Chương 975: Lực địch hai đại Sơn Hà Cảnh
Cô Đơn Địa Phi
10/01/2018
Ba người Lang gia đồng thời bay lên hàn ý, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Trực giác nói với bọn họ, một chút vô ý, sẽ có khả năng vẫn lạc.
Một gã Phá Hư Cảnh?
Bọn họ bất khả tư nghị nhìn Lăng Hàn, chẳng ai không lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Đây là tiễn thuật gì? Rõ ràng chỉ là một Phá Hư Cảnh mà thôi, vì sao tạo thành uy hiếp với ta?
- Mũi tên... tuyệt đối là Thần Thiết chế tạo!
Chỉ có thanh niên bị thương căn bản không rảnh sợ hãi, bởi vì Thủy Nhạn Ngọc một mực đuổi giết hắn, tựa hồ không trấn giết hắn sẽ không bỏ qua.
Lăng Hàn mỉm cười, thần thông truyền thừa từ Thần giới, mặc dù ở Tiểu Thế Giới hết thảy lấy thần thông tương xứng, nhưng ở Thần giới nhất định là có phân chia, chỉ là cảnh giới quá thấp, ai cũng không thể phát huy ra toàn bộ uy lực của thần thông, như vậy cấp bậc bản thân thần thông tự nhiên không có ý nghĩa.
Nhưng bây giờ bất đồng, hắn chỉ thiếu chút nữa là có thể rảo bước tiến lên Thần Cảnh, uy lực của thần thông cũng có khác nhau rõ ràng.
Diệt Long Tinh Thần Tiễn là thần thông mạnh nhất của hắn, hơn nữa mạnh đến nổi không phải nhỏ tí tẹo.
Dù sao, này là bí pháp truyền thừa từ Thần Linh chân chính!
Lăng Hàn chỉ giương cung nhưng không bắn, cho lão giả và thanh niên áp lực, mục đích rất đơn giản, chính là kéo dài thời gian, để Thủy Nhạn Ngọc đánh chết thanh niên bị thương.
Thương người mười ngón, không bằng đoạn một chỉ!
Hai người khác của Lang gia cũng minh bạch đạo lý này, bọn họ liếc nhìn nhau, chợt phân từ hai bên di động, giết về phía Lăng Hàn.
Ngươi bắn cái nào?
Lấy thực lực Phá Hư Cảnh của ngươi, tối đa chỉ có thể bắn ra một mũi tên sẽ bị bọn họ tới gần, tuyệt bắn không ra mũi tên thứ hai.
Lăng Hàn cười ha ha, thân hình lui về phía sau, nhiệm vụ của hắn vốn chỉ là kéo dài thời gian.
Bất quá, hắn lui mau nữa cũng không bằng hai Sơn Hà Cảnh, đối phương lại chém tới.
- Không có học ngoan sao?
Lăng Hàn thu hồi cung tiễn, hai tay lộ ra, bắt tới đao kiếm.
Này ở thường nhân là hành động tìm chết, nhưng đối với Lăng Hàn lại là diệu chiêu, hắn muốn bắt cầu cho hai người Lang gia, để bọn họ "tự giết lẫn nhau".
- Hừ!
Lão giả dẫn đầu biến chiêu, một đao băm xuống, mà thanh niên thì kiếm thế không đổi, kể từ đó, cho dù bọn họ đồng thời chém trúng Lăng Hàn cũng sẽ không bởi vì lực lượng tương phản mà va chạm.
Thình thịch!
Lăng Hàn ăn hai chiêu, nhất thời lại bị đánh bay.
- Thực sự là khó chịu a!
Hắn lẩm bẩm nói, ở Tiểu Thế Giới hắn chưa từng thảm như vậy qua, bị người cuồng ẩu lại không có sức đánh trả?
Nhưng hai người Lang gia thì càng thêm phiền muộn, ngươi con mẹ nó thực sự là Phá Hư Cảnh sao, sao so với bọn hắn còn chịu đòn mạnh hơn? Phải biết coi như bọn họ bị hai cường giả cùng giai oanh kích như thế, vậy làm sao cũng phải phun hai ngụm máu a?
Lăng Hàn cũng không phải hoàn toàn không có việc gì, dù sao binh khí của hai người này đều là Thần Thiết cấp một, liên tục chém trúng, trên người của hắn cuối cùng nhiều thêm vài vết máu.
- Uy uy uy, các ngươi hạ thủ cũng quá độc ác, thấy không, ta bị thương rồi!
Lăng Hàn cố ý nói.
Hai người Lang gia sắp giận điên lên, tên này tuyệt đối là đang đắc ý.
- Ha hả, mọi người vốn không cừu không oán, hà tất đánh đánh giết giết chứ?
Lão giả dẫn đầu thu đao, cười nói.
- Một hồi hiểu lầm, mọi người đến đây tách ra làm sao?
- Hiểu lầm em gái ngươi!
Lăng Hàn đưa ngón tay giữa ra.
Da mặt của lão giả co quắp một, hắn cũng là thấy thanh niên bị thương sắp không chịu nổi, mới nghĩ đình chiến, cứu người trước, lại nghĩ biện pháp đối phó hai người này.
Lăng Hàn quá cổ quái, hắn nhất định phải thu hoạch bí mật trên người đối phương, giá trị thậm chí vượt qua bản thân Bí Cảnh.
Hắn hừ lạnh một tiếng, lại xuất đao nói:
- Ngươi đây là đang bức chúng ta sao?
- Ngu ngốc!
Lăng Hàn chỉ phun ra hai chữ.
Lão giả suy nghĩ một chút mới nói:
- Ta đến chận hắn, ngươi đi giúp Tử Vi.
- Vâng!
Người trẻ tuổi kia cũng không tranh nữa, Lăng Hàn quả thực là quái vật giết không chết, hắn tự nhiên cũng mất ý nghĩ đánh giết đối phương lại sưu hồn, lập tức giết về phía Thủy Nhạn Ngọc, bằng không đồng bạn thật có thể phải chết.
Lăng Hàn cười lạnh một tiếng, lần thứ hai tế xuất cung tiễn.
- Mơ tưởng!
Lão giả quơ đao chém tới.
Thất Sát Trấn Hồn Thuật.
Lăng Hàn đánh ra một đạo tinh thần trùng kích, lão giả kia rõ ràng đã thủ thần thức, nhưng vẫn xuất hiện hơi thất thần, chút thời gian này cũng không đủ để Lăng Hàn tạo thành thương tổn với hắn, nhưng lại cho Lăng Hàn kéo ra cự ly, cung tiễn đã đáp lên.
Diệt Long Tinh Thần Tiễn!
Hưu, một đạo hắc mũi tên lập tức hóa thành lưu quang, bắn về phía sau lưng người tuổi trẻ.
Người trẻ tuổi kia làm sao nghĩ đến có lão giả kiềm chế, Lăng Hàn còn có thể xuất thủ với hắn? Hơn nữa, mũi tên này thực quá nhanh, gần như đạt tới tiêu chuẩn của Sơn Hà Cảnh tiểu cực vị.
- Dương lão!
Người trẻ tuổi kia rống to một tiếng, ngươi cố ý a, muốn hai người bọn họ chết, mình độc chiếm Tinh Thần Bí Thuật sao!
Hắn miễn cưỡng xoay người lại, chém ra một kiếm.
Nhưng mũi tên này của Lăng Hàn dùng tới hai môn Thần Thông, Chân Thị Chi Nhãn sớm đã nhắm ngay chỗ yếu hại của hắn, hơn nữa tên bắn ra càng là Thần Thiết cấp một tạo thành, sắc bén hạng gì?
Hưu, hắc mũi tên từ trong kiếm ảnh đi qua, phốc… bắn vào trong thân thể của hắn.
May mà hắn đúng lúc hơi nghiêng thân, tránh qua nơi trái tim, mũi tên phá vai, vung lên một mảnh huyết hoa.
- A…
Sắc mặt của thanh niên bỗng nhiên đại biến.
- Trên mũi tên này có Thần văn!
Thình thịch, đầu vai hắn chợt nổ tung, trực tiếp thiếu nửa người.
Sinh mệnh lực của Thần Linh quá mạnh mẻ, này cũng không có giết chết hắn. Thanh niên lung lay lắc lắc, vội vàng lấy ra một lọ nước, đổ xuống thân thể của mình, nhất thời có quang mang thanh sắc bay lên, thân thể của hắn đang nhanh chóng khôi phục.
Nhưng hắn cũng đau lòng muốn chết, đây chính là Thần dịch bảo mệnh gia tộc ban cho, không chỉ số lượng ít, hơn nữa cả đời chỉ có thể sử dụng một lần, lần thứ hai sẽ không có hiệu quả.
Ý vị này là ở trong Bí Cảnh lại gặp nguy cơ sinh tử, hắn sẽ không có cơ hội sống thêm lần nữa.
Hiệu quả của thần dịch dựng sào thấy bóng, nửa người nổ banh đang sống lại, tốc độ nhanh kinh người.
Đúng lúc này, oanh, chỉ thấy vô số bóng đen quấn về hắn, như mũi tên nhọn vậy.
Lúc này, trong mắt người trẻ tuổi kia chỉ có Lăng Hàn và Thủy Nhạn Ngọc là nguy hiểm, sao nghĩ tới sẽ có phe thứ ba đánh lén? Hắn căn bản không có đề phòng, nhất thời bị bóng đen quấn chặt.
---------------
Trực giác nói với bọn họ, một chút vô ý, sẽ có khả năng vẫn lạc.
Một gã Phá Hư Cảnh?
Bọn họ bất khả tư nghị nhìn Lăng Hàn, chẳng ai không lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Đây là tiễn thuật gì? Rõ ràng chỉ là một Phá Hư Cảnh mà thôi, vì sao tạo thành uy hiếp với ta?
- Mũi tên... tuyệt đối là Thần Thiết chế tạo!
Chỉ có thanh niên bị thương căn bản không rảnh sợ hãi, bởi vì Thủy Nhạn Ngọc một mực đuổi giết hắn, tựa hồ không trấn giết hắn sẽ không bỏ qua.
Lăng Hàn mỉm cười, thần thông truyền thừa từ Thần giới, mặc dù ở Tiểu Thế Giới hết thảy lấy thần thông tương xứng, nhưng ở Thần giới nhất định là có phân chia, chỉ là cảnh giới quá thấp, ai cũng không thể phát huy ra toàn bộ uy lực của thần thông, như vậy cấp bậc bản thân thần thông tự nhiên không có ý nghĩa.
Nhưng bây giờ bất đồng, hắn chỉ thiếu chút nữa là có thể rảo bước tiến lên Thần Cảnh, uy lực của thần thông cũng có khác nhau rõ ràng.
Diệt Long Tinh Thần Tiễn là thần thông mạnh nhất của hắn, hơn nữa mạnh đến nổi không phải nhỏ tí tẹo.
Dù sao, này là bí pháp truyền thừa từ Thần Linh chân chính!
Lăng Hàn chỉ giương cung nhưng không bắn, cho lão giả và thanh niên áp lực, mục đích rất đơn giản, chính là kéo dài thời gian, để Thủy Nhạn Ngọc đánh chết thanh niên bị thương.
Thương người mười ngón, không bằng đoạn một chỉ!
Hai người khác của Lang gia cũng minh bạch đạo lý này, bọn họ liếc nhìn nhau, chợt phân từ hai bên di động, giết về phía Lăng Hàn.
Ngươi bắn cái nào?
Lấy thực lực Phá Hư Cảnh của ngươi, tối đa chỉ có thể bắn ra một mũi tên sẽ bị bọn họ tới gần, tuyệt bắn không ra mũi tên thứ hai.
Lăng Hàn cười ha ha, thân hình lui về phía sau, nhiệm vụ của hắn vốn chỉ là kéo dài thời gian.
Bất quá, hắn lui mau nữa cũng không bằng hai Sơn Hà Cảnh, đối phương lại chém tới.
- Không có học ngoan sao?
Lăng Hàn thu hồi cung tiễn, hai tay lộ ra, bắt tới đao kiếm.
Này ở thường nhân là hành động tìm chết, nhưng đối với Lăng Hàn lại là diệu chiêu, hắn muốn bắt cầu cho hai người Lang gia, để bọn họ "tự giết lẫn nhau".
- Hừ!
Lão giả dẫn đầu biến chiêu, một đao băm xuống, mà thanh niên thì kiếm thế không đổi, kể từ đó, cho dù bọn họ đồng thời chém trúng Lăng Hàn cũng sẽ không bởi vì lực lượng tương phản mà va chạm.
Thình thịch!
Lăng Hàn ăn hai chiêu, nhất thời lại bị đánh bay.
- Thực sự là khó chịu a!
Hắn lẩm bẩm nói, ở Tiểu Thế Giới hắn chưa từng thảm như vậy qua, bị người cuồng ẩu lại không có sức đánh trả?
Nhưng hai người Lang gia thì càng thêm phiền muộn, ngươi con mẹ nó thực sự là Phá Hư Cảnh sao, sao so với bọn hắn còn chịu đòn mạnh hơn? Phải biết coi như bọn họ bị hai cường giả cùng giai oanh kích như thế, vậy làm sao cũng phải phun hai ngụm máu a?
Lăng Hàn cũng không phải hoàn toàn không có việc gì, dù sao binh khí của hai người này đều là Thần Thiết cấp một, liên tục chém trúng, trên người của hắn cuối cùng nhiều thêm vài vết máu.
- Uy uy uy, các ngươi hạ thủ cũng quá độc ác, thấy không, ta bị thương rồi!
Lăng Hàn cố ý nói.
Hai người Lang gia sắp giận điên lên, tên này tuyệt đối là đang đắc ý.
- Ha hả, mọi người vốn không cừu không oán, hà tất đánh đánh giết giết chứ?
Lão giả dẫn đầu thu đao, cười nói.
- Một hồi hiểu lầm, mọi người đến đây tách ra làm sao?
- Hiểu lầm em gái ngươi!
Lăng Hàn đưa ngón tay giữa ra.
Da mặt của lão giả co quắp một, hắn cũng là thấy thanh niên bị thương sắp không chịu nổi, mới nghĩ đình chiến, cứu người trước, lại nghĩ biện pháp đối phó hai người này.
Lăng Hàn quá cổ quái, hắn nhất định phải thu hoạch bí mật trên người đối phương, giá trị thậm chí vượt qua bản thân Bí Cảnh.
Hắn hừ lạnh một tiếng, lại xuất đao nói:
- Ngươi đây là đang bức chúng ta sao?
- Ngu ngốc!
Lăng Hàn chỉ phun ra hai chữ.
Lão giả suy nghĩ một chút mới nói:
- Ta đến chận hắn, ngươi đi giúp Tử Vi.
- Vâng!
Người trẻ tuổi kia cũng không tranh nữa, Lăng Hàn quả thực là quái vật giết không chết, hắn tự nhiên cũng mất ý nghĩ đánh giết đối phương lại sưu hồn, lập tức giết về phía Thủy Nhạn Ngọc, bằng không đồng bạn thật có thể phải chết.
Lăng Hàn cười lạnh một tiếng, lần thứ hai tế xuất cung tiễn.
- Mơ tưởng!
Lão giả quơ đao chém tới.
Thất Sát Trấn Hồn Thuật.
Lăng Hàn đánh ra một đạo tinh thần trùng kích, lão giả kia rõ ràng đã thủ thần thức, nhưng vẫn xuất hiện hơi thất thần, chút thời gian này cũng không đủ để Lăng Hàn tạo thành thương tổn với hắn, nhưng lại cho Lăng Hàn kéo ra cự ly, cung tiễn đã đáp lên.
Diệt Long Tinh Thần Tiễn!
Hưu, một đạo hắc mũi tên lập tức hóa thành lưu quang, bắn về phía sau lưng người tuổi trẻ.
Người trẻ tuổi kia làm sao nghĩ đến có lão giả kiềm chế, Lăng Hàn còn có thể xuất thủ với hắn? Hơn nữa, mũi tên này thực quá nhanh, gần như đạt tới tiêu chuẩn của Sơn Hà Cảnh tiểu cực vị.
- Dương lão!
Người trẻ tuổi kia rống to một tiếng, ngươi cố ý a, muốn hai người bọn họ chết, mình độc chiếm Tinh Thần Bí Thuật sao!
Hắn miễn cưỡng xoay người lại, chém ra một kiếm.
Nhưng mũi tên này của Lăng Hàn dùng tới hai môn Thần Thông, Chân Thị Chi Nhãn sớm đã nhắm ngay chỗ yếu hại của hắn, hơn nữa tên bắn ra càng là Thần Thiết cấp một tạo thành, sắc bén hạng gì?
Hưu, hắc mũi tên từ trong kiếm ảnh đi qua, phốc… bắn vào trong thân thể của hắn.
May mà hắn đúng lúc hơi nghiêng thân, tránh qua nơi trái tim, mũi tên phá vai, vung lên một mảnh huyết hoa.
- A…
Sắc mặt của thanh niên bỗng nhiên đại biến.
- Trên mũi tên này có Thần văn!
Thình thịch, đầu vai hắn chợt nổ tung, trực tiếp thiếu nửa người.
Sinh mệnh lực của Thần Linh quá mạnh mẻ, này cũng không có giết chết hắn. Thanh niên lung lay lắc lắc, vội vàng lấy ra một lọ nước, đổ xuống thân thể của mình, nhất thời có quang mang thanh sắc bay lên, thân thể của hắn đang nhanh chóng khôi phục.
Nhưng hắn cũng đau lòng muốn chết, đây chính là Thần dịch bảo mệnh gia tộc ban cho, không chỉ số lượng ít, hơn nữa cả đời chỉ có thể sử dụng một lần, lần thứ hai sẽ không có hiệu quả.
Ý vị này là ở trong Bí Cảnh lại gặp nguy cơ sinh tử, hắn sẽ không có cơ hội sống thêm lần nữa.
Hiệu quả của thần dịch dựng sào thấy bóng, nửa người nổ banh đang sống lại, tốc độ nhanh kinh người.
Đúng lúc này, oanh, chỉ thấy vô số bóng đen quấn về hắn, như mũi tên nhọn vậy.
Lúc này, trong mắt người trẻ tuổi kia chỉ có Lăng Hàn và Thủy Nhạn Ngọc là nguy hiểm, sao nghĩ tới sẽ có phe thứ ba đánh lén? Hắn căn bản không có đề phòng, nhất thời bị bóng đen quấn chặt.
---------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.