Chương 3234: Ta có thể lại đánh ba trận không? (1)
Cô Đơn Địa Phi
10/04/2018
- Cha!
- Gia gia!
Lăng Hàn vừa mới xuất quan, chỉ thấy phụ tử Lăng Kiến Tuyết, Lăng Phi Phàm đi tới.
- Các ngươi rốt cuộc biết trở lại rồi?
Hắn lắc đầu, hai cha con này kết bạn du lịch, cũng không cần cha ruột, ông nội như hắn a.
- Hắc hắc.
Hai cha con Lăng Kiến Tuyết đều cười, nói đến kinh lịch những năm này.
Lăng Kiến Tuyết đã bước vào Nhị Bộ, mà Lăng Phi Phàm thì vừa trở thành Thiên Tôn, lão Lăng gia gen quá tốt a. Nhưng ưu thế huyết mạch cũng vẻn vẹn ở đời thứ ba, hài tử của Lăng Phi Phàm liền không có yêu nghiệt như vậy, còn không có tu thành Tiên Vương.
Cái chắt trai này là vài ức năm trước mới sinh ra, lúc ấy Lăng Hàn, Lăng Phi Phàm đều ở bên ngoài, bởi vậy, Lăng Hàn còn không có gặp qua chắt trai.
Con cháu tự có con cháu phúc, mình cũng không cần mọi chuyện nhúng tay.
Lăng Hàn tự nhủ, bình phương cũng dìu dắt chắt trai một chút, nhưng không quá can thiệp.
Cái chắt trai này gọi Lăng Thiên Hoa, thiên phú võ đạo không tệ, nhưng cũng chỉ là không tệ mà thôi, còn không có đạt tới cấp độ yêu nghiệt, lấy cùng tuổi so sánh, cũng không cần Lăng Hàn, Lăng Kiến Tuyết, Lăng Phi Phàm cũng xa xa siêu việt.
Lăng Hàn bật cười, nếu như ưu thế huyết mạch có thể một mực tiếp tục giữ vững, vậy bây giờ thế lực Thất Bộ không phải từng con cháu đều thành Thiên Tôn sao?
- Có chuyện gì cứ nói đi.
Hắn quét nhìn phụ tử Lăng Kiến Tuyết nói.
- Cha, nhìn ngài nói, chẳng lẽ chúng ta không có chuyện thì không thể tới thăm ngươi?
Lăng Kiến Tuyết vội vàng nói.
Lăng Hàn vươn người đứng dậy:
- Ta rất bận rộn, các ngươi không có việc gì, vậy ta liền tiếp tục đi bế quan.
- Đừng đừng đừng!
Lăng Phi Phàm liền vội vàng kéo Lăng Hàn, sau đó nhìn Lăng Kiến Tuyết nói.
- Cha, ta đã nói rồi, gia gia anh minh thần võ như thế, làm sao lại nhìn không thấu tiểu thủ đoạn của ngươi?
- Ngươi cũng ít vuốt mông ngựa đi.
Lăng Hàn nói.
- Hắc hắc, chuyện là như thế này.
Lăng Kiến Tuyết nói.
- Thời điểm chúng ta du lịch, phát hiện một đại mỏ quặng, bên trong có mười đầu khoáng mạch, nhưng không chờ chúng ta đào, lại tới một nhóm người.
- Thực lực chúng ta tương đương, tử đấu xuống dưới sẽ chỉ lưỡng bại câu thương, cho nên quyết định lấy luận võ đến định.
- Đánh mười tràng, bên nào thắng một trận, có thể thu hoạch được một mạch khoáng.
- Cha, ta là trở lại gọi viện binh.
Lăng Hàn quét con trai một chút, gia hỏa này quả nhiên vô sự không lên điện tam bảo, có việc mới nghĩ đến lão tử như hắn.
- Người khác liền cho phép ngươi trở lại gọi viện binh?
Hắn hỏi, đây chính là con trai mình, như thế nào cũng phải giúp a.
- Chúng ta đã hẹn, có thể xin giúp đỡ, nhưng chỉ giới hạn trong Nhị Bộ.
Lăng Kiến Tuyết nói.
- Bằng không thì chúng ta đánh sống đánh chết có làm được cái gì, đến lúc đó Tam Bộ, Tứ Bộ nói một câu, làm sao có thể tranh?
Lăng Hàn vui vẻ:
- Vậy ngươi đến mời ta xuất thủ, cũng là muốn ta phát câu nói, đuổi đối phương đi sao?
Lăng Kiến Tuyết lắc đầu:
- Đã ước định cẩn thận, vậy thì theo quy củ tới.
Con trai của mình có chút cổ hủ, hơn nữa cố chấp, Lăng Hàn thở dài, cố chấp giống như hắn, nhưng cổ hủ lại học với ai a?
Được rồi, nếu con trai quyết định như vậy, hắn chỉ có thể tùy con.
Lăng Hàn gật đầu:
- Ta liền giúp ngươi chuyện này.
- Còn có Tinh di, Hổ di.
Lăng Kiến Tuyết vội vàng nói, Lăng Hàn chỉ có thể đánh một trận.
Lăng Hàn phất tay:
- Tinh di của ngươi vừa mới bước vào Tam Bộ, Hổ di thì Tứ Bộ, ngươi muốn phá hư quy củ sao?
Lăng Kiến Tuyết chỉ có phần thất vọng, hắn người này nặng nhất chữ tín.
Lăng Phi Phàm thì ở một bên nói thầm, đây là thế giới dùng thực lực nói chuyện, lão cha lại thông thái rởm như thế, đến cùng là làm sao sinh ra hắn cổ linh tinh quái a? Hơn nữa, gia gia xấu bụng, ác miệng như thế, một chút cũng không có di truyền cho Lăng Kiến Tuyết.
- Được, lên đường đi.
Lăng Hàn vỗ vỗ tay.
Ông cháu ba người xuất phát, cái này theo Lăng Hàn chỉ là chút lòng thành, tùy tiện đi một chuyến là được.
Hơn một tháng sau, bọn hắn đi tới dưới chân một ngọn núi lớn, sau đó tiến vào trong núi.
Lại đi gần nửa ngày, trước mặt ba người xuất hiện một hẻm núi, mà ở trong đó đã có thật nhiều người chờ đợi.
Căn bản là Thiên Tôn, ngẫu nhiên có không đúng, vậy cũng là tầng chín.
Tầng vị diện này rất khó tới, có hạt bản nguyên thiêu đốt, tạo thành tầng ngăn cách, ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng rất khó thông qua.
Thu người vào Không Gian Dung Khí mang tới?
Không có khả năng.
Hạt bản nguyên thiêu đốt, ngay cả nội bộ không gian của Thiên Tôn Bảo Khí cũng chịu ảnh hưởng, đây là hành động tìm chết.
Giống như Lăng Hàn liền lưu Tiên Khách Cư ở không gian trên nhất, chuyện không có cách nào khác a.
Cho nên, bây giờ có thể tới đây như thế nào cũng phải là Tiên Vương tầng chín, cũng bởi vì như thế, hiệu suất khai phát khoáng mạch của vị diện này thấp hơn nhiều lắm, chỉ có tầng chín mới có tác dụng, ngay cả Thiên Tôn cũng phải bỏ xuống tư thái tới làm khổ lực.
Nhưng Thiên Tôn không cần tu luyện sao?
Nhân thủ thiếu nghiêm trọng, dẫn đến khai phát khoáng mạch ở vị diện này cực kỳ chậm chạp. Bằng không thì đây chỉ là một vị diện cao cấp, hơn nữa không trọn vẹn, sớm đã bị đào sạch sẽ.
Người trong hạp cốc chia làm hai phái phân biệt rõ ràng, không khí khẩn trương lúc nào cũng có thể đại chiến.
- Lăng Kiến Tuyết, các ngươi đi lâu như vậy, liền mời tới một giúp đỡ?
Có một gã đại hán nói với Lăng Kiến Tuyết, đầu đầy tóc đỏ, rối bời.
Lăng Kiến Tuyết hơi lộ ra xấu hổ, lúc đầu hắn muốn mời Hổ Nữu, Nữ Hoàng theo, ai nghĩ đến các nàng đều đã bước ra Nhị Bộ.
- Đây là phụ thân ta, Lăng Hàn.
Hắn giới thiệu.
- Lăng đạo hữu.
Nam tử tóc đỏ nhìn Lăng Hàn chắp tay, trận doanh của hắn cũng nhao nhao nhìn Lăng Hàn gật đầu, hiển nhiên, bọn hắn cùng Lăng Kiến Tuyết là một đội.
- A, Lăng Hàn, cái tên này giống như có chút quen tai.
Có người thì thào nói, nhưng nghĩ một lát cũng không nghĩ ra.
- Người cũng tới, vậy thì bắt đầu tỷ thí đi.
Đối diện có người nói.
- Tốt, đến so.
Hai bên rút thăm, quyết định ai phái người xuất chiến trước, sau đó lại thay phiên. Kết quả, là bên kia phái người xuất chiến trước.
Bọn hắn thương lượng một lúc, đi tới một nữ tử áo hồng, xinh đẹp như hoa.
Có thể tu đến Thiên Tôn, đã có thể từ trên bản chất cải biến mình, áp đảo quy tắc, đừng nói dung mạo, ngay cả tư chất cũng có thể tùy ý cải biến. Bởi vậy, trong Thiên Tôn gần như không có khả năng nhìn thấy sửu nhân, chỉ có đặc lập độc hành.
- Gia gia!
Lăng Hàn vừa mới xuất quan, chỉ thấy phụ tử Lăng Kiến Tuyết, Lăng Phi Phàm đi tới.
- Các ngươi rốt cuộc biết trở lại rồi?
Hắn lắc đầu, hai cha con này kết bạn du lịch, cũng không cần cha ruột, ông nội như hắn a.
- Hắc hắc.
Hai cha con Lăng Kiến Tuyết đều cười, nói đến kinh lịch những năm này.
Lăng Kiến Tuyết đã bước vào Nhị Bộ, mà Lăng Phi Phàm thì vừa trở thành Thiên Tôn, lão Lăng gia gen quá tốt a. Nhưng ưu thế huyết mạch cũng vẻn vẹn ở đời thứ ba, hài tử của Lăng Phi Phàm liền không có yêu nghiệt như vậy, còn không có tu thành Tiên Vương.
Cái chắt trai này là vài ức năm trước mới sinh ra, lúc ấy Lăng Hàn, Lăng Phi Phàm đều ở bên ngoài, bởi vậy, Lăng Hàn còn không có gặp qua chắt trai.
Con cháu tự có con cháu phúc, mình cũng không cần mọi chuyện nhúng tay.
Lăng Hàn tự nhủ, bình phương cũng dìu dắt chắt trai một chút, nhưng không quá can thiệp.
Cái chắt trai này gọi Lăng Thiên Hoa, thiên phú võ đạo không tệ, nhưng cũng chỉ là không tệ mà thôi, còn không có đạt tới cấp độ yêu nghiệt, lấy cùng tuổi so sánh, cũng không cần Lăng Hàn, Lăng Kiến Tuyết, Lăng Phi Phàm cũng xa xa siêu việt.
Lăng Hàn bật cười, nếu như ưu thế huyết mạch có thể một mực tiếp tục giữ vững, vậy bây giờ thế lực Thất Bộ không phải từng con cháu đều thành Thiên Tôn sao?
- Có chuyện gì cứ nói đi.
Hắn quét nhìn phụ tử Lăng Kiến Tuyết nói.
- Cha, nhìn ngài nói, chẳng lẽ chúng ta không có chuyện thì không thể tới thăm ngươi?
Lăng Kiến Tuyết vội vàng nói.
Lăng Hàn vươn người đứng dậy:
- Ta rất bận rộn, các ngươi không có việc gì, vậy ta liền tiếp tục đi bế quan.
- Đừng đừng đừng!
Lăng Phi Phàm liền vội vàng kéo Lăng Hàn, sau đó nhìn Lăng Kiến Tuyết nói.
- Cha, ta đã nói rồi, gia gia anh minh thần võ như thế, làm sao lại nhìn không thấu tiểu thủ đoạn của ngươi?
- Ngươi cũng ít vuốt mông ngựa đi.
Lăng Hàn nói.
- Hắc hắc, chuyện là như thế này.
Lăng Kiến Tuyết nói.
- Thời điểm chúng ta du lịch, phát hiện một đại mỏ quặng, bên trong có mười đầu khoáng mạch, nhưng không chờ chúng ta đào, lại tới một nhóm người.
- Thực lực chúng ta tương đương, tử đấu xuống dưới sẽ chỉ lưỡng bại câu thương, cho nên quyết định lấy luận võ đến định.
- Đánh mười tràng, bên nào thắng một trận, có thể thu hoạch được một mạch khoáng.
- Cha, ta là trở lại gọi viện binh.
Lăng Hàn quét con trai một chút, gia hỏa này quả nhiên vô sự không lên điện tam bảo, có việc mới nghĩ đến lão tử như hắn.
- Người khác liền cho phép ngươi trở lại gọi viện binh?
Hắn hỏi, đây chính là con trai mình, như thế nào cũng phải giúp a.
- Chúng ta đã hẹn, có thể xin giúp đỡ, nhưng chỉ giới hạn trong Nhị Bộ.
Lăng Kiến Tuyết nói.
- Bằng không thì chúng ta đánh sống đánh chết có làm được cái gì, đến lúc đó Tam Bộ, Tứ Bộ nói một câu, làm sao có thể tranh?
Lăng Hàn vui vẻ:
- Vậy ngươi đến mời ta xuất thủ, cũng là muốn ta phát câu nói, đuổi đối phương đi sao?
Lăng Kiến Tuyết lắc đầu:
- Đã ước định cẩn thận, vậy thì theo quy củ tới.
Con trai của mình có chút cổ hủ, hơn nữa cố chấp, Lăng Hàn thở dài, cố chấp giống như hắn, nhưng cổ hủ lại học với ai a?
Được rồi, nếu con trai quyết định như vậy, hắn chỉ có thể tùy con.
Lăng Hàn gật đầu:
- Ta liền giúp ngươi chuyện này.
- Còn có Tinh di, Hổ di.
Lăng Kiến Tuyết vội vàng nói, Lăng Hàn chỉ có thể đánh một trận.
Lăng Hàn phất tay:
- Tinh di của ngươi vừa mới bước vào Tam Bộ, Hổ di thì Tứ Bộ, ngươi muốn phá hư quy củ sao?
Lăng Kiến Tuyết chỉ có phần thất vọng, hắn người này nặng nhất chữ tín.
Lăng Phi Phàm thì ở một bên nói thầm, đây là thế giới dùng thực lực nói chuyện, lão cha lại thông thái rởm như thế, đến cùng là làm sao sinh ra hắn cổ linh tinh quái a? Hơn nữa, gia gia xấu bụng, ác miệng như thế, một chút cũng không có di truyền cho Lăng Kiến Tuyết.
- Được, lên đường đi.
Lăng Hàn vỗ vỗ tay.
Ông cháu ba người xuất phát, cái này theo Lăng Hàn chỉ là chút lòng thành, tùy tiện đi một chuyến là được.
Hơn một tháng sau, bọn hắn đi tới dưới chân một ngọn núi lớn, sau đó tiến vào trong núi.
Lại đi gần nửa ngày, trước mặt ba người xuất hiện một hẻm núi, mà ở trong đó đã có thật nhiều người chờ đợi.
Căn bản là Thiên Tôn, ngẫu nhiên có không đúng, vậy cũng là tầng chín.
Tầng vị diện này rất khó tới, có hạt bản nguyên thiêu đốt, tạo thành tầng ngăn cách, ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng rất khó thông qua.
Thu người vào Không Gian Dung Khí mang tới?
Không có khả năng.
Hạt bản nguyên thiêu đốt, ngay cả nội bộ không gian của Thiên Tôn Bảo Khí cũng chịu ảnh hưởng, đây là hành động tìm chết.
Giống như Lăng Hàn liền lưu Tiên Khách Cư ở không gian trên nhất, chuyện không có cách nào khác a.
Cho nên, bây giờ có thể tới đây như thế nào cũng phải là Tiên Vương tầng chín, cũng bởi vì như thế, hiệu suất khai phát khoáng mạch của vị diện này thấp hơn nhiều lắm, chỉ có tầng chín mới có tác dụng, ngay cả Thiên Tôn cũng phải bỏ xuống tư thái tới làm khổ lực.
Nhưng Thiên Tôn không cần tu luyện sao?
Nhân thủ thiếu nghiêm trọng, dẫn đến khai phát khoáng mạch ở vị diện này cực kỳ chậm chạp. Bằng không thì đây chỉ là một vị diện cao cấp, hơn nữa không trọn vẹn, sớm đã bị đào sạch sẽ.
Người trong hạp cốc chia làm hai phái phân biệt rõ ràng, không khí khẩn trương lúc nào cũng có thể đại chiến.
- Lăng Kiến Tuyết, các ngươi đi lâu như vậy, liền mời tới một giúp đỡ?
Có một gã đại hán nói với Lăng Kiến Tuyết, đầu đầy tóc đỏ, rối bời.
Lăng Kiến Tuyết hơi lộ ra xấu hổ, lúc đầu hắn muốn mời Hổ Nữu, Nữ Hoàng theo, ai nghĩ đến các nàng đều đã bước ra Nhị Bộ.
- Đây là phụ thân ta, Lăng Hàn.
Hắn giới thiệu.
- Lăng đạo hữu.
Nam tử tóc đỏ nhìn Lăng Hàn chắp tay, trận doanh của hắn cũng nhao nhao nhìn Lăng Hàn gật đầu, hiển nhiên, bọn hắn cùng Lăng Kiến Tuyết là một đội.
- A, Lăng Hàn, cái tên này giống như có chút quen tai.
Có người thì thào nói, nhưng nghĩ một lát cũng không nghĩ ra.
- Người cũng tới, vậy thì bắt đầu tỷ thí đi.
Đối diện có người nói.
- Tốt, đến so.
Hai bên rút thăm, quyết định ai phái người xuất chiến trước, sau đó lại thay phiên. Kết quả, là bên kia phái người xuất chiến trước.
Bọn hắn thương lượng một lúc, đi tới một nữ tử áo hồng, xinh đẹp như hoa.
Có thể tu đến Thiên Tôn, đã có thể từ trên bản chất cải biến mình, áp đảo quy tắc, đừng nói dung mạo, ngay cả tư chất cũng có thể tùy ý cải biến. Bởi vậy, trong Thiên Tôn gần như không có khả năng nhìn thấy sửu nhân, chỉ có đặc lập độc hành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.