Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2349: Lại gặp người quen

Cô Đơn Địa Phi

08/04/2018

- Sư phụ.

An Nhiên vội vã nửa quỳ.

- Lăng Hàn liền giao cho ngươi, nhất định không thể để cho hắn xuất hiện bất kỳ sai lầm!

Thương Chỉ Vi nghiêm nghị nói, nàng sao không biết tính cách đồ nhi này của mình, bởi vậy trực tiếp dự phòng.

A?

An Nhiên há miệng nhỏ, lấy cá tính của nàng nếu đáp ứng, vậy thì tuyệt đối không thể không tuân thủ hứa hẹn, bằng không nàng còn có mặt mũi gọi Thương Chỉ Vi là sư phụ sao?

Nhưng mà, muốn nàng một đường chịu đựng Lăng Hàn, còn phải bảo vệ đối phương an toàn, điều này bảo nàng làm sao tiếp thu được?

- Hả?

Thương Chỉ Vi hơi nhíu mày.

- Vâng, sư phụ.

An Nhiên lòng không cam tình không nguyện gật đầu.

Lúc này Thương Chỉ Vi mới nhoẻn miệng cười, nhìn Lăng Hàn, lại nhìn An Nhiên, chỉ cảm thấy hai người này thực là trời sinh một đôi, không khỏi để nàng nghĩ đến Duyên Sinh Thiên Tôn cùng nàng lúc còn trẻ, lúc trước nếu không có tiện nhân Thiên Vân kia...

Nàng không khỏi sát khí sôi trào, oanh, toàn bộ cung điện xuất hiện sụp đổ, Hư Không Phong Bạo dâng lên, nhưng lập tức bị sát khí chém tan.

Tiên Vương tầng chín giận dữ, thiên địa biến sắc.

- Đi thôi.

Nàng phất phất tay.

Lăng Hàn cùng An Nhiên vội vã rời đi, một là bọn họ tất cả có tâm sự, hai là một vị Tiên Vương tầng chín nổi giận, ở bên cạnh chịu áp lực thực quá lớn.

Chỉ hơi nghỉ ngơi, đoàn người Lăng Hàn liền xuất phát.

Lần này do Linh Nhạc Tiên Vương tự mình dẫn đội!

Chỉ là mấy tiểu bối đi vào bí cảnh mạo hiểm mà thôi, tại sao cần điều động một vị Tiên Vương tầng bảy? Cái này tự nhiên là bởi vì Thương Chỉ Vi coi trọng, bất luận An Nhiên hay Lăng Hàn, đều được nàng coi là nhi nữ, tự nhiên không đồng ý có bất luận việc không tốt gì phát sinh ở trên người bọn họ.



Có điều, chuyện này nguyên bản cũng không cần Linh Nhạc Tiên Vương tự mình điều động, hắn là chủ động tiếp nhận việc này, Thương Chỉ Vi tự nhiên không thể từ chối.

Linh Nhạc Tiên Vương mang ba người trẻ tuổi, trực tiếp xé rách Không Gian, bước về phía Quảng Hóa Thiên.

Chỉ sau năm ngày, thân hình hắn dừng lại, đã đi tới Quảng Hóa Thiên.

Linh Nhạc Tiên Vương trì hoãn thân hình, mang theo ba tên tiểu bối chậm rãi đi tới, nhưng thủ đoạn của Tiên Vương nghịch thiên, rõ ràng Lăng Hàn chỉ dùng tốc độ bình thường chạy đi, nhưng lại không kém An Nhiên cùng Lâm Tuyên, vượt xa tốc độ hắn phải đạt đến.

Trên thực tế, tốc độ của Lâm Tuyên cùng An Nhiên cũng nhanh hơn bình thường rất nhiều, đây là Linh Nhạc Tiên Vương gia trì một loại Tiên thuật nào đó ở trên người bọn họ, nhưng bọn họ lại không cảm giác chút nào, tựa hồ không thể bình thường hơn được.

Cứ như vậy, bọn họ lại bỏ ra một ngày liền đến bí cảnh kia.

Sắc mặt của Lăng Hàn quái lạ, nơi này hắn biết a.

Không phải hắn đã tới, mà là hắn gặp qua ở trên địa đồ.

Sau khi hắn thắng được người thứ nhất trong đan đạo tỷ thí, khen thưởng chính là một bản đồ cổ, trên bản đồ cổ chỉ ra tàng bảo, có người nói là một cây Tiên dược ngàn triệu năm.

Thật đúng dịp.

Cái bí cảnh này là ở trước đây không lâu mới xuất hiện, nguyên bản nơi này là một vùng biển, nhưng mấy năm gần đây, nước biển cấp tốc bốc hơi, biến thành một hố sâu to lớn, sau đó đáy hố nứt ra, hiện ra một thế giới khác.

Lăng Hàn cố ý nhìn lướt qua bản đồ cổ, phát hiện nguyên bản cần phải có một cửa truyền tống có thể đi vào, nhưng lại không biết xảy ra biến cố gì, dẫn đến nước biển bốc hơi lên, bí cảnh tự hiện.

Giữa bầu trời, từng bóng người xẹt qua, bay vào trong bí cảnh.

Lăng Hàn ở trên cao nhìn xuống, chỉ thấy đập vào mắt tất cả đều là Kiều Mộc cực kỳ cao to, cao đến mấy ngàn trượng, mà lá cây càng khổng lồ, so với nhà phổ thông thì lớn hơn rất nhiều.

Mơ hồ có thể nghe được phía dưới truyền đến tiếng hổ gầm sói ngâm, càng có chim từ bên trong bay ra, có trực tiếp cao bay xa chạy, có thì bay một vòng lại trở về trong bí cảnh.

- Đây là Thất Lạc Chi Địa của thượng cổ.

Linh Nhạc Tiên Vương khép hờ hai mắt, hơi suy tính, một lúc sau mới mở hai mắt, lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tiên Vực tồn tại không biết bao nhiêu kỷ nguyên, nhưng thống nhất đem mười kỷ nguyên trước xưng là thượng cổ, trăm kỷ nguyên trước xưng là Viễn cổ, tuy hắn đắc đạo nhiều năm, nhưng cũng chỉ sống hơn hai kỷ nguyên, so với Tiên Vực tự nhiên là bé nhỏ không đáng kể.

Có người nói, Viễn cổ, thượng cổ đều từng bạo phát qua siêu cấp đại chiến, chết đi rất nhiều Tiên Vương, thậm chí Tiên Vương tầng chín, bởi vậy một khi liên lụy tới thượng cổ, ngay cả Tiên Vương tầng bảy như hắn cũng động lòng.

Nói không chắc liền có bảo vật của một vị Tiên Vương tầng chín rơi xuống, giúp hắn một tay, để hắn đột phá đến tầng tám thì sao?

- Linh Nhạc huynh!



Trong một tiếng hét dài, chỉ thấy một nam tử vóc người khô gầy bay xuống.

- Đại Vân Huynh!

Linh Nhạc Tiên Vương vừa thấy, liền cười với đối phương, còn gật gật đầu.

Trên người nam tử khô gầy này quấn quanh tiên quang tám màu, đại biểu hắn là một vị Tiên Vương tầng tám!

Vì sao Tiên Vương tầng tám bình đẳng tương xứng với Linh Nhạc Tiên Vương? Tự nhiên là bởi vì sức chiến đấu của Linh Nhạc Tiên Vương quá mạnh mẽ, ở trong tầng tám cũng có thể chiếm cứ một vị trí.

Đại Vân Tiên Vương rung tay lên, bên người nhất thời thêm ra năm người trẻ tuổi, là tiểu bối được hắn lấy Tiên pháp mang theo cùng một chỗ cất bước.

- Lăng Hàn!

Một người trong đó nhìn Lăng Hàn, la thất thanh.

Lăng Hàn tự nhiên cũng nhìn thấy hắn, không khỏi bay lên một loại cảm khái, thế giới này kỳ thực còn rất nhỏ.

Vu Lan Phong Hoa, Thánh Tử của Ngự Hư Giáo.

Ồ, nói như vậy, Đại Vân Tiên Vương này là người của Ngự Hư Giáo.

- Hóa ra là Vu Lan huynh.

Lăng Hàn cười nói.

Vu Lan Phong Hoa đầy mặt khiếp sợ, lúc trước hắn cùng Lăng Hàn chiến một trận lấy hoà nhau kết thúc, nhưng Lăng Hàn so với hắn thấp hơn một cảnh giới nhỏ, để hắn động sát ý. Hắn cố ý giao thiệp với đối phương, chính là muốn tra rõ ngọn nguồn của Lăng Hàn.

Hắn có thể khẳng định, Lăng Hàn chỉ là một tán tu, chỉ là cơ duyên nghịch thiên, mới có thành tựu võ đạo như vậy. Bởi vậy, hắn liền mời Lăng Hàn, để đối phương đi Ngự Hư Giáo, vậy hắn liền có thể thong dong đùa chết Lăng Hàn.

Nhưng hiện tại lại nhìn thấy Lăng Hàn, hơn nữa còn đi cùng người của Tứ Hải Cung.

Hắn là người của Tứ Hải Cung?

Chưa từng nghe nói Tứ Hải Cung có người như thế a.

- Ha ha, tên tiểu tử này là ai, lại còn nhận thức Vu Lan Thánh Tử nhà chúng ta?

Ánh mắt của Đại Vân Tiên Vương đảo qua, cố ý hỏi một câu, bởi vì hắn cực kỳ hiểu rõ Vu Lan Phong Hoa, chưa từng thấy đối phương giật mình qua như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook