Chương 3045: Hà Vũ Phong đến
Cô Đơn Địa Phi
09/04/2018
Hắn hết sức ân cần giúp Nữ Hoàng bóc lấy vỏ hoa quả, đưa thịt quả vào miệng Nữ Hoàng, mà Nữ Hoàng cũng cười nhẹ nhàng há mồm cắn, hiển thị rõ ân ái.
Dựa vào.
Một màn này để hạng người như Nông Cao Lâm cực kỳ khó chịu, ngươi một tiểu bạch kiểm, ỷ vào nữ nhân ngang ngược càn rỡ, còn ân ái ở trước mặt mọi người, cũng quá không coi ai ra gì a.
Bọn hắn nhao nhao ngồi xuống, không phải ở bên cạnh Lăng Hàn chính là đằng sau.
Kỳ thật bàn lớn cũng không nhiều, Lâu Thiên Thiên chỉ mời khoảng hai mươi tên chuẩn Thiên Tôn, phần lớn đều là Tiên Vương tầng chín, để những chuẩn Thiên Tôn này như chúng tinh củng nguyệt.
Bởi vì số lượng chuẩn Thiên Tôn có hạn, số lượng bàn lớn cũng đối ứng, đám người vừa ngồi xuống như thế, đã không còn bàn trống, Lăng Hàn ngồi vị trí thuộc về Hà Vũ Phong, hắn bây giờ còn chưa có tới.
Có chuẩn Thiên Tôn nhịn không được, một Tiên Vương tầng chín cũng xứng cùng bọn hắn bình khởi bình tọa?
- Ngươi có tài đức gì, há có thể cùng chúng ta đặt song song?
Hắn mở miệng nói, tiếng nói ung dung, con mắt thì nhìn lên trời, ý là chẳng thèm ngó tới Lăng Hàn.
Lăng Hàn gật đầu:
- Xác thực, ngồi cùng dạng cặn bã như ngươi, ta cảm thấy rất hạ giá.
- Ngươi…
Tên chuẩn Thiên Tôn kia đứng dậy, giận chỉ Lăng Hàn.
- Thế nào, muốn đánh nhau phải không?
Lăng Hàn cười nói.
Lâu Thiên Thiên vội vàng tiến lên khuyên can:
- Hai vị đừng tức giận! Ngươi…
Hắn nhìn về phía Lăng Hàn, lại đột nhiên phát hiện mình còn không biết tên của đối phương, hắn cũng lười hỏi thăm.
- Xin lỗi Ô huynh đi.
Lăng Hàn chỉ dùng ánh mắt nhìn thằng ngốc quét Lâu Thiên Thiên.
Lâu Thiên Thiên xém chút liền muốn giận dữ nhảy lên, nhưng nghĩ tới kế hoạch lúc trước, liền cưỡng ép nhịn xuống:
- Dạng tính cách này của ngươi... Ha ha, ha ha.
- Lâu huynh, xem ra người này cũng không nhận hảo ý của ngươi.
“Ô huynh” nói, hắn gọi Ô Nguyên Thanh, ánh mắt nhìn chằm chằm Lăng Hàn, trong đầu thì nghĩ đến, phải làm sao mới có thể cùng Lăng Hàn “luận bàn”, sau đó hung hăng giáo huấn đối phương.
Lâu Thiên Thiên chỉ cười ha ha nói:
- Ta cùng người này có chút nguồn gốc, không thể không khuyên.
Hắn chỉ nói là có chút nguồn gốc, ý ở ngoài lời là, các ngươi thật muốn động thủ, ta cũng sẽ không ngăn cản.
Bọn người Ô Nguyên Thanh, Nông Cao Lâm đang trầm tư, nghĩ làm sao mới có thể bức Lăng Hàn “luận bàn”, không phải vô duyên vô cớ lấy lớn hiếp nhỏ, sẽ gặp phải trọng phạt.
- Hà Vũ Phong Hà thiếu đến!
Chỉ nghe một người kêu to, phá vỡ nơi này yên lặng.
- Hà Vũ Phong!
- Là Hà Vũ Phong ở trên hiện bảng kia sao?
- Đây chính là thiên tài chân chính, cha càng là Tứ Bộ Thiên Tôn!
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người có chút kích động, đây tuyệt đối là khách quý hôm nay.
Chỉ thấy một thanh niên long hành hổ vồ đi đến, dáng người thon dài, cũng không khôi ngô, lại tản ra một loại khí thế hùng kỳ phách tuyệt, để cho người ta không khỏi say mê.
Chính là Hà Vũ Phong.
- Hà huynh!
Lâu Thiên Thiên lập tức từ chủ vị đứng dậy, đi qua đón.
Hà Vũ Phong chỉ thận trọng gật đầu, loại cấp bậc yến hội này hắn thấy có chút không đủ tư cách, nhưng ai bảo hắn cùng Lâu Thiên Thiên tư giao rất tốt, đối phương đã mở miệng, hắn cũng chỉ đành đến cho đối phương thể diện.
- Hà huynh, thật sự là không có ý tứ, hôm nay thời điểm an bài vị trí có chút sai lầm, không bằng ngươi ta chung một chỗ ngồi chủ vị a?
Lâu Thiên Thiên cố ý nói như vậy.
- Chuyện gì xảy ra?
Hà Vũ Phong hỏi, ngay cả an bài vị trí cũng sẽ phạm sai lầm?
- Ầy, tới một gia hỏa không biết tốt xấu, rõ ràng chỉ là Tiên Vương tầng chín, lại nhất định phải cùng chuẩn Thiên Tôn ngồi chung một chỗ, nhưng hắn tựa hồ cùng Lâm tiên tử có chút nguồn gốc, ta cũng không thể nói cái gì.
Lâu Thiên Thiên nói.
Sắc mặt của Hà Vũ Phong không khỏi tối đen, mặc dù nơi này có thật nhiều nữ tính họ Lâm, nhưng có danh xưng tiên tử tựa hồ chỉ có một.
- Lâm Phiêu Tuyết?
Hắn trầm giọng nói.
- Đúng vậy.
Lâu Thiên Thiên gật đầu.
Hà Vũ Phong lập tức nhanh chân mà đi, đi đến cuối cùng bàn lớn, xem xét, người chiếm vị trí của hắn không phải Lăng Hàn thì là ai?
- Ngươi quả nhiên vẫn cuồng như thế!
Hà Vũ Phong sâm nhiên nói, trong ánh mắt hắn nhảy lên hàn mang, Lăng Hàn là người hắn nhất định phải diệt trừ, trình độ yêu nghiệt thậm chí vượt qua hắn.
Tất cả mọi người kinh ngạc, chẳng lẽ Hà Vũ Phong nhận ra người này, nếu không sao sẽ như vậy?
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Hà Vũ Phong, có dám đánh một trận không?
Phốc!
Lập tức, rất nhiều người đều phun ra, chỉ là Tiên Vương tầng chín, lại dám khiêu chiến chuẩn Thiên Tôn?
Ngươi là điên rồi sao.
Bọn người Nông Cao Lâm, Ô Nguyên Thanh lắc đầu, khó trách vừa rồi Lăng Hàn phách lối như vậy, tiểu tử này cũng dám khiêu chiến chuẩn Thiên Tôn, thái độ đối với bọn hắn như vậy lại tính là gì? Hơn nữa, bọn hắn cũng im lặng, còn nghĩ làm sao kích Lăng Hàn tiếp nhận khiêu chiến, kết quả người ta căn bản không cần kích, trực tiếp liền chủ động khiêu chiến.
Hà Vũ Phong xùy một tiếng:
- Lăng Hàn, đừng tưởng rằng ngươi được thứ nhất ở trên bảng xếp hạng, liền có thể miệt thị chuẩn Thiên Tôn, đây chẳng qua là vận khí của ngươi tương đối tốt mà thôi.
Cái gì, hắn là Lăng Hàn!
Tất cả mọi người kinh ngạc, từ sau khi hiện bảng đổi mới, danh tiếng của Lăng Hàn liền một mực bị người nghị luận, chỉ là hắn quá điệu thấp, đến bây giờ cũng không có mấy người gặp qua, biết lai lịch của hắn.
Bọn người Lâu Thiên Thiên càng chấn kinh, Tiên Vương tầng chín ngược lại cũng thôi, bọn hắn chưa từng nghĩ tới lên bảng, tự nhiên cũng không biết độ khó lên bảng như thế nào. Nhưng đám người Lâu Thiên Thiên cái nào không có dốc hết toàn lực xông bảng, nhưng nhìn trong giới chỉ ghi chép thành tích, cách bảng luôn có khoảng cách rất lớn.
Nhưng một Tiên Vương tầng chín lại nghiền ép bọn hắn, trước đó không có gặp người liền đã để bọn hắn rất khó chịu, hiện tại suy nghĩ một chút Lăng Hàn phách lối, tự nhiên để bọn hắn càng thêm bất mãn.
Ngươi phách lối như vậy, nguyên lai là ỷ vào hiện bảng xếp hạng thứ nhất?
Dựa vào, một Tiên Vương tầng chín mà thôi, đi cẩu vận mới nhặt được dễ dàng như vậy, thật coi mình là nhân vật?
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Bớt nói nhiều lời, chỉ hỏi ngươi có dám chiến hay không!
Tất cả mọi người nhíu mày, gia hỏa này quá phách lối, tại sao có thể kiêu ngạo như vậy?
Lâu Thiên Thiên cũng bó tay rồi, hắn đã rất không coi ai ra gì, thế nhưng so sánh với Lăng Hàn, hắn căn bản chính là hàng tiểu bối.
Dựa vào.
Một màn này để hạng người như Nông Cao Lâm cực kỳ khó chịu, ngươi một tiểu bạch kiểm, ỷ vào nữ nhân ngang ngược càn rỡ, còn ân ái ở trước mặt mọi người, cũng quá không coi ai ra gì a.
Bọn hắn nhao nhao ngồi xuống, không phải ở bên cạnh Lăng Hàn chính là đằng sau.
Kỳ thật bàn lớn cũng không nhiều, Lâu Thiên Thiên chỉ mời khoảng hai mươi tên chuẩn Thiên Tôn, phần lớn đều là Tiên Vương tầng chín, để những chuẩn Thiên Tôn này như chúng tinh củng nguyệt.
Bởi vì số lượng chuẩn Thiên Tôn có hạn, số lượng bàn lớn cũng đối ứng, đám người vừa ngồi xuống như thế, đã không còn bàn trống, Lăng Hàn ngồi vị trí thuộc về Hà Vũ Phong, hắn bây giờ còn chưa có tới.
Có chuẩn Thiên Tôn nhịn không được, một Tiên Vương tầng chín cũng xứng cùng bọn hắn bình khởi bình tọa?
- Ngươi có tài đức gì, há có thể cùng chúng ta đặt song song?
Hắn mở miệng nói, tiếng nói ung dung, con mắt thì nhìn lên trời, ý là chẳng thèm ngó tới Lăng Hàn.
Lăng Hàn gật đầu:
- Xác thực, ngồi cùng dạng cặn bã như ngươi, ta cảm thấy rất hạ giá.
- Ngươi…
Tên chuẩn Thiên Tôn kia đứng dậy, giận chỉ Lăng Hàn.
- Thế nào, muốn đánh nhau phải không?
Lăng Hàn cười nói.
Lâu Thiên Thiên vội vàng tiến lên khuyên can:
- Hai vị đừng tức giận! Ngươi…
Hắn nhìn về phía Lăng Hàn, lại đột nhiên phát hiện mình còn không biết tên của đối phương, hắn cũng lười hỏi thăm.
- Xin lỗi Ô huynh đi.
Lăng Hàn chỉ dùng ánh mắt nhìn thằng ngốc quét Lâu Thiên Thiên.
Lâu Thiên Thiên xém chút liền muốn giận dữ nhảy lên, nhưng nghĩ tới kế hoạch lúc trước, liền cưỡng ép nhịn xuống:
- Dạng tính cách này của ngươi... Ha ha, ha ha.
- Lâu huynh, xem ra người này cũng không nhận hảo ý của ngươi.
“Ô huynh” nói, hắn gọi Ô Nguyên Thanh, ánh mắt nhìn chằm chằm Lăng Hàn, trong đầu thì nghĩ đến, phải làm sao mới có thể cùng Lăng Hàn “luận bàn”, sau đó hung hăng giáo huấn đối phương.
Lâu Thiên Thiên chỉ cười ha ha nói:
- Ta cùng người này có chút nguồn gốc, không thể không khuyên.
Hắn chỉ nói là có chút nguồn gốc, ý ở ngoài lời là, các ngươi thật muốn động thủ, ta cũng sẽ không ngăn cản.
Bọn người Ô Nguyên Thanh, Nông Cao Lâm đang trầm tư, nghĩ làm sao mới có thể bức Lăng Hàn “luận bàn”, không phải vô duyên vô cớ lấy lớn hiếp nhỏ, sẽ gặp phải trọng phạt.
- Hà Vũ Phong Hà thiếu đến!
Chỉ nghe một người kêu to, phá vỡ nơi này yên lặng.
- Hà Vũ Phong!
- Là Hà Vũ Phong ở trên hiện bảng kia sao?
- Đây chính là thiên tài chân chính, cha càng là Tứ Bộ Thiên Tôn!
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người có chút kích động, đây tuyệt đối là khách quý hôm nay.
Chỉ thấy một thanh niên long hành hổ vồ đi đến, dáng người thon dài, cũng không khôi ngô, lại tản ra một loại khí thế hùng kỳ phách tuyệt, để cho người ta không khỏi say mê.
Chính là Hà Vũ Phong.
- Hà huynh!
Lâu Thiên Thiên lập tức từ chủ vị đứng dậy, đi qua đón.
Hà Vũ Phong chỉ thận trọng gật đầu, loại cấp bậc yến hội này hắn thấy có chút không đủ tư cách, nhưng ai bảo hắn cùng Lâu Thiên Thiên tư giao rất tốt, đối phương đã mở miệng, hắn cũng chỉ đành đến cho đối phương thể diện.
- Hà huynh, thật sự là không có ý tứ, hôm nay thời điểm an bài vị trí có chút sai lầm, không bằng ngươi ta chung một chỗ ngồi chủ vị a?
Lâu Thiên Thiên cố ý nói như vậy.
- Chuyện gì xảy ra?
Hà Vũ Phong hỏi, ngay cả an bài vị trí cũng sẽ phạm sai lầm?
- Ầy, tới một gia hỏa không biết tốt xấu, rõ ràng chỉ là Tiên Vương tầng chín, lại nhất định phải cùng chuẩn Thiên Tôn ngồi chung một chỗ, nhưng hắn tựa hồ cùng Lâm tiên tử có chút nguồn gốc, ta cũng không thể nói cái gì.
Lâu Thiên Thiên nói.
Sắc mặt của Hà Vũ Phong không khỏi tối đen, mặc dù nơi này có thật nhiều nữ tính họ Lâm, nhưng có danh xưng tiên tử tựa hồ chỉ có một.
- Lâm Phiêu Tuyết?
Hắn trầm giọng nói.
- Đúng vậy.
Lâu Thiên Thiên gật đầu.
Hà Vũ Phong lập tức nhanh chân mà đi, đi đến cuối cùng bàn lớn, xem xét, người chiếm vị trí của hắn không phải Lăng Hàn thì là ai?
- Ngươi quả nhiên vẫn cuồng như thế!
Hà Vũ Phong sâm nhiên nói, trong ánh mắt hắn nhảy lên hàn mang, Lăng Hàn là người hắn nhất định phải diệt trừ, trình độ yêu nghiệt thậm chí vượt qua hắn.
Tất cả mọi người kinh ngạc, chẳng lẽ Hà Vũ Phong nhận ra người này, nếu không sao sẽ như vậy?
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Hà Vũ Phong, có dám đánh một trận không?
Phốc!
Lập tức, rất nhiều người đều phun ra, chỉ là Tiên Vương tầng chín, lại dám khiêu chiến chuẩn Thiên Tôn?
Ngươi là điên rồi sao.
Bọn người Nông Cao Lâm, Ô Nguyên Thanh lắc đầu, khó trách vừa rồi Lăng Hàn phách lối như vậy, tiểu tử này cũng dám khiêu chiến chuẩn Thiên Tôn, thái độ đối với bọn hắn như vậy lại tính là gì? Hơn nữa, bọn hắn cũng im lặng, còn nghĩ làm sao kích Lăng Hàn tiếp nhận khiêu chiến, kết quả người ta căn bản không cần kích, trực tiếp liền chủ động khiêu chiến.
Hà Vũ Phong xùy một tiếng:
- Lăng Hàn, đừng tưởng rằng ngươi được thứ nhất ở trên bảng xếp hạng, liền có thể miệt thị chuẩn Thiên Tôn, đây chẳng qua là vận khí của ngươi tương đối tốt mà thôi.
Cái gì, hắn là Lăng Hàn!
Tất cả mọi người kinh ngạc, từ sau khi hiện bảng đổi mới, danh tiếng của Lăng Hàn liền một mực bị người nghị luận, chỉ là hắn quá điệu thấp, đến bây giờ cũng không có mấy người gặp qua, biết lai lịch của hắn.
Bọn người Lâu Thiên Thiên càng chấn kinh, Tiên Vương tầng chín ngược lại cũng thôi, bọn hắn chưa từng nghĩ tới lên bảng, tự nhiên cũng không biết độ khó lên bảng như thế nào. Nhưng đám người Lâu Thiên Thiên cái nào không có dốc hết toàn lực xông bảng, nhưng nhìn trong giới chỉ ghi chép thành tích, cách bảng luôn có khoảng cách rất lớn.
Nhưng một Tiên Vương tầng chín lại nghiền ép bọn hắn, trước đó không có gặp người liền đã để bọn hắn rất khó chịu, hiện tại suy nghĩ một chút Lăng Hàn phách lối, tự nhiên để bọn hắn càng thêm bất mãn.
Ngươi phách lối như vậy, nguyên lai là ỷ vào hiện bảng xếp hạng thứ nhất?
Dựa vào, một Tiên Vương tầng chín mà thôi, đi cẩu vận mới nhặt được dễ dàng như vậy, thật coi mình là nhân vật?
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Bớt nói nhiều lời, chỉ hỏi ngươi có dám chiến hay không!
Tất cả mọi người nhíu mày, gia hỏa này quá phách lối, tại sao có thể kiêu ngạo như vậy?
Lâu Thiên Thiên cũng bó tay rồi, hắn đã rất không coi ai ra gì, thế nhưng so sánh với Lăng Hàn, hắn căn bản chính là hàng tiểu bối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.