Chương 2314: Hắc Long Vương
Cô Đơn Địa Phi
08/04/2018
Dựa vào, thật cho!
Lữ Hải Dung rung động và thầm kêu đáng tiếc, sớm biết như vậy nàng nên lên tiếng trước, tuy Tuế Nguyệt Chung đã tàn nhưng tiên binh do Tiên Vương cửu trọng luyện chế, nó vẫn có thể phát huy uy thế của thất trọng, bát trọng.
- Tiểu nha đầu, phúc duyên của ngươi không đủ, cũng không cần đáng tiếc.
Nam tử áo xanh dường như biết Lữ Hải Dung đang suy nghĩ gì, hắn chỉ nói một câu.
Lữ Hải Dung hoảng sợ, nàng chính là Tiên Vương tứ trọng thiên ah, hỉ nộ không lộ nhưng không thể che dấu trước ánh mắt của đối phương, nhãn lực này quá cao minh.
- Ồ, nha đầu kia ——
Nam tử áo xanh nhìn Hổ Nữu, lộ ra vẻ chợt hiểu, nói:
- Ngươi là thất đệ tử của Côn Bằng huynh sao? Lạc ấn thần thức không trọn vẹn, người không thuộc mình, vật không phải vật, không phải người lúc trước.
Không hổ là Tiên Vương cửu trọng thiên, không có cái gì lừa gạt được ánh mắt của hắn.
Cho dù hắn hiện tại chỉ làm một đám tàn hồn mà thôi!
- Tiền bối, ngài đã hi sinh trong chiến đấu với thế lực hắc ám, nhưng bây giờ đám thế lực hắc ám kia mưu toan rút lấy thiên địa bổn nguyên, phá hư phòng ngự thế giới chúng ta, kính xin tiền bối ra tay.
Lăng Hàn lại vái chào.
Hắc Long Vương không rõ cấp bậc gì, vạn nhất vượt qua tứ trọng thiên thì Lữ Hải Dung chỉ đưa đồ ăn mà thôi.
Nam tử áo xanh chính là tàn hồn của Vĩnh Hằng Tiên Vương, tính ra cũng là Vĩnh Hằng Tiên Vương. Hắn nghe xong liền giận dữ.
- Đám yêu nghiệt ngoại vực này còn chưa từ bỏ ý đồ.
Oanh, toàn thân hắn tỏa sáng chiếu rọi hư không.
- Tiễn đưa tiền bối!
Lữ Hải Dung xoay người hành lễ, trận chiến này là trận chiến cuối cùng của Vĩnh Hằng Tiên Vương, thiên địa có linh, người chết, đạo tiêu, một đám tàn hồn dựa vào tiên binh mới có thể tồn tại vài kỷ nguyên, nhưng một khi phát uy sẽ thiêu đốt không còn, cách tiêu vong không xa.
- Tiễn đưa tiền bối!
Đám người Lăng Hàn cung kính hành lễ.
Nhìn thấy Tiên Vương chiến chết đều là vui buồn lẫn lộn, chết trận vì tiên vực sẽ được hậu bối khắc ghi vĩnh viễn.
- Tiễn đưa tiền bối!
Tiểu Cốt cũng học theo.
Vĩnh Hằng Tiên Vương cũng phải im lặng, hắn và tiểu Cốt khi còn sống đều rất nổi danh, nếu nói thành đạo sớm thì tiểu Cốt sớm hơn hắn, bây giờtiểu Cốt gọi hắn là tiền bối cho nên hắn vô cùng bất đắc dĩ.
Hiện tại hắn không có tâm tình ôn chuyện với tiểu Cốt, đây là trận chiến huy hoàng cuối cùng của hắn.
XÍU...UU!, một thân ảnh bay vút đi trong bóng tối.
Đây là nữ tử, nhìn qua chừng ba mươi tuổi, dáng người phong tao, châu tròn ngọc sáng, làn da tốt sáng bóng trong suốt như thủy tinh. mái tóc dài phất phơ trong gió, ánh mắt nàng lại cực kỳ lăng lệ ác liệt.
- Thì ra là mấy con rệp.
Nàng cười xùy, một con Hắc Long xuất hiện sau lưng nàng, bốn trảo múa tỏa ra long uy đáng sợ.
Đây là Hắc Long Vương sao?
Không có hào quang dị sắc quấn quanh, hoàn toàn không nhìn ra tu vi của nàng.
- Bá Hạ!
Vĩnh Hằng Tiên Vương tức giận quát.
- Ngươi lại không chết! Hơn nữa còn rơi vào hắc ám!
Bá Hạ!
Nội tâm đám người Lăng Hàn rung động, trong thiên địa có long tộc đầu tiên chính là Nguyên Long, Tổ Long, đứa con thứ bảy của nó chính là Bá Hạ.
Không nghĩ tới Bá Hạ lại là một nữ tử!
Hắc Long Vương cất tiếng cười to, rất cuồng, không phải cuồng ngạo, mà là điên cuồng, ánh mắt nàng lạnh lùng nhìn Vĩnh Hằng Tiên Vương, nói:
- Lúc trước ta bị Mặc Phủ đại nhân bắt được, các ngươi có ai tới cứu ta?
- Đừng nói các ngươi, cho dù là phụ thân ta cũng bỏ ta, vì sao ta phải bán mạng vì phiến thiên địa này?
- Ta muốn hủy phiến thiên địa này!
Vĩnh Hằng Tiên Vương cực kỳ quyết đoán lao tới.
- Nếu là như vậy thì không có gì phải nói.
Hắn căn bản không nói nhảm cái gì kéo đối phương trở về quang minh, bởi vì chấp niệm của đối phương quá sâu, căn bản không khuyên được, thứ hai là hắn không có thời gian.
Ầm!
Hắc Long Vương đánh ra một quyền, quyền này hóa thành long trảo tấn công Vĩnh Hằng Tiên Vương, trên đầu nàng xuất hêện một đóa hắc liên tỏa ra khí tức yêu dị.
Thập lục liên!
Lăng Hàn biết rõ cửu liên của thế lực hắc ám là Thăng Nguyên Cảnh, như vậy thập lục liên là cái gì?
Ầm!
Vĩnh Hằng Tiên Vương và Hắc Long Vương va chạm một kích cực mạnh, hai người đồng thời rút lui vạn dặm, những nơi đi qua, bọn họ triển khai chém giết điên cuồng.
Ầm ầm ầm, tiếng va chạm vang lên như mưa làm người ta khiếp sợ, Hắc Long Vương không lâm vào hạ phong.
- Nếu ngươi ở trạng thái mạnh nhất năm xưa, ta hoàn toàn không phải đối thủ của ngươi.
Hắc Long Vương ngạo nghễ lên tiếng,
- Ngươi hiện tại chỉ là một đám tàn hồn, chỉ có thể phát huy thực lực bát trọng thiên, tuy ta là Tiên Vương thất trọng thiên nhưng được Mặc Phủ đại nhân ban cho sức mạnh to lớn, căn bản không kém gì ngươi!
- Ta có thân thể, thần hồn nguyên vẹn, ta có thể chiến đấu liên tục, còn ngươi thì sao? Chỉ là ngọn đèn trước gió, tùy thời bị dập tắt.
Vĩnh Hằng Tiên Vương không đáp, hắn toàn lực xuất kích, hắn hét lớn, hai tay hắn hóa thành bóng mờ ẩn chứa tuế nguyệt tang thương.
Đây là hắn ngưng tụ thời gian quy tắc, nếu bị đánh trúng mục tiêu, đối phương xé bị thời gian xé nát thân thể —— có khả năng bị ném tới mấy trăm năm trước, có thể là mấy vạn năm, cũng có thể là mấy kỷ nguyên trước.
Đối phương nói không sai, thời gian của hắn không nhiều lắm, Hắc Long Vương lại có thể trường tồn vạn cổ, cho nên đây là trận chiến không công bằng.
Nội tâm Lăng Hàn rung động mạnh, không ngờ thế lực ngầm lại xem trọng nơi này như thế, xuất động cường giả thập lục liên tọa trấn, cảnh giới bản thân là với Tiên Vương thất trọng, chiến lực lại không kém gì bát trọng thiên.
Đều nói Tiên Vương cửu trọng thiên, một bước một trọng thiên, Hắc Long Vương được Mặc Phủ đại nhân gì đó ban lực lượng lại có thể vượt qua một trọng thiên.
Lực lượng hắc ám đáng sợ như vậy sao?
Hơn nữa lực lượng hắc ám này làm người ta rung động tim đập thình thịch.
- Y nha nha!
Tiểu Cốt sửng sốt một chút, đột nhiên lộ hung quang, sát khí sôi trào.
Lực lượng Hắc Ám, là đại địch của hắn!
Oanh, Tiên Vương cốt ở trong cơ thể hắn lưu chuyển ra hào quang vô tận, từng viên từng viên ký tự nhảy lên, xông thẳng bầu trời, thậm chí xé rách Hư Không Phong Bạo trên không trung đại lục, lại cuốn lên cao cao.
- Giết!
Vẻ mặt Tiểu Cốt giận dữ, giết về phía Hắc Long Vương.
- Ồ!
Hắc Long Vương lộ ra vẻ kinh ngạc, nàng nguyên bản không để đoàn người Lăng Hàn ở trong mắt, có thể được nàng coi là đại địch cũng chỉ có Vĩnh Hằng Tiên Vương mà thôi.
Nhưng hiện tại Tiểu Cốt phát uy, càng tỏa ra một luồng khí thế để nàng không dám xem thường.
Lữ Hải Dung rung động và thầm kêu đáng tiếc, sớm biết như vậy nàng nên lên tiếng trước, tuy Tuế Nguyệt Chung đã tàn nhưng tiên binh do Tiên Vương cửu trọng luyện chế, nó vẫn có thể phát huy uy thế của thất trọng, bát trọng.
- Tiểu nha đầu, phúc duyên của ngươi không đủ, cũng không cần đáng tiếc.
Nam tử áo xanh dường như biết Lữ Hải Dung đang suy nghĩ gì, hắn chỉ nói một câu.
Lữ Hải Dung hoảng sợ, nàng chính là Tiên Vương tứ trọng thiên ah, hỉ nộ không lộ nhưng không thể che dấu trước ánh mắt của đối phương, nhãn lực này quá cao minh.
- Ồ, nha đầu kia ——
Nam tử áo xanh nhìn Hổ Nữu, lộ ra vẻ chợt hiểu, nói:
- Ngươi là thất đệ tử của Côn Bằng huynh sao? Lạc ấn thần thức không trọn vẹn, người không thuộc mình, vật không phải vật, không phải người lúc trước.
Không hổ là Tiên Vương cửu trọng thiên, không có cái gì lừa gạt được ánh mắt của hắn.
Cho dù hắn hiện tại chỉ làm một đám tàn hồn mà thôi!
- Tiền bối, ngài đã hi sinh trong chiến đấu với thế lực hắc ám, nhưng bây giờ đám thế lực hắc ám kia mưu toan rút lấy thiên địa bổn nguyên, phá hư phòng ngự thế giới chúng ta, kính xin tiền bối ra tay.
Lăng Hàn lại vái chào.
Hắc Long Vương không rõ cấp bậc gì, vạn nhất vượt qua tứ trọng thiên thì Lữ Hải Dung chỉ đưa đồ ăn mà thôi.
Nam tử áo xanh chính là tàn hồn của Vĩnh Hằng Tiên Vương, tính ra cũng là Vĩnh Hằng Tiên Vương. Hắn nghe xong liền giận dữ.
- Đám yêu nghiệt ngoại vực này còn chưa từ bỏ ý đồ.
Oanh, toàn thân hắn tỏa sáng chiếu rọi hư không.
- Tiễn đưa tiền bối!
Lữ Hải Dung xoay người hành lễ, trận chiến này là trận chiến cuối cùng của Vĩnh Hằng Tiên Vương, thiên địa có linh, người chết, đạo tiêu, một đám tàn hồn dựa vào tiên binh mới có thể tồn tại vài kỷ nguyên, nhưng một khi phát uy sẽ thiêu đốt không còn, cách tiêu vong không xa.
- Tiễn đưa tiền bối!
Đám người Lăng Hàn cung kính hành lễ.
Nhìn thấy Tiên Vương chiến chết đều là vui buồn lẫn lộn, chết trận vì tiên vực sẽ được hậu bối khắc ghi vĩnh viễn.
- Tiễn đưa tiền bối!
Tiểu Cốt cũng học theo.
Vĩnh Hằng Tiên Vương cũng phải im lặng, hắn và tiểu Cốt khi còn sống đều rất nổi danh, nếu nói thành đạo sớm thì tiểu Cốt sớm hơn hắn, bây giờtiểu Cốt gọi hắn là tiền bối cho nên hắn vô cùng bất đắc dĩ.
Hiện tại hắn không có tâm tình ôn chuyện với tiểu Cốt, đây là trận chiến huy hoàng cuối cùng của hắn.
XÍU...UU!, một thân ảnh bay vút đi trong bóng tối.
Đây là nữ tử, nhìn qua chừng ba mươi tuổi, dáng người phong tao, châu tròn ngọc sáng, làn da tốt sáng bóng trong suốt như thủy tinh. mái tóc dài phất phơ trong gió, ánh mắt nàng lại cực kỳ lăng lệ ác liệt.
- Thì ra là mấy con rệp.
Nàng cười xùy, một con Hắc Long xuất hiện sau lưng nàng, bốn trảo múa tỏa ra long uy đáng sợ.
Đây là Hắc Long Vương sao?
Không có hào quang dị sắc quấn quanh, hoàn toàn không nhìn ra tu vi của nàng.
- Bá Hạ!
Vĩnh Hằng Tiên Vương tức giận quát.
- Ngươi lại không chết! Hơn nữa còn rơi vào hắc ám!
Bá Hạ!
Nội tâm đám người Lăng Hàn rung động, trong thiên địa có long tộc đầu tiên chính là Nguyên Long, Tổ Long, đứa con thứ bảy của nó chính là Bá Hạ.
Không nghĩ tới Bá Hạ lại là một nữ tử!
Hắc Long Vương cất tiếng cười to, rất cuồng, không phải cuồng ngạo, mà là điên cuồng, ánh mắt nàng lạnh lùng nhìn Vĩnh Hằng Tiên Vương, nói:
- Lúc trước ta bị Mặc Phủ đại nhân bắt được, các ngươi có ai tới cứu ta?
- Đừng nói các ngươi, cho dù là phụ thân ta cũng bỏ ta, vì sao ta phải bán mạng vì phiến thiên địa này?
- Ta muốn hủy phiến thiên địa này!
Vĩnh Hằng Tiên Vương cực kỳ quyết đoán lao tới.
- Nếu là như vậy thì không có gì phải nói.
Hắn căn bản không nói nhảm cái gì kéo đối phương trở về quang minh, bởi vì chấp niệm của đối phương quá sâu, căn bản không khuyên được, thứ hai là hắn không có thời gian.
Ầm!
Hắc Long Vương đánh ra một quyền, quyền này hóa thành long trảo tấn công Vĩnh Hằng Tiên Vương, trên đầu nàng xuất hêện một đóa hắc liên tỏa ra khí tức yêu dị.
Thập lục liên!
Lăng Hàn biết rõ cửu liên của thế lực hắc ám là Thăng Nguyên Cảnh, như vậy thập lục liên là cái gì?
Ầm!
Vĩnh Hằng Tiên Vương và Hắc Long Vương va chạm một kích cực mạnh, hai người đồng thời rút lui vạn dặm, những nơi đi qua, bọn họ triển khai chém giết điên cuồng.
Ầm ầm ầm, tiếng va chạm vang lên như mưa làm người ta khiếp sợ, Hắc Long Vương không lâm vào hạ phong.
- Nếu ngươi ở trạng thái mạnh nhất năm xưa, ta hoàn toàn không phải đối thủ của ngươi.
Hắc Long Vương ngạo nghễ lên tiếng,
- Ngươi hiện tại chỉ là một đám tàn hồn, chỉ có thể phát huy thực lực bát trọng thiên, tuy ta là Tiên Vương thất trọng thiên nhưng được Mặc Phủ đại nhân ban cho sức mạnh to lớn, căn bản không kém gì ngươi!
- Ta có thân thể, thần hồn nguyên vẹn, ta có thể chiến đấu liên tục, còn ngươi thì sao? Chỉ là ngọn đèn trước gió, tùy thời bị dập tắt.
Vĩnh Hằng Tiên Vương không đáp, hắn toàn lực xuất kích, hắn hét lớn, hai tay hắn hóa thành bóng mờ ẩn chứa tuế nguyệt tang thương.
Đây là hắn ngưng tụ thời gian quy tắc, nếu bị đánh trúng mục tiêu, đối phương xé bị thời gian xé nát thân thể —— có khả năng bị ném tới mấy trăm năm trước, có thể là mấy vạn năm, cũng có thể là mấy kỷ nguyên trước.
Đối phương nói không sai, thời gian của hắn không nhiều lắm, Hắc Long Vương lại có thể trường tồn vạn cổ, cho nên đây là trận chiến không công bằng.
Nội tâm Lăng Hàn rung động mạnh, không ngờ thế lực ngầm lại xem trọng nơi này như thế, xuất động cường giả thập lục liên tọa trấn, cảnh giới bản thân là với Tiên Vương thất trọng, chiến lực lại không kém gì bát trọng thiên.
Đều nói Tiên Vương cửu trọng thiên, một bước một trọng thiên, Hắc Long Vương được Mặc Phủ đại nhân gì đó ban lực lượng lại có thể vượt qua một trọng thiên.
Lực lượng hắc ám đáng sợ như vậy sao?
Hơn nữa lực lượng hắc ám này làm người ta rung động tim đập thình thịch.
- Y nha nha!
Tiểu Cốt sửng sốt một chút, đột nhiên lộ hung quang, sát khí sôi trào.
Lực lượng Hắc Ám, là đại địch của hắn!
Oanh, Tiên Vương cốt ở trong cơ thể hắn lưu chuyển ra hào quang vô tận, từng viên từng viên ký tự nhảy lên, xông thẳng bầu trời, thậm chí xé rách Hư Không Phong Bạo trên không trung đại lục, lại cuốn lên cao cao.
- Giết!
Vẻ mặt Tiểu Cốt giận dữ, giết về phía Hắc Long Vương.
- Ồ!
Hắc Long Vương lộ ra vẻ kinh ngạc, nàng nguyên bản không để đoàn người Lăng Hàn ở trong mắt, có thể được nàng coi là đại địch cũng chỉ có Vĩnh Hằng Tiên Vương mà thôi.
Nhưng hiện tại Tiểu Cốt phát uy, càng tỏa ra một luồng khí thế để nàng không dám xem thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.