Chương 2320: Kiếm Khí ngút trời
Cô Đơn Địa Phi
08/04/2018
Vì lẽ đó, Hắc Long Vương chỉ có thể sử dụng trận pháp, lấy thời gian dài dằng dặc đến suy yếu sức đề kháng của Thiên Địa Bản Nguyên.
Thủ đoạn của nàng rất kinh người, lại thêm là Tiên Vương tầng bảy, hoàn toàn có thể làm được.
Hiện tại Lăng Hàn đến, cái này lại thành trải bằng con đường cho hắn.
Đúng, cảnh giới của Lăng Hàn không bằng Hắc Long Vương, nhưng hắn là “người mình” chân chính, nếu như nhất định phải tuyển một, vậy ngươi sẽ chọn kẻ thù, hay bà con xa chưa bao giờ thấy mặt?
Đáp án cực kỳ đơn giản.
Bởi vậy, trước Lăng Hàn thu lấy vài đạo Thiên Địa Bản Nguyên đều cực kỳ thuận lợi, trong này có công lao của Bất Diệt Thiên Kinh, càng có một bộ phận là của Hắc Long Vương, chỉ là nếu như Hắc Long Vương biết mà nói, nàng tuyệt đối sẽ không vui vẻ lĩnh công, mà sẽ phát điên.
Ngàn tỉ năm khổ cực, chỉ là làm áo cưới cho một Phân Hồn Cảnh nho nhỏ!
Bởi vậy, hiện tại Lăng Hàn muốn thu Sát Lục Bản Nguyên, độ khó cũng hạ thấp rất nhiều, nếu không, Phân Hồn vọng tưởng muốn đi tiếp xúc Sát Lục Bản Nguyên? Sẽ bị một đạo kiếm khí chém thành mảnh vụn.
Nếu là Sát Lục Bản Nguyên, vậy dùng chiến ý đến hấp dẫn.
Lăng Hàn thả ra chiến ý hừng hực của hắn, như đối mặt bất luận cường địch gì cũng không cam lòng khuất phục, khí thế không phục không sợ, cho dù Kỷ Vô Danh là Tiên Vương tầng chín chuyển thế thì đã làm sao, hắn tràn ngập chiến ý, tin tưởng cuối cùng có một ngày hắn có thể đánh bại đối phương.
Trong lòng hắn sục sôi, chiến ý hóa thành thực chất, như đao, như thương, như kiếm, như quyền gầm thét, leng keng vang vọng, như hành khúc ca.
Hồi lâu sau, cây cỏ nhỏ kia khẽ đung đưa một hồi, xèo xèo xèo, bốn lá cây rung động, quét ra bốn Kiếm Khí đáng sợ, oành oành oành, vách núi nhất thời bị cắt rơi một đoạn dài.
Lăng Hàn líu lưỡi, thung lũng cứng rắn hắn là tận mắt chứng kiến, nhưng Sát Lục Bản Nguyên hơi động, vách núi này như đậu hũ làm thành, lực phá hoại quá khủng bố.
Điều này cũng làm cho hắn cực kỳ động lòng, hắn tu tập quy tắc Sát Lục, nhưng cái này sao có thể so với Sát Lục Bản Nguyên?
Chiếm được, sức chiến đấu của hắn lại sẽ tăng lớn.
Kỷ Vô Danh!
Trong lòng hắn vẫn có ý không phục, Tiên Vương tầng chín chuyển thế thì đã làm sao, chỉ cần hắn nỗ lực, liền nhất định có thể bù đắp chênh lệch, cuối cùng chiến thắng.
Xoạt xoạt xoạt, cỏ xanh không ngừng dật động, Kiếm Khí ngang dọc, có chút càng sát qua hai má của Lăng Hàn, chỉ kém một chút liền quét trúng hắn, nhưng Lăng Hàn trấn định như núi, không né không tránh.
Cũng may nhờ như vậy, bằng không nếu như hắn lộn xộn, ngược lại sẽ bị Kiếm Khí quét trúng, lấy Sát Lục Bản Nguyên đáng sợ, dưới một đòn thức hải của hắn nhất định sẽ lập tức bể mất.
Trong lòng Lăng Hàn rõ ràng, đây là Sát Lục Bản Nguyên kiểm tra hắn, có đáng giá đi cùng hay không.
Đây là chuyện tốt, nếu như ngay cả tư cách kiểm tra cũng không có, vậy còn nói gì tới thu lấy?
Hắn không vội không nóng nảy, chỉ thiêu đốt chiến ý của bản thân, để Sát Lục Bản Nguyên biết theo hắn, có thể làm cho nó chiến thoải mái.
Tuy Sát Lục Bản Nguyên lấy giết chóc làm tên, nhưng giết chóc cũng không phải là ý nghĩa chính, mà là chiến đấu.
Ở trong chiến đấu thăng hoa, tàn sát cường giả.
Oanh, chiến ý của Lăng Hàn rực cháy, hầu như đều hóa thành thực chất.
Chỉ luận chiến ý, hắn thực không thua Tiên Vương, hắn từ tiểu thế giới một đường lăn lộn bò lên đỉnh phong, có thể thiếu chiến ý sao.
Coi như Thiên Tôn thì đã làm sao, Lăng Hàn căn bản không có chút sợ hãi, tin chắc tương lai mình nhất định có thể chiến thắng.
Phạm vi cỏ xanh dật động càng lúc càng lớn, Kiếm Khí đầy trời, thật giống như muốn phá hủy toàn bộ thung lũng.
- Thằng nhãi ranh, ngươi dám!
Chỉ nghe một tiếng quát chói tai, một con Hắc Long từ đằng xa múa đến, oành oành oành, một đường nghiền ép, vách núi dồn dập phá nát.
Hắc Long Vương đến rồi!
Vĩnh Hằng Tiên Vương khẳng định bụi quy về bụi, đất trở về với đất, nhưng Tiểu Cốt thế nào rồi?
Trong lòng Lăng Hàn lướt qua vẻ căng thẳng, đối với bằng hữu hắn từ trước đến giờ chăm sóc quan tâm, hiện tại chỉ có Hắc Long Vương giết tới, nhưng Tiểu Cốt không thấy, để hắn có chút bất an, lo lắng thay Tiểu Cốt.
Nhưng lúc này, kỳ thực hắn mới là người cần lo lắng.
Hắc Long Vương giết tới!
Vù, xa xa chính là một trảo theo lại, vuốt rồng to lớn từ trên trời giáng xuống, đừng nói một cái Lăng Hàn, ngay cả thiên thiên vạn vạn cái cũng bị đánh giết.
Chẳng lẽ muốn dã tràng xe cát sao?
Đúng lúc này, chỉ thấy cỏ bốn lá đột nhiên hơi dật động, xoạt, một đạo Kiếm Khí óng ánh xẹt qua, đón lấy vuốt rồng.
Phốc, Kiếm Khí xẹt qua, vuốt rồng bị cắt thành hai đoạn, phân từ hai bên vạch xuống.
Lăng Hàn đại hỉ, không nghĩ tới Sát Lục Bản Nguyên lại sẽ cứu hắn!
Xèo, cỏ bốn lá đột nhiên vụt lên khỏi mặt đất, chỉ thấy sợi rễ của nó không đủ một tấc, trong suốt như thủy tinh, có một loại vẻ đẹp không nói ra được, bay về phía Lăng Hàn.
Tuy nó chặn một đòn của Hắc Long Vương, nhưng đó là bởi vì Hắc Long Vương ở nơi cực xa phát động công kích, hơn nữa cũng không hề sử dụng toàn lực, giết một Phân Hồn, cần vận dụng toàn lực sao?
Nhưng sau một đòn, Hắc Long Vương tất nhiên sẽ phát động một đòn sấm sét, vậy nó tuyệt đối không thể chặn được.
Nó vốn đang do dự, rốt cuộc nên theo Lăng Hàn hay không, nhưng thấy Hắc Long Vương ép như thế, nó liền không có thời gian do dự nữa, trực tiếp đánh về phía Lăng Hàn.
- Thằng nhãi ranh, ngươi dám thu lấy Sát Lục Bản Nguyên, ta liền để ngươi sống không bằng chết!
Hắc Long Vương giận dữ hét.
Đường đường Tiên Vương lại uy hiếp một Phân Hồn Cảnh? Cái này quá khó mà tin nổi, nhưng hiện tại thật phát sinh.
Lăng Hàn làm sao phản ứng, thả ra tâm linh, nghênh tiếp cỏ bốn lá đến.
Xèo, cỏ bốn lá lóe lên, biến mất ở mi tâm của Lăng Hàn.
- Đáng chết!
Đáng chết!
Hắc Long Vương lửa giận thiêu trời, sát ý sôi trào như biển, nàng vỗ ra một chưởng, đánh về phía Lăng Hàn.
- Y nha nha!
Thanh âm quen thuộc vang lên, Tiểu Cốt xuất hiện, nhưng lần này Tiểu Cốt không phải hình người, mà là một cây xương tràn ngập Tiên Khí, hầu như không nhìn không gian, trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước người Lăng Hàn.
Oanh, Hắc Long Vương một đòn đánh rơi.
Tiểu Cốt nhất thời bay ra ngoài, chỉ mình hắn, so với Hắc Long Vương thì kém rất nhiều, không có tư cách đỡ được Hắc Long Vương. Nhưng bản thể của hắn cứng cỏi như Tiên Kim, cho dù nhận công kích của Hắc Long Vương vẫn không việc gì như cũ.
Năng lượng bão táp đáng sợ dâng lên, đây là một vị Tiên Vương tầng bảy phẫn nộ, tấn công dữ dội.
Thủ đoạn của nàng rất kinh người, lại thêm là Tiên Vương tầng bảy, hoàn toàn có thể làm được.
Hiện tại Lăng Hàn đến, cái này lại thành trải bằng con đường cho hắn.
Đúng, cảnh giới của Lăng Hàn không bằng Hắc Long Vương, nhưng hắn là “người mình” chân chính, nếu như nhất định phải tuyển một, vậy ngươi sẽ chọn kẻ thù, hay bà con xa chưa bao giờ thấy mặt?
Đáp án cực kỳ đơn giản.
Bởi vậy, trước Lăng Hàn thu lấy vài đạo Thiên Địa Bản Nguyên đều cực kỳ thuận lợi, trong này có công lao của Bất Diệt Thiên Kinh, càng có một bộ phận là của Hắc Long Vương, chỉ là nếu như Hắc Long Vương biết mà nói, nàng tuyệt đối sẽ không vui vẻ lĩnh công, mà sẽ phát điên.
Ngàn tỉ năm khổ cực, chỉ là làm áo cưới cho một Phân Hồn Cảnh nho nhỏ!
Bởi vậy, hiện tại Lăng Hàn muốn thu Sát Lục Bản Nguyên, độ khó cũng hạ thấp rất nhiều, nếu không, Phân Hồn vọng tưởng muốn đi tiếp xúc Sát Lục Bản Nguyên? Sẽ bị một đạo kiếm khí chém thành mảnh vụn.
Nếu là Sát Lục Bản Nguyên, vậy dùng chiến ý đến hấp dẫn.
Lăng Hàn thả ra chiến ý hừng hực của hắn, như đối mặt bất luận cường địch gì cũng không cam lòng khuất phục, khí thế không phục không sợ, cho dù Kỷ Vô Danh là Tiên Vương tầng chín chuyển thế thì đã làm sao, hắn tràn ngập chiến ý, tin tưởng cuối cùng có một ngày hắn có thể đánh bại đối phương.
Trong lòng hắn sục sôi, chiến ý hóa thành thực chất, như đao, như thương, như kiếm, như quyền gầm thét, leng keng vang vọng, như hành khúc ca.
Hồi lâu sau, cây cỏ nhỏ kia khẽ đung đưa một hồi, xèo xèo xèo, bốn lá cây rung động, quét ra bốn Kiếm Khí đáng sợ, oành oành oành, vách núi nhất thời bị cắt rơi một đoạn dài.
Lăng Hàn líu lưỡi, thung lũng cứng rắn hắn là tận mắt chứng kiến, nhưng Sát Lục Bản Nguyên hơi động, vách núi này như đậu hũ làm thành, lực phá hoại quá khủng bố.
Điều này cũng làm cho hắn cực kỳ động lòng, hắn tu tập quy tắc Sát Lục, nhưng cái này sao có thể so với Sát Lục Bản Nguyên?
Chiếm được, sức chiến đấu của hắn lại sẽ tăng lớn.
Kỷ Vô Danh!
Trong lòng hắn vẫn có ý không phục, Tiên Vương tầng chín chuyển thế thì đã làm sao, chỉ cần hắn nỗ lực, liền nhất định có thể bù đắp chênh lệch, cuối cùng chiến thắng.
Xoạt xoạt xoạt, cỏ xanh không ngừng dật động, Kiếm Khí ngang dọc, có chút càng sát qua hai má của Lăng Hàn, chỉ kém một chút liền quét trúng hắn, nhưng Lăng Hàn trấn định như núi, không né không tránh.
Cũng may nhờ như vậy, bằng không nếu như hắn lộn xộn, ngược lại sẽ bị Kiếm Khí quét trúng, lấy Sát Lục Bản Nguyên đáng sợ, dưới một đòn thức hải của hắn nhất định sẽ lập tức bể mất.
Trong lòng Lăng Hàn rõ ràng, đây là Sát Lục Bản Nguyên kiểm tra hắn, có đáng giá đi cùng hay không.
Đây là chuyện tốt, nếu như ngay cả tư cách kiểm tra cũng không có, vậy còn nói gì tới thu lấy?
Hắn không vội không nóng nảy, chỉ thiêu đốt chiến ý của bản thân, để Sát Lục Bản Nguyên biết theo hắn, có thể làm cho nó chiến thoải mái.
Tuy Sát Lục Bản Nguyên lấy giết chóc làm tên, nhưng giết chóc cũng không phải là ý nghĩa chính, mà là chiến đấu.
Ở trong chiến đấu thăng hoa, tàn sát cường giả.
Oanh, chiến ý của Lăng Hàn rực cháy, hầu như đều hóa thành thực chất.
Chỉ luận chiến ý, hắn thực không thua Tiên Vương, hắn từ tiểu thế giới một đường lăn lộn bò lên đỉnh phong, có thể thiếu chiến ý sao.
Coi như Thiên Tôn thì đã làm sao, Lăng Hàn căn bản không có chút sợ hãi, tin chắc tương lai mình nhất định có thể chiến thắng.
Phạm vi cỏ xanh dật động càng lúc càng lớn, Kiếm Khí đầy trời, thật giống như muốn phá hủy toàn bộ thung lũng.
- Thằng nhãi ranh, ngươi dám!
Chỉ nghe một tiếng quát chói tai, một con Hắc Long từ đằng xa múa đến, oành oành oành, một đường nghiền ép, vách núi dồn dập phá nát.
Hắc Long Vương đến rồi!
Vĩnh Hằng Tiên Vương khẳng định bụi quy về bụi, đất trở về với đất, nhưng Tiểu Cốt thế nào rồi?
Trong lòng Lăng Hàn lướt qua vẻ căng thẳng, đối với bằng hữu hắn từ trước đến giờ chăm sóc quan tâm, hiện tại chỉ có Hắc Long Vương giết tới, nhưng Tiểu Cốt không thấy, để hắn có chút bất an, lo lắng thay Tiểu Cốt.
Nhưng lúc này, kỳ thực hắn mới là người cần lo lắng.
Hắc Long Vương giết tới!
Vù, xa xa chính là một trảo theo lại, vuốt rồng to lớn từ trên trời giáng xuống, đừng nói một cái Lăng Hàn, ngay cả thiên thiên vạn vạn cái cũng bị đánh giết.
Chẳng lẽ muốn dã tràng xe cát sao?
Đúng lúc này, chỉ thấy cỏ bốn lá đột nhiên hơi dật động, xoạt, một đạo Kiếm Khí óng ánh xẹt qua, đón lấy vuốt rồng.
Phốc, Kiếm Khí xẹt qua, vuốt rồng bị cắt thành hai đoạn, phân từ hai bên vạch xuống.
Lăng Hàn đại hỉ, không nghĩ tới Sát Lục Bản Nguyên lại sẽ cứu hắn!
Xèo, cỏ bốn lá đột nhiên vụt lên khỏi mặt đất, chỉ thấy sợi rễ của nó không đủ một tấc, trong suốt như thủy tinh, có một loại vẻ đẹp không nói ra được, bay về phía Lăng Hàn.
Tuy nó chặn một đòn của Hắc Long Vương, nhưng đó là bởi vì Hắc Long Vương ở nơi cực xa phát động công kích, hơn nữa cũng không hề sử dụng toàn lực, giết một Phân Hồn, cần vận dụng toàn lực sao?
Nhưng sau một đòn, Hắc Long Vương tất nhiên sẽ phát động một đòn sấm sét, vậy nó tuyệt đối không thể chặn được.
Nó vốn đang do dự, rốt cuộc nên theo Lăng Hàn hay không, nhưng thấy Hắc Long Vương ép như thế, nó liền không có thời gian do dự nữa, trực tiếp đánh về phía Lăng Hàn.
- Thằng nhãi ranh, ngươi dám thu lấy Sát Lục Bản Nguyên, ta liền để ngươi sống không bằng chết!
Hắc Long Vương giận dữ hét.
Đường đường Tiên Vương lại uy hiếp một Phân Hồn Cảnh? Cái này quá khó mà tin nổi, nhưng hiện tại thật phát sinh.
Lăng Hàn làm sao phản ứng, thả ra tâm linh, nghênh tiếp cỏ bốn lá đến.
Xèo, cỏ bốn lá lóe lên, biến mất ở mi tâm của Lăng Hàn.
- Đáng chết!
Đáng chết!
Hắc Long Vương lửa giận thiêu trời, sát ý sôi trào như biển, nàng vỗ ra một chưởng, đánh về phía Lăng Hàn.
- Y nha nha!
Thanh âm quen thuộc vang lên, Tiểu Cốt xuất hiện, nhưng lần này Tiểu Cốt không phải hình người, mà là một cây xương tràn ngập Tiên Khí, hầu như không nhìn không gian, trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước người Lăng Hàn.
Oanh, Hắc Long Vương một đòn đánh rơi.
Tiểu Cốt nhất thời bay ra ngoài, chỉ mình hắn, so với Hắc Long Vương thì kém rất nhiều, không có tư cách đỡ được Hắc Long Vương. Nhưng bản thể của hắn cứng cỏi như Tiên Kim, cho dù nhận công kích của Hắc Long Vương vẫn không việc gì như cũ.
Năng lượng bão táp đáng sợ dâng lên, đây là một vị Tiên Vương tầng bảy phẫn nộ, tấn công dữ dội.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.