Chương 2067: Tại sao ngươi luyện đan
Cô Đơn Địa Phi
07/04/2018
- Ngươi thật đáng ghét, một đại nam nhân sờ chân người khác không tính, còn mở miệng uy hiếp nói muốn giết người diệt khẩu, che lấp xấu xa của mình, thật sự quá vô sỉ.
Lăng Hàn thuận miệng nói lung tung.
Thương Đạt nổi giận, hắn vươn tay tấn công Lăng Hàn.
- Muốn chết!
Thương Đạt chính là Thánh Tử Bạch Dương giáo, mặc dù không nổi danh như Nghiêm Tiên Lộ nhưng hắn cũng là Thánh Tử của thế lực Tiên Vương lục trọng, hắn có thiên phú vô thượng là không cần nghi ngờ.
Muốn nói có khuyết điểm gì, đó chính là phong lưu một chút, có nam nhân nào không phong lưu?
Hắn nổi giận ra tay, oanh, trong người hắn có hỏa diễm bạo phát hóa thành tiên phú, mỗi một đầu đều là ký hiệu đại đạo biến thành.
So sánh ra, quả nhiên Triệu Thanh Phong chỉ là cặn bã trong cặn bã.
Thân thể Lăng Hàn hơi động, dùng né tránh làm chủ, hắn vừa tránh vừa kêu lớn.
- Đường đường Thánh Tử, chiếm tiện nghi còn không tính, lại muốn giết người diệt khẩu.
Hắn vừa rống lên làm nhiều người nhìn sang, có ít người lộ ra vẻ xem thường —— bọn họ cũng không biết tiền căn hậu quả, chỉ thấy Thương Đạt thật sờ chân Lăng Hàn.
Đúng là cổ quái.
Thương Đạt xấu hổ, hắn biết rõ lời đồn dừng ở trí giả, chỉ cần đầu óc bình thường đều biết Thương Đạt hắn yêu thích nữ nhân, làm sao có thể cố ý sờ chân nam nhân chứ?
Hiện tại nhiều người dùng ánh mắt cổ quái nhìn hắn, hắn có thể bình tĩnh được sao
- Hảo tiểu tử, ta muốn chém ngươi!
Hắn gào lên, hiển nhiên bị Lăng Hàn chọc giận.
- Vị này thật sự là Thánh Tử Bạch Dương giáo sao?
Mọi người nhìn Thương Đạt gào thét, ánh mắt hoài nghi.
Một tên Thánh Tử, không phải Thánh Tử của thế lực Tiên Vương bình thường, mà tới từ thế lực Tiên Vương lục trọng, tại sao hắn dễ bị chọc giận như thế?
Trời ạ, tại sao người này có thể lên làm Thánh Tử?
Bọn họ không biết Lăng Hàn há miệng kêu gào đừng nói Thánh Tử, cho dù Tiên Vương cũng có thể bị hắn chọc giận.
Mọi người lúc này dùng vẻ mặt cổ quái không phải nhìn Thương Đạt, mà là Lăng Hàn.
Người trẻ tuổi kia... Thật mạnh.
Tuy hắn vẫn né tránh nhưng phải biết rằng chỉ trốn tránh không hoàn thủ, còn có năng lực bảo vệ mình, như vậy cần ánh mắt cao cỡ nào?
Nói cách khác, thực lực chân chính của Lăng Hàn tuyệt đối không thua kém Thương Đạt, thậm chí còn muốn vượt qua!
Trời ơi!
Làm sao có thể?
Bọn họ nhanh chóng nhận ra Lăng Hàn chính là Thánh Tử mới của thành Đan Đạo, thành Đan Đạo là địa phương nào? Trước đừng nói chỉ là thế lực tứ tinh, cho dù là đại giáo Tiên Vương nhất trọng cũng có thể so sánh với Bạch Dương giáo sao?
Lại nói Thánh Tử thành Đan Đạo không phải chỉ luyện đan sao?
Bọn họ cho rằng Nghiêm Tiên Lộ xem trọng thiên phú đan đạo của Lăng Hàn, việc này không kỳ quái, dù sao Nghiêm Tiên Lộ còn không có tiến vào Tiên Vương, Lăng Hàn có điểm hữu dụng, hiện tại bọn họ mới biết, thì ra võ đạo của Lăng Hàn cũng cường đại kinh người, đủ đặt song song với bọn họ, thậm chí còn mạnh hơn nữa.
Bọn họ không thể tiếp nhận việc này, một đám thiên kiêu được bồi dưỡng tỉ mỉ lại không bằng một tên luyện đan.
Móa!
Vào lúc này bọn họ đoàn kết chưa từng có, không ai không hi vọng Thương Đạt có thể chiến thắng Lăng Hàn, nếu không mặt mũi của bọn họ cũng không sáng gì.
Đáng tiếc Thương Đạt vận dụng tiên pháp thế nào cũng không làm gì dược Lăng Hàn, càng làm cho hắn phiền muộn là, tuy hắn giao thủ với Lăng Hàn sắp trăm chiêu, trên thực tế hai người chưa từng tiếp xúc lần nào—— trừ thời điểm ban đầu sờ chân Lăng Hàn.
Phi phi phi.
- Ngươi chỉ biết tránh né bỏ chạy hay sao?
Thương Đạt dùng tới phép khích tướng,
- Nhát như chuột, thật không biết ngươi tu luyện làm cái gì?
- Dù sao ta không sờ chân nam nhân!
Lăng Hàn cười nói.
Thương Đạt nghe xong lửa giận đầy mặt.
Ngươi còn dám nói, ngươi còn dám nói, ta muốn giết ngươi!
Trong tay hắn xuất hiện tiên pháp liên tục, diễn hóa đại đạo lưu chuyển, thật không hổ danh truyền nhân được đại giáo Tiên Vương lục trọng bồi dưỡng tỉ mỉ, nếu Triệu Thanh Phong giao thủ với hắn, có lẽ trong trăm chiêu có dấu hiêu thua, tử chiến phải chết trong ngàn chiêu.
Nói thông tục một chút, chiến lực của hắn không kém gì Nữ Hoàng.
Đáng tiếc, hắn gặp được Lăng Hàn.
Cho dù Nghiêm Tiên Lộ áp chế tu vi tới tứ trảm giao thủ với Lăng Hàn còn không biết ai chết vào tay ai.
Nghiêm Tiên Lộ ra đời trên tiên lộ, quả thật là trâu bò, Lăng Hàn cũng không đơn giản, hắn có hai đạo thiên địa bổn nguyên, càng có Bất Diệt Thiên Kinh là diệu pháp của Tiên Vương cửu trọng, cuối cùng càng được Tiên Vương diễm rèn luyện bổ khuyết sở đoản thể chất, hoàn toàn không thua gì Thánh Tử đỉnh cấp.
Thương Đạt... Đã không đủ nhìn.
Lăng Hàn thở dài, hắn muốn dùng Thương Đạt ma luyện chính mình, hiện tại hắn đạt tới độ cao dọa người, cho dù truyền nhân của thế lực Tiên Vương lục trọng dạy dỗ cũng không tạo thành áp lực với hắn.
- Tiểu Đạt Đạt, ngươi hơi yếu.
Hắn ăn ngay nói thật, nếu đối phương thật sự gân với hắn, như vậy hai người sẽ đấu một trận khốc liệt, nói không chừng có thể giúp hắn nhìn thấy cánh cửa ngũ trảm.
Thương Đạt nổi trận lôi đình, gia hỏa này dám trào phúng mình, thật sự là không biết chữ chết viết như thế nào.
- Là ngươi tự tìm!
Tay phải hắn chấn động, trong xuất hiện ngân thương dài hai trượng, lúc này khí thế khắc nghiệt bộc phát.
Lăng Hàn cũng hơi động dung, hắn có thể cảm giác được cây thương này có năng lực thương hại tới hắn.
Bảo thương, có lẽ là cấp Phân Hồn, cho dù trong tay đối phương không thể phát huy toàn lực nhưng vô cùng sắc bén, từ đó có thể uy hiếp tới khí lực của hắn.
- Thú vị!
Lăng Hàn sinh ra hứng thú, ánh mắt tỏa sáng.
- Không phải thú vị, là tiễn ngươi lên đường.
Thương Đạt không hề cố kỵ, Thánh Tử thành Đan Đạo thì như thế nào, làm thịt thì làm thịt, hắn cũng không tin thành Đan Đạo dám đánh tới Bạch Dương đời câu trả lời, quả thật tự rước lấy nhục.
Xoát, ngân thương vận chuyển, nó như ngân long chấn động bầu trời, trên thân thương có ký hiệu đại đạo tỏa sáng xé rách không gian.
Đây cũng không phải Dương Hồn, mà là tiên khí Âm Hồn, thậm chí còn cao hơn một bậc!
Thương Đạt không đủ khả năng phát huy uy lực của trường thương nhưng cây thương có phẩm giai rấtcao, nếu bị ký hiệu đụng trúng, Lăng Hàn cũng không chịu nổi, da tróc thịt bong là đương nhiên.
Tuy Lăng Hàn không sợ thực lực đối phương nhưng không dám xem thường chuẩn tiên khí, lúc này hắn sử dụng Tiên Ma kiếm ngăn cản ngân thương.
Ông!
Hai kiện bảo khí tấn công sinh ra chấn động và nổ mạnh, đá vụn chung quanh tan nát, sau đó nhiều đá vụn khác bay lên tạo thành vòi rồng..
Lăng Hàn thuận miệng nói lung tung.
Thương Đạt nổi giận, hắn vươn tay tấn công Lăng Hàn.
- Muốn chết!
Thương Đạt chính là Thánh Tử Bạch Dương giáo, mặc dù không nổi danh như Nghiêm Tiên Lộ nhưng hắn cũng là Thánh Tử của thế lực Tiên Vương lục trọng, hắn có thiên phú vô thượng là không cần nghi ngờ.
Muốn nói có khuyết điểm gì, đó chính là phong lưu một chút, có nam nhân nào không phong lưu?
Hắn nổi giận ra tay, oanh, trong người hắn có hỏa diễm bạo phát hóa thành tiên phú, mỗi một đầu đều là ký hiệu đại đạo biến thành.
So sánh ra, quả nhiên Triệu Thanh Phong chỉ là cặn bã trong cặn bã.
Thân thể Lăng Hàn hơi động, dùng né tránh làm chủ, hắn vừa tránh vừa kêu lớn.
- Đường đường Thánh Tử, chiếm tiện nghi còn không tính, lại muốn giết người diệt khẩu.
Hắn vừa rống lên làm nhiều người nhìn sang, có ít người lộ ra vẻ xem thường —— bọn họ cũng không biết tiền căn hậu quả, chỉ thấy Thương Đạt thật sờ chân Lăng Hàn.
Đúng là cổ quái.
Thương Đạt xấu hổ, hắn biết rõ lời đồn dừng ở trí giả, chỉ cần đầu óc bình thường đều biết Thương Đạt hắn yêu thích nữ nhân, làm sao có thể cố ý sờ chân nam nhân chứ?
Hiện tại nhiều người dùng ánh mắt cổ quái nhìn hắn, hắn có thể bình tĩnh được sao
- Hảo tiểu tử, ta muốn chém ngươi!
Hắn gào lên, hiển nhiên bị Lăng Hàn chọc giận.
- Vị này thật sự là Thánh Tử Bạch Dương giáo sao?
Mọi người nhìn Thương Đạt gào thét, ánh mắt hoài nghi.
Một tên Thánh Tử, không phải Thánh Tử của thế lực Tiên Vương bình thường, mà tới từ thế lực Tiên Vương lục trọng, tại sao hắn dễ bị chọc giận như thế?
Trời ạ, tại sao người này có thể lên làm Thánh Tử?
Bọn họ không biết Lăng Hàn há miệng kêu gào đừng nói Thánh Tử, cho dù Tiên Vương cũng có thể bị hắn chọc giận.
Mọi người lúc này dùng vẻ mặt cổ quái không phải nhìn Thương Đạt, mà là Lăng Hàn.
Người trẻ tuổi kia... Thật mạnh.
Tuy hắn vẫn né tránh nhưng phải biết rằng chỉ trốn tránh không hoàn thủ, còn có năng lực bảo vệ mình, như vậy cần ánh mắt cao cỡ nào?
Nói cách khác, thực lực chân chính của Lăng Hàn tuyệt đối không thua kém Thương Đạt, thậm chí còn muốn vượt qua!
Trời ơi!
Làm sao có thể?
Bọn họ nhanh chóng nhận ra Lăng Hàn chính là Thánh Tử mới của thành Đan Đạo, thành Đan Đạo là địa phương nào? Trước đừng nói chỉ là thế lực tứ tinh, cho dù là đại giáo Tiên Vương nhất trọng cũng có thể so sánh với Bạch Dương giáo sao?
Lại nói Thánh Tử thành Đan Đạo không phải chỉ luyện đan sao?
Bọn họ cho rằng Nghiêm Tiên Lộ xem trọng thiên phú đan đạo của Lăng Hàn, việc này không kỳ quái, dù sao Nghiêm Tiên Lộ còn không có tiến vào Tiên Vương, Lăng Hàn có điểm hữu dụng, hiện tại bọn họ mới biết, thì ra võ đạo của Lăng Hàn cũng cường đại kinh người, đủ đặt song song với bọn họ, thậm chí còn mạnh hơn nữa.
Bọn họ không thể tiếp nhận việc này, một đám thiên kiêu được bồi dưỡng tỉ mỉ lại không bằng một tên luyện đan.
Móa!
Vào lúc này bọn họ đoàn kết chưa từng có, không ai không hi vọng Thương Đạt có thể chiến thắng Lăng Hàn, nếu không mặt mũi của bọn họ cũng không sáng gì.
Đáng tiếc Thương Đạt vận dụng tiên pháp thế nào cũng không làm gì dược Lăng Hàn, càng làm cho hắn phiền muộn là, tuy hắn giao thủ với Lăng Hàn sắp trăm chiêu, trên thực tế hai người chưa từng tiếp xúc lần nào—— trừ thời điểm ban đầu sờ chân Lăng Hàn.
Phi phi phi.
- Ngươi chỉ biết tránh né bỏ chạy hay sao?
Thương Đạt dùng tới phép khích tướng,
- Nhát như chuột, thật không biết ngươi tu luyện làm cái gì?
- Dù sao ta không sờ chân nam nhân!
Lăng Hàn cười nói.
Thương Đạt nghe xong lửa giận đầy mặt.
Ngươi còn dám nói, ngươi còn dám nói, ta muốn giết ngươi!
Trong tay hắn xuất hiện tiên pháp liên tục, diễn hóa đại đạo lưu chuyển, thật không hổ danh truyền nhân được đại giáo Tiên Vương lục trọng bồi dưỡng tỉ mỉ, nếu Triệu Thanh Phong giao thủ với hắn, có lẽ trong trăm chiêu có dấu hiêu thua, tử chiến phải chết trong ngàn chiêu.
Nói thông tục một chút, chiến lực của hắn không kém gì Nữ Hoàng.
Đáng tiếc, hắn gặp được Lăng Hàn.
Cho dù Nghiêm Tiên Lộ áp chế tu vi tới tứ trảm giao thủ với Lăng Hàn còn không biết ai chết vào tay ai.
Nghiêm Tiên Lộ ra đời trên tiên lộ, quả thật là trâu bò, Lăng Hàn cũng không đơn giản, hắn có hai đạo thiên địa bổn nguyên, càng có Bất Diệt Thiên Kinh là diệu pháp của Tiên Vương cửu trọng, cuối cùng càng được Tiên Vương diễm rèn luyện bổ khuyết sở đoản thể chất, hoàn toàn không thua gì Thánh Tử đỉnh cấp.
Thương Đạt... Đã không đủ nhìn.
Lăng Hàn thở dài, hắn muốn dùng Thương Đạt ma luyện chính mình, hiện tại hắn đạt tới độ cao dọa người, cho dù truyền nhân của thế lực Tiên Vương lục trọng dạy dỗ cũng không tạo thành áp lực với hắn.
- Tiểu Đạt Đạt, ngươi hơi yếu.
Hắn ăn ngay nói thật, nếu đối phương thật sự gân với hắn, như vậy hai người sẽ đấu một trận khốc liệt, nói không chừng có thể giúp hắn nhìn thấy cánh cửa ngũ trảm.
Thương Đạt nổi trận lôi đình, gia hỏa này dám trào phúng mình, thật sự là không biết chữ chết viết như thế nào.
- Là ngươi tự tìm!
Tay phải hắn chấn động, trong xuất hiện ngân thương dài hai trượng, lúc này khí thế khắc nghiệt bộc phát.
Lăng Hàn cũng hơi động dung, hắn có thể cảm giác được cây thương này có năng lực thương hại tới hắn.
Bảo thương, có lẽ là cấp Phân Hồn, cho dù trong tay đối phương không thể phát huy toàn lực nhưng vô cùng sắc bén, từ đó có thể uy hiếp tới khí lực của hắn.
- Thú vị!
Lăng Hàn sinh ra hứng thú, ánh mắt tỏa sáng.
- Không phải thú vị, là tiễn ngươi lên đường.
Thương Đạt không hề cố kỵ, Thánh Tử thành Đan Đạo thì như thế nào, làm thịt thì làm thịt, hắn cũng không tin thành Đan Đạo dám đánh tới Bạch Dương đời câu trả lời, quả thật tự rước lấy nhục.
Xoát, ngân thương vận chuyển, nó như ngân long chấn động bầu trời, trên thân thương có ký hiệu đại đạo tỏa sáng xé rách không gian.
Đây cũng không phải Dương Hồn, mà là tiên khí Âm Hồn, thậm chí còn cao hơn một bậc!
Thương Đạt không đủ khả năng phát huy uy lực của trường thương nhưng cây thương có phẩm giai rấtcao, nếu bị ký hiệu đụng trúng, Lăng Hàn cũng không chịu nổi, da tróc thịt bong là đương nhiên.
Tuy Lăng Hàn không sợ thực lực đối phương nhưng không dám xem thường chuẩn tiên khí, lúc này hắn sử dụng Tiên Ma kiếm ngăn cản ngân thương.
Ông!
Hai kiện bảo khí tấn công sinh ra chấn động và nổ mạnh, đá vụn chung quanh tan nát, sau đó nhiều đá vụn khác bay lên tạo thành vòi rồng..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.