Chương 2780: Phục hồi như cũ
Cô Đơn Địa Phi
09/04/2018
Chỉ có hắn tự mình biết, đã rút ra hai mươi chín mảnh vỡ đại đạo, chỉ là mảnh vỡ đại đạo trong cơ thể hắn lấy vạn tính, vì lẽ đó tình huống chuyển biến tốt cũng không nổi bật.
Mấy ngày kế tiếp, Tâm Hằng Đại Lục cực kỳ bình tĩnh, thật giống như căn bản cũng không có khai thiên, vẫn là một thế giới nhỏ, Triệu Tân một người liền có thể trấn được trời xanh.
Nhưng ai cũng biết, đây là yên tĩnh cuối cùng trước khi bão táp đến, rất nhanh bình tĩnh sẽ bị đánh phá.
Quả nhiên, đến ngày thứ bảy, thế lực khắp nơi tới dồn dập.
Có Đại Tướng quân một quốc gia, cũng có Tiểu tướng quân.
Đại Tướng quân là tiểu quốc phái ra, Tiểu tướng quân là đại quốc phái ra, tu vi thì thống nhất là Nhật Nguyệt Cảnh.
... Sơn Hà Cảnh không bắt được, vậy liền Nhật Nguyệt Cảnh đến.
Tinh Thần Cảnh quá cao tại thượng, đâu thể nào Lăng Hàn một gọi liền đến, cho là cô nương trong lầu xanh sao?
Những cao thủ này cũng rất khủng bố, nếu như không có cường giả Tinh Thần Cảnh tọa trấn, làm sao chịu đựng được?
Bởi vậy, những người này mênh mông cuồn cuộn mà đến, mỗi một người không e dè mà tỏa ra khí tức của bản thân, đáng sợ đến kinh người.
Không sai, bọn họ chính là đến trêu chọc uy phong, nhóm sứ giả đầu tiên lại bị dọa đến chạy trối chết, cái này tự nhiên là làm sao cũng phải đòi lại.
Bọn họ khí thế hùng hổ mà đến, như chống đỡ hoàng cung, sau đó mở miệng quát mắng, để Triệu Tân cút ra ngoài tiếp kiến bọn họ.
Triệu Tân dựa theo Lăng Hàn nói, mang những người này đi tới tổ địa.
Nhóm sứ giả thứ hai đã rõ ràng đó là nơi nào, không ai không đen mặt.
Ngươi là mang chúng ta đi tế tổ sao?
Đến địa phương, những cường giả Nhật Nguyệt Cảnh này đều cười gằn, một người ra tay, đè xuống tổ địa, nhất thời Nhật Nguyệt cùng chiếu sáng, hào quang rực rỡ phân tán, như mặt trời mặt trăng rơi ngang, từ giữa bầu trời ầm ầm ầm đè xuống.
Khung cảnh này có chút kinh người, Nhật Nguyệt Cảnh bắt đi Tiên Vực không đáng kể chút nào, nhưng ở Cổ Giới miễn cưỡng có thể đưa về hàng ngũ cao thủ, ra tay cực kỳ đáng sợ.
Triệu Tân ngay cả ra tay cũng không thể, dưới khí tức của cường giả Nhật Nguyệt Cảnh nghiền ép, hắn có thể duy trì tư thế đứng thẳng cũng đã không tệ.
Nhưng mà, một chiêu này không cách nào hạ xuống, mặt trời mặt trăng kia liền đứng ở trên tổ địa, thật giống như bỗng dưng có thêm một vòng Nhật Nguyệt, diệu chiếu hào quang.
Hết thảy sứ giả đồng thời tê cả da đầu, cái này tuyệt không phải là Nhật Nguyệt Cảnh có thể làm được!
Lẽ nào sau lưng Triệu Tân có một vị cường giả Tinh Thần Cảnh?
- Cút!
Trong đầu bọn họ vang lên một âm thanh tràn ngập uy nghiêm, chấn động đến mức đầu óc bọn họ trống rỗng, chỉ biết xoay người quay về, như trở lại quốc gia của mình, lúc này bọn họ mới phát hiện lại, không khỏi mồ hôi lạnh dày đặc, suýt chút nữa hôn mê bất tỉnh.
Trên Tâm Hằng Đại Lục, Lăng Hàn truyền đạt thần thức cho Triệu Tân:
- Chuẩn bị một chiếc xe, mang ta đi từng cái từng cái quốc gia lượn một vòng.
Lăng Hàn muốn làm gì, Triệu Tân không hỏi, cũng không dám hỏi, hắn chỉ lĩnh mệnh làm việc.
Hắn tự mình làm phu xe, dựa theo trình tự xa gần, bắt đầu đi “thăm” các quốc gia.
Mỗi đến quốc gia, Lăng Hàn liền để hắn trực tiếp lái xe vào hoàng cung, có người chặn thì đã làm sao, căn bản không ra được một chiêu.
Lăng Hàn cùng mỗi một vị quốc chủ trò chuyện “thân thiết”, hiệu quả tự nhiên rõ ràng, những quốc vương này cam tâm tình nguyện lựa chọn nhận Triệu Tân làm Cộng Chủ.
Cường giả Tinh Thần Cảnh cũng ngoan ngoãn nghe lời, bọn họ ở trên người của Lăng Hàn cảm ứng được khí tức cực kỳ kinh khủng, cho rằng Lăng Hàn chính là một vị Sáng Thế Cảnh.
Giải quyết những vấn đề nhỏ này xong, Lăng Hàn tiếp tục khôi phục, tình cờ cũng sẽ chỉ điểm Triệu Tân một chút, cũng truyền thụ đan thuật mới.
Thời gian như bay, 3 vạn năm đi qua rất nhanh.
Đùng!
Một mảnh vỡ đại đạo cuối cùng trên người Lăng Hàn bị hắn bài xuất ra ngoài cơ thể, nhất thời, lực lượng đáng sợ mãnh liệt, ở tổ địa Triệu gia dựng lên hào quang vô tận, thậm chí xé ra không gian, mơ hồ có thể thấy được Tiên Vực.
Nếu như hắn muốn về Tiên Vực, một cước bước ra liền được.
Lăng Hàn không có làm như thế, hắn đứng lên, xương vỡ cả người bắt đầu lại tiếp, đùng đùng đùng, kim quang nằm dày đặc, hóa thành vô số phù văn, sau đó da thịt phục hồi như cũ, không nhìn ra một chút xíu vết thương.
Hắn tổn thương rất nặng, nhưng chủ yếu là nặng ở trên mảnh vỡ đại đạo, hiện tại mảnh vỡ đại đạo vừa đi, hắn lập tức có thể khôi phục thân thể như cũ.
- Ta nắm giữ Bất Diệt Thiên Kinh lại sâu hơn mấy phần!
Lăng Hàn kinh ngạc, mấy vạn năm này hắn liên tục giao chiến cùng mảnh vỡ đại đạo, thời khắc liên tục, mà vũ khí mạnh nhất đối phó mảnh vỡ đại đạo đương nhiên chính là Bất Diệt Thiên Kinh, thời thời khắc khắc vận chuyển. Mảnh vỡ đại đạo khó trừ, tuy nhiên bởi vì như thế, cần hắn khai phá ra huyền bí thâm thúy nhất của Bất Diệt Thiên Kinh.
- Cái này xem như là nhân họa đắc phúc sao?
Lăng Hàn không khỏi bật cười, hiện tại cường độ thể phách của hắn đạt đến độ cao của tầng hai, nguyên bản muốn đạt đến một bước này cần lượng lớn tài nguyên cùng thời gian kinh người.
- Hừm, mảnh vỡ đại đạo cũng coi như là năng lượng, chỉ là quá trình này... Lại có mấy người dám chơi?
Lăng Hàn hồi tưởng mấy vạn năm này, thời khắc đều bị mảnh vỡ đại đạo đâm phá, loại đau đớn kia làm cho hắn không tự chủ được mà chảy mồ hôi lạnh.
- Tuyệt đối không muốn tới một lần nữa!
Hắn thầm nói.
Xèo xèo xèo xèo, từng bóng người bay vụt đến, là Triệu Tân còn có nhiều Đại Quốc Chủ.
Lăng Hàn thỉnh thoảng sẽ chỉ điểm Triệu Tân một chút, sau đó có một vị quốc chủ mặt dầy lại đây, thấy không có bị Lăng Hàn quát lui, hơn nữa còn thật được chỉ điểm, quốc chủ khác tự nhiên cũng tới, thậm chí đều ở lại Triệu gia tổ địa.
Mặc dù mới qua mấy vạn năm, tu vi của Triệu Tân cũng đã đạt đến Tinh Thần Cảnh, mà có mấy Tinh Thần Cảnh lâu năm đều có hi vọng bước vào Hằng Hà Cảnh.
Bọn họ cực kỳ tôn trọng Lăng Hàn, phát hiện nơi đây đột nhiên phát lên dị tượng, tự nhiên dồn dập lại đây tìm xem.
- Đại… đại nhân!
Nhìn thấy Lăng Hàn, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người.
Ở trong ấn tượng của bọn hắn, Lăng Hàn chính là một người sắp chết, nhưng còn bây giờ thì sao?
Vóc người thon dài, tóc như khoác bên hông, mỗi một sợi tóc đều đen thui phát sáng, như thần thiết tạo nên, da dẻ như ngọc, thật giống như là bản thân đại đạo, khiến người ta nhìn đã muốn quỳ bái.
- Chúc mừng đại nhân khỏi hẳn!
Triệu Tân lập tức nói, trên mặt cũng tràn ngập kinh hỉ.
Mấy ngày kế tiếp, Tâm Hằng Đại Lục cực kỳ bình tĩnh, thật giống như căn bản cũng không có khai thiên, vẫn là một thế giới nhỏ, Triệu Tân một người liền có thể trấn được trời xanh.
Nhưng ai cũng biết, đây là yên tĩnh cuối cùng trước khi bão táp đến, rất nhanh bình tĩnh sẽ bị đánh phá.
Quả nhiên, đến ngày thứ bảy, thế lực khắp nơi tới dồn dập.
Có Đại Tướng quân một quốc gia, cũng có Tiểu tướng quân.
Đại Tướng quân là tiểu quốc phái ra, Tiểu tướng quân là đại quốc phái ra, tu vi thì thống nhất là Nhật Nguyệt Cảnh.
... Sơn Hà Cảnh không bắt được, vậy liền Nhật Nguyệt Cảnh đến.
Tinh Thần Cảnh quá cao tại thượng, đâu thể nào Lăng Hàn một gọi liền đến, cho là cô nương trong lầu xanh sao?
Những cao thủ này cũng rất khủng bố, nếu như không có cường giả Tinh Thần Cảnh tọa trấn, làm sao chịu đựng được?
Bởi vậy, những người này mênh mông cuồn cuộn mà đến, mỗi một người không e dè mà tỏa ra khí tức của bản thân, đáng sợ đến kinh người.
Không sai, bọn họ chính là đến trêu chọc uy phong, nhóm sứ giả đầu tiên lại bị dọa đến chạy trối chết, cái này tự nhiên là làm sao cũng phải đòi lại.
Bọn họ khí thế hùng hổ mà đến, như chống đỡ hoàng cung, sau đó mở miệng quát mắng, để Triệu Tân cút ra ngoài tiếp kiến bọn họ.
Triệu Tân dựa theo Lăng Hàn nói, mang những người này đi tới tổ địa.
Nhóm sứ giả thứ hai đã rõ ràng đó là nơi nào, không ai không đen mặt.
Ngươi là mang chúng ta đi tế tổ sao?
Đến địa phương, những cường giả Nhật Nguyệt Cảnh này đều cười gằn, một người ra tay, đè xuống tổ địa, nhất thời Nhật Nguyệt cùng chiếu sáng, hào quang rực rỡ phân tán, như mặt trời mặt trăng rơi ngang, từ giữa bầu trời ầm ầm ầm đè xuống.
Khung cảnh này có chút kinh người, Nhật Nguyệt Cảnh bắt đi Tiên Vực không đáng kể chút nào, nhưng ở Cổ Giới miễn cưỡng có thể đưa về hàng ngũ cao thủ, ra tay cực kỳ đáng sợ.
Triệu Tân ngay cả ra tay cũng không thể, dưới khí tức của cường giả Nhật Nguyệt Cảnh nghiền ép, hắn có thể duy trì tư thế đứng thẳng cũng đã không tệ.
Nhưng mà, một chiêu này không cách nào hạ xuống, mặt trời mặt trăng kia liền đứng ở trên tổ địa, thật giống như bỗng dưng có thêm một vòng Nhật Nguyệt, diệu chiếu hào quang.
Hết thảy sứ giả đồng thời tê cả da đầu, cái này tuyệt không phải là Nhật Nguyệt Cảnh có thể làm được!
Lẽ nào sau lưng Triệu Tân có một vị cường giả Tinh Thần Cảnh?
- Cút!
Trong đầu bọn họ vang lên một âm thanh tràn ngập uy nghiêm, chấn động đến mức đầu óc bọn họ trống rỗng, chỉ biết xoay người quay về, như trở lại quốc gia của mình, lúc này bọn họ mới phát hiện lại, không khỏi mồ hôi lạnh dày đặc, suýt chút nữa hôn mê bất tỉnh.
Trên Tâm Hằng Đại Lục, Lăng Hàn truyền đạt thần thức cho Triệu Tân:
- Chuẩn bị một chiếc xe, mang ta đi từng cái từng cái quốc gia lượn một vòng.
Lăng Hàn muốn làm gì, Triệu Tân không hỏi, cũng không dám hỏi, hắn chỉ lĩnh mệnh làm việc.
Hắn tự mình làm phu xe, dựa theo trình tự xa gần, bắt đầu đi “thăm” các quốc gia.
Mỗi đến quốc gia, Lăng Hàn liền để hắn trực tiếp lái xe vào hoàng cung, có người chặn thì đã làm sao, căn bản không ra được một chiêu.
Lăng Hàn cùng mỗi một vị quốc chủ trò chuyện “thân thiết”, hiệu quả tự nhiên rõ ràng, những quốc vương này cam tâm tình nguyện lựa chọn nhận Triệu Tân làm Cộng Chủ.
Cường giả Tinh Thần Cảnh cũng ngoan ngoãn nghe lời, bọn họ ở trên người của Lăng Hàn cảm ứng được khí tức cực kỳ kinh khủng, cho rằng Lăng Hàn chính là một vị Sáng Thế Cảnh.
Giải quyết những vấn đề nhỏ này xong, Lăng Hàn tiếp tục khôi phục, tình cờ cũng sẽ chỉ điểm Triệu Tân một chút, cũng truyền thụ đan thuật mới.
Thời gian như bay, 3 vạn năm đi qua rất nhanh.
Đùng!
Một mảnh vỡ đại đạo cuối cùng trên người Lăng Hàn bị hắn bài xuất ra ngoài cơ thể, nhất thời, lực lượng đáng sợ mãnh liệt, ở tổ địa Triệu gia dựng lên hào quang vô tận, thậm chí xé ra không gian, mơ hồ có thể thấy được Tiên Vực.
Nếu như hắn muốn về Tiên Vực, một cước bước ra liền được.
Lăng Hàn không có làm như thế, hắn đứng lên, xương vỡ cả người bắt đầu lại tiếp, đùng đùng đùng, kim quang nằm dày đặc, hóa thành vô số phù văn, sau đó da thịt phục hồi như cũ, không nhìn ra một chút xíu vết thương.
Hắn tổn thương rất nặng, nhưng chủ yếu là nặng ở trên mảnh vỡ đại đạo, hiện tại mảnh vỡ đại đạo vừa đi, hắn lập tức có thể khôi phục thân thể như cũ.
- Ta nắm giữ Bất Diệt Thiên Kinh lại sâu hơn mấy phần!
Lăng Hàn kinh ngạc, mấy vạn năm này hắn liên tục giao chiến cùng mảnh vỡ đại đạo, thời khắc liên tục, mà vũ khí mạnh nhất đối phó mảnh vỡ đại đạo đương nhiên chính là Bất Diệt Thiên Kinh, thời thời khắc khắc vận chuyển. Mảnh vỡ đại đạo khó trừ, tuy nhiên bởi vì như thế, cần hắn khai phá ra huyền bí thâm thúy nhất của Bất Diệt Thiên Kinh.
- Cái này xem như là nhân họa đắc phúc sao?
Lăng Hàn không khỏi bật cười, hiện tại cường độ thể phách của hắn đạt đến độ cao của tầng hai, nguyên bản muốn đạt đến một bước này cần lượng lớn tài nguyên cùng thời gian kinh người.
- Hừm, mảnh vỡ đại đạo cũng coi như là năng lượng, chỉ là quá trình này... Lại có mấy người dám chơi?
Lăng Hàn hồi tưởng mấy vạn năm này, thời khắc đều bị mảnh vỡ đại đạo đâm phá, loại đau đớn kia làm cho hắn không tự chủ được mà chảy mồ hôi lạnh.
- Tuyệt đối không muốn tới một lần nữa!
Hắn thầm nói.
Xèo xèo xèo xèo, từng bóng người bay vụt đến, là Triệu Tân còn có nhiều Đại Quốc Chủ.
Lăng Hàn thỉnh thoảng sẽ chỉ điểm Triệu Tân một chút, sau đó có một vị quốc chủ mặt dầy lại đây, thấy không có bị Lăng Hàn quát lui, hơn nữa còn thật được chỉ điểm, quốc chủ khác tự nhiên cũng tới, thậm chí đều ở lại Triệu gia tổ địa.
Mặc dù mới qua mấy vạn năm, tu vi của Triệu Tân cũng đã đạt đến Tinh Thần Cảnh, mà có mấy Tinh Thần Cảnh lâu năm đều có hi vọng bước vào Hằng Hà Cảnh.
Bọn họ cực kỳ tôn trọng Lăng Hàn, phát hiện nơi đây đột nhiên phát lên dị tượng, tự nhiên dồn dập lại đây tìm xem.
- Đại… đại nhân!
Nhìn thấy Lăng Hàn, tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người.
Ở trong ấn tượng của bọn hắn, Lăng Hàn chính là một người sắp chết, nhưng còn bây giờ thì sao?
Vóc người thon dài, tóc như khoác bên hông, mỗi một sợi tóc đều đen thui phát sáng, như thần thiết tạo nên, da dẻ như ngọc, thật giống như là bản thân đại đạo, khiến người ta nhìn đã muốn quỳ bái.
- Chúc mừng đại nhân khỏi hẳn!
Triệu Tân lập tức nói, trên mặt cũng tràn ngập kinh hỉ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.