Chương 1424: Ngân Long Chiến Giáp
Cô Đơn Địa Phi
05/04/2018
- Liệt trận, giết địch!
Triệu Khổ chỉ tay một cái.
Xoạt, các chiến sĩ từ trên chiến xa nhảy xuống, bắt đầu chạy nhanh chóng, giao nhau qua lại, hơn ngàn người giống như đã biến thành một thể thống nhất, một con trường xà đang di động.
Giáp trụ trên người bọn họ tỏa ra ánh sáng, liên thành nhất mạch, dung hợp lực lượng của bọn họ lại cùng nhau, cũng lấy trăm lần, ngàn lần tăng cường.
Đây là một loại trận pháp cực kỳ thần kỳ.
Lăng Hàn nhạy bén cảm giác được, thiên địa linh khí đang bị bọn họ điên cuồng lấy ra, từ trong mặt đất, từ giữa bầu trời, tăng cường lực lượng cho bọn hắn.
Đổi thành người bình thường, điên cuồng hấp thu linh khí như thế nhất định sẽ chết, thân thể không thể chịu được, thể phách nổ tung. Nhưng bọn họ thông qua trận pháp liên tiếp, phân tán áp lực bình quân đến trên thân mỗi người, đã như thế, năng lực chịu đựng của bọn họ cũng sẽ tăng lên trăm nghìn lần.
Có chút ý nghĩa.
Lăng Hàn lộ ra nụ cười, trận pháp như vậy đúng là có thể để cho binh sĩ của Đại Lăng Triều học một ít, tăng lên năng lực chiến đấu toàn thể.
- Sư phụ, để ta xuất chiến!
Đinh Bình lập tức kêu lên, hắn đã tu ra Sơn Hà Cực Cảnh, sức chiến đấu không kém Nhật Nguyệt Cảnh bao nhiêu.
- Sư phụ, đệ tử xin chiến!
Bốn người Trần Thụy Tĩnh cũng nói, không thể để cho tiểu sư đệ giành mất danh tiếng.
Lăng Hàn cười gật đầu nói:
- Được!
Năm đệ tử dồn dập giết ra, ba tông trước vừa nhìn thấy Lăng Hàn liền đầu hàng, bọn họ đều không có cơ hội xuất thủ, hiếm thấy gặp phải Địa Long Tông còn dám hoàn thủ, bọn họ tự nhiên ngứa tay.
- Ha ha, tứ đệ, ngươi liền lược trận, vi huynh cũng ngứa tay!
Phong Phá Vân cười nói.
- Tứ đệ, nơi này liền giao cho ngươi!
Mộ Dung Thanh cũng rục rà rục rịch.
Bọn họ là người từ Hằng Thiên Đại Lục đi ra, nếu không phải Lăng Hàn khai thiên, lúc này phỏng chừng đã bị luyện thành Nhất Giới Đan, tự nhiên tràn ngập lửa giận với Ngũ Tông, không tự tay đánh thoải mái thì thực rất khó chịu.
Hai người này cũng giết ra ngoài, Thiên Phượng Thần Nữ thì nhìn Lăng Hàn gật gù, biểu thị nàng sẽ thay Lăng Hàn lược trận, để Lăng Hàn chỉ cần ứng đối Triệu Khổ là được.
Bảy người Phong Phá Vân lao vào trong đại quân của đối phương, hầu như trong nháy mắt liền bị nhấn chìm, có vẻ thế đơn lực bạc.
Luận sức chiến đấu cá thể, tuy Phong Phá Vân cùng Mộ Dung Thanh không có đột phá Nhật Nguyệt Cảnh, nhưng hiện tại đã bước vào Sơn Hà Cảnh đại viên mãn, tuyệt đối không sợ bất kỳ một tên binh sĩ nào, thậm chí 1 vs 10 cũng có thể ung dung thủ thắng.
Nhưng những binh sĩ này thông qua trận pháp nào đó liên kết sức chiến đấu, có thể nắm giữ sức chiến đấu của Nhật Nguyệt Cảnh, vậy thì tuyệt đối không phải Phong Phá Vân cùng Mộ Dung Thanh có khả năng ngang hàng, không chiến bao lâu liền chảy máu tươi.
Cũng còn tốt, đám người Đinh Bình tự nhiên sẽ phối hợp hai vị sư bá, bảo vệ an toàn của bọn họ.
Điều này làm cho trong lòng Phong Phá Vân cùng Mộ Dung Thanh kìm nén một hơi, thời điểm ở Hằng Thiên Đại Lục, bọn họ là thiên tài, là cường giả, hiện tại lại phải cần tiểu bối bảo vệ?
Bọn họ kích phát chiến ý, cực điểm thăng hoa chiến một trận, trong trạng thái này, chỉ cần có thể sống đến chiến đấu kết thúc, thực lực của bọn họ tất nhiên sẽ xuất hiện tăng lên rất nhiều.
Lăng Hàn chỉ nhìn lướt qua liền yên lòng, ánh mắt như kiếm nhìn Triệu Khổ.
- Đồ vật Triệu Khổ ta muốn, chưa từng có không chiếm được.
Triệu Khổ tự tin trăm phần trăm nói.
- Nữ nhân này, bản thiếu chơi định! Có điều, ngươi cần gì phải chú ý, bản thiếu chỉ chơi mấy ngày mà thôi, nhiều nhất là mấy năm, trên đời này không có nữ nhân nào có thể trói được bản thiếu!
- Hơn nữa, có tình hương hỏa này, nói không chắc sau này ngươi có chuyện gì cầu đến bản thiếu, bản thiếu sẽ xuất thủ giúp cũng không nhất định.
Hắn hài hước cười nói, cái này tự nhiên là đang cố ý chọc giận Lăng Hàn.
Lăng Hàn vung chỉ thành kiếm, đánh tới Triệu Khổ nói:
- Đến chết còn nói nhiều a!
Xoạt, lực lượng Lôi đình hóa thành một tia chớp, bắn nhanh về phía Triệu Khổ.
Trên đời này, ai thoát khỏi thiên kiếp lôi đình?
Đùng, Triệu Khổ căn bản không kịp đề phòng, ngực liền lướt qua một tia sáng trắng, hơi mang theo một tia lam ý, nhất thời, vải vóc bay lượn, nguyên lực hộ thể của Triệu Khổ cũng không cách nào ngăn cản lôi đình xâm lấn.
Nhưng vải vóc tung bay, chỉ thấy ở ngực của Triệu Khổ lại còn có một giáp trụ màu bạc, trên bộ chiến giáp này che kín thần văn, giờ khắc này đang sáng lên lấp loá, hoàn toàn cản lại lực lượng Lôi đình của Lăng Hàn.
Triệu Khổ cúi đầu liếc mắt nhìn, không khỏi cười to:
- Đây là Ngân Long Chiến Giáp mà cha ta ban tặng, do Thần Thiết cấp mười ba chế tạo thành, trừ khi lực lượng của ngươi đột phá Hằng Hà Cảnh, bằng không căn bản không thể phá hoại.
- Mặt khác, cha ta lấy một giọt tinh huyết của Thần Thú Nguyệt Quy luyện vào Thần Thiết, có hiệu quả phòng ngự siêu cường.
- Ngươi không thể đánh vỡ chiến giáp, liền không thể phá hoại hiệu quả phòng ngự của chiến giáp, mà không thể phá hoại hiệu quả phòng ngự của chiến giáp, ngươi không thể tổn thương được ta một sợi tóc.
- Ta trời sinh liền đứng ở thế bất bại, ngươi làm sao đánh với ta?
Hắn không ngần ngại thổ lộ ra bí mật của Ngân Long Chiến Giáp, bởi vì hắn chắc chắc dưới Hằng Hà Cảnh không ai làm gì được hắn.
Này xác thực rất phiền phức.
Lăng Hàn cau mày, Thần Thiết cấp mười ba đúng là không đáng kể, lại cứng rắn cũng chỉ là bản thân mà thôi, oanh không phá Thần Thiết, nhưng dưới lực lượng chấn kích, vẫn có thể tạo thành đại thương. Nhưng vấn đề là, trên khối Thần Thiết này còn có một giọt Nguyệt Quy tinh huyết, luyện thành pháp bảo hộ thân, vậy thì hình thành tấm chắn phòng ngự.
Muốn đánh tan phòng ngự của tấm chắn có hai biện pháp, thứ nhất là phá hoại bản chất của tấm chắn, thứ hai là đánh tan Thần Thiết cấp mười ba.
Nhưng vấn đề là, hiện tại hai thứ này đều cần lực lượng Hằng Hà Cảnh, mà Lăng Hàn chỉ là Tinh Thần Cảnh tiểu cực vị.
Hô, sao giết người liền khó như vậy chứ?
- Ha ha ha, bất đắc dĩ a, tuyệt vọng a?
Triệu Khổ cười to, hắn thích nhất phá hủy toàn bộ ý chí của đối thủ, nhìn dáng vẻ tuyệt vọng của đối phương sẽ làm hắn có cảm giác thỏa mãn mãnh liệt.
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Nói không chắc, người bất đắc dĩ là ngươi!
- Bản thiếu?
Triệu Khổ đầu tiên là sững sờ, sau đó cười to.
- Ngươi choáng váng sao, sao có thể có chuyện đó!
- Tại sao không thể?
Thân hình Lăng Hàn giết ra, nhưng không đánh tới Triệu Khổ, mà là nhằm vào Địa Long Tông, phất tay đấm ra một quyền, lực lượng kinh khủng rung động, đùng đùng đùng đùng, Địa Long Tông nhất thời có rất nhiều người bị đánh nổ thân thể, thần hình câu diệt.
Triệu Khổ chỉ tay một cái.
Xoạt, các chiến sĩ từ trên chiến xa nhảy xuống, bắt đầu chạy nhanh chóng, giao nhau qua lại, hơn ngàn người giống như đã biến thành một thể thống nhất, một con trường xà đang di động.
Giáp trụ trên người bọn họ tỏa ra ánh sáng, liên thành nhất mạch, dung hợp lực lượng của bọn họ lại cùng nhau, cũng lấy trăm lần, ngàn lần tăng cường.
Đây là một loại trận pháp cực kỳ thần kỳ.
Lăng Hàn nhạy bén cảm giác được, thiên địa linh khí đang bị bọn họ điên cuồng lấy ra, từ trong mặt đất, từ giữa bầu trời, tăng cường lực lượng cho bọn hắn.
Đổi thành người bình thường, điên cuồng hấp thu linh khí như thế nhất định sẽ chết, thân thể không thể chịu được, thể phách nổ tung. Nhưng bọn họ thông qua trận pháp liên tiếp, phân tán áp lực bình quân đến trên thân mỗi người, đã như thế, năng lực chịu đựng của bọn họ cũng sẽ tăng lên trăm nghìn lần.
Có chút ý nghĩa.
Lăng Hàn lộ ra nụ cười, trận pháp như vậy đúng là có thể để cho binh sĩ của Đại Lăng Triều học một ít, tăng lên năng lực chiến đấu toàn thể.
- Sư phụ, để ta xuất chiến!
Đinh Bình lập tức kêu lên, hắn đã tu ra Sơn Hà Cực Cảnh, sức chiến đấu không kém Nhật Nguyệt Cảnh bao nhiêu.
- Sư phụ, đệ tử xin chiến!
Bốn người Trần Thụy Tĩnh cũng nói, không thể để cho tiểu sư đệ giành mất danh tiếng.
Lăng Hàn cười gật đầu nói:
- Được!
Năm đệ tử dồn dập giết ra, ba tông trước vừa nhìn thấy Lăng Hàn liền đầu hàng, bọn họ đều không có cơ hội xuất thủ, hiếm thấy gặp phải Địa Long Tông còn dám hoàn thủ, bọn họ tự nhiên ngứa tay.
- Ha ha, tứ đệ, ngươi liền lược trận, vi huynh cũng ngứa tay!
Phong Phá Vân cười nói.
- Tứ đệ, nơi này liền giao cho ngươi!
Mộ Dung Thanh cũng rục rà rục rịch.
Bọn họ là người từ Hằng Thiên Đại Lục đi ra, nếu không phải Lăng Hàn khai thiên, lúc này phỏng chừng đã bị luyện thành Nhất Giới Đan, tự nhiên tràn ngập lửa giận với Ngũ Tông, không tự tay đánh thoải mái thì thực rất khó chịu.
Hai người này cũng giết ra ngoài, Thiên Phượng Thần Nữ thì nhìn Lăng Hàn gật gù, biểu thị nàng sẽ thay Lăng Hàn lược trận, để Lăng Hàn chỉ cần ứng đối Triệu Khổ là được.
Bảy người Phong Phá Vân lao vào trong đại quân của đối phương, hầu như trong nháy mắt liền bị nhấn chìm, có vẻ thế đơn lực bạc.
Luận sức chiến đấu cá thể, tuy Phong Phá Vân cùng Mộ Dung Thanh không có đột phá Nhật Nguyệt Cảnh, nhưng hiện tại đã bước vào Sơn Hà Cảnh đại viên mãn, tuyệt đối không sợ bất kỳ một tên binh sĩ nào, thậm chí 1 vs 10 cũng có thể ung dung thủ thắng.
Nhưng những binh sĩ này thông qua trận pháp nào đó liên kết sức chiến đấu, có thể nắm giữ sức chiến đấu của Nhật Nguyệt Cảnh, vậy thì tuyệt đối không phải Phong Phá Vân cùng Mộ Dung Thanh có khả năng ngang hàng, không chiến bao lâu liền chảy máu tươi.
Cũng còn tốt, đám người Đinh Bình tự nhiên sẽ phối hợp hai vị sư bá, bảo vệ an toàn của bọn họ.
Điều này làm cho trong lòng Phong Phá Vân cùng Mộ Dung Thanh kìm nén một hơi, thời điểm ở Hằng Thiên Đại Lục, bọn họ là thiên tài, là cường giả, hiện tại lại phải cần tiểu bối bảo vệ?
Bọn họ kích phát chiến ý, cực điểm thăng hoa chiến một trận, trong trạng thái này, chỉ cần có thể sống đến chiến đấu kết thúc, thực lực của bọn họ tất nhiên sẽ xuất hiện tăng lên rất nhiều.
Lăng Hàn chỉ nhìn lướt qua liền yên lòng, ánh mắt như kiếm nhìn Triệu Khổ.
- Đồ vật Triệu Khổ ta muốn, chưa từng có không chiếm được.
Triệu Khổ tự tin trăm phần trăm nói.
- Nữ nhân này, bản thiếu chơi định! Có điều, ngươi cần gì phải chú ý, bản thiếu chỉ chơi mấy ngày mà thôi, nhiều nhất là mấy năm, trên đời này không có nữ nhân nào có thể trói được bản thiếu!
- Hơn nữa, có tình hương hỏa này, nói không chắc sau này ngươi có chuyện gì cầu đến bản thiếu, bản thiếu sẽ xuất thủ giúp cũng không nhất định.
Hắn hài hước cười nói, cái này tự nhiên là đang cố ý chọc giận Lăng Hàn.
Lăng Hàn vung chỉ thành kiếm, đánh tới Triệu Khổ nói:
- Đến chết còn nói nhiều a!
Xoạt, lực lượng Lôi đình hóa thành một tia chớp, bắn nhanh về phía Triệu Khổ.
Trên đời này, ai thoát khỏi thiên kiếp lôi đình?
Đùng, Triệu Khổ căn bản không kịp đề phòng, ngực liền lướt qua một tia sáng trắng, hơi mang theo một tia lam ý, nhất thời, vải vóc bay lượn, nguyên lực hộ thể của Triệu Khổ cũng không cách nào ngăn cản lôi đình xâm lấn.
Nhưng vải vóc tung bay, chỉ thấy ở ngực của Triệu Khổ lại còn có một giáp trụ màu bạc, trên bộ chiến giáp này che kín thần văn, giờ khắc này đang sáng lên lấp loá, hoàn toàn cản lại lực lượng Lôi đình của Lăng Hàn.
Triệu Khổ cúi đầu liếc mắt nhìn, không khỏi cười to:
- Đây là Ngân Long Chiến Giáp mà cha ta ban tặng, do Thần Thiết cấp mười ba chế tạo thành, trừ khi lực lượng của ngươi đột phá Hằng Hà Cảnh, bằng không căn bản không thể phá hoại.
- Mặt khác, cha ta lấy một giọt tinh huyết của Thần Thú Nguyệt Quy luyện vào Thần Thiết, có hiệu quả phòng ngự siêu cường.
- Ngươi không thể đánh vỡ chiến giáp, liền không thể phá hoại hiệu quả phòng ngự của chiến giáp, mà không thể phá hoại hiệu quả phòng ngự của chiến giáp, ngươi không thể tổn thương được ta một sợi tóc.
- Ta trời sinh liền đứng ở thế bất bại, ngươi làm sao đánh với ta?
Hắn không ngần ngại thổ lộ ra bí mật của Ngân Long Chiến Giáp, bởi vì hắn chắc chắc dưới Hằng Hà Cảnh không ai làm gì được hắn.
Này xác thực rất phiền phức.
Lăng Hàn cau mày, Thần Thiết cấp mười ba đúng là không đáng kể, lại cứng rắn cũng chỉ là bản thân mà thôi, oanh không phá Thần Thiết, nhưng dưới lực lượng chấn kích, vẫn có thể tạo thành đại thương. Nhưng vấn đề là, trên khối Thần Thiết này còn có một giọt Nguyệt Quy tinh huyết, luyện thành pháp bảo hộ thân, vậy thì hình thành tấm chắn phòng ngự.
Muốn đánh tan phòng ngự của tấm chắn có hai biện pháp, thứ nhất là phá hoại bản chất của tấm chắn, thứ hai là đánh tan Thần Thiết cấp mười ba.
Nhưng vấn đề là, hiện tại hai thứ này đều cần lực lượng Hằng Hà Cảnh, mà Lăng Hàn chỉ là Tinh Thần Cảnh tiểu cực vị.
Hô, sao giết người liền khó như vậy chứ?
- Ha ha ha, bất đắc dĩ a, tuyệt vọng a?
Triệu Khổ cười to, hắn thích nhất phá hủy toàn bộ ý chí của đối thủ, nhìn dáng vẻ tuyệt vọng của đối phương sẽ làm hắn có cảm giác thỏa mãn mãnh liệt.
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Nói không chắc, người bất đắc dĩ là ngươi!
- Bản thiếu?
Triệu Khổ đầu tiên là sững sờ, sau đó cười to.
- Ngươi choáng váng sao, sao có thể có chuyện đó!
- Tại sao không thể?
Thân hình Lăng Hàn giết ra, nhưng không đánh tới Triệu Khổ, mà là nhằm vào Địa Long Tông, phất tay đấm ra một quyền, lực lượng kinh khủng rung động, đùng đùng đùng đùng, Địa Long Tông nhất thời có rất nhiều người bị đánh nổ thân thể, thần hình câu diệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.