Chương 1541: Thiên Ý Đao
Cô Đơn Địa Phi
05/04/2018
Nhưng tổn thương như vậy là hoàn toàn không đến nơi đến chốn, trong nháy mắt, vô số đạo kiếm khí ngang dọc, chém về phía Cổ Đạo Nhất.
Lôi Đình Kiếm Pháp!
Xoạt xoạt xoạt, mỗi một đạo kiếm khí đều nhanh vô cùng, nhất thời để Cổ Đạo Nhất lộ ra vẻ chật vật, không ngừng chống đỡ, nhưng khi những kiếm khí này tiêu tan, quần áo trên người hắn cũng xuất hiện tổn hại, vài cọng tóc bị chặt đứt, trên gương mặt càng có một vết thương, có máu tươi rỉ ra.
Cổ Đạo Nhất cũng bị thương!
Thấy cảnh này, mọi người không nhịn được kinh ngạc thốt lên, mà thị vệ của Cổ Đạo Nhất thì vô cùng phẫn nộ, hận không thể bước lên trời cao, ép Lăng Hàn đến nát tan, ở trong lòng của bọn họ, Cổ Đạo Nhất chính là thần linh, chỉ có thể cúng bái.
Kia là Cổ Đạo Nhất a, được khen là thiên tài mạnh nhất vạn cổ tới nay, nhưng dưới tình huống cảnh giới hoàn toàn tương đồng, hắn lại bị thương.
Ngươi tới ta đi, không chịu thiệt.
Tê, Lăng Hàn cũng thật mạnh!
Cho đến lúc này, mới rốt cục có một bộ phận người khuynh hướng Lăng Hàn, cho dù không tin hắn có thể thắng, nhưng chí ít cũng nắm giữ tư cách đối kháng Cổ Đạo Nhất, vì Vương giả mạnh mẽ nhất trong tuổi trẻ.
Cổ Đạo Nhất lau gò má, máu của hắn ngưng mà không chảy, chính là giọt giọt như châu, hắn nhìn vết máu trên tay, sắc mặt càng ngày càng lạnh lẽo, từ Tiên Vực hạ phàm, hắn trùng tu tám thế, mỗi một thế đều thuận lợi đạt đến Sáng Thế Cảnh đỉnh cao, không có gặp phải một chút xíu ngăn trở, sự tình bị người đả thương đã bao nhiêu năm không có gặp phải?
Hắn táng chín thế thân, mười đời mới thành Tiên thai, tu là pháp môn của Tiên Vực, nghĩ như thế nào cũng hẳn là cùng cấp vô địch, cho dù phóng tới Tiên Vực, hắn cũng tự tin ít có thiên tài có thể cùng hắn ngang hàng, nhưng nói đến muốn thắng hắn, vậy tuyệt đối là chuyện không thể nào.
Nhưng ở Thần giới mà hắn cho rằng là nguyên thủy, lại nhô ra một người có thể ngang hàng, thậm chí, đối phương vẫn chưa tu ra Cực Cảnh thứ ba, trên lý thuyết ở vận dụng lực lượng, quy tắc là thua kém hắn một chút xíu.
Này chẳng phải là đánh nhau cùng cấp hắn thất bại sao?
Không!
Cổ Đạo Nhất một lần nữa nhìn về phía Lăng Hàn, lấy thần thức truyền âm nói:
- Ta lấy cửu thế thân tu ra mười đời Tiên thai, mỗi một thế đều tu tuyệt thế thần thông, ngươi có thể ngăn ta mấy đời thần thông?
- Phóng ngựa đến đây đi!
Lăng Hàn cười to, hai tay của hắn chuyển động, từng đạo từng đạo kiếm khí bắn ra, lột bỏ về phía Cổ Đạo Nhất.
Hắn cũng hết sức tự phụ, nếu Cổ Đạo Nhất không dùng binh khí, hắn cũng cất đi Tiên Ma Kiếm.
- Thiên Ý Đao!
Cổ Đạo Nhất đột nhiên biểu hiện âm trầm, cả người toả ra đao ý lạnh lẽo âm trầm, thật giống như hóa thành một tuyệt thế thiên đao, có thể chém hết tất cả.
Trên mặt Lăng Hàn mang theo mỉm cười, nhưng trong lòng bay lên đề phòng mãnh liệt.
Nhìn Loạn Tinh nữ hoàng, Vô Diện đuổi bản tố nguyên, đều có dính líu quan hệ tới Tiên Vực, chính là cường giả bị Tiên Vực lưu vong, trong cơ thể chảy huyết thống Tiên Vực, có thể vận dụng bí pháp của Tiên Vực.
Nhưng so với Cổ Đạo Nhất, lại kém xa lắm.
Hắn chính là cường giả Tiên Vực, chỉ là tự táng thân, sống một đời lại một đời, mỗi qua một đời, hắn liền đổi huyết mạch một lần, tu nhiều một môn thần thông, tuy Lăng Hàn không biết nguyên lý, nhưng hẳn có quan hệ tới Cửu Tử Thiên Công.
Đây là một vị cường giả Tiên Vực sống sót a, chỉ là hiện tại tu vi bị tước đi, nhưng cơ sở càng thêm chất phác, thể chất vô cùng mạnh mẽ.
Hắn triển khai bí pháp, tuyệt không thể coi thường.
Sự thực cũng như thế, trên đỉnh đầu Cổ Đạo Nhất hiện ra một tuyệt thế thiên đao, dài tới vạn trượng, đen kịt như mực, khiến người ta liếc mắt nhìn tâm thần liền run rẩy, phảng phất linh hồn bị hút ra thân thể.
Thiên Ý Đao, đại biểu trời cao chém ngươi một đao, không tổn thương thân thể, chỉ chém thần hồn!
- Thương Sinh Tịch Diệt!
Cổ Đạo Nhất chỉ tay về phía Lăng Hàn, xoạt, thiên đao chém qua, đại diện cho thiên địa đại đạo, không có gì có thể kháng cự.
Lăng Hàn đánh ra Tuế Nguyệt Thiên Thu, Tiên thuật đối kháng Tiên thuật, Tuế Nguyệt Thiên Thu cũng không cách nào kiến công, thiên đao này chỉ bị suy yếu ba phần mười, vẫn lấy đại khí thế, đại uy năng chém tới hắn.
Cái này rất bình thường, Tiên thuật ở Thần Giới có thể coi vô địch, nhưng phóng tới Tiên Vực, khẳng định có vô số pháp môn có thể ngang hàng, nếu không thì, chẳng phải Đinh gia có thể xưng bá Tiên Vực sao?
Oanh, một đao chém xuống, khó mà tin nổi đến cực điểm, bây giờ thân đao còn có bảy tám ngàn trượng đều chém vào trong thân thể của Lăng Hàn, sau đó biến mất không còn tăm hơi.
Đây cũng không phải thực chất, mà là thiên ý, tự nhiên vô hình, chém chính là thần hồn.
- Ha ha!
Cổ Đạo Nhất cười to, bị Thiên Ý Đao chém trúng, vậy thần hồn tự nhiên không dư thừa mảy may, đều sẽ bị chém chết, từ ngay về sau, trên đời không còn người gọi là Lăng Hàn nữa.
Hắn hơi có chút tiếc nuối, dưới cái nhìn của hắn, Lăng Hàn hẳn cũng là người của Tiên Vực, cho dù không giống như hắn, là trực tiếp từ Tiên Vực đến, chí ít cũng là đời sau của người Tiên Vực lúc trước bị lưu vong, có thể nói đồng nguyên.
Nếu có thể, hắn rất muốn thu phục Lăng Hàn, đi theo mình, chứng kiến mình ngày sau tiến vào Tiên Vực, sáng lập bá nghiệp vô thượng.
Bởi vì cùng là người lưu vong, loại tán đồng này làm cho hắn càng thêm thoải mái.
Những người khác không rõ, sao một đao uy mãnh như vậy chém qua, lại bình tĩnh như thế chứ?
- Đó là đao chém thần hồn, nhìn như vô cùng lớn, kỳ thực vô hình, đương nhiên sẽ không tạo thành động tĩnh lớn.
Có một vị đại nhân vật mở miệng giải thích, là đại biểu mà Tinh Sa Vũ Viện phái ra, cường giả Hằng Hà Cảnh.
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người ngơ ngác, phải biết cho dù là ở Thần Giới, mọi người cũng cơ bản là tu luyện lực lượng thân thể, thần hồn xác thực sẽ tu luyện, nhưng chỉ lấy lớn mạnh làm chủ, so với cảnh giới, sẽ không thâm nhập quá nhiều.
Nói cách khác, nếu như bọn họ gặp gỡ Cổ Đạo Nhất, khả năng 100 người liên thủ cũng vô dụng, một Thiên Ý Đao chém qua, bọn họ đều trở thành một cái xác không.
- Ai, kỳ thực gia hỏa kia cũng rất bất phàm, lại bị chém chết như thế.
- Thiếu một Vương giả đỉnh cấp a!
- Thực sự là đáng tiếc
- Ồ, không đúng!
Nếu như tên này chết, phù thạch dưới chân của hắn không phải sẽ bị Cổ Đạo Nhất hấp thu sao? Có người đột nhiên kêu lên.
Hí!
Tất cả mọi người trợn to hai mắt, lần thứ hai nhìn chăm chú lên người Lăng Hàn.
Con mẹ nó, đừng nói tên này còn chưa chết nha.
Lôi Đình Kiếm Pháp!
Xoạt xoạt xoạt, mỗi một đạo kiếm khí đều nhanh vô cùng, nhất thời để Cổ Đạo Nhất lộ ra vẻ chật vật, không ngừng chống đỡ, nhưng khi những kiếm khí này tiêu tan, quần áo trên người hắn cũng xuất hiện tổn hại, vài cọng tóc bị chặt đứt, trên gương mặt càng có một vết thương, có máu tươi rỉ ra.
Cổ Đạo Nhất cũng bị thương!
Thấy cảnh này, mọi người không nhịn được kinh ngạc thốt lên, mà thị vệ của Cổ Đạo Nhất thì vô cùng phẫn nộ, hận không thể bước lên trời cao, ép Lăng Hàn đến nát tan, ở trong lòng của bọn họ, Cổ Đạo Nhất chính là thần linh, chỉ có thể cúng bái.
Kia là Cổ Đạo Nhất a, được khen là thiên tài mạnh nhất vạn cổ tới nay, nhưng dưới tình huống cảnh giới hoàn toàn tương đồng, hắn lại bị thương.
Ngươi tới ta đi, không chịu thiệt.
Tê, Lăng Hàn cũng thật mạnh!
Cho đến lúc này, mới rốt cục có một bộ phận người khuynh hướng Lăng Hàn, cho dù không tin hắn có thể thắng, nhưng chí ít cũng nắm giữ tư cách đối kháng Cổ Đạo Nhất, vì Vương giả mạnh mẽ nhất trong tuổi trẻ.
Cổ Đạo Nhất lau gò má, máu của hắn ngưng mà không chảy, chính là giọt giọt như châu, hắn nhìn vết máu trên tay, sắc mặt càng ngày càng lạnh lẽo, từ Tiên Vực hạ phàm, hắn trùng tu tám thế, mỗi một thế đều thuận lợi đạt đến Sáng Thế Cảnh đỉnh cao, không có gặp phải một chút xíu ngăn trở, sự tình bị người đả thương đã bao nhiêu năm không có gặp phải?
Hắn táng chín thế thân, mười đời mới thành Tiên thai, tu là pháp môn của Tiên Vực, nghĩ như thế nào cũng hẳn là cùng cấp vô địch, cho dù phóng tới Tiên Vực, hắn cũng tự tin ít có thiên tài có thể cùng hắn ngang hàng, nhưng nói đến muốn thắng hắn, vậy tuyệt đối là chuyện không thể nào.
Nhưng ở Thần giới mà hắn cho rằng là nguyên thủy, lại nhô ra một người có thể ngang hàng, thậm chí, đối phương vẫn chưa tu ra Cực Cảnh thứ ba, trên lý thuyết ở vận dụng lực lượng, quy tắc là thua kém hắn một chút xíu.
Này chẳng phải là đánh nhau cùng cấp hắn thất bại sao?
Không!
Cổ Đạo Nhất một lần nữa nhìn về phía Lăng Hàn, lấy thần thức truyền âm nói:
- Ta lấy cửu thế thân tu ra mười đời Tiên thai, mỗi một thế đều tu tuyệt thế thần thông, ngươi có thể ngăn ta mấy đời thần thông?
- Phóng ngựa đến đây đi!
Lăng Hàn cười to, hai tay của hắn chuyển động, từng đạo từng đạo kiếm khí bắn ra, lột bỏ về phía Cổ Đạo Nhất.
Hắn cũng hết sức tự phụ, nếu Cổ Đạo Nhất không dùng binh khí, hắn cũng cất đi Tiên Ma Kiếm.
- Thiên Ý Đao!
Cổ Đạo Nhất đột nhiên biểu hiện âm trầm, cả người toả ra đao ý lạnh lẽo âm trầm, thật giống như hóa thành một tuyệt thế thiên đao, có thể chém hết tất cả.
Trên mặt Lăng Hàn mang theo mỉm cười, nhưng trong lòng bay lên đề phòng mãnh liệt.
Nhìn Loạn Tinh nữ hoàng, Vô Diện đuổi bản tố nguyên, đều có dính líu quan hệ tới Tiên Vực, chính là cường giả bị Tiên Vực lưu vong, trong cơ thể chảy huyết thống Tiên Vực, có thể vận dụng bí pháp của Tiên Vực.
Nhưng so với Cổ Đạo Nhất, lại kém xa lắm.
Hắn chính là cường giả Tiên Vực, chỉ là tự táng thân, sống một đời lại một đời, mỗi qua một đời, hắn liền đổi huyết mạch một lần, tu nhiều một môn thần thông, tuy Lăng Hàn không biết nguyên lý, nhưng hẳn có quan hệ tới Cửu Tử Thiên Công.
Đây là một vị cường giả Tiên Vực sống sót a, chỉ là hiện tại tu vi bị tước đi, nhưng cơ sở càng thêm chất phác, thể chất vô cùng mạnh mẽ.
Hắn triển khai bí pháp, tuyệt không thể coi thường.
Sự thực cũng như thế, trên đỉnh đầu Cổ Đạo Nhất hiện ra một tuyệt thế thiên đao, dài tới vạn trượng, đen kịt như mực, khiến người ta liếc mắt nhìn tâm thần liền run rẩy, phảng phất linh hồn bị hút ra thân thể.
Thiên Ý Đao, đại biểu trời cao chém ngươi một đao, không tổn thương thân thể, chỉ chém thần hồn!
- Thương Sinh Tịch Diệt!
Cổ Đạo Nhất chỉ tay về phía Lăng Hàn, xoạt, thiên đao chém qua, đại diện cho thiên địa đại đạo, không có gì có thể kháng cự.
Lăng Hàn đánh ra Tuế Nguyệt Thiên Thu, Tiên thuật đối kháng Tiên thuật, Tuế Nguyệt Thiên Thu cũng không cách nào kiến công, thiên đao này chỉ bị suy yếu ba phần mười, vẫn lấy đại khí thế, đại uy năng chém tới hắn.
Cái này rất bình thường, Tiên thuật ở Thần Giới có thể coi vô địch, nhưng phóng tới Tiên Vực, khẳng định có vô số pháp môn có thể ngang hàng, nếu không thì, chẳng phải Đinh gia có thể xưng bá Tiên Vực sao?
Oanh, một đao chém xuống, khó mà tin nổi đến cực điểm, bây giờ thân đao còn có bảy tám ngàn trượng đều chém vào trong thân thể của Lăng Hàn, sau đó biến mất không còn tăm hơi.
Đây cũng không phải thực chất, mà là thiên ý, tự nhiên vô hình, chém chính là thần hồn.
- Ha ha!
Cổ Đạo Nhất cười to, bị Thiên Ý Đao chém trúng, vậy thần hồn tự nhiên không dư thừa mảy may, đều sẽ bị chém chết, từ ngay về sau, trên đời không còn người gọi là Lăng Hàn nữa.
Hắn hơi có chút tiếc nuối, dưới cái nhìn của hắn, Lăng Hàn hẳn cũng là người của Tiên Vực, cho dù không giống như hắn, là trực tiếp từ Tiên Vực đến, chí ít cũng là đời sau của người Tiên Vực lúc trước bị lưu vong, có thể nói đồng nguyên.
Nếu có thể, hắn rất muốn thu phục Lăng Hàn, đi theo mình, chứng kiến mình ngày sau tiến vào Tiên Vực, sáng lập bá nghiệp vô thượng.
Bởi vì cùng là người lưu vong, loại tán đồng này làm cho hắn càng thêm thoải mái.
Những người khác không rõ, sao một đao uy mãnh như vậy chém qua, lại bình tĩnh như thế chứ?
- Đó là đao chém thần hồn, nhìn như vô cùng lớn, kỳ thực vô hình, đương nhiên sẽ không tạo thành động tĩnh lớn.
Có một vị đại nhân vật mở miệng giải thích, là đại biểu mà Tinh Sa Vũ Viện phái ra, cường giả Hằng Hà Cảnh.
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người ngơ ngác, phải biết cho dù là ở Thần Giới, mọi người cũng cơ bản là tu luyện lực lượng thân thể, thần hồn xác thực sẽ tu luyện, nhưng chỉ lấy lớn mạnh làm chủ, so với cảnh giới, sẽ không thâm nhập quá nhiều.
Nói cách khác, nếu như bọn họ gặp gỡ Cổ Đạo Nhất, khả năng 100 người liên thủ cũng vô dụng, một Thiên Ý Đao chém qua, bọn họ đều trở thành một cái xác không.
- Ai, kỳ thực gia hỏa kia cũng rất bất phàm, lại bị chém chết như thế.
- Thiếu một Vương giả đỉnh cấp a!
- Thực sự là đáng tiếc
- Ồ, không đúng!
Nếu như tên này chết, phù thạch dưới chân của hắn không phải sẽ bị Cổ Đạo Nhất hấp thu sao? Có người đột nhiên kêu lên.
Hí!
Tất cả mọi người trợn to hai mắt, lần thứ hai nhìn chăm chú lên người Lăng Hàn.
Con mẹ nó, đừng nói tên này còn chưa chết nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.