Chương 2592: Lăng Hàn đối với Hoài Kiếm
Cô Đơn Địa Phi
08/04/2018
Trên thính phòng ngồi đầy người, không chỉ hấp dẫn rất nhiều đại giáo, đại gia tộc, ngay cả siêu cấp Đế Tinh như Huyết Qua, Tỉnh Trung Nguyệt cũng tới, bọn họ tự nhiên hi vọng người đánh bại mình có thể thắng, như vậy bọn họ liền biết mình cách đỉnh cao chỉ chênh lệch một tia như vậy.
Tâm lý này kỳ thực cũng rất phổ biến, ta thua ngươi có thể, nhưng ngươi không thể lại thua người khác, như vậy liền có vẻ ta quá vô năng.
Tổ Vương của Tứ Hoa Học Viện cũng đích thân tới hiện trường, mà không phải như trước đây, chỉ là một ý nghĩ hóa thành hình người.
Hắn nói vài câu, bảo mọi người phải nỗ lực tu luyện, tương lai có thể trở thành siêu cấp Đế Tinh như Lăng Hàn, Hoài Kiếm, tuy mọi người đều biết đây là chuyện không thể nào, nhưng vẫn nhiệt liệt vỗ tay, mặt của Tổ Vương làm sao cũng phải cho a.
Cuối cùng, khen thưởng cũng được lấy ra, là một cái trứng cỡ đầu người, đặt ở trong một tấm vải màu đỏ, toàn thân trứng vàng óng ánh, có vô số đường nét màu tím, nhìn kỹ, những đường nét này còn hơi vặn vẹo, thật giống như hô hấp.
Trứng của Viễn cổ Chiến Thú!
Hầu như tất cả mọi người đều nhìn qua, kia là tồn tại nhất định sẽ trở thành Tổ Vương, nếu như mình có thể đạt được, vậy sau này bên người sẽ thêm một thú sủng cấp bâc Tổ Vương, chỉ nói trình độ phong cách liền tăng mạnh, huống chi tùy tùng Tổ Vương còn chưa đủ trâu bò?
Đáng tiếc, cái này hoặc là thuộc về Hoài Kiếm, hoặc chính là Lăng Hàn.
- Khẳng định là Hoài Kiếm, không cần phải nói.
- Phải, một vị Tổ Vương chiếm được cũng không dám nhỏ máu nhận chủ, mà là lấy ra làm phần thưởng, đã sớm quyết định nội bộ là cho Hoài Kiếm.
- Trừ khi sau lưng của Bá cũng có một Thiên Tôn.
- Thức thời, làm sao cũng phải chắp tay nhường cho.
Tất cả mọi người nghị luận sôi nổi, tràn ngập ước ao.
Đừng nói bọn họ, ngay cả đám người Tỉnh Trung Nguyệt, Huyết Qua cũng ánh mắt hừng hực, một chí bảo cấp Tổ Vương như vậy, ngay cả bọn họ cũng động lòng.
- Bắt đầu đi.
Tên Tổ Vương kia mở miệng.
Hoài Kiếm chắp hai tay sau lưng, biểu hiện ôn hòa nói:
- Ta xem qua thân thủ của ngươi, xác thực rất mạnh, nhưng cùng ta vẫn có chênh lệch nhất định. Cái này không phải thiên phú của ngươi không bằng, mà là thời gian ngươi thăng cấp Thập Nhất Diệp quá ngắn, đối với vận dụng lực lượng bản thân vẫn không có đạt đến mức độ hoàn mỹ.
Hắn dừng một chút:
- Ngươi nhận thua đi.
Mọi người vừa nghe, không ai không lộ ra vẻ khâm phục kính ngưỡng.
Hoài Kiếm luôn lấy ôn hòa gặp người, nhưng trong xương cốt hắn tràn ngập kiêu ngạo, nguyên nhân xem mấy câu nói này liền biết, hắn tràn đầy tự tin, chắc chắc tất thắng, Lăng Hàn căn bản không đủ để đối kháng hắn, vừa không có coi trời bằng vung, điểm ra vì sao Lăng Hàn không phải là đối thủ của hắn, hiển lộ hết khí phách.
Lăng Hàn cười ha ha nói:
- Con người của ta am hiểu nhất là ở trong chiến đấu tìm kiếm không đủ, tự mình tăng lên, hiếm thấy có cơ hội tốt như vậy, xin mời Hoài Kiếm huynh chỉ giáo một chút đi!
Hoài Kiếm vẫn cười, nhưng mang theo một hơi khí lạnh, hắn có chí hướng thôn thiên, muốn khai sáng một phen bá nghiệp, chính là sau khi trở thành Thiên Tôn, phản công Huyền Nghịch đại lục. Hắn muốn thành lập thế lực của mình, Lăng Hàn, Tỉnh Trung Nguyệt đều thuộc về đối tượng hắn muốn mời chào.
Lăng Hàn chính là mục tiêu đầu tiên, hắn muốn dùng khí phách của mình làm cho đối phương cúi đầu xưng thần.
Hiện tại, phản ứng của Lăng Hàn để hắn rất bất mãn.
Không sao, hắn có thể đánh bại đối phương.
- Được, vậy liền luận bàn một chút.
Hoài Kiếm cười nói, hai cánh phía sau chấn ngang, toàn thân hắn toả ra ánh sáng màu vàng óng, cực kỳ chói mắt, phảng phất như hóa thân thành một vị Kim Giáp Chiến Thần, khiến người ta không tự chủ được mà muốn quỳ xuống cúng bái.
Đây là quy tắc Quang Minh, có hiệu quả đầu độc lòng người, phấn chấn sĩ khí, ở trên chiến trường nếu gia trì bí thuật như vậy cho binh lính phe mình, vậy người người đều sẽ tinh thần phấn khởi, phấn đấu quên mình mà giết địch. Ở đây, Hoài Kiếm tự nhiên không thể đi cổ vũ đấu chí của Lăng Hàn, mà chỉ là biểu lộ ra mình mạnh mẽ.
Hào quang bao phủ, thị lực, thần thức đều sẽ mất giá rất nhiều, thậm chí như một người mù.
Lăng Hàn vận chuyển quy tắc Hắc Ám, nhưng hắn không phải Ác Ma tộc chân chính, ở điều khiển quy tắc Hắc Ám không có thiên phú đặc thù gì, bởi vậy hắn chỉ tạo ra ở trong một khu vực nhỏ Hắc Ám, bức ánh sáng ra đại khái mười trượng.
So sánh với nhau, Hoài Kiếm đã khống chế mười dặm, Lăng Hàn giống như bị bóng mờ của một người khổng lồ bao vây.
- Quang Minh Thần kiếm!
Hoài Kiếm quát khẽ một tiếng, xèo xèo xèo, ngàn vạn Thần Kiếm bắn một lượt, từ mỗi góc độ bắn ra, ngang oanh Lăng Hàn.
Hắn hiển nhiên ý thức được thể phách của Lăng Hàn cực kỳ mạnh mẽ, mà chiến đấu như vậy lại không thể dùng Bảo khí, bởi vậy hắn từ bỏ dự định cận chiến, mà phát động tấn công từ xa.
Lăng Hàn oanh một quyền, oành oành oành, quy tắc Sát Lục rung động, lao ra khu vực Hắc Ám, sát ý vô biên tập cuốn, trong nháy mắt liền xung kích ánh sáng đến vụn vặt.
Nếu như có người bị lan đến gần, kết quả tuyệt đối là tan xác, cái sát ý này thật đáng sợ.
Quang Minh Thần kiếm lập tức đổ nát, mà khu vực ánh sáng cũng bị áp súc, từ mười dặm lùi tới chín dặm, nhưng vẫn chiếm cứ ưu thế tuyệt đối như cũ.
- Quy tắc Sát Lục?
Hoài Kiếm kinh ngạc.
Thiên Sứ tộc bọn họ hay là Ác Ma tộc, đều là trời sinh may mắn, bởi vì bọn họ trời sinh thân cận quy tắc Quang Minh hoặc Hắc Ám, tu tập làm ít công to. Bởi vậy, trên căn bản mỗi Thiên Sứ tộc, Ác Ma tộc am hiểu nhất nhất định là quy tắc Quang Minh hoặc Hắc Ám.
Nhưng Lăng Hàn ở trên trình độ quy tắc Hắc Ám lại không bằng quy tắc Sát Lục!
Thứ này cũng quá tùy hứng đi?
Ngươi không phải là không thể tu tập những quy tắc khác, nhưng làm sao cũng phải trước tiên đẩy mạnh quy tắc Hắc Ám đến cực hạn đã chứ, lại đi nghiên cứu quy tắc khác.
Cái này không phải lẫn lộn đầu đuôi sao?
- Kết cục của lòng tham không đáy!
Hoài Kiếm quát khẽ một tiếng, một chỉ điểm ra, nhất thời ánh sáng ngưng tụ, hóa thành một thanh trường mâu khổng lồ, dài tới trăm trượng, trên mâu che kín phù văn ánh sáng.
- Đi!
Hắn khẽ quát một tiếng, Quang Minh Thần Mâu bắn ra, đánh tới Lăng Hàn.
Cái này ở trong khu vực ánh sáng tốc độ nhanh đến mức độ không còn gì hơn, lóe lên đã ép tới khu vực quy tắc Sát Lục bao phủ, tốc độ này mới chậm lại, nhưng bởi vì khu vực này quá nhỏ, trong nháy mắt thần mâu liền đột phá tầng cản trở này, đi tới khu vực quy tắc Hắc Ám, sau đó tốc độ tiến một bước chậm lại.
Tâm lý này kỳ thực cũng rất phổ biến, ta thua ngươi có thể, nhưng ngươi không thể lại thua người khác, như vậy liền có vẻ ta quá vô năng.
Tổ Vương của Tứ Hoa Học Viện cũng đích thân tới hiện trường, mà không phải như trước đây, chỉ là một ý nghĩ hóa thành hình người.
Hắn nói vài câu, bảo mọi người phải nỗ lực tu luyện, tương lai có thể trở thành siêu cấp Đế Tinh như Lăng Hàn, Hoài Kiếm, tuy mọi người đều biết đây là chuyện không thể nào, nhưng vẫn nhiệt liệt vỗ tay, mặt của Tổ Vương làm sao cũng phải cho a.
Cuối cùng, khen thưởng cũng được lấy ra, là một cái trứng cỡ đầu người, đặt ở trong một tấm vải màu đỏ, toàn thân trứng vàng óng ánh, có vô số đường nét màu tím, nhìn kỹ, những đường nét này còn hơi vặn vẹo, thật giống như hô hấp.
Trứng của Viễn cổ Chiến Thú!
Hầu như tất cả mọi người đều nhìn qua, kia là tồn tại nhất định sẽ trở thành Tổ Vương, nếu như mình có thể đạt được, vậy sau này bên người sẽ thêm một thú sủng cấp bâc Tổ Vương, chỉ nói trình độ phong cách liền tăng mạnh, huống chi tùy tùng Tổ Vương còn chưa đủ trâu bò?
Đáng tiếc, cái này hoặc là thuộc về Hoài Kiếm, hoặc chính là Lăng Hàn.
- Khẳng định là Hoài Kiếm, không cần phải nói.
- Phải, một vị Tổ Vương chiếm được cũng không dám nhỏ máu nhận chủ, mà là lấy ra làm phần thưởng, đã sớm quyết định nội bộ là cho Hoài Kiếm.
- Trừ khi sau lưng của Bá cũng có một Thiên Tôn.
- Thức thời, làm sao cũng phải chắp tay nhường cho.
Tất cả mọi người nghị luận sôi nổi, tràn ngập ước ao.
Đừng nói bọn họ, ngay cả đám người Tỉnh Trung Nguyệt, Huyết Qua cũng ánh mắt hừng hực, một chí bảo cấp Tổ Vương như vậy, ngay cả bọn họ cũng động lòng.
- Bắt đầu đi.
Tên Tổ Vương kia mở miệng.
Hoài Kiếm chắp hai tay sau lưng, biểu hiện ôn hòa nói:
- Ta xem qua thân thủ của ngươi, xác thực rất mạnh, nhưng cùng ta vẫn có chênh lệch nhất định. Cái này không phải thiên phú của ngươi không bằng, mà là thời gian ngươi thăng cấp Thập Nhất Diệp quá ngắn, đối với vận dụng lực lượng bản thân vẫn không có đạt đến mức độ hoàn mỹ.
Hắn dừng một chút:
- Ngươi nhận thua đi.
Mọi người vừa nghe, không ai không lộ ra vẻ khâm phục kính ngưỡng.
Hoài Kiếm luôn lấy ôn hòa gặp người, nhưng trong xương cốt hắn tràn ngập kiêu ngạo, nguyên nhân xem mấy câu nói này liền biết, hắn tràn đầy tự tin, chắc chắc tất thắng, Lăng Hàn căn bản không đủ để đối kháng hắn, vừa không có coi trời bằng vung, điểm ra vì sao Lăng Hàn không phải là đối thủ của hắn, hiển lộ hết khí phách.
Lăng Hàn cười ha ha nói:
- Con người của ta am hiểu nhất là ở trong chiến đấu tìm kiếm không đủ, tự mình tăng lên, hiếm thấy có cơ hội tốt như vậy, xin mời Hoài Kiếm huynh chỉ giáo một chút đi!
Hoài Kiếm vẫn cười, nhưng mang theo một hơi khí lạnh, hắn có chí hướng thôn thiên, muốn khai sáng một phen bá nghiệp, chính là sau khi trở thành Thiên Tôn, phản công Huyền Nghịch đại lục. Hắn muốn thành lập thế lực của mình, Lăng Hàn, Tỉnh Trung Nguyệt đều thuộc về đối tượng hắn muốn mời chào.
Lăng Hàn chính là mục tiêu đầu tiên, hắn muốn dùng khí phách của mình làm cho đối phương cúi đầu xưng thần.
Hiện tại, phản ứng của Lăng Hàn để hắn rất bất mãn.
Không sao, hắn có thể đánh bại đối phương.
- Được, vậy liền luận bàn một chút.
Hoài Kiếm cười nói, hai cánh phía sau chấn ngang, toàn thân hắn toả ra ánh sáng màu vàng óng, cực kỳ chói mắt, phảng phất như hóa thân thành một vị Kim Giáp Chiến Thần, khiến người ta không tự chủ được mà muốn quỳ xuống cúng bái.
Đây là quy tắc Quang Minh, có hiệu quả đầu độc lòng người, phấn chấn sĩ khí, ở trên chiến trường nếu gia trì bí thuật như vậy cho binh lính phe mình, vậy người người đều sẽ tinh thần phấn khởi, phấn đấu quên mình mà giết địch. Ở đây, Hoài Kiếm tự nhiên không thể đi cổ vũ đấu chí của Lăng Hàn, mà chỉ là biểu lộ ra mình mạnh mẽ.
Hào quang bao phủ, thị lực, thần thức đều sẽ mất giá rất nhiều, thậm chí như một người mù.
Lăng Hàn vận chuyển quy tắc Hắc Ám, nhưng hắn không phải Ác Ma tộc chân chính, ở điều khiển quy tắc Hắc Ám không có thiên phú đặc thù gì, bởi vậy hắn chỉ tạo ra ở trong một khu vực nhỏ Hắc Ám, bức ánh sáng ra đại khái mười trượng.
So sánh với nhau, Hoài Kiếm đã khống chế mười dặm, Lăng Hàn giống như bị bóng mờ của một người khổng lồ bao vây.
- Quang Minh Thần kiếm!
Hoài Kiếm quát khẽ một tiếng, xèo xèo xèo, ngàn vạn Thần Kiếm bắn một lượt, từ mỗi góc độ bắn ra, ngang oanh Lăng Hàn.
Hắn hiển nhiên ý thức được thể phách của Lăng Hàn cực kỳ mạnh mẽ, mà chiến đấu như vậy lại không thể dùng Bảo khí, bởi vậy hắn từ bỏ dự định cận chiến, mà phát động tấn công từ xa.
Lăng Hàn oanh một quyền, oành oành oành, quy tắc Sát Lục rung động, lao ra khu vực Hắc Ám, sát ý vô biên tập cuốn, trong nháy mắt liền xung kích ánh sáng đến vụn vặt.
Nếu như có người bị lan đến gần, kết quả tuyệt đối là tan xác, cái sát ý này thật đáng sợ.
Quang Minh Thần kiếm lập tức đổ nát, mà khu vực ánh sáng cũng bị áp súc, từ mười dặm lùi tới chín dặm, nhưng vẫn chiếm cứ ưu thế tuyệt đối như cũ.
- Quy tắc Sát Lục?
Hoài Kiếm kinh ngạc.
Thiên Sứ tộc bọn họ hay là Ác Ma tộc, đều là trời sinh may mắn, bởi vì bọn họ trời sinh thân cận quy tắc Quang Minh hoặc Hắc Ám, tu tập làm ít công to. Bởi vậy, trên căn bản mỗi Thiên Sứ tộc, Ác Ma tộc am hiểu nhất nhất định là quy tắc Quang Minh hoặc Hắc Ám.
Nhưng Lăng Hàn ở trên trình độ quy tắc Hắc Ám lại không bằng quy tắc Sát Lục!
Thứ này cũng quá tùy hứng đi?
Ngươi không phải là không thể tu tập những quy tắc khác, nhưng làm sao cũng phải trước tiên đẩy mạnh quy tắc Hắc Ám đến cực hạn đã chứ, lại đi nghiên cứu quy tắc khác.
Cái này không phải lẫn lộn đầu đuôi sao?
- Kết cục của lòng tham không đáy!
Hoài Kiếm quát khẽ một tiếng, một chỉ điểm ra, nhất thời ánh sáng ngưng tụ, hóa thành một thanh trường mâu khổng lồ, dài tới trăm trượng, trên mâu che kín phù văn ánh sáng.
- Đi!
Hắn khẽ quát một tiếng, Quang Minh Thần Mâu bắn ra, đánh tới Lăng Hàn.
Cái này ở trong khu vực ánh sáng tốc độ nhanh đến mức độ không còn gì hơn, lóe lên đã ép tới khu vực quy tắc Sát Lục bao phủ, tốc độ này mới chậm lại, nhưng bởi vì khu vực này quá nhỏ, trong nháy mắt thần mâu liền đột phá tầng cản trở này, đi tới khu vực quy tắc Hắc Ám, sau đó tốc độ tiến một bước chậm lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.