Chương 3809: Huyết Xích La
Cô Đơn Địa Phi
05/04/2018
Chỉ có điều chim ưng khổng lồ này hình thể quá mức lớn. Mười mấy người đứng ở phía trên hoàn toàn chỉ là chuyện nhỏ.
Tất cả đều là yêu tộc, nữ có nam có.
Yêu tộc thật đúng là kiêu ngạo. Huyền Bắc Quốc bên này còn đang tiến hành tổng động viên đại chiến, nhưng bọn họ thì hay rồi, đường hoàng cho người đi qua. Đây là muốn thị uy sao?
Được rồi. Để cho bọn họ có đến mà không có về, vừa vặn tế cờ.
Tất cả mọi người đều rút ra binh khí, ý chí chiến đấu đã sục sôi.
Rất nhiều tên nhị thế tổ này chỉ giỏi bắt nạt kẻ yếu. Muốn bọn họ trên chiến trường giết địch, bọn họ sợ. Nhưng còn bây giờ thì sao, đối thủ chỉ có mười mấy người, vậy có cái gì phải sợ?
Lại một chữ, giết.
- Nơi đây ai chịu trách nhiệm?
Trong yêu tộc có người nói. Đây là một lão nhân dáng người cao ráo, ngoại trừ hai cái lỗ tai có chút nhọn dài ra, gần như không nhìn ra có chỗ nào khác với nhân tộc.
Nhưng hắn vừa mở miệng nói như thế, có ít nhất phân nửa người đặt mông ngồi xuống, lại không còn ý chí chiến đấu.
Thật đáng sợ. Khí thế kia quả thực giống như là huyết sát Tu La từ trong chiến trường địa ngục trở về, trực tiếp khiến người ta tan vỡ.
Số phân nửa còn lại tuy rằng còn đứng, nhưng cũng chỉ có thể đứng mà thôi, căn bản ngay cả chân cũng không bước ra được.
Vèo vèo vèo.
Bốn đại soái, Dương Bách, Hồng thái sư đồng thời nhảy qua, trên mặt chớp động vẻ kiêng kỵ.
Lão già này quá cường đại, vượt quá xa so với Minh Văn Cảnh.
- Bản tọa chính là Việt triều Xích Ưng Quân đại tướng, Huyết Xích La!
Lão nhân này mở miệng, âm thanh giống như kim thạch, tràn ngập lực phá hoại.
Xích Ưng Quân đại tướng!
Sắc mặt bốn đại soái mọi người đều đại biến. Bọn họ đã từ chỗ của tam hoàng tử biết được, thống soái Xích Ưng Quân chính là cường giả Tầm Bí Cảnh. Nói cách khác, Huyết Xích La này so với bọn họ cao hơn tròn hai cảnh giới.
Hai cảnh giới lớn, không phải là cảnh giới nhỏ!
Đừng nói bọn họ, chính là yêu nghiệt ép trời Hồng Thiên Bộ kia tới, đối mặt với Huyết Xích La cũng chỉ có phần cúi đầu.
Huyết Xích La đưa mắt nhìn mọi người một lượt, trên mặt lộ ra vẻ khinh miệt. Yếu, thực sự yếu.
- Hóa ra là Huyết tướng quân một trong ba đại tướng của yêu tộc đến.
Có tiếng cười dài vang lên. Các vị hoàng tử thứ hạng sát đầu cũng xuất hiện. Cho dù đối mặt với một vị chí cường giả Tầm Bí Cảnh, bọn họ cũng hoàn toàn không có chút sợ hãi nào.
- Lúc này mới có thể nói chuyện một chút.
Huyết Xích La đảo mắt nhìn qua trên người của mấy vị hoàng tử. Hắn thu hồi một tia khinh thường. Tu vi Khai Khiếu Cảnh, cuối cùng không phải yếu đến mức nhìn cũng lười nhìn tới.
Ừ?
Đám người thất hoàng tử, bao gồm Huyết Xích La ở bên trong, đều quay đầu nhìn lại về phía sau.
- Phụ thân, hình như có một gia hỏa không tốt tới.
Lục Oa ở bên tai Lăng Hàn nói. Nàng vẫn ngồi ở trên vai của Lăng Hàn. Các nữ hài tử khác lại đều ở trong Dưỡng Nguyên hồ lô.
Lăng Hàn không nhìn thấy được, nhưng mơ hồ có cảm giác, hình như có tồn tại khủng khiếp nào đó đang nhanh chóng tới gần.
Đáng tiếc hiện tại không thể gọi Nhị Oa ra. Lấy đồng thuật của nàng khẳng định có thể thấy rõ.
Nhưng cũng chỉ là một hồi thôi. Chỉ thấy phía xa xuất hiện một ánh sáng màu xanh rực rỡ. Rất nhanh, ánh sáng này liền xuất hiện ở trên quảng trường, hiện ra một nam tử trung niên đi tới.
A, người này lại là một hoàng tử. Nhìn trang phục của hắn liền biết.
Khí thế của hắn hùng hồn, da lộ ra một loại màu xanh đậm, giống như bị bệnh gì đó, lại giống như tu luyện một loại công pháp cổ quái nào đó.
- Đại ca!
Các hoàng tử đều kêu lên.
Đây là người con trai trưởng của Trần Phong Viêm, Trần Tinh Vũ.
Lăng Hàn cũng không khỏi nhìn lại về phía Trần Tinh Vũ. Nếu Lục Oa nói người này không tốt, vậy tất nhiên là có chỗ kinh người.
- A, ta hiểu được.
Lục Oa gật đầu, mặc dù không có người nào nhìn ra được.
Lăng Hàn hạ giọng, nói:
- Ngươi nhìn ra cái gì?
- Phụ thân, gia hỏa kia là thanh cương tinh thể.
Lục Oa nói.
- Thần thể tiên thiên?
Lăng Hàn hỏi. Hắn đã từ chỗ đám đứa trẻ hồ lô biết được, trong thiên địa có thần thể tiên thiên tồn tại. Từ nhỏ vốn có thiên phú võ đạo yêu nghiệt vô cùng, còn nắm giữ các loại thần thông, chiến đấu vượt cảnh giới lại đơn giản và tự nhiên giống như ăn uống.
- Ừ, tuy rằng ở trong thần thể tiên thiên không được coi là quá mức kinh khủng, nhưng có khả năng được gọi là thần thể tiên thiên đã rất lợi hại.
Lục Oa gật đầu, nghiêm nghị nói. Tuy rằng đây cũng khen loạn.
Thanh cương tinh thể sao?
Ở trong lúc Lăng Hàn nói chuyện với Lục Oa, Trần Tinh Vũ nhìn cũng về phía các đệ đệ của hắn gật đầu, sau đó nhìn về phía Huyết Xích La, nói:
- Không nghĩ tới đại soái của yêu tộc cuối cùng lại đích thân tới chơi. Thứ lỗi cho cô vương không tiếp đón từ xa.
Con ngươi của Huyết Xích La căng thẳng, nói:
- Vị này chính là đại hoàng tử điện hạ sao?
- Không sai, chính là cô vương.
Trần Tinh Vũ gật đầu, đại khí bàng bạc.
Từ điểm đó có thể thấy, hắn và Trần Phong Viêm rất giống nhau. Cũng không biết là vì quan hệ con trai trưởng, hay là hắn đang tận lực bắt chước theo.
Huyết Xích La hoàn toàn thu lại phần khinh thường vào, nói:
- Không hổ danh là huyết mạch của thánh hoàng, đúng là tu vi Tầm Bí Cảnh!
Cái gì? Đại hoàng tử đã bước vào Tầm Bí Cảnh?
Tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc. Cho dù là đám người tam hoàng tử bọn họ, ai nấy cũng biến sắc.
Tuy rằng tu vi cũng không thể đại biểu tất cả, nhưng bây giờ Trần Tinh Vũ đứng đầu, chính là Tầm Bí Cảnh duy nhất trong các hoàng tử. Điều này tất nhiên tăng thêm một phần lớn cho hắn.
Đại hoàng tử cười nhạt, nói:
- Huyết đại tướng quân quang lâm, có phải có gì cần làm hay không?
Huyết Xích La nhìn đại hoàng tử, hít một hơi thật sâu, nói:
- Bản tọa đại biểu bệ hạ của bản quốc, đặc biệt đến...
Hắn dừng một chút, hình như có chút khó có thể mở miệng. Sau khi dừng lại một hồi lâu, hắn mới nói:
- Đưa lên thư hàng!
Phụt!
Tất cả mọi người đều phun tới, sau đó lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Ngươi đang đùa ta đi?
Đưa thư hàng?
Ha hả!
Yêu tộc hai lần phái ra uy hiếp bảo Huyền Bắc Quốc phải quy hàng, sau đó còn hung hãn uy hiếp, nếu như Huyền Bắc Quốc không giao ra Lăng Hàn, bọn họ lại phát binh đánh tới.
Lớn lối như vậy, thế nào lại đột nhiên đưa ra thư hàng?
Hơn nữa, thực lực của yêu tộc tuy rằng cũng không trắng trợn đập bãi, nhưng địa vị chỉ cần đủ cao, có thể biết yêu tộc là khủng khiếp đến mức nào. Đừng nói cả nước đột kích, chính là phái ra một trong ba đại quân cũng đủ để quét ngang Huyền Bắc Quốc.
Tất cả đều là yêu tộc, nữ có nam có.
Yêu tộc thật đúng là kiêu ngạo. Huyền Bắc Quốc bên này còn đang tiến hành tổng động viên đại chiến, nhưng bọn họ thì hay rồi, đường hoàng cho người đi qua. Đây là muốn thị uy sao?
Được rồi. Để cho bọn họ có đến mà không có về, vừa vặn tế cờ.
Tất cả mọi người đều rút ra binh khí, ý chí chiến đấu đã sục sôi.
Rất nhiều tên nhị thế tổ này chỉ giỏi bắt nạt kẻ yếu. Muốn bọn họ trên chiến trường giết địch, bọn họ sợ. Nhưng còn bây giờ thì sao, đối thủ chỉ có mười mấy người, vậy có cái gì phải sợ?
Lại một chữ, giết.
- Nơi đây ai chịu trách nhiệm?
Trong yêu tộc có người nói. Đây là một lão nhân dáng người cao ráo, ngoại trừ hai cái lỗ tai có chút nhọn dài ra, gần như không nhìn ra có chỗ nào khác với nhân tộc.
Nhưng hắn vừa mở miệng nói như thế, có ít nhất phân nửa người đặt mông ngồi xuống, lại không còn ý chí chiến đấu.
Thật đáng sợ. Khí thế kia quả thực giống như là huyết sát Tu La từ trong chiến trường địa ngục trở về, trực tiếp khiến người ta tan vỡ.
Số phân nửa còn lại tuy rằng còn đứng, nhưng cũng chỉ có thể đứng mà thôi, căn bản ngay cả chân cũng không bước ra được.
Vèo vèo vèo.
Bốn đại soái, Dương Bách, Hồng thái sư đồng thời nhảy qua, trên mặt chớp động vẻ kiêng kỵ.
Lão già này quá cường đại, vượt quá xa so với Minh Văn Cảnh.
- Bản tọa chính là Việt triều Xích Ưng Quân đại tướng, Huyết Xích La!
Lão nhân này mở miệng, âm thanh giống như kim thạch, tràn ngập lực phá hoại.
Xích Ưng Quân đại tướng!
Sắc mặt bốn đại soái mọi người đều đại biến. Bọn họ đã từ chỗ của tam hoàng tử biết được, thống soái Xích Ưng Quân chính là cường giả Tầm Bí Cảnh. Nói cách khác, Huyết Xích La này so với bọn họ cao hơn tròn hai cảnh giới.
Hai cảnh giới lớn, không phải là cảnh giới nhỏ!
Đừng nói bọn họ, chính là yêu nghiệt ép trời Hồng Thiên Bộ kia tới, đối mặt với Huyết Xích La cũng chỉ có phần cúi đầu.
Huyết Xích La đưa mắt nhìn mọi người một lượt, trên mặt lộ ra vẻ khinh miệt. Yếu, thực sự yếu.
- Hóa ra là Huyết tướng quân một trong ba đại tướng của yêu tộc đến.
Có tiếng cười dài vang lên. Các vị hoàng tử thứ hạng sát đầu cũng xuất hiện. Cho dù đối mặt với một vị chí cường giả Tầm Bí Cảnh, bọn họ cũng hoàn toàn không có chút sợ hãi nào.
- Lúc này mới có thể nói chuyện một chút.
Huyết Xích La đảo mắt nhìn qua trên người của mấy vị hoàng tử. Hắn thu hồi một tia khinh thường. Tu vi Khai Khiếu Cảnh, cuối cùng không phải yếu đến mức nhìn cũng lười nhìn tới.
Ừ?
Đám người thất hoàng tử, bao gồm Huyết Xích La ở bên trong, đều quay đầu nhìn lại về phía sau.
- Phụ thân, hình như có một gia hỏa không tốt tới.
Lục Oa ở bên tai Lăng Hàn nói. Nàng vẫn ngồi ở trên vai của Lăng Hàn. Các nữ hài tử khác lại đều ở trong Dưỡng Nguyên hồ lô.
Lăng Hàn không nhìn thấy được, nhưng mơ hồ có cảm giác, hình như có tồn tại khủng khiếp nào đó đang nhanh chóng tới gần.
Đáng tiếc hiện tại không thể gọi Nhị Oa ra. Lấy đồng thuật của nàng khẳng định có thể thấy rõ.
Nhưng cũng chỉ là một hồi thôi. Chỉ thấy phía xa xuất hiện một ánh sáng màu xanh rực rỡ. Rất nhanh, ánh sáng này liền xuất hiện ở trên quảng trường, hiện ra một nam tử trung niên đi tới.
A, người này lại là một hoàng tử. Nhìn trang phục của hắn liền biết.
Khí thế của hắn hùng hồn, da lộ ra một loại màu xanh đậm, giống như bị bệnh gì đó, lại giống như tu luyện một loại công pháp cổ quái nào đó.
- Đại ca!
Các hoàng tử đều kêu lên.
Đây là người con trai trưởng của Trần Phong Viêm, Trần Tinh Vũ.
Lăng Hàn cũng không khỏi nhìn lại về phía Trần Tinh Vũ. Nếu Lục Oa nói người này không tốt, vậy tất nhiên là có chỗ kinh người.
- A, ta hiểu được.
Lục Oa gật đầu, mặc dù không có người nào nhìn ra được.
Lăng Hàn hạ giọng, nói:
- Ngươi nhìn ra cái gì?
- Phụ thân, gia hỏa kia là thanh cương tinh thể.
Lục Oa nói.
- Thần thể tiên thiên?
Lăng Hàn hỏi. Hắn đã từ chỗ đám đứa trẻ hồ lô biết được, trong thiên địa có thần thể tiên thiên tồn tại. Từ nhỏ vốn có thiên phú võ đạo yêu nghiệt vô cùng, còn nắm giữ các loại thần thông, chiến đấu vượt cảnh giới lại đơn giản và tự nhiên giống như ăn uống.
- Ừ, tuy rằng ở trong thần thể tiên thiên không được coi là quá mức kinh khủng, nhưng có khả năng được gọi là thần thể tiên thiên đã rất lợi hại.
Lục Oa gật đầu, nghiêm nghị nói. Tuy rằng đây cũng khen loạn.
Thanh cương tinh thể sao?
Ở trong lúc Lăng Hàn nói chuyện với Lục Oa, Trần Tinh Vũ nhìn cũng về phía các đệ đệ của hắn gật đầu, sau đó nhìn về phía Huyết Xích La, nói:
- Không nghĩ tới đại soái của yêu tộc cuối cùng lại đích thân tới chơi. Thứ lỗi cho cô vương không tiếp đón từ xa.
Con ngươi của Huyết Xích La căng thẳng, nói:
- Vị này chính là đại hoàng tử điện hạ sao?
- Không sai, chính là cô vương.
Trần Tinh Vũ gật đầu, đại khí bàng bạc.
Từ điểm đó có thể thấy, hắn và Trần Phong Viêm rất giống nhau. Cũng không biết là vì quan hệ con trai trưởng, hay là hắn đang tận lực bắt chước theo.
Huyết Xích La hoàn toàn thu lại phần khinh thường vào, nói:
- Không hổ danh là huyết mạch của thánh hoàng, đúng là tu vi Tầm Bí Cảnh!
Cái gì? Đại hoàng tử đã bước vào Tầm Bí Cảnh?
Tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc. Cho dù là đám người tam hoàng tử bọn họ, ai nấy cũng biến sắc.
Tuy rằng tu vi cũng không thể đại biểu tất cả, nhưng bây giờ Trần Tinh Vũ đứng đầu, chính là Tầm Bí Cảnh duy nhất trong các hoàng tử. Điều này tất nhiên tăng thêm một phần lớn cho hắn.
Đại hoàng tử cười nhạt, nói:
- Huyết đại tướng quân quang lâm, có phải có gì cần làm hay không?
Huyết Xích La nhìn đại hoàng tử, hít một hơi thật sâu, nói:
- Bản tọa đại biểu bệ hạ của bản quốc, đặc biệt đến...
Hắn dừng một chút, hình như có chút khó có thể mở miệng. Sau khi dừng lại một hồi lâu, hắn mới nói:
- Đưa lên thư hàng!
Phụt!
Tất cả mọi người đều phun tới, sau đó lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Ngươi đang đùa ta đi?
Đưa thư hàng?
Ha hả!
Yêu tộc hai lần phái ra uy hiếp bảo Huyền Bắc Quốc phải quy hàng, sau đó còn hung hãn uy hiếp, nếu như Huyền Bắc Quốc không giao ra Lăng Hàn, bọn họ lại phát binh đánh tới.
Lớn lối như vậy, thế nào lại đột nhiên đưa ra thư hàng?
Hơn nữa, thực lực của yêu tộc tuy rằng cũng không trắng trợn đập bãi, nhưng địa vị chỉ cần đủ cao, có thể biết yêu tộc là khủng khiếp đến mức nào. Đừng nói cả nước đột kích, chính là phái ra một trong ba đại quân cũng đủ để quét ngang Huyền Bắc Quốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.