Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2963: Quỷ dị một màn

Cô Đơn Địa Phi

09/04/2018

Miêu Hóa cười lạnh, một côn rơi thẳng, dù đây là Lăng Hàn cho hắn cái bẫy, cũng là thông minh quá sẽ bị thông minh hại.

Ông!

Bàn tay Lăng Hàn đã bắt được tiên côn, ba, lực phá hoại của Tiên Khí cộng thêm lực lượng tầng chín công kích, bàn tay của Lăng Hàn lập tức bạo tạc, khí lực tầng bảy cũng hoàn toàn không đủ xem.

Nhưng mà, toàn thân Miêu Hóa không khỏi run rẩy, bởi vì một đạo Lôi Đình Chi Lực đáng sợ thông qua tiên côn tràn vào trong cơ thể hắn, chẳng những để cho toàn thân hắn chập choạng, xương cốt, nội phủ càng bị Lôi Đình Chi Lực chấn vỡ.

Đúng lúc này, Lăng Hàn xuất kiếm.

Hắn mặt không biểu tình, giống như bị chấn nát cánh tay kia căn bản không phải hắn, ánh mắt lạnh lùng đến để cho người băng hàn.

- Dừng tay!

Tiêu Anh Hùng vội vàng xuất kích, muốn ngăn cản Lăng Hàn.

Bất quá hiện tại hắn ra tay làm sao kịp?

Phốc!

Tiên Ma kiếm trực tiếp đâm vào mi tâm của Miêu Hóa.

Miêu Hóa ngơ ngác nhìn Lăng Hàn, hắn hoàn toàn không có cách nào tiếp nhận kết quả như vậy.

Cường giả, yêu nghiệt như bọn hắn, đứng ở Tiên đạo đỉnh phong, lại có thể dùng đấu pháp như vậy, một chiêu liền liều mạng lưỡng bại câu thương.

Không, Lăng Hàn là bị thương, mà hắn lại treo rồi.

Hắn vẫn tràn đầy khó hiểu, vì cái gì Lăng Hàn rõ ràng bị tinh thần trùng kích, nhưng lại một chút cũng không ảnh hưởng? Rõ ràng tay cũng bị đánh phát nổ, lại còn có khả năng bình tĩnh như vậy?

Hơn nữa, Lăng Hàn oanh ra lực lượng trực tiếp làm vỡ nát xương cốt cùng nội tạng của hắn, để cho hắn lập tức mất đi năng lực phản ứng, mới đưa đến thời điểm Lăng Hàn công kích không thể tránh né.

Vì cái gì? Vì cái gì?

Hắn chết không nhắm mắt.

Đúng lúc này, Tiêu Anh Hùng cũng rốt cục tập đến, thương đâm Lăng Hàn.

Lăng Hàn triệt thoái, thể thuật bạo phát, bành, thân hình lập tức gia tốc, để cho mũi thương cách chỉ trong gang tấc xẹt qua.

Hắn nhìn Miêu Hóa nói:



- Nếu như ngươi biết những năm này ta trải qua cái gì, sẽ không kỳ quái năng lực nhẫn nại của ta như vậy. Còn có, ta tu thành Ngũ Hành lôi thuật, đây là Thiên Tôn Bảo thuật, ngươi gánh không được cũng bình thường.

Ở trong năm trăm vạn năm này, Lăng Hàn mỗi cách ngàn năm thân thể sẽ bạo liệt một lần, so với thống khổ này, đứt tay lại tính toán cái gì? Mà thống khổ như vậy thừa nhận nhiều, tinh thần trùng kích lại tính toán cái gì?

Đả kích giống như vậy, ăn nhiều, dĩ nhiên sẽ có năng lực miễn dịch.

Miêu Hóa không cách nào tiêu tan, hắn chậm rãi thở ra một hơi, đây là oán khí không cam lòng, nhưng đầu lại nghiêng một cái, bị chết triệt để.

Bị oanh phá Thức Hải, Tiên Vương tầng chín cũng phải chết không thể nghi ngờ.

Lăng Hàn tiện tay tháo xuống không gian Thần Khí trên người Miêu Hóa, Bất Diệt Thiên Kinh vận chuyển, đứt tay lập tức bắt đầu chậm rãi sống lại, nhưng rất chậm, bởi vì đó là Tiên Khí đánh bạo, lực phá hoại đáng sợ vẫn còn tàn sát bừa bãi, ngăn cản lấy thương thế khôi phục.

Tiêu Anh Hùng hít vào một hơi thật sâu:

- Không nghĩ tới, thực lực của ngươi lại đạt đến tình trạng như vậy!

Chỉ nháy mắt, Miêu Hóa cùng hắn đặt song song liền ngoẻo rồi.

Không phải thực lực của Miêu Hóa quá yếu, mà là Lăng Hàn quá mạnh, trực tiếp lấy thương đổi thương, lấy mạng đổi mạng, để cho Miêu Hóa căn bản không có phòng bị.

- Không sợ tinh thần trùng kích, càng nắm giữ Thiên Tôn Bảo thuật hoàn toàn, ta vẫn là xem nhẹ ngươi rồi!

Tiêu Anh Hùng nói, nhưng hắn không có ý sợ hãi, tay xiết chặt tiên thương, chiến ý trùng thiên.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, kỳ thật hắn không cần liều như vậy, nhưng tuy chiến lực của hắn có thể áp chế Tiêu Anh Hùng cùng Miêu Hóa, nhưng nếu hai người hạ quyết tâm chạy trốn, một trái một phải, hắn truy cái nào?

Vô luận truy cái nào đều để cho một người khác bỏ chạy, về sau còn muốn giết, khó!

Cho nên, Lăng Hàn dứt khoát đụng một cái, liều mạng thụ trọng thương, trảm Miêu Hóa, bây giờ dù Tiêu Anh Hùng bỏ chạy thì như thế nào, hắn có lòng tin đuổi tới chân trời góc biển cũng sẽ chém rụng.

Còn nữa, hai cường giả liên thủ, Lăng Hàn không chắc là đối thủ của bọn hắn, huống chi còn muốn giết hai người này.

- Đã như vậy, ngươi không bằng quỳ xuống chịu chết đi.

Lăng Hàn thản nhiên nói.

- Ta không phải Miêu Hóa!

Tiêu Anh Hùng xùy cười nói.

- Ta không có tự cho là đúng như hắn.

- Vậy tới chiến a!



Lăng Hàn bắn ra, bành, hắn lập tức tuôn ra lực lượng kinh người, đã vọt tới trước mặt Tiêu Anh Hùng, một kiếm đâm ra.

Đinh!

Tiêu Anh Hùng vung thương đánh trả, ngăn cản một kích của Lăng Hàn.

- Ha ha, quả nhiên như ta sở liệu, tuy ngươi đột phá tầng bảy, nhưng chiến lực tăng lên lại xa xa không đến một cảnh giới.

Tiêu Anh Hùng cười to, bằng không mà nói, hắn đã sớm không nói hai lời bỏ chạy.

Lăng Hàn xuất kiếm như mưa, năm trăm vạn năm này thể thuật của hắn xác thực đã có tăng lên, nhưng biên độ không lớn, dù sao cũng là dựa vào bản thân tu luyện, đâu có thể nào như bay?

Hắn không quan tâm, hiện tại chỉ cuốn lấy Tiêu Anh Hùng, chờ tay trái của hắn phục sinh, lại vận chuyển Ngũ Hành lôi thuật, đến lúc đó Tiêu Anh Hùng liền sẽ biết hối hận.

Đứng ngoài quan sát cùng tự thân thể nghiệm, cái kia là hoàn toàn bất đồng, Thiên Tôn Bảo thuật nguyên vẹn là rất đáng sợ.

Đinh đinh đinh, hai người đại chiến.

Tuy ngoài miệng Tiêu Anh Hùng nói xinh đẹp, nhưng ba phen mấy bận không có cách nào trấn áp Lăng Hàn, hắn liền không có ý tứ tiếp tục triền đấu.

Bởi vì Lăng Hàn tay cầm Tiên Ma kiếm, cái này có thể khắc chế Tiên Khí của hắn, triền đấu với hắn mà nói quá thua lỗ.

Hắn không chút ham chiến, lập tức xoay người rời đi.

Lăng Hàn truy, lần này bất đồng, hắn đã học được Ngũ Hành lôi thuật, không có lý do lưu lại.

Một cái trốn, một cái truy.

Mục tiêu của Tiêu Anh Hùng rất rõ ràng, hắn phóng tới tầng trên nhất, tìm kiếm thông đạo, ly khai Tiên Vương mộ địa.

Tuy không thể chém rụng Lăng Hàn, nhưng chưa tới một ức năm, hắn liền từ tầng bảy sơ kỳ bão tố tới tầng tám hậu kỳ, cái tiến bộ này chưa đủ lớn sao?

Đã đủ rồi, trước ly khai Tiên Vương mộ địa, dù sao về sau còn có khả năng đi vào nữa, hoạch lấy Ngũ Hành lôi thuật.

Người giống như hắn, đương nhiên cầm được thì cũng buông được, biết rõ lấy hay bỏ.

Lăng Hàn đuổi sát, Tiên Ma kiếm vung trảm, hắn tuyệt đối sẽ không để Tiêu Anh Hùng rời đi.

Bọn hắn một đường hướng lên, rất nhanh liền đi tới tầng 18, tầng 20, tầng 30, thời điểm bọn hắn đi vào tầng 33, lại run sợ cả kinh, ngay ngắn dừng bước.

Bởi vì tầng này không còn là không không đãng đãng, trên mặt đất có vô số quả trứng khổng lồ, không sai biệt lắm cao khoảng hai người, toàn thân đen nhánh, còn có hắc khí bốc lên, vô cùng quỷ dị.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Đạo Đan Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook