Chương 3851: Kiêng kị lẫn nhau
Cô Đơn Địa Phi
05/04/2018
Lăng Hàn lắc đầu:
- Vốn ta tưởng rằng ngươi là kiêu hùng, thế nhưng bây giờ nhìn lại, bất quá chỉ là tiểu nhân vì tư lợi mà thôi.
- Làm càn!
Thất hoàng tử hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, xoát, lại là một thanh kiếm bay vụt tới.
Sau một kiếm lại là một kiếm, xoát xoát xoát, một hơi hắn đánh ra mười ba đạo phi kiếm.
Lần này vô cùng kinh khủng, mỗi một thanh phi kiếm cũng có được tốc độ gấp mười một lần, gấp mười hai lần vận tốc của âm thanh, mặc dù có chênh lệch trước sau, thế nhưng thật sự đã nhỏ đến mức độ thương cảm.
Lăng Hàn mở niệm lực ra, lần nữa quấn quanh.
Ong ong ong, từng nhánh phi kiếm giống như tiến vào bên trong vũng lầy, tốc độ lập tức chậm lại, bị Lăng Hàn đánh bay từng cái một. Thế nhưng cũng khiến cho song quyền của Lăng Hàn biến thành máu me đầm đìa.
Nhìn thấy Lăng Hàn bị thương, bảy cái anh em hồ lô đều giận dữ, mỗi người đều trở nên đằng đằng sát khí.
- Không nên vọng động.
Lăng Hàn trầm giọng nói.
- Cha, đây không phải là một biện pháp.
Đại Oa nói.
Lăng Hàn cười một tiếng:
- Có.
Hắn tiện tay chụp tới, nắm sắc trư vào trong tay.
Sắc trư:
-...
Ta trêu ai ghẹo ai cơ chứ? Tại sao lại cầm heo đại gia ta làm lá chắn đây? Mặc dù phi kiếm bắn lên không đánh chết được nó, thế nhưng cũng đau đến mức kêu hỗn đản a!
- Cha thật sự là âm hiểm.
- Không cần mặt mũi.
- Bất quá chúng ta thích a!
Mấy anh em hồ lô nhao nhao cười nói.
Thất hoàng tử hừ lạnh một tiếng, ngón tay vung lên, xoát, lại là mấy thanh phi kiếm bắn tới.
Lăng Hàn trước dùng niệm lực để giảm tốc phi kiếm, sau đó lại vung heo mập oanh kích.
Bành bành bành, phi kiếm đâm vào trên thân heo mập khiến cho sắc trư đâu tới mức phun ra đầu lưỡi, chập chờn trong gió.
Tất cả sáu thanh kiếm, toàn bộ đều bị cản lại.
Thất hoàng tử như phát mộng, đây là tình huống như thế nào chứ?
Một con heo mà lại đỡ được công kích của hắn? Sao lại có thể như thế này cơ chứ?
Mặc dù trước đó hắn biểu hiện ra cầu hiền như khát đối với Lăng Hàn. Thế nhưng trên thực tế đối với Lăng Hàn hắn hắn lại không có một chút tôn trọng nào. Chỉ coi như là thảo dân huyết thống thấp kém, chỉ là trùng hợp ở bên trên Đan đạo, Trận đạo có thiên phú xuất sắc mà htooi.
Nhưng còn bây giờ thì sao, không ngờ tinh thần lực của Lăng Hàn lại chỉ hơi kém hơn so với hắn mà thôi.
Phải biết rằng tinh thần lực của hắn là hi sinh vô số nhân mạng mới tạo ra được a. Dù nghĩ như thế nào cũng phải là lăng trần tuyệt thế chứ. Hơn nữa, tu vi của Lăng Hàn so với hắn yếu hơn bao nhiêu cơ chứ?
Nếu như Lăng Hàn cũng đạt tới Khai Khiếu cảnh, như vậy niệm lực của hắn ta sẽ còn yếu hơn so với mình nữa hay sao?
Một Lăng Hàn còn chưa, hiện tại lại chạy ra một con heo mập, lại có thể mạnh mẽ ngăn lại công kích toàn lực của hắn.
Chuyện này bảo hắn tiếp nhận như thế nào đây?
Lăng Hàn cũng đang phản kích, không ngừng thao túng phi kiếm ném đi về phía Thất hoàng tử, lại dùng niệm lực thúc giục, phi kiếm ở dưới tốc độ gấp tám lần vận tốc âm thanh vẫn có được lực uy hiếp cực kỳ đáng sợ, khiến cho Thất hoàng tử không thể không đề phòng.
Chỉ là, từ đầu tới cuối Thất hoàng tử đều đứng ở cách đó ngoài mười trượng, không cho Lăng Hàn cơ hội phát động Tuyệt Đối Công Bằng. Hiển nhiên hắn đã tra ra được tư liệu cụ thể của trận pháp này, không thì không có khả năng hắn có thể khống chế được khoảng cách một cách vi diệu như thế.
Hai người ở cách xa đối đầu với nhau, thế nhưng sau khi Lăng Hàn có được đầu sắc trư này làm lá chắn, lực phòng ngự đã tăng lên. Chỉ cần phi kiếm của Thất hoàng tử không vượt ra khỏi cực hạn mà Lăng Hàn nắm giữ, như vậy sẽ không có cách nào chân chính uy hiếp được Lăng Hàn.
Thất hoàng tử cực kỳ phiền muộn, hắn đã thúc dục niệm lực tới trạng thái vô cùng đáng sợ, theo lý mà nói, cho dù là Khai Khiếu cảnh cũng chỉ có kết cục bị hắn diệt sát mà thôi. Lúc trước giao đấu với Hồng Thiên Bộ hắn cũng không hề sử dụng toàn lực.
Nhưng bây giờ thì ngược lại, toàn lực ứng phó cũng không thể làm gì được một Cực Cốt cảnh.
Chẳng lẽ Lăng Hàn so với Hồng Thiên Bộ còn ngưu bức hơn hay sao?
Không không không, không phải là Lăng Hàn càng ngưu bức hơn, mà là vận khí của gia hỏa này thật sự là quá tốt, chẳng những cũng khai phát ra diệu dụng của niệm lực. Mà thậm chí còn có được một con heo mập có lực phòng ngự vô cùng tốt.
Phải biết rằng, cho dù có chút thiên tài ngưu bức tu ra niệm lực, như vậy cũng chỉ dùng để câu thông với năng lượng tầng thứ cao mà thôi, mà không có cách nào diễn hóa ra động vật thật.
Hắn vốn cho rằng thiên phú của mình trác tuyệt, cho dù là Đại hoàng tử có tiên thiên thần thể thì hắn cũng không có quá mức đặt ở trong lòng. Ai biết ở trước mặt Lăng Hàn này, niềm kiêu ngạo của hắn lại đụng phải một tấm sắt, mặt mũi xám xịt.
Thất hoàng tử ngừng công kích, công kích từ xa này nếu tiếp tục cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Lăng Hàn cũng không tiếp tục xuất thủ, hắn đang tìm kiếm cơ hội, chỉ cần có thể khiến cho khoảng cách của song phương giảm xuống tới mười trượng, như vậy hắn có nắm chắc một quyền đánh chết Thất hoàng tử.
Chiến lực nhục thân của đối phương kỳ thật không mạnh mẽ một chút nào, chỉ là hắn còn chưa có thử nghiệm qua. Cho nên không biết Tuyệt Đối Công Bằng có thể ảnh hưởng đến tinh thần lực hay không, nếu là không. Như vậy cho dù ở dưới Tuyệt Đối Công Bằng thì chiến lực của Thất hoàng tử cũng sẽ không suy yếu đi được bao nhiêu.
Nhưng hiển nhiên, Thất hoàng tử cũng không có nắm chắc, cho nên, hắn không dám tiến vào trong vòng mười trượng.
Hơn nữa, hắn cũng kiêng kị Thiên Văn ngọc, dù là dùng niệm lực của hắn, nếu như đối đầu với đả kích nặng vạn cân, khi đó hắn có thể làm tốc độ yếu bớt bao nhiêu cơ chứ?
Từ chín lần đến tám lần?
Như vậy thì được gì chứ, còn không phải vẫn bị một chiêu miểu sát hay sao.
Hai người cứ giằng co như vậy, ai cũng không tiếp tục xuất thủ mà chỉ kiêng kị lẫn nhau.
Lăng Hàn vừa chuyển động ý nghĩ vừa cười nói:
- Điện hạ đã thích nơi này như thế, tại hạ sẽ tặng nơi này cho điện hạ.
Hắn mang theo bảy đứa trẻ chậm rãi đi ra bên ngoài điện.
Không gian nơi này cũng đủ lớn, bằng không nhất định Thất hoàng tử sẽ rời khỏi cung điện, không sẽ bị rút ngắn phạm vi mười trượng. Khi đó Lăng Hàn sẽ có thể phát động Tuyệt Đối Công Bằng, hắn cũng không cho rằng đánh nhau cùng cấp thì mình là đối thủ của Lăng Hàn.
- Vốn ta tưởng rằng ngươi là kiêu hùng, thế nhưng bây giờ nhìn lại, bất quá chỉ là tiểu nhân vì tư lợi mà thôi.
- Làm càn!
Thất hoàng tử hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, xoát, lại là một thanh kiếm bay vụt tới.
Sau một kiếm lại là một kiếm, xoát xoát xoát, một hơi hắn đánh ra mười ba đạo phi kiếm.
Lần này vô cùng kinh khủng, mỗi một thanh phi kiếm cũng có được tốc độ gấp mười một lần, gấp mười hai lần vận tốc của âm thanh, mặc dù có chênh lệch trước sau, thế nhưng thật sự đã nhỏ đến mức độ thương cảm.
Lăng Hàn mở niệm lực ra, lần nữa quấn quanh.
Ong ong ong, từng nhánh phi kiếm giống như tiến vào bên trong vũng lầy, tốc độ lập tức chậm lại, bị Lăng Hàn đánh bay từng cái một. Thế nhưng cũng khiến cho song quyền của Lăng Hàn biến thành máu me đầm đìa.
Nhìn thấy Lăng Hàn bị thương, bảy cái anh em hồ lô đều giận dữ, mỗi người đều trở nên đằng đằng sát khí.
- Không nên vọng động.
Lăng Hàn trầm giọng nói.
- Cha, đây không phải là một biện pháp.
Đại Oa nói.
Lăng Hàn cười một tiếng:
- Có.
Hắn tiện tay chụp tới, nắm sắc trư vào trong tay.
Sắc trư:
-...
Ta trêu ai ghẹo ai cơ chứ? Tại sao lại cầm heo đại gia ta làm lá chắn đây? Mặc dù phi kiếm bắn lên không đánh chết được nó, thế nhưng cũng đau đến mức kêu hỗn đản a!
- Cha thật sự là âm hiểm.
- Không cần mặt mũi.
- Bất quá chúng ta thích a!
Mấy anh em hồ lô nhao nhao cười nói.
Thất hoàng tử hừ lạnh một tiếng, ngón tay vung lên, xoát, lại là mấy thanh phi kiếm bắn tới.
Lăng Hàn trước dùng niệm lực để giảm tốc phi kiếm, sau đó lại vung heo mập oanh kích.
Bành bành bành, phi kiếm đâm vào trên thân heo mập khiến cho sắc trư đâu tới mức phun ra đầu lưỡi, chập chờn trong gió.
Tất cả sáu thanh kiếm, toàn bộ đều bị cản lại.
Thất hoàng tử như phát mộng, đây là tình huống như thế nào chứ?
Một con heo mà lại đỡ được công kích của hắn? Sao lại có thể như thế này cơ chứ?
Mặc dù trước đó hắn biểu hiện ra cầu hiền như khát đối với Lăng Hàn. Thế nhưng trên thực tế đối với Lăng Hàn hắn hắn lại không có một chút tôn trọng nào. Chỉ coi như là thảo dân huyết thống thấp kém, chỉ là trùng hợp ở bên trên Đan đạo, Trận đạo có thiên phú xuất sắc mà htooi.
Nhưng còn bây giờ thì sao, không ngờ tinh thần lực của Lăng Hàn lại chỉ hơi kém hơn so với hắn mà thôi.
Phải biết rằng tinh thần lực của hắn là hi sinh vô số nhân mạng mới tạo ra được a. Dù nghĩ như thế nào cũng phải là lăng trần tuyệt thế chứ. Hơn nữa, tu vi của Lăng Hàn so với hắn yếu hơn bao nhiêu cơ chứ?
Nếu như Lăng Hàn cũng đạt tới Khai Khiếu cảnh, như vậy niệm lực của hắn ta sẽ còn yếu hơn so với mình nữa hay sao?
Một Lăng Hàn còn chưa, hiện tại lại chạy ra một con heo mập, lại có thể mạnh mẽ ngăn lại công kích toàn lực của hắn.
Chuyện này bảo hắn tiếp nhận như thế nào đây?
Lăng Hàn cũng đang phản kích, không ngừng thao túng phi kiếm ném đi về phía Thất hoàng tử, lại dùng niệm lực thúc giục, phi kiếm ở dưới tốc độ gấp tám lần vận tốc âm thanh vẫn có được lực uy hiếp cực kỳ đáng sợ, khiến cho Thất hoàng tử không thể không đề phòng.
Chỉ là, từ đầu tới cuối Thất hoàng tử đều đứng ở cách đó ngoài mười trượng, không cho Lăng Hàn cơ hội phát động Tuyệt Đối Công Bằng. Hiển nhiên hắn đã tra ra được tư liệu cụ thể của trận pháp này, không thì không có khả năng hắn có thể khống chế được khoảng cách một cách vi diệu như thế.
Hai người ở cách xa đối đầu với nhau, thế nhưng sau khi Lăng Hàn có được đầu sắc trư này làm lá chắn, lực phòng ngự đã tăng lên. Chỉ cần phi kiếm của Thất hoàng tử không vượt ra khỏi cực hạn mà Lăng Hàn nắm giữ, như vậy sẽ không có cách nào chân chính uy hiếp được Lăng Hàn.
Thất hoàng tử cực kỳ phiền muộn, hắn đã thúc dục niệm lực tới trạng thái vô cùng đáng sợ, theo lý mà nói, cho dù là Khai Khiếu cảnh cũng chỉ có kết cục bị hắn diệt sát mà thôi. Lúc trước giao đấu với Hồng Thiên Bộ hắn cũng không hề sử dụng toàn lực.
Nhưng bây giờ thì ngược lại, toàn lực ứng phó cũng không thể làm gì được một Cực Cốt cảnh.
Chẳng lẽ Lăng Hàn so với Hồng Thiên Bộ còn ngưu bức hơn hay sao?
Không không không, không phải là Lăng Hàn càng ngưu bức hơn, mà là vận khí của gia hỏa này thật sự là quá tốt, chẳng những cũng khai phát ra diệu dụng của niệm lực. Mà thậm chí còn có được một con heo mập có lực phòng ngự vô cùng tốt.
Phải biết rằng, cho dù có chút thiên tài ngưu bức tu ra niệm lực, như vậy cũng chỉ dùng để câu thông với năng lượng tầng thứ cao mà thôi, mà không có cách nào diễn hóa ra động vật thật.
Hắn vốn cho rằng thiên phú của mình trác tuyệt, cho dù là Đại hoàng tử có tiên thiên thần thể thì hắn cũng không có quá mức đặt ở trong lòng. Ai biết ở trước mặt Lăng Hàn này, niềm kiêu ngạo của hắn lại đụng phải một tấm sắt, mặt mũi xám xịt.
Thất hoàng tử ngừng công kích, công kích từ xa này nếu tiếp tục cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Lăng Hàn cũng không tiếp tục xuất thủ, hắn đang tìm kiếm cơ hội, chỉ cần có thể khiến cho khoảng cách của song phương giảm xuống tới mười trượng, như vậy hắn có nắm chắc một quyền đánh chết Thất hoàng tử.
Chiến lực nhục thân của đối phương kỳ thật không mạnh mẽ một chút nào, chỉ là hắn còn chưa có thử nghiệm qua. Cho nên không biết Tuyệt Đối Công Bằng có thể ảnh hưởng đến tinh thần lực hay không, nếu là không. Như vậy cho dù ở dưới Tuyệt Đối Công Bằng thì chiến lực của Thất hoàng tử cũng sẽ không suy yếu đi được bao nhiêu.
Nhưng hiển nhiên, Thất hoàng tử cũng không có nắm chắc, cho nên, hắn không dám tiến vào trong vòng mười trượng.
Hơn nữa, hắn cũng kiêng kị Thiên Văn ngọc, dù là dùng niệm lực của hắn, nếu như đối đầu với đả kích nặng vạn cân, khi đó hắn có thể làm tốc độ yếu bớt bao nhiêu cơ chứ?
Từ chín lần đến tám lần?
Như vậy thì được gì chứ, còn không phải vẫn bị một chiêu miểu sát hay sao.
Hai người cứ giằng co như vậy, ai cũng không tiếp tục xuất thủ mà chỉ kiêng kị lẫn nhau.
Lăng Hàn vừa chuyển động ý nghĩ vừa cười nói:
- Điện hạ đã thích nơi này như thế, tại hạ sẽ tặng nơi này cho điện hạ.
Hắn mang theo bảy đứa trẻ chậm rãi đi ra bên ngoài điện.
Không gian nơi này cũng đủ lớn, bằng không nhất định Thất hoàng tử sẽ rời khỏi cung điện, không sẽ bị rút ngắn phạm vi mười trượng. Khi đó Lăng Hàn sẽ có thể phát động Tuyệt Đối Công Bằng, hắn cũng không cho rằng đánh nhau cùng cấp thì mình là đối thủ của Lăng Hàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.