Chương 1369: Lai lịch kinh người
Cô Đơn Địa Phi
05/04/2018
- Tê, ta biết hai người bọn họ là ai!
Có người đột nhiên kêu lên, vô cùng kích động.
- Bọn họ đến cùng là lai lịch gì?
Người khác dồn dập hỏi.
- Ở Phong Hải Tinh Vực xa xôi, có một vị Thanh Hải Thánh Nhân, hắn chỉ có một đệ tử, được xưng Bắc Hoàng! Mà Phổ Đạo Tinh Vực sát bên Phong Hải Tinh Vực, lại có một Tiên Thiên kỳ thạch hóa linh tu thành Thánh Nhân, là Vân Thạch Thánh Nhân, hắn cùng Nhân tộc kết hợp sinh ra đời sau, kế thừa một bộ phận huyết mạch của hắn, cực kỳ mạnh mẽ, được gọi là... Thạch Hoàng!
Mọi người cùng nhau líu lưỡi, Thánh Nhân, ở trong tinh vực bọn hắn, lại xuất hiện Thánh Nhân!
So sánh với đó, Dương Lâm chỉ đạt được một Thánh khí không trọn vẹn quả thực chính là nghèo rớt mồng tơi a, ngươi nhìn, Thạch Hoàng xuất hành, Phượng Huyết Chân Kim làm vật cưỡi, Mộng Hồi Mộc làm xe, tùy tùy tiện tiện là hai vật liệu Thánh cấp.
Có điều, Thạch Hoàng này cũng thực kiêu căng, so sánh với đó, Bắc Hoàng liền keo kiệt hơn nhiều, đừng nói không có xe kéo, thậm chí ngay cả một tên tùy tùng cũng không có.
Bọn họ cũng là tới tham gia thiên kiêu hội của hai giới sao?
Lăng Hàn âm thầm gật đầu, bên Thần giới rốt cục có nhân vật có thể tương đương Xích Viêm Cực, mà hai người này cũng sắp trở thành kình địch của hắn.
Công bằng chiến một trận, hắn đương nhiên đánh không lại Tinh Thần Cảnh, nhưng vào Sơn Hà Lâm, cảnh giới đều bị cắt đến Sơn Hà Cảnh, vậy đánh nhau cùng cấp, Lăng Hàn tuyệt không cho là mình không thua bất cứ người nào.
Vì hắn tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh, đây chính là bí pháp của Tiên giới!
Thạch Hoàng cùng Bắc Hoàng không để bất luận người nào ở đây vào mắt, hai người nhanh chân mà đi, tiến vào hẻm núi, rất nhanh thì biến mất ở phần cuối. Mà chiếc xe kéo kia của Thạch Hoàng vẫn nằm đó, nhưng không ai dám tới trộm.
Đùa giỡn, kia là vật liệu Thánh cấp, thậm chí con trâu kia cũng đã có linh trí, một khi phát uy, ngay cả Hằng Hà Cảnh đến gần cũng có thể vỡ diệt, ai dám mơ ước?
Hai Vương trong Vương xuất hiện, để Minh Giới cũng thất thanh, ai có thể nghĩ tới, bên Thần giới lại đột nhiên đến hai tuyệt đỉnh thiên kiêu của ngoại tinh vực chứ?
Trên thực tế, thêm Lăng Hàn chính là ba cái.
- Quả nhiên không có đến nhầm, đáng giá!
Hai mắt của Vô Diện tỏa ánh sáng, dù cách một tầng vải cũng có thể nhìn thấy.
Đối với Vương giả trẻ tuổi mà nói, gặp phải đối thủ mạnh hơn cũng sẽ không khiếp nhược, dù cho tạm thời đánh không lại, cũng sẽ xem là mục tiêu phấn đấu, đi vượt qua. Vô địch ngược lại sẽ cô quạnh, không có động lực đi tới.
- Lăng huynh, chúng ta cũng lên đường đi?
Vô Diện nói, liên tiếp nhìn thấy nhiều thiên tài cấp Vương giả như vậy, để chiến ý của hắn cháy hừng hực, cấp thiết muốn chiến một trận.
- Được!
Lăng Hàn gật đầu.
Tiểu Thanh ở lại bên ngoài, tu vi của nó quá yếu, căn bản không thể thông qua hẻm núi, mà Lăng Hàn lại không muốn lộ ra bí mật của Hắc Tháp, vậy tự nhiên không thể thu Tiểu Thanh vào.
Nó vốn thuộc về bầu trời, liền để nó bay lượn cửu thiên đi, từ khi sinh ra đến hiện tại, tiểu tử này vẫn không có chân chính độc lập qua mấy ngày.
Lão nhân sâm cùng con thỏ thì đừng hi vọng, thứ nhất bọn họ chưa chắc có tư cách tiến vào hẻm núi, thứ hai bọn họ không có hứng thú trở thành Vương giả.
Ba người Lăng Hàn đi vào hẻm núi, chỉ đặt chân một bước mà thôi, bọn họ lập tức cảm giác được áp lực mạnh mẽ kéo tới, để bọn họ có kích động mau chóng rời đi.
Trong ba người có hai người là Vương giả đương đại, tuy Thiên Phượng Thần Nữ kém một chút, nhưng cũng là thiên tài Tứ Tinh, làm sao có khả năng bị doạ ngã?
Bọn họ vận chuyển nguyên lực, liền nhanh chân mà đi, bước tiến không chịu ảnh hưởng.
Có điều, đi gần như một nửa, Thiên Phượng Thần Nữ liền lộ ra vẻ vất vả, không thể duy trì tư thế thong dong, mồ hôi cuồn cuộn chảy xuống. Trái lại Lăng Hàn cùng Vô Diện, cực kỳ dễ dàng, một chút biến hóa cũng không có.
Hiển nhiên, thiên tài Tứ Tinh là có tư cách thông qua nơi này, nhưng áp lực vẫn không nhỏ, chỉ có năng lực không đủ, còn phải nắm giữ nghị lực nhất định.
Nhìn thấy Thiên Phượng Thần Nữ đi vất vả như thế, Lăng Hàn đơn giản duỗi tay, ôm nàng đến.
- A, ngươi làm gì!
Thiên Phượng Thần Nữ đột nhiên không kịp chuẩn bị, không khỏi kinh ngạc thốt lên, vội vã đẩy Lăng Hàn ra.
- Thê tử, nhìn ngươi rầu rĩ như thế, không bằng ta ôm ngươi đi.
Lăng Hàn cười nói.
Thiên Phượng Thần Nữ ngượng ngùng, nếu như chỉ có hai người bọn họ, nàng cũng không chú ý cùng Lăng Hàn thân cận một ít:
- Có người nhìn đấy!
Vô Diện lạnh lùng nói:
- Lăng huynh, chúng ta là người theo đuổi võ đạo đỉnh cao, không nên phân tâm ở nữ sắc!
Hắn đảo qua Thiên Phượng Thần Nữ một chút, mang theo một tia sát khí, tựa hồ muốn thay Lăng Hàn giải quyết một “mầm họa”.
Nhất thời hảo cảm của Thiên Phượng Thần Nữ đối với người này rơi xuống đáy vực, lại muốn chia rẽ nàng cùng Lăng Hàn, hơn nữa thủ đoạn thô bạo tới cực điểm.
Gia hỏa không có mặt mũi, đáng đời hắn không tìm được thê tử!
Lăng Hàn cười ha ha nói:
- Vô Diện huynh, ngươi cũng có thể thử tìm một hồng nhan tri kỷ. Tin tưởng ta, có hồng nhan chắc chắn sẽ không liên lụy võ đạo tiến cảnh của ngươi, ngược lại, ngươi sẽ có động lực càng to lớn hơn để đi leo võ đạo đỉnh cao, bảo vệ người bên cạnh, đây chính là một niềm tin rất mạnh mẽ.
Vô Diện lắc đầu, tâm hắn cực kỳ thuần túy, chỉ có võ đạo một đường, nào cần phân tâm đến chỗ khác.
Có Lăng Hàn ôm, Thiên Phượng Thần Nữ tự nhiên vô cùng dễ dàng, ba người thông qua hẻm núi rất nhanh, nhất thời, áp lực đáng sợ biến mất, nhưng một luồng lực lượng thần bí khác tác dụng lên thân ba người, cắt tu vi của bọn họ đến Sơn Hà Cảnh.
Không không không, cái này không phải lực lượng, mà là một loại quy tắc, không chỉ cắt lực lượng của tất cả mọi người đến Sơn Hà Cảnh, thậm chí ngay cả quy tắc thiên địa có thể thuyên chuyển cũng như thế. Thật giống như ở thế giới này Sơn Hà Cảnh là cao nhất, bởi vậy, mặc ngươi lại trâu bò, lại thiên tài cũng vô dụng, nhân lực há có thể thắng trời?
- Quả nhiên, Sơn Hà Cảnh.
Lăng Hàn cảm ứng lực lượng trong cơ thể, bốn vòng Nhật Nguyệt Cảnh trong cơ thể hắn biến mất, thậm chí cường độ thể phách của hắn cũng giảm mạnh một đoạn dài, chỉ có cường độ của Thần Thiết cấp năm.
Có điều, Thần Thiết cấp năm vẫn bước vào cấp độ của Nhật Nguyệt Cảnh, không có cắt đến cùng.
Ngoại trừ có hạn mấy Vương trong Vương ở Sơn Hà Cực Cảnh tu đến hoàn mỹ, hiện tại Vương giả phổ thông ngay cả tư cách đánh tan phòng ngự của Lăng Hàn cũng không có.
Bất Diệt Thiên Kinh là Tiên pháp, không phải thổi ra!
Có người đột nhiên kêu lên, vô cùng kích động.
- Bọn họ đến cùng là lai lịch gì?
Người khác dồn dập hỏi.
- Ở Phong Hải Tinh Vực xa xôi, có một vị Thanh Hải Thánh Nhân, hắn chỉ có một đệ tử, được xưng Bắc Hoàng! Mà Phổ Đạo Tinh Vực sát bên Phong Hải Tinh Vực, lại có một Tiên Thiên kỳ thạch hóa linh tu thành Thánh Nhân, là Vân Thạch Thánh Nhân, hắn cùng Nhân tộc kết hợp sinh ra đời sau, kế thừa một bộ phận huyết mạch của hắn, cực kỳ mạnh mẽ, được gọi là... Thạch Hoàng!
Mọi người cùng nhau líu lưỡi, Thánh Nhân, ở trong tinh vực bọn hắn, lại xuất hiện Thánh Nhân!
So sánh với đó, Dương Lâm chỉ đạt được một Thánh khí không trọn vẹn quả thực chính là nghèo rớt mồng tơi a, ngươi nhìn, Thạch Hoàng xuất hành, Phượng Huyết Chân Kim làm vật cưỡi, Mộng Hồi Mộc làm xe, tùy tùy tiện tiện là hai vật liệu Thánh cấp.
Có điều, Thạch Hoàng này cũng thực kiêu căng, so sánh với đó, Bắc Hoàng liền keo kiệt hơn nhiều, đừng nói không có xe kéo, thậm chí ngay cả một tên tùy tùng cũng không có.
Bọn họ cũng là tới tham gia thiên kiêu hội của hai giới sao?
Lăng Hàn âm thầm gật đầu, bên Thần giới rốt cục có nhân vật có thể tương đương Xích Viêm Cực, mà hai người này cũng sắp trở thành kình địch của hắn.
Công bằng chiến một trận, hắn đương nhiên đánh không lại Tinh Thần Cảnh, nhưng vào Sơn Hà Lâm, cảnh giới đều bị cắt đến Sơn Hà Cảnh, vậy đánh nhau cùng cấp, Lăng Hàn tuyệt không cho là mình không thua bất cứ người nào.
Vì hắn tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh, đây chính là bí pháp của Tiên giới!
Thạch Hoàng cùng Bắc Hoàng không để bất luận người nào ở đây vào mắt, hai người nhanh chân mà đi, tiến vào hẻm núi, rất nhanh thì biến mất ở phần cuối. Mà chiếc xe kéo kia của Thạch Hoàng vẫn nằm đó, nhưng không ai dám tới trộm.
Đùa giỡn, kia là vật liệu Thánh cấp, thậm chí con trâu kia cũng đã có linh trí, một khi phát uy, ngay cả Hằng Hà Cảnh đến gần cũng có thể vỡ diệt, ai dám mơ ước?
Hai Vương trong Vương xuất hiện, để Minh Giới cũng thất thanh, ai có thể nghĩ tới, bên Thần giới lại đột nhiên đến hai tuyệt đỉnh thiên kiêu của ngoại tinh vực chứ?
Trên thực tế, thêm Lăng Hàn chính là ba cái.
- Quả nhiên không có đến nhầm, đáng giá!
Hai mắt của Vô Diện tỏa ánh sáng, dù cách một tầng vải cũng có thể nhìn thấy.
Đối với Vương giả trẻ tuổi mà nói, gặp phải đối thủ mạnh hơn cũng sẽ không khiếp nhược, dù cho tạm thời đánh không lại, cũng sẽ xem là mục tiêu phấn đấu, đi vượt qua. Vô địch ngược lại sẽ cô quạnh, không có động lực đi tới.
- Lăng huynh, chúng ta cũng lên đường đi?
Vô Diện nói, liên tiếp nhìn thấy nhiều thiên tài cấp Vương giả như vậy, để chiến ý của hắn cháy hừng hực, cấp thiết muốn chiến một trận.
- Được!
Lăng Hàn gật đầu.
Tiểu Thanh ở lại bên ngoài, tu vi của nó quá yếu, căn bản không thể thông qua hẻm núi, mà Lăng Hàn lại không muốn lộ ra bí mật của Hắc Tháp, vậy tự nhiên không thể thu Tiểu Thanh vào.
Nó vốn thuộc về bầu trời, liền để nó bay lượn cửu thiên đi, từ khi sinh ra đến hiện tại, tiểu tử này vẫn không có chân chính độc lập qua mấy ngày.
Lão nhân sâm cùng con thỏ thì đừng hi vọng, thứ nhất bọn họ chưa chắc có tư cách tiến vào hẻm núi, thứ hai bọn họ không có hứng thú trở thành Vương giả.
Ba người Lăng Hàn đi vào hẻm núi, chỉ đặt chân một bước mà thôi, bọn họ lập tức cảm giác được áp lực mạnh mẽ kéo tới, để bọn họ có kích động mau chóng rời đi.
Trong ba người có hai người là Vương giả đương đại, tuy Thiên Phượng Thần Nữ kém một chút, nhưng cũng là thiên tài Tứ Tinh, làm sao có khả năng bị doạ ngã?
Bọn họ vận chuyển nguyên lực, liền nhanh chân mà đi, bước tiến không chịu ảnh hưởng.
Có điều, đi gần như một nửa, Thiên Phượng Thần Nữ liền lộ ra vẻ vất vả, không thể duy trì tư thế thong dong, mồ hôi cuồn cuộn chảy xuống. Trái lại Lăng Hàn cùng Vô Diện, cực kỳ dễ dàng, một chút biến hóa cũng không có.
Hiển nhiên, thiên tài Tứ Tinh là có tư cách thông qua nơi này, nhưng áp lực vẫn không nhỏ, chỉ có năng lực không đủ, còn phải nắm giữ nghị lực nhất định.
Nhìn thấy Thiên Phượng Thần Nữ đi vất vả như thế, Lăng Hàn đơn giản duỗi tay, ôm nàng đến.
- A, ngươi làm gì!
Thiên Phượng Thần Nữ đột nhiên không kịp chuẩn bị, không khỏi kinh ngạc thốt lên, vội vã đẩy Lăng Hàn ra.
- Thê tử, nhìn ngươi rầu rĩ như thế, không bằng ta ôm ngươi đi.
Lăng Hàn cười nói.
Thiên Phượng Thần Nữ ngượng ngùng, nếu như chỉ có hai người bọn họ, nàng cũng không chú ý cùng Lăng Hàn thân cận một ít:
- Có người nhìn đấy!
Vô Diện lạnh lùng nói:
- Lăng huynh, chúng ta là người theo đuổi võ đạo đỉnh cao, không nên phân tâm ở nữ sắc!
Hắn đảo qua Thiên Phượng Thần Nữ một chút, mang theo một tia sát khí, tựa hồ muốn thay Lăng Hàn giải quyết một “mầm họa”.
Nhất thời hảo cảm của Thiên Phượng Thần Nữ đối với người này rơi xuống đáy vực, lại muốn chia rẽ nàng cùng Lăng Hàn, hơn nữa thủ đoạn thô bạo tới cực điểm.
Gia hỏa không có mặt mũi, đáng đời hắn không tìm được thê tử!
Lăng Hàn cười ha ha nói:
- Vô Diện huynh, ngươi cũng có thể thử tìm một hồng nhan tri kỷ. Tin tưởng ta, có hồng nhan chắc chắn sẽ không liên lụy võ đạo tiến cảnh của ngươi, ngược lại, ngươi sẽ có động lực càng to lớn hơn để đi leo võ đạo đỉnh cao, bảo vệ người bên cạnh, đây chính là một niềm tin rất mạnh mẽ.
Vô Diện lắc đầu, tâm hắn cực kỳ thuần túy, chỉ có võ đạo một đường, nào cần phân tâm đến chỗ khác.
Có Lăng Hàn ôm, Thiên Phượng Thần Nữ tự nhiên vô cùng dễ dàng, ba người thông qua hẻm núi rất nhanh, nhất thời, áp lực đáng sợ biến mất, nhưng một luồng lực lượng thần bí khác tác dụng lên thân ba người, cắt tu vi của bọn họ đến Sơn Hà Cảnh.
Không không không, cái này không phải lực lượng, mà là một loại quy tắc, không chỉ cắt lực lượng của tất cả mọi người đến Sơn Hà Cảnh, thậm chí ngay cả quy tắc thiên địa có thể thuyên chuyển cũng như thế. Thật giống như ở thế giới này Sơn Hà Cảnh là cao nhất, bởi vậy, mặc ngươi lại trâu bò, lại thiên tài cũng vô dụng, nhân lực há có thể thắng trời?
- Quả nhiên, Sơn Hà Cảnh.
Lăng Hàn cảm ứng lực lượng trong cơ thể, bốn vòng Nhật Nguyệt Cảnh trong cơ thể hắn biến mất, thậm chí cường độ thể phách của hắn cũng giảm mạnh một đoạn dài, chỉ có cường độ của Thần Thiết cấp năm.
Có điều, Thần Thiết cấp năm vẫn bước vào cấp độ của Nhật Nguyệt Cảnh, không có cắt đến cùng.
Ngoại trừ có hạn mấy Vương trong Vương ở Sơn Hà Cực Cảnh tu đến hoàn mỹ, hiện tại Vương giả phổ thông ngay cả tư cách đánh tan phòng ngự của Lăng Hàn cũng không có.
Bất Diệt Thiên Kinh là Tiên pháp, không phải thổi ra!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.