Chương 909: Lực lượng quy tắc
Cô Đơn Địa Phi
10/01/2018
La Liệt thì phun ra một ngụm máu, hắn là đến hả giận cho Lệ Vi Vi a, nhưng hiện tại rơi xuống bộ dáng này, Lệ Vi Vi không chỉ không mở miệng ngăn cản, ra tay giúp đỡ, lại còn ở một bên cười vui vẻ.
Thực sự là cẩu nhật!
- Ta thật phục rồi!
Hắn cắn răng nói, nước mắt không hăng hái chảy ra.
Từ nhỏ đến lớn, hắn chưa từng ăn nhục nhã như vậy?
- Vậy thì tha cho ngươi một lần.
Lăng Hàn thu tay về, có vẻ nhẹ như mây gió.
La Liệt liếc nhìn Lệ Vi Vi, nhưng thấy đối phương căn bản không có quan tâm hắn, không khỏi cắn răng, quay đầu liền đi. Mới vừa rồi mất mặt như vậy, hắn cũng không còn mặt mũi lại quấn quít lấy đối phương.
- Ha ha ha ha!
Lệ Vi Vi cực kỳ vui vẻ, vỗ tay. Nhưng nàng cười một trận, lại thấy Lăng Hàn xoay người muốn vào nhà, không khỏi giận, bước dài xông tới, mở hai tay ra chặn Lăng Hàn lại nói:
- Cái Hàn gì kia, sao ngươi không hỏi bổn tiểu thư một chút, tại sao cười vui vẻ như vậy?
Đừng nói nha, tuy nàng còn không tới hai mươi, nhưng phát dục không tệ, hai tay giang ra, ngực no đủ tràn ngập sức sống, thật giống như muốn nhảy ra vậy.
Sách, vừa tròn vừa lớn.
Lăng Hàn biết nghe lời phải nói:
- Tại sao vậy chứ?
- Khà khà!
Lệ Vi Vi vô cùng đắc ý nói.
- Vừa mới tên khốn kia là quỷ chán ghét, bổn tiểu thư căn bản không thích hắn, nhưng cả ngày kề cận bổn tiểu thư, hiện tại ngươi thay bổn tiểu thư giáo huấn hắn một trận, ngươi nói bổn tiểu thư có vui hay không?
- Ồ.
Lăng Hàn gật gù, tránh đối phương muốn tiếp tục tiến lên.
- Này này này!
Lệ Vi Vi vội chặn lại, ngực cao vót suýt chút nữa đụng tới Lăng Hàn, nhưng nàng căn bản không có chú ý tới.
- Còn nữa a! Tuy thực lực của La Liệt không mạnh, nhưng hắn còn có ca ca gọi La Phách, phi thường lợi hại, có người nói sắp có sức chiến đấu mười chín tinh.
- Ngươi đánh đệ đệ của hắn, La Phách chắc chắn sẽ không bỏ qua, đến thời điểm đó sẽ tới thu thập ngươi.
- Hì hì, bổn tiểu thư cái này gọi là một mũi tên hạ hai con chim, vừa tàn nhẫn nhục nhã tên quỷ đáng ghét kia, lại dạy dỗ ngươi một trận, ngươi nói bổn tiểu thư có thông minh không?
Nàng kiêu ngạo mà nghểnh cái cổ lên, mỹ lệ như thiên nga.
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Ở Phá Hư Cảnh, ta là vô địch, ai tới cũng vô dụng.
Lời này tinh tướng đến cực hạn, nhưng từ trong miệng hắn nói ra lại có khí phách đến cực hạn.
Lệ Vi Vi không khỏi thất thần.
Lệ Vi Vi sững sờ, sau đó vội ngăn Lăng Hàn lại nói:
- Ngươi có biết, tại sao Xích Thiên Học Viện không lấy sức chiến đấu sát hạch, mà dùng thiên phú võ đạo, Thần hồn và kỹ xảo không?
- Há, tại sao?
Lăng Hàn cười hỏi, kỳ thực hắn không muốn phí lời với đại tiểu thư điêu ngoa này, Thần giới quy tắc viên mãn, hắn dự định nhân lúc mười ngày này tu luyện lực lượng quy tắc.
Dù mười ngày vẫn chưa thể tìm thấy biên giới, nhưng dù sao cũng hơn lãng phí a.
Lệ Vi Vi tức vô cùng, tại sao người này luôn là một bộ ghét bỏ mình chứ? Ở trước mặt phụ thân như vậy, hiện tại hai người đơn độc ở chung cũng như vậy!
Phải biết nàng là một trong tam đại mỹ nữ Hoàng Đô, không biết có bao nhiêu tuổi trẻ tuấn kiệt muốn đơn độc ở chung với nàng đây này.
Cái đầu đầu gỗ này, thần kinh bị lệch rồi sao, cho nên mới không biết vẻ đẹp của nàng! Không đúng không đúng, này căn bản là một khối băng, đúng rồi, bằng không tại sao gọi Lăng Hàn chứ?
Nàng hừ một tiếng nói:
- Bởi vì ngươi ở Phá Hư Cảnh dừng lại thời gian càng lâu, luôn có thể tăng sức chiến đấu lên một ít, nhưng thế giới này, quan trọng nhất chung quy là cảnh giới, thiên phú võ đạo, Thần hồn liền quyết định tốc độ tiến cảnh của ngươi ở Thần Cảnh, mà kỹ xảo chiến đấu là then chốt để đánh nhau cùng cấp có thể thắng hay không.
- Có đạo lý.
Lăng Hàn gật đầu, đây quả thật là như vậy, hắn đương nhiên đồng ý.
Lệ Vi Vi có loại kích động muốn bóp chết Lăng Hàn, bổn tiểu thư nói nhiều như vậy, ngươi một câu "có đạo lý" liền đuổi đi? Nàng bĩu môi nói:
- Đầu đầu gỗ, bổn tiểu thư sẽ chờ nhìn ngươi bị chỉnh đốn! Còn có, sau mười ngày, nếu như bổn tiểu thư thắng, ngươi cũng phải quỳ xuống hô phục rồi!
Lăng Hàn cười ha ha, hắn làm sao có khả năng thua? Hắn gật gù nói:
- Một lời đã định! Có điều, nếu như ta thắng thì sao?
- Ngươi thắng, phi, ngươi thắng liền thắng, chẳng lẽ còn muốn bổn tiểu thư quỳ xuống hô phục sao?
Lệ Vi Vi vốn định nói như vậy, nhưng nghĩ tới Lăng Hàn bày ra thực lực, vội vã đổi chủ ý.
Bổn tiểu thư là con gái của Tả Tướng, có thể tùy hứng như thế, tức chết ngươi a!
Lăng Hàn chỉ cười nhạt, cũng không có để ở trong lòng, vòng qua Lệ Vi Vi, đi vào trong phòng.
Lệ Vi Vi còn muốn cản, nhưng suy nghĩ một chút, lại từ bỏ ý nghĩ này.
Vẫn là chờ La Phách tới khiêu chiến Lăng Hàn a, nhiều nhất mười ngày, nàng cũng có thể so với Lăng Hàn một hồi, liền không tin ở thiên phú võ đạo, Thần hồn cùng kỹ xảo nàng đều thua Lăng Hàn.
Chỉ cần thắng một hạng, nàng liền hả hê... thắng một hạng không phải thắng sao? Còn thua hai hạng? Phi phi phi, nếu đầu gỗ dám đề cập với nàng cái này, nàng liền chặt đầu gỗ ấy!
Lăng Hàn trở lại trong phòng, bắt đầu bế quan tu luyện.
Bước vào Sinh Hoa liền có thể không dính khói bụi trần gian, chỉ là mười ngày mà thôi, hắn cũng không muốn thêm phiền phức.
Quy tắc của Thần giới hoàn chỉnh, chỉ nhìn lực phá hoại cực kỳ có hạn của Phá Hư Cảnh liền biết, không gian giới này vững chắc đến đáng sợ. Nói theo một ý nghĩa nào đó, Thần Cảnh chính là quá trình lĩnh ngộ lực lượng quy tắc.
Giai đoạn không giống, nắm giữ lực lượng quy tắc không giống, bởi vậy lực phá hoại cũng không giống.
Đạt đến Sáng Thế Cảnh, một niệm có thể phá hoại quy tắc vô tận, dễ dàng hủy diệt một tinh cầu, cực kỳ đáng sợ. Có điều, là Sáng Thế Cảnh Tiểu Cực Vị, hay phải đạt đến Sáng Thế Cảnh đại viên mãn mới làm được, vậy thì không người nào biết.
Dù sao Dực Song Song cũng chỉ là Nhật Nguyệt Cảnh, Hướng Thừa Duẫn chỉ là Sơn Hà Cảnh, không thể biết bốn cảnh giới nhỏ của Sáng Thế Cảnh nắm giữ uy năng thế nào.
Lăng Hàn nhắm hai mắt, lấy tâm linh đi tiếp xúc thế giới này, thể ngộ lực lượng quy tắc.
Phá Hư Cảnh bước đầu có tư cách như vậy.
Hơn nữa, hắn còn luyện hóa một tia Ma khí của Tu La Ma Đế, nắm giữ một chút lực lượng quy tắc của Minh giới, tuy lực lượng quy tắc của hai giới hoàn toàn khác nhau, nhưng chí ít là một cấp độ, luôn có chút ý nghĩa tham khảo.
Hắn nảy sinh ý nghĩ bất chợt:
- Nếu như ta có thể đồng thời nắm giữ lực lượng quy tắc của Thần, Minh hai giới sẽ ra sao? Một tay âm một tay dương, thật giống như thiên địa đối lập, như vậy một đòn xuống, ai có thể kháng cự?
---------------
Thực sự là cẩu nhật!
- Ta thật phục rồi!
Hắn cắn răng nói, nước mắt không hăng hái chảy ra.
Từ nhỏ đến lớn, hắn chưa từng ăn nhục nhã như vậy?
- Vậy thì tha cho ngươi một lần.
Lăng Hàn thu tay về, có vẻ nhẹ như mây gió.
La Liệt liếc nhìn Lệ Vi Vi, nhưng thấy đối phương căn bản không có quan tâm hắn, không khỏi cắn răng, quay đầu liền đi. Mới vừa rồi mất mặt như vậy, hắn cũng không còn mặt mũi lại quấn quít lấy đối phương.
- Ha ha ha ha!
Lệ Vi Vi cực kỳ vui vẻ, vỗ tay. Nhưng nàng cười một trận, lại thấy Lăng Hàn xoay người muốn vào nhà, không khỏi giận, bước dài xông tới, mở hai tay ra chặn Lăng Hàn lại nói:
- Cái Hàn gì kia, sao ngươi không hỏi bổn tiểu thư một chút, tại sao cười vui vẻ như vậy?
Đừng nói nha, tuy nàng còn không tới hai mươi, nhưng phát dục không tệ, hai tay giang ra, ngực no đủ tràn ngập sức sống, thật giống như muốn nhảy ra vậy.
Sách, vừa tròn vừa lớn.
Lăng Hàn biết nghe lời phải nói:
- Tại sao vậy chứ?
- Khà khà!
Lệ Vi Vi vô cùng đắc ý nói.
- Vừa mới tên khốn kia là quỷ chán ghét, bổn tiểu thư căn bản không thích hắn, nhưng cả ngày kề cận bổn tiểu thư, hiện tại ngươi thay bổn tiểu thư giáo huấn hắn một trận, ngươi nói bổn tiểu thư có vui hay không?
- Ồ.
Lăng Hàn gật gù, tránh đối phương muốn tiếp tục tiến lên.
- Này này này!
Lệ Vi Vi vội chặn lại, ngực cao vót suýt chút nữa đụng tới Lăng Hàn, nhưng nàng căn bản không có chú ý tới.
- Còn nữa a! Tuy thực lực của La Liệt không mạnh, nhưng hắn còn có ca ca gọi La Phách, phi thường lợi hại, có người nói sắp có sức chiến đấu mười chín tinh.
- Ngươi đánh đệ đệ của hắn, La Phách chắc chắn sẽ không bỏ qua, đến thời điểm đó sẽ tới thu thập ngươi.
- Hì hì, bổn tiểu thư cái này gọi là một mũi tên hạ hai con chim, vừa tàn nhẫn nhục nhã tên quỷ đáng ghét kia, lại dạy dỗ ngươi một trận, ngươi nói bổn tiểu thư có thông minh không?
Nàng kiêu ngạo mà nghểnh cái cổ lên, mỹ lệ như thiên nga.
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Ở Phá Hư Cảnh, ta là vô địch, ai tới cũng vô dụng.
Lời này tinh tướng đến cực hạn, nhưng từ trong miệng hắn nói ra lại có khí phách đến cực hạn.
Lệ Vi Vi không khỏi thất thần.
Lệ Vi Vi sững sờ, sau đó vội ngăn Lăng Hàn lại nói:
- Ngươi có biết, tại sao Xích Thiên Học Viện không lấy sức chiến đấu sát hạch, mà dùng thiên phú võ đạo, Thần hồn và kỹ xảo không?
- Há, tại sao?
Lăng Hàn cười hỏi, kỳ thực hắn không muốn phí lời với đại tiểu thư điêu ngoa này, Thần giới quy tắc viên mãn, hắn dự định nhân lúc mười ngày này tu luyện lực lượng quy tắc.
Dù mười ngày vẫn chưa thể tìm thấy biên giới, nhưng dù sao cũng hơn lãng phí a.
Lệ Vi Vi tức vô cùng, tại sao người này luôn là một bộ ghét bỏ mình chứ? Ở trước mặt phụ thân như vậy, hiện tại hai người đơn độc ở chung cũng như vậy!
Phải biết nàng là một trong tam đại mỹ nữ Hoàng Đô, không biết có bao nhiêu tuổi trẻ tuấn kiệt muốn đơn độc ở chung với nàng đây này.
Cái đầu đầu gỗ này, thần kinh bị lệch rồi sao, cho nên mới không biết vẻ đẹp của nàng! Không đúng không đúng, này căn bản là một khối băng, đúng rồi, bằng không tại sao gọi Lăng Hàn chứ?
Nàng hừ một tiếng nói:
- Bởi vì ngươi ở Phá Hư Cảnh dừng lại thời gian càng lâu, luôn có thể tăng sức chiến đấu lên một ít, nhưng thế giới này, quan trọng nhất chung quy là cảnh giới, thiên phú võ đạo, Thần hồn liền quyết định tốc độ tiến cảnh của ngươi ở Thần Cảnh, mà kỹ xảo chiến đấu là then chốt để đánh nhau cùng cấp có thể thắng hay không.
- Có đạo lý.
Lăng Hàn gật đầu, đây quả thật là như vậy, hắn đương nhiên đồng ý.
Lệ Vi Vi có loại kích động muốn bóp chết Lăng Hàn, bổn tiểu thư nói nhiều như vậy, ngươi một câu "có đạo lý" liền đuổi đi? Nàng bĩu môi nói:
- Đầu đầu gỗ, bổn tiểu thư sẽ chờ nhìn ngươi bị chỉnh đốn! Còn có, sau mười ngày, nếu như bổn tiểu thư thắng, ngươi cũng phải quỳ xuống hô phục rồi!
Lăng Hàn cười ha ha, hắn làm sao có khả năng thua? Hắn gật gù nói:
- Một lời đã định! Có điều, nếu như ta thắng thì sao?
- Ngươi thắng, phi, ngươi thắng liền thắng, chẳng lẽ còn muốn bổn tiểu thư quỳ xuống hô phục sao?
Lệ Vi Vi vốn định nói như vậy, nhưng nghĩ tới Lăng Hàn bày ra thực lực, vội vã đổi chủ ý.
Bổn tiểu thư là con gái của Tả Tướng, có thể tùy hứng như thế, tức chết ngươi a!
Lăng Hàn chỉ cười nhạt, cũng không có để ở trong lòng, vòng qua Lệ Vi Vi, đi vào trong phòng.
Lệ Vi Vi còn muốn cản, nhưng suy nghĩ một chút, lại từ bỏ ý nghĩ này.
Vẫn là chờ La Phách tới khiêu chiến Lăng Hàn a, nhiều nhất mười ngày, nàng cũng có thể so với Lăng Hàn một hồi, liền không tin ở thiên phú võ đạo, Thần hồn cùng kỹ xảo nàng đều thua Lăng Hàn.
Chỉ cần thắng một hạng, nàng liền hả hê... thắng một hạng không phải thắng sao? Còn thua hai hạng? Phi phi phi, nếu đầu gỗ dám đề cập với nàng cái này, nàng liền chặt đầu gỗ ấy!
Lăng Hàn trở lại trong phòng, bắt đầu bế quan tu luyện.
Bước vào Sinh Hoa liền có thể không dính khói bụi trần gian, chỉ là mười ngày mà thôi, hắn cũng không muốn thêm phiền phức.
Quy tắc của Thần giới hoàn chỉnh, chỉ nhìn lực phá hoại cực kỳ có hạn của Phá Hư Cảnh liền biết, không gian giới này vững chắc đến đáng sợ. Nói theo một ý nghĩa nào đó, Thần Cảnh chính là quá trình lĩnh ngộ lực lượng quy tắc.
Giai đoạn không giống, nắm giữ lực lượng quy tắc không giống, bởi vậy lực phá hoại cũng không giống.
Đạt đến Sáng Thế Cảnh, một niệm có thể phá hoại quy tắc vô tận, dễ dàng hủy diệt một tinh cầu, cực kỳ đáng sợ. Có điều, là Sáng Thế Cảnh Tiểu Cực Vị, hay phải đạt đến Sáng Thế Cảnh đại viên mãn mới làm được, vậy thì không người nào biết.
Dù sao Dực Song Song cũng chỉ là Nhật Nguyệt Cảnh, Hướng Thừa Duẫn chỉ là Sơn Hà Cảnh, không thể biết bốn cảnh giới nhỏ của Sáng Thế Cảnh nắm giữ uy năng thế nào.
Lăng Hàn nhắm hai mắt, lấy tâm linh đi tiếp xúc thế giới này, thể ngộ lực lượng quy tắc.
Phá Hư Cảnh bước đầu có tư cách như vậy.
Hơn nữa, hắn còn luyện hóa một tia Ma khí của Tu La Ma Đế, nắm giữ một chút lực lượng quy tắc của Minh giới, tuy lực lượng quy tắc của hai giới hoàn toàn khác nhau, nhưng chí ít là một cấp độ, luôn có chút ý nghĩa tham khảo.
Hắn nảy sinh ý nghĩ bất chợt:
- Nếu như ta có thể đồng thời nắm giữ lực lượng quy tắc của Thần, Minh hai giới sẽ ra sao? Một tay âm một tay dương, thật giống như thiên địa đối lập, như vậy một đòn xuống, ai có thể kháng cự?
---------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.