Nữ Hoàng tiến vào Hắc Tháp, nàng đã là tam trảm đỉnh phong, hi vọng mau chóng đột phá đến tứ trảm, sau đó trùng kích độ cao của đế giả.
Ngũ trảm!
Không thành tựu ngũ trảm căn bản không có khả năng đối kháng với truyền nhân thế lực ngoài Tiên Vương thất trọng.
Lăng Hàn cũng chỉ có thể ở bên ngoài, nếu hắn tiến vào Hắc Tháp còn không biết bị mang tới nơi nào, vẫn thành thành thật thật mới tốt.
Trong nháy mắt đã qua ba tháng.
Trong lúc này gió êm sóng lặng, không có phát sinh chuyện gì. Hoàng kim nữ kỵ sĩ lãnh đạm với Lăng Hàn, cũng không muốn nói thêm cái gì, nhưng vẫn nói với Lăng Hàn nàng họ Nghiễm, có thể gọi là Nghiêm thống lĩnh.
Về phần tên gì, nàng chưa nói, Lăng Hàn cũng không hỏi.
Ngày hôm nay trời trong nắng ấm, địa vực Tiên vực khác nhau sẽ có cường giả dùng đại năng lực chế tạo nhật nguyệt cưỡng ép phân chia ngày đêm, nơi này có mặt trời đỏ rực đang huyền phù trên không trung.
Nói như ít nhất phải là cường giả Thăng Nguyên Cảnh mới có thể alfm được.
Lăng Hàn nhìn chằm chằm vào mặt trời đỏ, trong đó có hỏa diễm quy tắc cường đại, hỏa diễm tiên thai của hắn cũng rục rịch muốn rút quy tắc bên trong hóa thành lĩnh ngộ của mình.
Đương nhiên chỉ có thể nghĩ như vậy mà thôi, trước đừng nói hắn có chịu được lửa giận của cường giả Thăng Nguyên hay không, hơn nữa hắn muốn luyện hóa quy tắc của người ta, dùng cảnh giới của hắn hiện giờ không đủ rút quy tắc trong mặt trời.
Cảnh giới chênh lệch quá lớn, cho dù có hỏa diễm tiên thai cũng bị đốt thành tro tàn.
Mặt trời này vô cùng lớn, có thể so sánh với một tòa thành trì, trong Tiên vực có bao nhiêu thành trì?
Đột nhiên cảm thấy đằng xa xa có mây đen kéo tới gần giống như một cơn sóng thần to lớn.
Chỉ trong nháy mắt mặt trời nuốt chửng mây đen, lúc này hào quang sáng ngời chấn động, trong nháy mắt tiếp theo có tiếng nổ lớn sinh ra, một cơn sóng nhiệt cực nóng tuôn ra ngoài.
Mặt trời bị đánh nát!
- Không tốt!
Gương mặt vạn năm không đổi của Quản thống lĩnh nhanh chóng biến sắc.
- Thăng Nguyên Cảnh đại chiến, tranh thủ thoát đi.
Không cần nàng nhắc nhở, các nữ kỵ sĩ ở đây đều là người thân kinh bách chiến, đã bắt đầu chỉ huy Long Ưng quay sang hướng khác, chỉ có Lăng Hàn thiếu kinh nghiệm điều khiển, những ngày qua chỉ bay theo chân mọi người mà thôi.
Nhưng Long Ưng hắn cưỡi không ngốc, muốn tu luyện đến Trảm Trần Cảnh, trí tuệ tự nhiên không thấp, nó kêu to sau đó vỗ cánh bay đi.
Nó đuổi theo đồng bạn của mình.
Chỉ là bị động phản ứng cuối cùng không kịp chủ động phối hợp tác chiến, tuy nó chỉ chỉ vỗ cánh muộn hai giây nhưng Long Ưng vỗ cánh có thể bay bao xa? Ít nhất hơn mười dặm, cho nên đám người Quản thống lĩnh đã hóa thành chấm đen.
Oanh, phía trước, không, phải nói là phía sau, hai đạo sóng xung kích quét tới, một màu đen như mây đen, màu đỏ như sóng nhiệt, hai bên cuốn vào nhau sinh ra nổ lớn.
Hai gợn sóng tiếp cận, tốc độ còn nhanh hơn cả Long Ưng, từ xa tới gần.
Long Ưng mà Lăng Hàn cưỡi sợ hãi rít lên, dốc sức liều mạng vỗ cánh, đáng tiếc nó vỗ cánh thế nào, làm sao có thể so sánh với Thăng Nguyên Cảnh chứ?
Xoát, đúng lúc này có một cây roi từ xa đánh tới muốn quấn lấy Long Ưng.
Chính là Quản thống lĩnh ra tay, nàng cuốn lấy Long Ưng và Lăng Hàn, cùng nhau thu qua.
Lúc này hai sóng nhiệt từ xa ập tới, lấy xu thế không thể ngăn cản quét tới, ba ba ba, cây roi của Quản thống lĩnh bị đốt thành tro tàn, căn bản không thể địch nổi.
Nàng muốn xông vào nhưng nhìn thấy hai cơn sóng nhiệt ập tới đành phải cắn môi quay đi.
Nàng nghĩ Lăng Hàn khẳng định không vượt qua nổi cửa ải này, cho nên tan thành mây khói.
Những Long Ưng còn lại đều vỗ cánh bay xa, bỏ trốn mất dạng, cho dù bọn họ tới từ Côn Bằng Cung là thế lực Tiên Vương cửu trọng thì như thế nào, hiện tại chỉ có thể chạy trốn khỏi chết.
Tại Tiên vực, thời điểm mấu chốt phải xem thực lực bản thân chứ không phải bối cảnh.
Thời điểm hai cơn sóng xung kích áp tới, Lăng Hàn lập tức bắt lấy Long Ưng đang kêu gào, trực tiếp đánh nó ngất đi, sau đó mang theo nó vào trong Hắc Tháp.
Đây chỉ là tiện tay mà thôi, hắn sẽ không thấy chết mà không cứu.
Oanh, sóng chấn động đáng sợ ập tới, pháp tắc chi lực nghiêng trời lệch đất, cho dù Lăng Hàn ở trong Hắc Tháp cũng có thể cảm ứng được, tuy còn chưa đủ rung chuyển Hắc Tháp nhưng uy thế của nó lại làm Lăng Hàn sợ hãi.
Nếu như hắn ngạnh kháng, cho dù hắn chủ động vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh cũng chỉ có thể tan thành mây khói mà thôi.
Oanh, lực lượng cuồng bạo bộc phát, pháp tắc hóa thành từng nhánh thiên thương vô tình đâm xuyên qua tất cả, hủy diệt tất cả mọi thứ chúng gặp.
Lăng Hàn thầm kêu không may, hắn chọc ai gây ai, hắn chỉ đi đường mà thôi.
Nhưng cường giả Thăng Nguyên Cảnh cũng không cố ý nhắm vào bọn họ, nếu không Quản thống lĩnh cũng bị miểu sát. Hẳn là hai gã cường giả Thăng Nguyên Cảnh đang chiến đấu, bọn họ bất hạnh ở gần mà thôi.
Lăng Hàn tiện tay ném Long Ưng qua một bên, sau đó bắt đầu tỉnh lại, dường như gần đây hắn không cố ý làm chuyện xấu, vì cái gì vô duyên vô cớ gặp nạn, chẳng lẽ hắn thật sự là kẻ sáng tạo phiền toái hay sao?
Hắn yên lặng chờ đợi, hai tên cường giả Thăng Nguyên Cảnh đánh nhau bao lâu?
Chuyện này càng lúc càng hỏng bét, bên ngoài Hắc Tháp quy tắc hóa thành lợi khí không ngừng càn quét chung quanh, dễ dàng đánh cường giả Tiên Phủ Cảnh thành cái sàng.
Một trận chiến này kéo dài mấy tháng, Lăng Hàn ở trong Hắc Tháp nên không thấy rõ, chỉ có thể mơ hồ cảm được hai tên cường giả đang giao thủ.
- Xin nhờ, các ngươi đánh xong nhanh lên, ta còn phải chạy đi.
Lăng Hàn thở dài buồn bã, tuy Hắc Tháp có Nữ Hoàng và Thiên Phượng Thần Nữ bồi tiếp, còn trêu chọc hai đứa trẻ nhưng hắn càng muốn đi gặp Hổ Nữu, phụ mẫu bọn hắn, ôm con mình... Ách, con mình cũng không biết lớn bao nhiêu, có khả năng có cháu trai cháu cố rồi.
...
Ngay cả nàng không thừa nhận cũng không được, Nữ Hoàng đẹp như tiên nữ, tuyệt đối không dưới thiếu cung chủ nhà mình.
Tại sao gia hỏa này may mắn như vậy?
Lúc này vài đầu Long Ưng chỉ đạt tới Trảm Trần Cảnh, nhưng nếu nói đi đường dài lại có hiệu quả rất tốt, ba ngày bay qua thiên sơn vạn thủy, dựa theo tốc độ này, nửa năm là có thể bay tới bờ biển.
Tiên vực quá lớn.
Nữ Hoàng tiến vào Hắc Tháp, nàng đã là tam trảm đỉnh phong, hi vọng mau chóng đột phá đến tứ trảm, sau đó trùng kích độ cao của đế giả.
Ngũ trảm!
Không thành tựu ngũ trảm căn bản không có khả năng đối kháng với truyền nhân thế lực ngoài Tiên Vương thất trọng.
Lăng Hàn cũng chỉ có thể ở bên ngoài, nếu hắn tiến vào Hắc Tháp còn không biết bị mang tới nơi nào, vẫn thành thành thật thật mới tốt.
Trong nháy mắt đã qua ba tháng.
Trong lúc này gió êm sóng lặng, không có phát sinh chuyện gì. Hoàng kim nữ kỵ sĩ lãnh đạm với Lăng Hàn, cũng không muốn nói thêm cái gì, nhưng vẫn nói với Lăng Hàn nàng họ Nghiễm, có thể gọi là Nghiêm thống lĩnh.
Về phần tên gì, nàng chưa nói, Lăng Hàn cũng không hỏi.
Ngày hôm nay trời trong nắng ấm, địa vực Tiên vực khác nhau sẽ có cường giả dùng đại năng lực chế tạo nhật nguyệt cưỡng ép phân chia ngày đêm, nơi này có mặt trời đỏ rực đang huyền phù trên không trung.
Nói như ít nhất phải là cường giả Thăng Nguyên Cảnh mới có thể alfm được.
Lăng Hàn nhìn chằm chằm vào mặt trời đỏ, trong đó có hỏa diễm quy tắc cường đại, hỏa diễm tiên thai của hắn cũng rục rịch muốn rút quy tắc bên trong hóa thành lĩnh ngộ của mình.
Đương nhiên chỉ có thể nghĩ như vậy mà thôi, trước đừng nói hắn có chịu được lửa giận của cường giả Thăng Nguyên hay không, hơn nữa hắn muốn luyện hóa quy tắc của người ta, dùng cảnh giới của hắn hiện giờ không đủ rút quy tắc trong mặt trời.
Cảnh giới chênh lệch quá lớn, cho dù có hỏa diễm tiên thai cũng bị đốt thành tro tàn.
Mặt trời này vô cùng lớn, có thể so sánh với một tòa thành trì, trong Tiên vực có bao nhiêu thành trì?
Đột nhiên cảm thấy đằng xa xa có mây đen kéo tới gần giống như một cơn sóng thần to lớn.
Chỉ trong nháy mắt mặt trời nuốt chửng mây đen, lúc này hào quang sáng ngời chấn động, trong nháy mắt tiếp theo có tiếng nổ lớn sinh ra, một cơn sóng nhiệt cực nóng tuôn ra ngoài.
Mặt trời bị đánh nát!
- Không tốt!
Gương mặt vạn năm không đổi của Quản thống lĩnh nhanh chóng biến sắc.
- Thăng Nguyên Cảnh đại chiến, tranh thủ thoát đi.
Không cần nàng nhắc nhở, các nữ kỵ sĩ ở đây đều là người thân kinh bách chiến, đã bắt đầu chỉ huy Long Ưng quay sang hướng khác, chỉ có Lăng Hàn thiếu kinh nghiệm điều khiển, những ngày qua chỉ bay theo chân mọi người mà thôi.
Nhưng Long Ưng hắn cưỡi không ngốc, muốn tu luyện đến Trảm Trần Cảnh, trí tuệ tự nhiên không thấp, nó kêu to sau đó vỗ cánh bay đi.
Nó đuổi theo đồng bạn của mình.
Chỉ là bị động phản ứng cuối cùng không kịp chủ động phối hợp tác chiến, tuy nó chỉ chỉ vỗ cánh muộn hai giây nhưng Long Ưng vỗ cánh có thể bay bao xa? Ít nhất hơn mười dặm, cho nên đám người Quản thống lĩnh đã hóa thành chấm đen.
Oanh, phía trước, không, phải nói là phía sau, hai đạo sóng xung kích quét tới, một màu đen như mây đen, màu đỏ như sóng nhiệt, hai bên cuốn vào nhau sinh ra nổ lớn.
Hai gợn sóng tiếp cận, tốc độ còn nhanh hơn cả Long Ưng, từ xa tới gần.
Long Ưng mà Lăng Hàn cưỡi sợ hãi rít lên, dốc sức liều mạng vỗ cánh, đáng tiếc nó vỗ cánh thế nào, làm sao có thể so sánh với Thăng Nguyên Cảnh chứ?
Xoát, đúng lúc này có một cây roi từ xa đánh tới muốn quấn lấy Long Ưng.
Chính là Quản thống lĩnh ra tay, nàng cuốn lấy Long Ưng và Lăng Hàn, cùng nhau thu qua.
Lúc này hai sóng nhiệt từ xa ập tới, lấy xu thế không thể ngăn cản quét tới, ba ba ba, cây roi của Quản thống lĩnh bị đốt thành tro tàn, căn bản không thể địch nổi.
Nàng muốn xông vào nhưng nhìn thấy hai cơn sóng nhiệt ập tới đành phải cắn môi quay đi.
Nàng nghĩ Lăng Hàn khẳng định không vượt qua nổi cửa ải này, cho nên tan thành mây khói.
Những Long Ưng còn lại đều vỗ cánh bay xa, bỏ trốn mất dạng, cho dù bọn họ tới từ Côn Bằng Cung là thế lực Tiên Vương cửu trọng thì như thế nào, hiện tại chỉ có thể chạy trốn khỏi chết.
Tại Tiên vực, thời điểm mấu chốt phải xem thực lực bản thân chứ không phải bối cảnh.
Thời điểm hai cơn sóng xung kích áp tới, Lăng Hàn lập tức bắt lấy Long Ưng đang kêu gào, trực tiếp đánh nó ngất đi, sau đó mang theo nó vào trong Hắc Tháp.
Đây chỉ là tiện tay mà thôi, hắn sẽ không thấy chết mà không cứu.
Oanh, sóng chấn động đáng sợ ập tới, pháp tắc chi lực nghiêng trời lệch đất, cho dù Lăng Hàn ở trong Hắc Tháp cũng có thể cảm ứng được, tuy còn chưa đủ rung chuyển Hắc Tháp nhưng uy thế của nó lại làm Lăng Hàn sợ hãi.
Nếu như hắn ngạnh kháng, cho dù hắn chủ động vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh cũng chỉ có thể tan thành mây khói mà thôi.
Oanh, lực lượng cuồng bạo bộc phát, pháp tắc hóa thành từng nhánh thiên thương vô tình đâm xuyên qua tất cả, hủy diệt tất cả mọi thứ chúng gặp.
Lăng Hàn thầm kêu không may, hắn chọc ai gây ai, hắn chỉ đi đường mà thôi.
Nhưng cường giả Thăng Nguyên Cảnh cũng không cố ý nhắm vào bọn họ, nếu không Quản thống lĩnh cũng bị miểu sát. Hẳn là hai gã cường giả Thăng Nguyên Cảnh đang chiến đấu, bọn họ bất hạnh ở gần mà thôi.
Lăng Hàn tiện tay ném Long Ưng qua một bên, sau đó bắt đầu tỉnh lại, dường như gần đây hắn không cố ý làm chuyện xấu, vì cái gì vô duyên vô cớ gặp nạn, chẳng lẽ hắn thật sự là kẻ sáng tạo phiền toái hay sao?
Hắn yên lặng chờ đợi, hai tên cường giả Thăng Nguyên Cảnh đánh nhau bao lâu?
Chuyện này càng lúc càng hỏng bét, bên ngoài Hắc Tháp quy tắc hóa thành lợi khí không ngừng càn quét chung quanh, dễ dàng đánh cường giả Tiên Phủ Cảnh thành cái sàng.
Một trận chiến này kéo dài mấy tháng, Lăng Hàn ở trong Hắc Tháp nên không thấy rõ, chỉ có thể mơ hồ cảm được hai tên cường giả đang giao thủ.
- Xin nhờ, các ngươi đánh xong nhanh lên, ta còn phải chạy đi.
Lăng Hàn thở dài buồn bã, tuy Hắc Tháp có Nữ Hoàng và Thiên Phượng Thần Nữ bồi tiếp, còn trêu chọc hai đứa trẻ nhưng hắn càng muốn đi gặp Hổ Nữu, phụ mẫu bọn hắn, ôm con mình... Ách, con mình cũng không biết lớn bao nhiêu, có khả năng có cháu trai cháu cố rồi.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.