Chương 2169: Dị (Thượng)
Cô Đơn Địa Phi
07/04/2018
Một chiêu, chỉ là một chiêu mà thôi, hắn lại bị thương nặng!
Tuy rằng hắn quả thật có chút khinh địch, nhưng lại khinh địch thế nào đi nữa cũng có không cách nào che giấu thực lực giữa hai người chênh lệch cực lớn.
Ông trời của ta ơi, Đông Tiên Vực đây là muốn nghịch thiên sao? Thế nào một người tùy tiện chạy đến đều có thể ngược hắn.
- Dị!
Con ngươi trong mắt Thư Nhã Dung thoáng co lại, nhẹ giọng kêu lên.
Nam nhân cao lớn này xoay người lại, lộ ra một gương mặt thô lỗ lại tràn ngập mị lực. Mái tóc đen của hắn rối bời, có chút lôi thôi lếch thếch, lại làm cho hắn có ma lực càng thêm tiêu sái không kìm chế được.
Dị, đệ nhất thiên kiêu Quảng Long Thiên, thậm chí lực áp hai vị Tiên Vương chuyển thế: Thư Nhã Dung, Đường Minh Long này. Hắn mạnh mẽ đến mức không có cách nào hình dung.
Mà điều khiến cho Lăng Hàn kinh ngạc chính là, hai đồng tử của đối phương lại là một vàng một bạc, tản ra mị lực tà dị.
- Thế nào, muốn ngủ với ta sao?
Dị nhìn về phía Thư Nhã Dung, lộ ra dáng vẻ tươi cười vô cùng tà khí.
Gương mặt Thư Nhã Dung không khỏi cứng lại. Nam nhân này phóng đãng không kìm chế được, rõ ràng nắm giữ thiên phú võ đạo vô cùng kinh người, nhưng lại hoàn toàn không có chút nào phong thái nào của Đại Tông Sư tương lai, tà khí trùng thiên.
- Ngươi cuối cùng đã xuất hiện!
Nàng nói, vẫn liếc mắt nhìn Lăng Hàn.
Nếu như Dị cũng có thể xuất hiện ở Tam Hoa Cốc, vậy cho dù không ngăn cản được Kỷ Vô Danh, chí ít có thể ngăn cản được Lăng Hàn, bảo toàn một ít sinh lực cho Quảng Long Thiên. Không giống bây giờ, Đế giả chết gần như hết.
- Ha ha ha ha, thế nào Quảng Long Thiên, Thái An Thiên lại chỉ có mấy người như vậy tới đây?
Trong một tiếng cười dài vang lên, một nam tử dáng người dong dỏng cao xuất hiện. Toàn thân hắn mặc y phục màu xanh, khuôn mặt anh tuấn.
- Thực sự yếu quá. Hai thiên vực này còn cần phải tồn tại sao? Không bằng sát nhập vào Tam Đô Thiên chúng ta.
Lại một tên nam tử xuất hiện. Trên người hắn đều là lông, cũng không có mặc quần áo, mà từng dây xích quấn quanh toàn thân. Dù sao lông nhiều, cũng không cần lo lắng về vấn đề lộ ra thân thể trần truồng.
Quảng Long Thiên quật khởi chỉ có trăm ngàn vạn năm. Ở trong Tiên Vực, đây là khoảng thời gian rất ngắn. Phần lớn thiên tài còn đang trong quá trình trưởng thành, còn xa mới có được thanh danh. Bởi vậy ở trong mắt các thiên vực khác, hai thiên vực này cũng giống như Thích Vân Thiên, đều vô cùng yếu.
Mà bây giờ nhìn cũng vậy. Các thiên vực khác nhân tài đông đúc. Nhưng Đế giả của Quảng Long Thiên, Thái An Thiên lại chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Thật là ít ỏi.
Dị thoáng lộ ra một vẻ tươi cười yêu tà, nhìn lại về phía hai nam tử này:
- Hai cặn bã, các ngươi muốn chết phải không?
- A?
Nam tử áo xanh thoáng lộ ra một vẻ kinh ngạc. Hắn dùng vẻ mặt không thể nói nổi, nhìn Dị.
- Ngươi nói cái gì?
- La Sinh huynh, hắn nói hai chúng ta là đống cặn bã!
Nam tử lông lá cười tiếp lời.
Hai người nhìn nhau một cái, đều cười to.
Thực sự chơi rất vui. Võ giả của một thiên vực yếu lại dám nói hai người bọn họ là đống cặn bã? Nếu như bọn họ là đống cặn bã, vậy những người khác là cái gì, cặn bã xám sao?
- Ta, La Sinh Nguyên, Trảm Trần trong Tam Đô Thiên, xếp hạng thứ chín!
Nam tử áo xanh chỉ chỉ lồng ngực của mình, vẻ mặt ngạo nghễ.
Tam Đô Thiên lại là thiên vực trình độ trung du. Ở trong thiên vực này cũng có thể xếp hạng thứ chín, thực lực La Sinh Nguyên đương nhiên cường hãn vô cùng. Cũng khó trách hắn sẽ tự tin như vậy.
- Thi Bân, xếp hạng thứ mười ở Tam Đô Thiên!
Nam tử lông lá lại nói.
- Không có hứng thú biết.
Dị phất phất tay, thần sắc vô cùng khinh thường.
- Thật là một gia hỏa cuồng vọng.
Thi Bân nam tử đầy lông lãnh đạm thản nhiên nói.
- Vậy giết hắn đi!
La Sinh Nguyên lộ ra sát khí uy nghiêm đáng sợ.
- Được, giết hắn!
Thi Bân bước nhanh ra ngoài.
Ầm.
Hắn rõ ràng chỉ là một bước nhẹ nhàng hạ xuống, nhưng cả vùng đều ra rung lên dữ dội.
Đây là một thiên kiêu thật sự, kinh thiên, động địa.
Hắn đang lớn tiếng doạ người, cố ý tạo áp lực cho Dị.
- Mau nhìn mau nhìn đi. Thi Bân sắp ra tay.
- Đây chính là Đế giả xếp hạng thứ mười ở Tam Đô Thiên. Bất kể đi tới thiên vực nào xung quanh đây, cũng không sẽ yếu hơn thiên kiêu mạnh nhất ở nơi đó.
- Đối thủ của hắn là ai? Người này có thể thảm rồi.
- Vậy thì cũng không nhất định. Người ta là Dị!
- Đệ nhất thiên kiêu của Quảng Long Thiên?
- Không sai.
- Chỉ có điều, Quảng Long Thiên quá yếu. Cùng Thái An Thiên, Thích Vân Thiên đều xếp ở thứ hạng dưới đáy của Đông Tiên Vực. Cho dù là đệ nhất Đế giả có thể mạnh mẽ tới mức nào?
- Ừ, ta cũng xem trọng Thi Bân.
- Ta cũng vậy.
Mọi người xung quanh đều mồm năm miệng mười. Sau khi Dương Hồn Hải mở ra mọi người khó tránh khỏi phát sinh đại chiến. Ai xuất sắc nhất mới có thể được món quà lớn của thiên địa, tu luyện ra Dương Hồn mạnh nhất.
Bởi vậy, cho dù hai người trước sau không gặp nhau, thật ra cũng là đối thủ. Chỉ là không có trực tiếp so chiêu, mà là liều mạng đánh ra số mệnh.
Dị thoáng lộ ra một nụ cười giễu cợt. Đợi tới thời điểm một chưởng của Thi Bân đánh tới, hắn mới chợt ra tay. Trong bàn tay lớn phóng ra, hóa thành một bàn tay khổng lồ ngập trời. Từng quy tắc hóa thành dây xích, lao tới bao phủ về phía Thi Bân.
Sắc mặt Thi Bân nhất thời trở nên sắc.
Thân là một Đế giả, hắn tất nhiên kiêu ngạo vô cùng. Nếu ngay cả kẻ địch mạnh yếu cũng không thể phân biệt ra, vậy hắn là thiên kiêu cũng chỉ là nói bậy, mà là kẻ cực kỳ ngu ngốc.
- Tam Nguyệt Minh Hỏa!
Hắn quát nhẹ.
Ầm.
Toàn thân hắn có tiên diễm bay lên, hóa thành một ký hiệu đại đạo, trấn áp về phía Dị.
- Minh Hỏa Tiên Vương Pháp?
Dị nhếch miệng cười, bàn tay lớn hoàn toàn không có nửa điểm lùi bước, tiếp tục chộp về phía Thi Bân.
Ầm!
Hai người hoàn thành giao phong lần đầu tiên, cục diện xuất hiện giằng co ngắn, sau đó lại lập tức bắt đầu giao phong kịch liệt.
Ầm ầm ầm ầm.
Bọn họ đều ra tay rất mau. Trong nháy mắt hai bên đã trao đổi hơn mười chiêu.
Thật nhanh.
Tất cả mọi người đều thấy hoa cả mắt, hoàn toàn không phân biệt rõ được ai chiếm thượng phong, ai lại ở vào vị trí hạ phong.
- Trời ạ, đó thật sự là người của Quảng Long Thiên sao? Làm sao có thể mạnh như thế?
- Cho dù bại bởi Thi Bân, hắn cũng đủ để danh chấn Tiên Vực.
- Thực sự không ngờ được, hóa ra Quảng Long Thiên còn có Đế giả mạnh như vậy!
Tuy rằng hắn quả thật có chút khinh địch, nhưng lại khinh địch thế nào đi nữa cũng có không cách nào che giấu thực lực giữa hai người chênh lệch cực lớn.
Ông trời của ta ơi, Đông Tiên Vực đây là muốn nghịch thiên sao? Thế nào một người tùy tiện chạy đến đều có thể ngược hắn.
- Dị!
Con ngươi trong mắt Thư Nhã Dung thoáng co lại, nhẹ giọng kêu lên.
Nam nhân cao lớn này xoay người lại, lộ ra một gương mặt thô lỗ lại tràn ngập mị lực. Mái tóc đen của hắn rối bời, có chút lôi thôi lếch thếch, lại làm cho hắn có ma lực càng thêm tiêu sái không kìm chế được.
Dị, đệ nhất thiên kiêu Quảng Long Thiên, thậm chí lực áp hai vị Tiên Vương chuyển thế: Thư Nhã Dung, Đường Minh Long này. Hắn mạnh mẽ đến mức không có cách nào hình dung.
Mà điều khiến cho Lăng Hàn kinh ngạc chính là, hai đồng tử của đối phương lại là một vàng một bạc, tản ra mị lực tà dị.
- Thế nào, muốn ngủ với ta sao?
Dị nhìn về phía Thư Nhã Dung, lộ ra dáng vẻ tươi cười vô cùng tà khí.
Gương mặt Thư Nhã Dung không khỏi cứng lại. Nam nhân này phóng đãng không kìm chế được, rõ ràng nắm giữ thiên phú võ đạo vô cùng kinh người, nhưng lại hoàn toàn không có chút nào phong thái nào của Đại Tông Sư tương lai, tà khí trùng thiên.
- Ngươi cuối cùng đã xuất hiện!
Nàng nói, vẫn liếc mắt nhìn Lăng Hàn.
Nếu như Dị cũng có thể xuất hiện ở Tam Hoa Cốc, vậy cho dù không ngăn cản được Kỷ Vô Danh, chí ít có thể ngăn cản được Lăng Hàn, bảo toàn một ít sinh lực cho Quảng Long Thiên. Không giống bây giờ, Đế giả chết gần như hết.
- Ha ha ha ha, thế nào Quảng Long Thiên, Thái An Thiên lại chỉ có mấy người như vậy tới đây?
Trong một tiếng cười dài vang lên, một nam tử dáng người dong dỏng cao xuất hiện. Toàn thân hắn mặc y phục màu xanh, khuôn mặt anh tuấn.
- Thực sự yếu quá. Hai thiên vực này còn cần phải tồn tại sao? Không bằng sát nhập vào Tam Đô Thiên chúng ta.
Lại một tên nam tử xuất hiện. Trên người hắn đều là lông, cũng không có mặc quần áo, mà từng dây xích quấn quanh toàn thân. Dù sao lông nhiều, cũng không cần lo lắng về vấn đề lộ ra thân thể trần truồng.
Quảng Long Thiên quật khởi chỉ có trăm ngàn vạn năm. Ở trong Tiên Vực, đây là khoảng thời gian rất ngắn. Phần lớn thiên tài còn đang trong quá trình trưởng thành, còn xa mới có được thanh danh. Bởi vậy ở trong mắt các thiên vực khác, hai thiên vực này cũng giống như Thích Vân Thiên, đều vô cùng yếu.
Mà bây giờ nhìn cũng vậy. Các thiên vực khác nhân tài đông đúc. Nhưng Đế giả của Quảng Long Thiên, Thái An Thiên lại chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Thật là ít ỏi.
Dị thoáng lộ ra một vẻ tươi cười yêu tà, nhìn lại về phía hai nam tử này:
- Hai cặn bã, các ngươi muốn chết phải không?
- A?
Nam tử áo xanh thoáng lộ ra một vẻ kinh ngạc. Hắn dùng vẻ mặt không thể nói nổi, nhìn Dị.
- Ngươi nói cái gì?
- La Sinh huynh, hắn nói hai chúng ta là đống cặn bã!
Nam tử lông lá cười tiếp lời.
Hai người nhìn nhau một cái, đều cười to.
Thực sự chơi rất vui. Võ giả của một thiên vực yếu lại dám nói hai người bọn họ là đống cặn bã? Nếu như bọn họ là đống cặn bã, vậy những người khác là cái gì, cặn bã xám sao?
- Ta, La Sinh Nguyên, Trảm Trần trong Tam Đô Thiên, xếp hạng thứ chín!
Nam tử áo xanh chỉ chỉ lồng ngực của mình, vẻ mặt ngạo nghễ.
Tam Đô Thiên lại là thiên vực trình độ trung du. Ở trong thiên vực này cũng có thể xếp hạng thứ chín, thực lực La Sinh Nguyên đương nhiên cường hãn vô cùng. Cũng khó trách hắn sẽ tự tin như vậy.
- Thi Bân, xếp hạng thứ mười ở Tam Đô Thiên!
Nam tử lông lá lại nói.
- Không có hứng thú biết.
Dị phất phất tay, thần sắc vô cùng khinh thường.
- Thật là một gia hỏa cuồng vọng.
Thi Bân nam tử đầy lông lãnh đạm thản nhiên nói.
- Vậy giết hắn đi!
La Sinh Nguyên lộ ra sát khí uy nghiêm đáng sợ.
- Được, giết hắn!
Thi Bân bước nhanh ra ngoài.
Ầm.
Hắn rõ ràng chỉ là một bước nhẹ nhàng hạ xuống, nhưng cả vùng đều ra rung lên dữ dội.
Đây là một thiên kiêu thật sự, kinh thiên, động địa.
Hắn đang lớn tiếng doạ người, cố ý tạo áp lực cho Dị.
- Mau nhìn mau nhìn đi. Thi Bân sắp ra tay.
- Đây chính là Đế giả xếp hạng thứ mười ở Tam Đô Thiên. Bất kể đi tới thiên vực nào xung quanh đây, cũng không sẽ yếu hơn thiên kiêu mạnh nhất ở nơi đó.
- Đối thủ của hắn là ai? Người này có thể thảm rồi.
- Vậy thì cũng không nhất định. Người ta là Dị!
- Đệ nhất thiên kiêu của Quảng Long Thiên?
- Không sai.
- Chỉ có điều, Quảng Long Thiên quá yếu. Cùng Thái An Thiên, Thích Vân Thiên đều xếp ở thứ hạng dưới đáy của Đông Tiên Vực. Cho dù là đệ nhất Đế giả có thể mạnh mẽ tới mức nào?
- Ừ, ta cũng xem trọng Thi Bân.
- Ta cũng vậy.
Mọi người xung quanh đều mồm năm miệng mười. Sau khi Dương Hồn Hải mở ra mọi người khó tránh khỏi phát sinh đại chiến. Ai xuất sắc nhất mới có thể được món quà lớn của thiên địa, tu luyện ra Dương Hồn mạnh nhất.
Bởi vậy, cho dù hai người trước sau không gặp nhau, thật ra cũng là đối thủ. Chỉ là không có trực tiếp so chiêu, mà là liều mạng đánh ra số mệnh.
Dị thoáng lộ ra một nụ cười giễu cợt. Đợi tới thời điểm một chưởng của Thi Bân đánh tới, hắn mới chợt ra tay. Trong bàn tay lớn phóng ra, hóa thành một bàn tay khổng lồ ngập trời. Từng quy tắc hóa thành dây xích, lao tới bao phủ về phía Thi Bân.
Sắc mặt Thi Bân nhất thời trở nên sắc.
Thân là một Đế giả, hắn tất nhiên kiêu ngạo vô cùng. Nếu ngay cả kẻ địch mạnh yếu cũng không thể phân biệt ra, vậy hắn là thiên kiêu cũng chỉ là nói bậy, mà là kẻ cực kỳ ngu ngốc.
- Tam Nguyệt Minh Hỏa!
Hắn quát nhẹ.
Ầm.
Toàn thân hắn có tiên diễm bay lên, hóa thành một ký hiệu đại đạo, trấn áp về phía Dị.
- Minh Hỏa Tiên Vương Pháp?
Dị nhếch miệng cười, bàn tay lớn hoàn toàn không có nửa điểm lùi bước, tiếp tục chộp về phía Thi Bân.
Ầm!
Hai người hoàn thành giao phong lần đầu tiên, cục diện xuất hiện giằng co ngắn, sau đó lại lập tức bắt đầu giao phong kịch liệt.
Ầm ầm ầm ầm.
Bọn họ đều ra tay rất mau. Trong nháy mắt hai bên đã trao đổi hơn mười chiêu.
Thật nhanh.
Tất cả mọi người đều thấy hoa cả mắt, hoàn toàn không phân biệt rõ được ai chiếm thượng phong, ai lại ở vào vị trí hạ phong.
- Trời ạ, đó thật sự là người của Quảng Long Thiên sao? Làm sao có thể mạnh như thế?
- Cho dù bại bởi Thi Bân, hắn cũng đủ để danh chấn Tiên Vực.
- Thực sự không ngờ được, hóa ra Quảng Long Thiên còn có Đế giả mạnh như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.