Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3877: Đổ thừa không đi

Cô Đơn Địa Phi

05/04/2018

Lúc này Lăng Hàn mới đứng dậy, nói:

- Các con, đi, đi ngủ đi.

- Đi ngủ a!

- Đi ngủ a!

Bảy đứa trẻ đều hi hi ha ha nói chuyện rồi đi theo Lăng Hàn.

Lời này ngươi lại nghe được rất rõ ràng a!

Bích Tiêu công chúa nói ở trong lòng, lại có xúc động muốn đánh người.

...

- Lăng Hàn đi quý phủ của Bích Tiêu công chúa?

Thất hoàng tử sững sờ, chuyện này khiến cho hắn lấy làm kinh hãi, đồng thời cũng hiện lên một cỗ lửa giận không có cách nào để hình dung ra được.

Trước đó Bích Tiêu công chúa ở quý phủ của Lăng Hàn một đêm đã khiến cho hắn thiếu chút nữa đi tìm Lăng Hàn, trực tiếp xử lý gia hỏa này. Hiện tại thì tốt rồi, các ngươi có qua có lại sao, ngươi ở nhà ta, ta sẽ ở nhà ngươi một lần sao?

- Ngươi thực sự muốn chết phải không?

Hắn dùng giọng căm hận nói, lúc trước Bích Tiêu công chúa vào đế đô đã phát ra tín hiệu rõ ràng, nàng sẽ thành hôn cùng một vị hoàng tử, dùng để xúc tiến quan hệ giữa Nhân tộc và Yêu tộc.

Nhưng còn bây giờ thì sao, Bích Tiêu công chúa lại thông đồng cùng Lăng Hàn, chuyện gì đã xảy ra?

Trước đó tất cả hoàng tử đều cảm thấy trên đầu mình có cỏ xanh mơn mởn, chỉ là Thiên Địa kịch biến đột nhiên tới. Di dời tầm mắt của mọi người, nhưng lần này thì lại khác, bên ngoài đế đô trở nên cực kỳ nguy hiểm, không có cách nào di chuyển mâu thuẫn trong nội bộ. Mà lúc này Lăng Hàn lại ngang nhiên vào ở trong quý phủ của Bích Tiêu công chúa, không biết ẽ dẫn phát tới sóng to gió lớn cỡ nào.

- Điện hạ, có nên hủy bỏ kế hoạch?

Phụ tá hỏi.

Thất hoàng tử nghĩ nghĩ rồi nói:

- Không, đây lại là cơ hội khó được. Vốn người muốn giết tiểu tử kia cũng có thể thành một hàng dài. Hôm nay, bảo đảm sẽ có rất nhiều người không nhịn được mà xuất thủ.

- Đã như vậy, vậy thì không bằng điện hạ cứ ngồi xem, dù sao cũng có người có thể thay điện hạ hoàn thành nhiệm vụ a.



Phụ tá nói.

Thất hoàng tử lắc đầu:

- Mặc dù tiểu tử kia bị thụ thương, nhưng thực lực vẫn không kém...

Cô vương muốn tận mắt nhìn thấy hắn chết, mới có thể chân chính an tâm.

Có một câu nói mà hắn không nói, ai biết rốt cuộc Lăng Hàn và Bích Tiêu công chúa có xảy ra một chút chuyện gì hay không. Cho nên, hắn nhất định phải nhìn thấy Lăng Hàn chết đi thì lửa giận trong lòng mới có thể xóa đi được.

Hôm nay trong đế đô cũng rất náo nhiệt, có mấy hoàng tử đã âm thầm quyết định phải thừa dịp đêm tối xuất thủ. Lăng Hàn lại dám ngang nhiên vào ở quý phủ của Bích Tiêu công chúa, chuyện này khiến cho bọn hắn không thể nhịn được nữa. Vừa vặn Lăng Hàn chịu trọng thương, lại không vận dụng được Tuyệt Đối Công Bằng, hiện tại chính là thời cơ tốt nhất để giết chết hắn.

Đúng nửa đêm, bên ngoài phủ của Bích Tiêu công chúa thỉnh thoảng có thể nhìn thấy có những người áo đen bịt mặt thoắt ẩn thoắt hiện. Thậm chí còn có người khi leo đến trên cây lại lúng túng phát hiện ra phía trên còn có người đang nhìn mình. Người này vội vàng cười một tiếng, nhảy xuống đi tìm chỗ khác có thể quan sát toà phủ đệ này.

Có người không nhẫn nhịn được nữa mà tiềm nhập vào phủ đệ, chuẩn bị đánh lén, nhưng rất nhanh đã nhìn thấy cửa lớn mở ra, người này giống như là rác rưởi bị ném ra ngoài.

Rất nhanh lại có người thứ hai, người thứ ba đi vào. Thế nhưng đều không ngoại lệ, tất cả đều bị đánh bay ra ngoài.

Cái phủ đệ này giống như là một cái hang không đáy, người trở ra đã không có động tĩnh nào khác. Lúc trở ra cũng đã bị hôn mê, căn bản không có người nào nghe được động tĩnh chiến đấu.

Một người hai người, ngay từ đầu vẫn chưa có người nào chú ý tới, nhưng nhân số nằm ngoài cửa phủ đã vượt qua hơn mười người. Lúc này rốt cục mới dẫn tới tất cả mọi người coi trọng.

Đây chẳng lẽ là đầm rồng hang hổ hay sao?

Thất hoàng tử đang muốn tự mình xuất động thì đã thấy một thân ảnh lướt vào trong phủ.

- A, lão cửu?

Trong miệng hắn thì thào, vội vàng dừng bước.

Cửu hoàng tử là Khai Khiếu cảnh, nếu như hắn xuất thủ, một người đã mất đi Tuyệt Đối Công Bằng và trọng thương thì làm sao có thể chống đỡ được cơ chứ?

Nghĩ tới đây, đương nhiên hắn sẽ không xông về phía trước nữa, tránh cho dẫn tới phiền toái không cần thiết.

Chỉ là trong nháy mắt hắn đã nghe được trong đình viện phát ra tiếng vang to lớn, phanh phanh phanh, sau đó đã thấy tường viện bị mạnh mẽ đánh ra một cái lỗ thủng, một bóng người ngã bay ra, nằm ngang ở trên mặt đất.

Mặc dù người này đã che mặt, thế nhưng Thất hoàng tử vừa nhìn một chút là có thể nhìn ra được, đây chính là Cửu đệ của hắn.

Làm sao có thể chứ?



Cửu hoàng tử là Khai Khiếu cảnh, ở trong đế đô này có mấy người có thực lực mạnh hơn hắn cơ chứ? Hơn nữa muốn đánh bại hắn trong thời gian ngắn như vậy, người có thể làm được chuyện này cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.

Chẳng lẽ Huyết Xích La tọa trấn nơi này?

Không đúng, Huyết Xích La đã sớm trở về yêu tộc, nơi này không có khả năng lại có một vị Tầm Bí cảnh nào khác.

Sưu, đúng lúc này, chỉ thấy một bóng người từ trong phủ đệ bay lên, đứng ngạo nghễ ở trên đình đài cao nhất. Một tay cầm kiếm, váy trắng như tuyết, gió đêm quét qua, dán lên trên thân thể mềm mại của nàng, phác hoạ dáng người hoàn mỹ của nàng vô cùng rõ ràng rành mạch.

Bồng bềnh như tiên, đẹp như tranh.

Đầu tiên là Thất hoàng tử bị đạp đến mức hít thở không thông, sau đó hai mắt đã trợn trừng lên.

Đây là Bích Tiêu công chúa.

Cái gì?

Trong lòng Thất hoàng tử dâng lên một suy nghĩ cổ quái, chẳng lẽ cường giả bí ẩn đánh bại Cửu hoàng tử chính là công chúa Yêu tộc này hay sao?

Hít!

- Ai còn dám xông vào phủ đệ của bản cung, giết không tha!

Bích Tiêu công chúa lạnh lùng nói, có cảm giác giống như một nữ thần.

Cuối cùng nàng cũng không che giấu tu vi của chính mình, khí tức cường đại lưu chuyển, khiến cho người bên ngoài phủ đệ đều cảm thấy hô hấp khó khăn.

Thất hoàng tử cũng không có một chút hoài nghi nào, đây là một vị cường giả Tầm Bí cảnh a.

Làm sao có thể chứ?

Công chúa Yêu tộc cũng chỉ có hơn hai mươi tuổi a, nàng tu luyện như thế nào chứ?

Đây cũng không phải là vấn đề tài nguyên tu luyện, mà là có được phú võ đạo cường đại thiên chống đỡ.

Hai mắt của hắn xiết chặt, không ngờ Yêu tộc lại phái ra một thiên tài như vậy đi tới đế đô, quả thực chỉ đơn giản là làm thân thôi sao?

Nếu như hắn là Yêu Hoàng, sẽ hi sinh một thiên tài hậu đại hơn người như vậy hay sao?

Bích Tiêu công chúa quét qua một vòng, sau đó nhảy xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook