Chương 1297: Người ngọc nơi nào? (Hạ)
Cô Đơn Địa Phi
01/02/2018
Tên nam tử ở giữa kia vươn tay ấn xuống, ngăn cản hai người tiến thêm một bước, tiếp đó nhìn Lăng Hàn nói:
- Ta là thị vệ của Tạ đại tướng quân… Tả Tiền Úy Mã Chương, ngươi là người phương nào, hãy xưng tên ra!
Tạ đại tướng quân? Tả Tiền Úy?
Lăng Hàn kinh ngạc, hắn biết ba người này đều là tướng sĩ trong quân, nhưng để hắn không giải thích được là, Thiên Phượng Thần Nữ như thế nào sẽ cùng quân đội nhấc lên quan hệ? Bằng không mà nói, sao ba người này sẽ xuất hiện ở đây?
Hắn trầm ngâm mới nói:
- Tại hạ Lăng Hàn, tới đây tìm một vị cố nhân, chẳng biết Mã đại nhân lại tới làm gì?
- Hanh, ngươi cũng dám xen vào việc của người khác?
Một tên binh sĩ quát, chỉ là lúc này không có rút đao.
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Ở đây không như chiến trường, không cần ra vẻ ta đây!
- Hanh, không thấy Thiên Phượng nữ, ngươi đã tự xưng là bạn cũ của nàng, vừa lúc hỏi ngươi, nàng đi nơi nào?
Mã Chương nhìn chòng chọc Lăng Hàn, trong ánh mắt tán phát ra sát khí, rất có tư thế một lời không hợp liền rút đao.
Không thấy Thiên Phượng nữ?
Trong lòng Lăng Hàn giật mình, tại sao ba người này muốn tìm Thiên Phượng Thần Nữ, là xuất phát từ mệnh lệnh của người nào? Sắc mặt của hắn cũng chuyển lạnh, đây là nghịch lân của hắn, không cho người khác đụng vào.
- Ta ngược lại cũng muốn biết, tại sao các ngươi muốn tìm bằng hữu của ta!
Hắn điềm nhiên nói.
- Bắt!
Mã Chương không trả lời, trực tiếp sai người xuất thủ.
Xoát, xoát, hai tên binh sĩ lập tức thoát ra, bọn họ tuyệt đối không phải binh lính bình thường, bằng không làm sao có thể có tu vi Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị, vừa ra tay, lực lượng của Nhật Nguyệt Cảnh kích bắn, hết sức kinh người.
Nhưng Lăng Hàn ngay cả chống đỡ cũng lười, chỉ hừ một tiếng, một tia Thiên Uy lưu chuyển, hai người kia nhất thời rên lên một tiếng, ngay cả đao trong tay cũng cầm không được, rơi xuống đất, mà hai người cũng trực tiếp nằm xuống.
Bọn họ không khỏi hoảng sợ, đối phương cũng chỉ là tiểu cực vị, thậm chí còn chỉ là sơ kỳ, nhưng ở trước mặt đối phương, bọn họ ngay cả ra một chiêu cũng không làm được, chênh lệch này lớn đến quá mức rồi.
- Ân?
Trong ánh mắt Mã Chương chợt bùng lên chiến ý kinh người, thực lực của Lăng Hàn kích thích hắn, để hắn như về tới chiến trường, gặp phải đối thủ cường đại.
- Vì sao các ngươi muốn tìm Thiên Phượng nữ?
Lăng Hàn lại hỏi, lúc này đây, hắn không che dấu thực lực bản thân chút nào, khí thế cường đại quyển đãng, như một Vương giả phủ xuống.
- Tiểu tử, ngươi thật ngông cuồng!
Mã Chương hừ một tiếng, rút đao mà ra, xoát, hàn quang kinh thiên, đánh tới Lăng Hàn.
Lăng Hàn ngưng tụ một quyền, đón nhận ánh đao.
Thình thịch, nắm tay đánh tới ánh đao, bùng ra một đạo quang mang kinh người, thình thịch, hai tên lính nhất thời bị đánh bay ra ngoài, mà dưới lực lượng khổng lồ trùng kích, viện cũng bị phá hủy trong nháy mắt.
Lăng Hàn giận dữ nói:
- Hỗn đản, lại dám hủy nơi đây!
Hắn huy động quyền liên tục, đập tới Mã Chương.
Mã Chương vừa giận vừa sợ, đánh hư nơi đây cũng không phải chỉ có phần của hắn, lẽ nào ngươi không có xuất thủ sao? Lại dám chỉ trích hắn, thực sự là hòa thượng mắng đầu trọc. Chỉ là tiểu tử này quả thực biến thái, rõ ràng chỉ là Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị sơ kỳ, sao chiến lực không kém gì hắn?
Phải biết rằng, hắn chính là Nhật Nguyệt Cảnh trung cực vị đỉnh phong, lực lượng mạnh hơn Lăng Hàn rất nhiều, chỉ là đối phương lại có một lực uy hiếp cường đại, làm hắn phát huy thất thường, lực lượng không thể hiện ra hết, chỉ có thể liều cái bình thủ.
Quá kinh người, trong Đế Triều lúc nào toát ra Vương giả trẻ tuổi như thế?
- Bại cho ta!
Hắn hét lớn, một bên quơ đao chém điên cuồng, hắn là quân sĩ kinh nghiệm chiến trường, không thiếu nhất chính là chiến ý.
- Hanh!
Lăng Hàn một quyền tiếp một quyền, cuồng đập Mã Chương.
Thình thịch thình thịch thình thịch, hai người kịch chiến, một cái lực lượng mạnh hơn, một cái khác thì có một tia Thiên Uy, đúng là liều mạng đến chẳng phân biệt được cao thấp. Nhưng tiểu viện này tự nhiên là xui xẻo, bị lực lượng đánh cho nát bấy, hoàn toàn biến thành phế tích.
Kịch chiến một hồi lâu, Lăng Hàn cùng Mã Chương đồng thời ngừng chiến.
Bọn họ đều không có động thực, cũng kiêng kỵ lẫn nhau, ai biết đối phương ẩn dấu sát chiêu gì.
- Tiểu tử, chúng ta còn có thể tái kiến!
Mã Chương mang hai tên lính rời đi.
- Dĩ nhiên còn có thể tái kiến, ngươi còn phải dựng lại tiểu viện này cho ta!
Lăng Hàn ở phía sau kêu lên.
Mã Chương thiếu chút nữa lảo đảo, tiểu tử này thật đúng là nhớ mãi không quên, dựa vào, cũng không phải một người hắn phá a!
Lăng Hàn nhìn đối phương rời đi, nhưng không có truy kích.
Hiển nhiên, đối phương cũng bắt không, không biết Thiên Phượng Thần Nữ hạ lạc, đây là nguyên nhân hắn không dây dưa với đối phương. Hơn nữa, ngược lại hắn cũng biết thân phận của đối phương, người dưới trướng Tạ đại tướng quân.
Tạ đại tướng quân? Chắc là Tạ Tiền đi, một trong tứ đại tướng của Đại Xích Dương Đế Triều, nghe nói là cường giả Hằng Hà Cảnh, còn cụ thể là cấp bậc gì thì không biết, cường giả như vậy nếu mình không nói, ai có thể đo lường được tu vi của hắn?
Đã như vậy, hòa thượng chạy trốn miếu chạy không được.
Lăng Hàn quay lại, có thể đám người Khang Tu Nguyên biết Thiên Phượng Thần Nữ đi nơi nào, thậm chí, có khả năng đi Hàn Lâm Các, hắn vừa khéo bỏ lỡ.
Hai ngày sau, hắn trở về Đại Doanh Thành.
- Sư phụ! Sư phụ!
Khang Tu Nguyên vừa nhìn thấy hắn, liền lập tức kêu lên, trên mặt hiện đầy khẩn trương cùng kinh hoảng.
- Làm sao vậy?
Lăng Hàn hỏi.
- Thư của sư nương!
Khang Tu Nguyên đưa qua một phong thơ.
Trong lòng Lăng Hàn vốn bất định, vội vã đoạt lấy, ánh mắt đảo qua, rất nhanh liền biết từ đầu đến cuối.
Kỳ thực sự tình rất đơn giản.
Vân Phượng Tông vì đề thăng địa vị, có ý định đặt quan hệ với Tạ đại tướng quân. Nhưng đường đường cường giả Hằng Hà Cảnh, sẽ để ý một thế lực Nhật Nguyệt Cảnh sao? Như vậy, Tạ đại tướng quân trèo không lên, nhưng có thể đường cong cứu quốc a.
Bọn họ liền tìm tới đệ thất thế tôn của Tạ đại tướng quân, Tạ Đông Lai.
Tạ Đông Lai là người trẻ tuổi rất xuất sắc trong Tạ gia, tu đạo bất quá 10 vạn cũng đã là Nhật Nguyệt Cảnh Đại viên mãn, ở Tạ gia nắm giữ một ít quyền phát biểu. Mà nếu hắn có thể đột phá đến Tinh Thần Cảnh mà nói, sẽ trở thành nhân vật hết sức quan trọng của Tạ gia.
Vân Phượng Tông muốn đám hỏi với Tạ gia, đối tượng là vị Tạ thế tử này.
Tạ Đông Lai được mời đến, Thiên Phượng Thần Nữ cũng bị tông môn cuống trở lại, kết quả Tạ Đông Lai liền thấy Thiên Phượng Thần Nữ, trở về Đế Đô không có vài ngày, liền phái người truyền tin, muốn cưới Thiên Phượng Thần Nữ làm thiếp.
- Ta là thị vệ của Tạ đại tướng quân… Tả Tiền Úy Mã Chương, ngươi là người phương nào, hãy xưng tên ra!
Tạ đại tướng quân? Tả Tiền Úy?
Lăng Hàn kinh ngạc, hắn biết ba người này đều là tướng sĩ trong quân, nhưng để hắn không giải thích được là, Thiên Phượng Thần Nữ như thế nào sẽ cùng quân đội nhấc lên quan hệ? Bằng không mà nói, sao ba người này sẽ xuất hiện ở đây?
Hắn trầm ngâm mới nói:
- Tại hạ Lăng Hàn, tới đây tìm một vị cố nhân, chẳng biết Mã đại nhân lại tới làm gì?
- Hanh, ngươi cũng dám xen vào việc của người khác?
Một tên binh sĩ quát, chỉ là lúc này không có rút đao.
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Ở đây không như chiến trường, không cần ra vẻ ta đây!
- Hanh, không thấy Thiên Phượng nữ, ngươi đã tự xưng là bạn cũ của nàng, vừa lúc hỏi ngươi, nàng đi nơi nào?
Mã Chương nhìn chòng chọc Lăng Hàn, trong ánh mắt tán phát ra sát khí, rất có tư thế một lời không hợp liền rút đao.
Không thấy Thiên Phượng nữ?
Trong lòng Lăng Hàn giật mình, tại sao ba người này muốn tìm Thiên Phượng Thần Nữ, là xuất phát từ mệnh lệnh của người nào? Sắc mặt của hắn cũng chuyển lạnh, đây là nghịch lân của hắn, không cho người khác đụng vào.
- Ta ngược lại cũng muốn biết, tại sao các ngươi muốn tìm bằng hữu của ta!
Hắn điềm nhiên nói.
- Bắt!
Mã Chương không trả lời, trực tiếp sai người xuất thủ.
Xoát, xoát, hai tên binh sĩ lập tức thoát ra, bọn họ tuyệt đối không phải binh lính bình thường, bằng không làm sao có thể có tu vi Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị, vừa ra tay, lực lượng của Nhật Nguyệt Cảnh kích bắn, hết sức kinh người.
Nhưng Lăng Hàn ngay cả chống đỡ cũng lười, chỉ hừ một tiếng, một tia Thiên Uy lưu chuyển, hai người kia nhất thời rên lên một tiếng, ngay cả đao trong tay cũng cầm không được, rơi xuống đất, mà hai người cũng trực tiếp nằm xuống.
Bọn họ không khỏi hoảng sợ, đối phương cũng chỉ là tiểu cực vị, thậm chí còn chỉ là sơ kỳ, nhưng ở trước mặt đối phương, bọn họ ngay cả ra một chiêu cũng không làm được, chênh lệch này lớn đến quá mức rồi.
- Ân?
Trong ánh mắt Mã Chương chợt bùng lên chiến ý kinh người, thực lực của Lăng Hàn kích thích hắn, để hắn như về tới chiến trường, gặp phải đối thủ cường đại.
- Vì sao các ngươi muốn tìm Thiên Phượng nữ?
Lăng Hàn lại hỏi, lúc này đây, hắn không che dấu thực lực bản thân chút nào, khí thế cường đại quyển đãng, như một Vương giả phủ xuống.
- Tiểu tử, ngươi thật ngông cuồng!
Mã Chương hừ một tiếng, rút đao mà ra, xoát, hàn quang kinh thiên, đánh tới Lăng Hàn.
Lăng Hàn ngưng tụ một quyền, đón nhận ánh đao.
Thình thịch, nắm tay đánh tới ánh đao, bùng ra một đạo quang mang kinh người, thình thịch, hai tên lính nhất thời bị đánh bay ra ngoài, mà dưới lực lượng khổng lồ trùng kích, viện cũng bị phá hủy trong nháy mắt.
Lăng Hàn giận dữ nói:
- Hỗn đản, lại dám hủy nơi đây!
Hắn huy động quyền liên tục, đập tới Mã Chương.
Mã Chương vừa giận vừa sợ, đánh hư nơi đây cũng không phải chỉ có phần của hắn, lẽ nào ngươi không có xuất thủ sao? Lại dám chỉ trích hắn, thực sự là hòa thượng mắng đầu trọc. Chỉ là tiểu tử này quả thực biến thái, rõ ràng chỉ là Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị sơ kỳ, sao chiến lực không kém gì hắn?
Phải biết rằng, hắn chính là Nhật Nguyệt Cảnh trung cực vị đỉnh phong, lực lượng mạnh hơn Lăng Hàn rất nhiều, chỉ là đối phương lại có một lực uy hiếp cường đại, làm hắn phát huy thất thường, lực lượng không thể hiện ra hết, chỉ có thể liều cái bình thủ.
Quá kinh người, trong Đế Triều lúc nào toát ra Vương giả trẻ tuổi như thế?
- Bại cho ta!
Hắn hét lớn, một bên quơ đao chém điên cuồng, hắn là quân sĩ kinh nghiệm chiến trường, không thiếu nhất chính là chiến ý.
- Hanh!
Lăng Hàn một quyền tiếp một quyền, cuồng đập Mã Chương.
Thình thịch thình thịch thình thịch, hai người kịch chiến, một cái lực lượng mạnh hơn, một cái khác thì có một tia Thiên Uy, đúng là liều mạng đến chẳng phân biệt được cao thấp. Nhưng tiểu viện này tự nhiên là xui xẻo, bị lực lượng đánh cho nát bấy, hoàn toàn biến thành phế tích.
Kịch chiến một hồi lâu, Lăng Hàn cùng Mã Chương đồng thời ngừng chiến.
Bọn họ đều không có động thực, cũng kiêng kỵ lẫn nhau, ai biết đối phương ẩn dấu sát chiêu gì.
- Tiểu tử, chúng ta còn có thể tái kiến!
Mã Chương mang hai tên lính rời đi.
- Dĩ nhiên còn có thể tái kiến, ngươi còn phải dựng lại tiểu viện này cho ta!
Lăng Hàn ở phía sau kêu lên.
Mã Chương thiếu chút nữa lảo đảo, tiểu tử này thật đúng là nhớ mãi không quên, dựa vào, cũng không phải một người hắn phá a!
Lăng Hàn nhìn đối phương rời đi, nhưng không có truy kích.
Hiển nhiên, đối phương cũng bắt không, không biết Thiên Phượng Thần Nữ hạ lạc, đây là nguyên nhân hắn không dây dưa với đối phương. Hơn nữa, ngược lại hắn cũng biết thân phận của đối phương, người dưới trướng Tạ đại tướng quân.
Tạ đại tướng quân? Chắc là Tạ Tiền đi, một trong tứ đại tướng của Đại Xích Dương Đế Triều, nghe nói là cường giả Hằng Hà Cảnh, còn cụ thể là cấp bậc gì thì không biết, cường giả như vậy nếu mình không nói, ai có thể đo lường được tu vi của hắn?
Đã như vậy, hòa thượng chạy trốn miếu chạy không được.
Lăng Hàn quay lại, có thể đám người Khang Tu Nguyên biết Thiên Phượng Thần Nữ đi nơi nào, thậm chí, có khả năng đi Hàn Lâm Các, hắn vừa khéo bỏ lỡ.
Hai ngày sau, hắn trở về Đại Doanh Thành.
- Sư phụ! Sư phụ!
Khang Tu Nguyên vừa nhìn thấy hắn, liền lập tức kêu lên, trên mặt hiện đầy khẩn trương cùng kinh hoảng.
- Làm sao vậy?
Lăng Hàn hỏi.
- Thư của sư nương!
Khang Tu Nguyên đưa qua một phong thơ.
Trong lòng Lăng Hàn vốn bất định, vội vã đoạt lấy, ánh mắt đảo qua, rất nhanh liền biết từ đầu đến cuối.
Kỳ thực sự tình rất đơn giản.
Vân Phượng Tông vì đề thăng địa vị, có ý định đặt quan hệ với Tạ đại tướng quân. Nhưng đường đường cường giả Hằng Hà Cảnh, sẽ để ý một thế lực Nhật Nguyệt Cảnh sao? Như vậy, Tạ đại tướng quân trèo không lên, nhưng có thể đường cong cứu quốc a.
Bọn họ liền tìm tới đệ thất thế tôn của Tạ đại tướng quân, Tạ Đông Lai.
Tạ Đông Lai là người trẻ tuổi rất xuất sắc trong Tạ gia, tu đạo bất quá 10 vạn cũng đã là Nhật Nguyệt Cảnh Đại viên mãn, ở Tạ gia nắm giữ một ít quyền phát biểu. Mà nếu hắn có thể đột phá đến Tinh Thần Cảnh mà nói, sẽ trở thành nhân vật hết sức quan trọng của Tạ gia.
Vân Phượng Tông muốn đám hỏi với Tạ gia, đối tượng là vị Tạ thế tử này.
Tạ Đông Lai được mời đến, Thiên Phượng Thần Nữ cũng bị tông môn cuống trở lại, kết quả Tạ Đông Lai liền thấy Thiên Phượng Thần Nữ, trở về Đế Đô không có vài ngày, liền phái người truyền tin, muốn cưới Thiên Phượng Thần Nữ làm thiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.