Chương 1927: Hai quái vật
Cô Đơn Địa Phi
06/04/2018
Hai tay hắn tại thành quyền, liên tục xuất kích.
Phanh phanh phanh. Liên tiếp đối kháng, thân thể Lăng Hàn lùi lại. Trong lúc chính diện đối kháng, quả nhiên hắn không phải là đối thủ của Tứ trảm đỉnh phong.
Thiên Triệu Nguyên này là Tứ Trảm tầm thường, nhưng mà cũng cách Trảm Trần hoàn mỹ một bước không xa. Dưới tích lũy qua vô số năm, chiến lực của hắn thực là đáng sợ.
- Thực sự là nhị trảm.
Thiên Triệu Nguyên nhướng mày, Lăng Hàn vừa ra tay là hắn có thể cảm ứng được khí tức của Lăng Hàn, đây quả thực là Nhị trảm. Hắn đã từng đi qua quá trình này, nếu như không thể đoán được tu vi của Lăng Hàn, quả thực hắn nên tìm tảng đá đập đầu chết cho xong.
Thế nhưng một Nhị Trảm không ngờ lại có thể chính diện đối kháng với hắn mà chỉ rơi vào hạ phong?
Phải biết rằng Tứ trảm đối với Nhị trảm chính là miểu sát. Cho dù là Vương giả cũng không phải là ngoại lệ.
Đây là quái vật gì chứ?
Hít...
Ngoài lôi đài, chúng Vương giả cũng vô cùng ngưng trọng.
Chiến lực của bọn hắn đều trác tuyệt vô cùng, có thể vô địch cùng giai. Mà lúc đạt tới cảnh giới đỉnh phong, ví dụ như Nhị Trảm, cho dù là Tam Trảm sơ kỳ cũng không phải là không thể chống lạ.
Có thể vượt qua hai tiểu cảnh giới sao?
Nhất định sẽ bại, hơn nữa còn bị nghiền áp, căn bản không có chỗ chống cự, lập tức rơi vào thế hạ phong. Chỉ dày vò chừng hơn mười, trăm chiêu là bị đánh bại.
Thế nhưng tên này... Quả thực là biến thái a.
Đúng lúc này một mùi thươm vang lên, một giai nhân tuyệt sắc cũng lặng lẽ đi tới, mang theo vẻ lười biếng vô cùng, mái tóc xanh uốn luuowjn, da thịt trắng như tuyết, xinh đẹp tới mức không có cách nào hình dung.
- Nhu tiên tử.
- Nhu tiên tử.
Người bốn phía liên tục quay đầu lại, nhìn về phía mỹ nhân tuyệt sắc mà gọi. Trong mắt đều hiện lên vẻ ái mộ không thể che giấu.
Nhu yêu nữ.
Trước mặt nàng đương nhiên không có ai sẽ gọi là Nhu yêu nữ. Thế nhưng trong suy nghĩ của đại bộ phận người, đó chính là một đại yêu nữ chính chống, cướp đi tâm tư của bọn hắn, câu đi hồn của bọn hắn.
- Đang nhìn cái gì mà náo nhiệt như vậy?
Nhu yêu nữ cười nói, phong tình vạn chủng.
Mọi người vội vàng giới thiệu, Nhu yêu nữ ồ lên một tiếng, có chút hăng hái ngồi xuống xem.
Nàng rất ngạc nhiên với Lăng Hàn, một người trong vòng nửa ngày ngắn ngủi có thể tu bổ hết một bộ công pháp thượng cổ, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại không bị mị công của nàng làm ảnh hưởng. Làm cho nàng tò mò muốn biết nội tình của Lăng Hàn.
Bởi vậy nàng cũng cố ý tiết lộ tình huống lúc đó, biết rõ đám người Thiên Triệu Điền nhất định sẽ tới gây phiền toái cho Lăng Hàn. Như vậy nàng sẽ ở bên cạnh xem náo nhiệt, thuận tiện tìm hiểu rõ nội tình của Lăng Hàn.
Định lực của ngươi mạnh như vậy, ngộ tính mạnh như vậy, như vậy chiến lực sẽ thế nào đây?
Chỉ nhìn mấy chiêu, trên mặt nàng hiện lên vẻ nghiêm túc.
Quá mạnh mẽ.
Chỉ là Nhị trảm không ngờ lại có thể miễn cưỡng chống lạ Tứ trảm đỉnh phong. Phải biết rằng Thiên Triệu Nguyên cũng không phải là Tứ Trảm đỉnh phong tầm thường, mà là người đã lắng đọng bao nhiêu năm trong cảnh giới này. Thực lực mạnh mẽ có lẽ không kém vương giả cùng giai.
Nói cách khác, hiện tại Lăng Hàn có tư cách đối kháng với Vương giả Tứ trảm.
Cho dù mỗi một chiêu Lăng Hàn tiếp đều quá sức, thế nhưng hắn lại không bị tổn thương một chút nào. Vừa mới lui về sau lại lập tức dùng tốc độ như sấm sét giết trở lại, giống như thân thể là một mũi tên vậy.
Tại sao lại có quái vật như vậy chứ?
- Có hứng thú với phu quân ta như vậy sao?
Nữ hoàng không biết từ lúc nào đã chạy tới. Tuy rằng Lăng Hàn nói không muốn gây thêm nợ tình, nhưng mà nàng vẫn nhớ mãi không quên Nhu yêu nữ là Tiên thai. Nếu như song tu với Lăng Hàn, như vậy có thể trợ gúp Lăng Hàn bay cao.
Trong mắt nàng, Lăng Hàn là người đầu tiên.
Nhu yêu nữ hừ một tiếng, không trả lời, cũng không thừa nhận. Tâm hồn thiếu nữ của nàng quả thực đã rung động một chút. Nhưng mà chỉ bằng như vậy cũng muốn nàng động tâm, như vậy cũng quá nực cười.
- Hừ, loại người thân phận đê tiện như vậy cũng dám ngấp nghé Nhu tiên tử sao?
Thiên Triệu Điền cười xùy, nói:
- Thực sự là cóc ghẻ còn đòi ăn thịt thiên nga.
Xoát.
Vừa dứt lời, chỉ thấy một bàn tay trắng như tuyết đã vung về phía mặt hắn, vừa nhanh vừa nặng.
Thiên Triệu Điền kinh hãi, vội vàng bắn người trở lại, cơ hồ là dùng toàn lực.
Phanh.
Bong chiến hạm rộng bao nhiêu chứ? Hắn lập tức đụng vào tường, toàn thân bị va chạm mà run lên.
Đây chính là Chiến hạm cấp bậc Tiên phủ, cho dù là tài liệu bên ngoài cũng là Chuẩn tiên kim lục tinh, có thể ngăn cản được một kích toàn lực của cường giả Tiên phủ. Mà kết cấu bên trong tuy rằng kém một chsut, nhưng cũng là Chuẩn tiên kim nhị tinh, sao Thiên Triệu Điền có thể xuyên qua được chứ?
Bởi vậy va chạm lần này khiến cho đầu hắn đầy sao, hôn mê.
Nữ hoàng chậm rãi thu tay lại, mục tiêu của nàng là dọa cho Thiên Triệu Điền nhảy dựng lên, khiến cho đối phương mất mặt. Nếu không muốn nàng dùng tay vả đối phương, nàng còn ngại bẩn tay a.
Mọi người không khỏi kinh hãi, nhìn sang Nữ hoàng, giống như vừa mới phát hiện ra nàng vậy.
Quả thực là như vậy, bởi vì trước đó lực chú ý của mọi người đều đặt lên trên người Lăng Hàn. Về sau Nhu yêu nữ tới, lực chú ý lại đặt lên trên người Nhu yêu nữ. Mãi tới lúc này bọn hắn mới phát hiện ra dáng người của Nữ hoàng hoàn mỹ như vậy, khí chất cao quý như thế.
Dù nữ hoàng còn che mặt, nhưng mà tất cả mọi người lại có cảm giác nàng khó phân cao thấp với Nhu yêu nữ.
Chuyện này cũng quá không thể tưởng tượng nổi.
Còn nữa, thực lực nữ nhân này rất cường đại, không ngờ lại có thể khiến cho Thiên Triệu Điền chật vật như vậy.
Tuy rằng nàng ra tay bất ngờ, nhưng mà Thiên Triệu Điền chẳng những là Tam trảm, hơn nữa lại là Vương giả đương đại.
Nữ hoàng là Tứ trảm sao?
Chỗ đáng sợ cũng ở ngay chỗ này, nàng chỉ là Nhị Trảm.
Trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt mọi người đều nhìn vào trên người Nữ hoàng, ngay cả mị lực của Nhu yêu nữ thoáng cái cũng giảm xuống phân nửa, bị nữ hoàng đoạt đi danh tiếng.
Nếu như đổi lại là một người khác, bị nhiều Vương giả nhìn như vậy nhất định sẽ khẩn trương, sợ hãi. Thế nhưng Nữ hoàng lại không thèm để ý, nàng chỉ bễ nghễ nhìn Thiên Triệu Điền, điềm nhiên nói:
- Phu quân của ta há là người ngươi có thể chửi bới?
Bị nữ hoàng lạnh lùng nhìn vào như vậy, Thiên Triệu Điền sửng sốt, nhưng lại không có một chút phản cảm nào. Hắn chỉ cảm thấy bị Nữ hoàng trách cứ cũng là một loại hạnh phúc. Ngươi nhìn xem, người khác ngay cả tư cách khiến cho Nữ hoàng mở miệng cũng không có.
Phanh phanh phanh. Liên tiếp đối kháng, thân thể Lăng Hàn lùi lại. Trong lúc chính diện đối kháng, quả nhiên hắn không phải là đối thủ của Tứ trảm đỉnh phong.
Thiên Triệu Nguyên này là Tứ Trảm tầm thường, nhưng mà cũng cách Trảm Trần hoàn mỹ một bước không xa. Dưới tích lũy qua vô số năm, chiến lực của hắn thực là đáng sợ.
- Thực sự là nhị trảm.
Thiên Triệu Nguyên nhướng mày, Lăng Hàn vừa ra tay là hắn có thể cảm ứng được khí tức của Lăng Hàn, đây quả thực là Nhị trảm. Hắn đã từng đi qua quá trình này, nếu như không thể đoán được tu vi của Lăng Hàn, quả thực hắn nên tìm tảng đá đập đầu chết cho xong.
Thế nhưng một Nhị Trảm không ngờ lại có thể chính diện đối kháng với hắn mà chỉ rơi vào hạ phong?
Phải biết rằng Tứ trảm đối với Nhị trảm chính là miểu sát. Cho dù là Vương giả cũng không phải là ngoại lệ.
Đây là quái vật gì chứ?
Hít...
Ngoài lôi đài, chúng Vương giả cũng vô cùng ngưng trọng.
Chiến lực của bọn hắn đều trác tuyệt vô cùng, có thể vô địch cùng giai. Mà lúc đạt tới cảnh giới đỉnh phong, ví dụ như Nhị Trảm, cho dù là Tam Trảm sơ kỳ cũng không phải là không thể chống lạ.
Có thể vượt qua hai tiểu cảnh giới sao?
Nhất định sẽ bại, hơn nữa còn bị nghiền áp, căn bản không có chỗ chống cự, lập tức rơi vào thế hạ phong. Chỉ dày vò chừng hơn mười, trăm chiêu là bị đánh bại.
Thế nhưng tên này... Quả thực là biến thái a.
Đúng lúc này một mùi thươm vang lên, một giai nhân tuyệt sắc cũng lặng lẽ đi tới, mang theo vẻ lười biếng vô cùng, mái tóc xanh uốn luuowjn, da thịt trắng như tuyết, xinh đẹp tới mức không có cách nào hình dung.
- Nhu tiên tử.
- Nhu tiên tử.
Người bốn phía liên tục quay đầu lại, nhìn về phía mỹ nhân tuyệt sắc mà gọi. Trong mắt đều hiện lên vẻ ái mộ không thể che giấu.
Nhu yêu nữ.
Trước mặt nàng đương nhiên không có ai sẽ gọi là Nhu yêu nữ. Thế nhưng trong suy nghĩ của đại bộ phận người, đó chính là một đại yêu nữ chính chống, cướp đi tâm tư của bọn hắn, câu đi hồn của bọn hắn.
- Đang nhìn cái gì mà náo nhiệt như vậy?
Nhu yêu nữ cười nói, phong tình vạn chủng.
Mọi người vội vàng giới thiệu, Nhu yêu nữ ồ lên một tiếng, có chút hăng hái ngồi xuống xem.
Nàng rất ngạc nhiên với Lăng Hàn, một người trong vòng nửa ngày ngắn ngủi có thể tu bổ hết một bộ công pháp thượng cổ, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại không bị mị công của nàng làm ảnh hưởng. Làm cho nàng tò mò muốn biết nội tình của Lăng Hàn.
Bởi vậy nàng cũng cố ý tiết lộ tình huống lúc đó, biết rõ đám người Thiên Triệu Điền nhất định sẽ tới gây phiền toái cho Lăng Hàn. Như vậy nàng sẽ ở bên cạnh xem náo nhiệt, thuận tiện tìm hiểu rõ nội tình của Lăng Hàn.
Định lực của ngươi mạnh như vậy, ngộ tính mạnh như vậy, như vậy chiến lực sẽ thế nào đây?
Chỉ nhìn mấy chiêu, trên mặt nàng hiện lên vẻ nghiêm túc.
Quá mạnh mẽ.
Chỉ là Nhị trảm không ngờ lại có thể miễn cưỡng chống lạ Tứ trảm đỉnh phong. Phải biết rằng Thiên Triệu Nguyên cũng không phải là Tứ Trảm đỉnh phong tầm thường, mà là người đã lắng đọng bao nhiêu năm trong cảnh giới này. Thực lực mạnh mẽ có lẽ không kém vương giả cùng giai.
Nói cách khác, hiện tại Lăng Hàn có tư cách đối kháng với Vương giả Tứ trảm.
Cho dù mỗi một chiêu Lăng Hàn tiếp đều quá sức, thế nhưng hắn lại không bị tổn thương một chút nào. Vừa mới lui về sau lại lập tức dùng tốc độ như sấm sét giết trở lại, giống như thân thể là một mũi tên vậy.
Tại sao lại có quái vật như vậy chứ?
- Có hứng thú với phu quân ta như vậy sao?
Nữ hoàng không biết từ lúc nào đã chạy tới. Tuy rằng Lăng Hàn nói không muốn gây thêm nợ tình, nhưng mà nàng vẫn nhớ mãi không quên Nhu yêu nữ là Tiên thai. Nếu như song tu với Lăng Hàn, như vậy có thể trợ gúp Lăng Hàn bay cao.
Trong mắt nàng, Lăng Hàn là người đầu tiên.
Nhu yêu nữ hừ một tiếng, không trả lời, cũng không thừa nhận. Tâm hồn thiếu nữ của nàng quả thực đã rung động một chút. Nhưng mà chỉ bằng như vậy cũng muốn nàng động tâm, như vậy cũng quá nực cười.
- Hừ, loại người thân phận đê tiện như vậy cũng dám ngấp nghé Nhu tiên tử sao?
Thiên Triệu Điền cười xùy, nói:
- Thực sự là cóc ghẻ còn đòi ăn thịt thiên nga.
Xoát.
Vừa dứt lời, chỉ thấy một bàn tay trắng như tuyết đã vung về phía mặt hắn, vừa nhanh vừa nặng.
Thiên Triệu Điền kinh hãi, vội vàng bắn người trở lại, cơ hồ là dùng toàn lực.
Phanh.
Bong chiến hạm rộng bao nhiêu chứ? Hắn lập tức đụng vào tường, toàn thân bị va chạm mà run lên.
Đây chính là Chiến hạm cấp bậc Tiên phủ, cho dù là tài liệu bên ngoài cũng là Chuẩn tiên kim lục tinh, có thể ngăn cản được một kích toàn lực của cường giả Tiên phủ. Mà kết cấu bên trong tuy rằng kém một chsut, nhưng cũng là Chuẩn tiên kim nhị tinh, sao Thiên Triệu Điền có thể xuyên qua được chứ?
Bởi vậy va chạm lần này khiến cho đầu hắn đầy sao, hôn mê.
Nữ hoàng chậm rãi thu tay lại, mục tiêu của nàng là dọa cho Thiên Triệu Điền nhảy dựng lên, khiến cho đối phương mất mặt. Nếu không muốn nàng dùng tay vả đối phương, nàng còn ngại bẩn tay a.
Mọi người không khỏi kinh hãi, nhìn sang Nữ hoàng, giống như vừa mới phát hiện ra nàng vậy.
Quả thực là như vậy, bởi vì trước đó lực chú ý của mọi người đều đặt lên trên người Lăng Hàn. Về sau Nhu yêu nữ tới, lực chú ý lại đặt lên trên người Nhu yêu nữ. Mãi tới lúc này bọn hắn mới phát hiện ra dáng người của Nữ hoàng hoàn mỹ như vậy, khí chất cao quý như thế.
Dù nữ hoàng còn che mặt, nhưng mà tất cả mọi người lại có cảm giác nàng khó phân cao thấp với Nhu yêu nữ.
Chuyện này cũng quá không thể tưởng tượng nổi.
Còn nữa, thực lực nữ nhân này rất cường đại, không ngờ lại có thể khiến cho Thiên Triệu Điền chật vật như vậy.
Tuy rằng nàng ra tay bất ngờ, nhưng mà Thiên Triệu Điền chẳng những là Tam trảm, hơn nữa lại là Vương giả đương đại.
Nữ hoàng là Tứ trảm sao?
Chỗ đáng sợ cũng ở ngay chỗ này, nàng chỉ là Nhị Trảm.
Trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt mọi người đều nhìn vào trên người Nữ hoàng, ngay cả mị lực của Nhu yêu nữ thoáng cái cũng giảm xuống phân nửa, bị nữ hoàng đoạt đi danh tiếng.
Nếu như đổi lại là một người khác, bị nhiều Vương giả nhìn như vậy nhất định sẽ khẩn trương, sợ hãi. Thế nhưng Nữ hoàng lại không thèm để ý, nàng chỉ bễ nghễ nhìn Thiên Triệu Điền, điềm nhiên nói:
- Phu quân của ta há là người ngươi có thể chửi bới?
Bị nữ hoàng lạnh lùng nhìn vào như vậy, Thiên Triệu Điền sửng sốt, nhưng lại không có một chút phản cảm nào. Hắn chỉ cảm thấy bị Nữ hoàng trách cứ cũng là một loại hạnh phúc. Ngươi nhìn xem, người khác ngay cả tư cách khiến cho Nữ hoàng mở miệng cũng không có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.