Chương 1381: Địa Ngục Liệt Hỏa Trận
Cô Đơn Địa Phi
05/04/2018
- Tam sinh như diệt, Thần Hồn Thất Trảm!
Vù, một đạo hàn quang đáng sợ từ hai mắt của hắn bắn ra, hóa thành một thanh thần kiếm, chém về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn hơi kinh ngạc, cái này là thần hồn công kích.
Hắn gặp qua rất nhiều người tu luyện thần hồn, để Thất Sát Trấn Hồn Thuật của hắn khó có thể lập công. Nhưng người tu luyện thần hồn công kích lại rất ít ỏi, mới sẽ làm hắn có vẻ rất kinh ngạc.
Chiêu kiếm này chém tới!
Lăng Hàn đứng trang nghiêm, cũng không chống đỡ, mặc cho một kiếm này chém vào đỉnh đầu của hắn.
Xích Hoang Cực không khỏi cười gằn, hắn ở thần hồn tu luyện tiêu tốn công phu rất lớn, bởi vậy, không chỉ thần hồn kiên cố, hơn nữa hóa thành công kích cũng có uy năng rất lớn.
Người này lại dám lẫm lẫm liệt liệt như vậy, thực sự là tự tìm khổ ăn.
Không nghĩ tới, trận chiến này hắn thắng đơn giản, ung dung như vậy.
- Chỉ như vậy?
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, hắn tu Bất Diệt Thiên Kinh, thần hồn cũng vượt qua cảnh giới một cấp độ, muốn trọng thương thần thức của hắn, cực kỳ khó.
Lúc này Xích Hoang Cực mới lộ ra vẻ thận trọng, có thể hóa giải thần hồn của hắn xung kích cũng không phải là chuyện khó mà tin nổi gì, nhưng Lăng Hàn ngạnh kháng một cái, lại đánh rắm cũng không có, vậy thì đáng sợ.
Thần thức của người này mạnh, thậm chí ở trên hắn.
- Không sai, đây mới là quyết chiến ta chờ mong!
Xích Hoang Cực cười to, hết thảy thận trọng hóa thành chiến ý trùng thiên, hai tay của hắn bắt quyết nói.
- Trước tiên tiếp Bát Ngôn Chân Thuật của ta!
- Sinh lão bệnh tử, Chư Tật Triền Sinh!
Vù, vài đạo hắc quang từ trong miệng hắn bay ra, hóa thành tám ký tự đen thẫm, đâm về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn nhất thời cảm thấy sát cơ đáng sợ kéo tới, cả người nổi lên một loại cảm giác run rẩy.
Đây là một môn bí thuật đáng sợ, ngay cả hắn cũng cảm giác được áp lực.
Hắn phát hiện, sinh cơ của mình gặp phải suy yếu rất lớn, tinh khí thần cũng rơi xuống đáy vực.
Ồ, chẳng lẽ cái này là nguyền rủa?
Trước đây Lăng Hàn từng chiếm được chú bình, chỉ cần lấy được vật trên người đối thủ, liền có thể chú chết. Dù cho mệnh cứng chú không chết, cũng sẽ bệnh nặng một hồi, nguyên lực đại thương.
Chiếc lọ này chính là một đám người tu luyện công pháp Minh Giới sở hữu, lấy cái này suy đoán, nguyền rủa thuật hẳn là thuộc về công pháp của Minh Giới.
Hắn khẽ quát một tiếng, kích thích ra lôi đình chi uy, nhất thời chớp giật đùng đùng đùng mãnh liệt, cả người quấn quanh chớp giật trắng lóa, hóa giải lực lượng nguyền rủa đến sạch sành sanh.
Lực lượng thiên kiếp, có thể tẩy tất cả, tinh chế tất cả.
- Có chút ý nghĩa.
Xích Hoang Cực nhếch miệng mà cười.
- Cũng ăn ta một quyền!
Lăng Hàn hét lớn, đấm ra một quyền, lôi đình đan dệt, theo quyền lực của hắn đánh ra ngoài.
Xích Hoang Cực không dám khinh thường, tương tự vung quyền, chân phải bước ra một bước.
Oành!
Hai cỗ lực lượng chạm vào nhau, nhất thời hình thành sóng trùng kích đáng sợ, bức bắn về bốn phương tám hướng.
Lực lượng bá đạo như vậy, ngay cả Sơn Hà Cảnh đại viên mãn đỉnh cao chạm thử cũng sẽ bị đánh bay, nhưng tất cả mọi người nơi này đều là Vương giả tu ra Cực Cảnh, sóng trùng kích chỉ thổi bay quần áo của bọn họ mà thôi.
- Thật hay!
Thạch Hoàng thì thầm nói, hắn thích từng đấm thấu thịt liều mạng, đấu như vậy lại kịch liệt cũng làm cho hắn cảm thấy đã ghiền.
- Ha ha, lại thử chiêu này của ta!
Xích Hoang Cực cười lớn một tiếng, vỗ hông một cái, xèo xèo xèo, trong nháy mắt bay ra mấy trăm lá cờ, phân chen ở bốn phía Lăng Hàn, mỗi một mặt cờ phát ra ánh sáng yếu ớt, liên hoàn một mạch.
Nhất thời, trước mặt Lăng Hàn đều là sương mù, rõ ràng Xích Hoang Cực chỉ cách hắn mười trượng mà thôi, nhưng hiện tại nửa điểm hình bóng cũng không nhìn thấy.
Không chỉ Xích Hoang Cực, ngay cả mấy người Vô Diện, Thạch Hoàng cũng không nhìn thấy.
Trận pháp!
Lăng Hàn đưa mắt nhìn bốn phía, không khỏi thầm nói, Xích Hoang Cực này cũng thật nhiều thủ đoạn, đầu tiên là thần hồn xung kích, lại nguyền rủa, hiện tại trận pháp, thật giống như không có cái gì hắn chưa học.
Cái này chính là thiên tài, rõ ràng đã ở võ đạo một ngựa tuyệt trần, nhưng ở những phương diện khác đạt được thành tích cũng khiến người ta chỉ có thể ngước nhìn.
Như Lăng Hàn ở trên đan đạo là tuyệt đối không có một bạn cùng lứa tuổi có thể với tới.
Hắn bất động không sợ hãi, trận pháp này nhiều nhất chỉ có thể nhốt hắn, nhưng muốn đánh bại hắn? Còn kém rất nhiều.
Oanh, một ma vật từ trong sương mù lao ra, hình như cự khuyển, nhưng có ba cái đầu, trong ba cái miệng chảy ra nước miếng, cả người quấn quanh ngọn lửa màu đen, một cước giẫm xuống, mặt đất biến thành than cốc, tràn ngập tính phá hoại.
Đùng đùng đùng, tiếng bước chân liên tiếp vang lên, ba con Hỏa Khuyển xuất hiện, vây quanh Lăng Hàn lại.
Những Hỏa Khuyển này khí tức thâm trầm, càng không cách nào phán đoán ra tu vi.
- Nhân tộc, nếu ngươi ngay cả cái trận này cũng không xông qua được, thì căn bản không xứng giao thủ với ta!
Thanh âm của Xích Hoang Cực vang lên, như hồi âm trống trải, không cách nào bắt lấy đến tột cùng là từ nơi nào truyền tới.
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Xứng hay không, không phải là ngươi nói! Ta muốn đánh ngươi liền đánh ngươi, không muốn đánh, một cước đá văng!
Xích Hoang Cực dừng một chút, mới lãnh đạm nói:
- Cuồng!
Oanh, ba con Hỏa Khuyển cùng nhau phun lửa, triển khai công kích về phía Lăng Hàn.
Hô, liệt diễm phun trào, phô thiên cái địa.
Lăng Hàn lắc đầu, muốn dùng hỏa diễm đối phó hắn, cái này không phải khôi hài sao? Hắn là ở trong Tiên Diễm rèn thân, mặc dù nói kia có Hắc Tháp bảo vệ, nhưng trong cùng cấp, thậm chí cao hơn một hai cấp, có hỏa diễm gì có thể để cho hắn khiếp đảm?
Liệt diễm kéo tới, Lăng Hàn ngay cả ngón tay cũng không động, thân thể hóa thành một cái hố đen, hấp thu hết thảy.
- Ồ?
Lăng Hàn không nhìn thấy tình huống bên ngoài, nhưng người bên ngoài lại có thể thấy rõ, ở trong vòng vây, phảng phất tự thành một thế giới, bằng không chỉ tí tẹo như vậy, vì sao có thể chứa ba con Hỏa Khuyển?
- Đây là Địa Ngục Liệt Hỏa Trận?
Cách một lúc, Vân Nữ suy đoán nói.
- Sẽ không sai rồi.
Bắc Hoàng gật đầu.
- Trận này ở thời kỳ thượng cổ chính là kinh thiên đại trận, có thể đốt Thánh Nhân! Có điều, uy lực này hiển nhiên nhỏ hơn rất nhiều, khả năng là từ Địa Ngục Liệt Hỏa Trận diễn hóa ra phó trận.
Xích Hoang Cực kinh ngạc nhìn lại hai người, chính như hai người này nói, đây là phó trận của Địa Ngục Liệt Hỏa Trận, hắn từ trong một di tích cổ thu được, không nghĩ tới còn có thể bị người nhận ra.
Những Vương giả Thần giới này, thật không thể khinh thường.
Vù, một đạo hàn quang đáng sợ từ hai mắt của hắn bắn ra, hóa thành một thanh thần kiếm, chém về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn hơi kinh ngạc, cái này là thần hồn công kích.
Hắn gặp qua rất nhiều người tu luyện thần hồn, để Thất Sát Trấn Hồn Thuật của hắn khó có thể lập công. Nhưng người tu luyện thần hồn công kích lại rất ít ỏi, mới sẽ làm hắn có vẻ rất kinh ngạc.
Chiêu kiếm này chém tới!
Lăng Hàn đứng trang nghiêm, cũng không chống đỡ, mặc cho một kiếm này chém vào đỉnh đầu của hắn.
Xích Hoang Cực không khỏi cười gằn, hắn ở thần hồn tu luyện tiêu tốn công phu rất lớn, bởi vậy, không chỉ thần hồn kiên cố, hơn nữa hóa thành công kích cũng có uy năng rất lớn.
Người này lại dám lẫm lẫm liệt liệt như vậy, thực sự là tự tìm khổ ăn.
Không nghĩ tới, trận chiến này hắn thắng đơn giản, ung dung như vậy.
- Chỉ như vậy?
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, hắn tu Bất Diệt Thiên Kinh, thần hồn cũng vượt qua cảnh giới một cấp độ, muốn trọng thương thần thức của hắn, cực kỳ khó.
Lúc này Xích Hoang Cực mới lộ ra vẻ thận trọng, có thể hóa giải thần hồn của hắn xung kích cũng không phải là chuyện khó mà tin nổi gì, nhưng Lăng Hàn ngạnh kháng một cái, lại đánh rắm cũng không có, vậy thì đáng sợ.
Thần thức của người này mạnh, thậm chí ở trên hắn.
- Không sai, đây mới là quyết chiến ta chờ mong!
Xích Hoang Cực cười to, hết thảy thận trọng hóa thành chiến ý trùng thiên, hai tay của hắn bắt quyết nói.
- Trước tiên tiếp Bát Ngôn Chân Thuật của ta!
- Sinh lão bệnh tử, Chư Tật Triền Sinh!
Vù, vài đạo hắc quang từ trong miệng hắn bay ra, hóa thành tám ký tự đen thẫm, đâm về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn nhất thời cảm thấy sát cơ đáng sợ kéo tới, cả người nổi lên một loại cảm giác run rẩy.
Đây là một môn bí thuật đáng sợ, ngay cả hắn cũng cảm giác được áp lực.
Hắn phát hiện, sinh cơ của mình gặp phải suy yếu rất lớn, tinh khí thần cũng rơi xuống đáy vực.
Ồ, chẳng lẽ cái này là nguyền rủa?
Trước đây Lăng Hàn từng chiếm được chú bình, chỉ cần lấy được vật trên người đối thủ, liền có thể chú chết. Dù cho mệnh cứng chú không chết, cũng sẽ bệnh nặng một hồi, nguyên lực đại thương.
Chiếc lọ này chính là một đám người tu luyện công pháp Minh Giới sở hữu, lấy cái này suy đoán, nguyền rủa thuật hẳn là thuộc về công pháp của Minh Giới.
Hắn khẽ quát một tiếng, kích thích ra lôi đình chi uy, nhất thời chớp giật đùng đùng đùng mãnh liệt, cả người quấn quanh chớp giật trắng lóa, hóa giải lực lượng nguyền rủa đến sạch sành sanh.
Lực lượng thiên kiếp, có thể tẩy tất cả, tinh chế tất cả.
- Có chút ý nghĩa.
Xích Hoang Cực nhếch miệng mà cười.
- Cũng ăn ta một quyền!
Lăng Hàn hét lớn, đấm ra một quyền, lôi đình đan dệt, theo quyền lực của hắn đánh ra ngoài.
Xích Hoang Cực không dám khinh thường, tương tự vung quyền, chân phải bước ra một bước.
Oành!
Hai cỗ lực lượng chạm vào nhau, nhất thời hình thành sóng trùng kích đáng sợ, bức bắn về bốn phương tám hướng.
Lực lượng bá đạo như vậy, ngay cả Sơn Hà Cảnh đại viên mãn đỉnh cao chạm thử cũng sẽ bị đánh bay, nhưng tất cả mọi người nơi này đều là Vương giả tu ra Cực Cảnh, sóng trùng kích chỉ thổi bay quần áo của bọn họ mà thôi.
- Thật hay!
Thạch Hoàng thì thầm nói, hắn thích từng đấm thấu thịt liều mạng, đấu như vậy lại kịch liệt cũng làm cho hắn cảm thấy đã ghiền.
- Ha ha, lại thử chiêu này của ta!
Xích Hoang Cực cười lớn một tiếng, vỗ hông một cái, xèo xèo xèo, trong nháy mắt bay ra mấy trăm lá cờ, phân chen ở bốn phía Lăng Hàn, mỗi một mặt cờ phát ra ánh sáng yếu ớt, liên hoàn một mạch.
Nhất thời, trước mặt Lăng Hàn đều là sương mù, rõ ràng Xích Hoang Cực chỉ cách hắn mười trượng mà thôi, nhưng hiện tại nửa điểm hình bóng cũng không nhìn thấy.
Không chỉ Xích Hoang Cực, ngay cả mấy người Vô Diện, Thạch Hoàng cũng không nhìn thấy.
Trận pháp!
Lăng Hàn đưa mắt nhìn bốn phía, không khỏi thầm nói, Xích Hoang Cực này cũng thật nhiều thủ đoạn, đầu tiên là thần hồn xung kích, lại nguyền rủa, hiện tại trận pháp, thật giống như không có cái gì hắn chưa học.
Cái này chính là thiên tài, rõ ràng đã ở võ đạo một ngựa tuyệt trần, nhưng ở những phương diện khác đạt được thành tích cũng khiến người ta chỉ có thể ngước nhìn.
Như Lăng Hàn ở trên đan đạo là tuyệt đối không có một bạn cùng lứa tuổi có thể với tới.
Hắn bất động không sợ hãi, trận pháp này nhiều nhất chỉ có thể nhốt hắn, nhưng muốn đánh bại hắn? Còn kém rất nhiều.
Oanh, một ma vật từ trong sương mù lao ra, hình như cự khuyển, nhưng có ba cái đầu, trong ba cái miệng chảy ra nước miếng, cả người quấn quanh ngọn lửa màu đen, một cước giẫm xuống, mặt đất biến thành than cốc, tràn ngập tính phá hoại.
Đùng đùng đùng, tiếng bước chân liên tiếp vang lên, ba con Hỏa Khuyển xuất hiện, vây quanh Lăng Hàn lại.
Những Hỏa Khuyển này khí tức thâm trầm, càng không cách nào phán đoán ra tu vi.
- Nhân tộc, nếu ngươi ngay cả cái trận này cũng không xông qua được, thì căn bản không xứng giao thủ với ta!
Thanh âm của Xích Hoang Cực vang lên, như hồi âm trống trải, không cách nào bắt lấy đến tột cùng là từ nơi nào truyền tới.
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Xứng hay không, không phải là ngươi nói! Ta muốn đánh ngươi liền đánh ngươi, không muốn đánh, một cước đá văng!
Xích Hoang Cực dừng một chút, mới lãnh đạm nói:
- Cuồng!
Oanh, ba con Hỏa Khuyển cùng nhau phun lửa, triển khai công kích về phía Lăng Hàn.
Hô, liệt diễm phun trào, phô thiên cái địa.
Lăng Hàn lắc đầu, muốn dùng hỏa diễm đối phó hắn, cái này không phải khôi hài sao? Hắn là ở trong Tiên Diễm rèn thân, mặc dù nói kia có Hắc Tháp bảo vệ, nhưng trong cùng cấp, thậm chí cao hơn một hai cấp, có hỏa diễm gì có thể để cho hắn khiếp đảm?
Liệt diễm kéo tới, Lăng Hàn ngay cả ngón tay cũng không động, thân thể hóa thành một cái hố đen, hấp thu hết thảy.
- Ồ?
Lăng Hàn không nhìn thấy tình huống bên ngoài, nhưng người bên ngoài lại có thể thấy rõ, ở trong vòng vây, phảng phất tự thành một thế giới, bằng không chỉ tí tẹo như vậy, vì sao có thể chứa ba con Hỏa Khuyển?
- Đây là Địa Ngục Liệt Hỏa Trận?
Cách một lúc, Vân Nữ suy đoán nói.
- Sẽ không sai rồi.
Bắc Hoàng gật đầu.
- Trận này ở thời kỳ thượng cổ chính là kinh thiên đại trận, có thể đốt Thánh Nhân! Có điều, uy lực này hiển nhiên nhỏ hơn rất nhiều, khả năng là từ Địa Ngục Liệt Hỏa Trận diễn hóa ra phó trận.
Xích Hoang Cực kinh ngạc nhìn lại hai người, chính như hai người này nói, đây là phó trận của Địa Ngục Liệt Hỏa Trận, hắn từ trong một di tích cổ thu được, không nghĩ tới còn có thể bị người nhận ra.
Những Vương giả Thần giới này, thật không thể khinh thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.