Chương 1503: Sức khôi phục khủng bố (Hạ)
Cô Đơn Địa Phi
05/04/2018
Trụ Thiên Hoàng cùng Bích Lạc Hoàng không khỏi biến sắc, tiểu tử này miệng cũng quá thiếu đạo đức, lại dám nói xấu hai người bọn họ như thế!
- Thực sự là muốn chết!
Lăng Hàn cười ha ha, lấy thân làm cung, vận chuyển ra Diệt Long Tinh Thần Tiễn, mũi tên chỉ, con ngươi của Trụ Thiên Hoàng cùng Bích Lạc Hoàng đều hơi co rút lại, bọn họ có thể cảm ứng được mũi tên này uy hiếp.
Ngay cả bọn họ cũng như vậy, huống chi là những người khác, chỉ cần tu vi dưới đại viên mãn, mỗi người đều cảm thấy phía sau lưng ẩm ướt, phảng phất chỉ cần Lăng Hàn bắn ra, trong bọn họ chắc chắn sẽ có một người chết.
Trong khoảng thời gian ngắn, Trụ Thiên Hoàng cùng Bích Lạc Hoàng đều không ra tay.
Điều này là bởi vì, Lăng Hàn không chỉ vận chuyển Diệt Long Tinh Thần Tiễn, hơn nữa còn dùng tới một tia Thiên uy.
Khiếp sợ!
Có điều, hai đại Thần Hoàng dù sao cũng là Vương giả, Vương giả là tự tin cỡ nào, hơn nữa tu vi của bọn họ vượt xa Lăng Hàn, rất nhanh liền khôi phục lại, không khỏi sát khí rực cháy.
Bọn họ nhìn nhau một cái, đều phát hiện kiên định trong ánh mắt đối phương.
Cho dù ngày hôm nay không bắt được Loạn Tinh nữ hoàng, cũng phải giết chết Lăng Hàn!
Người trẻ tuổi này thật đáng sợ, không tới năm trăm tuổi liền nắm giữ thực lực kinh khủng như thế, vậy lại cho hắn năm trăm năm nữa thì sao?
Nước nguy rồi!
Giết, ngày hôm nay nhất định phải giết chết, cướp đoạt công pháp của đối phương, lại cướp nữ nhân ở phía sau, nạp làm thiếp.
Nghĩ đến Loạn Tinh nữ hoàng tuyệt mỹ điên đảo nhân gian, trong lòng bọn họ không khỏi rung động, ngay cả tâm tính Vương giả thì đã làm sao, cũng có một loại kích động muốn sói tru.
- Trước thực lực tuyệt đối, ngươi có thể chơi ra trò gian gì?
Trụ Thiên Hoàng lấy ra một thanh kiếm, đương nhiên không phải Cửu Kiếp Kiếm, nhưng uy lực cũng bất phàm, Kiếm Khí trùng thiên, đây là Thần Khí mạnh mẽ nhất trong Tinh Thần Cảnh.
Vẻ mặt của Bích Lạc Hoàng cũng nghiêm nghị, trong cơ thể chậm rãi tuôn ra một trường thương màu xanh lục, đây là Tổ Khí của Bích Lạc Hoàng Triều, tuy không phải cấp bậc Hằng Hà Cảnh, nhưng ở trong Tinh Thần Cảnh có thể coi chí tôn.
Bọn họ đều sợ tiềm lực của Lăng Hàn, nếu không thể tuyệt sát hắn, ai biết ngày sau sẽ tạo thành uy hiếp đáng sợ như thế nào. Lại nói, trên người Lăng Hàn còn ẩn giấu công pháp tuyệt thế, nhất định phải lấy.
- So Thần Khí sao?
Lăng Hàn cười gằn, hơi suy nghĩ, Tiên Ma Kiếm lập tức bay ra, treo ở trên đỉnh đầu của hắn, rủ xuống đạo đạo thần quang, rõ ràng chỉ là cấp mười mà thôi, nhưng bá đạo hơn Trụ Thiên Hoàng kiếm, Bích Lạc Hoàng thương không biết bao nhiêu lần.
Ta tức là trời, ngươi cần cúng bái!
Mọi người khiếp sợ, chỉ là một thanh kiếm mà thôi, sao có khả năng tỏa ra khí phách như vậy?
Bọn họ làm sao biết, Tiên Ma Kiếm vốn là Tiên Kim tương lai chế tạo, lại dung hợp ý chí võ đạo của Lăng Hàn, nắm giữ Thiên uy, tự nhiên cao cao tại thượng, như Tiên nhân chí tôn.
Từ trên bản chất mà nói, Tiên Ma Kiếm cao hơn cấp độ của Lăng Hàn quá nhiều quá nhiều.
Trong tay Lăng Hàn nắm kiếm gỗ, đây là đại sát khí của Minh Giới, hắn không cách nào thức tỉnh, nhưng cũng không trở ngại hắn cầm ở trong tay vung chém, chỉ cần thấy máu, lực phá hoại sẽ không kém Tiên Ma Kiếm.
Tiên Ma Kiếm thần quang như rực cháy, áp chế Trụ Thiên Hoàng kiếm, Bích Lạc Hoàng thương đến lu mờ ảm đạm, quả thực không thể xưng là Thần Khí, ngay cả kiếm gỗ cũng thu lại hung tính, có vẻ thuận theo rất nhiều.
Tiên binh phát uy, hết thảy đều là cặn bã!
Người trẻ tuổi này... Trên người ẩn giấu bao nhiêu bảo vật?
Sau khi mọi người khiếp sợ cũng có chút ngạc nhiên, hai thanh kiếm của đối phương, bất luận thanh nào cũng có thể xưng chí bảo, nhưng hiện tại đồng thời nắm giữ ở trong tay một người, chuyện này quả thật để bọn họ xấu hổ chết.
Lăn lộn cả đời cũng không sánh bằng một thanh niên chưa tới năm trăm tuổi!
Trụ Thiên Hoàng lộ ra vẻ thận trọng, hắn cảm giác được kiếm trong tay đang run rẩy, Thần kiếm thông linh, đây là kiếm hồn đang sợ hãi, một loại hoảng sợ phát ra từ đẳng cấp.
Này đến tột cùng là kiếm gì, rõ ràng uy hiếp hắn không lớn, chỉ là rất bá đạo mà thôi, vì sao lại để Hỏa Long Kiếm hoảng sợ như thế? Đây chính là Bảo khí được từng đời cường giả của Trụ Thiên Hoàng Triều không ngừng ôn dưỡng, tu ra kiếm linh a, dưới thức tỉnh, ngay cả hắn cũng có thể ngang hàng!
Nhưng bảo khí như vậy, lại sẽ sợ một thanh kiếm không cao cấp, quá quỷ dị!
Coi như là Thần khí cấp bậc Hằng Hà Cảnh, cũng không thể như vậy a!
- Giết!
Bích Lạc Hoàng vung thương mà ra, hắn cũng cảm ứng được Bích Thủy Thương hoảng sợ, vì lẽ đó, hắn muốn cướp công, mau chóng giết chết Lăng Hàn, bằng không thương linh trong Bích Thủy Thương cũng có thể bị kinh hãi đến thất tán!
Vù, Tiên Ma Kiếm chủ động chém ra, Thiên uy lưu chuyển, mạnh mẽ tước đi Bích Lạc Hoàng hai tinh lực lượng.
Ở dưới Lăng Hàn ôn dưỡng, Tiên Ma Kiếm cũng nắm giữ Thiên uy, cái này bởi vì nó là Tiên Kim, có thể chịu đựng được ý chí võ đạo như vậy, có thể toả ra uy thế như vậy, đổi thành Thần Thiết khác, phỏng chừng đã tự mình vỡ tan.
Đáng tiếc chính là, cái này cùng Thiên uy của Lăng Hàn không thể chồng chất, bởi vì cái này vốn là đồng nguyên, Thiên uy trong Tiên Ma Kiếm liền tới từ ý chí võ đạo của Lăng Hàn, không có tí tẹo khác nhau.
Bích Lạc Hoàng hoảng hốt, lực lượng của hắn lại giảm gấp trăm lần!
Hắn vội vàng thu tay lại, lực lượng lại giảm nhiều như vậy, để hắn cảnh giác lo sợ.
Trụ Thiên Hoàng không khỏi cau mày, ngươi đây là cái quỷ gì?
Hắn hừ một tiếng, cũng vung kiếm đón nhận, nhưng lập tức như Bích Lạc Hoàng, ngơ ngác mà ngừng. Hắn nhìn Tiên Ma Kiếm giữa bầu trời, lộ ra vẻ tham lam mãnh liệt.
Nếu như có thể được thanh kiếm này, sức chiến đấu của hắn có thể tăng lên bao nhiêu?
Người khác giảm hai tinh lực lượng, không phải tương đương với hắn tăng lên hai tinh lực lượng sao!
Tê, giá trị quá to lớn, một thanh kiếm liền có thể bằng lực lượng của một quốc gia.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:
- Bích Lạc Hoàng, chúng ta trước tiên liên thủ giết chết Vương nguyền rủa này làm sao?
Cái gì?
Dù là Bích Lạc Hoàng cũng có chút không tìm được manh mối, kế ly gián này của ngươi cũng quá thấp đi.
Lăng Hàn tiếp tục nói:
- Coi như các ngươi giết ta, cuối cùng cũng miễn không được nội đấu, nhưng ta hỏi ngươi, ngươi có niềm tin tất thắng sao?
- Khẳng định không có!
Lăng Hàn tự hỏi tự đáp.
- Vì lẽ đó, hiện tại cùng ta liên thủ, ngươi cũng nhìn thấy, thanh kiếm này của ta nắm giữ tác dụng suy yếu lực lượng của đối phương, vậy chính là ngươi nắm giữ ưu thế hai tinh, muốn giết Vương nguyền rủa không phải dễ như ăn cháo sao?
- Thực sự là muốn chết!
Lăng Hàn cười ha ha, lấy thân làm cung, vận chuyển ra Diệt Long Tinh Thần Tiễn, mũi tên chỉ, con ngươi của Trụ Thiên Hoàng cùng Bích Lạc Hoàng đều hơi co rút lại, bọn họ có thể cảm ứng được mũi tên này uy hiếp.
Ngay cả bọn họ cũng như vậy, huống chi là những người khác, chỉ cần tu vi dưới đại viên mãn, mỗi người đều cảm thấy phía sau lưng ẩm ướt, phảng phất chỉ cần Lăng Hàn bắn ra, trong bọn họ chắc chắn sẽ có một người chết.
Trong khoảng thời gian ngắn, Trụ Thiên Hoàng cùng Bích Lạc Hoàng đều không ra tay.
Điều này là bởi vì, Lăng Hàn không chỉ vận chuyển Diệt Long Tinh Thần Tiễn, hơn nữa còn dùng tới một tia Thiên uy.
Khiếp sợ!
Có điều, hai đại Thần Hoàng dù sao cũng là Vương giả, Vương giả là tự tin cỡ nào, hơn nữa tu vi của bọn họ vượt xa Lăng Hàn, rất nhanh liền khôi phục lại, không khỏi sát khí rực cháy.
Bọn họ nhìn nhau một cái, đều phát hiện kiên định trong ánh mắt đối phương.
Cho dù ngày hôm nay không bắt được Loạn Tinh nữ hoàng, cũng phải giết chết Lăng Hàn!
Người trẻ tuổi này thật đáng sợ, không tới năm trăm tuổi liền nắm giữ thực lực kinh khủng như thế, vậy lại cho hắn năm trăm năm nữa thì sao?
Nước nguy rồi!
Giết, ngày hôm nay nhất định phải giết chết, cướp đoạt công pháp của đối phương, lại cướp nữ nhân ở phía sau, nạp làm thiếp.
Nghĩ đến Loạn Tinh nữ hoàng tuyệt mỹ điên đảo nhân gian, trong lòng bọn họ không khỏi rung động, ngay cả tâm tính Vương giả thì đã làm sao, cũng có một loại kích động muốn sói tru.
- Trước thực lực tuyệt đối, ngươi có thể chơi ra trò gian gì?
Trụ Thiên Hoàng lấy ra một thanh kiếm, đương nhiên không phải Cửu Kiếp Kiếm, nhưng uy lực cũng bất phàm, Kiếm Khí trùng thiên, đây là Thần Khí mạnh mẽ nhất trong Tinh Thần Cảnh.
Vẻ mặt của Bích Lạc Hoàng cũng nghiêm nghị, trong cơ thể chậm rãi tuôn ra một trường thương màu xanh lục, đây là Tổ Khí của Bích Lạc Hoàng Triều, tuy không phải cấp bậc Hằng Hà Cảnh, nhưng ở trong Tinh Thần Cảnh có thể coi chí tôn.
Bọn họ đều sợ tiềm lực của Lăng Hàn, nếu không thể tuyệt sát hắn, ai biết ngày sau sẽ tạo thành uy hiếp đáng sợ như thế nào. Lại nói, trên người Lăng Hàn còn ẩn giấu công pháp tuyệt thế, nhất định phải lấy.
- So Thần Khí sao?
Lăng Hàn cười gằn, hơi suy nghĩ, Tiên Ma Kiếm lập tức bay ra, treo ở trên đỉnh đầu của hắn, rủ xuống đạo đạo thần quang, rõ ràng chỉ là cấp mười mà thôi, nhưng bá đạo hơn Trụ Thiên Hoàng kiếm, Bích Lạc Hoàng thương không biết bao nhiêu lần.
Ta tức là trời, ngươi cần cúng bái!
Mọi người khiếp sợ, chỉ là một thanh kiếm mà thôi, sao có khả năng tỏa ra khí phách như vậy?
Bọn họ làm sao biết, Tiên Ma Kiếm vốn là Tiên Kim tương lai chế tạo, lại dung hợp ý chí võ đạo của Lăng Hàn, nắm giữ Thiên uy, tự nhiên cao cao tại thượng, như Tiên nhân chí tôn.
Từ trên bản chất mà nói, Tiên Ma Kiếm cao hơn cấp độ của Lăng Hàn quá nhiều quá nhiều.
Trong tay Lăng Hàn nắm kiếm gỗ, đây là đại sát khí của Minh Giới, hắn không cách nào thức tỉnh, nhưng cũng không trở ngại hắn cầm ở trong tay vung chém, chỉ cần thấy máu, lực phá hoại sẽ không kém Tiên Ma Kiếm.
Tiên Ma Kiếm thần quang như rực cháy, áp chế Trụ Thiên Hoàng kiếm, Bích Lạc Hoàng thương đến lu mờ ảm đạm, quả thực không thể xưng là Thần Khí, ngay cả kiếm gỗ cũng thu lại hung tính, có vẻ thuận theo rất nhiều.
Tiên binh phát uy, hết thảy đều là cặn bã!
Người trẻ tuổi này... Trên người ẩn giấu bao nhiêu bảo vật?
Sau khi mọi người khiếp sợ cũng có chút ngạc nhiên, hai thanh kiếm của đối phương, bất luận thanh nào cũng có thể xưng chí bảo, nhưng hiện tại đồng thời nắm giữ ở trong tay một người, chuyện này quả thật để bọn họ xấu hổ chết.
Lăn lộn cả đời cũng không sánh bằng một thanh niên chưa tới năm trăm tuổi!
Trụ Thiên Hoàng lộ ra vẻ thận trọng, hắn cảm giác được kiếm trong tay đang run rẩy, Thần kiếm thông linh, đây là kiếm hồn đang sợ hãi, một loại hoảng sợ phát ra từ đẳng cấp.
Này đến tột cùng là kiếm gì, rõ ràng uy hiếp hắn không lớn, chỉ là rất bá đạo mà thôi, vì sao lại để Hỏa Long Kiếm hoảng sợ như thế? Đây chính là Bảo khí được từng đời cường giả của Trụ Thiên Hoàng Triều không ngừng ôn dưỡng, tu ra kiếm linh a, dưới thức tỉnh, ngay cả hắn cũng có thể ngang hàng!
Nhưng bảo khí như vậy, lại sẽ sợ một thanh kiếm không cao cấp, quá quỷ dị!
Coi như là Thần khí cấp bậc Hằng Hà Cảnh, cũng không thể như vậy a!
- Giết!
Bích Lạc Hoàng vung thương mà ra, hắn cũng cảm ứng được Bích Thủy Thương hoảng sợ, vì lẽ đó, hắn muốn cướp công, mau chóng giết chết Lăng Hàn, bằng không thương linh trong Bích Thủy Thương cũng có thể bị kinh hãi đến thất tán!
Vù, Tiên Ma Kiếm chủ động chém ra, Thiên uy lưu chuyển, mạnh mẽ tước đi Bích Lạc Hoàng hai tinh lực lượng.
Ở dưới Lăng Hàn ôn dưỡng, Tiên Ma Kiếm cũng nắm giữ Thiên uy, cái này bởi vì nó là Tiên Kim, có thể chịu đựng được ý chí võ đạo như vậy, có thể toả ra uy thế như vậy, đổi thành Thần Thiết khác, phỏng chừng đã tự mình vỡ tan.
Đáng tiếc chính là, cái này cùng Thiên uy của Lăng Hàn không thể chồng chất, bởi vì cái này vốn là đồng nguyên, Thiên uy trong Tiên Ma Kiếm liền tới từ ý chí võ đạo của Lăng Hàn, không có tí tẹo khác nhau.
Bích Lạc Hoàng hoảng hốt, lực lượng của hắn lại giảm gấp trăm lần!
Hắn vội vàng thu tay lại, lực lượng lại giảm nhiều như vậy, để hắn cảnh giác lo sợ.
Trụ Thiên Hoàng không khỏi cau mày, ngươi đây là cái quỷ gì?
Hắn hừ một tiếng, cũng vung kiếm đón nhận, nhưng lập tức như Bích Lạc Hoàng, ngơ ngác mà ngừng. Hắn nhìn Tiên Ma Kiếm giữa bầu trời, lộ ra vẻ tham lam mãnh liệt.
Nếu như có thể được thanh kiếm này, sức chiến đấu của hắn có thể tăng lên bao nhiêu?
Người khác giảm hai tinh lực lượng, không phải tương đương với hắn tăng lên hai tinh lực lượng sao!
Tê, giá trị quá to lớn, một thanh kiếm liền có thể bằng lực lượng của một quốc gia.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:
- Bích Lạc Hoàng, chúng ta trước tiên liên thủ giết chết Vương nguyền rủa này làm sao?
Cái gì?
Dù là Bích Lạc Hoàng cũng có chút không tìm được manh mối, kế ly gián này của ngươi cũng quá thấp đi.
Lăng Hàn tiếp tục nói:
- Coi như các ngươi giết ta, cuối cùng cũng miễn không được nội đấu, nhưng ta hỏi ngươi, ngươi có niềm tin tất thắng sao?
- Khẳng định không có!
Lăng Hàn tự hỏi tự đáp.
- Vì lẽ đó, hiện tại cùng ta liên thủ, ngươi cũng nhìn thấy, thanh kiếm này của ta nắm giữ tác dụng suy yếu lực lượng của đối phương, vậy chính là ngươi nắm giữ ưu thế hai tinh, muốn giết Vương nguyền rủa không phải dễ như ăn cháo sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.