Thần Đạo Đan Tôn

Chương 673: Mười bốn mắt!

Cô Đơn Địa Phi

31/12/2017

Thời gian: 00: 13: 29

Chỉ có Hổ Nữu không để ý nói:

- Yên tâm đi, Lăng Hàn của Nữu làm sao có khả năng có chuyện! Bằng không, Nữu liền ăn trời này!

Ầm!

Giữa bầu trời như có cảm ứng, một đạo Lôi Vân xuất hiện, mơ hồ hiện ra một con mắt to lớn, nháy lên nhìn chằm chằm Hổ Nữu, nhưng chỉ nhìn lướt qua, con mắt này liền biến mất, Lôi Vân cũng cấp tốc tản ra.

Cái này!

Tất cả mọi người chấn kinh đến nói không ra lời.

Hiển nhiên, Hổ Nữu đại nghịch bất đạo xúc động thiên địa phản ứng, Thiên Đạo Chi Nhãn bị kinh động. Chuyện này ý nghĩa Thiên Đạo Chi Nhãn sẽ dùng thiên phạt, hạ xuống thiên kiếp, đánh chết người đại nghịch bất đạo này.

Nhưng Thiên Đạo Chi Nhãn chỉ liếc nhìn Hổ Nữu liền biến mất, nghĩ như thế nào cũng giống như bị doạ chạy a!

Con mẹ nó ai dám tin tưởng?

Cũng may, lực chú ý của chúng nhân đều ở chiến đấu phía xa, tuy phát hiện Lôi Vân xuất hiện, nhưng ai cũng không chú ý là vì sao mà tới, cũng vì sao mà tán. Bằng không, chuyện này còn muốn kinh hãi hơn Đệ Tam Sát Trận lại là một người.

Xèo xèo xèo… Lăng Hàn thân hóa lôi đình, bay về phía Tỏa Quỷ Cốc.

Hắn không có ý làm anh hùng gì, chỉ làm sự tình mình có thể làm được, là kiếm một ít hài cốt của Thi Vương rơi xuống, lấy chú bình chú chết. Còn loại quái vật như Thi Vương có thể bị chú chết hay không, hắn hoàn toàn không quan tâm.

Làm hết sức, không thẹn với lương tâm là được.

Hắn có Hắc Tháp, không cần lo lắng vấn đề tính mạng.

Tốc độ của Lăng Hàn rất nhanh, lộ trình mấy trăm dặm bị hắn bỏ lại đằng sau, có dư âm chiến đấu đánh xuống, hắn tận lực né tránh, thực sự trốn không được thì tiến vào Hắc Tháp, hiện tại sẽ không có người chú ý tiểu nhân vật như hắn.

Lại nói, cách xa như vậy, lại thêm gợn sóng chiến đấu, coi như người thực lực thấp nhìn chằm chằm phương hướng của hắn cũng không thể nhìn thấy.

Có điều, nơi này đã hóa thành phế tích, muốn tìm một khối xương của Thi Vương... Khó! Quá khó khăn.

Đại bộ phận đã bị dư âm chiến đấu chấn thành tro bụi, mà bộ phận còn lại cũng bị vùi lấp vào trong loạn thạch, muốn tìm được một khối như mò kim đáy biển. Mà muốn chú chết quái vật lớn như vậy, một khối xương nhỏ phỏng chừng không đủ?

Không chỉ tìm được, hơn nữa còn phải tìm vài khối mới được.

Lăng Hàn tìm kiếm, nhưng thứ nhất vốn là mò kim đáy biển, thứ hai còn phải lưu ý dư âm chiến đấu từ giữa bầu trời quét xuống. Buồn bực nhất chính là, bị dư âm quét qua, phế tích trong cốc lại hoàn toàn biến dạng, phải bắt đầu lại từ đầu, không thể nghi ngờ là gia tăng độ khó.

Thực sự là phiền muộn a.



Phiền muộn cũng không có cách nào, Lăng Hàn vẫn cẩn thận tìm kiếm, nếu con Thi Vương này xuất thế, vậy không biết sẽ gieo vạ ra sao. Mà thiên hạ bách tính đều là then chốt để tương lai khai thiên, mỗi nhiều một người, quốc thế sẽ mạnh hơn một phần, khai thiên liền thêm một phần nắm chắt.

Giữa bầu trời, ác chiến tự nhiên vẫn còn tiếp tục.

Thanh Phượng Thần Hậu khổ đấu bảy đại Thi Vương, tuy sức chiến đấu của nàng chiếm ưu thế, nhưng Thi Vương là thân bất hủ, mặc nàng gọt chém đến thương tích khắp người cũng không tổn hại sức chiến đấu, vẫn gắt gao nhốt nàng lại.

Vị đại năng Phá Hư Cảnh này cuối cùng bạo phát chân nộ, thu hồi Thiên Phượng kiếm, hét lớn một tiếng, cả người hóa thành Thanh Phượng, không lớn, chỉ dài ba trượng, nhưng hai cánh triển khai lại đạt đến năm trượng, cả người thiêu đốt Thần diễm màu xanh, nhào tới bảy con Thi Vương.

- Ngang!

Bị ngọn lửa quét trúng, bảy con Thi Vương không ai không phát ra tiếng kêu thảm, cho dù lấy thân thể của bọn nó cũng vác không được Thần diễm như vậy, rất có khả năng đã vượt qua cấp bậc Phá Hư.

Nếu như đổi thành võ giả, vác không được tự nhiên là chạy, nhưng Thi Binh nào có trí tuệ, ngay cả Thi Vương cũng như thế, chỉ biết liều chết.

Vì lẽ đó có thể nhìn ra con Thi Vương kia đáng sợ, cường giả nắm giữ trí tuệ mới có thể xưng là cường giả chân chính.

- Hừ, Đệ Tam Sát Trận thì lại làm sao, nhốt được ta sao?

Lúc này, Kiếm Vương cũng bắt đầu phát uy, vù, trong phạm vi gần ngàn dặm, binh khí của tất cả mọi người đều tuột tay lên không, xèo xèo xèo… bay tới đoàn hắc vụ kia.

- Kiếm của ta!

- Huyền Ly Bảo Đao của ta!

- Thất Trọng Liên Hoa Thương của ta!

Tất cả mọi người kinh ngạc thốt lên, sao lập tức liền mất khống chế với binh khí? Coi như thu binh khí vào trong không gian giới chỉ, cũng cảm giác được binh khí xao động, thật giống như muốn từ trong không gian giới chỉ đột phá lao ra.

Chuyện gì thế này?

- Kiếm Tâm! Đây chính là Kiếm Tâm!

- Thiên hạ vạn khí, đều quy ta dùng!

- Cái gì, vậy sau này ta đánh với người nắm giữ Kiếm Tâm, binh khí trong tay cũng không cầm được a.

- Phí lời, người có thể tu ra Kiếm Tâm, ai không phải cường giả tuyệt thế, mặc kệ có binh khí hay không ngươi cũng không thể là đối thủ.

Xèo xèo xèo… chỉ thấy giữa bầu trời, các loại binh khí xếp thành hàng, bay về phía khói đen, như vạn kiếm quy tông, đi triều bái Kiếm Vương. Vù, những binh khí này đều sáng lên, quấn quanh ý chí võ đạo đáng sợ.

Đó là kiếm ý của Kiếm Vương, đại diện cho thành tựu vô thượng của hắn ở trên Kiếm đạo.

Ầm!

Trong tiếng nổ lớn, khói đen bị phá tan, sau khi Kiếm Vương phát động đại chiêu, trong ứng ngoài hợp, cuối cùng phá tan Đệ Tam Sát Trận.



Phốc phốc phốc… giữa bầu trời, ngàn vạn binh khí đều hóa thành sắt vụn hạ xuống, khói đen cuốn lấy, lần nữa hóa thành dáng dấp của người mặc áo khoác, lập ở trong thiên không, tựa hồ không có bị thương.

Kiếm Vương vung kiếm mà đứng, lạnh nhạt nói:

- Còn muốn ngăn trở ta sao?

- Ha ha, không cần.

Đệ Tam Sát Trận cười nhạt nói.

- Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành.

Cái gì!

Mấy cường giả nhìn xuống dưới, chỉ thấy Thi Vương kia cao năm trượng, trên trán xuất hiện mười bốn con mắt!

- Hừ, coi như mười lăm mắt, ngày hôm nay cũng phải tiêu diệt!

Thanh Phượng Thần Hậu nói, Thần diễm không ngừng tấn công, để bảy con Thi Vương phát sinh gào thét.

Cửu U Vương vỗ tay, thân hình của bảy con Thi Vương lập tức hạ xuống, dồn dập nhảy vào trong quan tài, không đánh nữa.

Kiếm Vương nhìn chằm chằm Đại Thi Vương phía dưới, trong ánh mắt toả ra hàn khí kinh người, Kiếm Ảnh bốc lên, đột nhiên vung ra một chiêu kiếm, đánh ra Kiếm Mang dài ngàn trượng, chém tới Đại Thi Vương.

Vạn Pháp Quy Nhất!

- Ta sát!

Lăng Hàn mắng một tiếng, vội trốn vào trong Hắc Tháp, hắn tự nhiên nhận ra chiêu này, sát chiêu đơn thể mạnh nhất của Thiên Kiếm Tông, lấy thực lực của Kiếm Vương thôi phát ra, phỏng chừng mười vị Phá Hư Cảnh liên thủ cũng không dám đón đỡ.

Kiếm Vương gọt chính là Đại Thi Vương, nhưng chỉ cần có một tia dư âm chấn động ra, vậy thì có thể tạo thành uy hiếp chí tử cho Lăng Hàn.

Oanh, Kiếm Mang đáng sợ tập kích đến, phảng phất có thể chia Hằng Thiên Đại Lục ra làm hai, giữa bầu trời Lôi Vân chuyển động, Thiên Đạo Chi Nhãn tựa hồ lại muốn xuất hiện, đòn đánh này quá mạnh mẽ, mạnh đến có khả năng phá hoại một giới, để Thiên Đạo Chi Nhãn muốn xuất hiện can thiệp.

Đùng!

Nhưng trong nháy mắt Kiếm Mang nổ xuống, Đại Thi Vương đột nhiên ra tay, nắm lấy Kiếm Mang.

Phốc!

Trong Hắc Tháp, Lăng Hàn phun ra ngoài, hắn so với bất cứ người nào đều rõ ràng đòn đánh này của Kiếm Vương mạnh mẽ, Vạn Pháp Quy Nhất a, phỏng chừng ngay cả Thần kim cũng có thể chém ra, nhưng lại bị Đại Thi Vương tay không tóm lấy!

---------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook