Chương 3315: Thất Bộ xuất thủ
Cô Đơn Địa Phi
10/04/2018
- Không cần nói, người tiêu diệt Cuồng Loạn đã sớm có, chính là Phong Vô Định!
Hắn lớn tiếng nói, giống như muốn chính danh cho Phong Vô Định.
Thua Lăng Hàn không có quan hệ, bởi vì Lăng Hàn chính là người của Cuồng Loạn.
Kỳ thật cái này suy nghĩ một chút, thật rất buồn cười.
Nếu như Lăng Hàn thật sự là người của Cuồng Loạn, như vậy hắn cũng có thể đánh bại Phong Vô Định, Phong Vô Định lại làm sao có khả năng đánh bại Cuồng Loạn?
A, thủ hạ của người ta cũng không giải quyết được, ngược lại có thể giết lão đại càng ngưu bức?
Nói đùa nha!
- Bản tôn cho rằng, hẳn là giết!
Xung Viêm Thiên Tôn lành lạnh nói.
- Bản tôn tán thành!
Phá Nhạc Thiên Tôn mở miệng.
Tán thành em gái ngươi!
Lăng Hàn thầm nhổ nước bọt một câu, nhưng cũng không có lên tiếng, hiện tại là Lâm Lạc thay ra mặt, liền nhìn vị Thất Bộ Chí Tôn này có thể giải quyết hay không.
Có thể dọn dẹp đương nhiên tốt, vạn nhất giải quyết không được, vậy Lăng Hàn cũng không có dự định thúc thủ chịu trói.
Nơi này áp chế cảnh giới, trừ khi chân thân của Thất Bộ tới, bằng không hắn căn bản không sợ, hơn nữa, coi như Thất Bộ tới, hắn cũng có thể xé mở không gian rời đi, ở trong hư không, cũng chỉ có Cuồng Loạn có thể làm đối thủ của hắn.
Bởi vậy, Lăng Hàn cực kỳ tỉnh táo, đang suy nghĩ sự tình khác.
Hắn muốn đi đương nhiên dễ dàng, nhưng những người khác thì sao?
Đám người Lăng Hi, Lăng Kiến Tuyết còn ở Huyền Mạc vị diện khai thác cương thổ, hắn tất không có khả năng mang bọn hắn cùng một chỗ, nếu hắn đi, con trai nữ nhi bị nhằm vào thì làm sao bây giờ?
Hắn lại tưởng tượng, dù bọn người Lâm Lạc, Chu Hằng không gánh nổi hắn, nhưng duỗi tay che chở gia đình hắn hẳn chỉ là việc nhỏ, bởi vì đối phó Lăng Hàn còn có lý do, nhưng đám người Lăng Hi, Lăng Kiến Tuyết liền không có.
Thất Bộ lên tiếng, ai dám làm loạn?
Mấy người Vũ Hoàng cũng như thế, Bạch Mễ Phạn càng không cần nói, gia gia hắn chính là một tên Thất Bộ Chí Tôn, ai dám động đến hắn?
Hắn suy nghĩ liên tục, liền buông xuống lo lắng, cùng lắm thì rời đi.
Đi nơi nào?
Đương nhiên là Nguyên Thế Giới đời trước, thật muốn bắt đầu “chạy nạn”, vậy hắn có bó lớn thời gian đi thăm dò viễn cổ vị diện kia.
Lâm Lạc dựa vào lí lẽ biện luận, thậm chí lấy danh dự bản thân đảm bảo cho Lăng Hàn, nếu Lăng Hàn xảy ra chuyện, hắn đến phụ trách!
Thế nhưng mà, Xung Viêm, Phá Nhạc căn bản không bán mặt mũi.
Hai người bọn họ đến từ đời trước của Nguyên Thế Giới, cùng Lâm Lạc lại có giao tình gì?
Giết, nhất định phải giết.
Lăng Hàn suy đoán, đây là bởi vì Phong Vô Định.
Nếu hắn không chết, Phong Vô Định liền mang theo nhãn hiệu kẻ thất bại, vĩnh viễn ở dưới hắn.
Trong này có hai đời Nguyên Thế Giới lục đục với nhau hay không?
Lăng Hàn nghiêm trọng hoài nghi, hai người Xung Viêm, Phá Nhạc là cố ý làm lớn sự tình, chính là muốn xóa đi thiên kiêu mạnh nhất của Nguyên Thế Giới hiện tại.
- Không có gì để nói nhiều, bắt người!
Xung Viêm Thiên Tôn lạnh lùng nói.
Hắn nhìn Phá Nhạc Thiên Tôn nhẹ gật đầu, Phá Nhạc cũng nhẹ gật đầu, sau đó nhanh chân đi về phía Lăng Hàn.
- Đạo hữu, quá phận rồi!
Lâm Lạc lạnh lùng nói, hắn là Thất Bộ, nói ra như pháp, chưa từng có người làm trái, hiện tại phát ra đạo thề, dốc sức đảm bảo cho Lăng Hàn, nhưng vẫn bị người phản đối, để hắn thật sự nổi giận.
- Ha ha, diệt trừ Cuồng Loạn dư nghiệt, đây là đại nghĩa, Lâm đạo hữu mới là tư tâm quá nặng?
Phá Nhạc Thiên Tôn xuất thủ, bắt về phía Lăng Hàn.
Lâm Lạc xuất thủ, nhưng Xung Viêm Thiên Tôn cũng đi theo xuất thủ, cản Lâm Lạc lại.
- Lão già, nhịn ngươi rất lâu rồi!
Lăng Hàn rít gào một tiếng, đánh về phía Phá Nhạc Thiên Tôn.
Bành!
Hai người đối oanh một kích, thân hình của Phá Nhạc Thiên Tôn khẽ run, nhưng Lăng Hàn thì bị đánh bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi.
Thất Bộ, dù chỉ là một phân thân, dù áp chế tu vi, cũng mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng mọi người đều kinh hô, lần nào cùng cảm thấy Lăng Hàn ngưu bức đến cực hạn.
Tu vi chân thực của hắn, vẻn vẹn chỉ là Tứ Bộ.
Lấy thân Tứ Bộ, đối kháng phân thân của Thất Bộ Chí Tôn, có thể đón đỡ một kích mà chỉ bị thương nhẹ, đây cũng quá cường hãn đi.
- Hiện tại cũng cường đại như thế, về sau còn như thế nào? Càng không thể để ngươi sống nữa!
Khuôn mặt của Phá Nhạc Thiên Tôn cũng có chút động, nhưng không hề xấu hổ ỷ lớn hiếp nhỏ, cũng không có tiếc nuối khi một kích không thể oanh sát Tứ Bộ.
Thất Bộ, trên trời dưới đất lớn nhất, cần để ý cái gì?
Trong mắt của hắn, chỉ có ý niệm đạt thành mục đích.
Giết!
Hắn lại giết qua, chiêu chiêu mãnh liệt, muốn đánh chết Lăng Hàn ở tại chỗ.
Lăng Hàn thét dài một tiếng, vận chuyển Thiên Tôn ký hiệu, hắn triển khai Nộ Quyền, cùng Phá Nhạc Thiên Tôn cứng đối cứng.
Trong lòng của hắn có nộ khí vô tận, hắn vô tội, tại sao phải lọt vào đãi ngộ như vậy?
Các ngươi đều mù sao, không thấy được những năm này hắn vì Viêm Sương vị diện cống hiến sao?
Có ít người chính là cố ý làm như không thấy, muốn xóa hắn đi.
Đây không ngoài là bởi vì ghen ghét, hoặc thù riêng.
Đáng hận, đáng xấu hổ.
Ánh mắt thiển cận, khó trách Nguyên Thế Giới đời trước chỉ có thể liều lưỡng bại câu thương, toàn bộ Nguyên Thế Giới hủy diệt cũng chỉ đả thương nặng Cuồng Loạn, không có từ trên căn bản giải quyết mối họa lớn này.
Thế hệ này thì sao?
Ngày sau Lăng Hàn có lẽ có thể giải quyết Cuồng Loạn, nhưng bây giờ bị giết chết, như vậy đương nhiên không có sau này. Lui một bước mà nói, hắn bị lục soát thần hồn, chứng minh không có vấn đề, nhưng ở trong quá trình này bị thương thì sao?
Thức hải cực kỳ trọng yếu, quan hệ đến tương lai trưởng thành, nếu như bị thương, tương đương hủy tiền đồ của Lăng Hàn.
- Con rùa già, ta là giẫm mộ gia gia ngươi, hay giết cha ngươi?
Lăng Hàn vừa đánh vừa mắng, nộ khí trong lòng quá lớn, không mắng thực sự khó chịu.
- Ngươi đừng tưởng rằng mình bất tử bất diệt, chờ ta tu đến Thất Bộ, liền trấn áp ngươi ở dưới hố xí, để ngươi để tiếng xấu muôn đời!
Phá Nhạc Thiên Tôn thân là Thất Bộ, tâm tính của hắn tự nhiên như giếng cổ, căn bản không có khả năng ba động.
Đây là vì cái gì?
Thực lực của hắn quá cường đại, thứ nhất không có người dám làm càn ở trước mặt hắn, thứ hai coi như làm càn, hắn một tay liền có thể chụp chết, căn bản không có cơ hội để nộ khí phát lên.
Nhưng mà, hiện tại hắn chỉ là một phân thân, lại bị áp chế cảnh giới, làm sao cũng không cách nào trấn áp Lăng Hàn, để hắn càng nghe càng giận, lông mày run run.
Vì sao có tiểu quỷ ghê tởm như thế, miệng cũng quá độc đi!
Hắn lớn tiếng nói, giống như muốn chính danh cho Phong Vô Định.
Thua Lăng Hàn không có quan hệ, bởi vì Lăng Hàn chính là người của Cuồng Loạn.
Kỳ thật cái này suy nghĩ một chút, thật rất buồn cười.
Nếu như Lăng Hàn thật sự là người của Cuồng Loạn, như vậy hắn cũng có thể đánh bại Phong Vô Định, Phong Vô Định lại làm sao có khả năng đánh bại Cuồng Loạn?
A, thủ hạ của người ta cũng không giải quyết được, ngược lại có thể giết lão đại càng ngưu bức?
Nói đùa nha!
- Bản tôn cho rằng, hẳn là giết!
Xung Viêm Thiên Tôn lành lạnh nói.
- Bản tôn tán thành!
Phá Nhạc Thiên Tôn mở miệng.
Tán thành em gái ngươi!
Lăng Hàn thầm nhổ nước bọt một câu, nhưng cũng không có lên tiếng, hiện tại là Lâm Lạc thay ra mặt, liền nhìn vị Thất Bộ Chí Tôn này có thể giải quyết hay không.
Có thể dọn dẹp đương nhiên tốt, vạn nhất giải quyết không được, vậy Lăng Hàn cũng không có dự định thúc thủ chịu trói.
Nơi này áp chế cảnh giới, trừ khi chân thân của Thất Bộ tới, bằng không hắn căn bản không sợ, hơn nữa, coi như Thất Bộ tới, hắn cũng có thể xé mở không gian rời đi, ở trong hư không, cũng chỉ có Cuồng Loạn có thể làm đối thủ của hắn.
Bởi vậy, Lăng Hàn cực kỳ tỉnh táo, đang suy nghĩ sự tình khác.
Hắn muốn đi đương nhiên dễ dàng, nhưng những người khác thì sao?
Đám người Lăng Hi, Lăng Kiến Tuyết còn ở Huyền Mạc vị diện khai thác cương thổ, hắn tất không có khả năng mang bọn hắn cùng một chỗ, nếu hắn đi, con trai nữ nhi bị nhằm vào thì làm sao bây giờ?
Hắn lại tưởng tượng, dù bọn người Lâm Lạc, Chu Hằng không gánh nổi hắn, nhưng duỗi tay che chở gia đình hắn hẳn chỉ là việc nhỏ, bởi vì đối phó Lăng Hàn còn có lý do, nhưng đám người Lăng Hi, Lăng Kiến Tuyết liền không có.
Thất Bộ lên tiếng, ai dám làm loạn?
Mấy người Vũ Hoàng cũng như thế, Bạch Mễ Phạn càng không cần nói, gia gia hắn chính là một tên Thất Bộ Chí Tôn, ai dám động đến hắn?
Hắn suy nghĩ liên tục, liền buông xuống lo lắng, cùng lắm thì rời đi.
Đi nơi nào?
Đương nhiên là Nguyên Thế Giới đời trước, thật muốn bắt đầu “chạy nạn”, vậy hắn có bó lớn thời gian đi thăm dò viễn cổ vị diện kia.
Lâm Lạc dựa vào lí lẽ biện luận, thậm chí lấy danh dự bản thân đảm bảo cho Lăng Hàn, nếu Lăng Hàn xảy ra chuyện, hắn đến phụ trách!
Thế nhưng mà, Xung Viêm, Phá Nhạc căn bản không bán mặt mũi.
Hai người bọn họ đến từ đời trước của Nguyên Thế Giới, cùng Lâm Lạc lại có giao tình gì?
Giết, nhất định phải giết.
Lăng Hàn suy đoán, đây là bởi vì Phong Vô Định.
Nếu hắn không chết, Phong Vô Định liền mang theo nhãn hiệu kẻ thất bại, vĩnh viễn ở dưới hắn.
Trong này có hai đời Nguyên Thế Giới lục đục với nhau hay không?
Lăng Hàn nghiêm trọng hoài nghi, hai người Xung Viêm, Phá Nhạc là cố ý làm lớn sự tình, chính là muốn xóa đi thiên kiêu mạnh nhất của Nguyên Thế Giới hiện tại.
- Không có gì để nói nhiều, bắt người!
Xung Viêm Thiên Tôn lạnh lùng nói.
Hắn nhìn Phá Nhạc Thiên Tôn nhẹ gật đầu, Phá Nhạc cũng nhẹ gật đầu, sau đó nhanh chân đi về phía Lăng Hàn.
- Đạo hữu, quá phận rồi!
Lâm Lạc lạnh lùng nói, hắn là Thất Bộ, nói ra như pháp, chưa từng có người làm trái, hiện tại phát ra đạo thề, dốc sức đảm bảo cho Lăng Hàn, nhưng vẫn bị người phản đối, để hắn thật sự nổi giận.
- Ha ha, diệt trừ Cuồng Loạn dư nghiệt, đây là đại nghĩa, Lâm đạo hữu mới là tư tâm quá nặng?
Phá Nhạc Thiên Tôn xuất thủ, bắt về phía Lăng Hàn.
Lâm Lạc xuất thủ, nhưng Xung Viêm Thiên Tôn cũng đi theo xuất thủ, cản Lâm Lạc lại.
- Lão già, nhịn ngươi rất lâu rồi!
Lăng Hàn rít gào một tiếng, đánh về phía Phá Nhạc Thiên Tôn.
Bành!
Hai người đối oanh một kích, thân hình của Phá Nhạc Thiên Tôn khẽ run, nhưng Lăng Hàn thì bị đánh bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi.
Thất Bộ, dù chỉ là một phân thân, dù áp chế tu vi, cũng mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng mọi người đều kinh hô, lần nào cùng cảm thấy Lăng Hàn ngưu bức đến cực hạn.
Tu vi chân thực của hắn, vẻn vẹn chỉ là Tứ Bộ.
Lấy thân Tứ Bộ, đối kháng phân thân của Thất Bộ Chí Tôn, có thể đón đỡ một kích mà chỉ bị thương nhẹ, đây cũng quá cường hãn đi.
- Hiện tại cũng cường đại như thế, về sau còn như thế nào? Càng không thể để ngươi sống nữa!
Khuôn mặt của Phá Nhạc Thiên Tôn cũng có chút động, nhưng không hề xấu hổ ỷ lớn hiếp nhỏ, cũng không có tiếc nuối khi một kích không thể oanh sát Tứ Bộ.
Thất Bộ, trên trời dưới đất lớn nhất, cần để ý cái gì?
Trong mắt của hắn, chỉ có ý niệm đạt thành mục đích.
Giết!
Hắn lại giết qua, chiêu chiêu mãnh liệt, muốn đánh chết Lăng Hàn ở tại chỗ.
Lăng Hàn thét dài một tiếng, vận chuyển Thiên Tôn ký hiệu, hắn triển khai Nộ Quyền, cùng Phá Nhạc Thiên Tôn cứng đối cứng.
Trong lòng của hắn có nộ khí vô tận, hắn vô tội, tại sao phải lọt vào đãi ngộ như vậy?
Các ngươi đều mù sao, không thấy được những năm này hắn vì Viêm Sương vị diện cống hiến sao?
Có ít người chính là cố ý làm như không thấy, muốn xóa hắn đi.
Đây không ngoài là bởi vì ghen ghét, hoặc thù riêng.
Đáng hận, đáng xấu hổ.
Ánh mắt thiển cận, khó trách Nguyên Thế Giới đời trước chỉ có thể liều lưỡng bại câu thương, toàn bộ Nguyên Thế Giới hủy diệt cũng chỉ đả thương nặng Cuồng Loạn, không có từ trên căn bản giải quyết mối họa lớn này.
Thế hệ này thì sao?
Ngày sau Lăng Hàn có lẽ có thể giải quyết Cuồng Loạn, nhưng bây giờ bị giết chết, như vậy đương nhiên không có sau này. Lui một bước mà nói, hắn bị lục soát thần hồn, chứng minh không có vấn đề, nhưng ở trong quá trình này bị thương thì sao?
Thức hải cực kỳ trọng yếu, quan hệ đến tương lai trưởng thành, nếu như bị thương, tương đương hủy tiền đồ của Lăng Hàn.
- Con rùa già, ta là giẫm mộ gia gia ngươi, hay giết cha ngươi?
Lăng Hàn vừa đánh vừa mắng, nộ khí trong lòng quá lớn, không mắng thực sự khó chịu.
- Ngươi đừng tưởng rằng mình bất tử bất diệt, chờ ta tu đến Thất Bộ, liền trấn áp ngươi ở dưới hố xí, để ngươi để tiếng xấu muôn đời!
Phá Nhạc Thiên Tôn thân là Thất Bộ, tâm tính của hắn tự nhiên như giếng cổ, căn bản không có khả năng ba động.
Đây là vì cái gì?
Thực lực của hắn quá cường đại, thứ nhất không có người dám làm càn ở trước mặt hắn, thứ hai coi như làm càn, hắn một tay liền có thể chụp chết, căn bản không có cơ hội để nộ khí phát lên.
Nhưng mà, hiện tại hắn chỉ là một phân thân, lại bị áp chế cảnh giới, làm sao cũng không cách nào trấn áp Lăng Hàn, để hắn càng nghe càng giận, lông mày run run.
Vì sao có tiểu quỷ ghê tởm như thế, miệng cũng quá độc đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.