Chương 570: Thiên Thi Tông đại bại
Cô Đơn Địa Phi
31/12/2017
Một chiêu kiếm xẹt qua, như Chân Long thức tỉnh, kiếm khí to dài giương nanh múa vuốt, chém tới năm con Thi Binh.
Oành oành oành oành… kiếm khí xẹt qua, năm con Thi Binh bị đánh bay, thật giống như năm cọng lông chim, yếu đuối mong manh, không đỡ nổi một đòn. Mà khi chúng nó rơi xuống đất, tất cả mọi người rõ ràng nhìn thấy, trên xương của bọn nó lại có vết rạn nứt như mạng nhện.
Hí!
Mọi người thán phục, thể phách của Thi Binh mạnh mẽ cỡ nào, nhưng ở dưới một chiêu của Lăng Hàn lại xuất hiện rạn nứt, thế này thì quá mức rồi?
Phải biết, tia kiếm khí này chỉ là do Linh khí cấp sáu đánh ra, dù mạnh mẽ hơn Thi Binh, cũng không nên cường đại đến mức ấy a!
- Hắn… hắn ngưng tụ thành Kiếm Mang!
Có người run giọng nói.
Không phải ngưng tụ thành Kiếm Mang, mà là tổ hợp Kiếm Khí, uy lực vượt xa Kiếm Khí, nhưng lại kém Kiếm Mang. Đây là một giai đoạn trung gian, vừa có uy năng của Mang, lại không bị Mang ràng buộc, còn có thể tiếp tục tăng lên số lượng khí.
Thiên tài! Yêu nghiệt!
Chỉ nhìn Hiên Viên Tử Quang vận chuyển một lát, hắn liền học được? Thần a, thế gian có gia hỏa khủng bố như thế sao?
Nhưng bọn họ lại không biết, kiếp trước Lăng Hàn đã từng đứng ở độ cao Thiên Nhân Cảnh, đời này có thần thông Chân Thị Chi Nhãn, có thể nhìn thấu bản chất, để hắn rõ ràng nhìn thấy Hiên Viên Tử Quang vận dụng tổ hợp.
Chỉ cần hắn được dẫn dắt, như vậy lấy thiên phú võ đạo của hắn, tổ hợp Kiếm Khí liền thành việc nhỏ.
- Đáng ghét!
Điền Tu Ninh gào thét, trong cơ thể thả ra từng đạo thi khí, tràn vào trong cơ thể năm con Thi Binh, nhất thời, vết rạn nứt trên người bọn nó khép lại, tốc độ cực nhanh.
Đây là ưu thế của Thi Binh, chỉ cần có thi khí giúp đỡ, bọn nó hầu như không chết, bằng không Hiên Viên Tử Quang không chỉ nắm giữ bí pháp tổ hợp, thậm chí còn nhiều tới hai mươi hai đạo, vì sao vẫn không thắng Cư Thiên Ca?
Một mặt là Cư Thiên Ca rất mạnh, mặt khác là bởi vì đặc tính không chết của Thi Binh.
- Giết cho ta!
Điền Tu Ninh dịch động Thi Binh công tới Lăng Hàn.
Nhưng Lăng Hàn lại bình chân như vại, lẩm bẩm nói:
- Kiếm Khí đã tổ hợp thành, nhưng muốn ngưng cốt văn, vậy thì có chút khó.
Hắn muốn lạc ấn cốt văn của lão Hung Mông vào Kiếm Khí, này có thể tăng lên rất nhiều uy năng.
Chỉ là hiện tại Kiếm Khí thành tổ hợp thể, muốn lạc ấn cốt văn ở trên tổ hợp thể … khó!
Lăng Hàn tiếp tục lấy năm con Thi Binh bồi luyện, không ngừng đánh ra Kiếm Khí, Kiếm Khí khủng bố quét ngang, năm con Thi Binh liên tục bị thương. Dù Bát Hoang A Tị Kiếm là để phòng ngự làm chủ, nhưng uy lực của Kiếm Khí tổ hợp quá mạnh mẽ.
Điền Tu Ninh đã không có tinh lực tham dự chiến đấu, chỉ không ngừng phóng thích thi khí chữa trị Thi Binh, bằng không những Thi Binh này nổ nát, vậy ý nghĩa hắn thảm bại rồi.
Bất quá mặc dù hắn là đệ tử của Thiên Thi Tông, nhưng thi khí cũng có cuối cùng, rất nhanh để hắn cảm giác được áp lực cực lớn.
Cũng không biết chém bao nhiêu kiếm, thời điểm Lăng Hàn xuất kiếm, lại phát hiện không có Thi Binh tới đón, hắn không khỏi ngẩn người, nhìn về phía Điền Tu Ninh nói:
- Sao không đánh tiếp… mịa nó, bộ dáng của ngươi làm sao vậy, muốn hù chết người a!
Tuy trước đó không thể nói Điền Tu Ninh phong thần tuấn lãng, nhưng dù gì cũng là thân cao thể tráng, cả người toả ra khí tức kinh người, nhưng bây giờ thì sao? Như quỷ đói, da kề sát xương, thật giống như đói bụng mấy tháng vậy.
- Ngươi, ngươi còn muốn nhục nhã ta!
Điền Tu Ninh run giọng nói, hắn không ngừng chữa trị năm con Thi Binh, đã tiêu hao hết thi khí, thậm chí bản nguyên thi khí cũng hao tổn không ít, tự nhiên khô quắt a.
- Ha ha, không chú ý không chú ý.
Lăng Hàn không hề có thành ý nói, nhưng trên mặt tràn ngập tiếc nuối, hắn vẫn chưa thể lạc ấn cốt văn lên Kiếm Khí, chủ yếu là đối phương quá kém.
Điền Tu Ninh nhảy về trong trận doanh phe mình, trận chiến này tự nhiên là thảm bại.
- Cái kế tiếp!
Lăng Hàn từ tốn nói.
Bạch Nguyên nhìn chằm chằm Lăng Hàn, có loại cảm giác không biết nói gì.
Hắn biết Trung Châu tàng long ngọa hổ, nơi như Vạn Bảo Thành càng có khả năng xuất hiện thiên kiêu đương đại, bởi vậy hắn mang theo mười tên thân đồ của Tông chủ tới khiêu chiến, để những người trẻ tuổi mắt cao hơn đầu kia rèn luyện một hồi.
Hắn rất tự tin, có Cư Thiên Ca, đối thủ mạnh hơn cũng có thể ung dung trấn áp.
Hiện tại... Cư Thiên Ca bị người áp chế, mà các đệ tử khác thì gặp phải thảm bại! Không phải một người thua, mà là tập thể thua ba vòng, trước tiên thua một tiểu nha đầu, lại thua một nữ nhân ngốc bẩm sinh, tiếp sau đó chính là nam tử trẻ tuổi này.
Đây là xuất sư bất lợi thế nào a, thiên tài cũng quá nhiều đi.
- Không cần đánh, coi như ngươi thắng liền chín trận, chờ lão tam chiến xong, sẽ giao thủ với ngươi.
Bạch Nguyên bất đắc dĩ nói.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, nhìn Hiên Viên Tử Quang nói:
- Tiểu Quang, ngươi có được hay không a, không được liền giao cho ta.
- Nói láo!
Hiên Viên Tử Quang gào thét, trong mắt có thần quang lóng lánh, cả người tỏa ra ngọn lửa màu tím, oanh, khí tức của hắn bão táp.
- Lực lượng huyết thống sao?
Lăng Hàn lẩm bẩm, thời khắc này Hiên Viên Tử Quang rất mạnh, cảm giác đã vượt qua Sinh Hoa Cảnh mà bước vào Linh Anh Cảnh.
- Trong vòng ba chiêu, đánh nổ ngươi!
Hiên Viên Tử Quang quát to, song quyền như chuy, đánh đập về phía Cư Thiên Ca.
Oành oành oành oành oành,… quả nhiên, năm con Thi Binh căn bản không phải đối thủ của Hiên Viên Tử Quang, bị hắn oanh một cái liền nát tan, ngay cả cơ hội chữa trị cũng không có.
Cư Thiên Ca biến sắc, vội thả người lùi về sau, tiến vào trong trận doanh của Thiên Thi Tông, không dám tái chiến.
Đây là tự nhiên, Linh Anh Cảnh nghiền ép Sinh Hoa, hắn vẫn không có mạnh đến trình độ chém ngược Linh Anh, tự nhiên chỉ có rút lui.
Cư Thiên Ca cũng thất bại.
Đến đây, mười tên đệ tử của Thiên Thi Tông bị oanh bại toàn bộ, để vẻ mặt mỗi người bọn họ tối tăm. Rõ ràng là mang theo vầng sáng người thắng đến, nhưng lại bị chà đạp thành cặn bả, ai còn có thể ngẩng đầu.
Trong lòng Bạch Nguyên thở dài, lão Đại và lão Nhị không tới, xem ra chỉ có thể nuốt hận trở về a.
- Hàn Lâm, có dám đánh với ta một trận không?
Hiên Viên Tử Quang nhìn chằm chằm Lăng Hàn.
Ánh mắt Lăng Hàn đảo qua:
- Muốn đánh thì đánh, sao nói nhảm nhiều như vậy!
- Ha ha ha ha, tuy ta rất ghét ngươi, nhưng không thể không thừa nhận, ngươi còn có mấy phần dũng khí!
Hiên Viên Tử Quang giết tới, song chưởng đánh ra, ngưng tụ thành một Hỏa Hổ to lớn.
- Liền để tên ăn trộm ngươi nhìn, cái gì mới là sức mạnh chân chính!
Hắn phát động sức mạnh huyết thống, sức mạnh tăng vụt, đã đột phá Sinh Hoa Cảnh, lại ngưng tụ hai mươi hai đạo khí, con Hỏa Hổ này ngay cả Linh Anh Cảnh cấp thấp cũng có thể đánh giết, cường đại đến khủng bố.
Lăng Hàn đương nhiên sẽ không đón đỡ, cảnh giới của hắn vốn kém Hiên Viên Tử Quang rất nhiều, huống chi hiện tại đối phương còn kích hoạt lực lượng huyết thống, thật giống như ăn cấm dược, lập tức trở nên mạnh gấp mấy lần.
Hắn triển khai Quỷ Tiên Bộ, chỉ cần kéo dài tới lúc lực lượng huyết thống của đối phương tiêu hao hết, hắn thì sẽ khởi xướng phản kích.
---------------
Oành oành oành oành… kiếm khí xẹt qua, năm con Thi Binh bị đánh bay, thật giống như năm cọng lông chim, yếu đuối mong manh, không đỡ nổi một đòn. Mà khi chúng nó rơi xuống đất, tất cả mọi người rõ ràng nhìn thấy, trên xương của bọn nó lại có vết rạn nứt như mạng nhện.
Hí!
Mọi người thán phục, thể phách của Thi Binh mạnh mẽ cỡ nào, nhưng ở dưới một chiêu của Lăng Hàn lại xuất hiện rạn nứt, thế này thì quá mức rồi?
Phải biết, tia kiếm khí này chỉ là do Linh khí cấp sáu đánh ra, dù mạnh mẽ hơn Thi Binh, cũng không nên cường đại đến mức ấy a!
- Hắn… hắn ngưng tụ thành Kiếm Mang!
Có người run giọng nói.
Không phải ngưng tụ thành Kiếm Mang, mà là tổ hợp Kiếm Khí, uy lực vượt xa Kiếm Khí, nhưng lại kém Kiếm Mang. Đây là một giai đoạn trung gian, vừa có uy năng của Mang, lại không bị Mang ràng buộc, còn có thể tiếp tục tăng lên số lượng khí.
Thiên tài! Yêu nghiệt!
Chỉ nhìn Hiên Viên Tử Quang vận chuyển một lát, hắn liền học được? Thần a, thế gian có gia hỏa khủng bố như thế sao?
Nhưng bọn họ lại không biết, kiếp trước Lăng Hàn đã từng đứng ở độ cao Thiên Nhân Cảnh, đời này có thần thông Chân Thị Chi Nhãn, có thể nhìn thấu bản chất, để hắn rõ ràng nhìn thấy Hiên Viên Tử Quang vận dụng tổ hợp.
Chỉ cần hắn được dẫn dắt, như vậy lấy thiên phú võ đạo của hắn, tổ hợp Kiếm Khí liền thành việc nhỏ.
- Đáng ghét!
Điền Tu Ninh gào thét, trong cơ thể thả ra từng đạo thi khí, tràn vào trong cơ thể năm con Thi Binh, nhất thời, vết rạn nứt trên người bọn nó khép lại, tốc độ cực nhanh.
Đây là ưu thế của Thi Binh, chỉ cần có thi khí giúp đỡ, bọn nó hầu như không chết, bằng không Hiên Viên Tử Quang không chỉ nắm giữ bí pháp tổ hợp, thậm chí còn nhiều tới hai mươi hai đạo, vì sao vẫn không thắng Cư Thiên Ca?
Một mặt là Cư Thiên Ca rất mạnh, mặt khác là bởi vì đặc tính không chết của Thi Binh.
- Giết cho ta!
Điền Tu Ninh dịch động Thi Binh công tới Lăng Hàn.
Nhưng Lăng Hàn lại bình chân như vại, lẩm bẩm nói:
- Kiếm Khí đã tổ hợp thành, nhưng muốn ngưng cốt văn, vậy thì có chút khó.
Hắn muốn lạc ấn cốt văn của lão Hung Mông vào Kiếm Khí, này có thể tăng lên rất nhiều uy năng.
Chỉ là hiện tại Kiếm Khí thành tổ hợp thể, muốn lạc ấn cốt văn ở trên tổ hợp thể … khó!
Lăng Hàn tiếp tục lấy năm con Thi Binh bồi luyện, không ngừng đánh ra Kiếm Khí, Kiếm Khí khủng bố quét ngang, năm con Thi Binh liên tục bị thương. Dù Bát Hoang A Tị Kiếm là để phòng ngự làm chủ, nhưng uy lực của Kiếm Khí tổ hợp quá mạnh mẽ.
Điền Tu Ninh đã không có tinh lực tham dự chiến đấu, chỉ không ngừng phóng thích thi khí chữa trị Thi Binh, bằng không những Thi Binh này nổ nát, vậy ý nghĩa hắn thảm bại rồi.
Bất quá mặc dù hắn là đệ tử của Thiên Thi Tông, nhưng thi khí cũng có cuối cùng, rất nhanh để hắn cảm giác được áp lực cực lớn.
Cũng không biết chém bao nhiêu kiếm, thời điểm Lăng Hàn xuất kiếm, lại phát hiện không có Thi Binh tới đón, hắn không khỏi ngẩn người, nhìn về phía Điền Tu Ninh nói:
- Sao không đánh tiếp… mịa nó, bộ dáng của ngươi làm sao vậy, muốn hù chết người a!
Tuy trước đó không thể nói Điền Tu Ninh phong thần tuấn lãng, nhưng dù gì cũng là thân cao thể tráng, cả người toả ra khí tức kinh người, nhưng bây giờ thì sao? Như quỷ đói, da kề sát xương, thật giống như đói bụng mấy tháng vậy.
- Ngươi, ngươi còn muốn nhục nhã ta!
Điền Tu Ninh run giọng nói, hắn không ngừng chữa trị năm con Thi Binh, đã tiêu hao hết thi khí, thậm chí bản nguyên thi khí cũng hao tổn không ít, tự nhiên khô quắt a.
- Ha ha, không chú ý không chú ý.
Lăng Hàn không hề có thành ý nói, nhưng trên mặt tràn ngập tiếc nuối, hắn vẫn chưa thể lạc ấn cốt văn lên Kiếm Khí, chủ yếu là đối phương quá kém.
Điền Tu Ninh nhảy về trong trận doanh phe mình, trận chiến này tự nhiên là thảm bại.
- Cái kế tiếp!
Lăng Hàn từ tốn nói.
Bạch Nguyên nhìn chằm chằm Lăng Hàn, có loại cảm giác không biết nói gì.
Hắn biết Trung Châu tàng long ngọa hổ, nơi như Vạn Bảo Thành càng có khả năng xuất hiện thiên kiêu đương đại, bởi vậy hắn mang theo mười tên thân đồ của Tông chủ tới khiêu chiến, để những người trẻ tuổi mắt cao hơn đầu kia rèn luyện một hồi.
Hắn rất tự tin, có Cư Thiên Ca, đối thủ mạnh hơn cũng có thể ung dung trấn áp.
Hiện tại... Cư Thiên Ca bị người áp chế, mà các đệ tử khác thì gặp phải thảm bại! Không phải một người thua, mà là tập thể thua ba vòng, trước tiên thua một tiểu nha đầu, lại thua một nữ nhân ngốc bẩm sinh, tiếp sau đó chính là nam tử trẻ tuổi này.
Đây là xuất sư bất lợi thế nào a, thiên tài cũng quá nhiều đi.
- Không cần đánh, coi như ngươi thắng liền chín trận, chờ lão tam chiến xong, sẽ giao thủ với ngươi.
Bạch Nguyên bất đắc dĩ nói.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, nhìn Hiên Viên Tử Quang nói:
- Tiểu Quang, ngươi có được hay không a, không được liền giao cho ta.
- Nói láo!
Hiên Viên Tử Quang gào thét, trong mắt có thần quang lóng lánh, cả người tỏa ra ngọn lửa màu tím, oanh, khí tức của hắn bão táp.
- Lực lượng huyết thống sao?
Lăng Hàn lẩm bẩm, thời khắc này Hiên Viên Tử Quang rất mạnh, cảm giác đã vượt qua Sinh Hoa Cảnh mà bước vào Linh Anh Cảnh.
- Trong vòng ba chiêu, đánh nổ ngươi!
Hiên Viên Tử Quang quát to, song quyền như chuy, đánh đập về phía Cư Thiên Ca.
Oành oành oành oành oành,… quả nhiên, năm con Thi Binh căn bản không phải đối thủ của Hiên Viên Tử Quang, bị hắn oanh một cái liền nát tan, ngay cả cơ hội chữa trị cũng không có.
Cư Thiên Ca biến sắc, vội thả người lùi về sau, tiến vào trong trận doanh của Thiên Thi Tông, không dám tái chiến.
Đây là tự nhiên, Linh Anh Cảnh nghiền ép Sinh Hoa, hắn vẫn không có mạnh đến trình độ chém ngược Linh Anh, tự nhiên chỉ có rút lui.
Cư Thiên Ca cũng thất bại.
Đến đây, mười tên đệ tử của Thiên Thi Tông bị oanh bại toàn bộ, để vẻ mặt mỗi người bọn họ tối tăm. Rõ ràng là mang theo vầng sáng người thắng đến, nhưng lại bị chà đạp thành cặn bả, ai còn có thể ngẩng đầu.
Trong lòng Bạch Nguyên thở dài, lão Đại và lão Nhị không tới, xem ra chỉ có thể nuốt hận trở về a.
- Hàn Lâm, có dám đánh với ta một trận không?
Hiên Viên Tử Quang nhìn chằm chằm Lăng Hàn.
Ánh mắt Lăng Hàn đảo qua:
- Muốn đánh thì đánh, sao nói nhảm nhiều như vậy!
- Ha ha ha ha, tuy ta rất ghét ngươi, nhưng không thể không thừa nhận, ngươi còn có mấy phần dũng khí!
Hiên Viên Tử Quang giết tới, song chưởng đánh ra, ngưng tụ thành một Hỏa Hổ to lớn.
- Liền để tên ăn trộm ngươi nhìn, cái gì mới là sức mạnh chân chính!
Hắn phát động sức mạnh huyết thống, sức mạnh tăng vụt, đã đột phá Sinh Hoa Cảnh, lại ngưng tụ hai mươi hai đạo khí, con Hỏa Hổ này ngay cả Linh Anh Cảnh cấp thấp cũng có thể đánh giết, cường đại đến khủng bố.
Lăng Hàn đương nhiên sẽ không đón đỡ, cảnh giới của hắn vốn kém Hiên Viên Tử Quang rất nhiều, huống chi hiện tại đối phương còn kích hoạt lực lượng huyết thống, thật giống như ăn cấm dược, lập tức trở nên mạnh gấp mấy lần.
Hắn triển khai Quỷ Tiên Bộ, chỉ cần kéo dài tới lúc lực lượng huyết thống của đối phương tiêu hao hết, hắn thì sẽ khởi xướng phản kích.
---------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.